1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch triền miên: Cô vợ nuôi từ bé của tổng giám đốc - Tả Nhi Tiên (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 94: ‘Phòng tổng thống’

      "Nguyên nhân đặc biệt? có quyền hạn?" Lông mày Mịch Nhi khẽ nhíu, mắt chợt nhìn thấy mấy tấm hình quảng cáo lớn ở đại sảnh, đôi mắt màu tím xinh đẹp ở dưới gọng kính lớn chợt thoáng qua tia sáng, lập tức nhớ tới chuyện, nảy ra ý hay.

      cúi đầu xuống lưng quay về phía phục vụ, sau đó tìm kiếm trong ba lô hồi, cuối cùng, tìm được thứ mình muốn.

      Mịch Nhi quẳng xuống tấm thẻ màu vàng lên bàn, tràn đầy khí thế với phục vụ: " Ông chủ khách sạn Phi Minh là Thường Kiều Tái có đúng hay ? là khéo, tôi và ông ấy có chút giao tình, đây là thẻ vàng Thường tiên sinh đưa khi đền đáp tôi! Tôi nhớ lúc đó ông ấy chỉ cần tôi dùng nó, là có thể đưa ra bất kỳ cầu gì ở tất cả đại lí Phi Minh toàn quốc, có phải như vậy hay ?"

      "A!" Phục vụ giật mình khi nghe lời Mịch Nhi , sau đó cẩn thận cầm thẻ vàng bàn lên, gật đầu áy náy , "Tiểu thư xin chờ, để cho tôi xác minh chút lời . . . . ."

      Mịch Nhi nhịn được xua xua tay, để cho phục vụ xoay người gọi điện thoại.

      "Xin lỗi để phải đợi lâu! Đúng vậy, tấm thẻ này quả thực có thể cầu bất kỳ thứ gì ở khách sạn của chúng tôi!" Phục vụ xin ý kiến phía tổng bộ xong, cúp điện thoại, khom người càng thêm cung kính , "Tiểu thư, xin hỏi cầu của chính là muốn tra số phòng của Liên Tĩnh Bạch tiên sinh sao?"

      "Đúng! Tôi mặc kệ các thăm dò thông tin khách hàng đăng kí, hay là kiểm tra màn hình giám sát của khách sạn các , chỉ cần tra ra cho tôi Liên Tĩnh Bạch bây giờ ở căn phòng nào, vậy là đủ rồi!"

      " có vấn đề!" Nhân viên lễ tân cuống quít gật đầu, "Xin chờ chút, tôi cho người thăm dò! Trong vòng phút, nhất định cho kết quả!"

      "Tôi ở chỗ này chờ, xin mau tận dụng hết khả năng!"

      Mịch Nhi bắt đầu cảm thấy may mắn vì mấy năm giao thiệp này, may là từ khi theo mẹ y thuật của thành nghề, cũng bắt đầu tiếp nhận số căn bệnh khó giải quyết của người tri thức giới chính trị giới kinh doanh, lấy được tiền bạc thù lao là chuyện , tạo được mối quan hệ với những người này mới là quan trọng.

      Giống như lần này, tuy rằng Tiểu Tam hồ ly tinh kia vì che dấu vết tích hoạt động căn phòng mà chọn khách sạn Phi Minh, nhưng chính là có thể khiến khách sạn để lộ ra số phòng! Cho dù hồ ly tinh thuê phòng lúc có Liên Tĩnh Bạch đăng kí thông tin, có thể dựa vào màn hình giám sát hành lang trong khách sạn, nhất định có thể biết bọn họ ở phòng nào!

      "672 ‘phòng tổng thống’?" Mịch Nhi giơ thẻ dự phòng của khách sạn, thang máy lên thẳng 'phòng tổng thống' ở tầng cùng, sẵn sàng chuẩn bị tức giận. u ám cười lạnh, "Ha ha, sau khi mở cửa hồi, tôi muốn chuyện gì mới có khí thế đây, bắt Tiểu Tam bắt kẻ thông dâm chẳng hạn, nhưng khó được thử nghiệm. . . . . ."

      Xuống thang máy, rất nhanh tìm đến 'phòng tổng thống' sang trọng nhất này, Mịch Nhi ở trước cửa phòng hít hơi sâu, đinh tiếng, dùng thẻ dự phòng mở cửa căn phòng.

      Mịch Nhi đẩy cửa phòng ra, đập vào mắt là cảnh tượng có thể khiến cho ngừng hô hấp.
      sanone2112dunggg thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 95: Phụ nữ

      'Trong phòng tổng thống' được bố trí bày biện xa hoa nhất, vừa mở cửa phòng, đập vào mắt chính là trang trí phòng khách hết sức xa hoa, sàn gỗ được đánh bóng, thảm lông trắng mịn, đèn treo thủy tinh lấp lánh ánh sáng, vật dụng trong phòng bày biện huy hoàng rực rỡ, quả nhiên hổ là khách sạn Phi Minh cao cấp tiêu chuẩn năm sao.

      Có thể khiến cho Mịch Nhi giật mình tuyệt đối phải những đồ trang trí trong phòng, những thứ bày biện này cũng hơn căn phòng tùy ý trong nhà , tuyệt đối thể nào khiến đại tiểu thư nhà họ Mục cảm thấy rung động.

      Chính xác hấp dẫn ánh mắt của , chính là sàn nhà ở cuối phòng khách, có bóng dáng nằm up sấp, vươn tay về phía trước, chậm rãi, cố gắng, bò từng chút về phía trước .

      Rồi tê liệt ngã xuống đất cho thấy ngay cả hơi sức cũng còn, mà vẫn dùng hết mọi cách bò đến cửa phòng, mặc áo sơ mi trắng, sớm bị mặt đất làm nhăn nhúm.

      Người này, chính là Liên Tĩnh Bạch.

      Mịch Nhi lập tức đau lòng, hoảng hốt luống cuống chạy tới, ôm lấy đầu , hốt hoảng kêu: " Tiểu Bạch, làm sao vậy!"

      Cho dù ở đường luyện tập lời kịch diễu võ dương oai hoàn mỹ, nhưng trong giây phút này, cái gì cũng quên. Trong mắt chỉ thấy bộ dạng khó chịu của Liên Tĩnh Bạch, mặt đỏ hồng hơi thở hổn hển, đây tuyệt đối phải bộ dạng bình thường!

      "Mịch. . . . . .Mịch Nhi!" Liền Tĩnh Bạch mờ mịch mở mắt ra, đập vào mi mắt là Mịch Nhi khẩn trương nóng nảy, điều này khiến cho hơi nhếch môi lên, nhưng giọng yếu đuối vẫn mơ hồ , "Em đến rồi. . . . . . xin lỗi, để em phải chờ --"

      Lúc này, phòng tắm bỗng nhiên bị đẩy ra, người phụ nữ bước ra. ta cũng chỉ tầm hai mươi tuổi, vóc người nhắn, vẻ ngoài thanh lệ, hoàn toàn thuộc dạng điềm đạm đáng , vừa thanh thuần vừa mềm yếu, vừa mĩ lệ băng khiết.

      Nhưng toàn thân ta chỉ khoác chiếc khăn tắm ý tứ ám chỉ ràng.

      Người phụ nữ kia kinh ngạc nhìn Mịch Nhi bỗng nhiên xuất trong phòng, lớn tiếng kêu lên: " là ai! ràng tôi khóa cửa rồi,vậy vào bằng cách nào!"

      " là ai, ở cùng người đàn ông của tôi làm gì!" Mịch Nhi tức giận nhìn sang người phụ nữ này, đem bộ dạng người này ghi ở trong lòng, sau đó dìu lấy thân thể Liên Tĩnh Bạch rời : " Tiểu Bạch, có thể tự mình ? Em mang về nhà!"

      Việc cấp bách, đành phải dẫn rời khỏi chỗ này, về phần người phụ nữ kia, có thể từ từ tính sổ! Khiến cho người ta muốn sống cũng được muốn chết cũng xong, còn biết nhiều!

      "Tĩnh Bạch!" Người phụ nữ mềm yếu đó lại tiến lên, thôi lôi kéo ống tay áo Liên Tĩnh Bạch, chợt lệ ánh mắt uất ức, nhìn Mịch Nhi , " hãy nghe tôi , Tĩnh Bạch chỉ sinh bệnh, cho nên mới đến thuê phòng, tôi cũng chỉ là muốn chăm sóc ấy. . . . . . Chúng tôi có xảy ra chuyện gì, cần hiểu lầm quan hệ của chúng tôi!"
      Last edited: 18/11/15
      dungggsanone2112 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 96: Mỹ nhân kế

      " đừng ở chỗ này khích bác ly gián! Đừng cho là tôi bị mấy câu giấu đầu hở đuôi của lừa gạt, hoài nghi giữa Tiểu Bạch xảy ra chuyện gì?!"

      Nghe người phụ nữ kia cố ý đổi trắng thay đen làm cho người ta nghi ngờ lời , khiến Mịch Nhi tức giận quay đầu lại, quay về phía ta mắng: "Là bỏ thuốc cho ấy đúng ? Hừ, nếu như mà tôi có đoán nhầm, là thuốc mê hương, loại thuốc làm cho cả người ta vô lực mặc cho người điều khiển! Nhất định là biết hiệu quả của thuốc mạnh như lúc trước, dùng ở người Tiểu Bạch lại càng yếu hơn, căn bản ấy hoàn toàn bị khống chế, căn bản là thể cùng xảy ra chuyện gì! Nhưng lại muốn chết, lại dám tính kế Tiểu Bạch, trở về chuẩn bị nhặt xác !"

      "Tức chết tôi rồi, mặc dù bây giờ tôi rãnh ở lại hành hạ , nhưng lại thể để thoải mái!" Mịch Nhi nhanh chóng từ trong túi sách lấy ra bốn năm loại thuốc, sau khi mở ra liền nhanh chóng hất vào người ta. Thuốc ngứa và thuốc cười trộn chung chỗ, mùi vị cũng phải là chuyện đùa!

      Thấy ta che mặt thét chói tai, Mịch Nhi mới giận dữ đá tung cửa, nửa nâng nửa đỡ mang Liên Tĩnh Bạch ra ngoài.

      Rời khỏi con hồ ly tinh đó, Mịch Nhi bắt đầu cau mày chỉ trích Liên Tĩnh Bạch: "Ngu ngốc ngu ngốc, làm sao lại có thể ngốc đến nỗi để người khác bỏ thuốc! Về sau đừng biết bác sĩ thiên tài Mịch Nhi, loại thuốc đơn giản như vậy cũng tránh khỏi, em cho các loại thuốc chỉ để chưng bày thôi sao. . . . . . À, em biết rồi, nhất định là mỹ nhân kế, cố ý mắc câu có đúng hay ! Hừ, xin lỗi nhé, em lại còn quấy rầy rồi. . . . . . người phụ nữ kia bình thường, có chỗ nào đáng giá để thần hồn điên đảo!"

      "Mịch Nhi . . . . . ." Liền Tĩnh Bạch bởi vì hiệu quả của thuốc mà thần trí mơ hồ, cánh tay vốn nên vô lực lại cố chấp nắm lấy cái eo Mịch Nhi, dựa vào gần cổ Mịch Nhi nỉ non, " vui mừng, em tới cứu -- nhưng cho dù em đến, cũng thà chết để thủ thân như ngọc --"

      Mịch Nhi cong miệng thêm gì nữa, cho đến khi hai người vào trong thang máy, mới rầu rĩ : "Hãy bớt lời vô ích , may là xe em có mang theo thuốc giải, đợi chữa hết từ từ thẩm vấn !"

      Lên xe, Liên Tĩnh Bạch lại nhờ Mịch Nhi mà sống lại, mặc dù có hoàn toàn tiêu hết triệu chứng của thuốc, nhưng ít ra có thể cử động chuyện bình thường rồi.

      vội vã kéo lấy Mịch Nhi, chủ động thẳng thắn : "Người phụ nữ kia là Ân Lạc Kỳ, là con của người làm ăn, ấy tiếp nhận nghiệp của gia tộc, cho nên hai người mới tiếp xúc nhiều hơn chút. Nhưng hôm nay, ấy gọi điện thoại cha ấy muốn tìm đàm phán, chỉ nghĩ là xã giao bình thường, liền tới công ty bọn họ, nhưng ai biết trong phòng họp chỉ có hai người ấy, uống ly trà,sau khi tỉnh táo lại chính là bị tiếng điện thoại của em đánh thức, chuyện kế tiếp em đều biết đấy--"
      Last edited: 18/11/15
      dungggsanone2112 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 97 phải động từ ngủ

      " xảy ra chuyện gì?" Trong lòng Mịch Nhi vẫn còn tồn tại khúc mắc, vừa lấy tay giúp ấn huyệt vị phía sau lưng, vừa phồng miệng lên than thở, "Đúng vậy a, là do em đến sớm, người ta còn chưa có tắm xong đâu, nếu như em tới chậm bước, còn phải là mặc kệ người khác xâm chiếm. . . . . ."

      "Bất luận như thế nào, đương nhiên là nhất định theo ta ——" Liên Tĩnh Bạch cười khẽ, ôm lấy thầm, "Em phải tin tưởng lòng trung thành của chứ!"

      "Thôi , lại trung thành, thêm liều thuốc phải giống nhau! Vậy mà có kẻ dám đụng đến người của em, hơn nữa còn là ở trước cửa Quan Công múa đại đao sử dụng thuốc mê ở thân thể người em bảo vệ, ta muốn sống rồi!" Mịch Nhi căm hận nghiến răng, "Người phụ nữ kia tên gì ấy nhỉ, vừa rồi em chỉ lo nghĩ đến việc dẫn ra ngoài chữa trị, tạm thời để cho ta sống tạm qua đêm nữa, ngày mai em nhất định giết đến cửa loại bỏ ta!"

      "Chuyện của ta. . . . . . tự mình ra tay!" Mắt Liên Tĩnh Bạch cũng lên ánh sáng u ám, "Dám cài bẫy , thù này nhất định phải tự mình báo!"

      "Phải ha, lúc động thủ với người khác cũng nên mềm lòng thương hương tiếc ngọc thả ra, cần thuốc này thuốc kia nữa. . . . . ." Mịch Nhi nhíu mày chán nản cố ý , vậy mà lại để cho ra tay, chẳng lẽ là muốn bảo vệ người phụ nữ kia, trao cho hồ ly tinh con đường sống sao!

      " đương nhiên cho ta đả kích lớn nhất và phục thù, em cần suy nghĩ nhiều dễ tức giận." Liên Tĩnh Bạch liếc mắt cái liền nhìn ra Mịch Nhi ăn dấm chua, nhịn được cúi đầu hôn môi của , " Hình dáng em tức giận đáng nhất, nhưng nếu như chọc tức chính mình, đau lòng . . . . . . Chúng ta là tình cảm bao nhiêu năm, chẳng lẽ em còn chưa hiểu tâm ý của sao? Đặt trái tim trở về trong lòng, cho dù Ngày Tận Thế đến, cũng vậy phản bội em!"

      "Dù sao Ngày Tận Thế cũng đến, ai biết thiệt hay giả. . . . . . Hừ, cũng chỉ có thời gian mới có thể chứng minh tâm ý của , em chờ coi!" Mắt Mịch Nhi nhìn hướng khác, thầm che giấu hạnh phúc và xấu hổ của chính mình. Cho dù bằng miệng đáng tin, có thể nghi ngờ, chính là thích nghe những lời như thế.

      lát sau, mới mở miệng : " Tiểu Bạch, thân thể của chỉ cần nghỉ ngơi tốt là được rồi, nhưng bộ dạng này của về nhà, khó tránh khỏi khiến dì Liên chú Triển lo lắng, trước hết hôm nay cứ ở lại nhà em , em muốn giúp học thêm về các loại thuốc... (các loại thuốc độc gây mê)! Mặc dù em chỉ có giỏi y học hơn , nhưng kém hiểu biết này của lấy mạng !"

      Lái xe vào nhà họ Mục, Liên Tĩnh Bạch còn có chút yếu ớt đối với nơi này ngựa quen đường cũ quen thuộc như nhà của mình, trước tiên và Mịch Nhi ăn bữa tối, sau đó liền bị kéo vào phòng thí nghiệm, cả đêm bù lại các loại kiến thức y học.

      Mấy ngày nay, đúng lúc Mục Thần và Tố Tâm mang theo Mục Cẩn mười hai tuổi bay sang nước Mỹ gặp ông nội Mục bà nội Mục rồi, nhà họ Mục to như vậy chỉ còn lại Mịch Nhi là chủ nhân nơi này, đương nhiên muốn làm cái gì làm cái đó rồi. Trước kia cha mẹ ra lệnh ràng cấm đoán công việc cũng bị coi thường, ví dụ như, cho ở trong phòng thí nghiệm quá ba giờ, cũng ví dụ như, tuyệt đối thể ngủ chung giường với Liên Tĩnh Bạch. . . . . .

      "Em lại nhắc lại lần, chỉ có thể ngủ, là danh từ ngủ phải động từ đâu đấy! Tay chân được lộn xộn, cho làm động tác dư thừa! phải nhớ kỹ, em còn chưa đủ mười tám tuổi đâu!" Mịch Nhi mặc quần áo ngủ con chó con đáng cảnh cáo Liên Tĩnh Bạch lần thứ trăm lẻ , mặt nghiêm túc như đối diện với quân địch.

      hối hận rồi, tại sao mình lại để cho gài bẫy, tại sao có thể nhất thời xem xét chu đáo nên đồng ý giao dịch với , tại sao lại đồng ý chỉ cần học xong phương pháp phân biệt tất cả các vị thuốc, nên đồng ý để ôn lại ký ức khi còn , có thể ôm ngủ chung !

      Mặc dù bây giờ còn bị công dụng của thuốc ảnh hưởng, mặc dù hai người vài chục năm gặp gỡ tới nay chừng mực lớn nhất cũng chỉ là hôn sâu, mặc dù nên tin tưởng thể tự kiềm chế nhúng chàm vị thành niên như , nhưng dù sao cũng là đàn ông a, hơn nữa còn là người đàn ông hai mươi mốt tuổi trẻ tuổi nhiệt huyết !
      Last edited: 18/11/15
      dunggg thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 98: có năng lực?

      Có lẽ có ai hiểu về y học hơn , người đàn ông trẻ trung thời kỳ dục vọng rất mạnh liệt, phát mà thể thu thập được. . . . . .

      Liên Tĩnh Bạch động tác đàng hoàng ngồi vào giường lớn KING-SIZE của Mịch Nhi, vô tội nháy mắt mấy cái : "Đương nhiên là chỉ ngủ, chẳng lẽ em cho rằng và em làm cái gì? Hay là em mong đợi làm cái gì? Là cái gì chứ, nếu như có thể làm được, nhất định làm thử!"

      "!" Mịch Nhi tức cười nên lời, lại dám giả ngu, ai tin hiểu! Cho dù thực xác định thời điểm chính mình theo dõi phía dưới của Tiểu Bạch còn là chỗ, nhưng người đàn ông nào đó có cùng bạn tốt kêu bè dẫn bạn xem phim đen, tại giả bộ thuần khiết cái gì, giống như là dạng người rất đói khát!

      "Ngủ!" Mịch Nhi hầm hừ kéo mền qua che mình lại, tắt đèn xoay người đưa lưng về phía Liên Tĩnh Bạch, nhìn khuôn mặt cười trộm của nữa.

      đêm có chuyện gì đặc biệt, ngày thứ hai, khi ánh nắng sáng sớm xuyên qua rèm cửa sổ chiếu lên giường, Mịch Nhi dụi mắt tỉnh lại, phát , mình phải là giống như thường ngày nằm ở gối của mình, mà là nằm cánh tay cường tráng, vùi ở trong lòng ngực ấm áp.

      Mịch Nhi trừng hai mắt nhìn, khi nhìn thấy Liên Tĩnh Bạch kia ngủ say khuôn mặt tuấn mỹ như cũ, mới nhớ tới chuyện ngày hôm qua, sau khi tắt đèn, rất nhanh ngủ thiếp , đêm này, chính là cùng gối chung giường trôi qua với như vậy. D.D.L.Q.D

      Mặc dù tỉnh lại, nhưng Mịch Nhi vẫn miễn cưỡng như cũ có chút đành lòng rời khỏi lòng ngực vô cùng thoải mái này, rất lâu có thân mật rúc vào trong lòng Tiểu Bạch như vậy, ngờ vóc người của rèn luyện tốt như vậy, khiến cách hai lớp quần áo cũng có thể cảm nhận được cơ ngực co dãn mười phần. . . . . .

      Mịch Nhi nhịn được nhếch môi lên, đẹp trai như vậy khuôn mặt tức giận hợp với vóc người tốt như vậy, cũng khó trách những người phụ nữ háo sắc kia như tre già măng mọc ùa lên! Ai cũng thể có cơ hội, cái người đàn ông cực phẩm này, là của !

      từ lúc ba tuổi liền bị sắp đặt thành vợ nuôi từ của , như vậy bắt đầu từ bảy tuổi, cũng chỉ biết thuộc về mình !

      Tay Mịch Nhi nhịn được đưa vào trong quần áo Liên Tĩnh Bạch, đâm đâm ngực của , có chút trả thù ở phía cào quấy nhiễu, miệng lẩm bẩm : "Này, em phải có sức quyến rũ như vậy, cả đêm thế nhưng cũng có làm gì? Em là vợ tương lai của , làm sao có thể chút ý nghĩ cũng có, vậy chính là do được nha... ——"

      Đây chính là mâu thuẫn trong lòng Mịch Nhi, nếu như đêm qua Liên Tĩnh Bạch thực thú tính đại phát động tay động chân, nhất định tức giận ; nhưng khi chỉ là đàng hoàng ôm ngủ đêm, giống như Liễu Hạ Huệ, lại bắt đầu hoài nghi lực hút của mình đối với , thậm chí hoài nghi "năng lực" của có vấn đề.
      Last edited by a moderator: 19/11/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :