Hai người lăn lộn dây dưa, cho đến khi thoả mãn mới thôi.
lật người xuống, nằm ngửa thảm trải sàn, lồng ngực bởi vì vừa mới vận động kịch liệt mà phập phồng. Thạch Đan Kỳ nằm ở người , cả người yếu đuối vô lực, cm cũng muốn nhúc nhích.
từ từ hồi hồn lại, khẽ vuốt lông mi hoàn mỹ của .
ra , hai người bọn họ công chứng kết hôn.
Tất cả đương nhiên là mưu của Trần Cửu Hãn .
Bởi vì nhà mẹ d8ẻ của mẹ Trần là Đại Gia Tộc nên buổi tiệc sinh nhật bình thường cũng làm tới mười mấy bàn. Tục lệ kết hôn của người Đài Nam rất nhiều thứ, càng nghĩ càng kinh hãi.
Cuối cùng hai người thương lượng chút, quyết định hãy tìm ngày công chứng kết hôn. Chờ sau khi mọi người phát gạo nấu thành cơm, bọn họ cũng làm được gì.
là như vậy, hai người cũng biết chuyện này nếu để người lớn biết được nhất định nổi giận lôi đình, nên ai muốn làm con chim đầu đàn ra .
"Mẹ mà biết đem từng lớp da người lột sạch!" đe dọa.
"Làm sao biết bà ấy chỉ lột mỗi da ?" vẫn nhắm hai mắt kêu rên.
"Mẹ là người như thế nào? Bà ấy nhất định nghĩ ngày nào em cũng bị bắt nạt, lấy nước mặt rửa mặt nên thể làm theo ý .” vội vàng bày ra nụ cười vô tội.đ/llq/d/d//d/d/
Trần Cửu Hãn biết nên khóc hay cười, dùng sức gặm vai , gặm đến lúc kêu lên mới thôi.
Hai người vào phòng tắm rửa, sau đó trở lại phòng khách, tiếp tục xem tờ báo, Trần Cửu Hãn nằm bắp đùi , thư thả xem ti vi.
là rất lâu rồi có nhàn nhã như vậy. Thời gian trước bận bịu với tuần san, còn lo phát triển phần mềm mới.
Sau khi Trần Cửu Hãn trở về công ty lâu, phòng nghiên cứu phần mềm được thành lập, lúc đầu có Kiệt trợ giúp. đ/ll/q/d/d/d/
Từ từ, Kiệt đem quyền chủ đạo giao lại cho , còn mình thăng lên làm phó tổng giám đốc. Vì vậy Cửu Hàn trở thành người quản lý bộ phận này.
Vốn là Thạch Đan Kỳ còn có chút lo lắng tính tình của gây xích mích nhưng ngược lại Trần Cửu Hãn làm việc công tư phân minh, hề thiên vị ai.
Chỉ là có chuyện khiến Thạch Đan Kỳ cười lâu. Có lần có người mới đến công ty, phụ trách công việc tiếp đón khách hàng, khi thấy tên tiếng đằng sau danh thiếp của Trần Cửu Hàn lập tức kêu “ Q” cách vang dội.
Nghe vì vậy mà người đó mỗi ngày đều sống bằng chết. đ/ll/q/d/d/d/
Năm ngoái ông chủ cho nhân viên tham gia cổ đông, Trần Cửu Hãn cũng ở trong đó.
Thạch Đan Kỳ xem qua báo cáo của bọn họ mấy năm nay, thấy tương lai nhất định phát triển rất lớn nên cũng ủng hộ mua cổ phiếu.
Cho nên thu nhập mỗi năm còn có thêm hoa hồng từ cổ phiếu.
Cuộc sống của bọn họ như đại gia. Nhưng so với gia đình bình thường khác đầy đủ hơn nhiều. Hai người cũng còn trẻ tuổi, tương lai còn có khả năng kiếm được nhiều tiền.
Trần Cửu Hãn nhìn TV lát rồi tắt , ném cái điều khiển ti vi , nhắm mắt nằm đùi Thạch Đan Kỳ.
Thạch Đan Kỳ kéo cái chăn lên đắp qua người , để cho nghỉ ngơi tốt.
lát sau, cẩn thận từng li từng tí dời đầu ra, chuẩn bị vào nhà bếp làm bữa ăn tối.
King…kong… tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên.đ/ll/q/d//d
Hôm nay có mời khách mà! Thạch Đan Kỳ buồn bực lau lau tay, từ phòng bếp vội vã ra
"Tới liền." Trần Cửu Hãn ngồi dậy, xoa xoa gáy, tới cửa. Vị khách ngoài cửa làm hai người sửng sốt kinh ngạc “Mẹ?” Thạch Đan Kỳ kinh ngạc .
Sau khi nhà này được mua lâu mẹ có tới lần, sau đó cũng tới nữa. Sao hôm nay lại đột nhiên xuất ?
"Đan, Đan Kỳ…." Mẹ Thạch vặn vẹo cái túi sách, cặp mắt ửng đỏ, nhan sắc tiều tụy, cà lăm gọi con .
Vẻ mặt Trần Cửu Hãn nhanh chóng trở nên lạnh lùng "Dì Thạch." tránh ra để bà ấy vào
Hai chữ “Dì Thạch” làm Thạch Đan Kỳ khẽ đỏ mặt.
Mẹ Thạch có chút sợ hãi người con rể này, chỉ gặp nhau mấy lần nhưng cậu ta đều dùng vẻ mặt lạnh nhạt, gần gũi cũng lạnh nhạt, cho nên bà nghĩ càng ít đụng chạm tới cậu ta càng tốt.
"Mẹ, sao hôm nay mẹ lại rãnh rỗi như vậy?" Thạch Đan Kỳ cởi tạp dề xuống, từ trong phòng bếp ra. dd/ll./q//d/d/
Trần Cửu Hãn liếc bà cái rồi thẳng vào phòng bếp lấy nước uống. Thạch Đan Kỳ biết đối với việc mẹ đối xử tệ với vẫn còn canh cánh trong lòng.
Giấu đứa bé trong nhà, mỗi tháng chỉ ném cho khoản phí ăn no cũng thể chết đói. Nếu muốn nuôi đừng sinh, nếu sinh phải có trách nhiệm.
"Đan kỳ!" Con rể vừa rời mẹ Thạch nắm tay con khóc lớn.
"Mẹ, xảy ra chuyện gì?" Thạch Đan Kỳ dẫn bà vào ngồi ghế sa lon trong phòng khách.
"Ông, ông ta có người ở ngoài… ông ta muốn ly hôn với mẹ…” Mẹ Thạch nhào vào đầu vai con khóc lớn, nức nở nghẹn ngào khóc sụt sùi."Bạn bè đều với mẹ, ông ta có nuôi người ở Đại Lục, mẹ vẫn tin… Đầu năm nay mẹ tự mình qua đó ông ta làm như có chuyện gì… bây giờ lại đòi ly hôn với mẹ, người phụ nữ kia thay ông ta sinh con trai, con của mẹ với ông ta cũng lớn rồi… trách nhiệm cũng hết, muốn theo đuổi hạnh phúc của mình…”
Last edited by a moderator: 22/4/15