1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch triền miên: Cô vợ nuôi từ bé của tổng giám đốc - Tả Nhi Tiên (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 22: Tính toán điều gì

      Lấy được cho phép của cha, Tiểu Bạch lập tức chạy ra khỏi phòng đồ chơi. Cậu gần như chạy khắp nơi trong nhà họ Triển để tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm thấy được ba người nhà Mịch Nhi trong vườn vắng vẻ.

      Nhưng vốn ba người nên thẳng thắn chuyện với nhau vui vẻ, bây giờ lại chia làm hai phe đối lập, ai can thiệp đến chuyện của nhau.

      phe là chú Mục Thần và dì Tố Tâm, bọn họ đứng cãi vã dữ dội, hai người cãi vã rất nhanh, giống như tiếng ngoại ngữ, làm cho người khác thể nghe thấy bọn họ những gì.

      Còn phe bên kia, chỉ có mình Mịch Nhi lẻ loi, bé ngồi phía đối diện cha mẹ, hai tay chống cằm ngẩn ngơ, đối với chuyện cha mẹ cãi nhau cũng có cách nào khác.

      " ra là em ở đây!" Tiểu Bạch bước tới bên cạnh Mịch Nhi, làm bộ tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Mịch Nhi, ngẩng đầu hỏi thăm bé, "Mọi người ra ngoài rất lâu rồi, vậy chuyện những gì, có tiến triển gì ?"

      Mịch Nhi nghiêng đầu nhìn Tiểu Bạch từ đâu chui ra, chu lên cái miệng giận dữ mà : "Làm gì có tiến triển nào! Chuyện này so với em nghĩ còn phức tạp hơn. . . . . . xem xem, bọn họ vẫn còn ai nhường ai! Em còn chưa từng thấy mẹ bộc lộ cảm xúc dữ dội như vậy, lại còn cố chấp chiến đấu!"

      Mịch Nhi bày ra dáng vẻ suy tư, mắt liếc sang nhìn hai người cha mẹ đối chọi gay gắt, lắc đầu mà : "Tất cả bọn họ đều muốn theo ý mình, liều mạng cố chấp, vừa rồi vẫn còn ở đó tranh luận có muốn cho em tiếp tục học y học hay , bởi vì kiến thức hợp tuổi tác, vậy mà bây giờ ầm ĩ đến chuyện sinh sống. tại còn tranh nhau, muốn em cùng mẹ trở về trụ sở bí mật, còn lại theo cha sang Mĩ định cư!"

      "Bọn họ thảo luận là em ở đâu hay sao?" Tiểu Bạch chớp mắt cái, đôi mắt màu đen thoáng qua tia sáng , môi mỏng hơi hơi nhếch lên, giống như lơ đãng mà , "Ái chà, Chú Mục Thần và dì Tố thể nào cùng nhau nhất trí, chẳng lẽ vẫn muốn tiếp tục ầm ĩ? Mịch Nhi, bây giờ biện pháp, có thể xử lí vẹn cả đôi đường. . . . . ."

      "Hả? Tiểu Bạch có biện pháp tốt sao?" Con mắt Mịch Nhi sáng lên, kéo lấy cánh tay Tiểu Bạch mà hỏi, "Em biết thông minh nhất, nếu như có biện pháp nào, nhất định phải em biết!"

      Tiểu Bạch bí hiểm nhíu mày suy tư chốc lát, rồi mới chậm rãi : "Mịch Nhi, nếu như bây giờ có cách nào lựa chọn ở lại căn cứ hay tới nước Mỹ, vì vậy em hãy ở lại thành phố K , ở lại nhà sao?"

      " Tiểu Bạch, là --" Mịch Nhi tự chủ kêu to ra tiếng, " để cho em tiếp tục ở tại nhà sao?"

      Tiếng của Mịch Nhi khiến cho Mục Thần và Tố Tâm tranh giành đồng thời dừng lại lời , lúc này bọn họ mới phát ra, bên cạnh Mịch Nhi thêm người, cái người đó tại là tiểu quỷ mới vừa bắt nạt Mịch Nhi, bọn họ rất cần canh phòng nghiêm ngặt đối với thằng nhóc Tiểu Bạch này!

      "Tiểu Bạch, cháu xuất từ bao giờ đấy!" Bây giờ Mục Thần nhìn thấy Tiểu Bạch lại muốn tranh giành con với mình vừa mắt, lập tức bỏ qua cãi vả đối với Tố Tâm, liền tiến lên chất vấn Tiểu Bạch : " Cháu đừng có mà nghĩ chủ ý linh tinh đối với Mịch Nhi! Cho dù nó muốn ở lại thành phố K, cũng ở lại nhà họ Mục! Con của chú tại sao phải ở nhà cháu, cháu định tính toán điều gì!"
      Last edited by a moderator: 28/4/15
      Chris, dungggElise Tuyen thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 23: Đạt được mục đích!

      "Cháu cũng chỉ nghĩ tốt cho Mịch Nhi mà thôi!"

      Tố Tâm cũng tiến lên, nhàng hỏi: "Tiểu Bạch, lời của cháu là có ý gì?"

      "Bởi vì cháu biết, nhất định Mịch Nhi muốn ở chung chỗ với dì Tố Tâm, cho nên cháu mới đề nghị như vậy!" Tiểu Bạch nắm chặt hai tay, bình tĩnh mà .

      "Đúng vậy, đương nhiên là em muốn ở cùng mẹ rồi!" Mịch Nhi gật đầu thừa nhận.

      "Nhưng. . . . . . Nhưng tại sao cháu lại đề nghị ở lại nhà nháu tại thành phố K chứ?" Mục Thần và Tố Tâm đồng thời lên tiếng hỏi.

      Đối mặt với chèn ép của chú Mục Thần và dì Tố Tâm ở chung chỗ, sắc mặt Tiểu Bạch thèm đổi sắc mà nhíu mày : "Đầu tiên, di Tố Tâm muốn kiên trì trở về căn cứ nhưng chú Mục Thần cho, sau đó, dì Tố Tâm cũng muốn Mịch Nhi bị đưa sang Mĩ, vì vậy. . . . . . Vì vậy bằng mọi người đều ở lạ thành phố K là được rồi."

      Tiểu Bạch giảo hoạt liếc mắt nhìn qua Tố Tâm, rồi mới tiếp: "Cháu nghĩ, chắc chắn dì Tố muốn ở tại nhà chú Mục Thần tại thành phố K đâu? Vì vậy nghe theo ý muốn của Mịch Nhi, nên tiếp tục ở tại nhà cháu phải tốt hơn sao?"

      Mịch Nhi lại bị lời của Tiểu Bạch làm cho mù mịt, bé nghiêng đầu khó hiểu mà hỏi: "Ý muốn của em là ở nhà sao? Tại sao em lại biết!"

      Tiểu Bạch ngẩng đầu lên, chống lại đôi mắt màu tím của Mịch Nhi, giọng nhắc nhở mà : "Tiểu Muội. . . . . . phải em muốn ở cùng Tiểu Muội sao?" Chỉ cần nhắc tới thần tượng Bách Tiểu Muội của Mịch Nhi cũng là em của mình, cậu cần phải sợ Mịch Nhi chịu mắc câu!

      Quả nhiên Mịch Nhi vui mừng vỗ tay: "Đúng vậy, em muốn ở chung với Bách Tiểu Muội, mãi mãi cũng rời nhau!" bị tin này làm cho dao động, thậm chí quên tâm nguyện lớn nhất của mình, là được ở cùng thần tượng!

      xong, bé bổ nhào vào người Tố Tâm, nóng lòng đụng đưa cánh tay năn nỉ Tố Tâm: "Mẹ, chúng ta ở lại chỗ này được ! Mẹ biết đấy, con rất thích nhân vật Bách Tiểu Muội, con muốn ở chung chỗ với em ấy, mẹ, chúng ta về được . . . . . ."

      Tố Tâm liếc nhìn sắc mặt thâm trầm của Mục Thần, lại vừa liếc nhìn con bảo bối, cân nhắc lúc, cuối cùng cũng đành gật đầu: "Được rồi, con muốn ở lại ở lại, vậy chúng ta tiếp tục ở lại tạm thời nhà dì Liên Hoa--"

      Mục Thần gì cả, mặc dù trong lòng bất mãn, nhưng nhìn khuôn mặt nhắn của Mịch Nhi hưng như vậy, cũng thể nào ra những lời từ chối bé.

      Ít nhất, ở tại gia đình Liên Hoa, so với Mịch Nhi trở về trụ sở bí mật, cũng tốt hơn việc tìm được!

      Nghe thấy nhà ba người Mịch Nhi đồng ý, Tiểu Bạch len lén ra dấy chữ V trong lòng, khóe mắt ngừng bộc lộ cảm xúc vui sướng.

      Cậu biết mà, chỉ cần Mịch Nhi kiên trì ở tại nhà cậu, di Tố Tâm cũng khuất phục, mà chú Mục Thần thể lại hai người bọn họ!


      Vì vậy bước đầu mục đích cũng đạt được!

      Giống như kỳ vọng cha vừa mới , cậu ở trước mặt cha mẹ Mịch Nhi, phải dùng chí thông minh kéo Mịch Nhi lại!

      Sau đó, mục đích cuối cùng, cậu muốn để Mịch Nhi mãi mãi ở bên cạnh mình! Chương 24: Đó coi là hôn

      Mục Thần thở dài, nhàng với Tố Tâm: "Nếu cũng cùng Mịch Nhi ở lại nhà họ Triển, vậy tôi cho Liên Hoa tiếng, cũng vì Mịch Nhi làm ít việc."

      "Tôi nghe thấy mọi người gọi tên tôi phải?" Ngay lúc Mục Thần mải chuyện, Liên Hoa liền kéo theo Triển Thiếu Khuynh xuất trước mặt bọn họ, Liên Hoa cười hỏi Mục Thần và cả Tố Tâm, "Nhìn ra, mấy người cùng nhất trí? Nếu như cần giúp đỡ gì, cứ việc thẳng cần khách sáo!"

      Mặc dù Triển Thiếu Khuynh chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy Mục Thần đứng cùng Tố Tâm, suýt nữa hít ngụm khí lạnh: "Mục thần, và Tố Tâm. . . . . . Làm sao hai người lại có quan hệ như vậy! Tôi thấy vô cùng tò mò câu truyện của hai người đấy, nể mặt từng là bạn cũ, có thể ra hay ?"

      "Vậy hãy tới đây cùng nhau . . . . . ."

      Mịch Nhi nhìn cha mẹ mình và cha mẹ Tiểu Bạch cùng nhau sang bàn đá chuyện, lúc này nới dám thở phào nhõm: "Chao ôi, cuối cùng cũng phải nghe cha mẹ tranh cãi nữa rồi! Vừa nãy em còn thấy sợ bọn họ ầm ĩ mà đánh cả nhau, lôi kéo em chia thành hai nửa!"

      Tiểu Bạch xoa đầu Mịch Nhi, an ủi mà : "Em yên tâm, có ở đây, có bất kỳ ai có thể làm em bị thương!"

      Mịch Nhi cọ cọ vào lòng bàn tay của cậu, mơi chợt nghiêng đầu mà hỏi: "Đúng rồi, em vẫn còn muốn hỏi Tiểu Bạch, những lời lúc nãy là có ý gì, cái gì gọi là phụ trách với em, tại sao lại khiến mẹ em tức giận như vậy?"

      "Khụ khụ. . . . . ." Tiểu Bạch nghĩ tới Mịch Nhi hỏi trực tiếp như thế, khuôn mặt nhắn đẹp trai đỏ lên. Ho khan mấy tiếng, cậu mới lôi kéo cánh tay Mịch Nhi nghiêm túc và , "Bởi vì -- bởi vì hôn miệng em, nên đoạt nụ hôn đầu của em, cho nên. . . . . . Cho nên về sau cưới em . . . . . ."

      "Hả!?" Mịch Nhi cảm thấy giật mình, kêu to ra tiếng, " ràng là cắn môi em mà, cắn em đau muốn chết, chứ đâu phải là hôn! Chứ còn lâu em mới chịu gả cho , bắt nạt em thôi, còn nụ hôn đầu của em cũng bao giờ cho !"

      Mịch Nhi nhanh chóng tránh ra xa Tiểu Bạch, ra phụ trách là có ý này! Chẳng lẽ Tiểu Bạch lại muốn khi dễ bé nữa sao!

      đùa, gả cho đâu!

      "Vậy, vậy ư, ra đó được coi là hôn. . . . . ." Tiểu Bạch chần chừ trước mặt Mịch Nhi mấy giây, rồi chợt dứt khoát đưa cánh tay ra, kéo lấy Mịch Nhi mềm nhũn vào trong ngực mình.

      "Vậy thế này. . . . . ."

      xong, cậu cúi đầu xuống, đôi môi đỏ mỏng êm ái đặt lên môi đỏ mọng mềm mại của Mịch Nhi, che lấy dấu răng in cánh môi bé.

      Nếu như Mịch Nhi coi rằng lúc nãy phải là hôn, bây giờ cậu đoạt lấy nụ hôn đầu tiên của bé! Chăc chắn lần này thể chịu thừa nhận!
      dungggChris thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Woa, co ti tuoi ma ca 2 y nhu nguoi Truong thanh

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 25: Thay Mịch Nhi từ chối

      giống với cái cắn hả giận vừa rồi, dùng hết sức mà gặm cắn, lần này, Tiểu Bạch đưa lên cái hôn dịu dàng ấm áp nhất, giống như cơn gió mát lướt qua cành liễu, giống như ánh trăng sáng rọi mặt đất, lại nhàng giống như nước.

      Chuyện này chỉ có thể coi như là nụ hôn đơn giản nhất, chỉ có cánh môi va chạm cánh môi, chứ có bất kỳ thắm thiết nào, có lời lẽ thừa thãi**, Tiểu Bạch ôm lấy Mịch Nhi, khom người cúi đầu, rụt rè lại cương quyết, vụng về nhưng to gan hôn môi của bé.

      Cho dù nụ hôn đùa giỡn của hai nhân vật chính là cậu nhóc tám tuổi và bé bốn tuổi, nhưng Mịch Nhi bị hành động của Tiểu Bạch dọa cho bất ngờ đến nỗi trợn to hai mắt mà sửng sốt, nhưng lúc này Tiểu Bạch hoàn toàn hạ quyết tâm, cậu cố gắng bắt chước bộ dạng mà cha hôn mẹ, để đưa tình cảm của mình truyền lại cho Mịch Nhi.

      Với bé, cậu nhận định là vợ mình.

      Tiểu chinh thái đẹp trai hôn Lolita xinh đẹp, hình ảnh đẹp đẽ hoàn mỹ này giống như tác phẩm nghệ thuật, khiến người nào cũng nhẫn tâm quấy rầy.

      "Hai đứa làm gì đấy!"

      Nhưng mà, hai giọng người lớn đột ngột vang lên, thoáng chốc phá vỡ hình ảnh đẹp đẽ.

      Mục Thần tràn ngập tức giận, bước nhanh từ xa tới đó, quát tháo với Tiểu Bạch: "Liên Tĩnh Bạch, cháu buông Mịch Nhi ra! Cháu cách xa con bé chút!"

      Tố Tâm cũng gấp gáp, gần như đột phá tốc độ, chạy nhanh đến bên con , tiến tách hai đứa ôm lấy nhau, kéo Mịch Nhi bảo vệ sau lưng, mặt tràn đầy lạnh lẽo.

      Mịch Nhi bị cha mẹ kéo ra khỏi lồng ngực của Tiểu Bạch, đôi mắt màu tím cũng bị giật mình sau cú ngạc nhiên, bé luống cuống giơ tay lên, run rẩy bịt kín đôi môi bị Tiểu Bạch hôn qua:"A. . . . . ."

      Dù hai đứa bé tách nhau ra, nhưng trong não Mục Thần vẫn còn lưu lại hình ảnh vừa rồi, con bảo bối của lại bị thằng nhóc Tiểu Bạch này khi dễ! Đều là lỗi của , có canh phòng nghiêm ngặt tên nhóc Liên Tĩnh Bạch có ý xấu này, cũng chưa có giáo dục cho Mịch Nhi phải bảo vệ mình!

      Lập tức, cắn răng nghiến lợi dặn dò con : "Mịch Nhi, được để cho cậu ta đến gần con! cho phép con để ý đến cậu ta nữa!"

      Trong lòng Tiểu Bạch còn ấm áp nữa, trước mắt là hai người lớn có sắc mặt tốt nhìn chằm chằm cậu, thế nhưng cậu cũng dũng cảm ngẩng đầu lên, vênh cằm : "Chú Mục thần, cháu thay Mịch Nhi từ chối lời chú! Cháu rồi, em ấy là của cháu, sau này cháu phụ trách cuộc sống của em ấy!"

      "Chuyện của Mịch Nhi còn chưa tới phiên cháu thay nó quyết định!" Tố Tâm lại khó có khi đứng cùng chiến tuyến với Mục Thần, lời của lạnh lùng uy hiếp Tiểu Bạch: "Dì cho cháu biết, trước khi Mịch Nhi tìm được người mình , cho phép bất kì ai ép buộc con bé! Tiểu Bạch, cho dù cháu là con trai của Liên Hoa và Triển Thiếu Khuynh, cho dù cháu mang loại gen thiên tài, dì cũng giao Mịch Nhi cho cháu!"

      Chương 26: lại bắt nạt em!

      Tiểu Bạch bị bức ép nên chủ lui về sau nửa bước, đối với bản năng lùi bước của mình, lâu mày nhíu lại, thầm tức giận vì mình hoảng sợ.

      Cố gắng nâng cao đầu, Tiểu Bạch nhích tới gần Tố Tâm bước, căn cứ vào đạo lý quyền lợi bảo hộ của mình mà : "Di Tố sai, nhưng mà cháu lại nghĩ, cho dù dì là mẹ của Mịch Nhi, cũng thể thay em ấy quyết định tất cả, thể khống chế cuộc sống của em ấy phải?!"

      "Tại vì Mịch Nhi chưa thể phân ai tốt ai xấu, cho nên chúng ta là cha mẹ, phải đề phòng tất cả những người có thể tổn thương con bé!" Mục Thần vừa nghe vậy, thiếu chút nữa muốn đè Tiểu Bạch ra đánh trận, "Bấy giờ Mịch Nhi còn tuổi cho nên dễ dàng bị lừa gạt, nên chúng ta muốn thay con bé quyết định là sai sao!"

      "Nhưng làm sao hai người biết được cháu làm hại em ấy!" Tiểu Bạch mở mồm phản bác, kĩ càng tấn công vào chỗ hiểm, "Chú Mục Thần, chú vắng mặt trong cuộc sống của Mịch Nhi, mang cho Mịch Nhi tổn thương rất lớn, ràng là chú mới đúng. . . . . ."

      "Cháu còn dám thêm câu!" Mục Thần bị đâm phải chỗ đau, trong phút chốc liền nổi giận, thậm chí quên mất tình nghĩa của mình đối với Liên Hoa, liền tiến lên nắm lấy cổ áo Tiểu Bạch, to tiếng chất vấn, "Liên Tĩnh Bạch, cháu có gan lặp lại lần nữa xem nào!"

      "Tố Tâm, Mục Thần!"

      Ngay lúc này, Triển Thiếu Khuynh xuất , vừa nhìn thấy hình ảnh giương cung bạt kiếm, nhất thời ngây ngẩn cả người.

      và Liên Hoa vừa mới cùng Tố Tâm bàn luận về việc ở lại nhà họ Triển, sau đó sắp xếp phòng ở cho họ, nhưng chỉ mới lát, tại sao Tố Tâm và Mục Thần lại xảy ra xung đột với Tiểu Bạch!

      Triển Thiếu Khuynh xông lên trước, đưa tay kéo Tiểu Bạch ra sau mình, nhìn Mục Thần và Tố Tâm tức sùi bọt mép, nét mặt hai người giống như muốn chỉnh Tiểu Bạch trận, khiến hơi nhíu lông mày: "Chuyện này là sao?"

      Mặc dù Triển Thiếu Khuynh đầu đuôi mọi chuyện, nhưng nhà họ Triển có truyền thống bao che nên thể giúp con trai của mình khi chưa biết lý do. Ngẩng đầu nghênh chiến đôi mắt rực lửa đối diện, mặt Triển Thiếu Khuynh đổi sắc hỏi: "Tiểu Bạch làm chuyện gì, mà khiến hai người lại phải tức giận như vậy? Ha ha, Tiểu Bạch có gì đúng, chúng ta có thể từ từ dạy dỗ nó, chứ hai người hù dọa nó làm gì?!"

      "Hừ!" Đôi mắt Tố Tâm vẫn lạnh lùng như trước, giận đến nỗi chịu thêm câu.

      Mục Thần hừ lạnh tiếng, mặt cũng tràn đầy lửa giận: "Hay là hỏi con của , rốt cuộc làm ra chuyện !"

      "Thế này là sao?" Lúc Liên Hoa nghe thấy quản gia báo lại tin tức liền chạy tới, tình trạng trường cũng khiến cho mơ hồ đoán được, có lẽ là là con trai mình có hành động gì quá đáng đối với Mịch Nhi chăng?

      Mở to hai mắt, nhàng đến bên Mịch Nhi, khẽ an ủi hỏi: "Mịch Nhi, mới vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Con cho dì biết được ?"

      Đôi tay trắng nõn bé của Mịch Nhi vẫn còn che miệng vì hoảng sợ, bên cánh môi còn lưa lại nhiệt độ của nụ hôn, đột nhiên bị cưỡng hôn khiến bé như bị sấm sét giữa trời quang, bé lại bị Tiểu Bạch hôn lần nữa khiến cho khuôn mặt nhắn đỏ ửng, nóng bỏng đến nỗi che miệng lại mà ngón tay cũng nóng lên.

      Nghe thấy Liên Hoa hỏi thăm, Mịch Nhi dùng sức chớp chớp đôi mắt, trong não giống như rót vào tia sáng, bé thẹn quá thành giận chỉ tay vào Tiểu Bạch chất vấn : " -- lại hôn em! Đáng ghét, em chỉ muốn gả cho , sao lại có thể bắt nạt em!"
      Elise Tuyen, Chrisdunggg thích bài này.

    5. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      C giận quá mất khôn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :