1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Gia Thiếu Dạy Dỗ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Thư Họ Phạm

      Tiểu Thư Họ Phạm Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      70
      Chương 34: Thái tử, công chúa

      kiêu ngạo của Du Niệm giống như hòn đá ném vào mặt hồ phẳng lặng, phá tan bình tĩnh và đánh mạnh vào những tư tưởng bị xiềng xích.

      Đôi mắt hoang vu của Lương Lễ chiếu thẳng vào bóng dáng Du Niệm, đôi mắt đen nhánh chút ánh sáng tựa như bầu trời đêm vô tận, bất chợt xẹt qua ngôi sao băng, huyền ảo gì so sánh được.

      Mạnh nhất sao?

      Hôm sau, ánh nắng ấm áp phủ xuống toà biệt thự rộng lớn, giảm phần nào trầm và nghiêm trang, tăng thêm chút sức sống.

      chiếc xe thể thao màu xanh đậu trước cổng sắt cao lớn. Từ ngoài nhìn vào là con đường rợp sỏi đá kéo dài đến tận nhà chính. Dọc hai bên đường là những căn biệt thự , đài phun nước nằm giữa vườn hoa, bãi cỏ là chiếc xích đu trắng trông như bức tranh cổ tích. Nhưng khung cảnh lãng mạn ấy lại bị phá hỏng bởi chiếc cổng sắt màu vàng nặng nề máu tanh.

      Đây chính là chứng nhân lịch sử huy hoàng của gia tộc La Sinh Nhược, nó lắng đọng biết bao nhiêu máu và nước mắt.

      Cổng lớn từ từ mở ra, thân ảnh mảnh mai nhắn của chậm rãi đến.

      Khúc Quyến Sí dựa nửa người vào xe, đôi mắt khép hờ loé sáng dõi theo bước chân tao nhã của , tựa như chờ đợi bước vào tim mình. Cảm giác thoả mãn, hạnh phúc xa lạ mà mãnh liệt. Nó như lời nguyền rủa mà mật mã chính là từ “Thích” được phá giải ngày hôm qua.

      chờ lâu chưa?” Du Niệm cầm hộp thức ăn đứng trước mặt Khúc Quyến Sí, nghiêng đầu nở nụ cười vui sướng.

      “Khụ” Khúc Quyến Sí bối rối ho khan, mở cửa kế bên tài xế đẩy Du Niệm vào.

      Chiếc xe bon bon xuống núi, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy vài ba vận động viên vác balo leo núi, hoặc các du khách lái xe đạp tham quan, chụp ảnh.

      ăn sáng trước nhé” thanh lười biếng ngái ngủ xua bầu khí yên ắng.

      “Được” Hôm qua Khúc Quyến Sí có nhắn tin báo trước cho nên đem theo bữa sáng.

      Nghĩ đến vẻ mặt đau lòng, mất mát của mẹ Bảy, và lời than thở oán trách tiểu thư có niềm vui mới vứt bỏ tình cũ của bà, Du Niệm kềm được phì cười.

      Hạ Hương các.

      Nhà hàng điểm tâm này rất nổi tiếng trong giới thượng lưu. Nhiều nhà quyền quý ở xa thể lại thường xuyên hay sai phái người giúp việc đến mua mang về. Thức ăn ở đây rất đắt đỏ do sử dụng nguyên liệu tươi mới và đầu bếp có tay nghề cao cấp. Mỗi món đều được các chuyên gia dinh dưỡng nghiên cứu điều chế.

      Hiển nhiên đây chẳng phải là lần đầu Khúc Quyến Sí đến đây, nhân viên phục vụ vừa thấy nhiệt tình chạy tới, kính cẩn chào hỏi. Sau đó đưa họ tới vị trí quen thuộc. Cũng đúng, đường đường là thái tử điện hạ, ai dám nể mặt cơ chứ.

      “Xem ” Khúc Quyến Sí chuyển thực đơn cho Du Niệm. hơi tức giận vì Du Niệm bị khinh thường. Khúc Quyến Sí dùng ánh mắt cá chết liếc người bồi bàn khiến sắc mặt ta trắng bệch, sống lưng tê dại.

      Do Du Niệm mặc đồng phục màu đen nên ta mới cho rằng chỉ là người bình thường, lại ngờ vị trí của trong lòng thiếu gia Khúc Quyến Sí giống người khác. nhân viên quèn như cũng dám bắt nạt ấy?

      “Khúc thiếu gia, đến rồi …Ồ, vị tiểu thư này có muốn thử món bánh mật đào mới ra lò của chúng tôi ? Ngọt mà ngấy còn có tác dụng làm đẹp da nữa” Giọng thánh thót như chim hoàng oanh đột ngột truyền đến.

      Người cất tiếng là mặc sườn xám màu đỏ mỉm cười đằm thắm. Thấy Khúc Quyến Sí kéo ghế cho Du Niệm, nụ cười của ta hơi phai nhạt, sau đó lại cong lên, dịu dàng uyển chuyển đề nghị.

      Du Niệm đặt thực đơn sang bên, ngước mắt : “Cảm ơn, cho tôi phần bánh trà xanh đường.”

      Thần Điềm Nhi thầm đánh giá bộ đồng phục của Du Niệm, tuy học viện hoàng gia Boutis là học viện quý tộc, nhưng nơi đó dựa vào thân phận và địa vị để thu nhận học sinh. Thậm chí chẳng thiếu những kẻ nghèo hèn, ti tiện trong trường ấy chứ. Bọn chúng chỉ cần thân thế trong sạch, học giỏi là có thể xin học bổng tiến vào.

      Tới nhà hàng cao cấp mà gọi ăn món đơn giản như vậy. này biết thưởng thức hay là ta hiểu ngôn ngữ Iberian?

      “Xin lỗi, chỗ chúng tôi có bánh trà xanh. biết có cần tôi giải thích các món ăn thực đơn ạ?” Điềm Nhi cung kính lễ phép nhưng lời lại giấu châm chọc.

      Du Niệm nhướng mày lộ ra đôi mắt hoa đào sắc bén: “Cảm ơn, cần.”

      Ngôn ngữ Iberian chính là tiếng ở thế giới kia. Kỳ Du Niệm thuộc lòng tất cả các loại ngôn ngữ thế giới. Vài chục năm trước, do quá nhàm chán nên nàng lội về thời viễn cổ học luôn cả chữ viết của người Maya.

      Haizz, có thể tại Du Niệm tìm ra cái gì mới để học nữa rồi.

      “Nhưng chúng tôi có bánh trà xanh mà” Thần Điềm Nhi uất ức giải thích, người biết còn tưởng rằng Du Niệm ỷ thế gây khó dễ ta nữa kìa.

      ta khó xử nhìn Khúc Quyến Sí. Khúc Quyến Sí miễn cưỡng nhíu mày hỏi Du Niệm: “Em thích bánh trà xanh đường à?”

      “Đúng vậy, em thích tất cả loại trà xanh, nhưng lại ghét vị ngọt” giống như khi uống cà phê, chưa bao giờ thêm đường và sữa.

      “Ừ! Chỗ này có vậy chúng ta nơi khác” Khúc Quyến Sí đứng lên.

      Thần Điềm Nhi bị thái độ của tát vào mặt lập tức hiểu ra mình vừa làm chuyện ngu xuẩn gì. Danh tiếng lười biếng của Khúc Quyến Sí ai mà biết, ngay cả ăn cũng mệt thế mà hôm nay lại dẫn theo đến đây dùng bữa sáng. vậy còn muốn chuyển chỗ khác, bởi vì ở đây có món ăn mà đó thích.

      Đáy mắt Thần Điềm Nhi loé lên bực tức nhưng vì mục đích của mình ta nhịn xuống. Nếu hôm nay Khúc Quyến Sí vui bỏ , ta khẳng định bao giờ quay trở lại đây nữa.

      ra là vậy à, Khúc thiếu gia, hai vị cần phiền phức thế đâu. Tôi cầu đầu bếp làm riêng cho vị tiểu thư này. Tay nghề của Hạ Hương Các chúng tôi là số đấy nhé” Thần Điềm Nhi giả vờ tươi cười ngọt ngào, hào phóng, ngăn cản động tác Khúc Quyến Sí.

      “Ồ? Sao tôi chưa từng nghe Hạ Hương Các có dịch vụ nấu riêng cho khách vậy?” giọng nữ gợi cảm, dịu dàng lại mất cường thế xen ngang.

      Khác với táo bạo của Đan Vận Hi, người phát ra thanh này có tính cách chững chạc, pha chút kiêu căng tự tin từ trong xương. Công chúa Đoan Mộc Tịch Nhã của vương quốc Iberian, trong hai người có quyền thừa kế ngôi vị.
      Chris thích bài này.

    2. Tiểu Thư Họ Phạm

      Tiểu Thư Họ Phạm Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      70
      Chương 35: Đáp ứng mọi cầu

      Mái tóc vàng buông xoã uốn lượn như sóng nước, đôi mắt xanh lục xinh đẹp như viên ngọc Emeirald, nụ cười hiền hoà nhưng mất khí chất hoàng thất cao quý trời sinh. như đoá hoa hồng có gai, rực rỡ kiều diễm khiến đàn ông rung động.

      Du Niệm nhạy cảm phát đôi mắt lạnh lùng, sắc bén giống như loài sói canh chừng con mồi gắt gao. lơ đãng liếc sang.

      Ơ! Đây phải là Côi Dạ Tước sao? Mới có mấy tiếng gặp mà ta thay đổi khá nhiều. Chậc! Xem đôi mắt xâm lược kìa, muốn xé nát à?

      Đoan Mộc Tịch Nhã lại gần, ngại ngùng cười với Khúc Quyến Sí: “Hôm nay may mắn, lâu rồi tôi mới ra ngoài ăn sáng, ngờ lại gặp được A Sí.”

      Khúc Quyến Sí khịt mũi kéo Du Niệm vào lòng tuyên bố chủ quyền. Híp cặp mắt báo tàn nhẫn: “Tước, cậu nhìn cái gì?”

      Hai người đàn ông này, bên là bạn trai, bên là tình nhân. Tình địch gặp mặt, trừng nhau đỏ mắt.

      Du Niệm hề bối rối hay lo lắng chuyện chân đạp hai thuyền bị vạch trần. thuận theo Khúc Quyến Sí tựa vào ngực nhìn thẳng Côi Dạ Tước.

      ai thích nổi cảm giác bị coi thường như thế này huống chi người có thân phận như Côi Dạ Tước. ta lạnh lùng lườm Khúc Quyến Sí. Nhớ đến động tác vừa rồi của cậu ta, khoé miệng vểnh lên nụ cười trêu tức.

      Haha, quen nhau chưa bao lâu thế mà Khúc Quyến Sí lọt vào bẫy của La Sinh Nhược Du Niệm rồi. Xì…nếu biết ta ăn lộn giường với cả chiều hôm qua, biết nét mặt của cậu ta đặc sắc như thế nào. rất muốn xem…

      , phải công nhận La Sinh Nhược Du Niệm này rất cao tay.

      “Tước?” Khúc Quyến Sí đè giọng cảnh cáo, cực kì ưa ánh mắt của cậu ta. Kênh kiệu cái gì chứ, cứ như là lén lút làm điều mờ ám gì đó mà biết vậy.

      Cùng là động vật hoang dã, Côi Dạ Tước đương nhiên biết hậu quả chọc giận Khúc Quyến Sí. Báo, sói và sư tử thỉnh thoảng chơi đùa với nhau, nhưng bản tính vẫn coi nhau là bạn bè chân chính, ai cũng vừa mắt đối phương.

      “Chẳng qua là tôi cảm thấy Du Niệm càng ngày càng đẹp. nghĩ có phải ấy được làm chuyện gì đó thoải mái cho nên mới như vậy ?” Đôi mắt xâm lược chứa đầy ám chỉ nhìn về phía Du Niệm. Giọng tuy vô cùng lịch đứng đắn nhưng lọt vào tai mọi người lại biến thành quyến luyến say mê, mập mờ ái muội.

      “Côi Dạ Tước!” Khúc Quyến Sí siết chặt tay Du Niệm, thanh nồng nặc nguy hiểm. Thái độ của Côi Dạ Tước khiến bất an, giống như đồ vật quý giá của mình bị người ta dòm ngó, lăm le cướp đoạt.

      này là của , chỉ thuộc về mình !!!

      “A Sí đừng hung dữ vậy, tôi chỉ thôi mà” Côi Dạ Tước đút tay vào túi quần, ánh mắt trần trụi quét ngang dọc người Du Niệm. So với kiểu biếng nhác của Khúc Quyến Sí đồng phục người Côi Dạ Tước mang tới cảm giác uy nguy giống như long bào của hoàng đế.

      “Đúng đó A Sí, đừng khó tính như vậy, tụi em chỉ đến đây ăn sáng thôi mà” Đoan Mộc Tịch Nhã đảo mắt phức tạp sang Du Niệm, “Dù sao cũng là bạn bè, hay chúng ta ngồi chung , lát nữa cùng nhau đến trường luôn. Hôm nay để tôi mời nhé tiểu thư Du Niệm?”
      Du Niệm hờ hững, ánh mắt trong trẻo chứa đầy quan tâm nhìn Khúc Quyến Sí: “Nếu muốn ăn ở đây chúng ta chỗ khác, dù sao nơi này cũng có bánh trà xanh.”

      Phút chốc, lửa giận ngùn ngụt của Khúc Quyến Sí biến mất, đắc ý khiêu khích Côi Dạ Tước: “Thôi bỏ , lười lắm.”

      xong Khúc Quyến Sí liếc Thần Điềm Nhi lặng lẽ vẽ vòng tròn: “Làm cho tôi phần bánh trà xanh đường.”

      “Dạ” người phục vụ lanh lẹ xếp thêm hai chiếc ghế.

      ngờ quan hệ giữa A Sí và tiểu thư Du Niệm thân mật đến vậy. Xem ra hết mê mẩn Nhất điện hạ rồi” Đoan Mộc Tịch Nhã ngồi bên cạnh Côi Dạ Tước, nâng ly nhấp ngụm sữa tươi.

      Du Niệm nghiêng đầu “Nhất điện hạ? Nếu ý là Đan Khương Hằng tôi có hứng thú với ta.”

      Đoan Mộc Tịch Nhã kinh ngạc bật thốt, tay cầm ly sữa cũng khựng lại: “Hả?”

      “Quả tôi có hứng thú với Đan Khương Hằng, chỉ là người đó thích hợp làm bạn trai mà thôi” người ta giấu thứ gì đó vô cùng nguy hiểm. Kiểu người này gặp rất nhiều, kẻ nào cũng thầm tính toán nhằm khống chế, giam cầm và độc chiếm .

      Khi , bọn họ cưng chiều đối phương hết thảy, cho dù huỷ diệt trời đất cũng chẳng sao, khiến ấy được người ta hâm mộ thôi. Nhưng khi hết tình cạn nghĩa quá khứ chỉ là mớ rác rưởi, bị người người phỉ nhổ.

      Mặc dù loại tình này được nhiều người theo đuổi, nhưng người từng kiểm nghiệm vài lần như Du Niệm ngán tới tận cổ rồi. Bây giờ chỉ cần phát vị trí của kẻ nào có đặc tính này là xách mông lên chạy xa ba ngàn cây số.

      Diệt hết rắc rối chẳng tốn bao nhiêu thời gian nhưng thừa nhận thứ tình cảm này của họ rất đáng để thưởng thức. nào nhận được tình như vậy quả rất may mắn. Tất nhiên, trừ ra.

      chỉ Đoan Mộc Tịch Nhã mà ngay cả Côi Dạ Tước cũng đần mặt. Khúc Quyến Sí cau mày, hình như trước đây có cái lý luận nào đó của Du Niệm bị quăng ra khỏi đầu, nhưng tại nào có tâm trạng lục lọi lại. Trong lòng như bị đổ thùng giấm chua chát.

      “Ha…” đôi mắt xanh biếc xẹt qua ánh sáng quỷ dị, cười khẽ: “Tiểu thư Du Niệm thẳng như vậy sợ A Sí ghen tị à?”

      Du Niệm chớp mi, tò mò hỏi Khúc Quyến Sí: “A Sí, ghen hả?”

      “Em thử xem?” Khúc Quyến Sí nheo mắt, vòng tay qua thắt lưng , chỉ cần hơi dùng sức chút cơ thể Du Niệm có thể bị gãy đôi. vùi đầu hít hà hương thơm thích. cảm giác ôm vào lòng, giống như cả thế giới của đều do gánh vác vậy.

      Du Niệm cười tươi tắn: “ là bạn trai của em, lại ghen vì em. Cái này gọi là biểu thương bạn , có thể thoả mãn lòng hư vinh của em đó.”

      sao? Vậy lúc nào em mới thoả mãn hư vinh cho bạn trai em đây?”

      “Uhm…” Du Niệm trầm ngâm, bỗng nhiên cười hì hì, phóng lá bài.

      Thần Điềm Nhi dẫn theo bồi bàn bê thức ăn lên bất ngờ bị lá bài xẹt ngang qua, tuy có vết thương nhưng cái lạnh thấu xương kia khiến ta run rẩy suýt tè ra quần. ta sợ hãi hét toáng lên.

      Du Niệm vui vẻ hăm doạ: “Nếu còn dám tính kế bạn trai tôi. Coi chừng tôi giết .”
      Chris thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :