1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch triền miên: Cô vợ nuôi từ bé của tổng giám đốc - Tả Nhi Tiên (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 176: chiêu mạnh nhất

      Trong thời gian Mịch Nhi hồi tưởng trí nhớ, Alex vẫn còn ngừng thổ lộ tình với : "Mục nương, chúng ta hơn nửa năm gặp rồi, em biết tôi nhớ nhung em thế nào. . . . . . Tôi khắp thành phố quốc gia, thấy qua rất nhiều phụ nữ họ Mục, cũng chỉ có em mới là Mục nương của Dương Khang tôi! Xinh đẹp thiện lương đáng linh động, y thuật cao siêu, năng lực vượt trội, xứng đôi với tôi cỡ nào, chỉ có chúng ta mới là đôi trời đất tạo nên, em chính là mỹ nữ Thượng Đế tạo ra vì tôi. . . . . ."

      Mịch Nhi nghe vậy cảm thấy buồn nôn, mặt khó chịu cứng ngắc, quả mong muốn lập tức bịt kín cái miệng lảm nhảm của Alex!

      Thời gian từ từ trôi qua càng khiến tâm tình khẩn trương hơn, cuối cùng bị Alex ngăn lại làm trễ rất nhiều thời gian, tiếp tục như vậy, hôm nay về nhà ăn cơm tối trễ, khiến Liên Tĩnh Bạch lo lắng!

      tức giận cắn môi, vừa cẩn thận quan sát địa hình lặng lẽ di chuyển, vừa dùng sức bóp bóp tay hoạt động cổ chân, chuẩn bị làm xong các bước chạy trốn.

      Alex vừa chuyện, vừa khỏi tựa vào bên cạnh Mịch Nhi, cũng ngừng di chuyển theo bước chân , trong lúc vô tình, ta theo Mịch Nhi tới khúc quanh vườn hoa vắng vẻ.

      Hoa và cây cảnh tươi tốt um tùm, thân cành chúng nó quả có thể che khuất toàn bộ tầm mắt của người khác, ở chỗ này, bất luận xảy ra chuyện gì, bất luận có động tĩnh gì, cũng rất kín đáo khó mà phát .

      "Mục nương? Mục nương?" Alex lại lâu, cuối cùng lúc này mới phát ra Mịch Nhi có gì đó thích hợp, ta nghiêng người tiến lên dò hỏi, "Tại sao lời nào vậy, có gì muốn -- a!"

      Mịch Nhi tới địa điểm mình muốn, khi ta dựa qua , bắp thịt căng thẳng đề phòng. Tìm được thời cơ ra tay, lập tức tung ra chiêu phòng thân mạnh nhất: đá vào đũng quần **!

      Đầu tiên đưa tay nắm lấy cà- vạt cổ Alex, cố định vị trí của ta, tiếp lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai, hung hăng nâng chân lên, lấy mười phần sức lực, hung hăng đá về phía hạ thân Alex!

      cước chúng hồng tâm, khi địa phương yếu ớt nhất nhất của ta chịu kích trí mạng, cước hội tụ tất cả tức giận cùng chán ghét, bằng phương thức hả giận phát tiết ra ngoài.

      Alex lập tức đau đến khom người che lấy nơi đó, thân thể vô lực ngồi xuồm xuống mặt đất.

      Cuối cùng vẻ mặt ta còn cảm xúc say mê cuồng nhiệt, mà xuất thần sắc thống khổ xanh đen mảnh, trong miệng ta cũng chỉ có thể tràn ra tiếng rên khó nhịn đau đớn, tất cả lời ngứa ngáy cũng phải dừng lại.

      "Mục. . . . . . Mục nương. . . . . ." Alex khổ khổ giãy giụa, vẻ mặt khổ sở nhìn vào Mịch Nhi, "Tại sao. . . . . . A. . . . . ."

      "Đây chính là hậu quả mà xuất trước mặt tôi! Chính là kết quả nếu chọc tôi!" Mịch Nhi hừ lạnh, liếc xéo biểu tình đau đớn nhất mà đàn ông chịu được, nhưng vẫn thể hoàn toàn phát tiết ra cảm xúc.

      vừa cúi đầu liếc nhìn thời gian, kim giây thúc giục phải lập tức nhanh chóng trở về nhà, Mịch Nhi dậm chân cái, bất đắc dĩ cắn răng tức giận với Alex: "Hừ, hôm nay cũng tạm thời bỏ qua cho ! Nếu như phải bây giờ người tôi có mang theo thứ thuốc nguy hiểm, tôi đơn giản tha cho như vậy! Bây giờ lập tức rời cho tôi, nếu để tôi gặp lần nữa, còn đơn giản thế đâu!"

      Hôm nay người chỉ mang theo có thuốc mê và thuốc ngủ, dùng chút này đối phó với Alex hoàn toàn đủ cho hả giận, Mịch Nhi khỏi có chút hối hận, cho dù mang ít phấn ngứa hoặc là thuốc cười thậm chí thuốc kích thích cũng được rồi, đó mới có thể làm cho ta chịu đựng chút hành hạ!

      Nhưng lại cố tình khéo như vậy, lại có mang theo người, coi như Alex may mắn, chỉ là bị đá cước như vậy, có gì sau này trừng phạt tiếp.

      Mịch Nhi thông báo Alex biết, rồi nhấc chân bước qua bên cạnh ta, sải bước nhan chóng chạy về phía cửa bệnh viện, quẹo cua lối, liền hoàn toàn biến mất trước mặt Alex.

      Mịch Nhi vừa bước nhanh ra cửa bệnh viện, vừa phủi xúi quẩy hôm nay. mới nghĩ muốn tới bệnh viện Mộc Ái khảo sát trước lễ đính hôn, ý nghĩ này hoàn toàn sai lầm rồi, sớm biết Alex có thể xuất tại bệnh viện Mộc Ái, nhất định xuất ở trong bệnh viện!

      Đáng chết, tại sao hôm nay lại muốn tới đây chứ, càng đáng ghét hơn chính là Alex cũng ở chỗ này, càng đáng ghét chính là hai người bọn họ đụng phải, lại vẫn nhận ra lẫn nhau!

      Rốt cuộc ta tới chỗ này làm gì, phải ta trúng tuyển vào bệnh viện Mộc Ái chứ? Vậy về sau dứt khoát tới bệnh viện đó nữa!

      Mịch Nhi nhức đầu day day huyệt thái dương, Mộc Ái là bệnh viện của , chẳng lẽ là chủ nhân này còn phải vì người đáng ghét buông bỏ tất cả. . . . . .

      chừng, Alex cũng phải là bác sĩ, ta đến khám bệnh cũng chừng! Tới bệnh viện Mộc Ái nổi danh toàn cầu chẩn bệnh, cũng phải là thể được!

      Nếu như vậy, tốt nhất ta hãy mắc phải bệnh gì nguy hiểm , tốt nhất hoàn toàn biến mất trong thế giới này. . . . . .

      Mịch Nhi vừa mới nghĩ tới tất cả khả năng có thể, vừa nhanh chóng chạy về nhà họ Triển, chỉ mành treo chuông, khi vào trong nhà đúng thời gian ăn tối!

      "Mịch Nhi? Tại sao chạy thở gấp vậy?!" Liên Tĩnh Bạch sớm chờ trong phòng khách tiến lên đón, có chút giật mình nhìn ra Mịch Nhi dùng hết sức chạy về, giúp lau mồ hôi : " Lúc nãy ở đường em rất vội sao, cũng nên chạy nhanh như vậy . . . . . Nhất định em tới xem tình hình bệnh viện Mộc Ái quên cả thời gian về nhà, sợ trễ ăn tối đúng !"

      "Ha ha. . . . . ." Mịch Nhi thở dồn dập, vỗ ngực bình phục hơi thở, thở ra hơi , "Sợ về trễ lo lắng, cũng may có trễ. . . . . ."

      "Em là!" Liên Tĩnh Bạch vừa bất đắc dĩ lại uất ức, lôi kéo tay dịu dàng , "Ngồi xuống nghỉ ngơi chút , tí nữa ăn cơm ngay."

      Đợi lúc đến khi Mịch Nhi hoàn toàn bình tĩnh lại, cuối cùng bữa ăn tối mới mang lên bàn ăn, Liên Tĩnh Bạch và Mịch Nhi ngồi song song với nhau, thưởng thức đồ ăn ngon miệng lại lãng mạn, giữa hai người có chuyện phiếm, cái hình ảnh đó tạo ra hài hòa.

      "Bệnh viện như thế nào rồi?" Liên Tĩnh Bạch gắp bánh trẻo chiên mà Mịch Nhi thích ăn nhất, nhàng hỏi thu hoạch cả buổi chiều, "Mộc Ái có chỗ nào khiến em hài lòng ? Vấn đề tài vụ vẫn có hỗ trợ, nhưng nếu như em phát Mộc ái có điều kiện chữa bệnh tốt, thay thế viện trưởng quản lý nó."
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 177: Ý tưởng lóe lên

      "Cũng tệ lắm! Các phương diện của Mộc Ái cũng coi như rất tốt!" Mịch Nhi cắn cái bánh bao, chân thành khen ngợi , "Ít nhất hôm nay em nhìn khoa ngành cũng tồi! Dĩ nhiên cũng có số chỗ tồn tại số vấn đề, nhưng hoàn toàn phải chuyện lớn thể tha thứ được, nên khen thưởng viện trưởng mới đúng, có thể quản lý bệnh viện khổng lồ như vậy, đúng là dễ dàng a!"

      "Vậy tốt, còn lo lắng em hài lòng với quà tặng quan trọng nhất này, cảm thấy Mộc Ái chưa đủ tốt thể khai triển quyền cước, em hài lòng yên tâm rồi." Liên Tĩnh Bạch mỉm cười nhàn nhạt, quan tâm hỏi, "Ngày mai còn phải tiếp tục đến Mộc Ái cải trang vi hành sao? buổi chiều hôm nay đại khái cũng chỉ đủ cho em cưỡi ngựa xem hoa lướt qua số ngành, muốn sâu vào hiểu tất cả tình hình, nhất định còn phải tốn thêm mấy ngày. Vừa vặn, trước bữa tiệc đính hôn còn thời gian miễn cưỡng đủ cho em tìm hiểu Mộc Ái, mấy ngày này em có thể thỏa thích thị sát ghi chép ở đó."

      "Khụ khụ —— cần, ngày mai em !" Mịch Nhi suýt nữa bị nghẹn thức ăn trong miệng, lập tức cự tuyệt , " Kết quả hôm nay em rất hài lòng, Tiểu Bạch, ngày mai ngày mốt em vẫn là ở nhà giúp tay , ở đâu em cũng !"

      Biết trong bệnh viện có cơn ác mộng Alex này, làm sao có thể chạy tới nữa! Gặp lại ta, nhất định tức điên nổi điên, vậy có cách nào có tâm trạng hạnh phúc tham gia bữa tiệc đính hôn của mình rồi!

      "Hả?" Liên Tĩnh Bạch sững sờ, cho là Mịch Nhi nhất định tràn đầy vui mừng đồng ý, làm sao có thể kích động cự tuyệt như vậy đây?

      hiểu, Mịch Nhi là người hoàn toàn cuồng y học, ở bệnh viện Mộc Ái dụng cụ điều trị tiên tiến nhân viên y tế cao cấp nhất trong cả nước, phải lưu luyến quên về hận được ở đó mới đúng. Huống chi, nó chính là nghiệp quan trọng trong tương lai của , Mịch Nhi nhất định càng trút tâm huyết vào Môc Ái, thể nào giống như bây giờ biểu giống như là tránh né nó tựa như. . . . . .

      Khác thường, đây quá khác thường!

      Mắt Liên Tĩnh Bạch chuyển tối, mắt bắt đầu chuyển động dâng lên suy nghĩ khác, miệng lại thoải mái : "Trong nhà cũng có chỗ đặc biệt cần hỗ trợ, tại nghi thức đính hôn tiến vào giai đoạn kiểm tra xác nhận cuối cùng, em ở nhà nhất định rất chán. Nếu như em muốn Mộc Ái, cũng có thể ra ngoài dạo giải sầu ."

      "Ha ha. . . . . . dạo phố cũng nhàm chán nha. . . . . ." Mịch Nhi bức rức chuyển động chân dưới bàn cơm, lại lần nữa cự tuyệt đề nghị của Liên Tĩnh Bạch, có chút thể thuyết phục , tìm ra lý do thích hợp!

      Chợt, Mịch Nhi nghĩ đến chuyện, vội nhanh trí : " Tiểu Bạch, coi như có chỗ có thể giúp tay, em thân là nhân vật chính của bữa tiệc đính hôn, chuyện phải chuẩn bị cũng có rất nhiều! Mặc thử lễ phục, làm tóc làm móng tay, trang điểm thử. . . . . . Phụ nữ nếu muốn bày ra dáng vẻđẹp nhất, trước đó chuẩn bị sửa sang cũng thể thiếu!"

      Những thứ này đều là quá trình quan trọng cần thiết của các phu nhân quý tộc trước khi tham gia bữa tiệc, mặc dù luôn thích, nhưng mời thợ trang điểm làm đẹp chuyên nghiệp tới nhà làm những chăm sóc nhàm chán này, dù sao cũng hơn sau khi ra cửa có thể chỗ hẻo của thành phố K lánh đụng phải Alex!

      Nếu như hai người bọn họ gặp trực tiếp có thể tranh cãi ầm ĩ trận cũng coi như là tốt, càng sợ sau khi ta phát biến thái xuất , sau đó vẫn len lén theo dõi ở sau lưng!

      Nếu như ta biết ở đây, sau đó xông vào nhà họ Triển hơn nữa mê sảng ảo tưởng lung tung trận, Tiểu Bạch bị ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ nghe được còn biết có thể tạo ra hiểu lầm gì đó!

      Alex tuyệt đối là đối tượng uy hiếp số phá hư lễ đính hôn của , trong mấy ngày này canh phòng nghiêm ngặt cố thủ, tuyệt ra cửa bước. . . . . .

      " sao?" Mắt Liên Tĩnh Bạch suy tư ý vị càng sâu hơn, chân mày tuấn cũng khẽ nhíu lên, gật đầu cái nhàng , "Em cũng quyết định rồi, cứ dựa theo những thứ kia mà làm, bảo quản gia xin thợ trang điểm tốt nhất FL tới giúp em." Hàn?Băng?%Tâm?=&***************

      " Tiểu Bạch, tốt!" Mịch Nhi nở nụ cười to, len lén, thầm thở phào nhõm.

      Liên Tĩnh Bạch đương nhiên để lỡ hành động mờ ám này, trong lòng nghi ngờ sâu thấy đáy, , nhất định có chuyện gạt , hơn nữa, là rất chuyện quan trọng!

      chút cũng muốn ăn, từ từ buông đũa xuống: " ăn no rồi, em từ từ ăn, cần vội."

      "Đây ăn, có phải có chỗ nào thuận lợi ? Mấy ngày nay quan tâm chuyện tiệc cưới bề bộn hiều việc, nên ăn nhiều chút!" Thần kinh Mịch Nhi nhạy cảm, cảm giác được có cái gì đúng, dứt khoát gắp khối thịt bò trực tiếp đưa tới cạnh môi : "Ăn thêm chút nữa! Em sợ đến ngày đính hôn, gầy ra dáng. . . . . ."

      Hiếm thấy Mịch Nhi thân thiết thương khiến lòng Liên Tĩnh Bạch lập tức mềm nhũn ra, há mồm ăn hết thức ăn Mịch Nhi đưa qua, vì muốn an tâm lại cầm lên đũa ăn: "Được. . . . . . ăn chút nữa. . . . . ."

      bàn ăn cứ như vậy hồi phục lại bầu khí ấm áp, sau khi bữa ăn tối kết thúc, người làm lên dọn dẹp bàn ăn, còn lại hai người Liên Tĩnh Bạch và Mịch Nhi di chuyển tới phòng khách.

      Rúc vào ghế sofa, người cúi đầu kiểm tra kế hoạch tổ chức đính hôn sau cùng nhất, người khác lật xem quyển tiểu thuyết, ràng hai người nghiêm túc lười nhác, dựa chung chỗ vẫn cho phép bất kì kẻ nào nhúng tay vào thế giới hạnh phúc của hai người.

      Mịch Nhi lật quyển sách xem đến trang cuối, lười nhát duỗi lưng cái, ngẩng đầu nhìn Liên Tĩnh Bạch vẫn còn nghiêm túc sửa đổi kế hoạch, chỉ cảm thấy bầu khí sinh hoạt gia đình này rất đẹp, quả thực khiến người ta trầm mê thể tự kiềm chế.

      cũng chậm rãi suy tư cuộc sống sau này, gả cho là kết quả tình ngọt ngào hạnh phúc nhất, nhưng nghiệp lại có chút vấn đề. Mộc Ái vốn phổ biến rộng rãi thế giới, Alex kia xuất khiến thể tránh né bệnh viện, đây sù sao vẫn phải cách hay, phải suy nghĩ cách giải quyết mới được. . . . . .

      Mịch Nhi nhàng vuốt tóc mình, chợt ý tưởng lóe lên, ngồi dậy hỏi Liên Tĩnh Bạch: "A, em có chuyện muốn hỏi ! Tiểu Bạch, chỗ của có phương thức liên lạc với quản lý nhân phụ trách bệnh viện ? Em muốn hỏi ta vài vấn đề, vấn đề rất quan trọng!"

      Tại sao ngốc như vậy, chỉ cần hỏi bộ phận nhân , xác định Alex có phải bác sĩ được mời tới , phải có thể ra quyết định sao!

      tại chính là người sở hữu Mộc Ái, nếu như Alex là bác sĩ của bệnh viện, ô hoàn toàn có thể quan báo tư thù đuổi việc ta! Nếu như ta là bệnh nhân đến khám bệnh, cho ta làm thủ tục chuyển viện đến nơi khác cũng khó khăn!

      " Phương thức. . . . . . Liên lạc?" Liên Tĩnh Bạch để bút xuống, khó hiểu hỏi, "Muốn cái này làm gì, tại sao đọt nhiên nhớ tới cái này?"
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 178: Hồi báo

      "Ha ha. . . . . ." Mịch Nhi di chuyển đôi mắt màu tím, cười gượng , "Bởi vì. . . . . . Bởi vì em biết bác sĩ rất giỏi, muốn mời ta tới Mộc Ái làm việc. . . . . . Trước hết em cũng cần hiểu tình hình nhân viên y tế trong bệnh viện, suy tính mở miệng mời ta như thế nào, sắp xếp cho ta ở bộ phận nào. . . . . ."

      "Hoá ra là như vậy." Liên Tĩnh Bạch gật đầu, nhanh chóng từ trong máy vi tính điều tra cách thức liên lạc, rồi số điện thoại cho Mịch Nhi, "Đây chính là số điện thoại di động của người phụ trách, cậu ta biết thân phận của em, điều em muốn biết cho em!"

      "Cám ơn Tiểu Bạch!" Mịch Nhi hoan hô tiếng, rồi hôn lên mặt Liên Tĩnh Bạch cái, cầm lấy số điện thoại chạy nhanh trở về phòng, "Bây giờ em trước hỏi ta mấy chuyện, quấy rầy Tiểu Bạch!"

      Liên Tĩnh Bạch vuốt ve nhiệt độ mặt Mịch Nhi lưu lại, thấy buồn cười biết làm sao nhìn hấp tấp rời , đợi hoàn toàn chạy xa khỏi phòng khách, sắc mặt chợt biến đổi.

      Mịch Nhi muốn biết nhân viên phụ trách ở bệnh viện, xem ra, quả nhiên xế chiều hôm nay tới Mộc Ái dò xét xảy ra ít chuyện khiến để ý. . . . . .

      đôi mắt chim ưng của Liên Tĩnh Bạch phát ra ánh sáng lạ, lấy điện thoại di động ra, im lặng gởi tin nhắn, sau đó lẳng lặng chờ đợi người kia đến.

      Khóe môi treo trầm, ánh mắt cũng hoàn toàn ra tự tin và phòng vệ.

      Vì cưới được Mịch Nhi, chờ mười mấy năm, cuối cùng bây giờ cũng sắp cùng tổ chức nghi thức đính hôn, tuyệt đối thể cho phép bất cứ trắc trở nào, thể chịu được mấy ngày cuối cùng xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

      Mặc kệ hôm nay xảy ra việc gì, đều thể ngăn dừng lại bữa tiệc đính hôn!

      Cuối cùng, cửa phòng được gõ , người phía ngoài gõ ba tiếng nặng , liền đẩy cửa vào.

      người đàn ông tới, diện mạo cực kỳ bình thường, ném trong đám người hoàn toàn thể nhận ra, cả người ta có loại khí chất yên lặng bên trong, làm cho người ta vô cùng dễ dàng bỏ qua ta. Nhưng nếu quan sát cẩn thận, khi thấy ánh mắt bình tĩnh lạnh nhạt kia tràn đầy ngoan độc, cùng bộ quần áo đen bao lấy bắp thịt cường tráng khẽ phập phồng, liền biết, đây nhất định là nhân vật nguy hiểm.

      Liên Tĩnh Bạch đứng lên, nghiêm túc hỏi ta: "Hắc, xế chiều hôm nay cậu theo Mịch Nhi bảo vệ bên cạnh ấy đúng ?"

      có thể an tâm để Mịch Nhi ra cửa dạo, dĩ nhiên sớm có chuẩn bị, phái người mình tín nhiệm theo bên cạnh Mịch Nhi, có thể vừa yên tâm an toàn, lại lo lắng chợt mất tích.

      Về phần chọn người bảo vệ, đương nhiên Liên Tĩnh Bạch cực kỳ thận trọng, chọn lựa kỹ lưỡng từ Ảnh Vệ của mình.

      Tất cả hào môn thế gia như nhà họ Triển, đặc biệt bồi dưỡng nhóm Ảnh Vệ làm việc cho mình, hôm nay, Liên Tĩnh Bạch cố ý sắp xếp Ảnh Vệ theo bảo vệ Mịch Nhi, theo từ khi ra cửa nhà, nhất định hộ vệ thể rời mắt khỏi phút, trước tiên bảo đảm tính mạng an toàn cho , vào lúc cần thiết báo cáo tình huống cho .

      "Thiếu gia, là tôi." Hắc nghiêm mặt, lời ít mà ý nhiều trả lời.

      Hắc là Ảnh Vệ năng lực đứng đầu các thành viên, ta am hiểu nhất là núp theo dõi cùng ám sát bảo vệ, nhiệm vụ hôm nay đối với ta mà hề khó khăn, tiểu thư Mịch Nhi lại có kẻ thù đuổi giết vừa có giao tiếp với nơi nguy hiểm, chỉ ở trong bệnh viện dạo, ta cũng luôn theo phía sau từ trưa.

      Liên Tĩnh Bạch gật đầu, lại hỏi ta : "Vậy cậu có thấy xảy ra chuyện gì đặc biệt hay , có phải Mịch Nhi gặp người nào ở trong bệnh viện hay , khiến cảm xúc của thay đổi?"

      "Thiếu gia, thực người." Hắc chỉ suy nghĩ giây, liền lập tức hồi báo, "Khi tiểu thư Mịch Nhi chuẩn bị khỏi Mộc Ái, từ phòng chăm sóc đặc biệt chạy ra người đàn ông ngoại quốc, ta gọi tiểu thư, cũng tỏ tình những lời buồn nôn với , tiểu thư nghe được tức giận, sắc mặt vẫn luôn khó coi."

      "Đàn ông ngoại quốc sao?" Liên Tĩnh Bạch híp mắt, mi tâm nhíu chặt hơn, "Cậu có biết người kia tên là gì , là bác sĩ ở Mộc Ái sao? Mịch Nhi bị người đó cuốn lấy, lại biểu rất chán ghét?"

      "Alex, tôi nghe tiểu thư Mịch Nhi cứ gọi ta như vậy." Hắc có trí nhớ kinh người, đối với việc đáng kể cũng có thể rất ràng, "Tiểu thư nhìn thấy người nọ cảm xúc vẫn rất dữ dội, tôi có thể nhìn ra là rất căm ghét ta. Sau đó ấy thậm chí còn đá mạnh hạ thân ta, ra lệnh ta được xuất , lúc này mới rời khỏi bệnh viện."

      "Alex? Là ta?" Liên Tĩnh Bạch ngạc nhiên, khóe môi nâng lên nụ cười thắng lợi.

      Đối với cái tên này, vẫn còn nhớ như mới, đây chính là người khiến ngày đầu Mịch Nhi trở lại ngụy trang diễn trò khiến tức giận! Là cái người Mịch Nhi cực kỳ chán ghét căm hận!

      Có thể để Mịch Nhi luôn luôn vui vẻ kết giao bạn bè với nhiều người khác tức giận như vậy, cái người Alex này cũng coi như là cực phẩm, nếu như Mịch Nhi vì tránh né người nọ mà muốn tới Mộc Ái, cũng hoàn toàn có thể hiểu.

      Nhưng Hắc vẫn nghiêm mặt, lần đầu tiên chủ động mở miệng hỏi: "Thiếu gia, khi tôi ở phía sau nhìn thấy người đàn ông kia cũng có muốn tạo thành uy hiếp đối với tiểu thư Mịch Nhi, nên vẫn luôn có lộ diện ra tay, nếu như lần sau gặp lại ta, có cần thăm hỏi dạy dỗ ta chút ?"

      Mặc dù hôm nay ta tuân thủ chức trách ảnh vệ, chỉ lúc nguy hiểm mới bại lộ thân phận, nhưng ở trong bóng tối nghe được người nước ngoài kia với hôn thê thiếu gia những lời thể lọt tai, trong lòng ta cực kỳ tức giận. Tiểu thư Mịch Nhi là phu nhân tương lai của nhà họ Triển, có thể để người khác mơ ước ảo tưởng hay sao!

      " cần, tạm thời cậu nên động vào người đó." Khóe miệng Liên Tĩnh Bạch nhàng mỉm cười, trong lòng sớm nghĩ ra kế hoạch khác, " tìm người điều tra chút tại sao người đó lại tới thành phố K, tại sao hôm nay xuất ở trong bệnh viện Mộc Ái, mấy ngày nay cậu hãy cho người theo dõi người đó là được, để cho người đó có bất kỳ hành động có thể quấy rầy đến lễ đính hôn của tôi và Mịch Nhi!"

      Chỉ cần hai ngày nay Alex thể tiếp xúc gây chuyện với Mịch Nhi, Mịch Nhi cũng quyết định lẩn trốn Alex chịu ra cửa, như vậy còn tồn tại bất cứ điều gì. Chờ bữa tiệc đính hôn cử hành xong, sắp xếp thời gian, gặp tên "Tình địch" này, khiến Alex biết, dám giành người của có hậu quả nghiêm trọng!

      "Dạ!" Hắc nhớ kỹ phân phó của Liên Tĩnh Bạch, nhàng cúi người chào lễ , "Nếu như thiếu gia có gì phân phó khác, tôi đây!"

      " ." Liên Tĩnh Bạch gật đầu, đưa mắt nhìn Hắc rời tiếng động.

      Bây giờ, chỉ muốn nghi thức đính hôn tuyệt đối có vấn đề gì, chỉ cần cùng Mịch Nhi danh chánh ngôn thuận tuyên cáo tin cưới, có chuyện gì khác, cũng có thể đẩy về phía sau!
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 179: Kinh ngạc

      Hai ngày trôi qua rất nhanh, tất cả đều dựa theo kế hoạch tiến hành hoàn mỹ, Triển Tiếu Khuynh và Liên Hoa của nhà họ Triển, và Mục Thần và Tố Tâm nhà họ Mục cũng bay từ nước ngoài về, tham gia vào lực lượng lớn của lễ đính hôn.

      Thân là cha mẹ của dâu chú rể, bọn họ dĩ nhiên bỏ qua bữa tiệc đính hôn con nhà mình, nhưng bọn họ đồng thời cũng khiển trách mãnh liệt với hai người vội vàng quyết định đính hôn này, tiền trảm hậu tấu (hành động trước báo cáo sau) tự chủ trương như vậy, khiến người làm cha mẹ như bọn họ quá bị động!

      Nhưng dù trong miệng khiển trách Liên Tĩnh Bạch và Mịch Nhi, Tirển Thiếu Khuynh, Liên Hoa, Mục Thần, và Tố Tâm cũng hết sức hài lòng với lễ đính hôn này, hai nhà bọn họ luôn qua lại thân thiết, lại tận mắt nhìn hai đứa trẻ này lớn lên, đương nhiên hết sức hài lòng với việc hai người nhau. Mặc dù giữa đoạn tình cảm của Liên Tĩnh Bạch từng xuất khó khăn, xa cách, nhưng cuối cùng vẫn cùng với nhau, tại, hai đứa trẻ này rốt cuộc cũng tu thành chánh quả tiến đến hôn nhân, bọn họ là cha mẹ cuối cùng có thể yên tâm.

      Lễ đính hôn tổ chức buổi chiều hôm nay, gần tới giờ bắt đầu bữa tiệc, lần lần lượt lượt có khách đến, trừ quản gia và người làm nhà họ Triển phục vụ khách khứa ở lễ đính hôn, chủ nhân Triển Thiếu Khuynh và Liên Hoa cũng mặc lễ phục, lịch hoan nghênh nhân sĩ hai giới thương-chính tham gia lễ đính hôn.

      Liên Tĩnh Bạch cũng mặc âu phục, ngừng chạy tới nghênh đón những người khách ở cửa bữa tiệc, mỉm cười xã giao đôi câu với khách, đối với mọi người tò mò hỏi về chuyện dâu, lại mỉm cười ngậm miệng .

      Dường như tất cả những khách mời cũng đúng lúc tới hội trường, Liên Tĩnh Bạch nhìn thời gian, cuối cùng rời khỏi đại sảnh, chuẩn bị đến phòng hóa trang đón nhân vật khác của ngày hôm nay chính là dâu.

      Khi đẩy cửa phòng hóa trang ra, thoáng chốc đứng hình trước Mịch Nhi kinh diễm của mình.

      luôn biết mặt mộc trang điểm chút phấn son của Mịch Nhi cực đẹp rồi, nhưng hóa ra trải qua quá trình trang điểm ho dâu, thế nhưng lại đẹp mê hoặc lòng người cách nào tự kiềm chế như thế!

      Mặt của Mịch Nhi được thợ trang điểm khéo léo chỉnh sửa, vốn ngũ quan xinh đẹp hoàn mỹ càng thêm nhấn mạnh ra tinh khiết sâu sắc, đôi mắt tím càng thêm trong suốt, đôi môi càng thêm đỏ hồng, cả khuôn mặt cũng trở nên loại linh động tự nhiên trời sinh, như giống như tinh linh, chỉ đứng ở đâu nơi đó là phong cảnh.

      Công lực của thợ trang điểm lại càng thêu hoa gấm (ví với việc làm cho vật càng đẹp hơn), tóc ngắn của Mịch Nhi được công phu làm thành những gợn sóng lãng mạn, giữa tóc có viên kim cương hình vương miện trang điểm càng thêm xinh đẹp, người là lễ phục đính kim cương trắng thiết kế thủ công cao cấp của FL may cho .

      Lễ phục như tuyết tôn lên dịu dàng và uyển chuyển cả người , phía khảm kim cương giây phút nào phản chiếu ra dung nhan kiều của , dài đầu gối 10 cm chiều để lộ ra đôi chân thon dài hoàn mỹ của , thiết kế lộ vai vừa vặn cho thấy xương quai xanh và khe ngực đẹp đẽ sâu sắc của , cổ đeo sợi dây chuyền kim cương đỏ càng thêm nhấn mạnh đường cong mê người ở cổ.

      Mịch Nhi như vậy, khiến Liên Tinh Bạch muốn lưu lại dấu vết của mình da thịt trắng nõn mềm mại, bá đạo công khai chủ quyền của mình, càng muốn hoàn toàn giấu những ** da thịt kia, để bất kì kẻ nào nhìn được!

      ". . . . . . rất kỳ quái sao?" Mịch Nhi nhìn thấy Liên Tĩnh Bạch sững sờ từ gương, băn khoăn bất an, lo lắng hỏi, "Em năm năm chưa có mặc như vậy, có phải thích hợp . . . . . . Bằng , hay là đổi lại tạo hình khác?"

      rời xa xã hội thượng lưu quá lâu, tạo hình xa hoa đaẹp đẽ như vậy, khiến tự tin.

      "Em rất đẹp, vô cùng đẹp, có thể hấp dẫn chú ý của mọi người, khiến tất cả mọi người khuất phục vì em——" Liên Tĩnh Bạch tiến lên ôm Mịch Nhi, mê muội khen ngợi, lại đưa tay từ giá áo cầm cái áo choàng màu tím nhạt, quàng lên vai , "Nhưng da thịt của em chỉ có mới có thể nhìn, muốn che lấp nó, cho ** ngoài cửa nhìn thấy chút. . . . . ."

      "Ghét!" Mịch Nhi bị chọc cười, thuận theo khoác vào áo choàng giống màu mắt của mình, le lưỡi : "Như vậy được chưa, Bạo Quân đại nhân?"

      "Uhm, để xem lại chút. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch lấy ánh mắt chuẩn xác của thiết kế sư quan sát Mịch Nhi , lại cầm cài áo bươm buớm thủy tinh cài lên áo choàng, hoàn chỉnh tạo hình cho , lúc này mới thoả mãn gật đầu, vươn cánh tay ra muốn mời , "Công chúa Mịch Nhi xinh đẹp, bữa tiệc đính hôn phải bắt đầu ngay, mời theo tôi lên sân khấu?"

      "Được." Mịch Nhi hạnh phúc cười yếu ớt, đưa tay khoác tay người , hai người sóng vai đến đại sảnh đầy khách quý.

      Trong đại sảnh, khách khứa tụm năm tụm ba tụ tập cùng nhau, bưng ly rượu đỏ giọng xã giao, tổng giám đốc, quản lý, các chính khách, quan lớn mượn cơ hội chuện làm ăn lôi kéo giao tình, bạn thư ký của bọn họ và các phu nhân quý tộc cũng bàn luận xôn xao với nhau, suy đoán đủ loại tướng mạo thân phận của con dâu cả nhà họ Triển.

      Các thiên kim tiểu thư trang điểm lộng lẫy càng thêm ngập tràn mùi thuốc súng, họ nhao nhao chịu thua ánh mắt khiêu khích quan sát lẫn nhau, mỗi người đều tự cho mình là nhân vật đè ép danh tiếng dâu tiệc đính hôn, lễ phục và trang sức xa hoa đeo đầy thân, trong khoảng thời gian ngắn cũng bất phân thắng bại .

      Cuối cùng, nhạc vẫn vang lên trong đại sảnh ngừng lại, ánh đèn cũng chầm chậm chuyển tối, đây là tín hiệu, tuyên bố bữa tiệc đính hôn này sắp chính thức bắt đầu.

      Khách khứa lập tức ngùng huyên náo, bọn họ bước chân nhàng tụ tập đến dưới sân khấu duy nhất còn sáng ngời, ngẩng đầu nhìn hai người cùng nhau đứng phía , chuẩn bị lắng nghe bọn họ giới thiệu.

      đài đôi vợ chồng chính là chủ nhân nhà họ Triển Triển Thiếu Khuynh và Liên Hoa, năm tháng dường như cực kỳ ưu ái với đôi vợ chồng điển hình chừng năm mươi tuổi của thương giới, hai người đều như cũ vẫn tuấn tú như vậy xinh đẹp vô cùng, vẫn trẻ tuổi và hạnh phúc. Hai người bề ngoài xuất sắc hợp với khí chất ung dung cao quý, cũng khó trách có vị Liên Tĩnh Bạch tập hợp toàn bộ ưu điểm của cha mẹ này bây giờ đảm nhiệm người kế nghiệp.

      Triển Thiếu Khuynh kéo vợ, chờ tất cả khách khứa tập hợp tới đây, mới đứng trước micro chậm rãi mở miệng: "Hôm nay, muốn cảm ơn các vị ở trăm vội tìm giờ rảnh rỗi rãnh, tới tham gia dạ tiệc đính hôn, bữa tiệc chuẩn bị vội vàng, nếu như chiêu đãi chu đáo, kính xin mọi người tha lỗi! tại, xin mời mọi người nhiệt liệt hoan nghênh nhân vật chính tối nay, xin mời dâu chú rể lên sân khấu !"
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 180 Nhân vật chính

      "Ồ! Oa!" Dưới đài nhất thời vang lên những tiếng vỗ tay như sấm, tất cả mọi người chăm chú lắng nghe, chăm chú nhìn lên bục, trước tiên muốn tìm tòi nghiên cứu chính xác thân phận địa vị tài sản bối cảnh của dâu. Đánh giá phân lượng của chủ mấu tương lai nhà họ triển.

      Liên Hoa đảm nhiệm chủ mẫu nhà họ triển nhưng thân là tổng giám đốc công ty thiết kế FL đứng đầu quốc tế, thân phận phải có phân lượng mới có thể xứng đôi với nhà họ Triển gia lưu truyền mấy đời gia tộc hào môn, vị chủ mẫu tương lai này, chắc có khả năng có bối cảnh chứ?

      lúc mọi người chú ý, ánh đèn bục cũng tối chút, chùm ánh sáng chói mắt chiếu ra lối vào bục, ở lối vào, cuối cùng cũng xuất nhân vật chính tối nay-- chính xác là chú rễ cùng dâu!

      Liên Tĩnh Bạch cao lớn tuấn kéo tay xinh đẹp động lòng người, từng bước dọc tới giữa bục.

      Chùm ánh sáng như hình với bóng chiếu thẳng theo bóng dáng của hai người, lấy loại dáng vẻ mộng ảo bao quanh đôi nam nữ tuấn nhất xinh đẹp nhất trong toàn trường, đem tình của hai người nồng tình mật ý, kim đồng ngọc nữ, xứng đôi đứng ra trước mắt đám tân khách, để cho mọi người kêu lên tán thưởng.

      Chính xác dâu lại có dung mạo xinh đẹp linh động hơn người như thế, khí chất tự nhiên hơn người, cùng Liên Tĩnh Bạch đứng chung chỗ, thế nhưng cũng hề yếu thế chút nào!

      Trang điểm, lễ phục, tư thái, lễ nghi, bước chân, nụ cười, này lộ ra phong thái rất hoàn mỹ!

      Đây tuyệt đối phải thành quả sớm chiều có thể huấn luyện hình thành được, tuyệt đối là khí chất quý tộc trời sinh, cộng thêm sau này giây phút nào ngừng bồi dưỡng, mới có thể tạo ra phong thái tự nhiên!

      Chỉ mới tỉ mỉ ngắn nhìn dâu mấy giây, thấy phong thái tài hoa làm cho người ta cảm phục, biểu ra phong cách quý phái, mà bên dưới là tổng giám đốc tài phiệt cùng quan nhà nước trong lòng khỏi suy đoán, lai lịch của vị chủ mấu tương lai nhà họ Triển, nhất định thể khinh thường!

      gia tộc căn bản có cách nào bồi dưỡng ra được thiên kim ưu tú như thế, nhìn vừa lộ diện áp đảo tất cả tiểu thư có tiếng, lấy khí chất mềm mại linh động áp đảo họ, là có thể biết thân phận gia thế. . . . . .

      Mà các thiên kim tiểu thư bị dâu hoàn toàn cướp hào quang trong lòng tức giận mắng mỏ vô số lần, họ tỉ mỉ ăn mặc, thế nhưng lại thua trận đơn giản như vậy, điều này làm cho họ thể khâm phục cho được!

      Lòng ghen tỵ khiến những thiên kim bình thường kiêu căng ngang ngược ác độc bắt đầu suy đoán, hư, chẳng qua là có bộ mặt dáng người như nữ tệ lắm, có thể leo lên người Liên Tĩnh Bạch, chừng là bởi vì ở giường có kỹ năng đặc biệt gì, có thể làm đàn ông thấy vui thôi!

      Lấy sắc hầu người cuối cùng cũng có ngày già , họ muốn xem, bây giờ người phụ nữ này có bộ mặt hạnh phúc cuối cùng có thể cười bao lâu! Mà hạnh phúc lâu dài duy nhất, vẫn là bọn họ những người có thân gia có bối cảnh, có học thức có nghiệp, là thiên kim hào môn!

      Mịch Nhi bị ánh mắt những người bên dưới tìm tòi nghiên cứu cảm thấy thoải mái, càng thấy khẩn trương hơn, dính vào bên tai nhàng hỏi: " Tiểu Bạch, em có tốt , ánh mắt của bọn họ đều rất kỳ lạ, mà em cũng tạo ra sai lầm gì mới đúng. . . . ."

      đối với dáng vẻ mà mình tu dưỡng rất có tự tin, thân là đại tiểu thư nhà họ Mục, từ và Triển Liên Tranh cùng nhau nhận lấy đủ loại giáo dục thục nữ, các phương diện này đều khác biệt với bất kỳ ai.

      Cao quý ưu nhã sớm xâm nhập vào cốt tủy , nên khi xuất tuyệt đối lấn áp quần phương.

      Bây giờ có thói quen cũng là bởi vì có chút thành thạo, bởi vì trong năm năm, chưa bao giờ bày ra dáng vẻ này, lần nữa thể những tư thái lễ nghi này, lại trong trường hợp long trọng như vậy, sợ mình biểu tốt.

      Liên Tĩnh Bạch dịu dàng cầm tay , lặng lẽ an ủi : "Em làm vô cùng tốt, vô cùng hoàn mỹ! Bọn họ nhìn em là bởi vì em là người phụ nữ nổi bật nhất, phải sợ, có ở đây --"

      Mịch Nhi thoáng an tâm, tiếp tục duy trì dáng vẻ ưu nhã kéo lấy Liên Tĩnh Bạch, sau khi hai người vài bước, cuối cùng đứng bên cạch Triển Thiếu Khuynh và Liên Hoa.

      Triển Thiếu Khuynh liếc mắt nhìn con trai và con dâu tương lai, khẽ cười ở giới thiệu với mọi người: "Đây chính là nhân vật chính tối nay, chính xác là chú rể Liên Tĩnh Bạch, và dâu tên Mịch Nhi, tối nay hai người bọn chúng cử hành bữa tiệc đính hôn! Ha ha, hãy để cho hai đứa trẻ lên vài lời , nhất định mọi người càng muốn nghe bọn chúng lên những lời vui mừng!"

      Cuối cùng tân khách bên dưới cũng nghe được dâu tên gì, trong não ngừng tìm kiếm, có nhà hào môn thế gia nào họ Mịch sao? Hình như cho tới bây giờ chưa từng nghe qua!

      Hay đây chỉ là tên gọi thân mật, cũng phải là tên ? Như vậy, bối cảnh dấu sau lưng còn có thể càng sâu thấy đáy. . . . .

      Liên Tĩnh Bạch lại cúi đầu trao đổi ánh mắt với Mịch Nhi, hai người cùng nhau lên trước, đứng ở trước míc, lễ độ : "Các vị có thể dành thời gian tới tham gia nghi thức đính hôn của tôi và Mịch Nhi, tôi đều rất cảm tạ! Tối nay chúng tôi đính hôn, từ nay về sau, tôi cùng người tôi vượt qua mọi cuộc sống gian khổ, trọn đời xa rời! Chúng tôi có lòng tin vẫn ngọt ngào đến già, kế tiếp chờ thời gian tổ chức hôn lễ, cũng bao lâu, đến lúc đó kính xin mọi người có thể vui lòng tham gia hôn lễ cuả chúng tôi!"

      Lúc Mịch Nhi nghe ngọt ngào tỏ tình tuyên bô trước mặt mọi người, mặc dù mặt vẫn còn nụ cười dè dặt, trong lòng sớm ngọt ngào như mật.

      Ở lễ đính hôn long trọng tuyên bố chủ quyền với nhau, ở trước mặt mọi người thề bách niên hòa hợp, đây là cam kết chân thành nhất của Liên Tĩnh Bạch đối với , cũng là tỏ đối với tất cả người ngoài, từ nay về sau, chỉ thuộc về mình , bất luận kẻ nào cũng thể nhúng tay vào phá hoại!

      Dưới bục nhất thời xôn xao, bọn họ cũng từng tham gia vô số nghi thức đính hôn của nhà giàu, hai nhà kết thân đều phải xứng đôi hòa hợp, cũng có thể cân nhắc dự án đầu tư giữa hai nhà, giống như hôn nhân của phụ nữ chỉ mang lại lơi ích quan hệ cho gia tộc, những thứ khác đều quan trọng.

      Cho dù thỉnh thoảng có người lên tiếng chuyện, nhưng mà cũng chỉ khích lệ gia tộc đối phương, vì cho tới bây giờ cũng có ai như giống như Liên Tĩnh Bạch, ở trước mặt mọi người trực tiếp tỏ tình tuyên thệ với dâu, lại thể chờ đợi hôn lễ như vậy!

      Điều này , Liên Tĩnh Bạch đảm nhiệm chức tổng giám đốc với vị tiểu thư Mịch Nhi này cực kỳ thích hài lòng, vì thế thậm chí tiếc mọi thứ!

      Nhưng mà tiểu thư có thể chinh phục Liên Tĩnh Bạch, vì sao trong thời gian trước có tiếng tăm gì cả. . . . . .
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :