1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch triền miên: Cô vợ nuôi từ bé của tổng giám đốc - Tả Nhi Tiên (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ( Ngoại truyện ) Mở đầu tốt đẹp

      Địa điểm, cao ốc Triển thị.

      Thời gian, khoảng ba giờ.

      Lúc này, chính là thời gian Triển thị có được ngày rỗi, mỗi ngày vào đúng lúc này, đều thưởng thức trà chiều và nghỉ ngơi chốc lát, là hưởng thụ của nhân viên sau ngày bận rộn làm việc tại Triển thị.

      Nhưng mà, ở tầng chót cao ốc Triển thị, trong phòng giải khát của tổng giám đốc, vốn là nên vui sướng trong giờ trà chiều, khí lại khỏi căng thẳng.

      "A, tiểu thư xinh đẹp, tại sao cho tới bây giờ tôi lại biết, cao ốc Triển thị luôn luôn cất dấu vị mỹ nữ động lòng người như vậy!" người đàn ông vịn tay vào tường, chắn giữ ăn mặc đẹp đẽ, lấy giọng điệu than thở mà cười nỉ non, "Đây đúng là sai lầm của tôi, khiến viên Minh Châu bị che đậy, vẫn luôn thể khen ngợi xuất sắc của . . . . . . Tiểu thư xinh đẹp, có thể xin hỏi danh tính của ? Tối nay có rảnh , có thể cho tôi cơ hội được mời chứ? Chúng ta có thể thưởng thức cảnh đêm, cũng cho tôi được thưởng thức vẻ đẹp của . . . . . ."

      Tuổi người đàn ông cũng chẳng qua chừng hai mươi tuổi, mặt có đôi mắt đào hoa nhếch lên giây phút nào câu phóng điện người khác, ta có ngũ quan hoàn mỹ và tỷ lệ vóc người hoàng kim cường tráng cao lớn, giống như tác phẩm xuất sắc nhất của Thượng Đế, từng cử động, cũng tản ra hoàn toàn phong cách quý tộc.Di!end!anle!quy!don-Mèo Hoang

      Mặc dù ta tuấn đẹp trai mặt còn mang theo bất cần của người trẻ tuổi, mặc dù khóe môi dắt theo nụ cười xấu xa đủ để khiến cho đám nữ sinh thét chói tai, mặc dù ta lấy dáng vẻ bá đạo đến gần vị mỹ nữ kia, nhưng mà, chính là khiến người ta cảm thấy chán ghét.

      Hình như người đàn ông này có loại sức quyến rũ, giống như ác bá bắt chuyện khiến cho người ta cảm thấy phong lưu mà hạ lưu, những lời ngon tiếng ngọt đó được người khác ra kinh tởm, khi ra từ miệng , chỉ làm người khác hoàn toàn tin tưởng nó tràn ngập tình cảm chân thực.

      "Triển tổng, tôi là ai cũng quan trọng. . . . . ." Người nữ bị lôi kéo cũng hưởng thụ diễm ngộ mà những người phụ nữ khác ước ao ghen tị, tránh né rụt người ra khỏi góc tường, nhìn người đàn ông trước mặt cố ý đùa bỡn phóng điện, trán trợt xuống mấy đạo vạch đen.

      thành thục mặt xinh đẹp của hiển lộ ra bất đắc dĩ và khổ não, than thở : "Xin đừng giỡn với tôi, tôi phải là nhóm thư ký bên ngoài, thể hưởng thụ nổi lời ca ngợi của ! Triển tổng, là người thay mặt tổng giám đốc Triển thị, xin mời nên chuyện với tôi khi có các nhân viên cấp cao, những người lớn tuổi có chút hiểm lầm, tạo thành rất nhiều quấy nhiễu..."
      Cái người đàn ông trẻ tuổi này, chính là Nhị thiếu gia Triển Dĩ Mặc của nhà họ Triển, nghe nhận xét của người phụ nữ, lại cười quỷ dị lắc đầu, cự tuyệt tiếp nhận lời khuyên của .
      cũng thở dài, đối với việc mình luân lạc tới tình cảnh thôi này.
      Vốn, thân là con thứ của gia tộc, cả vạn năng Liên Tĩnh Bạch thừa kế gia nghiệp, dưới có em nuông chiều đáng Triển Liên Tranh rời chú ý, Triển Dĩ Mặc luôn luôn tùy ý làm bậy, cho dù lúc mười mấy tuổi bị cả bức ép bắt đầu phục vụ cho công ty gia tộc, nhưng ngày đó còn tự do tự tại, chưa từng bị trói buộc.
      Nhưng kể từ khi người cả thương Mịch Nhi mất tích năm năm trở lại, cái người cả cuồng công việc liền thay đổi tính tình, căn bản có nghĩ đến, cả lại mang Mịch Nhi cùng nghỉ ngơi nhàn hạ, đem tất cả công việc của Triển thị và FL đẩy lên người !
      Phải đối mặt với ngọn núi trồng trước mắt, Triển Dĩ Mặc cũng thể gánh vác trách nhiệm xí nghiệp gia tộc nhà họ Liên, mỗi ngày bận rộn hận ngày thể có 48 giờ, là mệt như chó chết...
      Vốn, vẫn thông cảm cho cả khi gặp lại người thương, bọn họ chàng chàng thiếp thiếp phải qua thế giới hai người, tạm thay mặt chức vụ tổng giám đốc, mệt nhọc chút cũng có gì, dù sao, cả công việc nghỉ phép quá lâu, có thể đợi đến trả vị trí tổng giám đốc cho cả.
      Nhưng chờ và chờ, cuối cùng đợi đến khi cả hoàn thành xong nghi thức đính hôn, đợi đến khi Liên Tĩnh Bạch quyết định trở về cương vị làm việc, xách hết hành lễ chuẩn bị muốn nghỉ phép, nhưng ai biết, sau khi đại ca và Mịch Nhi đính hôn chưa được vài ngày, liền lập tức chuẩn bị muốn kết hôn!
      Đây quả thực khiến Triển Dĩ Mặc kịp trở tay!
      chuẩn bị tất cả kế hoạch ngày nghỉ toàn bộ ngâm nước , càng bi thảm hơn chính là, thay mặt vị trí của tổng giám đốc, biết phải ngồi đến bao lâu!
      Lần này nhà họ Triển cưới dâu cả cần có buổi lễ xa hoa chuẩn bị tỉ mỉ gần hai tháng, đợi sau khi cả kết hôn còn nhất định phải hưởng tuần trăng mật với Mịch Nhi, như vậy thời gian khá dài, chừng hai người này cũng quản sống chết của người em trai này, chỉ cần hưởng thụ chuẩn bị du lịch vòng quanh thế giới...
      Triển Dĩ Mặc len lén thở dài ở trong lòng, nghĩ tới những chuyện này, chỉ cảm thấy tiền đồ ảm đạm! Trong thời gian dài tương lai, cũng đừng nghĩ được rảnh rỗi tự đắc như trước kia!
      Mà đây chính là công việc thả lỏng duy nhất trong công việc bận rộn, trong lúc nhàn rỗi ở công ty, luôn trêu đùa vài nhân viên nữ như vậy, soi mói nam quản lý.
      Trêu đùa phụ nữ xinh đẹp, vẫn luôn là hứng thú tệ hại của .
      Tuân theo nếp sống tốt đẹp của nhà họ Triển, sống dưới chú ý của cả gia đình, Triển Dĩ Mặc năm nay gần hai mươi tuổi tuyệt đối dám túng dục háo sắc, cũng dám lưu luyến bụi hoa, chỉ là ưa thích dùng ngôn ngữ để ca ngợi đủ loại người đẹp, miệng ba hoa hiển thị phong lưu, nhưng thực chất tiến triển của với phụ nữ, gần như bằng .
      Trêu đùa các nhân viên, là công việc để giải tỏa căng thẳng trong công việc. Nhìn những nhân viên tầng lớp quản lý được cả huấn luyện nghiêm túc, bây giờ bị đùa giỡn mất ý chí, trong lòng thoáng ghét đại ca mới có thể cảm thấy thăng bằng chút.
      Người nữ thấy Triển Dĩ Mặc thất thần nghĩ cái gì, lại tìm đúng thời cơ nhàng khập khiễng, chuẩn bị lặng lẽ chạy trốn. Giọng tạm biệt gần như thể nghe thấy: "Triển tổng, bận rộn, tôi trước đây..."
      Triển Dĩ Mặc thu hồi suy nghĩ nặng nề, ánh mắt thoáng nhìn, đôi cánh tay mạnh mẽ lại vòng người nữ định chạy vào trong vách tường, cho chút đường sống tránh né.
      "Tôi biết là ai, là Phó giám đốc của bộ phận tổng hợp, năm nay hai mươi bảy tuổi, Hàn Tập, cái tên hết sức dễ nghe." Triển Dĩ Mặc cúi thân thể xuống, giống như là muốn hôn ta, khiến gương mặt tuấn tú càng thêm ràng ở trước mắt người nữ.
      Cùng lúc đó, ở sân thượng tòa nhà đối diện Triển thị, thiếu nữ đeo kính, mặc đồ ngụy trang, hung hăng dậm chân: "Hạ lưu! Vô sỉ! Ngựa đực đáng chết! lại dám trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi! nhất định phải chết!"
      Last edited by a moderator: 29/5/16

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Ngoại truyện 2: Gian xảo như hồ ly

      Triển Dĩ Mặc hoàn toàn biết nơi xa có người thăm dò, giống như hải , dùng thanh trầm thấp ** mê hoặc người phụ nữ: "Đừng vội cự tuyệt tôi, tuổi tác cho tới bây giờ đều phải là vấn đề, huống chi. . . . . . rất trẻ tuổi, ai cho tự tiện xếp mình vào loại lớn tuổi! thua bất kỳ thiếu nữ mười mấy tuổi nào, trong mắt của tôi, xinh đẹp gì sánh bằng ——"

      Hàn Tập nhìn khuôn mặt nghiệt ngừng phóng đại trước mắt cái này, bất tri bất giác đỏ mặt.

      Mặc dù thành thục chững chạc rèn luyện tại trường kinh doanh, sớm trông mặt mà bắt hình dong; mặc dù từ lúc tiến vào Triển thị dường như mỗi ngày đều thấy khuôn mặt hoàn mỹ của tổng giám đốc Liên Tĩnh Bạch, sớm học được bình tĩnh, nhưng xét đến cùng, vẫn chỉ là phụ nữ, đối với số chuyện, vĩnh viễn miễn dịch.

      Cho dù lớn hơn Triển Dĩ Mặc bảy tuổi, nhưng khi khuôn mặt đẹp trai vô song này của Triễn Dĩ Mặc đến gần, khi hếch đôi mắt đào hoa lên phóng điện điện với , hoàn toàn có cách nào kháng cự!

      "Hàn Tập, tôi thay vị trí của đại ca được thời gian rồi, nhưng vẫn chưa nhìn thấy mấy vị tinh của phòng tổng hợp, có phải phòng tổng hợp đều xinh đẹp giống như . . . . . ." Triển Dĩ Mặc toàn lực gia tăng công lực phóng điện, thậm chí vươn ngón tay khớp xương ràng ra, nghiêm túc nâng cằm Hàn Tập, giống như tình nhân bộc lộ tâm , "Hôm nay chúng ta cũng gặp nhau ở phòng giải khát, đây chính là duyên phận trong truyền thuyết! cần kháng cự ý chỉ của trời, nên nghĩ tôi thành người xấu —— nha!"

      "Triển tổng, xin tự trọng!" Hàn Tập lại chợt ngẩng đầu lên, khuỷu tay vung lên, hung hăng đánh bụng của Triển Dĩ Mặc, khiến đau đến khom người xuống.

      Mắt đâu còn chút e lệ và mảnh mai, chỉ còn lại tức giận và tức giận, vừa rồi ngượng ngùng chỉ là ảo giác chợt lóe lên, rất nhanh tỉnh lại từ ảo giác, phân thực.
      nhìn Triển Dĩ Mặc ngừng kêu đau trước mắt, nhớ lại những lời nói hành động quấy rầy vừa rồi có thể tạo thành tính của kia, chỉ có thể cắn răng hoài nghi.

      thật sự là em trai ruột cùng cha cùng mẹ của Liên tổng sao? Tại sao một chút cũng có thành thục chững chạc lãnh khốc của Liên tổng, mà tính cách hoa hoa công tử (playboy) như vậy!

      “Còn dám trêu chọc tôi, tôi thật sự sẽ khách khí với đâu!” Hàn Tập ôm ngực tức giận hừ nói, “Triển tổng, vẫn chưa thấy qua người của phòng tổng hợp, là bởi vì trước khi Liên tổng nghỉ phép đã bảo chúng tôi, ́ gắng ít đến gần , có thể lộ diện liền tuyệt đối lộ diện! Sớm biết có tính cách này, sớm biết Liên tổng nói chính là ý này, hôm nay tôi cũng nên tốt bụng tới tầng chót, chuẩn bị giúp bổ sung và thay đổi các loại cà phê trà bánh trong phòng giải khát!”

      ----------“ Đôi mắt đen của Triển Dĩ Mặc chớp động. nhìn xuống và sẵng giọng với Hàn Tập, kéo dài thanh lời nói mang theo uy hiếp hỏi, “ thật to gan, dám nói chuyện với tôi như vậy, có phải hiện tại liền muốn cuốn gói về nhà hay !”

      “Thật xin lỗi, bổ nhiệm và sa thải tôi chỉ có thể do Liên tổng tự mình quyết ̣nh!” Hàn Tập sợ hãi gì hừ lạnh, “Chờ Liên tổng trở lại, Triển tổng tự nhiên phải về bộ phận PR, dù thế nào cũng quản được đầu tất cả chi tiết hoạt động của cao ốc Triển thị sở hữu của bộ phận tổng hợp!”

      Hàn Tập nói xong, liền đẩy Triển Dĩ Mặc ra, sải bước về phía trước, tới trước cửa phòng giải khát, bỗng nhiên xoay người lại, uy hiếp Triển Dĩ Mặc nói: “Triển tổng, quên nói cho biết, trước khi Liên tổng nghỉ phép dặn dò chúng tôi ghi chép công việc hàng ngày của công ty, tôi sẽ nhớ đem tất cả biểu hiện của lúc ở công ty thay mặt tổng giám đốc báo lại cho Liên tổng! Hi vọng Liên tổng sẽ quá mức thất vọng với biểu hiện của , cũng hi vọng có thể thản nhiên đón nhận lửa giận của ngài đấy…”

      Nói xong, Hàn Tập nghịch một tiếng khép cửa phòng lại, hoàn toàn xa.

      Triển Dĩ Mặc đưa mắt nhìn Hàn tập ra khỏi phòng giải khát, khẽ cười nhún nhún vai, ngón tay nâng cằm lên, nụ cười phong lưu ác bá nghiêm túc mặt cũng biến mất trong nháy mắt.

      “Hàn Tập, Phó giám đốc của bộ phận tổng hợp được cả đánh giá cao, tôi hi vọng có thể mau sớm báo chuyện của tôi cho cả, càng nhanh càng tốt…”

      Triển Dĩ Mặc nhẹ nhàng thì thầm với khí, hi vọng biểu hiện xấu của mình ở Triển thị có thể mau sớm truyền tới tai cả, để cho ấy có vợ liền quên em trai như vậy trở lại công ty sớm một chút!

      ước gì cả cho rằng coi Triển thị là món đồ chơi, cho rằng là con sâu làm rầu nồi canh, trêu chọc mọi người quấy rối trật tự, chỉ có như vậy, cả mới có thể trở lại sớm một chút!

      Biểu hiện của càng biết điều, cả càng thể yên tâm giao Triển thị và FL cơ nghiệp lớn như vậy vào tay , kết hôn cũng đừng hưởng tuần trăng mật, cả phải nhanh một chút tới cứu công ty mới đúng…

      Bộ phận tổng hợp đã trêu chọc rồi, kế tiếp đó, còn có thể khiêu khích ai nha? Còn có nhân viên cao cấp nào có thể ảnh hưởng đến ý kiến của cả, có thể khiến Liên Tĩnh Mạch trở về sớm chút đây?

      Đôi mắt đen như vì sao của Triển Dĩ Mặc tràn đầy tính toán, khóe môi nâng lên nụ cười gian xảo như hồ ly, cũng chậm chậm ra khỏi phòng giải khát.

      tới cửa phòng, chợt bất giác xoay người liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ, mơ hồ, hình như cảm nhận một chút nguy hiểm.

      Nhưng xuyên qua cửa sổ sát đất trong phòng giải khát, nhìn cao ốc đối diện sót gì, nơi đó có bất kỳ người nào nhìn qua Triển thị, tồn tại bất kỳ đáng nghi.

      Triển Dĩ Mặc sờ sờ mũi, có thể, do cảm giác sai thôi.

      yên lặng trở về phòng làm việc của tổng giám đốc, giờ đã qua nửa buổi chiều, thông qua phương thức này giảm bớt mệt nhọc, thời gian kế tiếp, vẫn phải tiếp tục quay lại làm việc.

      Mặc dù thích làm các chuyện rườm rà trong công ty, mặc dù cam tâm mất tự do bị trói ở trong phòng làm việc, mặc dù trong cáo ốc trêu ghẹo nhân viên, nhưng Triển Dĩ Mặc tuyệt đối sẽ phân rõ chuyện nặng nhẹ, sẽ có trách nhiệm làm bậy ở công ty.

      Khi xử lý công việc luôn có đầy đủ chuyên tâm và năng lực, lật một phần văn kiện, chăm chỉ đưa ra quyết sách hoàn mỹ cho từng vấn đề.

      “Ầm! Rầm----------”

      Chợt, một viên đạn bay nhanh phá vỡ kính trong phòng làm việc của tổng giám đốc, nghe thấy thanh rạn nứt lớn, ngàn cân treo sợi tóc!
      Last edited by a moderator: 1/6/16
      dunggg thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Ngoại truyện 3: Khí thế rào rạt

      Triển Dĩ Mặc bị kinh sợ khiến thân thể cứng đờ, còn đợi làm ra động tác tránh né bảo vệ mình, viên đạn đâm vào bàn làm việc gần tay trái , chỉ lưu lại lỗ thủng sâu!

      Vết đạn chỉ cách tay tới 20 cm, viên đạn bắn ra cứ vậy lún sâu vào bàn đọc, còn bốc lên trận khói trắng, lưu lại uy lực của nó!

      Trong nháy mắt, ánh mắt Triển Dĩ Mặc nheo lại độ cong cực kỳ nguy hiểm, tránh né dưới chỗ chắn, nhanh chóng núp xuống phía dưới góc bàn.

      Mắt tràn ngập đề phòng, bắp thịt toàn thân khẩn trương cao độ, lấy thái độ nghiêm cẩn nhất, mỗi phút phòng bị trong phòng có thể xảy ra bất kỳ nguy hiểm nào.

      mới vừa nhìn liếc qua chút, cũng nhìn ra phương hướng. Từ quỹ đạo bắn ra, nó là do sân thượng tòa nhà đối diện bắn ra, mà người bắn ra viên đạn này, tuyệt đối là cao thủ cực kỳ lợi hại!

      Trước từ tòa đối diện cách phòng làm việc của chừng hơn 2000 mét, cũng tất cả kính thủy tinh của phòng làm việc Triển thị đều là thủy tinh chống đạn cao cấp nhất, bội phục, người cầm súng bắn tỉa ở đối diện kia thành thạo!

      Từ lấy súng ra chơi, Triển Dĩ Mặc hết sức hiểu , từ cự ly xa như vậy, lại có thể bắn chính xác đến bàn đọc của , đây là điều khó khăn thế nào!

      Chỉ cần tay súng bắn tỉa kia chếch chút, viên đạn bắn ra cũng chỉ bắn vào bàn của , nó hoàn toàn có năng lực khi có phòng bị, cứ bắn thủng thân thể của như vậy!

      Nhưng hình như tay súng bắn tỉa phải muốn mạng của , cho nên viên đạn này mới bắn ra cạnh bàn, đây càng giống như một sự cảnh báo, tỏ rõ, còn có nhiều nguy hiểm đánh bất ngờ hơn…

      Ánh mắt Triển Dĩ Mặc lấp lánh, khóe môi nâng lên nụ cười như hồ ly, thú vị, cho tới bây giờ cũng có nghĩ tới, mình ngoan ngoãn sống ở trong phòng làm việc, cũng có thể gặp phải sự kiện đấu súng!

      khỏi thầm kêu may mắn, cũng may mấy ngày trước đã ra lệnh cho mấy quản lý và thư ký tầng, chỉ cần có gọi, bất ai cũng được chủ động tiến vào phòng làm việc của mình, cho dù bên trong xảy ra hỏa hoạn nổ tung.

      Vì vậy, cho dù viên đạn vừa bắn ra tạo thành tiếng thủy tinh vỡ, cũng sẽ có người bỏ qua mệnh lệnh của tự tiện xông vào, sẽ phá hư trò chơi tiếp theo của .

      Người kia dám can đảm động súng bắn tỉa lên đầu , tốt nhất người này nên có chuẩn bị, cũng muốn gặp qua sát thủ chuyên nghiệp, cùng người kia thương lượng kỹ thuật bắn súng!

      Nhìn qua khe hở chỗ bàn đọc sách, Triển Dĩ Mặc híp mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, cửa sổ bị bể tan sẽ tạo thành lối hở, mà người bắn tỉa kia cũng có thể tiến vào, triển khai một vòng tập kích.

      Quả nhiên ngoài dự đoán của , chỗ cửa sổ bị bể tan tành, nhanh chóng xuất hiện khác thường.

      Một dây thừng gần như trong suốt khảm vào bên vách tường cửa sổ, tiếp đó, một người mặc đồ bó sát nhanh nhẹn leo dây thừng, nhanh chóng qua từ đối diện.

      Tốc độ người kia cực nhanh, cách tò nhà Triển thị càng ngày càng gần, mà ở trong mắt Triển Dĩ Mặc, thân hình cũng chầm chậm phóng đại.

      Chờ Triển Dĩ Mặc thấy rõ bộ dạng của người bắn tỉa, khỏi cả kinh!

      Người dũng cảm sợ treo ngược dây thừng kéo dài qua hai tòa nhà đồ sộ, lại là một thiếu nữ xinh đẹp động lòng người!

      Thiếu nữ chỉ là mười bảy tuổi, gương mặt xinh đẹp còn là mang theo nét thời thanh xuân, tóc đen mắt màu xanh dương, có ưu thế vượt trội xuất sắc nhất. một thân đồ bó sát bao quanh vóc người đẹp đẽ, tỷ lệ hoàn mỹ cần sửa chữa cái gì.

      Đây là một gái trẻ tuổi, một vị thiếu nữ xinh đẹp khiến cho tất cả mọi người kinh diễm!

      Chỉ là, nếu như lúc này tay cầm hai khẩu súng, mặt có cất dấu lửa giận, bên hông và lưng những mang theo một đống vũ khí, thì như vậy, nhất ̣nh Triển Dĩ Mặc sẽ cho điểm số rất cao, sẽ càng thương tiếc người đẹp này.

      Nhưng vừa nghĩ tới viên đạn vừa rồi là do thành quả của gái này bắn ra, nghĩ đến mới vừa lơ lửng giữa qua hai tòa nhà, nghĩ đến tay nắm khẩu súng số lượng có hạn khiến thèm thuồng dứt, Triển Dĩ Mặc chỉ có thể cẩn thận vạn phần.

      gái xinh đẹp, nhưng càng có tính lừa gạt và lực sát thương!

      Lúc này thiếu nữ đã đáp hoàn mỹ sàn nhà gỗ của phòng làm việc, nhấn một cái bên hông, cái dây thừng trong suốt lại thu vào một máy móc, để lại một chút dấu vết.

      đá đá thủy tinh vỡ dưới chân, sợ hãi quét mắt một phòng làm việc, có một bóng người khiến lông mày hới nhíu lại, hiển nhiên, hoàn toàn có hài lòng với cảnh tượng này.

      nhét khẩu súng lục màu bạc tay ra sau hông, sau đó nhẹ nhàng giơ tay lên, nhất một cái nút kính, chiếc kính công nghệ cao cho thấy hình ảnh xen lẫn.

      Nhìn chiếc kính cho thấy hình ảnh dò xét ̣a đồ, gương mặt mỹ lệ của cho thấy nụ cười lạnh lùng, sau đó, trực tiếp thẳng tới bàn đọc.

      Thiếu nữ giơ khẩu súng màu đen tay phải lên, nhắm ngay phía sau bàn sách, hung dữ trách mắng: “Tham tài háo sắc, nhát gan sợ chết, quả thật cái gì cũng sai! lăn ra đây cho tôi!”

      Khí thế thiếu nữ rào rạt, mặt chút che giấu chán ghét căm hận với Triển Dĩ Mặc, mà khẩu súng lục tay càng thêm mười phần uy lực, tùy thời có thể lau súng cướp cò!

      “Tha mạng - - tôi ra! Sau khi ra ngoài - -“ Triển Dĩ Mặc trừng mắt nhìn, nhanh chóng đổi một bộ mặt kinh sợ quá độ, ́ ý run rẩy kêu rên nói, “Đừng bắn, ngàn lần đừng nổ súng - -“

      “Hừ, tôi còn tưởng rằng có khả năng gì, nhưng mà đúng là chỉ dựa vào mỗi gương mặt, cứ như vậy ăn cơm bao (trai bao) quyến rũ nữ nhân khắp nơi!” Thiếu nữ đối với cử chỉ hèn nhát của Triển Dĩ Mặc lại càng căm hận, nhìn bộ dạng sợ hãi, ́ ý giơ súng lục nhích tới gần mấy bước, uy hiếp nói, “Phát súng vừa rồi là tôi xuống tay lưu tình, nếu một phát đó bắn phải bộ vị quan trọng thì tốt đâu - - a!”

      Ngay khi chậm rãi tới gần, trong lúc nói chuyện, Triển Dĩ Mặc chợt làm khó dễ!
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Ngoại truyện 4: Người đàn ông phụ tình

      nhanh như gió vung tay ra, tay bắt được tay phải giơ súng lục của , ngăn kích động nổ súng bắn phá; tay kia, vung về phía eo của , lúc kinh ngạc thét chói tai, thuận thế sờ đến súng lục màu bạc eo !

      "Tên khốn kiếp này, còn dám phản kháng!" phản ứng cực nhanh, mặc dù ngờ rằng người đàn ông yếu đuối này phản kháng lại, nhưng bản năng của cơ thể cũng làm ra động tác tránh né.

      Trình độ linh hoạt của cơ thể có thể so với con linh miêu, nhanh chóng đáp trả hoàn mỹ nhất!

      Eo nhắn của chớp lóe, tránh khỏi ngón tay tiện tay dắt dê của , tiếp theo tay nắm thành quyền, hung hăng tấn công ngực Triển Dĩ Mặc!

      Tay phải của cũng nhanh nhạy mạnh mẽ, mặc dù tránh thoát được ràng buộc của , nhưng cũng quấy nhiễu Triển Dĩ Mặc ở mức độ lớn nhất.

      "Phản ứng vẫn còn chậm nha!"

      Triễn Dĩ Mặc cũng chần chừ, huýt sáo giống như đùa giỡn, đáp lời với tấn công đe dọa, bình tĩnh đối phó.

      Tay của vững vàng bắt được cổ tay trái của , lòng bàn chân dùng lực, muốn phản công giữ chặt động tác mạnh mẽ của .

      khẽ kêu to tiếng, gặp chiêu phá chiêu đánh nhau với .

      Trong mười mấy giây ngắn ngủỉ, hai người dùng đủ loại chiêu thức tấn công hoa cả mắt, bọn họ đánh đến hừng hực khí thế, dường như bất phân thắng bại.

      Chiêu thức Triển Dĩ Mặc đối phó kia ngừng trở nên thâm hiểm, trong mắt lên vẻ kinh ngạc.

      vốn tưởng rằng này có lẽ chỉ là nghịch súng rất khá, có ai nghĩ đến được bản lĩnh của cũng xuất sắc như thế!

      Mặc dù bây giờ đánh nhau với phụ nữ cũng có dùng toàn bộ sức lực, nhưng mà, có thể so chiêu mãnh liệt phát huy ra nửa sức mạnh của như vậy, nhưng vẫn yếu thế, đủ để chứng minh đơn giản!

      Trong lòng Triển Dĩ Mặc khỏi gợi lên loại cảm giác chí lớn gặp nhau, cho tới bây giờ bên cạnh cũng có ai có thể luyện súng cùng , mỹ nhân có thể cùng so chiêu, nếu như có thể hóa thù thành bạn với vị thiếu nữ này, về sau chẳng phải nhiều niềm vui hơn! Dien/dan-le13q-uyd-on Hàn16Băng6Tâm2

      nhịn được trong lúc đánh nhau, còn phân tâm hỏi : "Tôi hỏi , là ai phái tới, người đó muốn mạng của tôi sao? ra bao nhiêu tiền, tôi đưa gấp mười lần cho , cân nhắc chút vứt bỏ khoản giao dịch này?"

      Nếu chỉ là vấn đề tiền bạc, như vậy tuyệt đối phải vấn đề, thân là Nhị thiếu gia nhà họ Triển, mặc dù có tiền đồ như cả, nhưng tiền kiếm được cũng chưa bao giờ thiếu.

      mặt lạnh như băng, vừa linh hoạt tránh né đòn tấn công của Triển Dĩ Mặc, vừa cao giọng chê trách: "Gian thương khắp người đầy hơi tiền, trừ tiền còn biết cái gì! Hừ, lần này tôi là tới báo thù thay cho chị họ của tôi, thay chị ấy tiêu diệt người đàn ông phụ tình nhà ! Người đàn ông ngựa đực này, nhất cử nhất động của tôi đều thấy được, trở về tôi nhất định vạch trần diện mạo của với chị ấy, để thể che giấu được nữa!"

      "Chị họ của ? Người đàn ông phụ tình?" Triển Dĩ Mặc hơi sững sốt, chẳng lẽ này lửa giận ngập trời tấn công , phải giết người vì tiền, mà là giết vì tình?

      khỏi mờ mịt truy hỏi: "Xin hỏi, chị họ của là ai, tôi làm chuyện gì có lỗi với ấy?"

      Tiển Dĩ Mặc tự hỏi tuyệt đối chưa từng làm chuyện cặn bã này, mặc dù trêu chọc người đẹp nhiều kể xiết, nhưng tất cả hành động của chỉ chọc người đẹp cười, chỉ là vì để các người đẹp vui vẻ, tuyệt đối khiến bất kỳ ai đau lòng.

      và các người đẹp cũng là phát hồ tình chỉ hồ lễ (Ý có tình cảm với người khác phái nhưng vẫn giữ đúng lễ nghĩa), trong cuộc sống và quan hệ tình cảm thân mật, nghiêm túc lạm dụng, chưa bao giờ bội tình bạc nghĩa, lại càng làm chuyện thay lòng đổi dạ!

      " thậm chí ngay cả chị họ tôi là ai cũng biết? ! rốt cuộc có bao nhiêu phụ nữ! Chị họ tôi chẳng lẽ chút cũng quan trọng sao!"

      gần như phát điên, giống như vũ trụ bủng nổ, dùng sức liền thoát khỏi tay của Triển Dĩ Mặc.

      Tay phải của vững vàng giơ lên súng lục màu đen kia, chính xác nhắm ngay : "Chịu chết !"

      "Tôi biết gì!" Tiển Dĩ Mặc tiện thể lui vài bước, tay cũng nắm khẩu súng màu bạc khác, cùng chỉ súng vào nhau, vững vàng nhượng bộ chút nào. Truyện chỉ edit tại ***************.com

      Trong nháy mắt bùng nổ, cũng che dấu thực lực nữa, người như yến lấy đồ trong túi, đầu ngón tay nhảy lên, thời điểm cảm xúc của kích động nhất, tiếng động từ thân thuận tới chiến lợi phẩm vẫn mơ ước này.

      Nó thiết kế hoàn mỹ cảm giác giữ trong lòng bàn tay quả thực là hưởng thụ, Triển Dĩ Mặc quả thích nỡ rời tay cầm cái chặt khẩu súng lục màu bạc này, bao lâu chưa gặp loại khuynh hướng cảm xúc này, đây quả nhiên là tác phẩm nghệ thuật trong tay bậc thầy về vũ khí cao cấp nhất mới có thể mài dũa ra!

      Chỉ là, nó khỏi khiến sinh ra loại cảm giác quen thuộc, hơi như gió, nảy mầm trong ký ức của .

      vừa nghe vẫn còn phủ nhận, tức giận lập tức lên nòng khẩu súng, chuẩn bị lập tức khởi động.

      quát: "Liên Tĩnh Bạch, chị Mịch Nhi rốt cuộc thích ở điểm nào, lại muốn gả cho thứ người như ! có gan tìm hoa hỏi liễu sau lưng chị họ tôi, đừng dám thừa nhận!"

      xong, bóp cò, nhắm ngay Triển Dĩ Mặc liền muốn nổ súng!

      "Liên Tĩnh Bạch? Mịch Nhi?" Triển Dĩ Mặc sững sờ, đảo mắt vừa nhìn động tác của chuẩn bị bắn về phía , ngay cả súng lục màu bạc kia cũng suýt nữa cầm vững, cuống quít kêu, "Chờ chút! Tôi phải Liên Tĩnh Bạch! Người muốn tìm là cả của tôi!"

      Bùm!

      Ngàn cân treo sợi tóc, cuối cùng nghe được kêu to, bắn ra lệch 10 cm, dường như sượt qua vạt áo của Triển Dĩ Mặc, cuối cùng bắn vào sàn nhà đắt tiền bằng gỗ.

      " phải là Liên Tĩnh Bạch?" Ánh mắt của tràn ngập hoài nghi, súng trong tay vẫn nhắm ngay Triển Dĩ Mặc, "Nếu như phải là Liên Tĩnh Bạch tổng giám đốc Triển thị, tại sao lại làm việc ở trong phòng làm việc của Tổng giám đốc? Tôi thấy bọn họ vẫn luôn cung kính với , cần cố ý giấu giếm tôi, đây là vô dụng!"

      " của tôi phải là cả của tôi, bây giờ ấy ngày ngày đều ở bận bịu chuyện hôn lễ, đâu có lo lắng cho công ty!" Triển Dĩ Mặc nhún nhún vai, giải thích, "Tôi chỉ là số khổ bị cả kéo tới làm việc vất vả, nghe thấy bọn họ đều gọi tôi là Triển tổng ư, tôi Triển Dĩ Mặc. . . . . ."

      "A, ra chính là lão Nhị của nhà họ Triển, Tiểu Hắc nha!" bừng tỉnh hiểu ra, nghiêm túc nhìn Triển Dĩ Mặc, gật đầu , "Tôi nghe chị Mịch Nhi Liên đại ca rất tuấn tú rất chung tình, phù hợp! Cái tên Tiểu Hắc này trái lại rất phù hợp với !"

      xong, rốt cuộc chịu thu hồi súng lục, lưu loát nhét khẩu súng vào bao súng đùi, tất cả động tác chỉ mất mấy giây, lại đại biểu cho hoàn toàn buông xuống cảnh giác với Triển Dĩ Mặc.
      Last edited by a moderator: 8/7/16
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Ngoại truyện 5: Lần sau gặp!

      "Này, thế nào tuổi của tôi cũng lớn hơn , cái tên đó là có thể gọi sao! Hơn nữa cái tên đó bỏ từ mười mấy năm trước rồi, lập tức sửa miệng cho tôi!" Triển Dĩ Mặc nghe thấy hai chữ "Tiểu Hắc", mặt càng đen hơn, nếu như người ra cái tên này phải là người đẹp, lưu tình chỉnh người đó chút nào!

      Khi nhìn thiếu nữ xinh đẹp hoạt bát trước mắt, vẫn nhẫn nhịn tức giận, cũng thu hồi súng lục màu bạc, nóng nảy hỏi " là ai, có quan hệ như thế nào với Mịch Nhi? ấy là chị sao? Nhưng theo tôi biết, Mịch Nhi chỉ có người em trai A Cẩn mà thôi, chưa từng có em nào. . . . . ."

      "Ai có! Chỗ chúng tôi có đám! Em trai em cái gì cũng có!" Thiếu nữ vểnh môi, hừ tiếng , " nhớ cho kĩ, tôi là Dịch nhi! Năm đó chính tôi xuất xưởng tài trợ cho rất nhiều súng đạn, cái ân huệ này cũng thể nào quên đấy chứ?! Hôm nay xem võ nghệ của cũng tệ lắm, kỷ xảo nghịch súng cũng hề kém, cuối cùng khiến thành quả tôi và cha lãng phí!"

      "Dịch -- Dịch nhi! -- là. . . . . ." Triển Dĩ Mặc nhất thời trợn trừng mắt, vẻ mặt toàn là hắc tuyến nhìn sang Dịch nhi hất cằm kiêu ngạo, sửng sốt nửa ngày được câu nào.

      OHMYGOT! Làm sao Dịch Nhi có thể lại là thiếu nữ tươi đẹp trước mắt chứ!

      Đương nhiên nhớ Dịch nhi, cái người em lúc nào cũng dắt bên miêng Mịch Nhi, mà này cũng là người rất đặc biệt với , cho dù mười mấy năm qua cũng có gặp , nhưng cũng chưa bao giờ quên!

      Quả nhiên là nữ 18 thay đổi, đối với dung mạo của Dịch nhi vẫn còn dừng lại ở đứa trẻ mới sin rah, lại hoàn toàn thể nhận ra vị thiếu nữ xinh đẹp động lòng trước mắt!

      Năm đó ở trong trụ sở, bọn họ chờ đợi con khỉ nhăn nhúm mới vừa sinh ra, mà mấy năm trước cũng vẫn còn liên lạc mua súng ống do thiên tài chế tạo, ngờ trưởng thành bộ dáng xinh đẹp như vậy!
      Chắc năm nay mười bảy tuổi, là cái tuổi đóa hoa xinh đẹp, đẹp sao tả xiết!

      …. Lần đầu tiên gặp mặt, chúng ta - -“ Triển Dĩ Mặc nhất thời có rất nhiều lời muốn hỏi , về súng ống, về quá khứ, nhưng mới vừa được câu, bị Dịch nhi vung tay cắt đứt.

      “Những lời khác cần nhiều, phải Liên đại ca, vậy tôi vụng trộm với Triển thị, kế hoạch chuẩn bị khảo sát chồng của Mịch Nhi chấm dứt…” Dịch nhi nhón chân vỗ vỗ bả vai Triển Dĩ Mặc, thẳng thắn thoải mái , “Hôm nay quấy rầy , tiếp tục làm việc ! Tôi muốn tìm chị , chị ấy còn biết tôi đến thành phố K, tôi phải thông báo cho chị ấy…”

      xong, xoay người xải bước, về phía cửa sổ sát đất.

      đừng vội , Dịch nhi, khó có khi tới Triển thị, ít nhất nghỉ ngơi chút, cũng để tôi chiêu đãi chút!” Triển Dĩ Mặc vội giữ lại, “hơn nữa chỗ đó là cửa sổ, cửa ở - -“

      Dịch Nhi có quản tiếng của , vẫn trực tiếp về phía trước, còn nhàng lắc đầu thầm: “Tôi chưa từng nghe Tiểu Hắc cũng bị lắm, mà chị Mịch Nhi vẫn luôn ngại cho tôi biết? Tôi thể chuyện với loại người như thế, vẫn nên sớm chút….”

      Thân thể Triển Dĩ Mặc cứng đờ, nhất thời đầu đầy hắc tuyến, tất cả lời hành động đều phải dừng lại.

      Dịch nhi, lẩm bẩm phải quá lớn tiếng.

      Nghe những lời này, khiến Triển Dĩ Mặc luôn luôn tự xưng nội tâm cường đại cũng ngăn lời ở trong cổ họng, cái gì cũng ra đuợc!

      lập tức muốn quát với mình bị lắp, với là mình có thể năng linh hoạt, dùng thực đánh gãy lời lẽ sai trái của !

      Nhưng Dịch nhi hoàn toàn cho Triển Dĩ Mặc cơ hội này, tới trước cửa sổ thủy tinh bị bắn vỡ. Dịch nhi nhàng nhấn cái nút bên hông, cái dây thừng trong suốt kia lại lấy tốc độ thể tưởng tưởng nổi bay sang tòa nhà đối diện, nó giống như trời sinh hợp lại làm với nơi đó, nhanh chóng dán lên vách tường bên kia.

      Tiếp theo tung người nhảy xuống, nhanh nhẹn như tiên từ Triển thị sang phía đối diện, lần theo đường cũ trở về.

      làm gì vậy!” Lúc này Triển Dĩ Mặc mới phản ứng kịp, chạy nhanh đến bên cửa sổ kêu về phía Dịch nhi, “ có biết như vậy rất nguy hiểm hay , ngộ nhỡ dây thừng đứt làm thế nào! mau trở lại nhanh lên, hãy thang máy xuống dưới như người bình thường, tôi dẫn tìm Mịch Nhi, nên chơi loại trò kiểu này!”

      Mặc dù Dịch nhi ra cửa vào cửa đều theo cùng phương thức, nhưng tâm tình lại hoàn toàn khác nhau! Nhìn nhảy qua mười mấy tầng lầu Triển thị, phút đó tim muốn ngừng đập.

      Lúc vừa mới tiến vào, cho là sát thủ trả thù gì đó, chỉ lo đề phòng hành động của , hoàn toàn cảm thấy dây thừng qua hai tòa nhà có gì nguy hiểm, nhưng bây giờ, biết là em của chị dâu tương lai, lại còn là bạn tri kỷ cung cấp vũ khí, liền hoàn toàn thể chịu được khi tùy ý làm bậy!

      Cho dù nhất định người mang theo rất nhiều thiết bị, cho dù cái dây thừng là thứ được chế tạo tốt nhất, cũng có biện pháp trơ mắt nhìn Dịch nhi đung đưa tới lui đó!

      Bất luận thế nào, Dịch nhi cũng là yếu đuối! độ tuổi mười bảy! Chỉ cần được che chở bảo vệ, mà phải tự mình mạo hiểm!

      Dịch Nhi lại cười ha ha, phất tay với : “ ra bị lắp vậy tốt… Hôm nay xin lỗi, tôi hơi lỗ mãng làm hỏng cửa sổ thủy tinh phòng , chờ lần sau tôi đến bồi thường cho nha! Mà khẩu súng là tiền thế chấp, đến lúc đó phải trả cho tôi đó!”

      Huýt sáo tiếng, Dịch nhi nhàng đáp xuống sân thượng phía đối diện, rất nhanh, bóng dáng của hoàn toàn biến mất thấy.

      Ngay sau đó, Triển Dĩ Mặc lại thấy đối diện có máy bay trực thăng loại bay lên, thể nghi ngờ chút nào, đây chính là phương tiện giao thông lại của Dịch nhi!

      Quả nhiên ông trùm trụ sở vũ khí bí mật, việc ăn, mặc, ở, lại của Dịch nhi đều phải người thường có thể lường được!

      Vẫn nhìn thấy máy bay trực thăng hoàn toàn biến mất ở phía chân trời, Triển Dĩ Mặc mới khe khẽ xoay người, nhìn xung quanh căn phòng vì đánh nhau bừa bãi, khóe miệng cười khẽ.

      “Lần gặp mặt sau……Sao?”

      Triển Dĩ Mặc nhàng lấy cây súng màu bạc ra, nhìn chằm chằm cửa thủy tinh sát đất bể tan, và viên đạn ghim vào bàn đọc, sàn nhà, cũng thầm chờ đợi.

      Chờ đợi lời , cùng thiếu nữ gặp nhau lần sau.
      Last edited by a moderator: 9/6/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :