Hóng quá ed ơi.cố gắng lên ed nhá. là mem mê tít cái thể loại này...nhưng k chịu nổi cái kiểu "hành hạ ngọt ngào" tuần 1chương....nên là...k biết bộ này xuất bản chưa vậy?
Chương 35: Hormone nữ chết tiệt Edit: duyenkt Beta: tiểu lộc hàm ràng là lời ba hoa, nhưng từ trong miệng thốt ra lại cảm thấy như là lẽ đương nhiên. Giọng của , trầm thấp nhưng hấp dẫn, mang theo suồng sã và mờ ám, cũng giống như mùi hương quần áo của , làm cho người ta cảm thấy sạch và thoải mái. Mùi hương rất nam tính. Đó là...... mùi hương của Đường Tố. nồng, rất tinh khiết. Áo gió của rất dài, trùng đến tận đầu gối của , mang theo hơi ấm của và mùi hương nhàn nhạt của người đàn ông, làm cho Hứa Luật cảm thấy cả người như được bao phủ trong dòng nước ấm, hơi nóng xông lên mặt, rất nóng. Tuy rằng, có đôi khi lời , hành động và tư duy logic của làm cho người khác thể nào hiểu được, nhưng khuyết điểm che lấp được ưu điểm, thực là người đàn ông rât lịch lãm. Đương nhiên Hứa Luật nghĩ rằng hành vi đột ngột của đối với hôm nay là xuất phát từ thương hương tiếc ngọc cố tỏ ra ga lăng, nếu đúng như lời , trơ mắt nhìn chịu lạnh là hắncảm thấy rằng thực rất lạnh. Nếu hôm nay, phải là , mà là khác, cũng cởi áo ra cho ấy mượn, đây chính là phẩm chất quý ông của , quan hệ đến những thứ khác. Từ trong mắt của có thể nhìn ra, trong ánh mắt kia hề có tí tình cảm ái muội nào cả, mà chỉ có thuần khiết, kiêu ngạo và lạnh lùng. Nhìn vào đôi mắt như vậy, đầu óc Hứa Luật cũng lạnh dần, ấm áp mặt cũng tan , còn xấu hổ, cũng còn đỏ mặt, tiếp nhận ý tốt của : “Cám ơn......” “Rất xấu.” Lời cảm ơn của còn chưa hết, Đường Tố đột ngột câu làm người khác khó hiểu. “Gì?” “Nhìn mặc như vậy bé, giống như được đóng trong cái thùng.” Hứa Luật: “......” muốn rút lại lời nhận xét của mình, bây giờ bắt đầu nghi ngờ rằng cho mượn áo để mặc chỉ là để đạt tới hiệu quả của cảnh này: Nhìn xem, Hứa Luật thấp bé. Đây mới là phẩm chất quý ông của ! * Trở về kí túc xá, Hứa Luật chạy ngay lên phòng. Mùi thối của thi thể bám dính vào người, nếu phải pháp y, người bình thường khó có thể chịu đựng nổi, đặc biệt là thi thể hôm nay bị sáp hóa, Hứa Luật ở trong phòng tắm tắm rửa nửa giờ mới ra ngoài. Thay bộ đồ thoải mái mặc ở nhà, lúc xuống lầu, phát bàn có vài món ăn. Đường Tố tắm rửa qua, cũng mặc bộ đồ ở nhà, dép lê, bận rộn đứng trước bồn rửa với: Cân bỏ túi, dao giải phẫu, cốc đong đo, ống hút...... Mỗi lần nhìn thấy nấu cơm, Hứa Luật đều có xúc động muốn đỡ trán nhìn trời, nhưng khi nhìn đến bàn thành phẩm: Trứng cá hồi nướng được trang trí với rau mùi tây xanh, màu vàng của khoai tây om, súp nấm sền sệt nhìn rất thơm và ngon, cà chua cắt gọt thành hình rất đáng , lập tức có cảm giác xúc động muốn quỳ xuống bái lạy và cảm phục thay cho loại xúc động đỡ trán nhìn trời. Hứa Luật nuốt nuốt nước miếng:“Đường, Đường Tố, đây là làm ?” Quả thực tài nghệ của có thể so với đầu bếp chuyên nghiệp của khách sạn năm sao, tuy chưa nếm thử, nhưng bắt đầu nuốt nước bọt. “ phải tôi làm , là thần ban cho.” cũng quay đầu lại Hứa Luật sờ sờ mũi, cũng cảm thấy câu của mình có chút dư thừa, phải còn ai làm vào đây? phải nấu đấy sao. “Khụ khụ! Tôi muốn bày tỏ là rất lợi hại, thực có thể so với đầu bếp chuyên nghiệp.” “ thực tế, nếu tôi muốn, làm bữa như đầu bếp chuyên nghiệp, cũng như làm bữa sáng thôi.” Đường Tố đem món chính cho bữa tối nay, món Mỳ Ý sốt cà chua, bưng lên bàn. “Tôi tin!” Hứa Luật nhanh chóng cuộn lấy sợi mỳ cho vào miệng: “Ôi! Ngon cực kỳ! Đường Tố đúng là thiên tài.” “Cám ơn.” Đường Tố biết xấu hổ mà nhận lời khen từ : “Kỹ năng ngôn ngữ của nghèo nàn.” Gọi là thiên tài, từ đến lớn, nghe rất nhiều, lúc đầu là thiên tài, cuối cùng lại thành quái vật. Có đồ ngon để ăn, tâm tình Hứa Luật rất vui vẻ, thèm để ý đến chê bai của , tiếp tục khen ngợi: “Đường Tố, nếu mở nhà hàng, kinh doanh chắc chắn rất đắt khách.” Tay nghề của tốt như vậy cơ mà. “Tôi cần phải bán tài nghệ nấu nướng của mình để nuôi sống bản thân.” cảm thấy lời của là lời khen ngợi. Hứa Luật quyết định, mình nên ngậm miệng lại tốt hơn, muốn phá hỏng tâm trạng vui vẻ khi được ăn đồ ăn ngon. Hai người yên tĩnh thưởng thức bữa tối tuyệt vời, Hứa Luật uống cạn ly sinh tố dâm bụt, sau đó liếm liếm môi, vẻ như chưa thỏa mãn: “Nếu mỗi ngày đều được ăn đồ ăn ngon như thế này, đây chính là thiên đường của cuộc sống .” Đường Tố gắp miếng cá hồi cuối cùng cho vào miệng, kết thúc bữa ăn, lấy khăn giấy ra lau miệng: “Tuy rằng ám chỉ rất ràng, tôi cũng hiểu, nhưng tôi cũng thể thỏa mãn nguyện vọng của .” đứng dậy, vừa bê dọn bát đũa vừa : “Sau này cơm trưa và cơm tối vẫn do phụ trách.” Hứa Luật cũng vì suy nghĩ của mình bị nhìn thấu mà cảm thấy xấu hổ, dù sao đó cũng chỉ là ước muốn mà thôi: “Hôm nay, cơm chiều nấu rồi, để tôi rửa bát cho.” “ cần......” Đường Tố nhìn bàn tay bé đặt bàn tay mình. Hứa Luật cũng để ý nhiểu, đưa tay sang góc khác, đỡ lấy bát đũa từ trong tay , nhân tiện cũng lấy luôn mấy cái đĩa luôn: “Ừm, để tôi rửa .” Bưng bát đũa, tâm tình tệ vào bếp. Đường Tố nhìn chằm chằm mu bàn tay mình, nhíu mày, tiếp tục nhìn chằm chằm mu bàn tay, cảm xúc vừa rồi để lại, cũng biến mất theo tay . Hôm nay nhìn thấy, bàn tay kia thao tác xác chết như thế nào, bình tĩnh, chuyên nghiệp, cẩn thận, tỉ mỉ, ngay cả đến những khâu cuối cùng cũng vẫn tập trung, nghiêm túc và cẩn thận. nghĩ đến bàn tay ấy lại mang lại cảm giác như vậy..... Tinh tế và mềm mại. Mặc dù chỉ là trong khoảnh khắc, tay của vẫn cảm nhận được, nó mang lại cảm giác hoàn toàn khác lạ. Xa lạ lại kích thích, cảm giác rất đặc biệt, cứ mãi vương vấn mu bàn tay . Lúc Hứa Luật rửa bát xong ra, thấy vẫn còn đứng ngẩn ngơ cạnh bàn, nhìn chằm chằm bàn tay của mình: “Tay bị làm sao vậy?” Đường Tố nhếch miệng, quay sang nhìn câu nào, sau đó quay đầu đến ghế ngồi của mình, trong lòng kết luận đây là loại cảm giác đặc biệt, bởi vì bị hormone trong người nổi loạn, ảnh hưởng đến hệ thống sinh lý của . Hứa Luật bị nhìn mà hiểu cái gì, nhưng , cũng lười hỏi, hôm nay làm việc cả buổi chiều cũng có chút mệt mỏi: “Đường Tố, tôi nghỉ ngơi trước, cũng ngủ sớm , ngủ ngon.” “...... Ngủ ngon, Hứa Luật.” Giọng của có chút thoải mái, ngồi ở ghế tựa, nhắm mắt lại, nhìn vào . Kết quả, đêm đến, ngủ, Đường Tố nằm mơ. Trong mộng, nằm bàn khám nghiệm tử thi, người trần như nhộng, Hứa Luật mặc chiếc áo blue dài đứng ngay bên cạnh, muốn nhắc nhở hãy đeo găng tay cao su vào trước khi kiểm tra , nhưng nghe thấy, tay trần sờ lên bàn tay phải của – đúng, chính là cái tay bữa tối tay chạm vào. Rất giống với hình ảnh trong văn học Trung Quốc hay miêu tả, mềm mại nữ tính như nước, ở trong lòng xẹt qua dòng điện khác thường. “Đường, cuối cùng cũng thuộc về em.” Khi chuyện, mặt Hứa Luật đột nhiên biến đổi, thay thế bằng khuôn mặt của mắt xanh tóc vàng, tiến về phía . Đường Tố giật mình mở mắt, nhìn chằm chằm lên trần nhà, nửa ngày, sau đó câu: Đồ hormone nữ chết tiệt.
Chương 36: đụng chạm tôi!! Edit: duyenkt Beta: tiểu lộc hàm Ngày hôm sau, Hứa Luật rời giường, vừa mới mở cửa phòng, chưa xuống lầu ngửi thấy mùi cà phê. Hey! Đường Tố thức dậy rồi? thích uống cà phê, nhưng hình như Đường Tố rất thích cà phê , hạt cà phê phải là loại thượng hạng, máy xay cà phê cũng phải là loại đắt tiền. nhìn thời gian, mới hơn bảy giờ chút, hôm nay người này bị làm sao vậy, dậy sớm như thế. “Meo --” Arthur ngồi tay vịn cầu thang, uể oải dùng bàn chân đầy thịt của mình lau mặt. Nhìn thấy Hứa Luật xuất ở đầu cầu thang, lập tức kêu ngọt ngào chào hỏi . Từ khi Hứa Luật tới đây, cuối cùng nó cũng có cuộc sống của con là thú cưng trong nhà, phải lo lắng việc có gì để ăn, cũng phải tìm kiếm thức ăn sàn nhà. theo Hứa Luật là có cái ăn, đây trở thành trong những triết lí cuộc sống của con mèo béo này. “Buổi sáng tốt lành, Arthur.” Hứa Luật xoa xoa cái đầu béo ú của nó, cảm giác tuyệt vời! Chiếc mặt béo ú của chàng mèo này, làm cho người khác cảm thấy rất vui vẻ, cảm thấy hạnh phúc. Sau khi nhận được hồi đáp của , Arthur cũng cảm thấy rất vui vẻ, trượt theo tay vịn cầu thang, xuống lầu cùng với Hứa Luật. Xuống dưới lầu, Queen và Ellen vẫn còn nằm chiếc đệm mềm mại Hứa Luật làm cho bọn chúng, Agatha duyên dáng lại trong phòng bếp. chung, từ vị trí của Agatha bạn có thể xác định được vị trí của Đường Tố. Hai người gặp nhau ở cửa phòng bếp. Đường Tố mặc chiếc áo len dệt kim màu xám bạc, mặc quần vải màu đen, đôi dép lê trong nhà Garfiel, tay bưng tách cà phê còn nghi ngút khói, đây chính là mùi cà phê pha ngửi được từ lầu. “Buổi sáng tốt lành!” Hứa Luật cười híp mắt chào hỏi , sau đêm ngon giấc, tinh thần của cũng cực kỳ sảng khoái. “Buổi sáng tốt lành.” Đường Tố mặt biểu cảm nhìn , nhàn nhạt trả lời. Cười sáng lạng như vậy làm cái gì, lại muốn làm ảnh hưởng đến sao? Đường Tố tức tối trong lòng , tối hôm qua bị hormone nữ quấy phá làm cho thể ngủ ngon giấc, sáng sớm phải tắm rửa. Tình huống như vậy làm cho cảm thấy thoải mái! phải chưa từng tiếp xúc qua với người khác phái, từ đến lớn bên cạnh cũng thiếu những sinh vật khác phái, như Đường Túc, như Minh Hoa nữ sĩ, chẳng qua là lần này có chút khác biệt, người con tên Hứa Luật này… Có phần kỳ quái! cũng được nguyên nhân, có lẽ...... Là vì cảm giác khi động chạm vào và chuột bạch khác nhau nhiều. Đúng là, hormone giới tính của các sinh vật đều rất phiền toái, trải qua chuyện tối hôm qua Đường Tố học được điều này. “Ừm?” Người này có chuyện gì vậy? Tuy rằng đều cùng biểu cảm, nhưng giống với ngày thường. Tuy điệu bộ hàng ngày của rất lạnh lùng, nhưng như hôm nay….Lạnh như băng. Lạnh lùng và lạnh như băng, tuy chỉ hơn kém nhau có chữ, nhưng làm cho người ta có cảm giác hoàn toàn khác nhau. “Làm sao chứ ?.” Hứa Luật tìm được manh mối, liền vào trong bếp uống cốc nước ấm, ăn thìa dầu chè. Đây là mệnh lệnh của mẹ Hứa, mỗi buổi sáng đều phải ăn, mấy năm trước bởi vì bận rộn công việc, thường xuyên ăn đủ ba bữa, làm cho dạ dày của mình bị tổn thương. Cuối cùng, mẹ Hứa tức giận , nếu còn như vậy nữa, bà cho nghỉ việc về nhà ngồi chơi xơi nước. Sau này, cũng bắt đầu biết chăm sóc cho thân thể của mình hơn, uống dầu chè để tốt cho dạ dày, đây là mẹ Hứa tìm mua cho . Sau đó, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho mình: Tối hôm qua ngâm đậu tương để làm sữa đậu nành, lấy ở trong tủ lạnh ra hai cái gói sữa cho vào nồi hấp, lại chiên quả trứng. Chuẩn bị tất cả xong, muốn ra ngoài, Đường Tố lại bưng chiếc cốc vào bếp lấy thêm cà phê. “Buổi sáng uống nhiều cà phê như vậy, tốt lắm đâu.” vừa uống sữa đậu nành vừa khuyên nhủ :“ có muốn uống cốc sữa đậu nành .” Đường Tố chăm chú nhìn thứ chất lỏng màu trắng ngà trong tay . Sữa đậu nành, y học đại nghiên cứu và chứng minh, trong đậu tương chứa isoflavone, chất có hoạt tính estrogen, được gọi là hormone nữ tự nhiên…. Damn-it (chết tiệt)! Lại là hormone nữ! Khuôn mặt tuấn tú của Đường Tố xám , nhìn chăm chăm vào ly sữa đậu nành trong tay , giọng ảm đạm: “ quá đủ rồi .” định để cho hormone nữ của lan tràn ra khắp căn nhà này hay sao? Hay là cho hormone nữ lan tràn ra cả thế giới? Hứa Luật uống ngụm sữa nóng thơm mát, mùi thơm của sữa làm cho rất hài lòng: “Ừm? cái gì quá nhiều.” Oa, mùi thơm mát của sữa làm cho cảm thấy rất tuyệt vời. Đường Tố uống hớp cà phê lớn, nhìn đếm xỉa đến bộ dáng của mình, trong giọng thể bất mãn: “Hormone nữ trong người .” “Hả......” Hứa Luật lúng túng :“Hormone nữ?” “Đúng thế! Hormone nữ, được gọi là estrogen hay kích thích tố nữ ..." “Dừng lại!” Hứa Luật cắt ngang lời giảng giải chuẩn bị thao thao bất tuyệt của :“Tôi biết hormone nữ là cái gì, nhưng...... Tôi là nữ giới, trong người tôi có hormone nữ cũng là lẽ đương nhiên.” hiểu có chỗ nào đúng ! Nếu người có hormone nam mới đáng lo lắng chứ. Đường Tố:“......” Đúng, rất đúng, cho nên mới biết làm thế nào. Đường Tố biết giải thích như thế nào cho đúng, miệng lưỡi lưu loát của lúc này cũng dùng được, nửa ngày sau, mới cứng rắn : “Đúng! Tôi biết là nữ .” Hứa Luật hiểu:“Cho nên?” “Trừ bỏ biết ra, tôi còn cảm giác được là nữ .” Đường Tố chăm chú nhìn . Nhìn, liếc mắt cái cũng có thể nhận biết được Hứa Luật là nữ, bề ngoài của , giọng của , quần áo của đều thể là nữ giới. Nhưng thị giác và cảm giác là giống nhau. Nhưng Hứa Luật chỉ nghe ra, hai loại cảm giác này đều phải thể chung về loại vấn đề hay sao? Có cái gì khác nhau? Đường Tố nhìn biểu cảm của như vậy liền biết được hiểu được khác nhau trong đó:“Nhìn, chỉ là loại cảm giác, trong khi cảm giác là trải nghiệm của các giác quan, ví dụ, như, “Bạn trông rất mềm mại” khác với “ bạn cảm thấy rất mềm mại”.” Hứa Luật ngậm trong miệng nửa gói sữa còn lại, nghe như vậy liền bị sặc sữa, như vậy ...... Ừm, nghiêm túc và sạch , giống như giảng giải vấn đề học thuật. “ hiểu chưa?” hỏi. gật gật đầu:“Hình như hiểu chút.” “Hiểu chính là hiểu, hiểu chính là hiểu, hình như hiểu chút là cái kiểu gì?” “Thực ra là, luôn biết tôi là nữ, nhưng là lại đột nhiên cảm giác được tôi là nữ .” Hứa Luật cảm thấy ở cùng lâu, chuyện đều trở nên có “Chiều sâu”, nghe lời bây giờ của , người bình thường thể hiểu được. “Đúng, chính là ý này.” gặp rất nhiều phụ nữ, da trắng, da đen, da vàng đều có, nhưng bên trong bộ não của , chỉ phân ra khu vực phụ nữ là người khác phái, trước ngày hôm qua, Hứa Luật cũng thuộc loại này, nhưng sau ngày hôm qua, tách ra khỏi khu vực rộng lớn này, thành lập khu vực đặc biệt của riêng mình. “Ừm...... lúc nào ‘Cảm giác’ được ?” Hứa Luật suy nghĩ, cảm nhận của trước ngày hôm qua, luôn công nhận là phụ nữ chân chính sao? Vẫn luôn cho là nữ hán tử (*)? (*) nữ hán tử: chỉ những giống với con trai, có tính cách độc lập, quyết đoán. Trầm mặc trong giây lát, :“Ngày hôm qua.” “Ngày hôm qua?” Hứa Luật hồi tưởng lại, ngày hôm qua cũng làm hành động gì đặc biệt, trừ bỏ khi khám nghiệm tử thi trở về, người vừa bẩn lại vừa thối, chẳng lẽ có cảm giác khác hẳn với người thường, lại thích mùi vị đặc biệt này ? “Dừng ngay cái suy nghĩ nhàm chán trong đầu lại.” Đường Tố dễ dàng đọc được suy nghĩ miên man của . Hứa Luật cười ngượng ngùng: “Tôi nghĩ ra ngày hôm qua có chuyện gì đặc biệt, cho cảm giác được chuyện này.” Lần này, sau lúc lâu trầm mặc, Đường Tố mới lạnh lùng trả lời:“Tối qua, sờ soạng tôi.” Trong giọng , giường như còn mang theo giận dỗi: “ chút.”
Mình thích thể loại truyện này, hồi trước cũng đợi truyện này nhưng mới có 1 chương thui, bây giờ vô lại mừng quá vì bạn bỏ truyện này. Thanks bạn nhìu.