1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch đêm đầu tiên - Vu Thất Thất (Full Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9.2
      Editor: SunniePham

      " sao, sớm nới với họ, nếu dẫn được em trở về cũng về." Lê Hiên lấy tay xoa chop mũi hơi đỏ của mình rồi tiếp tục : "Huống chi cho dù có chết rét cũng có thể đợi được em ra ngoài, đồng thời được em quan tâm như vậy cũng rất xứng đáng rồi."

      " lung tung cái gì đó! Nhất định phải tức chết tôi mới chịu sao?" ánh mắt và hai gò má của Lê Tử Hâm có chút hơi ửng đổ, đưa ra đôi tay ra dùng sức đẩy : " mau trở về !"

      Lê Hiên vươn tay ra kéo lấy cánh tay của Lê Tử Hâm: "Tử Hâm, em cần lo lắng cho . Trước tiên em hãy tha thứ cho , để cho em chết rét đâu."

      "!" Lê Tử Hâm bị như vậy, thể gì được nữa chỉ đành im lặng. cơn gió lạnh thổi qua, làm cho chịu nổi mà co rúm người lại.

      "Trời rất lạnh, em mau vào trong !" Lê Hiên thấy vậy đôi lông màu tuấn tú khỏi nhíu lại.

      " cũng biết lạnh sao!" Lê Tử Hâm suy nghĩ chút, đưa tay của mình kéo lấy cổ tay của Lê Hiên vào trong nhà. Đầu tiên là Lê Hiên có chút kinh ngạc, sau đó mỉm cười theo phía sau Lê Tử Hâm .

      Vào lúc này muốn làm ồn đến hàng xóm Daisy, cho nên Lê Tử Hâm chỉ hơi do dự chút rồi sau đó kéo Lê Hiên vào trong phòng của mình. Khi vào trong phòng Lê Hiên cởi áo khoác của mình xuống, đặt ở bên.

      Lê Tử Hâm chỉ im lặng, ngồi ở bên giường, giương mắt lên nhìn Lê Hiên, đồng thời phát mặt đều tràn đầy nụ cười như thực được kế hoạch, mình khỏi có cảm giác dường như đưa dê vào miệng cọp.

      "Bên ngoài lạnh như vậy cần gì phải cự khổ thế chứ? Bây giờ là nữa đêm, có ở bên ngoài hay ai mà biết được?" Lê Tử Hâm xoay mặt rồi .

      Lê Hiên vẫn duy trì dáng vẻ mỉm cười như cũ, Lê Tử Hâm có chút nghi ngờ chẳng lẻ bị khí lạnh bên ngoài làm cho cả gương mặt đông cứng luôn rồi chứ.

      "Ai ai biết, chẳng phải em biết sao? Nếu như mà tiếp tục đứng chờ sao em lại chạy ra." Lê Hiên tiến lên bước, tới đứng trước mặt Lê Tử Hâm.

      Gương mặt Lê Tử Hâm vẫn đỏ ửng như cũ, hôm nay Lê Hiên bắt đầu làm phiền , còn kiên trì như vậy, tí xíu cũng dao động được, cho dù đó có là giả, nhưng rất Lê Tử Hâm vẫn giữ vững lặp trường của như cũ.

      "Tử Hâm, em có thể tha thứ cho được ?" Lê Hiên thử thăm dò, vươn tay ra vuốt ve đầu của Lê Tử Hâm. Lê Tử Hâm có thể cảm thấy đầu ngón tay của làm cả người trở nên lạnh toán , nhưng suy nghĩ chút vẫn có né tránh.

      "Lê Hiên, giữa chúng ta có cái gì tha thứ hay tha thứ. Từ lúc tôi gửi lá thư đó cho , cũng hận nữa rồi. Dĩ nhiên. . . . . . Cũng ôm bất kỳ hy vọng chờ đợi nào đối với ."

      Tay Lê Hiên vuốt ve đầu của dừng lại chút, nhưng chỉ là nhất thời.

      "Được. Toàn bộ hiểu lầm lúc trước, em hiểu, cũng hiểu." Lê Hiên gật đầu cái, cho Lê Tử Hâm bất kỳ cơ hội để tiếp, ngay sau đó lại : "Tử Hâm, em cũng biết lần này tới tìm em là có mục đích gì, phải ?"

      Lê Tử Hâm nghe Lê Hiên như vậy thân thể lặp tức trở nên chấn động, cuối cùng nhích người ra, còn trốn tránh tay Lê Hiên.

      "Hiểu lầm được gỡ bỏ, phải là đủ rồi sao?" vẫn lạnh nhạt đối với . . . . . . Lê Hiên khỏi có chút nhục chí, nhưng mà nhục chí cũng đại biểu cho việc từ bỏ. lấn người tiến lên, hai tay chống ở bên người Lê Tử Hâm, khống chế cả người vào trong ngực của mình, để cho trốn thoát.

      Lê Tử Hâm kinh ngạc chút, bắt đầu từ chối , đôi mắt to xinh đẹp nhìn chằm chằm, chút sợ hãi nào: " muốn làm gì?"

      Lê Hiên mỉm cười, ngón tay quấn sợi tóc đen mềm mại của : " muốn làm rất nhiều chuyện. . . . . . Nhưng mà ép buộc em."

      Đôi môi đỏ mọng của Lê Tử Hâm khẽ mở, vừa định mở miệng chuyện lại cẩn thận bị đôi môi của người đối diện đè lên, đôi môi màu hồng đỏ mộng phát ra tiếng kháng nghị, đôi tay của Lê Tử Hâm càng ngừng né tránh nhưng lại bị Lê Hiên nắm trọng trong lòng bàn tay, làm cho có chút tức giận chăng phải ép sao?

      Đầu lưỡi ướt át ấm áp nhân cơ hội chui ở bên trong tùy ý mà đảo loạn, khéo léo nâng đầu lưỡi xinh đẹp của lên, nhàng chuyển động qua lại, trìu mến nhưng lại mang theo bá đạo cho phép phản kháng. Làm cho tư vị của Lê Tử Hâm lại lần nữa nổi lên, khỏi có loại cảm giác nóng ran chán ghét dường như muốn làm cho ngất xỉu. Lê Tử Hâm ngừng giãy giụa cơ thể mình, sau đó từ từ mất năng lực phản kháng.

      Lê Hiên hài lòng phản ứng của người trong ngực, có lẽ động tình khó đè nén rồi, vòng hai cánh tay qua, ôm sát lấy Lê Tử Hâm, cặp mắt khẽ nheo lại, giống như đánh giá mỹ vị cũng đồng thời ngừng khêu lấy điểm mẫn cảm trong miệng của , hấp thu trong nước bọt ngọt trong miệng, cứ như thế mà trằn trọc triền miên lát sau đó Lê Hiên mới lưu luyến kết thúc nụ hôn dài này.

      Lê Tử Hâm bị buông ra lặp tức thở hổn hển.

      Lê Hiên đưa tay khẽ vuốt qua gương mặt của nóng lên, lại bị dùng sức hất tay ra.

      "Buông tôi ra!" thanh của Lê Tử Hâm rất thấp, cắn răng từng câu từng chữ, năng rất có khí phách.

      Dĩ nhiên Lê Hiên là biết sao mà dễ dàng buông tay tới vạay, khẽ mỉm cười, rồi lại cúi đầu đôi môi ấm áp phớt qua lông mi của ấy, tiếp theo thuận thế hôn xuống phía dưới, cực kỳ dịu dàng mà hôn lên. Còn là bởi vì cam lòng và tức giận nên đôi môi né tránh .

      " muốn dễ dàng buôn tay như thế." Lê Hiên vừa , đầu ngón tay biết lúc nào thăm dò bên trong quần áo của , hận muốn giơ tay đánh lên nụ cười mặt của . Gương mặt của lần nữa lại đưa lại gần sát và lại lần bất đắc dĩ bị hôn.

      Đôi môi của Lê Hiên in chặt vào môi của , lúc này tay của cũng dịu chà xát hai bên ngực, cái tay khác cố định thân thể của cách vững vàng cho có cơ hội trốn tránh
      Last edited by a moderator: 17/4/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    2. Friendangel2727

      Friendangel2727 Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      28
      Ôi hay quá đọc lèo từ chương 1 tới chương 9 mà vẫn chưa mong chương mới quá hjhj :yoyo51::yoyo45:

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9.3
      Editor: SunniePham

      Cánh tay của nhàng chà xát bên ngực nhưng lại mang theo bất kỳ tình ý sắc vị gì, khóe môi của cong lên lộ ra nụ cười đầy tà tứ: " có thể cảm thấy được, trái tim của em đập vì ."

      Lê Tử Hâm bất thình lình bị câu ngọt như vậy làm hai gò má càng trở nên đỏ ửng.

      Đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt mê mang kia, cuối cùng vẫn là chút kiềm chế được, chờ đợi khi thấy hoàn toàn có ý định muốn phản kháng. dịu dàng dùng đầu lưỡi liếm mút đôi môi ngọt ngào đáng kia.

      Nhưng trong giây nào đó vẫn mang theo chút tôn trọng, thử thăm dò nhịp tim của , rồi sau đó bắt đầu dùng sức, mùi vị tình sắc cũng dần lộ ra.

      Cách cái áo lót xoa bóp nơi mềm mai như tiểu bạch thỏ, Lê Tử Hâm nhịn được ngưỡng mặt lên mà nhàng thở dốc, cũng chẳng còn tí sức lực nào mà để đưa tay chống cự.

      Nhân cơ hội nàng cởi bỏ tấm áo lót cản trở mình xuống, vén áo lên để lộ ra bộ ngực kiều từ vạt áo nhảy ra ngoài. Lê Hiên dùng hai ngón tay kẹp nụ hoa trở nên cứng rắn lại, ngón tay khác càng ngừng chà xát nụ hoa mềm mại nổi bật da thịt trắng noãn, cánh tay còn lại cũng dừng lại tùy ý nắm được rồi xoay tròn khiến nó trở nên cứng hơn.

      Đầu lưỡi của càng thêm xâm nhập vào trong cái miệng của , cũng đồng thời mặc kệ ra sức chống cự. nâng lên đầu lưỡi của lên, ép buộc hòa cùng mình, cùng triền miên với .

      Trong lòng Lê Tử Hâm vô cùng tức giận, cảm thấy khó chịu vì nụ hoa bị Lê Hiên chơi đùa như vậy, nhưng lại có cảm giác vô cùng sảng khoái dâng lên. Đồng thời còn cảm thấy mình còn phòng bị nữa.

      suy nghĩ cái gì vậy, là xấu hổ mà? Lê Tử Hâm bất thình lình tỉnh táo lại, muốn đứng dậy né tránh nhưng mặt Lê Hiên lại lộ ra gương mặt vô cùng gian xảo, rất nhanh sau đó liền ngẩng đầu lên, đem môi nóng bỏng của mình dán nụ hoa chưa được vuốt ve kia, đầu lưỡi càng ngừng đuổi theo nụ hoa, trêu chọc hút chơi, khiến nó ở trong miệng cùng bên kia lại lần nữa trở nên cứng rắn vô cùng.

      Lê Tử Hâm vẫn nhịn được, từ ngực truyền tới cảm giác tê dại làm ngừng rên rỉ, nhịn được khẽ gọi tên của : "Lê, Lê Hiên. . . . . ." thanh kia dịu dàng như nước chảy, làm cho chính cũng cảm thấy kinh ngạc vô cùng, có chút tin được là thanh này lại phát ra từ miệng của chính mình.

      Lê Hiên vì câu này mà vô cùng hài lòng, luôn ở dưới thời điểm thích hợp mà gọi ra , nhưng buông ra nữa.

      Lê Hiên càng dùng thêm sức, ngón tay thon dài dần dần dò xét xuống, quần ngoài của Lê Tử Hâm rất nhanh bị cởi ra, ngay sau đó là quần lót .

      Lửa nóng theo môi của Lê Hiên điểm lên từng đường cong xinh đẹp của xuống phía dưới thăm dò, thẳng tới chỗ tư mật làm cho vô cùng run rẩy và hưng phấn.

      mới vừa tùy ý trêu chọc mà sớm tiết ra nhiều mật dịch như thế, cứ thế giờ phút này khi đôi môi dịu dàng nóng bỏng chạm vào nơi đó trong nháy mắt, đầu óc của trở nên trống rỗng. Cả người chỉ tràn đầy cảm giác thoải mái, đến nổi chuyện khác cũng nhớ được nữa.

      Lê Hiên chút do dự dùng động tác rất nhanh kéo hai chân của ra, sau đó cả khuôn mặt đều dán tới, bởi vì thức đêm nên cằm nhô ra chút râu kích thích ở hai đùi của Lê Tử Hâm, làm cho ngừng run rẩy và hưng phấn.

      Cái lưỡi linh hoạt trượt vào, vừa bắt đầu giống như là thử dò xét nhau, nhàng tìm kiếm, ngay sau đó hình như là muốn cho nhiều kích thích hơn, chút lưu tình mà đâm sâu vào lộ ra ít thịt non mềm, khiến cho mật dịch của trào ra mãnh liệt, làm cho ga giường màu xanh bên dưới ướt đẫm.

      Lê Tử Hâm vô cùng ngượng ngùng, phát người này làm chuyện là vô cùng mắc cỡ, làm cho hề phản ứng kịp, đột nhiên Lê Hiên đem đầu lưỡi của mình vào sâu, liếm láp mật dịch tràn ra ngoài.

      kìm lòng được mà kêu lên tiếng sợ hãi, cả người cảm nhận kích thích tê dại tê dại , đó là gì hình như là có chút ngứa ngáy, chỉ hy vọng đầu lưỡi của có thể dùng thêm chút sức, vào sâu thêm chút

      "Bảo bối, có phải rất muốn rồi phải ?" Lê Hiên ngước đầu từ giữa hai chân của lên hỏi.
      Friendangel2727 thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 9.4
      Editor: SunniePham

      Lê Tử Hâm sớm biết nên phản ứng thế nào mới phải, đến mức này hình như thể dừng lại được, nhưng muốn tận tình đáp lại, hình là làm cho có chút mất mặt nên dứt khoát nghiêng đầu , nhắm chặt hai mắt, bỏ mặc chống cự nữa, để mặt làm gì làm.

      Ngược lại Lê Hiên cũng vì phản ứng của mà cảm thấy khó chịu , trong lòng rất ràng, chuẩn bị xong, phản kháng nữa, lần này, có được kể cả người lẫn tâm.

      Luống cuống tay chân chút sau đó Lê Hiên nhanh chóng cởi quần áo của mình ra, cần bất kỳ chuẩn bị gì, cầm lấy lửa nóng sớm hưng phấn của chính mình nhắm ngay mật huyệt của . Vật thô to của chỉ ở cửa miệng trượt tới trượt lui hai lần, cũng có trực tiếp vào, làm cho mật dịch thấm ướt ra ngoài, để cho nó nhanh chậm khích thích tiểu huyệt.

      Rốt cuộc làm cái gì! Lê Tử Hâm hơi mởi môi muốn gì đó, nhưng rồi lại biết phải gì.

      "Tử Hâm. . . . . ." Đôi tay Lê Hiên giữ chặt lấy hông của , đem môi của mình chuyển qua bên tai của , giọng khàn khàn trầm thấp mang theo mùi vị đầu độc, "Tử Hâm, em."

      mở to mắt nhìn ăn, đôi mắt to ngặp nước chưa kịp có phản ứng gì Lê Hiên dùng lực trực tiếp đâm vào, đây phải là lần đầu tiên của họ, nhưng vẫn chặt chẽ như vậy dùng sức ‘cắn’ , điều này làm cho Lê Hiên vô cùng cảm động.

      "A. . . . . ." Cảm thấy tiến quân thần tốc, Lê Tử Hâm lay động thân thể, theo bản năng vòng tay qua sau lưng .

      Lê Hiên thử động hai cái, nhưng bởi vì quá gấp nên chỉ có thể cầm được eo của , đút vào hơi cạn, cứ như là trêu chọ, quả nhiên ngoài dự đoán, cả người Lê Tử Hâm đều trở nên ửng hồng, sớm kiềm được khoái cảm của mình, phát ra tiếng rên rỉ nhàng.

      "A, Ưm. . . . . ." Thân thể hơi động, giống như là rất thỏa mãn.

      Dĩ nhiên là Lê Hiên thỏa mãn với với việc nhè đút vào như thế, dùng sức càng lúc càng nhanh, càng ngày càng dùng sức tiến vào, cuối cùng mới bắt đầu lui ra ngoài.

      Lê Tử Hâm cảm thấy hạ thân có chút đau, nửa người căng thẳng hạ xuống, đau như vậy làm cho có chút tỉnh táo, chỉ cảm thấy hình như toàn bộ máu trong thân thể mình vọt hết lên mặt. đúng là biết xấu hổ mà, rốt cuộc lại bị người đàn ông này dễ dàng quyến rũ lên giường.

      Hình như là nhìn ra tâm tình của , Lê Hiên cúi người xuống hôn , nụ hôn liên tiếp rơi xuống, hôn lên trán, mũi, môi, cằm, nâng lên cái chân của , để cho có tư thế thoải mái chút rồi ngay sau đó liền bắt đầu luật động theo lối nguyên thủy nhất.

      Thân thể Lê Tử Hâm ngừng đung đưa theo , tất cả cảm giác hình như chỉ tập trung vào chỗ hai người kết hợp, chỗ tư mật bị ma sát hòa cùng với vật nóng bỏng kia phát ra tiếng nước chảy ‘bành bạch’, làm cho có chút biết phải làm sao, cái tư thế xấu hổ này làm cho nhạy cảm hơn, dục vọng càng sâu hơn, làm cho kích động hơn.

      Lê Hiên thuận thế nâng cái chân còn lại của lên, để cho hai chân được a mở thêm, cả mật huyệt để lộ ở trước mặt .

      Tiếp theo mãnh liệt ra vào thân thể của hơn nữa , hình như là cản thấy đủ, muốn làm cho tiếng rên rĩ của tràn đầy cả gian phòng.

      Lê Hiên càng ngừng đút vào, hình như vẫn luôn dấu hiệu dừng lại, Lê Tử Hâm lay động cơ thể của mình, nữa muốn thừa nhận nữa muống .

      "A. . . . . . Lê Hiên, Ưm. . . . . . Tôi , được. . . . . ." Tiểu huyệt của Lê Tử Hâm co rút lại, nhưng chút ý định dừng lại cũng có, suýt nữa là bị ép lên đến cao trào.

      người Lê Hiên đầm đìa mồ hôi, ôm chặc vật ở trong ngực, thuận thế ngồi dậy, dục vọng vẫn như cũ cắm vào trong cơ thể của .

      "Ưm. . . . . ." chịu nổi kích thích như vậy, vật nóng của cắm sâu vào thân thể của , chỉ mới bước đầu tiên đạt làm cho đạt tới điểm cao trào.

      Lê Hiên ôm , nhưng có vội vã tiếp tục, bên thở hổn hển, vừa lấy tay nắm lấy tay của , mười ngón tay đan xen vào nhau.

      xoay mặt của lại, đôi môi mềm mại men theo trán xuống sống mũi, cằm, cổ, xương quai xanh, từng chút từng chút hôn vào, như nâng niu thương tiếc, lúc lúc nặng, thỉnh thoảng dùng sức mút sâu, để lại dấu ấn hình dâu tây màu cam hoặc đỏ, Lê Hiên chỉ cảm thấy da thịt trắng noãn của Lê Tử Hâm hòa lẫn với dấu vết màu đỏ kia vô cùng đẹp mắt.

      Hình như là lại lần nữa muốn khơi lên dục vọn của , hai tay của Lê Hiên đặt lên hai nụ hoa căng cứng, lần nữa bắt đầu dùng sức xoa bóp, ngón tay cầm chặt hạt đậu , ngón trỏ nhàng xoa lấy, hài long cảm thấy nhịn được mà khẽ rên rỉ, tiểu huyệt phía dưới còn chứa vật nóng của , nhịn được mà khẽ chuyển động thân thể của mình.

      Chợt nhớ tới cái gì đó, Lê Hiên hơi dùng sức bóp lấy ngực trắng như tuyết của , "Lúc có mặt ở đây, có người nào sờ qua hay ?"

      Lê Tử Hâm đỏ mặt lắc đầu.

      Lê Hiên hài lòng cười, cúi đầu nhàng cắn vào nụ hoa của , đầu lưỡi ngừng liếm láp chơi đùa.

      "Vậy. . . . . . có ai từng hôn qua em chưa?"

      mặt Lê Tử Hâm càng đỏ, chỉ thở hổn hển lắc đầu.

      Lấy được đáp án muốn, tâm tình của Lê Hiên càng khá hơn.

      bị trêu chọc đến còn tí sức nào, đôi tay của Lê Tử Hâm bấu víu vào thân thể , giống như người chết đuối ôm lấy bè gỗ.

      Lê Hiên nắm lấy hai chân của mở rộng ra, cảm nhận tiểu huyệt của lúc mở lúc đóng, ngừng phun ra nuốt vào dục vọng của , kéo theo chỗ kết hợp cũng dừng chảy ra mật dịch dinh dính, kéo qua tay Lê Tử Hâm qua, để cho sờ tới chỗ hai người kết hợp.

      "Bảo bối, chúng ta bây giờ kết hợp với nhau, là thể thống nhất rồi." Lê Hiên hôn vào máy tóc đen ướt đẫm của , thõa mãn .

      "Đừng, đáng ghét." Lê Tử Hâm uốn éo thân thể cái, nhanh thu tay trở về.

      Lê Hiên khẽ cười tiếng, ở trước mặt động đậy ngón tay: "Cảm thấy sao? Chỗ của em, bây giờ rất hưng phấn !"

      "Tôi mới. . . . . . A. . . . . ." Lê Tử Hâm vừa định chuyện, lại ngoài ý muốn bị dùng sức động vào.

      Lê Hiên chỉ cảm thấy tiểu huyệt bé của cắn chặt dục vọng của mình, thõa mãn phát ra tiếng gầm , tiếp theo là dùng sức động nhiều hơn, cầm lấy hông của Lê Tử Hâm, cũng nhịn được nữa, hung hăng dùng sức từ dưới mà đâm xuyên vào , vừa dùng sức đè ép hông của , để cho mình tiến vào nơi sâu nhất.

      "A, được, thoải mái. . . . . ." Giọng Lê Tử Hâm vang lên, bị siết chặt đến mức muống co rút lại. Trời ạ, cái gì vậy?

      còn cách nào ức chế được nữa, bật khóc lên nhưng Lê Hiên lại cho có bất kỳ hội để tỉnh táo lại.

      "Ừ, a. . . . . . Ưm. . . . . ." Tay của dùng sức chơi đùa da thịt của , làm cho cuối cùng lại lần nữa đạt tới cao trào, bởi vì cao trào nay mà ngừng co rút lại, so với lần đầu tiên càng thêm ép sát . Lê Hiên cuối cùng cũng nhịn đượcn nữa, ra sức điên cuồng để cho tiểu huyệt của cắn nuốt , rồi cuối cùng phát ra tiếng thét trầm thấm, dùng sức đâm vào, ở bên tai của rên rỉ, phun thẳng mầm món vào trong thân thể .

      Sau đó rút dục vọng của mình ra khỏi tiểu huyệt sung đỏ, Lê Hiên ôm chặt bảo bối trong ngực, Lê Tử Hâm sớm chịu nổi lần kịch liệt thứ hai, nên sớm rúc vào trong lòng ngực ấm áp của mà ngủ.
      Last edited by a moderator: 21/4/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10.1:
      Editor: SunniePham

      Ôi cái eo, tối hôm qua. . . . . . Lê Tử Hâm kinh ngạc chút, lập tức từ giường ngồi dậy, khi đứng dậy toàn bộ máu đều dâng lên, đột nhiên đầu lại trở nên đau, lần nữa ngã xuống giường.

      Có chút xấu hổ, lại có chút khó coi, dùng đôi tay che mặt mình lại, thầm chàn nản, rốt cuộc làm cái gì a! Biết đem cái đồ bại hoại này về nhất định dễ dàng bỏ qua cho , vậy mà vẫn cứ làm.

      Haizz. . . . . . Rốt cuộc phải làm sao mới đúng đây? Nhưng mà Lê Hiên đâu mất rồi? đưa tay sờ sờ chăn bên cạnh, còn có thể cảm nhận được chút hơi ấm, chẳng lẽ. . . . . . Tên kia lấy được thứ mình muốn, đem mình áp đảo lần nữa ở giường, sau đó bỏ của chạy lấy người?

      Lê Tử Hâm đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút trống rỗng, ra là đối với chỉ có vậy mà thôi, nhưng mà cũng cần làm phiền đặc biệt tới Canada chứ? Tên kia cho dư tiền mua vé máy bay, bằng làm viện trợ hay quyên góp còn tốt hơn!

      Càng nghĩ càng giận, biết mình ở trong lòng Lê Hiên là cái gì, tồn tại như thế nào, mơ hồ nhớ tới lúc kích tình tối hôm qua Lê Hiên giọng nỉ non bên tai bên tai của câu " em" .

      Trong lúc nhất thời biết rốt cuộc nó là giả hay là , khó trách mọi người đều , lời của đàn ông lúc ở giường thể tin, huống chi còn từng là người đàn ông vô cùng xấu xa.

      Lê Tử Hâm phồng hai má lên, cơn buồn ngủ sớm biến mất, lật người dậy tìm quần áo ở mép giường chuẩn bị mặc vào.

      "A! Có lầm hay ! Ai. . . . . ."

      Đột nhiên bên ngoài có tiếng động, làm cho Lê Tử Hâm sợ hãi mà kiêu ra tiếng, hoàn toàn tỉnh ngủ, cuống quít cầm quần áo mặc vào, ra ngoài dò xét xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

      Lê Tử Hâm mặc quần áo ngủ từ trong phòng ra ngoài, nhìn thấy Daisy ngồi ở ghế sa lon cúi đầu ngừng lay động hai vai khẽ cười, mà xa thêm chút có người ngồi, người chỉ mặc có cái áo sơ mi mỏng, tóc còn ướt, người đó chính là Lê Hiên.

      "Daisy, what hap¬pend?" Lê Tử Hâm hiểu hỏi DaiSy.

      Daisy cuối cùng cũng ngưng cười, nhún nhún vai, " sao cả..., chỉ là lúc mình muốn vệ sinh, cẩn thận thấy được mỹ nhân mặt đồ tắm mà thôi."

      Lê Hiên nghe được Daisy nhạo báng như thế, sắc mặt càng thêm trầm.

      " . . . . . Còn chưa sao." Lê Tử Hâm để ý tới Daisy lên cơn động kinh, có chút khó hiểu hỏi Lê Hiên.

      Lê Hiên thấy Lê Tử Hâm chịu chuyện với mình, sắc mặt vừa khó coi trong nháy mắt tiêu rất nhiều, lập tức từ ghế salon đứng dậy.

      "Tử Hâm. . . . . . Sao phải ? ở đây chờ em đồng ý cùng với mà." Lê Hiên đưa tay kéo Lê Tử Hâm, vẻ mặt thành .

      "Vậy trở về chỗ của , ở đây làm cái gì!" Lê Tử Hâm dùng sức hất tay của ra, nhưng nghĩ lại lần nữa bắt đầu dây dưa, hơn nữa còn dây dưa chịu buông.

      "Chậc chậc, mình ngủ bù đây." Daisy phất phất tay, tiếng trung nó lắm, cười đến ý vị sâu xa, "Mình muốn ở đây phá hỏng chuyện tốt của hai người, hơn nữa . . . . . . Tối hôm qua mình ngủ được ngon lắm !"

      Truyện được đăng chính thức và duy nhất tại *******************

      Nhìn thấy ánh mắt mập mờ của Daisy, Lê Tử Hâm lập tức cảm thấy đến hai gò má của mình nóng ran, đụng phải người kia có chuyện gì tốt mà.

      "Dù sao cũng nên !" Lê Tử Hâm đưa tay đẩy Lê Hiên, vừa cầm quần áo ghế sa lon nhét vào trong tay .

      "Này này! Tử Hâm em đừng đuổi . . . . . ." Lê Hiên vừa mới giãy dụa bị Lê Tử Hâm đuổi ra khỏi cửa, có chút bất đắc dĩ than thở, cảm giác mình rất là vô tội, tối hôm qua vẫn còn là bảo bối ở trong ngực , vậy mà vừa mới xuống khỏi giường trở mặt nhận người.

      Nhất định là do Daisy đó, da mặt Lê Tử Hâm quá mỏng, lại bị ấy , Tử Hâm làm sao chịu nổi.

      "Tử Hâm, Tử Hâm, mai tới tìm em, có chuyện quan trọng muốn cho em biết, cho nên. . . . . . Ngày mai mặc kệ có chuyện gì em cũng được đuổi !" Lê Hiên dùng sức vỗ cái cửa, nhất định là Lê Tử Hâm nghe được lời mình mới vừa , đứng ở trước cửa lát, sau đó mới xoay người rời .

      Lê Tử Hâm tựa vào cửa, suy nghĩ hổn loạn, biết nên làm sao mới tốt đây.

      có rời , còn nhất định phải đợi đến khi đồng ý cùng trở về. . . . . . làm cho trong lòng loại cảm giác vô cùng vui vẻ.

      Lê Tử Hâm có chút ghét tâm trạng của mình bây giờ, cảm thấy mình là đần, sao lại dễ dàng bị Lê Hiên đầu độc rồi, cũng thể phủ nhận là chính có chút mong đợi, đồng thời cũng suy đoán, rốt cuộc người kia muốn làm cái gì?

      "Tử Hâm, cậu có muốn tham gia party của Antony ? Có rất nhiều trai đẹp đó, mình tin tưởng với điều kiện của cậu, nhất định tìm được người đẹp trai thua vì người vừa rồi dâu!"

      Daisy chán đến chết, ngừng cầm điều khiển chuyển đổi tiết mục truyền hình.

      Lê Tử Hâm lắc đầu cái, " đâu..., mình thích hợp với mấy chỗ đó."

      "Cái gì mà thích hợp? Cậu còn trẻ, cần cả ngày đều như mấy bà già suốt ngày thích ở trong nhà..., có được hay vậy?" Daisy lại bắt đầu xuất chiêu làm nũng của mình.

      Lê Tử Hâm vẫn lắc đầu như cũ, "Mặc kệ cậu thế nào, dù sao mình cũng thích tới mấy chỗ đó, mình mà chỉ gây thêm phiền phức mà thôi, tốt nhất là cậu mình , thay mình chào hỏi Antony!"

      Daisy bĩu môi, đưa tay chọt chọt vào khuôn mặt của Lê Tử Hâm, "Mình biết rồi nha..., cậu đợi người đàn ông hôm qua phải ! Mình biết ngay, cậu giống như rất đơn thuần, rất dễ bị người khác gạt đó!"

      "Nào có. . . . . . mình . . . . . ." Lê Tử Hâm kéo tay của ra muốn giải thích, lại bị Daisy cho ánh mắt vô cùng xem thường.

      "Lời ngày hôm qua mình đều nghe hết rồi, cậu đừng cãi chày cãi cối nữa, ‘Tử Hâm, mai tới tìm em, có chuyện quan trọng muốn cho em biết, cho nên. . . . . . Ngày mai mặc kệ có chuyện gì em cũng được đuổi !!’.” Daisy vừa cười to, vừa bắt chước theo giọng điệu của Lê Hiên.

      Truyện được đăng chính thức và duy nhất tại *******************

      Lê Tử Hâm chịu được nữa mà trừng mắt nhìn , sau đó quay mặt chỗ khác coi TV, thèm nhìn nữa.

      "Tốt lắm..., nếu như vậy mình quấy rầy hai người hẹn hò nữa." Daisy phất tay, cố ý làm ra tư thế ưu nhã ra ngoài.

      Lê Tử Hâm nhìn bóng lưng Daisy rời , khóe môi nhịn được mà khẽ cong lên.

      lúc sau, cửa truyền tới tiếng gõ cốc cốc.

      Lê Tử Hâm bất đắc dĩ lắc đầu, Daisy này, ra cửa luôn là quên mang đồ quan trọng theo, có khi là điện thoại di động, có khi là chìa khóa, có lần còn vô cùng khoa trương về đúng năm lần, để lấy cái gì đó.

      "Kẻ ngốc này, sao lại. . . . . ." Lê Tử Hâm vừa , vừa đưa tay mở cửa, lại nghĩ rằng, người đứng ở trước cửa chính là Lê Hiên, lời vừa mới lên tới miệng nuốt xuống toàn bộ.

      " xảy ra chuyện gì?" Lê Hiên mỉm cười nhún nhún vai.

      Lê Tử Hâm thu lại nụ cười, lắc đầu bày tỏ có gì.

      Lê Hiên thấy vừa nhìn thấy lặp tức thu lại nụ cười, trong lòng có chút khổ sở, nhưng mà biết, muốn lấy được lòng của Lê Tử Hâm vô cùng khó, bởi vì hai người khuya ngày hôm trước làm ra chuyện thân mật như vậy, nhưng vẫn cự tuyệt muốn gặp mặt .
      Last edited by a moderator: 1/5/15
      Friendangel2727 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :