Chương 7: người đàn ông, bốn con mèo Edit: Elvie Cuối cùng vẫn do Hứa Luật lên tiếng, phá vỡ tình hình căng thẳng. "Xin chào, cho hỏi..." "Cảnh sát, bác sĩ?" ta ôm theo con mèo xuống cầu thang, lúc ngang qua, ngửi được mùi sữa tắm thoang thoảng người ta, "À, chắc là pháp y mới đúng." Hứa Luật: " có phải.." "Thích mèo ?" Hứa Luật thốt lên trong sững sờ: "Thích." Nhìn con mèo béo ú cuộn mình trong ngực ta, quả rất đáng . "Xin lỗi, cho hỏi là ai?" "Vậy được rồi, trong phòng có nuôi bốn con mèo." ta tiếp tục xuống dưới, mạch mà hề quay đầu lại, "Arthur, Agatha, Allen, Queen." Arthur? Allen? Queen? Agatha? Nếu mấy cái tên này liên quan đến nhau, có lẽ để ý, nhưng khi ghép chúng lại với nhau, Hứa Luật còn xa lạ gì, bởi những cái tên này quá quen với những người đam mê truyện trinh thám. Ông tổ của truyện trinh thám: Allen Poe. Cha đẻ của truyện trinh thám: Arthur Conan Doyle. Bà hoàng của truyện trinh thám: Agatha Kristie. Bậc thầy suy luận chứng cứ: Ellery Queen. Mỗi cái tên đó đều là những nhà tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng thế giới, thế mà ta lại lấy chúng đặt tên cho mấy con mèo. "Căn phòng này đôi lúc xuất số đồ vật kỳ quái, như..." ta xuống cầu thang, quẹo vào bếp, mở tủ lạnh và lấy ra thứ, "Bộ phận gì đây nhỉ." Hứa Luật nhìn đôi mắt đựng trong lọ thuỷ tinh được đậy kín, sửng sốt thốt nên lời. "Dân pháp y như , chắc quen với mấy thứ này rồi." Hứa Luật: "Xin lỗi, tiên sinh, xin hỏi có phải .." "Đường Tố, bạn cùng phòng." ta vừa thả Arthur xuống, chẳng biết có con mèo lông dài, xù, màu xám, đôi mắt to sắc nhọn như quả hạnh nhân ở đâu chui ra, quấn bên chân ta mấy vòng liền. "Agatha, mèo rừng Na Uy." ta chỉ vào "người đẹp bé " dưới chân giới thiệu cho . Nghe thấy Đường Tố kêu tên của mình, Agatha rất nể mặt kêu "meo" tiếng, còn Arthur ngoan ngoãn ngồi trước tủ lạnh, đầu tựa vào cửa tủ. Hứa Luật vốn thấy khả năng tư duy của mình rất nhạy bén, nhưng giờ lại phát , người đứng trước mặt rất khó đoán. "Xin lỗi, Đường... Đường tiên sinh đúng . Tôi nghĩ, có phải lầm?" Cuối cùng, Hứa Luật cũng có cơ hội trọn câu. "Hả?" Đường Tố lấy túi thức ăn cho mèo trong tủ chén ra, sau đó thong dong bước ra ngoài, "Ví dụ như?" thấy ta bốc chừng nắm thức ăn cho mèo rồi giơ tay lên, thẩy trong sân. GOD! ta cho chim ăn hay cho mèo ăn vậy? Hứa Luật ngạc nhiên đến ngây người. Arthur hết sức phấn khích chạy tới ăn, còn Agatha vẫn ngồi im dưới đất, dáng vẻ vừa kiêu ngạo vừa ưu nhã, nhất quyết chịu ăn đồ ăn rớt đất. "Agatha, mày cũng học cách tự ăn chứ." Đường Tố nghiêm túc bước tới chuyện với nó, mà Agatha lại quay đầu, nhảy lên xích đu, cuộn mình thành vòng tròn, vùi đầu ngủ, cự tuyệt lời khuyên của Đường Tố. "Đường tiên sinh, ý tôi là... Tôi biết hoá ra còn có bạn cùng phòng!" Hứa Luật nghĩ chắc nhầm lẫn chỗ nào đó, chứ ông Lý lừa gạt đâu. Đường Tố nhìn , ánh mặt trời dịu êm chiếu lên gương mặt ta, làm nổi bật đôi ngươi màu nâu nhạt, trong veo bóng loáng như tách trà Trung Hoa. "Tôi cũng biết loại người như tôi có ai chịu làm bạn cùng phòng chứ." Đường Tố quay người vào bên trong, "Tại Lee cứ khăng khăng đòi vậy." Loại người như ta? Hứa Luật nhìn mấy vết sẹo dữ tợn sau lưng ta, đây đều là vết tích sau khi bị trọng thương. "Được cái người ta tìm lần này chí ít cũng biết dùng não." Đường Tố lên lầu, thay quần áo. ta vận áo lông mỏng màu khói, phối quần đen dài, chân trần bước xuống lầu, "À phải, biết nấu ăn ?" "Biết." "Rất tốt, tôi thích gọi món ở ngoài." ta ngồi lên ghế dựa lót nệm, "Tôi rất thích món ăn Trung Hoa." nệm, con mèo lớn nằm. ta vươn tay tóm gáy của nó, đưa tới giới thiệu cho Hứa Luật, "Đây là Allen, mèo cộc đuôi." "Meow ~" Allen chào hỏi Hứa Luật bằng tiếng kêu êm tai, sau đó quấn bên chân Hứa Luật vài vòng, rồi nhàng linh hoạt chạy ra khỏi phòng. "Còn Queen biết trốn đâu mất rồi." ta dựa vào ghế, : "Nó là mèo tai cụp, khuê nữ ra khỏi nhà." Những thành viên trong phòng đều được giới thiệu xong xuôi, người, bốn mèo. " uống cà phê hay trà?" ta lịch hỏi câu. "Trà cũng được..." "Vậy pha cho tôi ly cà phê." ta cầm sách lên, mở ra, "Cà phê nguyên chất, rang xay tại chỗ, hai viên đường. Hôm qua Lee vừa mang hạt cà phê Blue Mountain tới, tôi để ngăn tủ thứ hai bên trái, làm phiền ." "..." Hứa Luật định gì đó, nhưng thấy ta mở sách ra đọc, trong bầu khí an nhiên như vậy, cũng ngại quấy rầy ta. Được rồi. Coi như làm chuyện tốt trước khi vậy. Hứa Luật quyết định như thế, pha cho ta ly cà phê, sau đó rời . Tuy thích nơi này, nhưng sống cùng người đàn ông xa lạ, đừng chi đến ba mẹ , nếu Cố Sanh hay Tô Tử Khiêm biết được, họ nhất định tới tận nhà bắt ép . vào bếp, tìm chỗ để hạt cà phê mà ta chỉ, sau đó bỏ vào trong máy xay, bắc nước lên bếp nấu. Tiếp đó mở tủ lạnh, dù sớm chuẩn bị tinh thần, biết chắc có bất ngờ, nhưng khi vừa mở tủ lạnh ra, vẫn bị kinh hãi: tủ lạnh chất đầy cá và cá. Mấy thứ ướp lạnh trong tủ, ngoại trừ rau quả, còn có mấy lọ thuỷ tinh đựng bộ phận cơ thể: mắt, ngón tay, lỗ tai... Nếu phải dân pháp y, vừa nhìn thấy mấy thứ này nhất định khóc thét lên, hơn nữa, lọ đựng đôi mắt lúc nãy ta cầm lên, để ý thấy lọ có dán nhãn ghi thông tin liên quan, bao gồm cả số lượng, tên vật phẩm, giới tính, tuổi, nguyên nhân và thời gian tử vong, cũng như quyên tặng từ bệnh viện. vắn tắt, đây là tiêu bản cơ thể người mà bệnh viện quyên tặng để nghiên cứu khoa học. ta cũng làm trong ngành pháp y ư? "Meo ~ " con mèo tai cụp Scottish nấp bên cạnh tủ lạnh, chỉ lộ nửa cái đầu, rụt rè ngó Hứa Luật. Dáng vẻ đáng đó khiến Hứa Luật xiêu lòng. cúi xuống, đưa tay về phía nó, "Mày chắc là Queen." Dễ thương ghê. "Meo ~" Queen nhìn Hứa Luật lâu, xác định có tính nguy hiểm mới duỗi móng vuốt nho ra, gẩy bầu thịt hồng phấn lên ngón tay Hứa Luật. Hứa Luật vừa gãi cằm của nó, nó liền thoải mái nằm chổng vó mặt đất, để lộ phần bụng , ý muốn cũng được gãi cả bụng. Meo meo meo, đáng làm sao! Hứa Luật gãi phần bụng của nó, có tiếng "khò khè khò khè" phát ra, đây là biểu hoàn toàn thư giãn và thoải mái. "Tích tích tích!" Máy xay cà phê báo nhắc nhở, Hứa Luật vội đứng dậy, rửa sạch tay, lấy tách cà phê từ trong tủ khử trùng ra, rồi tráng qua nước nóng, múc lượng bột cà phê vừa phải bỏ vào, chế nước, sau đó bỏ hai viên đường vô. Lúc ra khỏi phòng bếp, thấy Queen ngồi trước tủ lạnh, ngửa đầu, đôi mắt óng ánh nhìn cửa tủ lạnh. "Cà phê." đặt tách cà phê bàn bên cạnh ta, lúc này ta thay bộ quần áo ở nhà, liếc qua quyển sách ta đọc, "Tuyển tập những vụ án hình điển hình của Trung Quốc". "Cảm ơn." Đường Tố bưng tách cà phê lên, uống ngụm: "Gặp Queen rồi à?" "À... Ừ, đúng vậy, mèo con dễ thương." Nghĩ đến ánh mắt nho tội nghiệp kia, Hứa Luật tự thấy mình nên nhắc nhở chủ nhân của nó, "Nó... Hình như đói bụng phải, hay là lấy gì cho nó ăn ." Đường Tố: "Nãy tôi cho chúng ăn rồi." cho chim ăn có! Hứa Luật đành nén lại lời muốn , dù sao cũng phải là mèo nuôi, tốt hơn nên hành động trước cho chắc ăn, nhanh chóng liên lạc với ông Lý để sắp xếp lại chỗ ở lần nữa. Đường Tố: "Tôi thích mèo." Hứa Luật vừa định chào tạm biệt, chợt nghe ta nhấn mạnh câu. "Cực kỳ thích." Chú thích: mèo đen của Mèo rừng Nauy mèo đuôi cộc Nhật Bản Mèo tai cụp Cà phê
Nếu mèo mà nuôi đẹp thế thật thì dù mình k phải là người thích mèo lắm thì cũng sẽ thích đẹp thế.. mà thích mèo thì nuôi làm gì trời??