1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch triền miên: Cô vợ nuôi từ bé của tổng giám đốc - Tả Nhi Tiên (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 171: Cố gắng

      "Dừng! Dừng dừng dừng!" Mịch Nhi há hốc mồm nhìn bộ dạng Liên Tĩnh Bạch rành mạch có trật tự bắt đầu muốn định, liền kêu vài tiếng dừng, hốt hoảng ngăn , "Em chưa đồng ý đính hôn với , em cũng chưa gì, gấp cái gì! Nào có sau khi vừa cầu hôn mấy ngày phải cử hành nghi thức đính hôn, sao dứt khoát kết hôn !"

      Liên Tĩnh Bạch gật đầu : " ra đương nhiên rất muốn sắp xếp chính là lập tức kết hôn, chẳng qua nếu như xác định tuần sau kết hôn tại mới bắt đầu chuẩn bị, thời gian cũng quá vội vàng quá khẩn trương, thể cho em hôn lễ hoàn mỹ, thể để em làm dâu thập toàn thập mỹ. Cho nên, tình nguyện nhịn chút tiếp tục chờ đợi, chúng ta tiến hành bước đính hôn này trước thôi."

      vừa rồi có nghiêm túc cân nhắc qua lập tức đến chuyện kết hôn, nhưng cuối cùng vẫn bị bác bỏ suy nghĩ này.

      Tình của và Mịch Nhi cuối cùng tu thành chánh quả, cuối cùng có thể cưới người mến nhau từ đến lớn, đương nhiên muốn cho hôn lễ long trọng xa hoa hoàn mỹ thiếu sót nhất, nếu như xác định hôn lễ tại mấy ngày sau, cứ như vậy vội vả chuẩn bị tiệc cưới, cho dù Triển gia cũng thiếu quyền lực tài lực, cũng thể làm chu đáo được, nhất định có chỗ chuẩn bị chu toàn.

      muốn vì vậy uất ức Mịch Nhi, khiến hôn lễ cả đời chỉ có lần lưu lại đủ loại tiếc nuối .

      Cho nên, tạm thời chậm lại bước, quyết định cử hành nghi thức đính hôn tráng lệ tuyên bố với thế giới trước, đem đến hôn lễ thế kỷ độc nhất vô nhị. Cho dù bữa tiệc đính hôn sắp xếp tại mấy ngày sau, nhưng nó đơn giản hơn hôn lễ nhiều, vẫn có thể kịp bố trí chu toàn.

      Bước đính hôn trước cưới sau này, cũng giống như hôn nhân của nhà giàu quyền thế, cũng như vậy tuyên bố với tầng lớp thương nhân chính trị nhà trai ký kết tần tấn chi hảo (*) với nhà , về sau hai nhà hợp tác thêm nhiều mặt liên kết mạnh mẽ, thương trường đối thủ và đồng bọn cũng phải đề cao chú ý.

      (*): thời đại Tần Tấn hai nước quan hệ qua lại với nhau bằng việc kết hôn cưới hỏi, bây giờ là về hai bên thông gia.

      Nhưng quyết định làm như vậy, cũng tuyệt đối phải bởi vì thân phận của Mịch Nhi là đại tiểu thư của Mộ Nguyệt MOON, phải muốn tuyên bố quan hệ người thân của nhà họ Triển và nhà họ Mục, nhà họ Mục cần, nhà họ Triển dĩ nhiên càng cần.

      Đây chỉ là ý định đánh nhanh thắng nhanh của , chỉ là coi trọng và hứa hẹn quan trọng nhất của với Mịch Nhi, tình cảm của bọn họ cần che che giấu giấu, chính là suy nghĩ như vậy, thông qua bữa tiệc đính hôn long trọng nhất, để quan hệ của hai người phơi trần khắp thế giới, chia sẻ hạnh phúc hôn nhân với mọi người.

      "Chúng ta nhất định kết hôn sai, nhưng cũng nhất định phải cử hành đính hôn nha! có xem trong chuyện xưa ư, nam nữ đính hôn dường như có kết quả tốt! phải có bạn trai trước bạn trước tới đại náo bữa tiệc đính hôn cướp dâu hoặ chú rễ, nhất định là dâu hoặc chú rễ ở lễ đính hôn nhìn thoáng qua với vị khách gặp gỡ chân mệnh công chúa ngây thơ, cho dù vượt qua bữa tiệc đính hôn bình an, sau thời gian đính hôn tuyệt đối cũng hẳn bình an, cũng xảy ra tai nạn xe cộ hay phản bội gì đó, nhất định thảm hơn. . . . . ." Mịch Nhi phân tích đủ loại hậu quả xấu về đính hôn với , liều mạng muốn thuyết phục thay đổi ý nghĩ, "Đính hôn là điềm xấu, chúng ta cần cử hành chuyện như vậy có được !"

      " bao nhiêu lần rồi, Mịch Nhi, về sau em đừng đọc tiểu thuyết mạng! Những tình tiết ngược kia đâu có tính chân , chẳng qua vì miêu tả tình tiết hư ảo phức tạp, hết sức có thể để kịch tình thăng trầm lên xuống thôi! Em còn tưởng là ư, nhanh quên hết những tình tiết cẩu huyết kia cho !" Liên Tĩnh Bạch gõ trán Mịch Nhi cái, giận dữ , "Chúng ta là thực tế, nên khoác vào người mình vỏ bọc nữ chính Thánh mẫu yếu đuối bị bệnh bạch cầu, phải là nam cặn bã gì! Đính hôn cũng tốt, kết hôn cũng tốt, chúng ta tuyệt đối gặp phải bất kỳ khó khăn!"

      "Đau. . . . . ." Mịch Nhi sờ đầu cái, nhếch miệng , "Được rồi, em chuyện trong tiểu thuyết, nhưng nghệ thuật tuyệt đối đều là đến từ thực tế! Tình tiết cẩu huyết cũng có thể chứng minh khía cạnh: đính hôn tốt, hoàn toàn cần thiết hao tài tốn của chuẩn bị!" die<3nda<3nle<3quy<3don

      "Em quên câu tiếp theo rồi, nghệ thuật đến từ cuộc sống, lại cao hơn cuộc sống." Liên Tĩnh Bạch khẽ vuốt chiếc nhẫn tay Mịch Nhi, nhàng , "Cuốc sống chân có chuyện đính hôn này, nhưng có tất cả tình tiết cẩu huyết trong lúc đính hôn. Mịch Nhi, mặc kệ em còn muốn thế nào, cuối tuần đính hôn cứ quyết định như vậy!"

      " . . . . . ." Mịch Nhi bất đắc dĩ đỡ trán, còn hơi sức , " cho em biết, làm sao mới có thể bỏ ý nghĩ của , chúng ta có thể nhảy qua bước đính hôn này ? Hơn nữa còn trong vòng tuần liền tổ chức tiệc đính hôn, đây quá hoang đường rồi !"

      "Trừ phi em quyết định lựa chọn liền tồ chức hôn lễ ở nơi đây, mới có thể thu hồi ý nghĩ đính hôn!" Liên Tĩnh Bạch bước cũng nhường, thời khắc mấu chốt, vẫn rất có thể giữ được ranh giới cuối cùng, kiên trì quyết định.

      để Mịch Nhi chờ đợi kết hôn trong thời gian khá dài dấy lên các ý nghĩ kỳ lạ phá hoại hôn nhân, nhất định cắn chết buông tay lập tức sắp xếp đính hôn!

      "Làm sao càng ngày càng quá đáng. . . . . ." Mịch Nhi ràng cảm nhận được Liên Tĩnh Bạch bắt buộc phải tổ chức tiệc đính hôn, thể làm gì khác hơn là quanh co , "Nhưng thời gian định vội vã như vậy, đủ thời gian thông báo dì Liên chú Triển, cha mẹ em, Liên Tranh Dĩ Mặc, còn có chú dì Dịch Nhi trong trụ sở . . . . . . Cũng thể vì vấn đề thời gian, dẫn đến tiệc đính hôn của chúng ta căn bản có người thân bạn bè đến, đây giống kiểu gì! Ít nhất phải xác định thời gian bữa tiệc với mọi người trước, bắt đầu từ từ chuẩn bị được . . . . . ."

      Nếu như thay đổi được cử hành nghi thức đính hôn, vậy có thể thay đổi thời gian đính hôn cũng được.

      Ít nhất, nên định ngày vội vàng như vậy, lại muốn trong vòng mấy ngày liền tuyên bố tổ chức tiệc!

      Dù sao vẫn nên cho chút thời gian để tiếp nhận, để suy tính chút chứ, thể tiếp nhận đính hôn nhanh như vậy. . . . . .

      "Tin tưởng , chỉ cần chúng ta định ngày đính hôn rồi, cả người nhà của và em cho dù bây giờ ở quần thể sao ngoài hệ Ngân hà, cũng lập tức chạy về, nhất định có thể đúng giờ tham dự bữa tiệc đính hôn của chúng ta, em hoàn toàn cần lo lắng." Liên Tĩnh Bạch tràn đầy tự tin , "Đây là đính hôn chỉ có lần trong cuộc đời của chúng ta, bọn họ dĩ nhiên tuyệt đối cũng muốn bỏ qua!"

      "Nhưng chuẩn bị kịp nữa. . . . . ." Vẻ mặt Mịch Nhi đau khổ, kêu rên liên tục , "Mặc dù em rời khỏi năm năm rồi, mà em vẫn nhớ nhà giàu quyền thế ở thành phố K quá trình tổ chức tiệc rườm rà, vậy lần phải chuẩn bị trước nửa tháng ! Huống chi là chuyện chúng ta đính hôn như vậy, chỉ biết càng tráng lệ chuyện càng phiền toái hơn, mấy ngày nay có thể chuẩn bị xong thứ gì!"
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 172: Nên khóc hay nên cười

      "Tuyệt đối cái gì cũng thiếu, tuyệt đối cái gì cũng là tốt nhất! Hai người chúng ta đính hôn, làm sao có thể có tỳ vết nào qua loa hoàn mỹ? !" Liên Tĩnh Bạch xác định , nghiêm túc muốn cùng thương lượng chi tiết bữa tiệc đính hôn, "Mấy ngày nay tham dự toàn bộ quá trình chuẩn bị, vô luận và bố trí hội trường của bữa tiệc, mời nhân viên, còn dự tính lễ phục đính hôn của chúng ta, còn thiết kế trang sức cho em đeo, thậm chí là cả quá trình bữa tiệc đính hôn ngày đó, đón tiếp khách mời. . . . . . Mỗi chỗ sắp xếp hoàn hảo. Mấy ngày này chắc chắn quản gia cùng nhóm trợ lý nhất định vì vậy loay hoay được rảnh rỗi, mà cũng luôn cùng chỗ với họ, giám sát theo dõi tiến độ hoàn thành chuẩn bị, để cho nó có bất kỳ sai lầm!"

      "Ha ha. . . . . ." Mịch Nhi nghe vậy đau cả đầu, vô lực , "Tất cả đều do , chuyện gì cũng do làm rồi, còn em phải làm cái gì. . . . . . giúp cho lễ đính hôn của mình, tận tình làm đủ loại chuẩn bị , ngày đó em muốn xin nghỉ, cái bữa tiệc này em cũng tham gia. . . . . ."

      "Mịch Nhi, em lại bậy rồi! Ai cũng có thể tham gia, nhưng em làm sao có thể !" Liên Tĩnh Bạch bật cười, khẩn trương sắp xếp đặt ra mọi thứ, phải là muốn chuẩn bị bữa tiệc đính hôn có hai này sao? Nhưng bữa tiệc long trọng xa hoa nữa, cũng thể thiếu dâu!

      nghi thức đính hôn ít cái gì cũng được, nhưng tuyệt đối thể thiếu hai người và Mịch Nhi!

      "Nhưng em hoàn toàn có tính toán tham gia bữa tiệc đính hôn của . . . . . ." Mịch Nhi tỏ ra vô lại tiếp, "Nếu như thiếu mất bạn , em nghĩ có vô số phụ nữ hưởng ứng triệu tập đồng ý tới đây, nhiều thêm em cũng cần thiết, ít mình em cũng thiếu ai, dù sao ngày đó em cũng rảnh, thứ cho cùng!"

      "Đó là bữa tiệc đính hôn của chúng ta, nếu như mà đứng bên cạnh khác, em hi vọng cưới người khác sao!" Liên Tĩnh Bạch quay đầu lại, nhìn vào trong ánh mắt , "Mịch Nhi, cái bữa tiệc này chỉ đơn giản là muốn tuyên bố tin tức chúng ta chuẩn bị kết hôn, hơn nữa là để cho em chính thức trở lại trong vòng xã hội, khiến mọi người biết tương lai em là phu nhân của Tổng giám đốc Triển thị, là phu nhân nhà họ Triển! Đối với , em chính là Mịch Nhi, Nhưng đối với những người khác mà , những thứ danh hiệu kia càng quan trọng hơn, em tốt nhất nên tiếp nhận thay đổi này. . . . . ."

      "Em chính là ghét những nhóm người thương nhân chính khách đó, bọn họ đều mang bộ dạng giả dối, mang theo mặt nạ nham hiểm, mới muốn tham gia bữa tiệc đính hôn. . . . . ." Mịch Nhi nhíu mày, tựa đầu vào bả vai Liên Tĩnh Bạch, phiền não , "Em hiểu , về sau thân là vợ của , em thể xã giao cùng các phu nhân danh tiếng, phu nhân ngoại giao cũng rất quan trọng, nếu như em làm tốt, có thể để cho bọn họ thổi gió bên gối. Nhưng bữa tiệc đính hôn vội vàng cử hành sau mấy ngày vậy, nhất định em khịp học tập xã giao, nhất định cái gì cũng làm được! Dù sao, em vừa mới trở lại thành phố K, em cũng gần như thể nhận ra người trong xã hội thượng lưu, làm sao có thể cùng bọn họ chung sống hòa hợp. . . . . ."

      Cuối cùng, Mịch Nhi ra chuyện mà mình muốn tránh né, mặc dù thân là đại thiểu thư nhà họ Mục, ngoại trừ quan hệ bên ngoài với Triển Liên Tranh, cũng có bất kỳ bạn nữ xuất thân hào môn thế gia nào. Khi còn bé tính tình khảng khái, rất thích những nhóm người điêu ngoa tùy hứng kia, lòng chỉ muốn chuyên chú ở trong phương diện y học, trưởng thành cũng thay đổi bao nhiêu, vẫn như cũ thẳng tới thẳng lui cách nào dối trá.

      Người nhà của lại cưng chiều , trước kia tất cả tiệc sinh nhật cũng muốn mời chính thương tân khách, gần như tách rời với xã hội thượng lưu ở thành phố K, năm đó cũng rất ít người biết nhà họ Mục còn có đại tiểu thư như , huống chi là mấy năm trước lại ra khỏi bên ngoài chưa từng trở lại, lại càng cùng các nhóm người phu nhân danh viện khác nhau.

      Thế cho nên, bây giờ hoàn toàn có biện pháp lập tức dung nhập vào kim tự tháp của đám người thành phố K, có cách nào cùng họ lá mặt lá trái xã giao chuyện vui vẻ.

      "Mịch Nhi, cảm thấy được em đánh giá quá cao chính mình, càng thêm đánh giá thấp . . . . ." Liên Tĩnh Bạch thở dài, lắc đầu giáo dục , "Mặc kệ là bây giờ hay là tương lai, đều có tính toán muốn để cho em làm trái bản tính mà xã giao với người khác, em tuyệt đối có thiên phú làm phu nhân ngoại giao, tất cả mới chỉ về hướng y học, em ngoan ngoãn ở trong bệnh viện phấn đấu đủ rồi! Mà huống chi, chẳng lẽ lại yếu đuối cần vợ của mình phải vì Triển thị bôn ba xã giao, dùng nhưng việc này hoàn thành đơn đặt hàng sao! bây giờ em đứng ở trước mặt mọi người, là ý muốn cho bọn họ biết em có thân phận phu nhân của , về sau em mới có thể tuyên cáo chủ quyền với , quang minh chính đại đuổi những khác. . . . . ."

      Mà tiệc đính hôn chỉ có ý xác thực bên ngoài, càng muốn giới thiệu với mọi người vị hôn thê của , muốn cho tất cả mọi người biết đến hai người thuộc về nhau, có người phụ nữ nào có thể mơ ước cái vị trí phu nhân Tổng giám đốc Triển thị này, cũng có người đàn ông nào dám đưa tay cướp vợ của Liên Tĩnh Bạch !

      "Đó là , ở lễ đính hôn cũng cần em làm gì?" Cuối cùng ánh mắt Mịch Nhi dần dần ra ánh sáng, "Em cần ghi nhớ bối cảnh tài sản của các tiểu thư và phu nhân tổng giám đốc, cần cố ý làm họ vui lòng, về sau càng cần nhẫn nại giả dối cùng bọn khách sáo? !"

      "Mịch Nhi, cảm thấy mình nên tất yếu cho em biết địa vị và tài sản của chồng tương lai. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch biết nên cười hay nên khóc, biết Mịch Nhi hoàn toàn thấy tin tức thương trường, nhưng ít nhất cũng phải biết mình gả cho người lợi hại hay chứ!

      "Yên tâm, người có địa vị có thể cho em làm như vậy, toàn thế giới cũng có mấy!" Liên Tĩnh Bạch dùng sức vò rối tóc của Mịch Nhi, "Tất cả quý phụ danh viện của thành phố K chỉ có nịnh bợ em thôi, em hoàn toàn cần hạ mình, vì lợi ích toàn cục cùng người khác xã giao!"

      "Vậy tốt quá! Như vậy cử hành bữa tiệc đính hôn !" Mịch Nhi thở dài hơi nhõm, lúc này mới nhớ hỏi chuyện chính , nháy mắt cười hỏi, " Tiểu Bạch, mình chuẩn bị lễ đính hôn rất mệt mỏi a, em có thể hỗ trợ cái gì hay ?"

      " cần em giúp tay, nếu như va va chạm chạm mà lại bị thương tốt! Chỉ cần lúc đó em đúng lúc đến tham gia bữa tiệc đính hôn hài lòng rồi!" Liên Tĩnh Bạch cũng cười , "Chỉ là nếu như mấy ngày nay em thấy nhàm chán, trước tiên có thể ngầm điều tra bệnh viện Mộc Ái. Xem nó có chỗ nào nên chỉnh đốn và cải cách, có gì cần tăng cường cải tiến, em có thể từ từ sửa lại quyền về tài sản, đem Mộc Ái trở thành bệnh viện mà em mong muốn, đó nhất định là nơi chữa bệnh tốt nhất.
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 173: Cuốn sạch thành phố

      "Nhưng. . . . . ." Mịch Nhi có chút đành lòng , "Nhưng ở nhà bận rộn như vậy, em cũng làm ít chuyện cho nghi thức đính hôn của chúng ta! Tại sao có thể để tất cả mọi người đều vì em khẩn trương chuẩn bị bữa tiệc đính hôn, bàn thân em lại chạy ra ngoài chơi sao. . . . . ."

      " phải để em chơi, phải cũng cho em sắp xếp công việc sao?" Liên Tĩnh Bạch giúp sửa sang lại đầu tóc, "Nếu như trong nhà cần em đưa ra ý, cần em tới mặc thử ăn thử gì đó, dĩ nhiên thể nào thả em rồi! là lúc em rảnh, đến Mộc Ái minh sát ám phóng(*), đây cũng là sở trường của em, hơn nữa là chuyện chỉ có em mới có thể hoàn thành. Cho nên, em cứ thoải mái đến quan sát tìm ra vấn đề của Mộc Ái , phần lớn chuẩn bị bữa tiệc hãy để bận tâm, cứ như vậy ai có việc nấy, phân công ràng cũng có gì tốt."

      (*):bên ngoài công khai quan sát, bên trong dò la hỏi han tình hỉnh

      "Ách. . . . . ." Tay trái Mịch Nhi nhàng gõ tay phải, ánh mắt suy tư mấy giây, cuối cùng mới , "Ít nhất để em thử giúp chút, nếu như chỉ có mình bận rộn vì chuyện hai người chúng ta đính hôn, em có biện pháp tiếp nhận!"

      "Vậy. . . . . . Được rồi!" Liên Tĩnh Bạch nhàng , quên tiếp tục dặn dò câu, "Nhưng nhất định được làm loạn, nên giao cho quản gia người làm tuyệt đối nên tự mình làm, em chỉ cần làm công việc giao là được rồi!"

      có còn nhớ cảnh tượng lúc tự mình bò đến chỗ cao đổi bóng đen, nếu như ở nhà xảy ra mấy chuyện giống vậy nữa, chết sớm mất!

      "Em biết rồi!" Mịch Nhi kèm theo vẻ mặt vui cười, gật đầu đồng ý .

      Cứ như vậy, nhà họ Triển trong nháy mắt dâng lên khí vui mừng, quản gia và những người làm ở đây đều dốc hết sức vô cùng bận rộn chuẩn bị bữa tiệc đính hôn cho thiếu gia và tiểu thư Mịch Nhi, mỗi người ở đây đều cương vị công tác nắm chặt thời gian tăng giờ làm việc, gắng khiến chuyện vui nhà họ Triển được tổ chức long trọng mà hoàn mỹ.

      Tầng lớp thượng lưu ở thành phố K cũng lập tức bị tin tức tổng giám đốc Triển thị sắp tổ chứ đính hôn cuốn sạch, tất cả tổng giám đốc nhận được thư mời Liên Tĩnh Bạch chợt quyết định kết hôn cũng bị kinh hãi, chính thức tổ chức bữa tiệc đính hôn trước, mọi người liền bàn luận xôn xao phu nhân tương lai của Triển thị rốt cuộc có thân phận địa vị gì nào, mới có thể khiến Liên Tĩnh Bạch chưa bao giờ hứng thú với phụ nữ cũng cam tâm tiến đến hôn nhân!

      Tất cả thiên kim độc thân càng thêm đau lòng tuyệt vọng, tổng giám đốc Triển thị Liên Tĩnh Bạch này là đàn ông tuyệt phẩm muốn kết hôn, đối tượng kết hôn tương lai của họ mất lựa chọn Cấp Hoàng Kim......

      Lòng những phụ nữ này cũng kìm nén cỗ lửa, họ yên lặng mơ ước Liên Tĩnh Bạch năm năm, cuối cùng bị người phụ nữ biết từ đâu chợt xuất hiẹn đoạt ! Hừ, cuối tuần chính phụ nữ đó đính hôn, họ nhất định phải trang hoàng tỉ mỉ, hoàn toàn cướp danh tiếng của người phụ nữ đó! chừng Liên Tĩnh Bạch có thể vì vậy phát giác, chỉ có phụ nữ từ tiếp nhận giáo dục thục nữ quý tộc này, mới là lựa chọn chính xác của cuộc đời .......

      Ngay tại nhà họ Triển vùng khẩn trương và gấp rút, cả thành phố K huyên náo và bận rộn, Mịch Nhi lại chán nản trốn khỏi phạm vi náo nhiệt, thể kiên trì nhất định phải ở lại nhà họ Triển giúp tay cho bữa tiệc đính hôn nữa, mà yên lặng chạy ra khỏi nhà.

      như sắp xếp lúc đầu của Liên Tĩnh Bạch, đến bệnh viện Mộc Ái minh sát ám phòng, chuẩn bị hiểu hoàn toàn phần nghiệp về sau của mình.

      Qua vài ngày giúp đỡ, Mịch Nhi cuối cùng hoàn toàn nhận thực tế, ở nhà giúp tay chỉ kéo chậm tiến độ tất cả mọi người.

      Cũng phải bền lòng thể sống khổ, mặc dù chưa bao giờ trang trí những bữa tiệc xa hoa phức tạp kia, nhưng những kinh nghiệm này khiến học được cách làm rất nhiều đồ thủ công và công việc hằng ngày, thực tế lúc giúp đỡ việc cũng cho người khác thêm phiền. Nhưng vấn đề là, chỉ cần tự mình chuẩn bị động tay giúp tay quản gia và bọn người hầu bị Liên Tĩnh Bạch nghiêm túc dặn dò qua phải phân tâm tới chăm sóc theo dõi , cực kỳ lo lắng thể khống chế được tình hình thể bảo vệ mình, luôn luôn đề phòng xảy ra chuyện bị thương......

      Vốn là nhân viên khẩn trương thời gian vội vả công việc trở nên cách nào hoàn thành đúng hạn, lấy loại phương thức khác, khiến quản gia và người hầu của nhà họ Triển thêm loạn......

      Cho nên, vẫn là dứt khoát dính vào nữa, dùng phương thức cách xa trường để Liên Tĩnh Bạch an tâm , bữa tiệc đính hôn hoàn toàn giao có bố trí , muốn đến chiến trường của mình, vì nghiệp của mình mà nỗ lực!

      Trụ sở chính của bệnh viện Mộc Ái cách nhà họ Triển quả nhiên rất gần, sau khi ngụy trang phen Mịch Nhi bộ cũng chỉ tốn hơn 10 phút liền đến trước cổng bệnh viện. nghiêm túc nhìn cổng bệnh viện khí thế hùng vĩ, hít sâu hơi, cuối cùng nhấc chân bước vào.

      Thời gian cả buổi chiều, Mịch Nhi đều ở mảnh đất rộng lớn này, khoa đầy đủ hết, bệnh viện rất nhiều bệnh nhân, ánh mắt sắc bén chỉ cần đối với với quét dọn phòng bệnh mấy lần, lỗ tai bén nhạy đứng bên ngoài khoa nghe mấy bác sĩ chuẩn đoán bệnh, là có thể xác định ra ưu điểm khuyết điểm của từng ngành rất ràng, cho nên năng suất công việc rất cao, đánh định tốc độ lại càng rất nhanh.

      Nhưng cho dù như thế, buổi chiều chẳng qua cũng chỉ kiểm tra tới nửa khoa trong bệnh viện, còn có rất nhiều phòng bệnh cho phép người khác tùy tiện vào, phòng đặc biệt, vị trí vắng vẻ, tạm thời cũng còn thể vào hôm nay liền thử thăm dò xem xét.

      Nhìn đồng hồ, Mịch Nhi quyết định muốn rời khỏi bệnh viện về nhà, nếu như trì hoãn lát nữa, nhất định liền kịp bữa tối của nhà họ Triển, chừng Liên Tĩnh Bạch trễ lúc liền kêu gọi mọi người tìm , huyên náo xôn xáo dư luận.

      Mịch Nhi , bước rời khỏi khoa chỉnh hình.

      vừa về phía cửa chính Mộc Ái, vừa từ từ tổng kết thu hoạch trong hôm nay, kết quả hao tốn hơn nửa ngày điều tra cẩn thận khiến rất hài lòng, Mộc Ái hổ là bệnh viện hàng đầu, phần lớn khoa cũng làm việc nề nếp điều lệ hoàn thiện, kỹ thuật của bác sĩ và y tá rất cũng rất chuyên nghiệp rất cao siêu, có thể chữa trị cho người bệnh ở trình độ lớn nhất.

      Cho dù có số chỗ như ý muốn có lang giấu cẩu, ở nơi này có quá phận trong bệnh viện cũng có như thể tránh được, bây giờ nhìn ra vấn đề, về sau có thể chuyên tâm chỉnh đốn và cải cách hoàn thiện ở phương diện kia!

      Tiểu Bạch sắp xếp cho làm quả nhiên là hoàn mỹ có khuyết điểm, lúc đầu nên nghe lời , cũng làm trễ nãi tiến độ chuẩn bị của nhà họ Triển, cũng có thể sâu hơn tiến hành hiểu bệnh viện Mộc Ái......

      Mịch Nhi vừa vừa lắc đầu, đôi mắt tím dưới cặp mắt kính lướn vừa hối hận vừa cảm động, bây giờ cách bữa tiệc chính thức cử hành đính hôn chỉ có hai ngày, muốn sử dụng thời gian vào bệnh viện!

      “ Mục nương!”
      Last edited by a moderator: 4/3/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 174: Đáng chết

      biết từ nơi nào, loáng thoáng có tiếng đàn ông, hình như ta ba cái chữ kia, gọi "Mục nương".

      Mịch Nhi chợt cứng đờ lại, dừng bước, giống như nghe nhầm ba chữ đó, giống như ác mộng"Mục nương", tiếng bỗng vang lên khiến cảm thấy sau lưng chợt lạnh, cả người cũng căng thẳng được tự nhiên!

      cứng ngắc xoay người, tràn ngập phòng bị nhìn chung quanh, cẩn thận nhìn chằm chằm mỗi người bên cạnh, thân thể luôn luôn chuẩn bị chạy khỏi trường.

      Nhưng trải qua phen cẩn thận quan sát, Mịch Nhi cũng phát người nào đặc biệt, cũng chầm chậm khôi phục bình thường, buông lỏng thở ra hơi, vỗ ngực tiếp tục về phía trước.

      Hô, quả nhiên là nghe lầm!

      cũng biết, người kia hoàn toàn biết tin tức cặn kẽ của , căn bản là thể tìm được tới tận thành phố K, càng thể đúng dịp gặp nhau ở trong bệnh viện. . . . . .

      Mặc dù mới nghe thấy cũng là giọng nam, mặc dù cái giọng kia cũng gọi là "Mục nương" ba chữ này, tuyệt đối phải người kia gọi . Giọng của người đàn ông lên tiếng rất ràng có giọng điệu gì của người ngoại quốc, mới vừa rồi cũng cẩn thận kiểm tra bốn phía, cũng thấy bất kỳ bóng dáng của người ngoại quốc tóc vàng mắt lam nào cả, cho nên, nhất định là ta!

      Hư, là đối với ba chữ kia quá nhạy cảm, mới có thể dọa mình nhảy dựng lên! Quốc Gia đại rộng lớn, có người đàn ông khác thích gọi nữ sinh họ Mục là "Mục nương", đây cũng phải là có khả năng, lần này đúng là tự mình đa tình chụp vào người mình.

      Mich Nhi sờ sờ mũi, ngừng trách cứ vừa rồi mình liên tưởng lung tung, tự mình khuyên giải cho là vừa rồi mình nghĩ quá nhiều, cũng tăng nhanh bước chân về trước cửa bệnh viện.

      làm chậm trễ ít thời gian, nhất định về nhà phải nắm chặt hơn!

      Nhưng ngay khi mới được năm phút đồng hồ, mới vừa vượt qua vườn hoa , sau lưng có người đột nhiên vỗ bả vai , bắt lấy cho .

      "A?" Mịch Nhi mờ mịt vừa quay đầu lại, khi ánh mắt nhìn thấy người đứng phía sau, lập tức tuôn ra tiếng thét chói tai hoảng sợ, "A a a a a a a! ! Alex! ! ! Tại sao là ! ! !"

      Đáng chết!

      Quả nhiên là ta! Là người vừa mới gạt bỏ qua! Lại là thuốc cao bôi da chó Alex!

      Cái người Alex khiến cực kỳ chán ghét hoàn toàn muốn gặp, cái người Alex khiến hết sức tránh né tuyệt giao cuộc đời này, cuối cùng ta xuất từ đâu, tại sao lại xuất trong bệnh viện của !

      Càng đáng chết hơn, ta lại vẫn có thể nhận ra !

      ràng hóa trang rất tốt, ký hiệu người cũng che dấu hoàn toàn, làm sao ta lại có thể phát ra là "Mục nương" chứ!

      Chẳng lẽ ta là chó ư, chỉ bằng cái mùi là có thể phân biệt được cụ thể người này là ai?

      Nếu , làm sao ta lại có thể nhận ra được khi tỉ mỉ ngụy trang thay đổi bộ mặt!

      Ban đầu Liên Tĩnh Bạch phân biệt ra nhân vật sắm vai, khiến Mịch Nhi cảm thấy vui mừng hạnh phúc từ trong thâm tâm, nhưng bị người Alex trước mắt đoán được tất cả ngụy trang, chỉ khiến cảm thấy tức giận và tức giận, khiến bây giờ rất tức giận kiềm chế được!

      "Mục nương, có phải rất là vui mừng khi nhìn thấy tôi hay ? Nhìn kìa, cũng hưng phấn vui mừng hét rầm lên rồi, nhất định là cũng nhớ nhung tôi phải hay !" Sau khi Alex thấy sắc mặt vui mừng, khuôn mặt tuấn tràn đầy vui mừng, giống như ta hoàn toàn có nhìn thấy tối tăm mặt Mịch Nhi, thân hình cao lớn lại muốn nhào tới gần, muốn cho cái ôm chặt, cũng bổ sung thêm nụ hôn.

      Mịch Nhi nhanh tay nhanh mắt tránh thoát động tác của ta, cũng bày ra tư thế phòng bị, gương mặt rất dọa người, hiển lộ ra cảm giác rất mất hứng cùng chán ghét.

      Nhưng cho dù Alex bị cự tuyệt như vậy, nhưng vẫn để tâm, mặt của ta chút luống cuống, thần thái cũng đau lòng, ta chỉ ở trước mặt Mịch Nhi, thao thao bất tuyệt bắt đầu chuyện: "Mục nương, cuối cùng chúng ta cũng gặp mặt! Ha ha ha, tôi vì tìm ngại vạn dặm tới nơi đây, quả nhiên là đúng! duyên phận lại rất thần kỳ, đem chúng ta luôn luôn gặp nhau, mặc dù tôi biết ở đâu, nhưng số mạng chỉ dẫn cho chúng ta gặp nhau! Đây chính là nhân duyên giữa hai chúng ta thể dứt bỏ, là ai cũng thể phá hư được cái tình ý này!"

      "Dừng lại!" Vẻ mặt Mịch Nhi đen giống đáy nồi, u giống như mốn đánh sấm, lớn tiếng quát bảo ta dừng lại những lời dài dòng giống như Đường Tăng, "Alex, lập tức câm miệng cho tôi!"

      ta gì vậy, là ta ngày ngày nằm mơ mê sảng, tại sao lại luôn ghê tởm buồn nôn tràn đầy vọng tưởng như vậy!

      Người nào có duyên phận với ta, người nào lại có vận mệnh chỉ dẫn với ta, hừ, ta lại còn dám hai người lại có nhân duyên tình ý!

      sắp phải đính hôn, ta lại dám ta và có duyên phận! và Liên Tĩnh Bạch mới đúng là thanh mai trúc mã tình đầu ý hợp tu thành chánh quả, Alex là cái éo gì, lại dám cuồng vọng vài lời này!

      Hừ, nhìn xem, lần này ta tới, xác thực chính là tìm chết đây!

      "Câm miệng? Tốt tốt!" Alex nỡ nụ cười gật đầu đồng ý, mặt ta mang theo ngũ quan tuấn của người phương Tây, vóc người cao lớn cũng khúm núm lấy lòng bên cạnh Mịch Nhi, ngoài miệng ngừng nhưng mà lại ngừng được vẫn tiếp tục , "Mục nương, biết có phát hay , tại Hán ngữ của tôi vô cùng tiến bộ! Tôi nghe rất nhiều người đánh giá, bọn họ đều hoàn toàn có nhận ra tôi là người ngoại quốc! Ha ha, chỉ vì , tôi giống như Dương Khang* có thể làm mọi thứ, tại cũng học xong hoàn toàn ngôn ngữ của , khi chúng ta giao tiếp cũng còn bất kỳ vấn đề gì . . . . . ."
      (*)Dương Khang cha của Quách Tính trong hùng xà điêu

      "Hán ngữ của rất tốt? cảm thấy mình học tốt rồi hả ?" Mịch Nhi hừ lạnh nhíu mày, khoanh tay nhìn sang Alex từ xuống dưới, căm giận hận chết ta.

      Đáng chết kẻ mê võ hiệp, tới nước nào cũng kiêng kị tên mình là Dương Khang, nhưng ta cũng phải phát ở đây có rất nhiều người họ Mục chứ? Tại sao cứ đối với người phải họ Mục như cố chấp như vậy!

      Còn học Hán ngữ, khiến ta luyện tập còn giọng điệu người ngoại quốc, điểm này chính là ghê tởm nhất! Nếu như phải lần này ta Hán ngữ khác trời vự với lần trước, nếu như nghe được giọng kì lạ kia, nếu như xác định ta tìm tới, sao có thể nhanh chậm dạo trong bệnh viện!

      Nhất định vội vàng chạy trốn xa, thế nào cũng để ta đuổi theo!
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 175: Chuyện đoạn tuyệt ngày trước

      Alex lại biến lời lạnh lẽo của Mịch Nhi hoàn toàn trở thành khích lệ, đắc chí kiêu ngạo : "Dĩ nhiên, Hán ngữ của tôi được chê vào đâu! Như thế nào, tôi trừ là chuyên gia y học, còn là thiên tài ngôn ngữ, chỉ gần hai tháng, Hán ngữ của tôi có giọng điệu chuyện của người ngoại quốc, hoàn toàn có thể lấy giả thay dùng giọng giả làm người trong nước rồi ! Có cảm thấy tôi vô cùng ưu tú , có bị tài hoa của tôi làm rung động !"

      "A, tôi nghe ra được." Mịch Nhi gật đầu cái, mặt lạnh lùng , "Xa cách lâu rồi mới gặp lại, cũng là chuyện hiếm thấy, tôi quyết định kể cho chuyện cảm động."

      "Chuyện cảm động? Được chứ được chứ! Mục nương, có phải em bị tâm ý thành khẩn của tôi với em làm cảm động , phải giải thích quá trình em bị tất cả mưu trí của tôi làm cảm động?" Alex nghe được hai mắt lập tức tỏa sáng, khẩn trương vội vàng ngừng hỏi tới, "Rốt cuộc là chuyện cảm động gì, tôi xin rửa tai lắng nghe!"

      "Cút!" Mịch Nhi hướng về phía lỗ tai của ta, tiếng rống to hội tụ tất cả sức lực của phun trào ra, khàn giọng giận dữ hét, "Chuyện đuổi người chính là bảo cút! Tôi xem căn bản cũng nhớ tôi như thế nào, ở trong điện thoại tôi cảnh cáo đuổi tới đây nhất định chết, lần này chính là đến tìm cái chết phải ! Tử biến thái theo dõi, chứng vọng tưởng say mê võ hiệp, lập tức biến khỏi tầm mắt tôi, rời khỏi thành phố K, trở về quần thể sao ngoài hệ Ngân hà của !"

      Tức chết , não người này rốt cuộc là giống biến dị gì, tại sao có thể vọng tưởng đến mức hoàn toàn ra khỏi phạm vi hiểu biết của người bình thường, ta dám , dám bị những hành động này và tâm ý của ta làm cảm động!

      ràng tránh né ta như con gián, hận được lập tức tiêu diệt ta, ném ta vào tâm mặt trời hoàn toàn đốt cháy thành tro bụi!

      ta chút cũng nhận thức được chán ghét sao, cho dù cự tuyệt ràng như vậy, làm sao ta có thể xuyên tạc còn có thể liên tưởng!

      "Đó, Mục nương, em quả nhiên là nhìn thấy tôi háo hức quá kích động rồi. . . . . . Hít sâu trước, nên quá kích động. . . . . ." Dây thần kinh của Alex quả có thể so với cột điện, cho dù nghe thấy trực tiếp cự tuyệt và đuổi người như vậy, cũng vẫn như cũ có thể tìm được nguyên nhân an ủi mình, "Mục nương, tôi hiểu , phụ nữ nội địa đều xấu hổ nhút nhát như vậy, bị trúng tim đen liền thẹn quá hóa giận! Tôi trách em háo hức kích động những lời này đâu, tôi nghĩ sau khi em tỉnh táo lại nhất định hối hận, tôi để vào lòng, như vậy có ác cảm sâu hơn với tội của em!"

      "Tôi tỉnh táo lại chỉ hối hận tại sao giết chết ......” Mịch Nhi cắn răng nghiến lợi hung hăng cãi vã, cách nào theo kịp suy nghĩ của Alex bình thường này rồi, trừ y học ra, ta thực chỉ sống trong thế giới của bản thân, bởi người khác căn bản có thể khiến ta nghe vào!

      ta cho rằng mình là Dương Khang, đổi cả tên để mọi người thừa nhận cũng sao; nhưng ta cho rằng là Mục Niệm Từ Mục nương, ai cũng thể thay đổi suy nghĩ của ta; ta cảm thấy hai người bọn họ là kim đồng ngọc nữ do trời đất tạo nên, trong lòng ta này càng khó rung chuyển hơn bất kỳ nguyên tắc y học nào.....

      “ Tôi biết , những lời này nhất định chính là em đến giết chết em trong truyền thuyết đúng !” Alex bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được giải thích phù hợp với suy nghĩ của mình, cười híp mắt , “ Đánh là tình mắng là , chúng ta bình thường khi thời cơ ** đến ngược chút cũng sao, nhưng tôi cũng thể làm ra chuyện giết chết em, em cần chơi quá đáng nha!”

      còn dám khônh có làm......” Mịch Nhi nắm chặt tay, nghĩ đến chuyện khiến hoàn toàn đoạn tuyệt với Alex kia, lửa giận thiêu đốt trong lòng càng ngập tràn.

      Mặc dù từ khi Alex biết cha họ Mục, liền điên diên khùng khùng quấn lấy gọi là Mục nương, cố chấp kiên trì cho rằng hai người bọn họ nhất định trở thành đôi, nhưng trừ cảm thấy quấy nhiễu và cự tuyệt ta ghép đôi lung tung ra, cũng có chán ghét Alex mấy.

      Dù sao, cũng dâng hiến cuộc sống tuổi trẻ vùi đầu vào bác sĩ biên giới, cả người y thuật xuất thần nhập hóa có chỗ dáng để học tập và tôn trọng, ở trong tổ chức tràn đầy bầu khí bác sĩ hướng dẫn trợ giúp lẫn nhau, quả cũng học được rất nhiều thứ từ chỗ ta. Huống chi về sau hai người lại dấn thân vào chiến trường cùng nhau chữa bệnh cứu người, cúi đầu thấy ngẩng đầu thấy, cũng muốn thấy quan hệ trở nên cứng nhắc.

      Nhưng kể từ khi chuyện kia xảy ra, liền hoàn toàn căm hận chán ghét với Alex, hoàn toàn bao giờ muốn thấy ta nữa.

      Đó là lâu sau khi Mặc Đức vừa qua đời, tinh thần sa sút ở trong tổ chức ủ rũ như đưa đám, Alex đương nhiên thường tới lấy lòng, mang cho thức ăn nước uống giúp điều dưỡng thân thể, chăm sóc cẩn thận. Lúc quyết định mang theo tro cốt của Mặc Đức rời khỏi tổ chức rất nghiêm túc chuẩn bị lời từ biệt và cám ơn với Alex, muốn cảm ơn ta quan tâm và bảo vệ, lúc ấy ta có trong phòng, nhưng ai biết được, thế nhưng lại phát bí mật kinh thiên động địa......

      Vậy mà ta lại ở trong phòng mình, dùng thiết bị tiên tiến nhất phân tách tế bào của , chuẩn bị nuôi cấy tế bào trứng!

      hồ sơ thí nghiệm của ta, vậy mà chuẩn bị sau khi chờ tế bào trứng hoàn thiện, cùng ** của ta tiến hành thụ tinh nhân tạo, dùng cái này nuôi cấy ra con hai người!

      Thấy những thứ đó Mục Nhi quả thực sắp điên rồi, vẫn luôn biết Alex bình thường lắm, vẫn chưa biết ta lại bình thường như thế! Muốn tạo ra trứng của đem ra thụ tinh nhân tạo, muốn dùng phương thức này tạo con hai người, rốt cuộc ta có từng cân nhắc qua ý muốn của , có hỏi qua ý kiến cửa !

      Khoảng khắc kia, Mịch Nhi cuối cùng mới hiểu năm đó phẫn nộ của cha với mẹ khi phát đứa con này, cha tức giận cũng là bình thường, có người nào thích dùng phương thức này tạo ra con của mình, huống chi, con người khác huyết thống là người mình thích......

      dĩ nhiên lập tức tiêu hủy tất cả tế bào trong thiết bị, may có tế bào nào trưởng thành hoàn thiện, tất nhiên ta vẫn chưa kịp thụ tinh, tiết kiệm được thời gian giết chết trứng thụ tinh.

      Trong lúc tiêu hủy mấy tế bào trứng cuối cùng Alex trở lại phòng, kêu rên trách mắng phá hư nghiên cứu của ta, cũng hủy diệt quà tặng ta chuẩn bị đưa cho , ta vốn định sử dụng gen của ta và thụ tinh nhân tạo, khiến Dương Khang và Mục Niệm Từ sinh ra Dương Quá, dùng cái này để từ trong tâm tình u tối khôi phục như cũ, nhưng bây giờ tất cả đều bị phá hủy rồi!

      Mịch Nhi nghe những lời đó đương nhiên là lửa giận đốt, chỉ vào Alex mắng ta trận, chỉ trích hành vi của ta giận dữ mắng ta vọng tưởng, sau khi vừa thỏa thuê đầm đìa phát tiết trận, sập cửa chạy khỏi phòng ta, tiếp theo liền rời khỏi bác sĩ biên giới, vì vậy hoàn toàn cắt đứt quan hệ với ta.
      Last edited by a moderator: 4/3/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :