Chương 40: Đại mãnh thú Đường gia Edit: tiểu lộc hàm Đây là cái giọng điệu gì thế? Cái tiếng “” kia quá ý vị sâu xa, giọng điệu rất , nhưng cuối câu lại hơi lên giọng, nghe như là nghi hoặc, nhưng trong đó lại là cười nhạo, từ đơn giản này thể trào phúng của . Nghe như : ? mà cũng xứng trở thành bạn bè với Đường Tố? Chẳng lẽ thể trở thành bạn bè của Đường Tố? Hứa Luật bị cái giọng điệu này của đối phương làm cho khó chịu, còn chưa kịp mở miệng nghe thấy tiếp:“Đừng hiểu lầm, tôi cảm thấy Hứa nữ sĩ là rất tốt, chỉ là......” Ánh mắt tối màu của đánh giá toàn thân cao thấp Hứa Luật vòng:“ có lỗi, bởi vì nhìn khắp người tìm ra điểm nào để trở thành bạn bè của Đường nhị.” Hứa Luật:“......” cho rằng mồm miệng Đường Tố đủ độc, nghĩ tới nhân ngoại hữu nhân sơn ngoại hữu sơn, người trước mắt này so với Đường Tố chỉ có hơn chứ có kém, miệng người như rượu Hạc Đỉnh Hồng*.(rượu độc hay có trong phim chưởng ý các nầng) “Vị tiên sinh này, tôi nghĩ rằng Đường Tố muốn làm bạn với ai đó là chuyện của ấy, tới phiên tới quản đâu.” khỏi quản quá rộng rồi đấy. “ cần có địch ý với tôi như vậy, Hứa nữ sĩ, tôi chỉ vấn đề thực tế mà thôi, có thể là hiểu lầm, câu kia hề có ý mạo phạm gì.” làm như thấy tức giận trong mắt Hứa Luật:“Ý của tôi là, người giống như Đường nhị xứng có bạn bè.” Hứa Luật phát hỏa, xà tinh bệnh này ở nơi nào chạy đến thế? Miệng quan tâm Đường Tố, nhưng biểu ra ngoài lại hoàn toàn tương phản, nào là quái vật, nào là xứng có bạn bè. Hơn nữa vì sao phải là do năng lực diễn giải của có vấn đề, mà là cách thức lý giải của sai lầm? là hoàn toàn cảm thấy bản thân như vậy là có cái gì sai sao? “ là ai?” “Tôi? Quan hệ của tôi và Đường nhị có chút phức tạp.” :“Dùng từ chính xác nhất để hình dung hẳn là ‘ hận đan xen’, tệ nhân* luôn lo lắng cho cậu ta.”(cách xưng hô kiểu cổ đại ý) “Được rồi, tôi cũng lười quan tâm là ai . Có lẽ rất đúng, hiểu biết của tôi về Đường Tố nhiều bằng , nhưng ít nhất có điểm tôi rất .” Ánh mắt Hứa Luật nhìn rất lạnh lùng, ra từng từ từng từ :“Chính là Đường Tố tuyệt đối xấu người khác sau lưng, bậy bạ chuyện của người ta, loại chuyện ti bỉ thấp hèn này, Đường Tố tuyệt đối khinh thường làm.” Muốn cũng là trực tiếp , giáp mặt mà tung ra lời độc địa của . “Xem ra Hứa nữ sĩ có ấn tượng tồi với Đường nhị.” mỉm cười. Hứa Luật chút do dự :“Ít nhất là hơn .” Trừ bỏ cuộc chuyện ngoài ý muốn buổi sáng nay ra. “Hứa nữ sĩ thoạt nhìn cũng phải là người dễ dàng tin tưởng người khác, tại......” ý nhìn Hứa Luật cái:“Từ biểu của , tôi nhìn ra được khá tin tưởng Đường nhị.” Hứa Luật khỏi nhíu mày hỏi:“...... Là sao?” lấy tập giấy tờ từ trong túi giấy ra:“Nhìn như rất nhiệt tình dễ hòa hợp, giao hữu cũng rộng khắp, kì thực đều bằng , tất cả chỉ là cách biểu ra bên ngoài để đề phòng cho bản thân, bạn bè cũng chỉ có hai người. đối với người sống là trời sinh phòng bị, cảm thấy người chết so với người sống càng an toàn......” Hứa Luật thần sắc ngưng trọng hỏi:“ điều tra tôi!” “Nhưng mà tin tưởng Đường nhị .” để ý vấn đề của , nâng tay lên, tay trái nắm lấy cổ tay phải:“Cho nên, mặc kệ tôi có cái gì cũng khiến dao động.” Hứa Luật chú ý tới cổ tay có đeo tràng hạt màu đen, người như lại có thể tin phật? Phật gia lại có thể thừa nhận á?. Hứa Luật:“ hay đều là chuyện của . Có nghe hay là chuyện của tôi.” “Rủ lòng tốt cho lời khuyên, kẻ thù của Đường nhị ở khắp nơi thế giới, đương nhiên người thương cậu ấy đến chết cũng tồn tại, thân cận quá với cậu ấy rất nguy hiểm , Hứa pháp y” Giọng điệu của ta thoáng trầm xuống, ánh mắt hẹp dài hơi hơi nhíu lại, thêm vài phần nguy hiểm:“ cũng đừng đem cái mạng quý giá của mình ra cược.” Hứa Luật rất thích cái vẻ ta đây cái gì cũng của đối phương:“Cho dù như vậy cũng là chuyện của tôi, có quan hệ với . Tôi mặc kệ quan hệ giữa và Đường Tố là cái dạng gì, nhưng ấy muốn làm bạn bè với ai đó là tự do của ấy, có quyền can thiệp. Chuyện giữa tôi và ấy, người ngoài như có tư cách xen vào. Nếu còn chuyện gì tôi xin phép quay lại lớp học.” Mẹ nó, Đường Tố kia ở nơi nào trêu chọc phải cái tên bệnh thần kinh này đây, sau này phải nhắc nhở , làm quen với ai cũng phải cẩn thận hơn, rời xa xà tinh bệnh. “Dũng cảm là mỹ danh cho hành vi biết là ngu xuẩn nhưng vẫn lao vào.” Hứa Luật:“......” Xoay người, tay vừa chạm vào nắm cửa lối thoát hiểm, còn chưa kịp đẩy ra lại nghe thấy phía sau truyền đến tiếng cười yếu ớt. “Nhưng tôi lại rất thưởng thức loại người dũng cảm biết sợ như . Đột nhiên nhớ tới, tôi còn chưa tự giới thiệu.” Cười cái, giọng trầm ổn bắt đầu tự giới thiệu:“Tệ nhân họ Đường.” Đường? Tay Hứa Luật đẩy cửa chút. “Tên chữ, Tu.” Đường Tu! cả Đường gia! Hứa Luật trong nháy mắt từ trong mê muội tỉnh ngộ, hóa ra cái cảm giác quen thuộc kia là từ đâu mà đến . Khó trách cảm thấy nhìn quen mắt, khuôn mặt thanh lãnh của và Đường Tố tương tự nhau, còn cách chuyện, dùng từ theo kiểu xưa rất đặc biệt mà có rất ít người đại sử dụng. Khác biệt là Đường Tố thuộc loại thanh lãnh trong trẻo, còn Đường tu thuộc loại thanh lãnh kiêu căng. Nhưng điểm giống nhau là cả hai em đều tự phụ, cao ngạo. “A, xem ra đệ đệ bất tài của tôi giới thiệu qua với ”. Đường Tu quan sát phản ứng của . Thân thể Hứa Luật căng cứng, xoay người lại:“Đường...... Tiên sinh.” Vị cả này là muốn làm gì? có việc gì lại đến đây như vậy là muốn thế nào? Vốn lúc trước khi nghe Đường Tố ta can thiệp vào cuộc sống của còn có chút hoài nghi, tại xem ra Đường Tố có sai, vị cả Đường gia này còn muốn quản tất cả các mối quan hệ bạn bè của em trai, khó trách Đường Tố chịu nổi. “Trung Quốc có câu ngạn ngữ ‘Huynh trưởng như cha’, người làm huynh trưởng luôn muốn quan tâm đệ đệ nhiều hơn chút.” Đường Tu thực chân thành, nghiễm nhiên trưng ra hình tượng trai tốt:“Đường nhị luôn thể lý giải khổ tâm của người làm huynh trưởng như tôi, thường mang địch ý với tôi, làm cả tất nhiên là phải quan tâm lo lắng cho em mình nhiều, xem, Hứa nữ sĩ.” “A, ha ha......” Hứa Luật cười khan. Người của Đường gia người sau so với người trước càng đáng sợ hơn, trong lòng khỏi mạc niệm :“Đây là chuyện của em hai người, tôi là người ngoài rất khó .” Mẹ nó! giây trước ở chỗ này ai đó là người ngoài, tại lại tự nhận mình là người ngoài rồi. tốt quá mà!!! Đường Tố là tiểu quái vật, vậy ta tính cái gì, đại mãnh thú? “Hứa nữ sĩ lời này cũng quá khách khí rồi,” Đường tu :“Hứa nữ sĩ là bạn bè của Đường nhị, làm sao có thể coi là người ngoài.” Hứa Luật:“......” Được rồi, tự đào hố chôn mình. “Đường tiên sinh, có chuyện gì cứ thẳng ra , đừng vòng vèo nữa .” có khả năng đánh thái cực với nghiệt này nữa. “Ngay từ đầu tôi qua , tôi chỉ muốn quan tâm Đường nhị.” Ước nguyện ban đầu của Đường Tu thay đổi, chỉ muốn trở thành huynh trưởng tốt:“Hai người ở chung mấy ngày nay......” “Cùng chung ký túc.” Ở chung rất dễ làm cho người ta hiểu sai . “Đừng để ý chi tiết vụn vặt.” Đường Tu mỉm cười, sau đó tiếp tục kiên trì ý mình:“Hai người ở chung mấy ngày nay, thấy Đường nhị cũng tệ, so với dự đoán của tôi tốt hơn rất nhiều.” Hứa Luật trầm mặc, Đường gia chuyên xuất xưởng mấy tên thích tự coi mình là trung tâm. “Đường nhị nếu có chỗ nào phải mong thông cảm nhiều hơn, dù sao phương diện đối nhân xử thế của cái đồ ngu ngốc kia là ngốc thể tả.” Vì sao có thể mắng chửi người ta mà vẫn tao nhã như vậy. Hứa Luật lại trầm mặc, lời này cứ như là có hiểu biết nhiều lắm ý, kỳ và Đường Tố chính là kẻ tám lạng người nửa cân thôi. “Nếu cậu ấy làm hành động gì khác người mà cảm thấy...... ừm, quá dễ chịu, mong rằng tha thứ.” Đường Tu tiếp tục đảm đương nhân vật trai tốt:“Bởi vì bản thân cậu ấy cũng hiểu vì sao lại làm như vậy.” Lời này khiến thần sắc Hứa Luật biến chuyển, chẳng lẽ......chuyện buổi sáng thấy? Đường Tu:“Yên tâm, tôi cái gì cũng chưa thấy.” Mẹ nó! Giấu đầu lòi đuôi! “ vui vẻ khi được gặp , Hứa nữ sĩ.” Đường Tu kết thúc buổi gặp hôm nay:“Sau này mong chiếu cố xá đệ nhiều hơn.” Cửa lối thoát hiểm mở ra, hai người mặc âu phục màu đen đứng chờ hai bên. Đường Tu đến gần, cúi người bên tai , Hứa Luật lại ngửi thấy mùi gỗ đàn hương, dùng giọng trầm thấp nhàng :“Hoan nghênh gia nhập trò chơi Đường thị, Hứa pháp y.” “Hả?” “Vì muốn thể hoan nghênh, tôi có chuẩn bị phần lễ gặp mặt nho , tạm biệt.” xong, cũng quay đầu lại rời . Làm chương này mà ta cảm thấy Đường gia sao toàn những nhân vật đầy nguy hiểm thế kia, cách chuyện cứ như xuyên từ cổ đại tới vậy. Chúc các nàng đọc vui vẻ, ngày mai nhớ qua thăm bộ ảnh hậu trọng sinh để ủng hộ "tại hạ" *xin phép cho ta ăn theo Đường gia* p/s: Edit chương này mà cảm xúc editor ngổn ngang trăm mối
Hic bạn edit chương này xong mk đọc mà thấy nổi cả da gà trời ạ chưa từng đọc được truyện nào mà có trai kiểu này Thảo nào mà ĐT tính cách quái dị vậy chắc lây từ ông này qúa