Gia có bệnh, em tới trị! - Quỷ Miêu Tử

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 54: Noel tới

      Lâm Chí Cường chạy, cũng biết bản thân có thể chạy nhanh đến như vậy, chung quanh nghe thấy thanh gì, chỉ có tiếng gió lướt qua.

      rất mệt , nhưng thể dừng lại, dừng được.

      Trong đầu có tiếng thúc giục tiếp tục chạy, chỉ dẫn chạy đến nơi an toàn.

      Hứa Luật nghĩ tới thằng nhóc kia lại có thể chạy nhanh như vậy, quả thực chạy như muốn sống, đuổi theo mấy con phố, cuối cùng đường đuổi theo tới trường học, vừa chạy vừa gọi cho đội trưởng Lý.

      Hơn bốn giờ chiều, vẫn là thời gian lên lớp, trong vườn trường có nhiều người lắm.

      Lâm Chí Cường đường chạy như điên, cảm thấy hai đùi còn cảm giác . Nhưng vẫn chạy, chạy vào toàn nhà dạy học, chạy lên thang lầu.

      “Lâm Chí Cường --”

      Hứa Luật đường đuổi theo Lâm Chí Cường tới tầng thượng tòa nhà dạy học, thấy đứng ở mép tầng thượng.

      “Lâm Chí Cường, xuống .”

      Hứa Luật cả người đổ mồ hôi, nghĩ tới thằng nhóc này có hành động như vậy.

      “Tôi...... Tôi, tôi giết người.” Lâm Chí Cường nhìn Hứa Luật, mặt đầy hoảng sợ, nước mắt chảy ra ngừng:“Tôi muốn ngồi tù...... Tôi muốn như vậy ......”

      “Tôi biết, cậu phải cố ý .” Giọng của Hứa Luật nhàng trấn an cảm xúc kích động của :“Cậu còn , cần làm chuyện điên rồ.”

      “Tôi cũng muốn tự thú ...... Nhưng là, nhưng là......” Cảm xúc của Lâm Chí Cường rất bất ổn:“Nếu cuộc đời tôi chấm dứt… Đều là bọn người Vương Đan ép tôi, bọn họ ép tôi!”

      “Được, chúng ta xem xét tình huống này. Cậu còn chưa trưởng thành, pháp luật quốc gia đối với trẻ vị thành niên có chính sách bảo hộ, cậu tự thú được pháp viện xem xét .”

      , giúp tôi sao?”

      .”

      Hứa Luật nhìn ra buông lỏng, bắt đầu chậm rãi hướng dẫn :“Cậu bước từ đó xuống, chỉ cần còn sống, có hi vọng......”

      Lâm Chí Cường vừa rồi cũng chỉ máu nóng xông lên não, chờ khi phục hồi lại tinh thần người đứng mép lan can, lại nghe thấy lời của Hứa Luật, cảm xúc kích động của cũng từ từ bình tĩnh lại.

      “Tôi...... Tôi di chuyển được.” đường chạy như điên, hai chân chịu khống chế run lên, cách nào ngồi xuống:“...... giúp tôi, giúp tôi.” muốn chết, muốn chết.

      “Được, cậu đừng nhúc nhích, tôi tới đó.” Được cho phép, Hứa Luật nhàng thở ra nhanh chóng hướng dẫn .

      Điện thoại di động trong túi Lâm Chí Cường đột nhiên vang lên, cả người giật bắn sau đó ngã ngửa về phía sau.

      Hứa Luật chạy vội qua nhưng vẫn kịp giữ lại, ghé vào tường, nghiêng người ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn rơi xuống......

      Mới vừa rồi chạy nóng rực cả người, nháy mắt hoàn toàn biến mất, ràng người mồ hôi nóng ngừng chảy ra, nhưng khí lạnh ngừng dâng lên trong lòng.

      Tại sao có thể như vậy?

      ràng muốn xuống .

      xác định, bỏ qua ý định tự sát, vì sao lại có thể nhảy lầu!

      Đường Tố chạy tới sau, vừa vặn thấy Lâm Chí Cường rơi từ cao xuống.

      Oành!

      *Tiếng vật nặng rơi nền xi măng, thanh lớn nhưng đáng sợ.

      Chất lỏng màu đỏ chảy ra, thất khiểuổng chảy máu.

      “A a a --”

      “Nhảy lầu !”

      “Có người nhảy lầu --”

      Chung quanh hỗn loạn, tiếng thét chói tai, la lớn ngừng.

      Từ sân thể dục, Đường Tố ngửa đầu nhìn lên , còn Hứa Luật cúi xuống.

      Tiếng chuông tan học đúng giờ vang lên, tiếng đàn dương cầm đứt quãng tràn ngập khắp trường học giống đứa trẻ bướng bỉnh ngừng ấn ấn phím đàn dương cầm, tiếng xe cứu thương từ xa đến gần --

      Ting ting ting tang tang

      Tang tinh tinh tinh tinh tang tang tang tang tinh

      Ting ting ting tang tang

      Tang tinh tinh tinh tinh tang

      Tang tinh tinh tinh tinh tang

      Tang tang tinh tinh tang tinh tinh tinh tang tinh tinh tinh

      ......

      lâu sau, cửa phòng phát thanh bị đẩy ra, học sinh đến:“Sao lại thế này? Ai thay đổi nhạc chuông ......”

      Máy tính phát đoạn nhạc chuông báo biết bị ai đó thay bằng đoạn nhạc kinh khủng vừa rồi .

      là quá nghịch ngợm rồi.”

      Học sinh tắt đoạn nhạc đó và bật đoạn nhạc chuông báo hết giờ chuẩn lên.

      *

      Án tử tra ra.

      Buổi chiều hôm đó Hứa Luật và Đường Tố quay trở về đại học Y, chuyện còn lại đều giao cho Lí đội trưởng.

      đường trở về, Hứa Luật luôn yên lặng, hình ảnh Lâm Chí Cường ngã từ sân thượng xuống vẫn luôn xuất trong trí óc , thấy khuôn mặt trẻ tuổi đó đầy sợ hãi, trong mắt còn đầy ý niệm cầu cứu và khát vọng sinh tồn.

      muốn chết .

      Nhưng......

      Vì sao?

      nhìn ra ngoài cửa sổ xe, màn đêm buông xuống, ở nga tư thành phố ngựa xe như nước, người đường qua lại ngừng, tan tầm , về nhà , lại vội vàng, có người biết chỉ vài giờ trước, ở góc thành phố, sinh mệnh trẻ tuổi cứ như vậy mà biến mất.

      Khi qua quảng trường, mới chú ý tới ánh đèn xanh đỏ ở quảng trường, đèn đuốc sáng trưng lấp lánh, cửa hàng hai bên đường cũng được tráng trí bắt mắt, tràn ngập khí lễ hội.

      Lễ Noel sắp đến rồi.

      biết bắt đầu từ khi nào, người ta dần lạnh nhạt với những ngày lễ truyền thống và quay ra ăn mừng những ngày lễ du nhập từ nước ngoài như lễ Noel, lễ tình nhân,lễ tình nhân trắng v..v... Tiếng người chủ trì chương trình trong radio xe cũng bàn về đề tài Noel.

      Đường Tố hkhông chút quan tâm, tay chống cằm, mặt biểu cảm nhìn cảnh sắc bên ngoài.

      Sau khi lên xe cũng im lặng. Hứa Luật cho rằng suy nghĩ chuyện gì đó nên quấy rầy.

      Di động vang lên, là điện thoại của Tô Tử Khiêm, Hứa Luật chần chờ hồi vẫn nhận điện thoại.

      “Alo. Tử Khiêm.”

      Tử Khiêm?

      Mí mắt Đường Tố hơi động, nhớ cái tên này, là người lần trước khiến khổ sở.

      ------ lời ngoài mặt ------

      _[:з ”∠]_

      Tô Tử Khiêm: Chưa từng tiếp xúc cũng có thể khiến người khác nhớ thương. Aiz! Mị lực!

    2. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 55: Hừ nhóc lừa đảo!

      Edit: tiểu lộc hàm

      Giọng trêu ghẹo của Tô Tử Khiêm thay đổi hỏi:“Ăn cơm chưa?”

      “Còn chưa ăn, vừa mới trở về.”

      Tô Tử Khiêm hàn huyên thêm vài câu rồi đến lễ Noel:“Qua vài ngày nữa chính là Noel rồi, đến lúc đó tới thành phố Tân tìm em, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm.”

      Noel mọi năm hai người đều trải qua cùng nhau, giữa bọn họ có loại ăn ý khó thành lời, có số ngày lễ đều ở bên nhau nhưng cái gì cũng .

      “Làm phiền quá rồi .” Hứa Luật theo bản năng bắt đầu kháng cự, nghĩ tiếp tục mối quan hệ ái muội này.

      Nếu đây đều do tự nguyện sa vào vẫn nên tự kết thúc cái ý niệm có kết quả này sớm chút, như vậy vẫn có thể đứng ở góc độ người bạn để chân thành chúc phúc.

      “Đồ ngốc, cái gì đâu.” Tô Tử Khiêm cười cười:“Làm sao có thể làm phiền. Chuyện của em vĩnh viễn đều phiền, hơn nữa...... Đến lúc đó cũng thuận tiện giới thiệu người đó cho em biết.”

      Hứa Luật có chút đâu đầu, cái câu “Chuyện của em vĩnh viễn đều phiền” kia khiến lòng rối loạn chút. Lời xúc động xuýt nữa thốt ra, có chút hối hận, nhưng lại thể rút lại.

      “Nhóc lừa đảo.” Tô Tử Khiêm dừng chút, tiếng có vài phần vui vẻ:“Thế nào? muốn gặp sao?”

      Hứa Luật cười cười:“Sao có thể, giới thiệu em đương nhiên muốn gặp nha. có thể làm cho Tô đại soái ca của chúng ta đưa ra mắt nhất định là bình thường đâu.”

      Cảm giác trong lòng Hứa Luật khó thành lời, nhớ tới trước kia, khi còn học trung học đến đại học Tô Tử Khiêm học để tìm . Tô Tử Khiêm giới thiệu với bạn bè cũng là dùng cái tên nhóc lừa đảo.

      tại, xưng hô này lại dung cho người khác.

      từng có lần cho rằng, bản thân là nhóc lừa đảoduy nhất của .

      tại ngẫm lại quả nhiên vẫn là trẻ người non dạ, tình cảm thanh xuân bị tiểu thuyết làm lú não. Hứa Luật à Hứa Luật, tâm tư phải điều chỉnh lại thôi, tất cả chỉ là tình bạn, có chút quan hệ nào với tình cả.

      Cùng Tô Tử Khiêm hàn huyên hồi, Hứa Luật vừa gác điện thoại nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng :“Nhóc lừa đảo.”

      “Cái gì?.”

      Đường Tố lặng im nhìn , ánh mắt sáng quắc.

      “Làm sao.” Làm sao lại nhìn như vậy.

      Đường Tố:“Hứa Luật, nhóc lừa đảo.”

      Hứa Luật:“...... Này, Đường Tố làm sao lại như vậy?” Còn là kẻ lừa đảo, vu khống!

      Đường Tố thu hồi tầm mắt:“ ràng là muốn gặp, còn miễn cưỡng bản thân như vậy.”

      Hóa ra là chuyện này.

      “Cũng phải là muốn gặp......” Hứa Luật nâng cằm, nhìn cảnh đêm ngoài ngoài cửa sổ, kỳ cũng muốn nhìn xem người con mà Tô Tử Khiêm thích là cái dạng gì:“Chỉ là còn chưa điều chỉnh tốt tâm tình mà thôi, aiz, rất phức tạp, với cũng hiểu đâu.”

      hiểu!

      đối với từ này có chút phê bình kín đáo.

      “Trước đó, tôi dùng ba giờ đồng hồ để phá vụ án mạng.” Đường Tố nhấn mạnh từng chữ như để chứng minh chỉ số thông minh phi thường của mình, có gì là hiểu , cuối cùng, lại bỏ thêm câu:“Chuyện đấy mà cũng nhận ra sao?” Trong giọng có chút bất mãn.

      Hứa Luật trừng mắt nhìn:“Có ý gì?” Giọng điệu đầy tò mò.

      Hai người cùng im lặng, Đường Tố lại câu mang theo nhiều bất mãn và kháng nghị:“Hứa Luật, có gì muốn với tôi sao?”

      ...... Cái gì?” Hứa Luật khiêm tốn thỉnh giáo,

      Đường Tố nhìn vẻ mặt ngơ ngác của bất mãn .

      Hứa Luật vắt óc suy nghĩ, cũng nghĩ rất kĩ, thể thẳng ra với ta là bọn họ chẳng có gì để với nhau cả.

      “you—are—so—great.”[ quá tuyệt vời ]

      “Wow—Amazing。How—you—do—that?”[ wow, rất thần kỳ , làm thế nào mà bạn làm được điều đó.]

      “That—is—unbelievable.”[ thể tin được.]

      Giọng trầm bổng đậm chất giọng - , liên tục ba câu ca ngợi khoa trương khiến Hứa Luật ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn Đường Tố, há hốc mồm:“Hả?”

      Việc này làm Đường Tố cực kỳ bất mãn . như vậy mà còn phản ứng kịp.

      “Hứa Luật, quá tệ , tôi muốn với nữa.”

      Hứa Luật bị phê bình mà cảm thấy quá oan uổng, nhưng nhìn bộ dạng này của giống như buồn bực . suy nghĩ kĩ những lời vừa , trong dầu chợt lóe, A, chẳng lẽ......

      “Đường Tố, ...... muốn tôi khen ngợi sao?”

      Vẻ mặt Đường Tố đầy kiêu ngạo khẽ hừ tiếng:“Đương nhiên phải, tất cả chỉ là do tôi xen vào việc của người khác mà thôi.”

      Ai nha, quả nhiên là đúng rồi.

      Cho nên vẫn luôn im lặng là vì đợi khen ngợi sao? Quả thực giống như đứa trẻ giận dỗi. Hứa Luật cảm thấy có chút buồn cười, nhưng biết nếu cười, nhất định càng mất hứng .

      “Khụ -- Đường Tố, cám ơn , quá tuyệt.”

      phải là có lệ, cảm thấy rất tuyệt.

      Đường Tố nhìn khuôn mặt đầy thành khẩn của , miễn cưỡng nhận lời ca ngợi này của :“Phản xạ thần kinh của quả nhiên là quá chậm.”

      Hứa Luật:......

      Mẹ nó, làm sao lại mở miệng khen ngợi cơ chứ.

      “Tử Khiêm là ai?”

      Khi Đường Tố hỏi câu này có chút hối hận , bởi vì biết chuyện này có quan hệ gì với , loại hành vi tìm hiểu này có hơi chút thất lễ .

      Trước kia chưa từng làm ra loại hành động như vậy .

      Đường Tố có chút ảo não, nhưng chỉ giằng co ba giây, sau ba giây, tự tìm được lý do bao biện cho hành vi bất thường của bản thân: Đúng vậy, muốn nghiên cứu sức hút của hormone nữ từ Hứa Luật mà thôi, mà hiển nhiên cái người tên Tử Khiêm kia có ảnh hưởng tới cảm xúc của , cho nên muốn tìm hiểu chút.

      Hứa Luật nghĩ tới hỏi tới Tô Tử Khiêm, cúi đầu trả lời:“ người bạn.”

      Chỉ là bạn bè thôi sao?

      ràng là nghĩ đằng nẻo.

      cũng là bạn, nhưng cũng hề bị làm ảnh hưởng đến cảm xúc mà.

      Đường Tố trong lòng khẽ hừ tiếng, vạch trần lời dối sứt sẹo của , có thể nhìn ra rất để ý cái người được gọi là Tử Khiêm kia.

      Nhóc lừa đảo.

    3. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Trả nốt hàng còn nợ vì tuần trc ta đăng có 1c. Lịch post 2c/tuần nhưng ko có ngày cụ thể vì cứ làm xong là ta đăng.
      Nếu ta bận làm ko kịp trả nợ vào ngay tuần sau nhé. Trong 2 tuần, ta chưa trả nợ và ko thông báo gì các nàng cứ réo để ta biết nhé, vì có thể ta quên mất ý mà!:04(1)::04(1)::04(1):
      Còn nếu có thông báo là bận coi như tuần đó xí xóa nhé !:th_27::th_27::th_27:


      Chương 56: Đêm giáng sinh

      Edit: tiểu lộc hàm

      rất để ý ta.” thèm để ý cảm xúc dễ dàng bị tác động như vậy:“Ừm, dùng từ ngữ của mấy người hẳn là thích nhỉ.”

      Cảm xúc của bản thân lại bị ảnh hưởng bởi hành động của người khác, trong mắt Đường Tố đó là hành động nguy hiểm và ngu xuẩn nhất.

      Hứa Luật bị giọng điệu chắc chắn của làm cho nghẹn họng.

      Được rồi, cũng biết là thể lừa gạt được người này. Nhưng có thể đừng ra trực tiếp như vậy được ? Hại biết nên trả lời thế nào mới tốt .

      “À. Biểu cảm của cho tôi đáp án .” Đường Tố nhìn cái, lúc lơ đãng thường toát ra vài phần kiêu căng, cần trả lời tiếp: “Vì sao?”

      Vì sao thích cái Tử Khiêm kia.

      Vì sao......

      Vấn đề này khiến Hứa Luật giật mình trong giấy lát.

      Thích người đó là loại cảm tình, mà loại cảm xúc này làm sao có thể hỏi như vậy, biết trả lời thế nào chứ?

      Đường Tố liếc mắt nhìn bộ dạng ngây ngốc của Hứa Luật, mặn nhạt :“Quên , nhìn như vậy chắc là cũng biết vì sao rồi.”

      Hứa Luật:“......” tự hỏi rồi tự trả lời là được, còn cần tôi làm gì?.

      Đường Tố hừ tiếng:“Ngay cả vì sao thích cũng biết.” biết thích cái gì nữa.

      Đây là cái giọng điệu gì chứ?

      Hứa Luật bất mãn với cái hừ này của , cứ như khinh thường tình cảm đơn phương của vậy.

      thích Tô Tử Khiêm, bắt đầu từ rung động của tuổi thanh xuân, kéo dài đẵ nhiều năm như vậy.

      hiểu được cái gì gọi là thích sao?” Hứa Luật :“Người giống như căn bản biết cái cảm giác thích ai đó đâu.”

      “Người giống như tôi?” Vốn tính tiếp tục cái vấn đề này, nhưng nghe thấy lời này của khiến lần nữa đưa mắt nhìn Hứa Luật, ánh mắt chăm chu nhìn :“ nghĩ tôi là dạng người nào.”

      “Lý tính có thừa, cảm tính đủ. Mọi việc đều dùng lý tính để tính toán.” Hứa Luật chút do dự, mở miệng liên hồi:“Mọi việc đều phải chú ý logic, chú ý trật tự ràng, căn bản là hiểu tình cảm.”

      Sau khi hơi xong, bên trong xe trở nên yên tĩnh .

      đến đại học Y.”

      Lái xe đằng trước câu, Hứa Luật thanh toán tiền xe, hai người xuống xe, sau khi bộ đoạn đường, Đường Tố mở miệng :“Những lời vừa mới , tôi đều nhận vì đó đều là ưu điểm của tôi, hơn nữa tôi dễ dàng xúc động như mọi người vì như vậy nó khiến tôi tỉnh táo hơn, và khi tôi thích ai đó đó phải là xúc động nhất thời mà là tình cảm dài lâu.”

      Hứa Luật nghe như vậy sửng sốt , nửa ngày mới hừ tiếng:“ nghe như là có thể thích ai đó vậy. cứ tìm được đó rồi tiếp, vì cái suy nghĩ đương là vừa lãng phí thời gian vừa lãng phí sinh mệnh đấy, Đường tiên sinh ạ.” Nếu như cái quan niệm này của còn thay đổi còn lâu mới có thể tìm được.

      “......” Đường Tố:“Tìm thấy chỉ có thể chứng minh, phụ nữ thế giới này đều quá vô lý.”

      Nghe như vậy cũng quá mức kiêu ngạo rồi.

      “Hừ hừ, như vậy khắp thế giới này, Đường tiên sinh chỉ cần thương lý trí của mình là đủ.”

      kiêu căng tự phụ khẽ hừ tiếng:“Có gì thể.”

      *

      24 đêm giáng sinh, buổi tối hôm nay như thường lệ, khí lễ hội bên ngoài dường như ảnh hưởng gì với hai người trong phòng. Ăn cơm xong hai người ở trong phòng khách xem tivi.

      tin tức cũng về khí lễ Noel--

      “...... Lễ Noel đến, các doanh nghiệp có cơ hội phát triển kinh doanh, các cửa hàng mua sắm lớn đồng loạt tung ra các quảng cáo nhằm thúc đẩy tiêu thụ hàng hóa, ngay cả mặt hàng hoa quả, táo được đóng gói dán nhãn ‘quả bình an’, giá chỉ là tăng gấp đôi, mà là tính toán với cấp số nhân, với cách đóng gói thông thường mất 24 tệ túi 124, nhưng với cách đóng gói xa hoa cầu kì phải mất 520 tệ, như vậy giá cả bị đẩy lên quá cao kéo theo các hệ lụy về kinh tế, phản ứng của các cửa hàng ......”

      “Chậc!” Hứa Luật cắn miếng táo:“Cũng quá lãng phí rồi, quả táo mà 520 tệ, mạ vàng sao?” Quả táo trong tay cũng chỉ có mười tệ cân thôi.

      Đường Tố chậm rãi :“Nhìn xem, đây là cái mà gọi là cảm tính, cũng phải là vô dụng, ít nhất cũng có đóng góp nâng cao chỉ số GDP.” Nhìn cái, hỏi :“ chưa từng làm chuyện như vậy chứ?”

      Hứa Luật đúng là từng làm qua.

      Nhưng lúc đó, chưa thấy có loại bao bì sang trọng như vậy, có mua táo đóng gói riêng từng quả, chỉ mua táo mà còn mua thanh long đỏ ngụ ý may mắn, mua cam tượng trưng cho đạt được ý nguyện, đủ loại quả mang ý nghĩa cầu mong may mắn thành công.

      đúng là làm qua.” Đường Tố thu được đáp án cam chịu của .

      Hứa Luật oán hận cắn táo:“Thế nào? Cảm xúc là vô giá, lễ nghĩa nặng tình cảm, hiểu ?.”

      hiểu.” Đường Tố thành thừa nhận.

      Hứa Luật quyết định cứ tiếp tục ăn táo là tốt rồi.

      lát sau, Đường Tố lại hỏi:“ mang tặng ai ?”

      “Tặng cho số bạn bè.”

      Lại lát sau.

      Đường Tố:“Tôi cũng là bạn bè của nhỉ?”

      “Đúng vậy.”

      “Nhưng tặng cho tôi.” Đường Tố lên án công bằng.

      Hứa Luật ngậm táo đầy miệng, hồi lâu mới tiêu hóa hết những lời :“Tặng...... ?”

      “Đúng.” Đường Tố nghiêm túc :“Tôi cũng là bạn của , nên công bằng đối đãi.”

      Nhưng cái chuyện tặng táo này, lúc còn học đại học mới làm, từ khi ra xã hội còn làm nữa. Lời này Hứa Luật sắp ra đến cửa miệng lại nuốt trở về, chậc, khó có khi có biểu để ý đến tình bạn như vậy, nếu phối hợp có phải đả kích tích cực của nhỉ?

      Tròng mắt khẽ chuyển:“Chuyện này...... Ách, hôm nay quên mua táo , ngày mai đưa tặng .” Trong tủ lạnh còn quả táo cuối cùng, tại bị cắn nửa rồi.

      “Ngày mai phải là đêm giáng sinh.” thực kiên trì, cái gọi là quả bình an, phải là nên tặng vào đêm giáng sinh hay sao?

      Hứa Luật đầu hắc tuyến, xúc động đưa quả táo cắn dở tay đưa cho :“Chỉ còn nửa, đây.” dám lấy sao?

      Ở Trung Quốc, táo đọc gần giống với Bình an nên đến giáng sinh người ta se tặng nhau táo với ngụ ý chúc nhau bình an. Vào ngày này táo được gọi là “quả bình an” thay vì gọi là “quả táo” và được đóng hộp gói bọc khá đẹp, tất nhiên giá thành cũng “đẹp” theo.

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ôi.. đáng quá.. ăn chung táo này.. hahahahah
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    5. Julia tran

      Julia tran New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      23
      Đúng là dễ thương thiệt, mỗi lần đọc đoạn hội thoại của 2 bạn này là thể nhịn cười được, dễ thương quá<3<3<3
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :