Gia, Khẩu Vị Quá Nặng Nha - Hắc Tâm Bình Quả (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      @Calamia , Chào em, về vấn đề edit chung 1 bộ truyện như thế này đúng ra khá là tế nhị, tế nhị nhất là bạn edit trc bạn edit sau từ 'ăn cắp chất xám' thế này. Theo chị nghĩ, nó quá nặng. Bởi tuy edit là cực, nhưng cái từ 'chất xám' đó nó bao gồm rất nhiều nghĩa, trong đó quan trọng nhất là bản quyền tác giả, do chính tác giả viết. chứ ko phải bản dịch, edit thế này
      Chị từng thấy rất nhiều trường hợp lấy của ng khác về sửa đổi vài từ sau đó biến thành của mình, nhưng bạn chính chủ có cách phân biệt ra và vạch thẳng lí do tại sao như thế.
      đó là câu cú từ tiếng trung ra sao, khi ra cv thế nào, và bạn ấy ko dùng nghĩa đen, mà dùng nghĩa bóng, giảm tránh, lắt léo mà chỉ mình bạn ấy mới biết.
      hai em edit chung 1 bộ truyện từ nguồn tiếng trung, cho dù sử dụng 1 bản Quicktranlate khác nhau, nhưng có 1 số câu giống nhau.
      Nên nếu em bạn @Natalie Pham ăn cắp của em, em phải chứng minh bạn này lấy cắp của em bằng cách là em đưa đoạn đó dẫn chứng lên đây, thứ nhất là bản convert, thứ hai là đoạn tiếng trung, bản edit của em và bản edit của @Natalie Pham
      chứ em ko thể suông 1 cách đơn giản như thế này, rồi 'xin lỗi' cách mỉa mai như thế được.
      Thà ko xin lỗi, nhưng xin lỗi phải là thực biết lỗi và chân thành hãy thốt nên lời xin lỗi đó em nhé.

    2. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @Calamia bạn ơi , mình chưa đọc truyện bạn edit ,cũng chưa đọc bản @Natalie Pham edit , nhưng mà cái câu " 1 số câu văn y xì " mình thấy hơi vô lý , bạn thử đọc bản edit truyện mạng và SÁCH XUẤT BẢN thử xem , mình thấy có mấy tỉ câu " y xì " luôn ấy chứ , bộ lẻ người dịch đọc bản edit rồi đạo sao ?? :th_15: , giống mà y như đúc , như bản coppy bạn hãy là " ăn cắp " nhé , chứ edit cùng 1 truyện có nhiều câu giống với 1 nhau đối bộ truyện dài như thế ko thể nào tránh khỏi đâu bạn:061:

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @All: cám ơn các bạn ủng hộ và chia sẻ với mình. Tính m khi ra hết suy nghĩ rồi, ko để bụng và buồn mấy chuyện linh tinh đấy đâu. Vả lại có các ở bên ủng hộ thế này. Mình cố gắng edit. :hoan ho::hoan ho::hoan ho:
      Và đặc biệt cám ơn @OrchidsPham @Hằng Lê @LạcLạc @Chó Điên nhiều lắm vì thay mình hết những điều mà m muốn . Iu cả nhà nhìu lắm cơ. :037::037::037:

      Chào B @Calamia: M hơi tiếc vì chưa kịp đọc commt của b, b sửa lại rồi. nhưng đọc tất cả commt của c em trong nhà m, cũng hiểu sơ qua nd ấy là gì rồi. Những điều cần c e trong forum thay cho m. Nên m chỉ ngắn gọn cho b biết là mình có đủ năng lực để tự tạo ra sản phẩm riêng của mình mà ko cần phải "ăn cắp chất xám" của người khác để chắp vá cho bộ truyện mà m edit đâu. M chỉ thế thôi, còn đâu b thích nghĩ thế nào là chuyện của b. :uong2::uong2::uong2:

    4. Calamia

      Calamia New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      4
      Vậy nhé.
      Last edited: 21/6/15

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 45: giải phẫu biến thái
      Editor: Natalie Pham


      Ngày hôm sau, Chu Nhã Nhã học. Học viện Lưu Tư Lan thiếu người, đối với những học sinh khác mà chẳng có bất kỳ ảnh hưởng gì cả.


      Buổi chiều khi tan học, chiếc xe thể thao màu đen mới tinh đỗ trước cổng trường Lưu Tư Lan, có điều con đường của học viện Lưu Tư Lan thiếu những chiếc xe đẹp và nổi tiếng cho nên chiếc xe thể thao này có gì để thu hút cả, nhưng do ta chưa biết quy định của trường, đỗ xe trước cổng trường, quấy nhiễu ít người.


      Nhưng người lái xe để ý đến điều này.


      Vừa mở cửa ra, người đàn ông mặc quần áo thể thao màu đen từ xe bước xuống, trông rất tri thức và nhã nhặn nhưng vì biết quy định đỗ xe nên ấn tượng về giảm .


      Chu Tô Luân lấy di động ra, gấp rút gọi điện cho người con tâm tâm niệm niệm cả đêm hôm qua, trong đầu lúc nào cũng lên khuôn mặt đáng xinh đẹp và vẻ yếu đuối như hoa sen cần được bảo vệ đấy, ngay cả lúc ba mẹ cho biết chuyện em chẳng thể nào nghe được gì, nghĩ đối với Bạch Tố Tình là nhất kiến chung tình (Vừa thấy ).


      Được Bạch Tố Tình ngượng ngùng đáp lại, Chu Tô Luân cúp máy, tươi cười dựa lên thân xe đợi người, tạm thời vào cảnh giới ngọt ngào, chẳng thèm để ý đến tiếng còi xe phía sau , khiến mấy người lái xe ở phía sau thể chịu được, người nào mà dám đỗ xe ở đây vậy, làm trễ giờ bọn họ đón tiểu thư với thiếu gia của bọn họ rồi!


      Mộc Như Lam cùng với mấy thành viên trong hội học sinh vừa mới ra thấy chiếc xe đỗ bên trước cửa lớn, cổng trường Lưu Tư Lan chia làm hai bên, bên để cho xe cộ lại, còn bên kia là bãi đỗ xe của học viện Lưu Tư Lan, học sinh trong trường đứng ở bãi đỗ xe kia để chờ xe nhà mình, mà chiếc xe đen này lại đỗ trước cổng trường bên xe cộ lại, vì vậy chặn tất cả các xe vào trường đón học sinh, chỉ lúc thôi, xe ô tô bị chặn lại phía đằng sau xếp thành hàng dài.


      Mộc Như Lam nhìn Chu Tô Luân, đôi mắt híp lại, nụ cười miệng càng sâu hơn, nhìn về phía Trần Thanh ở phía sau nửa bước, Trần Thanh đẩy kính mắt lên, tiến về phía trước.


      "Thưa ngài, nơi này thể đỗ xe, nếu ngài chờ người, mời ngài lái xe vào trong bãi đỗ xe hoặc đỗ phía đằng kia." Học sinh lớp 12 này bằng lòng cho lắm.


      Hình ảnh tuyệt vời trong đầu Chu Tô Luân bị đánh gãy, trong lòng có chút vui, khó chịu nhìn Trần Thanh cái, lại quay đầu nhìn hàng xe dài như con rồng phía sau, liền mở cửa và chui vào xe.


      khởi động máy, từ từ vào học viện, nhưng khi nhìn thấy Mộc Như Lam đột nhiên ngẩn ngơ.


      Cách lớp thủy tinh, nhìn thấy giống như thiên sứ, hơi nghiêng đầu nghe người phía sau chuyện, miệng là nụ cười ấm áp, bị mấy người bên cạnh bao vây lại, làn váy màu trắng theo gió đong đưa, ánh nắng mặt trời quyến luyến thiên vị che phủ lên người , bông hoa Tuyết Liên thiêng liêng xinh đẹp...


      "Ầm!" Đầu xe đụng vào góc tường, người này ngắm nhìn phong cảnh đẹp đến nỗi thất thần.


      Lúc Bạch Tố Tình tìm được Chu Tô Luân trong bãi đỗ xe, Chu Tô Luân vẫn còn trong trại thái ngẩn ngơ, tại sao lại tồn tại ấm áp trong sáng như thế? Như thiên sứ vậy...


      "Ngài Chu?" Bạch Tố Tình nhàng gọi tiếng, khuôn mặt gầy yếu, đôi mắt to chăm chú nhìn Chu Tô Luân.


      Chu Tô Luân chậm chạp hoàn hồn, nhìn về phía Bạch Tố Tình, khẽ nhếch miệng, cũng biết sao, vốn dĩ mong chờ buổi hẹn ăn tối với Bạch Tố Tình thế nhưng bây giờ chả còn mong chờ như lúc ban đầu nữa rồi.


      Chu Tô Luân giúp Bạch Tố Tình mở cửa xe, Bạch Tố Tình muốn lên xe, đột nhiên nhìn thấy gì đó, bỗng dừng lại, chăm chú nhìn quang cảnh kia.


      Âu Khải Thần đối với những chuyện này vô cùng thiếu kiên nhẫn, nhìn bé học khóa dưới, ngại ngùng đưa cho món quà, bắt đầu từ nửa năm nay, số lượng các học lớp 12 đưa thư tỏ tình cho giảm ràng, khiến cảm thấy vui mừng vì được yên tĩnh, nhưng những học sinh lớp 10 ít làm cảm thấy vô cùng phiền phức.


      Âu Khải Thần hề biết rằng lý do những lá thư tỏ tình giảm vì có tin đòno giữa các nữ sinh lớp 12 - người trong lòng Âu Khải Thần là Mộc Như Lam, vì thế các tự biết, Mộc Như Lam là người mà các có khả năng đánh bại, cho dù có số người vẫn chưa từ bỏ, vì mặt mũi, chẳng dám quang minh chính đại biểu ra ngoài, sợ bị chê cười.


      Các học sinh lớp 10 và 11 lại chuyện lớp 12, cho nên số đào hoa của vẫn còn tiếp diễn.


      Ánh mắt lạnh như băng lưu tình nhìn qua ngượng ngùng đứng ở phía trước đợi câu trả lời, lạnh lùng tàn nhẫn rời . ..


      Bất tri bất giác, khóe miệng Bạch Tố Tình khẽ nhếch lên, kinh thường nhìn thân thể cứng ngắc đầy lúng túng và đau khổ của đó,....

      …..


      Hôm nay tâm trạng của Mộc Như Lam khá tốt, kêu chú Trần Hải cần tới đón, muốn bộ đến bệnh viện của thành phố K.


      thong thả thoải mái về phía trước, ánh nắng mặt trời chiếu lên người , gió lay động tóc , miệng vẫn là nụ cười ấm áp đó, khiến mọi người xung quanh thể chú ý đến , tinh thần và thể xác thoải mái đến kỳ lạ, này vô cùng kỳ diệu khiến mọi người cảm thấy mọi thứ thế giới này tốt đẹp, chắc hẳn mọi người nên từng ngày hưởng thụ cuộc sống, nên bận rộn làm việc, chỉ thấy mình vất vả cùng mồ hôi.


      Mặc Khiêm Nhân lái xe, chạy từ từ bên lối bộ, lạnh lùng nhìn bên đường rút ví cho tiền người ăn xin, giúp mấy người già lại bất tiện sang đường, trêu đùa mấy đứa bé dễ thương, tới chỗ nào đều tươi cười chào hỏi mọi người qua đồng thời cũng khiến người khác tự động tươi cười đáp lại.


      này...


      Rất biết cách hưởng thụ cuộc sống, thậm chí, vô cùng thương và trận trọng cuộc sống có.


      Mặc Khiêm Nhân cau mày, lại mâu thuẫn bé này với trí tưởng tượng trong đầu rồi, là bác sĩ phân tích tâm lý tội phạm cao cấp của quốc tế, giải phẫu thân thể người, vì hành động cùng ngôn ngữ cử chỉ đều liên quan đến tâm lý cho nên rất am hiểu, vậy mà nào nhìn ra, người này có dối hay , hay vẻ ngoài mà biểu ra, có phải hay là giả vờ .


      Có lẽ, đây cũng là lý do tại sao Mặc Khiêm Nhân luôn chăm chú nhìn Mộc Như Lam.


      này khiêu khích niềm đam mê của .


      muốn giải phẫu biến thái này...


      đạp chân ga, xe tiến về phía trước, song song với Mộc Như Lam, cửa kính chậm rãi trượt xuống.


      "Mặc tiên sinh?" Mộc Như Lam ngạc nhiên nhìn người trong xe, tựa hồ nghĩ tới gặp lại người này, liền mỉm cười , " khéo."


      Vẻ mặt Mặc Khiêm Nhân vẫn sáng sủa xinh đẹp nhưng đôi mắt lạnh lùng như có thể nhìn thấu được tất cả, "Mộc tiểu thư đâu vậy? Bệnh viện sao?"


      Mộc Như Lam nhìn Mặc Khiêm Nhân, khóe miệng vẫn tươi cười như trước, đôi mắt xinh đẹp tỏa ra ánh sáng thuần khiết, ", tôi đến nhà hàng Lâu Lan."


      "Vừa vặn, cùng nhau có được ?" như thế, nhưng mở khóa cửa xe ra


      "Được." Mộc Như Lam cười tươi.
      levuong, JupiterGalileo, Phong Vũ Yên8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :