Chương 41: Lễ gặp mặt Đường Tu Edit: duyenkt Beta: tiểu lộc hàm Lễ gặp mặt? Những lời này từ trong miệng Đường Tu ra, làm cho người ta cảm thấy khiếp sợ hơn là bất ngờ. Tâm trạng của Hứa Luật thấp thỏm yên quay trở về phòng học, phát trong phòng học trống , thấy bóng dáng hai trăm sinh viên của mình đâu nữa! Vào lúc này điện thoại di động trong túi bỗng nhiên vang lên. Là dãy số xa lạ. Hứa Luật nhận điện thoại, ngay lập tứchỏi:“Bọn họ đâu ?” Giọng của Đường Tu từ bên kia điện thoại truyền đến:“Tệ nhân tiện gặp mặt Hứa tiểu thư, nên tự ý mang những học sinh này giao cho Đường Nhị, để cho giảng dạy thay .” Để cho Đường Tố giảng dạy? Bỗng nhiên, Hứa Luật cảm thấy đau đầu. Đường Tố có ác ý sâu sắc với toàn thể nhân loại, việc Đường Tố giảng dạy chỉ là để thoát khỏi móng vuốt của Đường Tu, bỗng chốc để cho phải đối mặt với hai trăm cái miệng ngu ngốc, chắc chắn nổi điên. “Vì sao muốn làm như vậy?” cho rằng Đường Tu biết Đường Tố rất chán ghét việc dạy học. “ có biết vì sao Đường Nhị lại chán ghét việc dạy họckhông?” “Vì sao?” “Bởi vì lúc Đường Nhị mười bảy tuổi, MIT (Massachusetts Institute of Technology) đặc biệt mời giáo sư Ivor Gabervề giảng dạy cho nhóm nghiên cứu sinh mới, kết quả nghiên cứu sinh xuất sắc như Đường Nhị lại bị coi là học sinh trung học vào nhầm lớp” “Sau đó sao?” Đường Tu cười hiểm: “Kết thúc của câu chuyện, muốn biết việc sau đó diễn ra như thế nào, tự mình hỏi Đường nhị.” Hứa Luật thực muốn mắng chửi mẹ , kể chuyện giang dở, kể hết câu chuyện. “Hứa tiểu thư chẳng lẽ muốn xem Đường nhị dạy học thế nào.” Hứa Luật tắt điện thoại, về lớp học thu dọn đồ đạc của mình, mang theo túi đến phòng học của Đường Tố đúng là rất hiếu kì. * Thời điểm sắp xếp cho khóa học, hiệu trưởng đặc biệt dặn dò sắp xếp những phòng học lớn nhất, tốt nhất trong trường cho Đường nhị gia. Ngày thường, khi giảng dạy, các giảng viên trong trường cũng được sử dụng đến phòng học hình thang này, chỉ khi nào có khách quý quan trọng đến thuyết trình hoặc khi có số trao đổi học thuật đặc biệt nó mới được mở ra để sử dụng, phòng học này có sức chứa lên đến 300 người và có rất nhiều các thiết bị truyền thông đa phương tiện. Đối với việc lên lớp giảng dạy cho sinh viên như thế này, nghi ngờ gì, Đường Tố cảm thấy đây thực là việc làm lãng phí thời gian hơn so việc đương. Thế nhưng, cũng tuyệt đối tôn trọng việc phổ biến kiến thức khoa học cho mọi người, cho nên, đối với việc giảng dạy của mình, mặc dù thực chán ghét, nhưng vẫn có trách nhiệm. Cho nên, Lúc kết thúc giờ học của mình, phải đối mặt với việc trong phòng học lớn bỗng chốc có thêm hai trăm sinh viên, Đường Tố vẫn có thể mặt đổi sắc tiếp tục bài giảng của mình. Cố gắng để lãng phí thời gian của cả hai bên, Đường Tố chọn số điều dễ hiểu để giảng – số điều được cho là dễ hiểu, khi các sinh viên nghe giảng, vẫn cảm thấy hết sức thần kỳ. Phương thức giảng bài của và Hứa Luật có chút giống nhau, áp dụng những kiến thức có thể sử dụng được ngoài thực tế, đây cũng là phương thức giảng dạy mà sinh viên rất thích. “Stockholm - Syndrome, hay còn gọi là hội chứng Stockholm, là trường hợp các con tin hay các nạn nhân nảy sinh tình cảm với tội phạm, thậm chí còn giúp đỡ khiến tội phạm trở nên nguy hiểm hơn. Hội chứng Stockholm được phát từ năm 1973, khi ngân hàng ở thủ đô Stockholm của Thụy Điển, đột nhiên bị gã tù nhân vượt ngục đột nhập và bắt cóc 4 nhân viên làm con tin, trận giằng co này kéo dài trong suốt 131 giờ. Sau thời gian dài bị giam giữ, con tin dần sinh ra cảm thông và quý mến với kẻ bắt cóc, thậm chí còn sinh ra cả tâm lý sùng bái, đến cuối cùng nảy sinh tượng đồng cảm và phụ thuộc lẫn nhau, nhận thức số phận của họ gắn bó chặt chẽ với nhau, thể tách rời…” Lúc Hứa Luật len lén vào từ cửa sau của phòng học, Đường Tố giảng đến hội chứng Stockholm, cuối cùng tìm được chỗ trống ở cuối lớp ngồi xuống. tượng nổi điên lo lắng cũng xảy ra. Phòng học rất yên tĩnh, hơn hai trăm học sinh, nhưng lại có tiếng ồn, tất cả mọi người đều bị người đàn ông đứng bục giảng thu hút chú ý, ánh sáng phát ra từ máy chiếu phản chiếu gò má trắng nõn nhưng lạnh lùng của . Người này là nhân vật nổi bật trời sinh. “Căn cứ vào nghiên cứu của các học giả, xuất phát từ tình cảm thân thiết gần gũi của con người với nhau, con người dễ dàng sinh ra đồng cảm với những người gặp phải tình huống tương tự, và dễ dàng sinh ra hội chứng Stockholm. Hội chứng Stockholm, có mấy dạng đặc thù sau: 1. Con tin phải thực cảm nhận được kẻ tấn công đe dọa đến mạng sống của họ. 2. Trong quá trình bắt giữ, con tin nhận thấy rằng, kẻ tấn công có hành động ban những ơn huệ cho họ. 3. Ngoài kẻ tấn công biết những tin tức ở bên ngoài, những con tin thường biết các tin tức từ bên ngoài. 4. Con tin tin tưởng, muốn chạy trốn là có khả năng .” ...... Hứa Luật cũng nghe đến say mê. Tiếp đó, Đường Tố lấy ví dụ về trường hợp của hội chứng Stockholm nữa, là án tử ở Canada, nạn nhân nữ kẻ phạm tội, hơn nữa còn giúp đỡ cho tội phạm. “Giáo sư Đường --” Lúc này, phòng học có người nêu câu hỏi.“Thầy cảm thấy hội chứng Stockholm, có được coi là tình ?” Người nêu câu hỏi là sinh viên nữ, câu hỏi này rất trực tiếp và táo bạo thăm dò Đường Tố. Ngay lập tức ở phía dưới vang lên những tiếng ồn ào huyên náo. Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Đường Tố -- người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai và tài giỏi, luôn gợi lên khát vọng chinh phục tình của phái nữ. Hứa Luật cũng rất hứng thú, hai mắt nhìn chằm chằm Đường Tố, rất hiếu kỳ, Đường Tố trả lời vấn đề này như thế nào, đây chính là vấn đề tình mà ta hay giễu cợt. Đường Tố dừng lại chút, ánh mắt đảo quanh giảng đường, nhìn về chỗ, dừng lại vài giây, sau đó lại tếp tục dời . Hứa Luật cứng người lại, tự chủ dịch người sang bên, giấu mình ở đằng sau sinh viên ngồi phía trước – biết mới đúng, ánh sáng tối như vậy, hơn nữa lúc vào lớp cũng phát ra tiếng động nào. Đường Tố nhàng nhấp môi dưới, trả lời câu hỏi, :“ phải.” “Tại sao lại phải.” Sinh viên nữ kia cũng bỏ qua, tiếp tục truy hỏi: “Nạn nhân nữ, sau khi được giải thoát cũng rằng, tất cả hành động của ấy đều là tự nguyện, phải bị ép buộc, ấy làm tất cả là để hi vọng tội phạm công nhận và ấy, thậm chí ấy còn sẵn sàng phạm tội với những trẻ em còn lại, đây chẳng lẽ phải là loại tình ‘ tình tôi nguyện’ sao?” Đường Tố nhàn nhạt trả lời: “Cơ sở thiết lập lên cái bạn gọi là ‘Tình ’ này, phải là ‘ tình tôi nguyện’. Mà là do nạn nhân cảm thấy nguy hiểm khi tiếp xúc với thế giới bên ngoài nên sinh ra tâm lý tự bảo vệ bản thân mình. “Giáo sư Đường cho rằng thương mãnh liệt trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy là tình .” Sinh viên nữ kia vẫn chưa buông tha: “Giáo sư Đường, thầy cảm thấy như thế nào mới được coi là tình ?” Ôi chao! Đây mới là trọng điểm. Tất cả sinh viên nữ ở đây đều dỏng tai lên để nghe quan niệm về tình của vị giáo sư trẻ tuổi, nghiêm trang này. Hứa Luật tự chủ được cũng nhô nhô người lên. Ánh mắt của Đường Tố lại nhìn đến, làm cho lại rụt đầu trở về -- Mẹ kiếp, người này biết ở đây. Tất cả mọi người đều chờ câu trả lời của . Hứa Luật thầm nghĩ, chắc chắn trước đây người này cũng chưa từng nghĩ đến loại vấn đề như thế này. “Tôi cho rằng, nền tảng của tình nam nữ, được xây dựng bình đẳng và độc lập, cái gọi là thay đổi vì tình hay nhường nhịn, chiếu cố trong tình là nên; tình phải để ràng buộc lẫn nhau, mà phải để cho nhau tự do, bởi vì mỗi người đều có thế giới của riêng mình. có phục tùng, có hùa theo, có những nhận thức chung, có những quan điểm khác nhau, tôn trọng lẫn nhau, hấp dẫn lẫn nhau.” Trong phòng học lớn, chỉ có thanh của Đường Tố, giống như dòng nước mát róc rách trong suối. Hóa ra...... Đây chính là quan điểm về tình của . cần phải hy sinh cho nhau, cần phải thay đổi vì nhau, mà phải cho nhau tự do, độc lập. “Ừm...... Giáo Sư Đường tìm được tình như vậy chưa?”