Gia có bệnh, em tới trị! - Quỷ Miêu Tử

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      TTK dù k đến đc vs nữ 9 cũng mong tác giả đừng ghép vs này, k hiểu sao ngay từ đầu k ưa r, ghét cái kiểu này kinh :yoyo62:
      lyly thích bài này.

    2. Julia tran

      Julia tran New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      23
      chẳng thích Chu Thiến hi vọng đừng thành cặp với TTK

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      đồng ý vs 2 bạn. Chu Thiến có tính cách đáng ghét. thanks tình edit nha...

    4. Màn Thầu

      Màn Thầu Trái tim đã lạc lối, vô tâm với thiên hạ (✿◡‿◡) Trial Moderator Editor

      Bài viết:
      1,092
      Được thích:
      5,974
      Chương 63: Hạnh phúc của kẻ ngốc
      Editor: Màn Thầu
      Beta: tiểu lộc hàm

      Tô Tử Khiêm nhìn đoạn tin nhắn trong tay, trong lòng có nỗi buồn vô cớ.


      " Tử Khiêm, có phải chị Hứa Luật thích em nên mới trước." Chu Thiến cắn cắn môi dưới, dáng vẻ lo lắng: "Sớm biết như thế này, em đến khu vui chơi khiến cho chị ấy mất hứng."


      Tô Tử Khiêm vừa gọi điện cho Hứa Luật, vừa an ủi : "Em đừng suy nghĩ nhiều, Tiểu Luật nghĩ như vậy, chắc là ấy thực có việc gấp..."


      Xin chào, người dùng tạm thời thể nghe máy, xin gọi lại sau.


      Tô Tử Khiêm bấm vài lần, đều nhận được câu như vậy.


      " Tử Khiêm... Hay là chúng ta tìm chị Hứa Luật ." Chu Thiến nhìn vé chơi đu quay khổng lồ: "Sau này có cơ quay lại ngồi chơi đu quay khổng lồ này.."


      Tô Tử Khiêm tắt điện thoại, nhìn dáng vẻ lưu luyến của ta, nhẫn nhịn xúc động muốn tìm người : "Nếu tới, muốn chơi chơi ."


      Ánh mắt Chu Thiến sáng lên: "Có ?" xong, vẻ mặt ta tối lại: "Thế còn chị Hứa Luật..."


      Tô Tử Khiêm: " có việc gì, tối nay gọi điện cho ấy là được. thôi --"


      Tô Tử Khiêm sờ sờ đầu ta.


      "Vâng." Chu Thiến vui vẻ kéo cánh tay : " Tử Khiêm tốt." Ngước mắt, nhìn người đàn ông tuấn nghiêm túc bên cạnh.


      Tô Tử Khiêm là của ta, ai cũng thể cướp .


      *


      Rời khỏi khu vui chơi, gửi tin nhắn xong, Hứa Luật chỉnh điện thoại về chế độ im lặng, ném vào trong túi, giả vờ thoải mái cười cười với Đường Tố: "Này! Giải quyết xong rồi, thôi.".


      Đường Tố nhìn cái: "Ở trước mặt tôi, cần làm điều thừa thãi."


      Hứa Luật sửng sốt, nụ cười khóe miệng xụ xuống, giọng cũng dần, cả người ủ rũ : " cũng đúng, Đường Tố có phải thấy tôi rất ngu ngốc đúng ?.."


      Lại có thể chạy trốn như vậy.


      "Đúng." Đường Tố hề khách khí gật đầu: "Đúng là rất ngu ngốc."


      Hứa Luật: "...Này, tại sao lại như vậy hả, giờ tôi rất khó chịu, những an ủi tôi thôi, còn còn đổ thêm dầu vào lửa ."


      Hứa Luật trừng mắt nhìn , quá đáng!


      Đường Tố nhìn viền mắt hơi ửng hồng, lời đến miệng lại nuốt xuống, vụng về giơ tay ra vỗ vỗ bả vai , an ủi: " có việc gì, ngu ngốc cũng tệ lắm, xem xem, toàn thế giới đều có ngày để ngu ngốc mà."


      Hứa Luật: "?"


      Đường Tố: "Ngày cá tháng tư."


      囧, đây là kiểu an ủi gì chứ!


      Hứa Luật vốn buồn lại bị trêu như thế, nên tất cả đều tan biến, dở khóc dở cười, ngay cả vẻ mặt cũng trở nên tức cười, nhưng mà, ít nhiều cũng làm lòng ấm áp hơn.


      Hai người bất giác tới bờ sông, quảng trường bên bờ sông hôm nay hết sức náo nhiệt, lúc ngang qua sạp đồ nướng, Hứa Luật ngửi mùi, nhịn được nuốt nước miếng cái, sờ sờ bụng, lúc nãy ở nhà hàng cũng ăn được nhiều lắm, lại đường dài như vậy, sớm tiêu hóa chẳng còn gì.


      tại nhìn từng xâu đồ nướng nóng hầm hập bếp lò, muốn ăn .


      "Hứa Luật, đồ nướng… "


      "Dừng!" Hứa Luật đưa tay ra ngăn cho : "Đường Tố, hôm nay là Giáng Sinh, hôm nay tôi vừa thất tình, OK? Người thất tình là lớn nhất, tôi muốn ăn đồ nướng, tôi muốn ăn, tôi muốn ăn! Tôi,phải, ăn!", vừa la hét vừa về phía sạp hàng.


      Đường Tố thích đồ nướng, nhất là kiểu quán ven đường như thế này, thể ra tên của triệu loại vi khuẩn, nhưng nhìn thấy Hứa Luật qua đó cũng chỉ lặng lẽ theo.


      Hứa Luật cầm cái rổ , chọn đồ mình muốn ăn, lúc nhìn thấy rau hẹ, còn vô cùng nhiệt tình chọn cho Đường Tố rồi : "Nè, cái này cho ăn." Rau hẹ, đồ tráng dương đó .


      Khuôn mặt tuấn tú của Đường Tố xám xịt lại, muốn ăn cái thứ kia chút nào.


      "Chủ quán, muốn mấy thêm cay, ăn ở đây! nướng nhanh chút, tôi đói bụng." Hứa Luật đưa cái rổ đựng đầy đồ cho chủ quán.


      "OK." Chủ quán nướng nhận lấy cái rổ nặng trĩu: "Mỹ nữ, có muốn uống đồ gì ?"


      Hứa Luật: "Muốn, lấy bia ." Rất hợp với đồ nướng.


      Chủ quán nhanh chóng mang bia lên, Hứa Luật mở hai lon, giương mắt nhìn người vẫn còn đứng bên cạnh: "Đường Tố, là bạn bè, hôm nay uống cùng tôi và đừng gì hết."


      Đường Tố nhìn lon bia trước mặt, nhận lấy.


      Hứa Luật ngửa cổ uống vài hớp, trời hơi lạnh, bia lành lạnh chảy xuống bụng, làm chợt rùng mình cái, may mà động tác chủ quán rất nhanh, bao lâu đưa đĩa thịt nướng lên trước, lót bụng bằng thịt nướng nóng hổi thơm ngào ngạt kết hợp với bia lạnh, chẳng mấy chốc uống hết lon.


      "Hợ." Ợ bia , tiếp tục uống.


      Đường Tố nhìn uống tiết chế, nhíu nhíu mày: "Thích ta như vậy, cho ta biết, vì sao chưa lâm trận bỏ chạy?" Ở nước ngoài, tình huống phụ nữ theo đuổi đàn ông cũng gặp rất nhiều .


      Hứa Luật uống ít, gương mặt đỏ rực, quay sang cười ha ha với Đường Tố: "Đúng , đúng . sai... Sau đó sao... Tử Khiêm rất có trách nhiệm, đối với Chu Thiến ấy ... chịu trách nhiệm ...chịu trách nhiệm cả đời, cả đời đó, có biết nó dài như thế nào ? Rất dài rất dài..." Hứa Luật đứt quãng : "Còn dài hơn quãng thời gian thanh mai trúc mã của chúng tôi. Tôi ... Nếu như ấy thích tôi, việc đó khiến hai người thêm xấu hổ... Còn nếu như ấy cũng thích tôi..., lại càng gay go, nó đẩy ấy vào thế khó xửa."


      " biết tôi quen ấy bao lâu ?"


      "Hai, hai mươi mấy năm..."


      Hứa Luật giơ hai ngón tay quơ quơ trước mặt : "Ngày đó hỏi tôi... Vì sao thích ấy? Kỳ thực... Chính tôi cũng nữa, năm đó chỉ thấy ấy rất đẹp, rất đẹp trai... Tôi thích người đẹp trai, người đẹp như vậy lại chăm sóc tôi... Bạch mã hoàng tử trong lòng bao nhiêu người, cho nên cứ thích vậy thôi... Thích lâu thành thói quen... Qua nhiều năm vẫn gặp được người thuận mắt hơn ấy... Vì thế cứ như vậy ọe ..."

    5. Màn Thầu

      Màn Thầu Trái tim đã lạc lối, vô tâm với thiên hạ (✿◡‿◡) Trial Moderator Editor

      Bài viết:
      1,092
      Được thích:
      5,974
      Chương 64: Thất tình và mất mặt.
      Edit: Màn Thầu
      Beta: tiểu lộc hàm


      Đường Tố: "Hứa Luật, uống nhiều rồi."


      Hứa Luật phản ứng chậm vài giây, lúc sau mới chậm rãi : "Người thất tình... , uống rượu, mượn rượu giải sầu..."


      "Ai người thất tình phải uống rượu? Thất tình và uống rượu là hai chuyện hoàn toàn khác nhau ." Đường Tố hơi dừng lại, xụ mặt, rất nghiêm túc : " Mà Hứa Luật được tính là 'Thất tình', cùng lắm cũng chỉ được coi là 'Mất mặt' thôi."


      Chỉ bởi vì người ta đẹp trai nên thích, thị giác tạo ra hành vi qua loa như vậy, đây chính là vấn đề cảm tính quá thừa nhưng lý tính lại chưa đủ.


      Đường Tố bất giác bĩu môi, đầu óc cũng nhanh chóng vận hành.


      Tử Khiêm có gì tốt? Chỉ là lớn lên đẹp trai thôi sao ?


      Nếu luận về dáng vẻ cũng kém nha, , phải là kém, đối với tướng mạo của mình rất có tự tin, hơn nữa còn thông minh hơn tên Tử Khiêm kia, chỉ bằng chỉ số thông minh cũng đủ để giết ta trong nháy mắt...


      So sanh trong lòng phen, cuối cùng cũng đến kết luận:


      sai, là tốt nhất, vừa đẹp trai vừa có IQ cao.


      Ừm?


      Chờ chút...


      Vẻ mặt tự tin đầy kiêu ngạo vừa mới bò lên khuôn mặt tuấn lãng của liền ngưng trệ, xoay ngược thành mày kiếm cau lại, bắt đầu phân tích hành động vừa rồi của mình.


      làm cái gì vậy?


      Tại sao lại so sánh bản thân mình với Tô Tử Khiêm?


      Hành động này giống như là sinh vật giống đực muốn thể ưu thế của mình để hấp dẫn giống cái, giống như con chim công đực cố gắng thể cái đuôi lộng lẫy của mình để hấp dẫn chim công cái.


      Nếu chim công đực = bản thân, như vậy chim công cái = ... Hứa Luật?


      Trong óc lên đẳng thức như vậy, khiến mày kiếm của Đường Tố càng nhíu chặt hơn, ánh mắt cũng chuyển dời đến người “con chim công cái” trước mặt, bắt đầu quan sát:


      Ừ, mồm miệng, mắt mũi đều đầy đủ hết, đúng ra ngũ quan khuôn mặt quá hoàn mỹ, còn cách tỷ lệ hoàn mỹ khoảng cách lớn, nhưng...


      Ừm! Đây là tượng bình thường. Như trong giới động vật, tướng mạo của sinh vật giống đức bao gồm màu lông và hình dáng bên ngoài luôn nổi trội hơn sinh vật giống cái, vẻ ngoài của tốt hơn nhiều, đây cũng là tượng bình thường thôi.


      ...


      Trong thời gian ngắn, trong đầu Đường Tố suy nghĩ đủ thứ chuyện, mà bên kia, Hứa Luật vẫn còn tiêu hóa lời trước đó của .


      "Mất...Mất mặt..." Hứa Luật suy nghĩ nửa ngày, mới suy ra ý tứ: "Mặt, mặt làm sao... Tôi, tôi chính là thích đàn ông đẹp trai đó , tôi chính là người theo chủ nghĩa thích cái đẹp... Nhiều người tôi còn chướng mắt đó, tôi phải người tùy tiện đâu."


      Hứa Luật , hai con mắt bắt đầu nhìn chằm chằm vào Đường Tố: "Như này... Gương mặt cũng tệ, tôi thích nhìn, nhưng, chính là quá lạnh lùng..." Vừa tay vừa kéo kéo mặt Đường Tố: "Ừm , bộ dáng như vậy... Cười chút, cười chút." Kéo xong còn nhân tiện sờ soạng hai cái, khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của Đường Tố lại dính mảng mỡ bóng loáng.


      "Haizz, nhìn ra khuôn mặt này những nhắn lại còn trơn bóng, sờ rất tốt."


      Đương nhiên biết mình rất tốt, vô cùng tốt, cần đánh giá, đây là thể nghi ngờ.


      Đường Tố: "..."


      Con ma men này.


      Dám dùng bàn tay đầy mỡ sờ mặt !


      Đường Tố lấy khăn tay từ trong túi, dùng sức lau mặt.


      "Đường Tố... Tôi, tôi hỏi nhé." Hứa Luật uống xong ba lon bia , cầm lon thứ tư lên, mở ra tiếp tục uống: "... Có phải cũng cảm thấy Chu Thiến lớn lên rất xinh đẹp ?"


      cũng nghĩ kia lớn lên rất tốt, tóc dài tới thắt lưng đủ phong tình, giống , khi còn bé giống y như tên nhóc, sau này lớn lên lại suốt ngày tiếp xúc với xác chết.


      "...Tôi biết." Đối với người hoàn toàn chẳng liên quan, hao tâm tốn sức nhớ làm gì, lãng phí gian lưu trữ của đại não.


      Đối với Đường Tố mà , đại não của con người giống như máy tính, đều có gian lưu trữ nhất định, lưu lại mấy thứ vô dụng, chỉ để chiếm dụng bộ nhớ, khiến cho tốc độ phản ứng trở nên chậm .


      " biết." Hứa Luật ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Cũng đúng... , , nhớ những người quan trọng." Bộ não kia của Đường Tố là trí năng hóa lý luận, Hứa Luật từng nghe qua, lúc đó chỉ cảm thấy người này thần kỳ, có phải có bộ não cường đại nhất , nhưng bây giờ lại nghĩ... Nếu như mình cũng giống , sắp xếp phân loại được mọi thứ trong đầu, muốn có thể trực tiếp DELETE giống máy tính tốt biết bao, giờ cũng phiền não thế này.


      "Đường, Đường Tố, ... cho tôi mượn bộ não dùng chút ." Hứa Luật chờ mong nhìn chằm chằm đầu .


      Đường Tố: " dùng được."


      "Sao, sao tôi lại dùng được." Hứa Luật chỉ chỉ vào đầu mình: "Tôi cũng rất thông minh mà."


      Đường Tố từ chối thảo luận về vấn đề ai thông minh hơn với con ma men, Hứa Luật bất mãn vì trầm mặc, phải là nên đưa ra lời giải thích sao?.


      " Đường Tố, ngày hôm nay phải ra lý do." Hứa Luật lắc lư , mồm miệng : "Dựa, dựa vào cái gì mà tôi thể dùng, hả... Dựa vào cái gì có thể dùng mà tôi lại thể dùng, buồn cười, ... cho rằng bộ dạng đẹp trai là có thể dùng sao?"


      "Chưa đến chuyện có thể hoán đổi bộ não hay , cho dù có thể thực được…" Đường Tố tiếp: "Chỉ bằng hệ thống 95 của , cho dù có thay đổi thân xác, cũng điều khiển được , rất có khả năng là vì phần cứng thích hợp, cuối cùng khiến cả hệ thống sụp đổ."


      "Cái, cái gì?" Hứa Luật cau mày, hiểu thế nào mà lại đến hệ thống máy tính rồi: "Đường... Đường Tố, đừng động, tôi chóng mặt quá."


      Căn bản động, người động chính là .


      Đường Tố nhìn lảo đảo lắc lư, thân người bất ổn : "Hứa Luật, ..." Hai chữ cẩn thận còn chưa kịp ra, thấy cả người nghiêng ngả ngã xuống, vội vã chạy tới, tay đỡ lấy : "Tửu lượng lém, còn uống nhiều như vậy."


      Hứa Luật bám vào tay nhưng đứng vừng, cả người mất trọng tâm nghiêng về phía sau: "...nhiều, ba, ba...bốn..." Hứa Luật giơ tay đếm đếm lại, mới chắc chắn vươn ba ngón tay: "Tôi chỉ uống bốn chai." xong còn gật đầu liên tục: " sai, bốn chai." xong, chân bước về phía trước, kết quả hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa hôn đất.


      Đường Tố vô thức vòng tay qua thắt lưng .


      Kéo cả người Hứa Luật mềm nhũn ngã vào ngực .


      Cơ thể phụ nữ, mềm mại như bọt biển, trong nháy mắt nằm trong vòng ôm của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :