1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch triền miên: Cô vợ nuôi từ bé của tổng giám đốc - Tả Nhi Tiên (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 87: Kế sách sau

      Nhưng nếu như đối mặt với là thiếu nữ hơn mấy tuổi, tình huống khác hoàn toàn.

      Hình như là bởi vì Tiểu Bạch cùng và Triển Liên Tranh cùng nhau lớn lên, cưng chiều các trở thành thói quen, rất thân thiện, dịu dàng đối với bạn bè thiếu nữ của em chênh lệch năm tuổi. Trong học viện đều là những nữ sinh mười mấy tuổi, hôm nay đều có thể khoan dung, chịu đựng những người này vây quanh líu ríu, chứng minh rằng các thiếu nữ rất dễ dàng thiết lập mối quan hệ thân mật với !

      Mịch Nhi đương nhiên lo lắng, khi Tiểu Bạch đến trường học, đâu phải là muốn tới đón về nhà,nhất định chính là tiến vào dã tâm bừng bừng thừa cơ hành động của bầy sói! Nếu cứ như thế mãi, chừng có người thừa lúc vắng mà xen vào, bồi dưỡng nâng cao tình cảm. . . . . .

      rất kiên trì, để cho đến trường học, chính là vì để cho tình cảnh ghét nhất này tái diễn lại nữa! Chỉ cần xuất , cắt đứt tất cả những thứ vọng tưởng kia của các học muội!

      Giao dịch này mặc dù giao hẹn là ba tuần, nhưng kỳ , đây dường như chính là vĩnh viễn.

      Tiểu Bạch tuyệt đối biết, hạng mục trong tay này nếu như kết thúc tốt đẹp, thông hiểu toàn bộ kiến thức của thầy hướng dẫn, cũng có thể lấy được học vị tiến sĩ tốt nghiệp, từ nay về sau, có cơ hội trong sân trường đại học trêu hoa ghẹo nguyệt nữa !

      "Hai người thỏa thuận xong rồi?" Triển Liên Tranh vẫn luôn yên lặng lên tiếng lo lắng cho Triển Dĩ Mặc, nghe hai người giao dịch, nhịn được nhắc nhở: " Chị Mịch Nhi, chị nhanh lên chút trao thuốc giải cho hai !"

      " thôi." Liên Tĩnh Bạch gật đầu cái với Triển Liên Tranh, tiến lên tay kéo Mịch Nhi , lặng lẽ với , " tại thương lượng với Dĩ Mặc, nhìn em ấy ra giá bao nhiêu, tới trao đổi phương thuốc giải ngứa ~"

      "Oa, là hư!" Mịch Nhi nhịn được cấu cái, biết, Tiểu Bạch gian xảo làm sao có thể có lòng tốt như vậy, ra là kế sách sau giấu ở chỗ này, cuối cùng người muốn mua đơn chính là Liên Tĩnh Bạch!

      Liên Tĩnh Bạch chỉ cười , công khai tính toán em trai ruột, vừa rồi là Mịch Nhi vô duyên vô cớ lên giá, tại đến lượt !

      "Các người. . . . . . Các người rốt cuộc có nhớ đến em. . . . . ." Cuối cùng nhìn thấy có người tới, Triển Dĩ Mặc khó chịu hận được lăn lộn đất, co quắp mặt đất mệt mỏi hỏi, "Thuốc giải đâu ——"

      "Dĩ Mặc, thân thể rất khó chịu sao?" Liên Tĩnh Bạch giả vờ quan tâm hỏi, tay đụng da em trai cái, Triển Dĩ Mặc lại kêu rên ra tiếng, thân thể của ngứa đến bây giờ, chịu đựng đến ngay cả chạm cũng đủ sức, toàn thân dưới vừa đụng đều đau tan lòng nát dạ!

      "Gào khóc, cả. . . . . . cả tha cho ——" Triển Dĩ Mặc híp mắt cầu xin tha thứ, "Đừng đụng em, bảo Mịch Nhi cho em thuốc giải ——"

      Liên Tĩnh Bạch gật đầu, mở miệng : "Thuốc giải dĩ nhiên có thể cho em, nhưng đây là phải trao đổi với Mịch Nhi mới có được, em chuẩn bị lấy cái gì, tới bồi thường tổn thất của đây?"
      Last edited by a moderator: 11/11/15
      dunggg thích bài này.

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 88 Chủ ý

      " cả, là gian thương sao, còn muốn tính toán với em trai ruột. . . . . ." Triển Dĩ Mặc khinh thường lưu manh trở mặt, nhưng tình trạng trước mắt, cậu chỉ có thể bất đắc dĩ , "Em còn có đường sống mặc cả cùng sao. . . . . . muốn cái gì cũng được, đưa em thuốc giải trước. . . . . ."

      "Dĩ Mặc, em mười tuổi rồi, năm trước lấy được bằng Havard MBA có đúng hay ? Uh, tại mặc dù là còn ra nước ngoài học tập ở Havard, nhưng em căn bản chính là muốn ở nước ngoài chơi, trở về thôi. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch đột nhiên hỏi thăm về những đề tài hiểu còn hỏi liên quan này.

      " cả. . . . . . có chuyện gì thẳng, em chống đỡ được lâu —— rốt cuộc muốn em làm cái gì?" Triển Dĩ Mặc giơ tay đầu hàng, "Những chuyện này phải là biết hơn em sao ——"

      "Rất đơn giản a, nghĩ để cho em cái này học tập cả ưu tú." Liên Tĩnh Bạch mà mặt đỏ tim đập, " Khi mười tuổi, điều hành quản lý toàn bộ công việc của trong những đơn vị chi nhánh công ty của Triển thị của cha rồi, em cũng nên suy nghĩ lại trở về phục vụ gia tộc chứ? mình sốt ruột nỗ lực mệt mỏi, em phải biết, cũng cần em giúp đỡ!"

      Triển Dĩ Mặc bị lời của Liên Tĩnh Bạch làm cho ra lời, cậu thầm kêu tiếng xong trong lòng, cả vậy mà có thể nghĩ ra cái chủ ý này!

      Nếu như hôm nay phải trao đổi là chuyện khác, cậu tuyệt đối mắt cũng nháy cũng gật đầu, nhưng tiến vào tiếp quản nghiệp gia tộc, chuyện này tuyệt đối phải vấn đề cậu lo lắng! D.D.L.Q.D

      Nhìn hình dáng cả biết , tuyệt đối là người dốc hết tâm huyết tiêu hao tinh lực chỗ thương trường, vừa vào gia tộc thấm sâu vào khắp nơi, từ đó vui đùa chỉ là bạn cũ!

      Nhưng cậu mới mười tuổi, chơi còn chưa có đủ !

      "Ha ha, cả —— biết đùa a!" Con mắt Triển Dĩ Mặc xoay tròn vài vòng, cố gắng chống đỡ thân thể chút sức lực nịnh hót , " cả từ trời rơi xuống tài trí hơn người uy phong sáng suốt, gặp thần giết thần gặp Phật chém Phật, ở thương trường ai khen ngợi trò giỏi hơn thầy! Gia tộc có cả là đủ rồi, em đây loại củi mục chỗ ấy đâu có cần, chỉ làm cho cả thêm phiền thôi. . . . . ."

      "Bởi vì em là em trai, cho nên mở ra mặt lưới cho em lựa chọn tốt, em chuẩn bị tiếp quản Triển thị của cha, hay là FL của mẹ đây?" Liên Tĩnh Bạch hoàn toàn để ý tới em trai nịnh bợ, đương nhiên chú ý mục đích bản thân xuống , "Mấy năm gần đây cha mẹ dường như buông xuống tất cả việc lớn, chỉ lo hưởng thụ thế giới của hai người, sau đó lại càng hỏi thăm tới nghiệp, em bây giờ cần nghĩ kĩ tiếp nhận lấy nhà nào, về sau đây chính là trách nhiệm của em!"

      " Có thể đều chọn cả hai được . . . . . ." Triển Dĩ Mặc đấu tranh kế sách cò kè mặc cả, "Em muốn dùng những vật khác trao đổi, cả tùy tiện chọn cũng được. . . . . ."

      Liên Tĩnh Bạch nghe em trai cự tuyệt, sắc mặt thay đổi, trực tiếp xoay người với Mịch Nhi: "Mịch Nhi, cho em ấy thêm thuốc công dụng mạnh hơn nữa, tin tưởng em...em nhất định có liều thuốc có thể khiến em ấy khó chịu mười ngày nửa tháng chứ?"

      Chương 89: God VI

      "Ha ha, đương nhiên là có! chờ , rất HIGH đấy!" Mịch Nhi hoan hô tiếng, chạy về phía phòng thí nghiệm. Giờ phút này, hi vọng Triển Dĩ Mặc có thể có khí thế vĩnh viễn khuất phục, để cho thí nghiệm toàn bộ thuốc phen, ** kẻ thí nghiệm tuyệt đối là có thể gặp mà thể cầu!

      "A a a —— cả em đồng ý !" Vừa nghe lời của Mịch Nhi, Triển Dĩ Mặc liền giơ hai tay cầu xin tha thứ, lớn tiếng nhìn về phía bóng lưng Mịch Nhi hô, "Đừng lấy thuốc nữa, Mịch Nhi chị nghe chưa!"

      "Như vậy mới ngoan, sớm phải có việc gì rồi ~" Liên Tĩnh Bạch nhợt nhạt cười tiếng, cúi đầu hỏi em trai, "Vậy em nghĩ kỹ chọn công ty nào rồi sao? Bây giờ có thể quyết định rồi."

      "Nhà nào cũng có thể! cả cái gì chính là cái đó!" Triển Dĩ Mặc chỉ vào Mịch Nhi vẫn chạy xa, vội vàng , "Chỉ cần cả ngăn cản chị ấy, đừng để Mịch Nhi đem liều thuốc tới ——"

      Nhìn hình dáng sợ hãi của em trai, Liên Tĩnh Bạch cất giọng với Mịch Nhi : "Mịch Nhi trở lại , tại cần thuốc khác rồi."

      "Cái gì a. . . . . ." Mịch Nhi buồn buồn xoay người tới, lòng tràn đầy vui sướng lập tức hóa thành hư , "Dĩ Mặc, em lãng phí cảm tình của chị! Em chống đỡ lâu chút nữa, để cho chị thí nghiệm hết thuốc mới có được hay ——" D.D.L.Q.D

      "Em ấy còn sợ thuốc mới của em còn hơn cả công việc." Liên Tĩnh Bạch lắc đầu cười tiếng, "Cho nên có biện pháp, y theo ước định, cho em ấy thuốc giải thôi."

      "Em thỏa hiệp, Mịch Nhi , chị có thể lấy thuốc giải. . . . . ." Triển Dĩ Mặc yếu ớt , "Em sắp chịu nổi. . . . . ."

      "Được rồi được rồi." Mịch Nhi thấy tình thế, cũng đành phải bất đắc dĩ buông tay , "Thuốc giải rất đơn giản, đổ 200ml nước hoa vào trong bồn tắm lớn chứa nước, sau đó tắm rửa xối sạch bột thuốc, tất cả đều tốt rồi!"

      "Chị sớm!" Triển Dĩ Mặc vọt cái từ dưới đất đứng lên, tập hợp sức lực cuối cùng của cơ thể, nhanh chóng chạy về phía phòng tắm, vừa chạy vừa kêu la hỏi, "Nước hoa gì hiệu quả tốt nhất, Chanel No. 5? Opium? Là cái nào?"

      "No No No, đều phải a, tốt nhất là nước hoa God VI!" Mịch Nhi giơ ngón tay lên, nhắc nhở, "Chỉ có nó mới có tác dụng a!"

      "God VI?" Động tác Triển Dĩ Mặc hơi chậm lại, "Đây là nước hoa nhãn hiệu nào? God VI. . . . . . God a!"

      Triển Dĩ Mặc vỗ trán cái, oán hận hét to tiếng: "Thần linh ơi!"

      "Ha ha ha!" Mịch Nhi chỉ vào Triển Dĩ Mặc cười ha ha, vào lúc cuối cùng còn có thể trêu em ấy phen, cảm thấy hết sức thỏa mãn, "Nắm chặt thời gian, trong nhà em hẳn có loại nước hoa thần kì này đâu, trước tiên phải mua!"

      Sắc mặt Triển Dĩ Mặc càng khó coi hơn, nhất thời tốc độ nhanh hơn, trong nháy mắt chạy thấy bóng dáng.

      Chương 90 Chỗ hiểm

      Lúc này, Mục Cẩn luôn luôn biến mất xuất , cậu cúi đầu tay đùa nghịch vật thể đen kịt, bộ mặt ranh mãnh tới.

      "A Cẩn, tại sao bây giờ mới xuất ?" Liên Tĩnh Bạch cười khẽ gõ đầu Mục Cẩn cái, "Chắc em thích nhìn Dĩ Mặc cam chịu tay Mịch Nhi, vừa mới đâu?"

      "Uh Uh, A Cẩn em tới muộn!" Mịch Nhi tiến lên vỗ vỗ tóc của em trai, "Dĩ nhiên nhìn thấy chị trổ tài báo thù cho em rầm rộ! Này này, trong tay em là cái gì?"

      "Súng lục?" Triển Liên Tranh có chút giật mình nhìn súng tay Mục Cẩn, nhất thời hiểu ra, "A, này —— đây phải là trong bảo bối súng lục hai thu thập được sao? Thế nào ở tay em ?"

      "Ha ha!" Mục Cẩn xoay tròn súng lục tay, cười đến mặt mày uốn cong, "Em cướp sạch đồ ấy cất giấu, lấy tất cả súng lục tới! Hơn nữa em mới vừa liên lạc với chị Dịch Nhi, để cho chị ấy cần nhờ Dĩ Mặc cung cấp súng lục nữa ——"

      "Em được lắm đấy! A cẩn! hổ là em trai chị! Mịch Nhi hưng phấn vò mặt Mục Cẩn thành cục, "Bắt người trước hết phải bắt ngựa, bắt được chỗ hiểm của Dĩ Mặc mới khỏe suốt đời! Em ngay cả để cho em ấy cung cấp hàng hóa của Dịch Nhi bên kia cũng suy nghĩ đến, phá hủy toàn bộ loại súng lục của em ấy lập kế hoạch sưu tầm lần này!" D.D.L.Q.D

      Trình độ quý của Triển Dĩ Mặc đối với súng lục chỉ kém em chút, sinh nhật mười tuổi năm ấy Mịch Nhi tặng chỗ chế tạo súng lục cố định của căn cứ, khiến cho hoàn toàn quỳ gối đối với kỹ thuật chế luyện vũ khí của chú JOE, nhưng khó đòi hỏi vũ khí súng lục của chú JOE, Dịch Nhi hoàn toàn kế thừa kỹ thuật của cha xem nét mặt Mịch Nhi, tình cờ bố thí gửi qua đây vài chiếc súng lục, cái này trở thành quà tặng thích nhất.

      tại cũng nhớ, khi Dịch Nhi sinh ra, từng cười nhạo em ấy là con khỉ gì đó . . . . . .

      Nhưng như thế rất tốt, bộ sưu tầm của Triển Dĩ Mặc từ trước đến nay bị thay đổi trong chốc lát, đả kích này chắc chắn lớn hơn tất cả mọi thứ!

      Liên Tĩnh Bạch cũng cười, nếu như xét trong mấy đứa đều mười hai tuổi bọn họ ra nham hiểm nhất lại là Mục Cẩn!

      Quả nhiên, hổ là con chú Mục, gen chắc là láo. Có chủng loại ánh mắt giảo hoạt ác độc này, chú Mục cũng cần lo lắng về sau có người nối nghiệp.

      Liên Tĩnh Bạch sờ cằm, như vậy cũng tốt, Dĩ Mặc về sau phải tiến vào công ty, chơi bời lêu lỏng, loại tình nghĩa này nọ chú ý, sau khi súng lục bị hủy hết, nhất định càng có lợi cho Dĩ Mặc tiến vào công ty, càng có năng lực giúp đỡ cho người cả này.

      "Liên Tranh, A Cẩn, nên ăn cơm rồi...!" Mịch Nhi kéo em trai và Liên Tranh, cười kêu Liên Tĩnh Bạch, " thôi, chúng ta xem nhóm cha mẹ và chú Triển dì Liên chút rốt cuộc ở phòng bếp làm ra cái gì!"

      " thôi." Liên Tĩnh Bạch gật đầu, theo ba người chạy về phía phòng ăn.
      Last edited by a moderator: 11/11/15
      dunggg thích bài này.

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 91: Lỡ hẹn


      Tuy rằng Triển Dĩ Mặc vắng mặt, nhưng khi bốn người tới phòng ăn giúp đỡ cha mẹ chuẩn bị cho giờ ăn, Triển Thiếu Khuynh, Liên Hoa nhà họ Triển và Mục Thần, Tố Tâm nhà họ Mục hỏi bốn người đến câu, tuổi bọn trẻ cũng đủ lớn rồi, bọn họ quen với kế sách thả lỏng các con tự do trưởng thành, so với việc quan tâm các tiểu quỷ vừa gây ra chuyện gì phải đền bù thế nào, bọn họ càng vui mừng hưởng thụ thế giới vợ chồng của hai người.


      Bữa ăn liên hoan cùa hai nhà cứ kết thúc thuận lợi hài hòa như vậy, năm đứa trẻ lại đường ai nấy , Triển Liên Tranh bay đến Pa-ri tiếp tục học tập, Mịch Nhi cũng trở lại phòng thí nghiệm của trường học nghiên cứu hạng mục, vẫn còn tính dễ mê muội với y học, lấy phòng thí nghiệm làm nhà quả thực thành thói quen, liên tiếp năm ngày, cũng có về nhà.


      Căn cứ vào giao ước, Liên Tĩnh Bạch thể kiềm chế ý tưởng muốn đến trường học, chỉ có thể mặc kệ mình ở lại trong trường học. Trong lòng kìm nén lo lắng, trút giận lên người Triển Dĩ Mặc vừa đồng ý váo công ty, tiến hành tập huấn và nô dịch gấp mười lần cuối cùng Triển Dĩ Mặc đồng ý tiến vào công ty, khiến Triển Dĩ Mặc liên tục kêu khổ ngừng.


      Rốt cục, lại nửa tuần trôi qua, Mịch Nhi duỗi eo mệt mỏi từ phòng thí nghiệm ra, hoàn thành hạng mục trước thời hạn gần như tuần, thành công rồi! Kế tiếp, chỉ cần chỉnh sửa bản báo cáo và đánh giá chút, nộp lên cho thầy hướng dẫn sau đó có thể chuẩn bị nhận giấy chứng nhận tốt nghiệp rồi!


      "Thế nào còn chưa đến, Tiểu Bạch biết thời gian mình kết thúc thí nghiệm mà..." Mịch Nhi đứng ở cửa trường học, lại lần nữa nhìn đồng hồ đeo tay cái, buồn bực mặt cách nào che giấu.


      Buổi sáng cũng thông báo cho chuyện, mình hoàn thành thí nghiệm rồi, dựa vào thời gian sắp xếp, hẹn buổi tối bảy giờ tới trước cửa trường đón . Nhưng tại giờ là bảy giờ mười lăm, ở chỗ này chờ hơn mười phút rồi, tại sao Tiểu Bạch còn chưa có tới?


      Tự dưng lỡ hẹn đến trễ quá mà! Nhất là ngày hôm nay chính ra cửa sau lần đầu tiên giao hẹn gặp mặt, thế nào có thể để cho chờ đợi đến héo khô ở đây, tuyệt đối nên lỡ hẹn! D.D.L.Q.D


      Mịch Nhi đầu tiên gọi điện thoại tài xế của : " Bác Vương phải ? Con là Mịch Nhi! Xin hỏi, bác biết Tiểu Bạch bây giờ ở đâu ? À, buổi chiều ấy tự mình lái xe ra, cho bác ấy đâu... Được, con biết rồi, cảm ơn!"


      Lông mày Mịch Nhi nhăn lại, kỳ lạ quá, thực rất kỳ lạ!


      Nếu như chính lái xe ra ngoài, như vậy nhất định là có chuyện gì lớn cần xử lý, hơn nữa chắc chắn cũng là kế hoạch tính toán sau khi xong việc, trực tiếp lái xe tới đón .


      Nhưng mà, tại sao bây giờ có thể còn chưa đến! Chuyện gì làm đến bây giờ thoát thân vẫn chưa thoát thân được!


      Có khi nào, có khi nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn ở đường ...


      Dùng sức cắn môi dưới, đôi mắt Mịch Nhi nổi lên sốt ruột và lo lắng nồng đậm, gọi điện thoại di động vội vội vàng vàng sắp xếp dãy số đầu tiên, ngay cả ngón tay cũng run nhè .
      Last edited by a moderator: 1/6/16
      dunggg thích bài này.

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 92: Chết chắc rồi!

      Tiếng chuông reo lâu, khi lòng Mịch Nhi sắp rơi vào đáy cốc, sợ xảy ra chuyện gì , điện thoại rốt cuộc kết nối được.

      Mịch Nhi lập tức thở phào nhõm, ngừng lo lắng hỏi người bên kia: “ ở đâu? tại có sao ? xảy ra chuyện gì, này này, chuyện với đấy?”

      Liên Tĩnh Bạch sau khi nhận điện thoại, lại kéo dài lâu mới chuyện, lời của quả là kéo dài gấp mấy lần, giống như tràn ngập men say, nỉ non : “Này, là…. là ai------------”

      Mịch Nhi vừa nghe thanh của nhất thời tức giận dễ sợ, uống say sao?! giao hẹn rồi tự dưng lại lỡ hẹn, vậy mà còn uống rượu!

      thanh của cũng tràn ngập tức giận, nổi giận đùng đùng lớn tiếng hỏi: Em là Mịch Nhi! bây giờ rốt cuộc ở đâu? Tại sao uống đến say khướt, này, nếu như muốn đến đón em, cũng cần thả em như chim bồ câu chứ!”

      “Mịch……… Mịch Nhi!” thanh của Liên Tĩnh Bạch lập tức xuất chút hàm xúc kích động, thở hổn hển mơ hồ nhanh chóng , “Mịch Nhi, ở khách sạn Phi Minh, mau tới cứu----------”

      “Tĩnh Bạch, là điện thoại của ai hả?”

      Liên Tĩnh Bạch còn chưa hết lời, Mịch Nhi từ trong điện thoại nghe được phía bên kia truyền tới giọng nữ trẻ tuổi dịu dàng, nhàng chậm chạp.

      “Tĩnh Bạch, lúc này cũng cần lãng phí thời gian nghe điện thoại nha, có em còn chưa đủ sao ~” giọng của người con dường như kề sát gương mặt Liên Tĩnh Bạch truyền tới, thanh dịu dàng tràn ngập nhu tình, uốn éo đến khiến cho cả người Mịch Nhi cũng nổi da gà lên.

      “Này này! Liên Tĩnh Bạch, là ai ở bên cạnh , ràng cho em!” Mịch Nhi cầm điện thoại di động đầu ngón tay dùng lực đến trắng bệch, đôi mắt màu tím của tràn đầy tức giận, lớn tiếng hỏi, “Này, Liên Tĩnh Bạch, này-----------”

      Người con đối diện cũng ngắt điện thoại, trong ống nghe bầu khí yên tĩnh trầm lặng.

      “Liên Tĩnh Bạch, có gan, chờ cho em, nhất định phải chết!” Mịch Nhi cũng phịch tiếng cúp điện thoại di động, tức chết , Liên Tĩnh Bạch, tuyệt đối chết chắc!

      ràng đồng ý với vì thân thể tuyệt đối uống say, nhưng bây giờ lại dám trong này giao hẹn trễ còn trắng trợn uống rượu say! uống say còn chưa tính, nhưng cách nào tha thứ nhất chính là, say rượu sau hơn bảy giờ tối, thế nhưng lại cho phép con thân mật ở bên cạnh !

      ở chỗ này chờ đợi, lo lắng có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng tốt rồi, vừa say rượu, vừa vui đùa phóng đãng với con !

      Hừ, đây chính là đàn ông, cái loại đàn ông cấp thấp thói hư tật xấu đó!

      Mấy ngày trước còn nhiều lời ngon tiếng ngọt như vậy lừa gạt , tại liền lộ cái đuôi hồ ly ra! Dám thả như chim bồ câu để cho chờ đợi giống như đứa ngốc, dám uống rượu say tìm phụ nữ, Liên Tĩnh Bạch, tốt nhất mong đợi da của mình đủ cứng, có thể chịu đựng tất cả hành hạ của !
      Last edited by a moderator: 11/11/15

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 93 Kiểm tra phòng

      Về phần cái người phụ nữ chết tiệt kia, hừ, dám giành đàn ông của Mịch Nhi , hồ ly tinh biết xấu hổ ấy chờ đó cho ! Mặc dù là hồ ly tinh hầu ở bên Liên Tĩnh Bạch say rượu, mặc dù bọn họ bây giờ là ở chỗ khách sạn khơi gợi loại gian tình này, thế nhưng người phụ nữ này tốt nhất mong đợi việc còn chưa có phát triển đến mức độ gì đó rệt! Nếu , làm cho hồ ly tinh cảm nhận được mùi vị của địa ngục trần gian ngay lập tức!

      "Chú Hàn, con là Mịch Nhi!" Thần trí của Mịch Nhi nhanh chóng khôi phục, mặc dù giọng điệu vẫn còn nổi giận đùng đùng, nhưng đặc biệt tỉnh táo bắt đầu gọi điện thoại cho quản gia trong nhà, "Con bây giờ ở trong trường học, chú thông báo tài xế đưa xe con từ ga-ra trong trường học ra, con chờ ở cửa tây trường học!"

      đường đường là đại tiểu thư nhà họ Mục, chẳng lẽ còn phải nhất định đợi Liên Tĩnh Bạch đến đón mới có xe ngồi sao! Ga-ra trong trường học thế nhưng hàng năm đỗ xe của chính và tài xế, lần này, đến phiên tự mình đón , nhìn giải thích như thế nào!

      Tài xế rất nhanh mở cửa xe thể thao của Liên Hoa ra, tới bên cạnh Mịch Nhi, Mịch Nhi sau khi lên xe nhanh chóng phân phó : "Đến khách sạn Phi Minh! Hết tốc độ lái đến đó!" Bọn họ đôi gian phu dâm phụ này bây giờ ở khách sạn Phi Minh có phải hay , nhất định đến bằng tốc độ nhanh nhất!

      Mịch Nhi tràn ngập lửa giận suốt dọc đường , tài xế cảm nhận được hơi thở dồn nén cao của tiểu thư, mang theo chút sức lực dám thả lỏng, thực chạy xe thể thao đến tốc độ cao nhất, cuối cùng, xe cũng đến nơi.

      Mịch Nhi xuống xe, tức giận đùng đùng giết đến khách sạn cao cấp của thành phố K khách sạn Phi Minh, vỗ lên bàn, quát to với phục vụ: "Xin chào, tôi có việc cần hỏi !"

      " Kính chào tiểu thư!" Nhân viên lễ tân tinh mắt nhìn thấy người Mịch Nhi có vài món đồ trang sức "Ái muội" bản số lượng có hạn mà tiền mua được, lập tức biết đây là vị khách hàng đắc tội nổi. lập tức đứng lên, mỉm cười hỏi, "Xin hỏi tiểu thư muốn đặt phòng, hay muốn hỏi những thứ khác?"

      "Tôi tìm người!" Hai tay Mịch Nhi chống lên bàn, lớn tiếng , "Giúp tôi tra chút Liên Tĩnh Bạch ở phòng nào!"

      mặt phục vụ nhất thời cứng ngắc, nhưng vẫn cẩn thận nở nụ cười: "Tiểu thư rất xin lỗi, nơi này của chúng tôi dành cho thẩm vấn phục vụ. Nếu như muốn vào phải được chủ phòng đồng ý, mới có thể vào ——"

      "Nếu như tôi biết ta ở căn phòng nào, còn cần tìm!" Cơn tức của Mịch Nhi càng lớn, "Tôi có việc gấp tìm ta, nếu chậm trễ xảy ra án mạng đấy!" Mạng của Liên Tĩnh Bạch và hồ ly tinh đó đều đủ!

      "Tiểu thư, khách sạn chúng tôi lấy bảo vệ khách hàng làm mục đích cơ bản, nếu như có nguyên nhân đặc biệt, tôi có quyền công khai căn phòng của khách hàng. . . . . ." Đầu phục vụ nhanh chóng đầy mồ hôi, "Tiểu thư, có thể liên lạc bạn của chút, để ấy số phòng cho ——"
      Last edited by a moderator: 1/6/16
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :