1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch triền miên: Cô vợ nuôi từ bé của tổng giám đốc - Tả Nhi Tiên (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 217: Tranh luận

      "Bởi vì Dương Khang và tôi cực kỳ giống nhau!" Alex tới chuyện võ hiệp, tinh thần tỉnh táo, ta bắt đầu giảng giải ngừng: " ta vốn là tiểu vương gia của Kim quốc Hoàn Nhan Khang, đây là thân phận người ngoại quốc, sau này mới đổi tên thành Dương Khang. chỉ tính điểm này, những việc tôi từng trải qua cũng giống như đúc, Alex tôi là người ngoại quốc, ở nước, tôi chính là Dương Khang, tôi cũng có hai loại thân phận!" (cái này Mèo hiểu nó gì luôn)

      " đúng, giải thích của quá mức qua loa, đối với hiểu biết về Dương Khang, quá ít!" Liên Tĩnh Bạch lắc đầu phản bác ta , "Dương Khang thân là tiểu vương gia Kim quốc, trong thân thể chảy bất kỳ huyết thống ngoại quốc nào, sau khi đổi tên là Dương Khang mới là tên , việc đổi tên đối với biến cố có ý nghĩa lớn nhất trong cuộc đời, trong sinh người nuôi và người dưỡng có mâu thuẫn hòa giải. Nhưng còn , từ đầu đến chân chính là người ngoại quốc, kết quả có chỗ nào giống Dương Khang đây?"

      "Tôi -- Mặc dù tôi có huyết thống trong nước, nhưng. . . . . ." Alex có chút cứng họng, ngay cả ta luôn luôn am hiểu vặn vẹo cũng thể được nữa, "Mặc dù như vậy, nhưng lòng của tôi trung với nước, việc đổi tên với tôi. . . . . . Ách, nó cũng rất quan trọng, chỉ có như vậy, tôi mới có thể danh chính ngôn thuận xứng với Mục nương, chúng ta cũng thể phủ nhận Dương Khang và Mục Niệm Từ!"

      Liên Tĩnh Bạch khẽ mỉm cười, Alex dám ra những lời lẫn lộn đầu đuôi, cũng Alex bị thần trí hỗn loạn rồi, tìm được cách công kích tên tình địch này, có thể công kích thẳng đến nơi trọng điểm.

      Tất cả chấp niệm của Alex đối với Mịch Nhi là do Tiểu Thuyết Võ Hiệp, cho nên, muốn khiến Alex buông tha tất cả, cũng chỉ có thể bắt đầu từ Tiểu Thuyết Võ Hiệp, chỉ cần tiếp tục công kích với phương hướng này, muốn đánh tan phòng tuyến tâm lý của Alex, quá khó khăn!

      "Được rồi, mặc dù những lời này của tôi thể thuyết phục , nhưng tôi cũng tiếp tục hỏi có gì chứng minh mình là Dương Khang." Đôi mắt Liên Tĩnh Bạch sắc bén, khẽ nhếch cằm, lấy khí thế hiên ngang áp bức hỏi tiếp, “Tạm thời tôi thừa nhận này, nhưng có lý do gì, nhất định Mịch Nhi chính là Mục Niệm Từ đây? Về điểm này, nhất định phải cho tôi câu trả lời ràng, tại sao vị hôn thê của tôi lại trở thành Mục Niệm Từ trong miệng , đây mới là quan trọng nhất!”

      Alex bị Liên Tĩnh Bạch làm cho dừng lại, ta nhìn thoáng qua Mịch Nhi đứng sau lưng Liên Tĩnh Bạch, kiên cường chống đỡ khí thế : “Cái này có cái gì phải giải thích, kể từ khi hai người chúng tôi gặp nhau biết số phận chúng tôi gắn liền, trái tim nhận định nhau, chẳng lẽ còn cần dùng ngôn ngữ để chứng minh sao! Nếu như ấy phải Mục nương của tôi, sao ấy lại họ Mục!”

      ấy cũng mang họ Mục, chỉ là cha ruột họ Mục thôi.” Liên Tĩnh Bạch chậm rãi xụ mặt, càng mãnh liệt ép hỏi Alex, “Chẳng lẽ phải sao, Mục Niệm Từ cũng phải họ Mục, ấy chỉ là được Dương Thiết Tâm thu dưỡng, sau đó đổi tên, dùng cái họ hư cấu gắn vào người Mịch Nhi, có gì để !”

      “Chuyện này…” Alex nhất thời cứng lưỡi há hốc mồm, giống như bây giờ bị liền Liên Tĩnh Bạch lần lượt thúc ép đối mặt với , ta mới bắt đầu nhớ tới chi tiết trong truyện Hùng Xạ Điêu, ít chuyện trước kia chưa bao giờ tra cứu lên, ta thể nào phản bác câu.

      Trong trí nhớ của ta ra luôn luôn biết Mục Niệm Từ cũng phải là tên , nhưng trải qua thời gian dài, ta cũng chưa bao giờ đặt việc này trong lòng, làm như thấy mực tìm kiềm “Mục” nương, đương nhiên người vợ nhận định của Dương Khang chính là Mục Niệm Từ!

      Đây cũng phải chi tiết trong truyện ta cố ý bỏ qua, mà bởi vì, lúc ban đầu, cách Alex đối biết về Tiểu Thuyết Võ Hiệp chỉ qua phim, say đắm võ hiệp, đương nhiên ta cũng xem qua sách gốc, nhưng khi phiên dịch mất rất nhiều ý gốc, trong lòng ta luôn bén rễ chuyện “Mình là Dương Khang, người bầu bạn tương lai là Mục nương”.

      Chờ sau khi ta hăng hái học tập. Mới bắt đầu đọc được ý gốc nguyên tác, mặc dù ta bổ sung chi tiết, cũng biết ý chính, nhưng ý nghĩ cố chấp, cách nào dao động…

      Nhưng mà, khi Liên Tĩnh Bạch chút che giấy ra ý nghĩ của ta là sai, chỉ trích tất cả phán đoán của ta đều có căn cứ, hoàn toàn sai lầm, mới khiến ta đột nhiên nhớ tới, ý chính câu chuyện giống như những gì Liên Tĩnh Bạch vậy!

      Những việc Dương Khang trải qua cũng giống ta nhiều, tên họ của Mục Niệm Từ cũng có chút liên quan tới Mịch Nhi!

      Những chi tiết quá khứ chưa bây giờ nhìn thẳng hoàn toàn lên từ sâu trong trí nhớ, ta biết, lời Liên Tĩnh Bạch mới là chuyện thực trong Tiểu Thuyết Võ Hiệp, là ta vẫn lừa gạt mình, bóp méo những chuyện kia!

      Nhưng cho dù mặt Alex lộ ra nét mặt khiếp sợ, nhưng vẫn cam lòng yếu thế như vậy, ta ngập ngừng mấy câu, mới lại phô trương thanh thế la to lớn: “ mọi chuyện quá mức chi tiết, nhưng chúng ta sống trong thực tế, sao có thể giống nhân vật trong sách như đúc! Tôi chỉ muốn nhận định ấy chính là Mục Niệm Từ của Dương Khang, nhất định tình của chúng tôi oanh liệt giống như trong sách, người nào có thể phá hoại! Tôi cho biết, cho dù có thể nhất thời trở thành vị hôn phu của Mục nương, nhưng đối với hai người chúng tôi, chính là nhân vật Quách Tĩnh, nhất định thể thay đổi kết cục hạnh phúc cuối cùng của chúng tôi!”

      quên, ban đầu Mục Niệm Từ bị Dương Thiết Tâm cố gắng gả cho Quách Tĩnh, nhưng lòng ấy có tình nguyện, khi đó trái tim ấy trao cho Dương Khang rồi, cũng thấy Mịch Nhi có điểm phù hợp?”

      Mấy ngày hôm trước Liên Tĩnh Bạch vì Alex mà tìm hiểu Truyện Hùng Xạ Điêu, bây giờ bàn về bất kỳ tình tiết nào, cũng thuộc như lòng bàn tay, cười lạnh hỏi: “Nhưng Mịch Nhi cam tâm tình nguyện hạnh phúc gả cho tôi, ngay từ đầu tôi cho sắc mặt tốt! Nhưng tôi khuyên , cần càng lún càng sâu, cần cố chấp mơ ước thứ thuộc về mình như vậy! Nhất định Mịch Nhi là của tôi, nghĩ cũng đừng nghĩ!”

      chuyện đe dọa! Tôi tin lời của ! Mục… Mục nương vẫn luôn là vợ của Dương Khang, chưa từng thay đổi!” Alex bị Liên Tĩnh Bạch bác bỏ mà đỏ mặt tai hồng, đây là lần đầu tiên ta có cách nào giữ được tỉnh táo tranh luận, cảm giác áp bách mạnh mẽ khiến ta cảm thấy thất thường trước nay chưa từng có.
      Last edited by a moderator: 23/5/16
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 218: Kỳ tích

      Alex thậm chí bắt đầu xằng bậy: "Là làm tình hình lắm! Quan hệ của Mục nương với tôi mới phải những hư danh kia,
      chỉ là hư cấu giả tượng, hai người chúng tôi quan trọng nhất là về mặt tình cảm! Tôi và Mục nương tình nghĩa hai ba năm đậm sâu, nồng tình mật ý, tình chân ý thiết, đây hoàn toàn phải là thân phận vị hôn phu của có thể so được! ràng là tôi khuyên nên sớm đểm rút lui, phải trở thành vật hy sinh cho tình cảm của chúng tôi!"

      "Hừ, chỉ quen biết với Mịch Nhi hai ba năm, liền dám kêu gào trước mặt tôi!" Liên Tĩnh Bạch Lập tức hỏi ngược lại ta, "Tôi và Mịch Nhi là thanh mai trúc mã từ đến lớn, quen biết hiểu nhau gần hai mươi năm, đây cũng có thể đánh đồng với sao! Cho tới bây giờ ấy cũng chưa từng thích ... lấy thân phận gì cầu tôi rút lui , lấy danh nghĩa gì tuyên bố tất cả đây, mới là người thứ ba giữa tôi và Mịch Nhi!"

      "Hai. . . . . . Hai mươi năm. . . . . ." Alex thoáng chốc ngây ngẩn cả người, ta vẫn cho rằng mình tuyệt đối là Mr Right bên cạnh Mục nương từ trước đến nay, nhưng bây giờ ta mới biết, thậm chí có người đến sớm hơn ta vài chục năm!

      Đây hoàn toàn nằm trong mong đợi của ta!

      Mục nương của ta trước khi gặp được ta, lòng tuyệt đối chút nhớ mong! Gặp lại sau "Tỷ võ cầu hôn", lòng của hai người mới có lẫn nhau, cho tới bây giờ cũng có người có thể bước vào giữa và Mục nương! Đây mới là tình lý tưởng của ta, như vậy mới là Mục Niệm Từ Mục nương của Dương Khang ta!

      Nhưng bây giờ thậm chí có người tuyên truyền giác ngộ cho ta biết, Mục nương của ta vẫn luôn người khác, thậm chí cho tới bây giờ cũng chưa từng thích ta!

      "Mục nương! An ta nhất định phải ! Làm sao có thể chứ!" Alex chịu tin tưởng nhào tới trước, hét to về phía Mịch Nhi, " cho tôi biết, thích là tôi, quen biết trước cũng là tôi, tuyệt đối phải là người kia có đúng ! Làm sao có thể chứ, cho tới bây giờ cũng chưa cho tôi biết chuyện này, cho tới bây giờ tôi cũng biết, Mục nương vậy mà trong lòng còn có người đàn ông khác. . . . . ."

      "Ai tôi cho biết!" Mịch Nhi ở bên nghe Alex rống to, bị lời đổi trắng thay đen của làm cho gần như phát điên, "Tôi từ đầu tới cuối đều ở đây cho biết chuyện này, là căn bản cũng nghe vào ! Tôi vẫn luôn tôi có gia đình, tôi có người , tôi phải Mục nương, tôi bảo cút xa chút, ràng là chính hoàn toàn chịu tin!”

      khuôn mặt tuấn của Alex lộ ra tầng tầng tái nhợt, ta lẩm bẩm: “ phải Mục nương…”

      Mịch Nhi vội vàng gật đầu: “Đúng, tôi tên là Mịch Nhi! phải Mục nương quỷ quái gì mà !”

      là Mịch Nhi…” Alex cười khổ, “Là tôi nghĩ sai rồi…”

      “Bây giờ quay đầu, cũng còn kịp.” Liên Tĩnh Bạch nhàng vỗ vai Alex, “Mặc dù cho tới nay đều sai lầm rồi, nhưng ít nhất, về sau bắt đầu về con đường chính xác! nên thấy chân tướng!”

      “Các người mới là đôi…” Mặt của Alex nhéo thành đoàn, đôi mắt xanh dương quả muốn khóc lên, “ phải là Mục nương của tôi, tôi vẫn luôn sai lầm rồi…”

      Mấy năm qua này ta vẫn tin nghi ngờ kiên trì quan điểm sống, giá trị sống cứ như vậy ầm ầm tan rã, người ta nhận định vậy mà cho tới bây giờ phải là người định trước của ta, đây giống như tia sấm sét, trực tiếp đánh vào đỉnh đầu của ta!

      Sở dĩ Alex cố chấp đuổi tận cùng buông với Mịch Nhi như thế, mặt là bởi vì dung mạo của rất đẹp xứng đôi với ta, là bác sĩ thiên tài có tiếng chung với ta, quan trọng hơn chính là, đáy lòng ta cho rằng chính là Mục Niệm Từ sát cánh cùng Dương Khang, ta xác định mình là Dương Khang, mà Mịch Nhi là Mục Niệm Từ, cho nên vẫn luôn nghe được bất luận lời cự tuyệt gì của Mịch Nhi, tuyệt đối tin tưởng Mục nương có tình cảm với Dương Khang.

      Trải qua thời gian dài an ủi mình và trong lòng ám hiệu căn cứ vào cơ sở “Mịch Nhi là Mục Niệm Từ tình của ta “nhưng bây giờ, ta lại bị chân tướng làm , Mịch Nhi phải Mục nương, vẫn luôn có người khác, vẫn chưa từng tiếp nhận qua ta, là ta đa tình, tạo thành phiền nhiễu của …”

      Cái này hoàn toàn giống tình muốn, tuyệt đối tin tưởng Mục nương mình định trước căn bản ta, nếu như Mịch Nhi chưa bao giờ thích ta, chỉ là chứng tỏ, người này tuyệt đối phải Mục nương của ta!

      ta sai lầm rồi, ta vẫn luôn tìm sai người, lãng phí thời gian hai, ba năm ở thân của người đúng!

      Cho nên, tất cả cố gắng của ta trong những năm này cũng chỉ lãng phí thời gian, có lẽ, ta bỏ lỡ người chính xác, vẫn còn khăng khăng mực!

      “Về sau, về sau tôi nghĩ sai nữa…” Trong lòng Alex kịch liệt đấu tranh phen, rốt cuộc lẩm bẩm tuyên cáo : “Gặp lại sau, Mịch Nhi, chuyện trước kia là tôi đúng, lần này, tôi muốn tìm Mục nương chân chính thuộc về tôi!”

      vừa liếc nhìn Mịch Nhi và Liên Tĩnh Bạch dựa sát vào nhau, toàn thân run lên, xoay người liền chạy nhanh.

      Mịch Nhi sững sờ nháy mắt mấy cái, quả thể tin được mắt mình, có nhìn lầm , lần này, phải là đối mặt với Alex nước miếng công kích kế tiếp lui bại đến bất đắc dĩ tránh né, mà là Alex ta chịu thua xấu hổ vô cùng, tự mình chủ động rời !

      thậm chí nhéo mình cái, ở đáy lòng ngừng hồi tưởng mấy câu cuối cùng của Alex, ta mình sai rồi, xác thực mở miệng xưng hô là Mịch Nhi phải Mục nương, hơn nữa ta còn bảo đảm sau này sai nữa, muốn tìm người chân chính!

      Đây quả thực là kỳ tích nha! Là kỳ tích chờ đợi mấy năm! tại cuối cùng xảy ra!

      Mịch Nhi trợn to hai mắt nhìn chằm chằm phương hướng Alex chạy , đôi mắt tím nháy cũng nháy vững vàng đuổi theo hành động của ta, chỉ sợ ta quay đầu trở lại…

      Mãi cho đến ánh mắt của nhìn thấy bóng dáng của Alex chạy như điên nữa, mãi cho đến tin chắc ta trở lại, mới bắt đầu tin, Alex tuyệt vọng rồi, về sau bên cạnh bao giờ xuất hình dạng người đáng ghét này nữa!

      Mịch Nhi lấy loại ánh mắt sùng kính ngưỡng mộ nhìn Liên Tĩnh Bạch, vậy mà có thể dùng mấy câu đánh lui Alex dây dưa nhất thế gian này, là lợi hại!

      Khó trách ngày hôm qua Liên Tĩnh Bạch tràn đầy tự tin ta nhất định có biện pháp, quả nhiên là thắng vì đánh bất ngờ, chiêu liền đánh tan cường địch!

      hổ là nàng chọn người , hổ là ưu tú nhất xuất sắc nhất nam nhân, nàng Tiểu Bạch ca ca cho tới bây giờ đều là bách chiến bách thắng đấy!
      Last edited by a moderator: 23/5/16
      dunggg thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 219: Lòng trong sạch

      Mịch Nhi kích động ôm Liên Tĩnh Bạch, ngừng hỏi : " Tiểu Bạch, làm sao có thể khiến ta lời nào để nhanh như vậy! Vấn đề hỏi ta cũng sắc bén cay nghiệt bao nhiêu, sao ta vừa nghe sắc mặt liền thay đổi lớn? Còn có còn nữa, lần này ta rời khỏi, có phải còn xuất nữa ? lợi hại, nhìn ra ngược điểm của Alex, mới có thể phát giết chết như vậy? Em vẫn nghĩ rằng chứng vọng tưởng của ta thể cứu chữa, lại câu thức tỉnh người hoang tưởng, để ta thức dậy bình thường!"

      "Em yên tâm, ta bao giờ quấy rầy em nữa." Liên Tĩnh Bạch kéo Mịch Nhi, cười giải thích với , "Alex này, chỉ có thể là chí tình chí nghĩa (rất có tình nghĩa) chỉ đến trình độ nhất định, ta chuyên tâm ở Tiểu Thuyết Võ Hiệp gần như mê muội, lĩnh vực này đối với ta mà là thuần khiết thể bôi nhọ. Cho nên, liền nhằm vào điểm này, vạch trần những ảo tưởng đó của ta, để ta thấy được chỗ bỏ qua trước kia, em cũng phải Mục Niệm Từ của ta, em cũng chưa từng thích ta, ta liền có thể tỉnh ngộ lại."

      "Chỉ như vậy thôi?" Mịch Nhi vẫn hiểu, "Trước đây em cũng nhắc qua nhắc lại mấy lần, tại sao ta nghe vào chút nào!"

      "Bởi vì ta cho đó là em muốn mà giả vờ cần. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch bật cười, "Đối với em mà là có lý có cứ, phải do ta tin! ta si mê Tiểu Thuyết Võ Hiệp, tất cả điều đều lấy ra từ《xạ điêu 》, đây mới là ngược điểm của Alex, là tất cả căn bản. Uhm, may uổng phí mấy ngày trước chăm chỉ nghiên cứu Cổ Long (*) và Kim Dung(**) phen, có thể tảo trừ như vậy khổng lồ tình địch, dọn ra thời gian xem chút tiểu thuyết cũng là đáng được đấy!"

      (*): là nhà văn Đài Loan viết tiểu thuyết võ hiệp nổi tiếng. Ông cũng là nhà biên kịch, nhà sản xuất và đạo diễn. Các tác phẩm của ông được chuyển thể nhiều lần phim truyền hình cũng như điện ảnh.

      (**): là trong những nhà văn ảnh hưởng nhất của văn học Trung Quốc đại. Từ năm 1955 đến 1972 ông viết tổng cộng 15 cuốn tiểu thuyết. nổi tiếng của những bộ truyện đó khiến ông được coi là người viết tiểu thuyết võ hiệp thành công nhất. 300 triệu bản in (chưa tính lượng rất lớn những bản lậu) đến tay độc giả của Trung Hoa đại lục, Hồng Kông, Đài Loan, châu Á và được dịch ra các thứ tiếng: Việt, Hàn, Nhật, Thái, , Pháp,Indonesia. Tác phẩm của ông được chuyển thể thành phim truyền hình, trò chơi điện tử.

      ". . . . . ." Mịch Nhi im lặng nghe hồi, hoá ra là như vậy, cho nên bị Alex quấy rầy hai ba năm, là bởi vì chính mình xem sách quá ít, có nghiên cứu Tiểu Thuyết Võ Hiệp Alex thích!

      Đây quả thực là kẻ bịp bợm nha! Ai muốn xem sách kẻ đáng ghét đó thích chứ! Càng đừng chịu khó nghiên cứu phen!

      bị Alex gọi là Mục nương đủ phiền rồi, làm sao có thể xem miêu tả cuộc đời Mục Niệm Từ trong《Truyện Hùng Xạ Điêu》! Làm sao có thể biết tình cảm Alex gửi gắm là cái gì!

      Cũng bởi vì như vậy, cho nên đối mặt với Alex chỉ có tức giận phát điên, mà Liên Tĩnh Bạch hiểu Tiểu Thuyết Võ Hiệp, lại có thể dễ dàng KO được Alex…

      “Sớm biết chuyện có thể đơn giản như vậy, mấy năm qua em lại rối rắm khổ não cái gì______” Mịch Nhi nhất thời cảm giác chỉ số thông minh của mình cũng bị Liên Tĩnh Bạch hạ xuống, giọng như đưa đám thầm, “Em có phải ngốc đến hết thuốc chữa rồi , chỉ tốn mười phút liền giải quyết được khó khăn này, em làm sao cũng làm được! Tại sao em có thể ngốc như vậy chứ, Tiểu Bạch về sau cho chê em thông minh…”

      Liên Tĩnh Bạch lại bị Mịch Nhi chọc cho bật cười, dứt khoát ôm lấy Mịch Nhi, để nhìn thẳng vào mắt mình, sau đó hôn môi cái, dịu dàng : “ thà rằng em ngốc đến hết thuốc chữa chỉ có thể ở nhà, nhưng em chính là thông minh xuất sắc đến bất ngờ liền câu tâm hồn người ta! Lại mình ngốc, liền muốn mất hứng, hai người chúng ta chỉ là có chuyên ngành riêng, có thể bổ sung giúp đỡ nhau giải quyết vấn đề như vậy, chẳng phải là rất tốt?! cho để tâm vào chuyện vụn vặt, Mịch Nhi của là thông minh nhất, nếu làm sao có thể chọn chứ…”

      “Ừm… Cũng đúng!” Mịch Nhi do dự hồi, cuối cùng gật đầu cái, “Ở phương diện mưu quỷ kế gài bẫy đào hầm, em có cách nào so với tên gian thương nhà được, nhưng chữa bệnh cứu người gì đó, trăm cũng phải đối thủ của em!”

      mặt Mịch Nhi lại hưng phấn lên, kéo Liên Tĩnh Bạch tới hội trường bữa tiệc: “Hôm nay, cuối cùng em cũng thoát khỏi Alex cuồng theo dõi đó, cám ơn trời đất đáng mừng! Chúng ta nhanh lên chút kết thúc tiệc rượu, sau đó mình ăn mừng phen !”

      “Được, được!” Liên Tĩnh Bạch bị Mịch Nhi kéo đến bước chân lảo đảo, bất đắc dĩ lắc đầu, vẫn có biện pháp với tích cách Mịch Nhi giống như đứa trẻ dễ thay đổi cảm xúc, nhưng đề nghị này của lại hết sức đồng ý. “Chúng ta nên kết thúc tiệc rượu, sau đó chúng ta về nhà? Trong nhà chuẩn bị bữa ăn thịnh soạn, chúng ta ăn mừng ngày đầu tiên em làm, cũng ăn mừng bỏ lại phần phá hư tình của chúng ta!”

      Hai người thống nhất ý kiến, làm lên chuyện tới làm ít công to, bọn họ rất nhanh tuyên bố tiệc rượu tối nay kết thúc, sau khi tiễn các khách mời rời , hai người cũng lập tức lái xe trở lại nhà họ Triển.

      Tại phòng ăn của nhà họ Triển, quả nhiên như Liên Tĩnh Bạch chuẩn bị rất nhiều món ăn thịnh soạn, Liên Tĩnh Bạch ban đầu định tổ chức bữa tối lãng mạn dưới ánh nến ở đây, ăn mừng công việc ngày đầu tiên của Mịch Nhi thành công viên mãn, nhưng chịu nhiều khi dễ trong ngày hôm nay khiến thay đổi chú ý, buổi tối lãng mạn biến thành hoạt động báo thù cho Mịch Nhi, vốn là tất cả chuẩn bị cũng vứt cần.

      Chỉ là sau khi hoạt động ở Mộc Ái kết thúc, hai người đồng thời trở về ăn bữa tối lãng mạn, cũng coi như đem bữa ăn phòng bếp chuẩn bị cũng có chỗ dùng rồi.

      Dù sao, bọn họ cũng ăn nhiều thức ăn ở dạ tiệc, bữa ăn này mới tính là bữa tối chính thức của hai người, hơn nữa bầu khí ăn mừng vui sướng, Liên Tĩnh Bạch và Mịch Nhi đều ăn rất vui, dường như quét sạch hơn phân nửa bữa ăn.

      Sau bữa tối, gần mười giờ, ngày mai hai người cũng phải làm việc, liền cùng nhau trở về phòng, từng mình phòng tắm rửa mặt, bắt đầu chuẩn bị nghỉ ngơi.

      Liên Tĩnh Bạch hơi nhắm mắt lại, mặc cho vòi hoa sen chảy nước nóng giội thân thể, gần tới thời gian lên giường ngủ, thôi miên mình lần cuối cùng.

      Tối nay thể kích động, ngủ ở bên cạnh Mịch Nhi nhất định phải gắng giữ tỉnh táo. Mặc dù chính thức đính hôn với Mịch Nhi, nhưng cũng chưa gật đầu đồng ý, thể vượt qua lôi trì bước. Đợi nhiều năm như vậy, thêm vài ngày như vậy nữa cũng sao, là Mịch Nhi, phải thân thể của . Dục vọng có thể đè nén, thể dùng sức mạnh làm tổn thương đến Mịch Nhi quý nhất….

      Nhưng lúc lảm nhảm muốn lòng trong sáng kiềm chế ham muốn, cửa phòng tắm lại bị phịch tiếng đẩy ra, Liên Tĩnh Bạch cuống quýt mở mắt ra, kinh ngạc kêu lên: “Mịch Nhi! Em làm sao vậy!”

      Toàn thân Mịch Nhi dưới chỉ bọc khăn tắm lớn màu trắng, tóc còn mang theo hơi nước sau khi tắm xong, nhưng gương mặt lại bình thường đỏ hồng thành mảnh!

      Thấy được Liên Tĩnh Bạch trong phòng tắm, hì hì cười tiếng: “Hì hì, em biết ngay ở đây…”

      Sau đó, chân trần, đôi mắt xinh đẹp như tơ, bước chân lảo đảo vào.
      Last edited by a moderator: 23/5/16
      thienbinh2388dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 220: Kết hôn (1)

      Mịch Nhi như vậy , hoàn toàn giống lúc bình thường, tất cả dáng vẻ cử chỉ của cũng trở nên bình thường!

      kỳ lạ của , khiến Liên Tĩnh Bạch như gặp địch!

      Liên Tĩnh Bạch cuống quít kéo khăn tắm quấn phía dưới, bước nhanh đến đón lấy Mịch Nhi, ôm thân thể lảo đảo của , sờ khuôn mặt đỏ bừng của , Liên Tĩnh Bạch lo lắng ngừng hỏi "Mịch Nhi, em có phải thoải mái ? Làm sao mặt em đỏ thành như vậy, phát sốt sao! Em sao rồi, bây giờ còn tốt sao!"

      "Uhm, thoải mái. . . . . ." Mịch Nhi lại đưa tay níu lấy Liên Tĩnh Bạch, cả người cũng cọ lên thân thể trần trụi của , dùng khuôn mặt đỏ bừng nóng hổi ngừng cọ sát lên lồng ngực , nỉ non làm nũng, "Em rất khó chịu, ôm tốt hơn nhiều rồi. . . . . . Tiểu Bạch, người mát lạnh thoải mái. . . . . ."

      Mịch Nhi giống như gấu koala ôm chặc , nhưng khăn tắm trắng quấn quanh bị những giọt nước từ vòi hoa sen chảy xuống người Liên Tĩnh Bạch ngấm dần có chút trong suốt, nửa kín nửa hở cảnh xuân hấp dẫn vô biên, tôn lên động tác hồn nhiên đáng của , là loại tương phản và rung động mãnh liệt.

      "Mịch Nhi, em tỉnh tỉnh!" Liên Tĩnh Bạch vội vàng chống đỡ Mịch Nhi hoàn toàn dựa vào người , giờ phút này, toàn bộ lòng đều lo lắng cho sức khỏe của , hoàn toàn bận tâm mọi cảnh tượng khác, có gì quan trọng hơn Mịch Nhi!

      Ngón tay thử sờ gò má nóng hổi của Mịch Nhi, nhưng nhiệt độ trán dường như vẫn bình thường, Mịch Nhi cũng có phát sốt, rốt cuộc bị làm sao!

      "Chúng ta ra ngoài có được , em nằm ở giường nghỉ ngơi chút, lấy nước cho em uống!" Lòng Liên Tĩnh Bạch lo lắng, ôm eo nhắn của Mịch Nhi, liền muốn ôm ra khỏi phòng tắm trước.

      Nơi này cũng phải chỗ tốt để nghỉ ngơi, nếu như Mịch Nhi ngã bệnh, như vậy nhất định thể chỉ khoác khăn tắm đứng trong phòng tắm ẩm ướt như thế, cần phải nằm xuống nghỉ ngơi, phải uống nước uống thuốc!

      " ! Em muốn. . . . . ." Mịch Nhi lại lắc đầu như trống lắc, trở tay đặt lên eo Liên Tĩnh Bạch, di chuyển bước, " vừa rồi trốn ở đây, khó khăn lắm em mới tìm được, lại muốn chạy? Hì hì, em muốn đứng ở đây cùng Tiểu Bạch, chúng ta ra ngoài. . . . . ."

      "Ngoan, Mịch Nhi, vậy em tự khám bệnh cho mình, mình bị bệnh gì được ?" Thấy Mịch Nhi giống như biến thành người khác ngã mặt đất muốn ra ngoài, Liên Tĩnh Bạch thể thay đổi vấn đề, vừa dỗ vừa lừa hỏi , "Nếu như em khám ra được, vậy chứng tỏ y thuật của em vẫn chưa được, gọi dì Tố, hoàn toàn hạ thấp em nha!"

      "Em mới bị mẹ làm hạ thấp , em nhất định có thể biết là bệnh gì!" Mịch Nhi quả nhiên bị Liên Tĩnh Bạch kích cho mắc câu, bắt mạch cho bản thân.

      nheo đôi mắt tím trầm ngâm chốc lát, chợt nở nụ cười lộ lúm đồng tiền như hoa, hì hì cười : "Uhm, em biết rồi, em đây là uống say —— có sai, em có thể cảm thấy, nồng độ rượu trong máu giống bình thường! Tiểu Bạch, còn mau khen em!"

      "Uống —— Uống rượu say? !" Liên Tĩnh Bạch kinh ngạc, làm sao cũng có nghĩ đến, Mịch Nhi vậy mà uống say!

      Cho tới bây giờ Mịch Nhi cũng chưa từng uống rượu, kể từ khi sinh ra tới nay, trừ dùng rượu cồn chựa trị ngoài da cho bệnh nhân bệnh nhân bên ngoài, cho tới bây giờ chưa từng dính qua chút rượu!

      có đạo đức y học nghiêm khắc, kiên định cho rằng rượu làm tê liệt đầu óc vận chuyển tốc với độ cao, quấy rầy cầm dao phẫu thuật, cho nên, Mịch Nhi cự tuyệt tất cả sản phẩ điều chế từ rượu.

      Nhưng lúc này, làm sao uống rượu say!

      Tác dụng của rượu liền phát tác trong thời gian ngắn ngủi, phản ứng đầu tiên của Liên Tĩnh Bạch, chính là bữa tối có vấn đề!

      Nhưng thực đơn bữa tối vừa rồi là đầu bếp nhà họ Triển tỉ mỉ lập ra, phòng bếp tuyệt đối thể biết thức ăn của Mịch Nhi thể thêm bất kỳ rượu gì, có cơ hội cẩn thận ăn phải thứ gì có rượu ở nhà họ Triển!
      Nhưng nếu như phải bữa tối có vấn đề, như vậy, cũng chỉ có thể là đụng phải rượu ở tiệc rượu trong bệnh viện Mộc Ái hôm nay...

      "Hôm nay em có ăn bậy thứ gì ? Ở tiệc rượu của Mộc Ái, em uống rượu sao?!" Liên Tĩnh Bạch khẩn trương hỏi , "Hay là ăn tôm say rượu?"

      " uống rượu, em có ăn đồ lung tung..." Mịch Nhi nghe lời hễ hỏi đáp, ánh mắt mê mông nhớ lại : "Em chỉ uống nước chanh! Buổi tối nước chanh uống rất ngon, em uống hai ly------"

      "Đó phải là nước chanh nguyên chất, ở đó có bỏ thêm rượu..." Liên Tĩnh Bạch bừng tỉnh hiểu ra, "Nhất định là cảm giác say đến bây giờ mới phát tác, làm sao em thành hình dáng này..."

      mặt của tràn ngập hối hận, là quên với Mịch Nhi, tất cả thức uốn ở tiệc rượu bên ngoài dường như đều thêm rượu, ly nước chanh kia ra là rượu cocktail điều chế, Mịch Nhi lại nghĩ nó là nước chanh bình thường liền uống hai ly lớn!

      Đây là lần đầu tiên Mịch Nhi say rượu, các triệu chứng say rượu từng tầng kéo tới, nhất định quen khác thường này của cơ thể, khó trách biểu quái dị thế này, nhất định là rất khó chịu, mới có thể tìm khắp nơi, tìm được trong phòng tắm!

      "Bảo bối, cơ thể của em khó chịu sao..." Liên Tĩnh Bạch đau lòng dùng bàn tay mát lạnh hạ nhiệt độ mặt cho Mịch Nhi, nhàng dụ dỗ , "Chúng ta ra ngoài, giải rượu có được hay ?"

      " cần... Như vậy cũng rất tốt..." Mịch Nhi dùng khuôn mặt mềm mại cọ cọ ngón tay Liên Tĩnh Bạch, cơ thể cũng gắt gao tựa sát lồng ngực cường tráng của , thỏa mãn khẽ than, "Uhm... Mùi thoải mái, là mùi của Tiểu Bạch..."

      Cơ thể Liên Tĩnh Bạch cứng đờ, cảnh tượng vừa rồi vẫn bị bỏ qua bên đột nhiên nhảy vào mắt , tản ra hồn nhiên và hấp dẫn mãnh liệt công kích, khiến suýt nữa cách nào ngăn cản!

      cúi đầu nhìn qua khăn tắm bên hông, biết, mình thể chống cự lại Mịch Nhi!

      Bình thường làm gì cũng đủ câu dẫn người khác rồi, huống chi là giống như bây giờ, giống như hải mè nheo nhóm lửa người ...

      Tiểu Tinh Linh này say rượu, trong lúc vô tình khiến dấy lên cốc khiêm vọng vô biên, khiến khát vọng được vận sức chờ phát động!

      Liên Tĩnh Bạch kiên cường chống đỡ nghiêng đầu sang chỗ khác, rốt cuộc có biết tình trạng bây giờ của hai người , hai thân thể dựa vào nhau chỉ cách hai tầng khăn tắm, phải cắn răng tự nhắc nhở mình bao nhiêu, mới có thể kiềm chế nhào tới ăn sạch !

      Đáng chết, về sau tuyệt đối cho Mịch Nhi bất kỳ cơ hội nhoi nào đụng vào rượu, sau khi uống say lực sát thương quả thực tăng gấp bội! Hồn nhiên đáng , kết hợp với nóng bỏng quyến rũ, ai có thể chống cự!

      Cho dù uống say , cũng chỉ có thể cho thấy mặt khác mâu thuẫn chấn động trước mặt !

      Liên Tĩnh Bạch giữ chút lý trí còn sát lại, nhắm mắt lại hỏi : "Chúng ta vẫn nên ra ngoài ! lấy khăn ướt cho em hạ nhiệt, hiệu quả tốt hơn..."

      Mịch Nhi lại lắc đầu, tiếp tục mè nheo người Liên Tĩnh Bạch, sương mù trong phòng tắm ẩm ướt dường như khiến Mịch Nhi rất khó chịu, đưa tay mở khăn tắm ra, nũng nịu lầm bầm: "Em cần khăn, bây giờ em muốn tắm, nóng quá, em tắm có thể tốt hơn..."

      "Mịch Nhi... Nếu như em muốn xảy ra nhiều chuyện hơn, bây giờ liền dừng tay!"

      Sắc mặt Liên Tĩnh Bạch tái nhạt, tay lanh lẹ kéo ngón tay Mịch Nhi muốn vén thứ chống đỡ cuối cùng lên, cũng phải là thánh, nếu như kích thích hơn, nếu như trực tiếp đối mặt với cơ thể của Mịch Nhi, biết mình còn có thể tuân thủ lời hứa giữ vững tỉnh táo hay !

      " làm gì vậy, tại sao để em tắm--------" Mịch Nhi lại chớp đôi mắt ẩm ướt, dùng toàn bộ hồn nhiên thuần khiết hỏi , "A, có phải tắm hay , cho nên sợ em đoạt chỗ của ... cần lo lắng, chúng ta có thể tắm cùng nhau, chia cho em chút nước lạnh là đủ rồi!"

      xong, mặt Mịch Nhi mang theo trì độn thẳng thắn, dứt khoát tự mình động thủ, tay cởi khăn tắm quấn quanh Liên Tĩnh Bạch, lộ ra toàn bộ cơ thể .
      Last edited by a moderator: 29/5/16
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 220: Kết hôn (2)

      "Oa! Tao lại gặp lại mày rồi!" Mịch Nhi hưng phấn nhìn thứ nhiệt tình sung huyết sưng to lên kia, cười ha ha nghịch ngợm sờ sờ nó, "Mày cũng là nóng nha, có phải cũng uống say hay ? Chúng ta cùng nhau tắm sạch , lập tức tốt nha ~"

      Cả người Liên Tĩnh Bạch run lên, theo động tác của Mịch Nhi, tay giống như mang theo dòng điện vô tận, từ nơi lửa nóng trực tiếp điều khiển linh hồn !

      Liên Tĩnh Bạch chỉ cảm thấy dây thần kinh cuối cùng của não ầm ầm nổ tung, thân thể của đột nhiên nổi lên ngọn lửa dữ dội, còn lan tràn vào đôi mắt đen của , tiếp, đốt cháy tất cả lý trí của , khiến đại não của chỉ còn lại ngọn lửa nóng rực!

      "Mịch Nhi . . . . . ." Giọng Liên Tĩnh Bạch trầm thấp khàn khàn thể tả, " hỏi em lần nữa, em có nguyện ý cùng trở thành vợ chồng chân chính , làm bước cuối cùng? Nếu em muốn, liền buông tay ra, ép buộc em, đây là thông điệp cuối cùng rồi. . . . . ."

      "Chúng ta chính là vợ chồng nha!" Tay Mịch Nhi vẫn dừng lại ở vật khổng lồ đó, có chút cảm giác nguy hiểm nào cười đáng , "Chỉ là bước cuối cùng là gì, bây giờ em muốn tắm, chẳng lẽ tắm cùng nhau còn phải tiến bước sao ——"

      "Bước cuối cùng. . . . . . Là làm tình, là linh hồn và thể xác kết hợp, là tính phúc thân mật nhất. . . . . ." Từ lúc hỏi mấy câu kia, Liên Tĩnh Bạch cầm tắm điện thoại di động trong phòng ghi , hỏi tiếp, "Mịch Nhi, em cho biết, em phải tin tưởng , em nguyện ý ?"

      Mịch Nhi nháy nháy mắt, si ngốc nghiêng đầu nghĩ lát, chợt lộ ra nụ cười hoàn mỹ rực rỡ: "Em nguyện ý nha, chỉ cần là Tiểu Bạch, cái gì em cũng tin. . . . . ."

      "Mịch Nhi, là em đồng ý với . . . . . ." Liên Tĩnh Bạch ném điện thoại di động, thu được lời đồng ý của Mịch Nhi, đây phải là mượn rượu lừa gạt Mịch Nhi, tại, có thể hoàn toàn có lý do ăn Mịch Nhi vào trong bụng!

      che giấu nữa, đôi mắt đen của nhất thời tràn đầy ngọn lửa cốc khiếm vọng, hơi thở nam tính quanh người bị đè nén đột nhiên thả ra, thể chặn lại tập kích Mịch Nhi!

      Liên Tĩnh Bạch đưa tay nắm eo thon của Mịch Nhi, môi giống như là có thêm ý thức, dịu dàng bắt được môi hồng của , kế tiếp cạy mở môi răng , phác thảo tất cả hương vị ngọt ngào của !

      Khi hai đôi môi vừa tiếp xúc, tựa như thiên lôi câu động địa hỏa (*), bản tính sai khiến , để thô bạo hôn miệng Mịch Nhi chiếm cứ tất cả ngõ ngách, thề phải gặm nhấm từng giọt nước miếng ngọt ngào đầu lưỡi ! Hàn Băng Tâm dien*dan*le*quy*don

      (*): Sấm sét bị hấp dẫn bởi lửa đất. Chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa hai người

      Lưỡi, chút kiêng kỵ, môi, giống như bốc cháy, tìm kiếm từng cái run rẩy của , trực tiếp khiến đôi chân mềm mại của tê liệt ngã vào lòng !

      Mịch Nhi ưm tiếng, vốn trong trạng thái say rượu có chút phản ứng chậm, đợi có kháng cự và tránh né nào, thân thể của cũng bị nụ hôn của Liên Tĩnh Bạch trói buộc, khiến giống như thuyền trong bão táp, chỉ có thể theo phục tùng cơn bão.

      thuận theo mở môi ra, nghênh đón Liên Tĩnh Bạch nhiệt tình hủy diệt trời đất, thần trí của sau cơn hôn cuồng phong mãnh liệt từ từ rời khỏi, nhưng cơ thể lại chủ động bám lấy lồng ngực của , đây là vĩnh viễn cảng tránh gió của , tuyệt đối tổn thương .

      "Tình của , em bức muốn điên rồi. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch triền miên hôn dọc theo cằm Mịch Nhi, gặm nhắm xương quai xanh tinh xảo của , khó nhịn giọng nỉ non, "Mịch Nhi của , em đẹp, em là của , vĩnh viễn là của . . . . . ."

      Bàn tay của xâm nhập vào trận địa dưới khăn tắm, ngón tay vừa dịu dàng vừa thô bạo xoa nắn mỗi tấc lãnh thổ gặp được, chiếm lấy da thịt trơn nhẵn, vuốt ve thắt lưng mềm mại, chuyển đến bên xương sườn, kế tiếp, chiếm lĩnh hai bên cao vút mềm mại, trêu đùa hồng châu phòng bị chút nào. . . . . .

      " Tiểu Bạch. . . . . ." Mịch Nhi chỉ cảm thấy cả người càng thêm nóng hổi, run sợ nghênh đón nhiệt tình và thoải mái thân thể chưa bao giờ có, vô thức gọi tên người tin cậy nhất, mê mang né tránh bàn tay ta, mang theo tiếng khóc uất ức ra tiếng, "Em thoải mái. . . . . . Nóng. . . . . ."

      "Bảo bối, chúng ta lên giường. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch còn sót lại chút quan tâm cuối cùng, biết phòng tắm phải vị trí thích hợp cho lần đầu tiên, Mịch Nhi ở chỗ này cũng thoải mái.

      Cánh tay cường tráng của giơ lên, dễ dàng ôm lấy Mịch Nhi toàn thân ửng hồng, bước nhanh ra ngoài.

      Khăn tắm người Mịch Nhi rơi trước cửa phòng tắm, nụ hôn triền miên cùa Liên Tĩnh Bạch mang theo ngọn lửa nồng đậm, từ phòng tắm đốt tới phòng ngủ, hai người kề sát chung với nhau, ôm nhau tách ra.

      Liên Tĩnh Bạch dịu dàng đặt Mịch Nhi lên giường lớn, ** trắng nõn mềm mại giống như viên ngọc hoàn mỹ, mắt tỏa sáng lấp lánh, nhàng che phía , quỳ xuống hôn lên từng tấc thân thể , ngậm chặt từng chút da thịt làm động lòng, in dấu xuống vết hôn đỏ thẫm. . . . . .

      "A. . . . . . Uhm. . . . . ." Bị hôn kỹ càng ngừng xâm nhập hành hạ, Mịch Nhi phát ra hồi tiếng kêu ai oán, cọ xát da thịt nóng rực của Liên Tĩnh Bạch, vô thức kêu lên.

      Ngón tay của nắm ga giường chặc, trong thân thể giống như là có ngọn lửa bốc cháy, dâng lên loại khát vọng thiêu đốt , muốn cái gì, chỉ có Liên Tĩnh Bạch có thể cho cái đó. . . . . . Hàn Băng Tâm die =n +dan :le /,quy ?don

      Liên Tĩnh Bạch cố nén mãnh liệt dưới cốc khiếm vọng, dịu dàng phác thảo mùi hương của Mịch Nhi, mới trướng đến phát đau nóng bỏng chống đỡ nó ở lối vào.

      liếm vành tai Mịch Nhi, nhàng an ủi : "Bảo bối, đau chút, nhưng có gắng dịu dàng——"

      xong, hông của trầm xuống, sâu, hung hăng, xuyên qua ngây thơ thuần khiết nhất ——

      "A —— ô. . . . . ." Mịch Nhi kêu đau thét đến chói tai bị miệng Liên Tĩnh Bạch ngậm lại, cách nào phát tiết ra đau đớn, ngón tay giống như vuốt mèo cào sau lưng , lưu lại chút vết máu.

      Liên Tĩnh Bạch lại yên lặng chịu đựng tất cả, anhdùng ý chí mãnh liệt nhất, đợi quen với nhiệt độ của , mới chậm rãi nâng eo lên, vô cùng khít khao như lông thiên nga từng chút từng chút bắt đầu động tác ...

      Cốc khiếm vọng của tích tụ mười mấy năm sâu thấy đáy, Mịch Nhi chính là thuốc giải tốt nyhất của , dừng được cũng muốn dừng!

      Cả đêm, liều chết triền miên.

      Kỹ thuật và kinh ngiệm lấy được ngừng tiến bộ, khai phá khoái cảm thực tế hạn chế, mật mã thân thể Mịch nhi bị Liên Tĩnh Bạch ngừng nghiên cứu nắm trong tay, mang lần lượt leo lên đỉnh núim hai người cùng nhau đạt đến vui thích cao nhất.
      Cho dù thông cảm cho là lần đầu tiên, cũng chưa hoàn toàn phát tiết, nhưng trận chiến này hăng hái kéo dài đến rạng sáng , mãi cho đến khi sức lực của Mịch nhi cạn kiệt ngủ mê man, Liên tĩnh bạch mới ôm , cùng nghỉ ngơi.

      "A...!" thanh đầu tiên của buổi sáng là tiếng thét, , bắt đầu từ khi Mịch Nhi lật nhgười tỉnh lại cảm thấy thân thể đau đớn,

      "Chào buổi sáng, Mịch Nhi!" Liên Tĩnh Bạch dụi mắt cũng tỉnh lại, ôm Mịch Nhi cho nụ hôn chào buổi sáng,vẫn ung dung nhìn khuôn mặt khiếp sợ của , cũng nhiều câu.

      " Em.... !" Mịch Nhi trợn mắt há mồm cứng đờ, toàn thân dưới của đau nhức khó nhịn, chỗ đó ** càng đau vô cùng .

      cảm thấy chăn mỏng cùng thân thể trần trụi của gắt gao ** thứ trần ttrụi khác, cứng họng ra câu hoàn chỉnh tới: "Chúng ta... Hôm qua - ngày hôm qua..."

      "Tối hôm qua xảy ra chuyện gì, em còn nhớ ? Muốn làm tiếp lần nữa, gợi lại trí nhớ cho em ?" Liên Tĩnh Bạch dịu dàng hỏi, nụ cười ở khóe môi giống như hồ ly thỏa mãn, đó là thỏa mãn mà thân thể đạt được tự nhiên lộ ra.

      "Em biết tôi hôm qua xảy ra chuyện gì, cần phải nhắc em ----" Mịch Nhi nghe đỏ bừng cả khuôn mặt, rất hiểu tình trạng thân thể mình, tình huống như thế là xảy ra chuyện gì, rất hiểu !
      Nhưng... Làm sao có thể chứ! Tại sao bọn họ chuộn trong chăn trải giường, đây có lý do!

      Rốt cuộc tối qua là làm sao, bây giờ nhớ tới chuyện trước kia liền đau đầu!

      Đầu Mịch Nhi vẫn còn ở ong ong rung động, di chứng sau khi say rượu khiến phản ứng có chút chậm chạp, trí nhớ tối hôm qua giữ trong đầu , nhưng trong khoảng thời gian ngắn, lại hoàn toàn thể chính xác lấy ra...

      lôi kéo chăn mỏng hận hận muốn ngồi dậy, dùng sức vẫy vẫy đầu, Mịch Nhi lại phát bắp thịt mình đau nhức hơn tưởng tượng, căn bản làm được động tác lớn!

      "Đừng động, tối qua em uống say, có thể còn choáng đầu." Liên Tĩnh Bạch vội vàng giữ lại, quan tâm giúp day day huyệt thái dương, giọng hỏi: "Tối hom qua, là em đồng ý với ... mới có thể nhịn được làm tiếp nữa... Nếu em tin, còn ghi , em nguyện ý làm đến cuối cùng."

      "A......" Liên Tĩnh Bạch nhắc tới say rượu, trí nhớ của giống như là rốt cuộc mở nắp, Mịch Nhi chợt nhớ lại tất cả xảy ra tối hôm qua, vô số hình ảnh xấu hổ tràn vào trong đầu , hoàn toàn nhớ ra mình làm gì!

      Tối hôm qua ăn bữa tối xong, trở về phòng tắm, liền bắt đầu cảm thấy trong thân thể cảm giác say dâng trào, cả người nóng lên nóng đến mức chịu được, giống như là muốn đốt cháy...

      Loại cảm giác này với hết sức xa lạ, loại dự cảm thân thể thay đổi mất thần trí, cho nên hốt hoảng tìm Liên Tĩnh Bạch khắp nơi, muốn bảo cứu .

      Nhưng khi tìm được mình cũng bị men say nuốt chửng lý trí, trở nên ngu ngơ chậm chạp, hoàn toàn biết chết sống gắng đến gần Liên Tĩnh Bạch tắm...
      nhớ tất cả động tác mình làm với , bám chịu rời , thậm chí còn cởi khăn tắm của , vuốt ve lửa nóng của ...

      Lúc ấy mình chỉ khoác mỗi khăn tắm, làm sao có thể dẫn dụ cốc khiếm hỏa của như vậy!
      Khóe miệng Mịch Nhi **, hận thể đảo ngược thời gian!

      xấu hổ che kín mặt, mình là mượn rượu chọc lửa, tối hôm qua là mình tự đưa đến tận cửa cho ăn hết!

      " cần ghi , em nhớ mình gì..." Giọng của Mịch Nhi rầu rĩ từ lòng bàn tay truyền đến đáng chết, tại sao hình ảnh say rượu lại nhớ như thế, ngay cả lúc mình đồng ý điệu cũng còn nhớ !

      Liên Tĩnh Bạch lại nghiêm túc hỏi thăm vấn đề khác mà mình quan tâm: "Chỗ đó của em...... Bây giờ còn đau ? giúp em bôi thuốc, mặc dù là làm em bị thương, nhưng đây cũng là cần thiết, em phải cho biết chỗ đó đau như thế nào, còn có thể chịu đựng được ......"

      "A......" Mịch Nhi ngây người, rũ mắt, lúc này mới chợt nhớ tới, cho tới bây giờ mình vẫn luôn lo lắng chuyện này, căn bản có xảy ra!

      làm? Nhưng sau khi làm, nhưng có đau chết, cũng có chảy hết máu mà chết!
      Cho dù là bây giờ cũng cảm thấy đau, nhưng đây hoàn toàn giống lúc trước tưởng tượng đau đến chết! Hoàn toàn trong phạm vi chịu đựng của !

      Hồi tưởng lại tối hôm qua, nhớ trong lúc làm rất thoải mái rất hưởng thụ, mãi cho đến khi bị đâm xuyên, đều chút sợ hãi.

      Cho dù cảm giác đau mãnh liệt đột kích lực chú ý của rất nhanh cũng bị thủ đoạn ** của Liên Tĩnh Bạch dẫn dắt thời , cũng quá chú ý cảm giác đau của thân thể.

      Đây là , cho dù cảm thấy đau, nhưng chỉ cần phân tâm bởi chuyện khác, như vậy, hoàn toàn có thể bớt đau !
      Mịch Nhi quả căm hận muốn đấm chết mình, sớm biết là như vậy, những năm này còn trốn tránh cái gì, làm sao lại để Liên Tĩnh Bạch nhịn lâu như vậy!

      "Em có khỏe ? Mịch Nhi?" Liên Tĩnh Bạch lo lắng hỏi.

      "Uhm......" khẽ gật đầu cái, đúc thành, rốt cuộc có thể đề xuống cục gạch áp bức lòng , Mịch Nhi cảm thấy nhõm trước nay chưa từng có.

      Cuối cùng có thể yên tâm vừa hạnh phúc lại tính phúc sống cùng Liên Tĩnh Bạch, còn có gì hài hòa nữa!

      " xin lỗi, là làm đau em......" Liên Tĩnh Bạch nghiêng người hôn trán cái, chân thành , "Mịch Nhi, chờ em khỏe lên, chúng ta liền kết hôn ! Cha mẹ của chúng ta người nhà cũng chưa rời khỏi, nhân cơ hội này, chúng ta làm hôn lễ luôn!"

      muốn đợi thêm, sau khi có được thân thể Mịch Nhi, tham lam hơn muốn xác định tương lai cùng , cuộc hôn lễ như là thể tránh né, như vậy càng sớm càng tốt!

      "Được!" Mịch Nhi gật đầu cái, tay nắm tay Liên Tĩnh Bạch, "Chúng ta kết hôn !"

      Nơi có tình , liền có chuyện gì là vượt qua được, dắt tay người vào lễ đường hôn lễ, từ đó mới chính thức là thế giới của hạnh phúc!
      Last edited by a moderator: 29/5/16
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :