1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gian Thương Hai Mặt

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      darkorange;']BeTa: Hà Đoàn

      Chương 9.4

      Đôi mi thanh tú chớp. Như thế mới vui a, nàng nghĩ tới tên kia lại chọn thời gian vào lúc này, vừa vặn chọn ngay lúc mọi người cũng ở trong phủ! Dừng tay lại, lúc này trong đại sảnh chỉ có tiếng la hét, còn mang theo tiếng kêu của nhóm hạ nhân.

       “Ngũ thiếu phu nhân, bọn họ chính là tìm ngài, ngài đừng nên ra, biết xảy ra chuyện gì đâu?” Phúc quản biết là đây là cái ý kiến hay.

       “ sao đâu, hộ vệ trong phủ hẳn là qua ngăn lại, bọn họ ở đây, họ Lí dám làm gì ta đâu, ngươi nhanh thông báo cho Ngũ thiếu gia trở về.” Man Tiểu Nhu cũng lo lắng chuyện này, khoát tay áo, thong dong đến đại sảnh.

      Nhìn bóng dáng nàng rời , đáy lòng của Phúc quản cảm thấy bất an. Nếu Ngũ thiếu phu nhân ra chuyện gì, da khẳng định bị Ngũ thiếu gia lột xuống dưới! Vội vàng chạy nhanh, phóng tìm Ngũ thiếu gia trước.

      Man Tiểu Nhu vừa đến bên ngoài đại sảnh, liền nhìn thấy vài nha hoàn vẻ mặt sợ hãi đứng ở cửa dám vào, mà bên trong còn liên tục truyền đến thanh vỡ tan của đồ vật, cùng với hộ vệ trong phủ giận đỏ mặt.

      Cười trộm chút, có thể thấy được, Lí Thiếu Vũ nhất định tổn thất thảm trọng, bằng , làm sao có thể đến đây phát hỏa như vậy, là trừng phạt đúng tội a.

       “Ngũ thiếu phu nhân.” Mắt sắc nha hoàn phát nàng đến đây, đám người vội vàng vây quanh bảo vệ nàng.

      Nàng trấn an đối với các nàng cười cười,“ cần lo lắng, ta xử lý là tốt rồi.” Là nên vào ngăn lại, những món đồ bằng này cũng phải rẻ tiền đâu nha.

      Bọn nha hoàn vừa nghe, vội hỏi:“Ngũ thiếu phu nhân, ngài cẩn thận a.” Lí công tử kia lúc trước đến làm khách dường như nổi điên, là khủng khiếp a.

       “Yên tâm.” Man Tiểu Nhu gật đầu, hướng đại sảnh đến.

      Tiến đến đại sảnh, giống như suy nghĩ của nàng, mặt đất rải rác có những món đồ sứ bị vỡ nát, hộ vệ trong phủ đem những tên làm càn này áp đảo mặt đất, trong đó còn bao gồm Lí Thiếu Vũ.

       “Ngũ thiếu phu nhân.” Sở phủ hộ vệ nhìn nàng gật đầu.

      Thong thả tự đắc chậm rãi đến chỗ ngồi của chủ nhà ở đại sảnh ngồi xuống, Man Tiểu Nhu nở nụ cười, nhìn người bị áp chế mặt đất giãy dụa,“Lí công tử, là chuyện gì bức xúc để cho ngài đến đây nổi cơn xúc động như thế?”

      Lí Thiếu Vũ diện mạo dữ tợn, oán hận trừng mắt nàng ngồi ở vị trí cao cao tại thượng,“Ngươi con tiện nhân này! Ngươi đưa cái gì cho ta?” Ngày đó khi trộm được binh khí đồ, ngày hôm sau liền ly khai, đường trở về Tế Nam, mãi đến đêm nghỉ, sau đó ra lệnh cho nhóm thợ rèn căn cứ theo binh khí đồ chế tao vũ khí.

      Vốn dĩ nhìn vũ khí được chế tạo ra, cũng là tin tưởng tràn đầy, nhưng nghĩ tới, binh khí khi đem đến binh doanh, lúc người ta kiểm tra, đao kiếm giao kích, kiếm, thương mà chế tạo bị chém thành hai đoạn ngay tại trước mắt , hoàn toàn chịu nổi kích động, hao tâm tổn phí đều hóa thành tro, càng làm cho trở thành trò cười ở thành Tế Nam! Những sỉ nhục này còn có tổn thất, đều là do nữ nhân trước mắt này làm hại!

      Man Tiểu Nhu nhún nhún vai,“Ngươi muốn binh khí đồ, ta liền cho ngươi phần binh khí đồ, có sai sao?” Lúc trước cũng là muốn binh khí đồ hay là binh khí đồ giả a.
      nkhanh3324, ChrisNgọc Tuyết thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng

      Chương 10.1

      trong lúc đắc ý vì đánh được người Lí Thiếu Vũ, hoàn toàn biết ngay sau đó xảy ra chuyện gì, chỉ biết cả người mình bay đứng lên, từ cửa đại sảnh đánh thẳng vào tường ở ngoài sân.

      Rồi chuyện sau đó, hoàn toàn nhớ nổi, bởi vì sau khi bị đánh văng lên tường trực tiếp ngất xỉu biết gì nữa.

      Phanh! Bàng! Thùng thùng bàng bàng...... Dọc theo đường rất nhiều thứ va chạm vào thân thể , tiếng đánh nhau lớn ngừng vang lên.

       “A!” Tiếng kêu hoảng hốt thập bội truyền đến.

      Man Tiểu Nhu té ngã đất đầu choáng váng đứng dậy nổi, gương mặt truyền đến lửa nóng đau đớn, đột nhiên hai tay được nâng dậy, nhìn thấy đại tẩu cùng nhị tẩu nâng nàng dậy.

       “Tiểu Nhu, muội sao chứ?” Hai người đồng thanh hỏi.

      Nàng nhắm mắt lại,“Muội......” Mới hé miệng ra, mặt lại truyền đến đau nhức,

      ràng lắm, nhưng lực chú ý của nàng lập tức lại bị dẫn dắt rời .

       “Hòa Khiêm! Dừng tay a!” Sở Hòa Kì chạy về Sở phủ, xông lên phía trước muốn từ phía sau lưng ôm chặt lấy .

      Man Tiểu Nhu vừa thấy ràng tình huống trước mắt, đôi mắt đẹp mở to, thể tin được những gì mình thấy.

      Nguyên bản Sở Hòa Khiêm đội mặt nạ tao nhã, tại quả thực giống như bị ác quỷ hóa thân, sắc mặt trầm tà khí, cả người tản mát ra loại hơi thở tàn bạo lại khủng bố, cước dẫm nát bụng Lí Thiếu Vũ, hai tay nắm lai thành quyến dính rất nhiều máu tươi.

      Khắp người toàn thân cao thấp đều dính máu khủng bố như thế, nhóm hộ vệ ùa lên muốn ngăn lại, nghĩ tới Sở Hòa Khiêm xoay người.

      cái, song chưởng rung lên phía trước, vận kình phóng ra.

       

      “Oa!” Nhóm hộ vệ đồng loạt ngã bay ra ngoài.

      Sở Hòa Khiêm trong đầu tràn ngập phẫn nộ, cùng với màn mới vừa nhìn thấy, sương mù màu đỏ trong đôi mắt che lấp hoàn toàn những ý chí sáng suốt trong đầu của , giờ phút này chỉ có ý tưởng, phải là giết, giết tất cả những người muốn ngăn cản ! Mắt đỏ đậm tràn ngập sát khí, nở nụ cười quỷ dị, nắm tay dính đầy máu tươi, nhắm thẳng vào mặt tên Lí Thiếu Vũ huyết nhục mơ hồ đánh tiếp.

       “Hòa Khiêm! Dừng tay a!” Sở Hòa Kì dùng hết toàn lực ngăn cản. Nếu để cho đánh tiếp, tên kia nhất định phải chết! giết người đó!

      Cảm nhận được có người quấy nhiễu , Sở Hòa Khiêm quay đầu, quyền chém ra. Nếu ai dám gây trở ngại ,

      quyền phóng ra nguy hiểm, rống lớn kêu,“Sở Hòa Khiêm!”

      xong, tại Hòa Khiêm lại giống như năm đó, hoàn toàn mất khống chế, hoàn toàn nhận ra bất cứ thanh của kẻ nào.

      Sở Hòa Kì võ công thâm hậu, nhưng công phu cao nhất toàn bộ Sở gia là Sở Hòa Khiêm, quyền vung ra trúng, lập tức vung gối đá về phía trước. Sở Hòa Kì bị đụng vào ngực, lảo đảo thối lui vài bước, cúi đầu --

       “Nôn!” Phun ra ngụm máu tươi. đối Hòa Khiêm thủ hạ lưu tình, dám sử dụng toàn lực, nhưng Hòa Khiêm trong cơn điên cuồng, còn nhận ra người trước mắt là ai.

       

      còn có tính dừng tay, mười ngón tay chộp tới, hung ác hướng đầu của Hòa Kì chộp tới.

      Sở Hòa Kì xoay người tránh né, nhưng Sở Hòa Khiêm lại đột nhiên giơ chân ôm lấy gót chân , mất đà, đầu nằm ngay hương mười ngón tay của Sở Hòa Khiêm vung tới….

      Vô cùng nguy hiểm, Sở Hòa Già cuối cùng cũng đuổi tới, vọt vào đến bên cạnh giơ tay gạt lấy tay của lão ngũ ra, lại thuận tay đem đại ca đẩy ra khỏi chiến trường, sau đó tiếp tục quay sang lão ngũ so chiêu.


      Hai người đánh cho vô cùng kịch liệt, cái bàn, ghế dựa đều bị nắm đấm phá hư hết, ngay cả đến gốc cột mà Sở Hòa Già vừa tránh vào đó, cũng bị Sở Hòa Khiêm nhổ bật lên.

       “Hòa Kì!” Đại thiếu phu nhân vội vàng vọt tới bên người trượng phu, lo lắng nhìn .

      “Đại ca, đây là có chuyện gì?” Man Tiểu Nhu giật mình ngây ngốc nhìn. tình làm sao có thể biến thành như vậy?“Người kia...... Là Hòa Khiêm?”

      “Các ngươi mau, Hòa Khiêm phát điên, tiểu tử này lâu có tức giận như vậy! Mau rời .” Sở Hòa Kì cố gắng

      Đứng lên, phụ giúp muốn ba người các nàng nhanh chóng rời , nhưng ngực tê rần, người lại ngã xuống đất.

       “Hòa Già!” Vẫn chú ý trong sảnh đánh nhau nhị thiếu phu nhân đột nhiên kêu to, lấy tay che kín miệng ngăn tiếng kêu thét lên, bởi vì nàng nhìn thấy Sở Hòa Khiêm cư nhiên từ cánh tay của trượng phu nàng xả khối thịt tiếp theo.

              Man Tiểu Nhu tâm run lên. Hòa Khiêm sao khủng bố lại hung tàn như vậy...... Nàng cần! Nàng cần!

      “Chết tiệt!” Bộ dáng này của tiểu đệ, so với mới trước đây còn muốn cuồng bạo hơn gấp mấy lần, Sở Hòa Già ngưng thần, xuống tay cũng hết sức vì có điểm cố kị. Nhưng nếu đánh bại , người chết tiếp theo có thể là cả toàn gia!

      Chính là, năm em bọn họ đều tự có am hiểu binh khí, có trường kiếm trong tay, đánh giống như là trứng chọi đá, mỗi khi đều là mạo hiểm tiến lên công kích Hòa Khiêm, đấu pháp của Hòa Khiêm điên cuồng tựa như muốn sống, hai mắt tất cả đều là tơ máu.

      Tiện tay nắm thanh gỗ gãy lên ngăn chặn những móng vuốt bén nhọn của chộp đến, nhưng Sở Hòa Khiêm sử dụng lực. đầu gỗ dày nặng liền nát bấy.

      Sở Hòa Già nhân cơ hội lại xuất ra quyền công kích ngay trọng điểm, quyền đánh đuổi loạng choạng vài bước, miệng bất ngờ chảy ra máu tươi, gầm tiếng, lại đánh tiếp.

       “Hòa Khiêm! cần a!” Nàng cần Hòa Khiêm điên cuồng như vậy, nàng sợ hãi! Man Tiểu Nhu chút nghĩ ngợi xông lên phía trước.

      “Tiểu Nhu!” Sở Hòa Kì ba người kêu to, nhưng kịp ngăn cản nàng.

      Sở Hòa Khiêm vươn trảo hướng về đầu của Hòa Già, Sở Hòa Già cắn răng dùng vật tiếp theo để cản bàn tay của , vừa thấy nàng xông đến, phân tâm mốt cái, lợi trảo kia kém mấy tấc chộp trúng mắt .

      Man Tiểu Nhu thân thủ ôm lấy thắt lưng trượng phu,“Hòa Khiêm, Hòa Khiêm, dừng tay!” muốn cố được vết thương mặt có bao nhiêu đau đớn, nàng lớn tiếng khóc kêu, bị cái dạng này của làm cho sợ hãi.

       

      Thân mình hơi hơi chấn động chút, lập tức biểu tình mặt biến đổi, cảm nhận được bên hông truyền đến lực làm trở ngại , vung chân cái đem người phía sau đá bay .

       

      Sở Hòa Kì vận công tập hớp khí lực toàn thân, xông lên phía trước tiếp được Man Tiểu Nhu té rớt từ giữa trung,“Tiểu Nhu, muội cần qua, tại Hòa Khiêm nghe thấy tiếng của muội đâu.” Làm đệm lưng, bị ép tới thở nổi.

       

      Nàng khóc lắc đầu, gắng gượng đứng bật dậy, chạy nhanh đến chỗ Sở Hòa Khiêm, lần này tay nàng vòng trước thắt lưng , gọi to, ,“Hòa Khiêm, Hòa Khiêm, ta là Tiểu Nhu a, Hòa Khiêm...... Dừng tay!”

       

      quăng vài thứ, đều vùng vẫy ra lực lượng bám chặt lưng, buông tha công kích Sở Hòa Già ở đối diện, định giải quyết trói buộc lưng trước, bàn tay nắm áo của nàng lên, đem cả người nàng treo lơ lửng giữa trung, chưởng khác vận sức chờ phát động.

       

       

      Man Tiểu Nhu bay lên hai chân giật giật, hai mắt đẫm lệ sương mù,“Hòa Khiêm, ta là Tiểu Nhu......”

      Nháy mắt, cuồng bạo mặt tia nghi hoặc, lập tức dấu , chưởng đánh úp về phía mặt của nàng .

      cần a!” Sở Hòa Già kịp ngăn cản.

      Tay của Sở Hòa Khiêm trong lúc hiểm nguy dừng lại ở trước mặt Man Tiểu Nhu, nhìn tay mình nắm chặt lấy áo của nàng, mặt có vài giọt nước mắt, nóng tay đau quá, thong thả buông tay người nàng ra, đôi mắt màu đồng mê mang khó hiểu nhìn nàng.

       

       

      Năm ngón tay bấu chặt gáy nàng, chỉ cần dùng lực mạnh chút, đưa nàng gặp Diêm Vương, vốn dĩ nên làm như vậy, nhưng tay thể xuất lực, cánh tay run run, chậm rãi buông lỏng ra lực đạo, nhìn nước mắt của nàng.

       “Hòa Khiêm, Hòa Khiêm của muội, Hòa Khiêm muội nhất......” Man Tiểu Nhu nghẹn ngào giọng gọi, giơ tay lau vết máu dình mặt , thong thả lau xuống những vết máu môi .

       

      Nàng từ khi sinh ra đến bây giờ, cho tới bây giờ từng sợ hãi qua như vậy, phải sợ hãi bộ dáng cuồng bạo như vậy của , mà là muốn thấy biến thành như vậy, nàng biết Hòa Khiêm phải như thế...... tại hai tay dính đầy máu tươi, làm tổn thương người khác cũng bị thương chính mình, vết thương người nhiều kể xiết...... Lòng của nàng đau quá!

    3. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :yoyo63:Hai người đúng là súng đồi:yoyo53: Kẻ 8 lương người nữa căn thôi

    4. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :04(1)::04(1):Ngủ công tử lần đầu biết nên sát đình, còn hơi mơ hồ:038::038:

    5. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      Nàng vẫn sói vào nhà:059::059:Đâu dể dàng đổi sói :notforgiven::notforgiven:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :