Chương 63: Hạnh phúc của kẻ ngốc
Editor: Màn Thầu
Beta: tiểu lộc hàm
Tô Tử Khiêm nhìn đoạn tin nhắn trong tay, trong lòng có nỗi buồn vô cớ.
" Tử Khiêm, có phải chị Hứa Luật thích em nên mới trước." Chu Thiến cắn cắn môi dưới, dáng vẻ lo lắng: "Sớm biết như thế này, em đến khu vui chơi khiến cho chị ấy mất hứng."
Tô Tử Khiêm vừa gọi điện cho Hứa Luật, vừa an ủi : "Em đừng suy nghĩ nhiều, Tiểu Luật nghĩ như vậy, chắc là ấy thực có việc gấp..."
Xin chào, người dùng tạm thời thể nghe máy, xin gọi lại sau.
Tô Tử Khiêm bấm vài lần, đều nhận được câu như vậy.
" Tử Khiêm... Hay là chúng ta tìm chị Hứa Luật ." Chu Thiến nhìn vé chơi đu quay khổng lồ: "Sau này có cơ quay lại ngồi chơi đu quay khổng lồ này.."
Tô Tử Khiêm tắt điện thoại, nhìn dáng vẻ lưu luyến của ta, nhẫn nhịn xúc động muốn tìm người : "Nếu tới, muốn chơi chơi ."
Ánh mắt Chu Thiến sáng lên: "Có ?" xong, vẻ mặt ta tối lại: "Thế còn chị Hứa Luật..."
Tô Tử Khiêm: " có việc gì, tối nay gọi điện cho ấy là được. thôi --"
Tô Tử Khiêm sờ sờ đầu ta.
"Vâng." Chu Thiến vui vẻ kéo cánh tay : " Tử Khiêm tốt." Ngước mắt, nhìn người đàn ông tuấn nghiêm túc bên cạnh.
Tô Tử Khiêm là của ta, ai cũng thể cướp .
*
Rời khỏi khu vui chơi, gửi tin nhắn xong, Hứa Luật chỉnh điện thoại về chế độ im lặng, ném vào trong túi, giả vờ thoải mái cười cười với Đường Tố: "Này! Giải quyết xong rồi, thôi.".
Đường Tố nhìn cái: "Ở trước mặt tôi, cần làm điều thừa thãi."
Hứa Luật sửng sốt, nụ cười khóe miệng xụ xuống, giọng cũng dần, cả người ủ rũ : " cũng đúng, Đường Tố có phải thấy tôi rất ngu ngốc đúng ?.."
Lại có thể chạy trốn như vậy.
"Đúng." Đường Tố hề khách khí gật đầu: "Đúng là rất ngu ngốc."
Hứa Luật: "...Này, tại sao lại như vậy hả, giờ tôi rất khó chịu, những an ủi tôi thôi, còn còn đổ thêm dầu vào lửa ."
Hứa Luật trừng mắt nhìn , quá đáng!
Đường Tố nhìn viền mắt hơi ửng hồng, lời đến miệng lại nuốt xuống, vụng về giơ tay ra vỗ vỗ bả vai , an ủi: " có việc gì, ngu ngốc cũng tệ lắm, xem xem, toàn thế giới đều có ngày để ngu ngốc mà."
Hứa Luật: "?"
Đường Tố: "Ngày cá tháng tư."
囧, đây là kiểu an ủi gì chứ!
Hứa Luật vốn buồn lại bị trêu như thế, nên tất cả đều tan biến, dở khóc dở cười, ngay cả vẻ mặt cũng trở nên tức cười, nhưng mà, ít nhiều cũng làm lòng ấm áp hơn.
Hai người bất giác tới bờ sông, quảng trường bên bờ sông hôm nay hết sức náo nhiệt, lúc ngang qua sạp đồ nướng, Hứa Luật ngửi mùi, nhịn được nuốt nước miếng cái, sờ sờ bụng, lúc nãy ở nhà hàng cũng ăn được nhiều lắm, lại đường dài như vậy, sớm tiêu hóa chẳng còn gì.
tại nhìn từng xâu đồ nướng nóng hầm hập bếp lò, muốn ăn .
"Hứa Luật, đồ nướng… "
"Dừng!" Hứa Luật đưa tay ra ngăn cho : "Đường Tố, hôm nay là Giáng Sinh, hôm nay tôi vừa thất tình, OK? Người thất tình là lớn nhất, tôi muốn ăn đồ nướng, tôi muốn ăn, tôi muốn ăn! Tôi,phải, ăn!", vừa la hét vừa về phía sạp hàng.
Đường Tố thích đồ nướng, nhất là kiểu quán ven đường như thế này, thể ra tên của triệu loại vi khuẩn, nhưng nhìn thấy Hứa Luật qua đó cũng chỉ lặng lẽ theo.
Hứa Luật cầm cái rổ , chọn đồ mình muốn ăn, lúc nhìn thấy rau hẹ, còn vô cùng nhiệt tình chọn cho Đường Tố rồi : "Nè, cái này cho ăn." Rau hẹ, đồ tráng dương đó .
Khuôn mặt tuấn tú của Đường Tố xám xịt lại, muốn ăn cái thứ kia chút nào.
"Chủ quán, muốn mấy thêm cay, ăn ở đây! nướng nhanh chút, tôi đói bụng." Hứa Luật đưa cái rổ đựng đầy đồ cho chủ quán.
"OK." Chủ quán nướng nhận lấy cái rổ nặng trĩu: "Mỹ nữ, có muốn uống đồ gì ?"
Hứa Luật: "Muốn, lấy bia ." Rất hợp với đồ nướng.
Chủ quán nhanh chóng mang bia lên, Hứa Luật mở hai lon, giương mắt nhìn người vẫn còn đứng bên cạnh: "Đường Tố, là bạn bè, hôm nay uống cùng tôi và đừng gì hết."
Đường Tố nhìn lon bia trước mặt, nhận lấy.
Hứa Luật ngửa cổ uống vài hớp, trời hơi lạnh, bia lành lạnh chảy xuống bụng, làm chợt rùng mình cái, may mà động tác chủ quán rất nhanh, bao lâu đưa đĩa thịt nướng lên trước, lót bụng bằng thịt nướng nóng hổi thơm ngào ngạt kết hợp với bia lạnh, chẳng mấy chốc uống hết lon.
"Hợ." Ợ bia , tiếp tục uống.
Đường Tố nhìn uống tiết chế, nhíu nhíu mày: "Thích ta như vậy, cho ta biết, vì sao chưa lâm trận bỏ chạy?" Ở nước ngoài, tình huống phụ nữ theo đuổi đàn ông cũng gặp rất nhiều .
Hứa Luật uống ít, gương mặt đỏ rực, quay sang cười ha ha với Đường Tố: "Đúng , đúng . sai... Sau đó sao... Tử Khiêm rất có trách nhiệm, đối với Chu Thiến ấy ... chịu trách nhiệm ...chịu trách nhiệm cả đời, cả đời đó, có biết nó dài như thế nào ? Rất dài rất dài..." Hứa Luật đứt quãng : "Còn dài hơn quãng thời gian thanh mai trúc mã của chúng tôi. Tôi ... Nếu như ấy thích tôi, việc đó khiến hai người thêm xấu hổ... Còn nếu như ấy cũng thích tôi..., lại càng gay go, nó đẩy ấy vào thế khó xửa."
" biết tôi quen ấy bao lâu ?"
"Hai, hai mươi mấy năm..."
Hứa Luật giơ hai ngón tay quơ quơ trước mặt : "Ngày đó hỏi tôi... Vì sao thích ấy? Kỳ thực... Chính tôi cũng nữa, năm đó chỉ thấy ấy rất đẹp, rất đẹp trai... Tôi thích người đẹp trai, người đẹp như vậy lại chăm sóc tôi... Bạch mã hoàng tử trong lòng bao nhiêu người, cho nên cứ thích vậy thôi... Thích lâu thành thói quen... Qua nhiều năm vẫn gặp được người thuận mắt hơn ấy... Vì thế cứ như vậy ọe ..."