Editor xin lỗi các đồng chí, vì cái đầu óc đãng trí của bợn mà bh mới đăng trn cho mọi ng. cái chương này này là do bợn làm, cơ mà bợn cứ tưởng của đồng chí khác, ngày ngóng đêm trông cứ thắc mắc sao ko thấy đăng. Hôm nay hỏi, mọi ng bảo là của bợn, nên bh bợn mới đăng, bợn về tự kiểm điểm lại bản thân, xl mọi ng nhiều nhiều chúc mọi ng đọc vui vẻ, mai bợn đăng c33 hén Chương 32: Đường tiên sinh mua lý luận Edit: tiểu lộc hàm Càng đến gần tháng mười hai, thời tiết càng mát mẻ hơn. Hứa Luật cũng dần dần quen với cuộc sống ở thành phố Tân, trừ bỏ việc lên lớp thỉnh thoảng cũng hỗ trợ Quản Thịnh Văn công việc ngoài trường. Thời gian nhàn rỗi cũng đọc sách, ngoài sách chuyên khoa còn theo Đường Tố đến thư viện tìm vài quyển sách về phương diện phân tích hành vi, tâm lý tội phạm. Đối với lĩnh vực phân tích hành vi và tâm lý tội phạm Hứa Luật rất có hứng thú, nhưng ở trong nước những nghiên cứu về phương diện này lại rất ít ỏi, nhìn qua số bộ sách là phương diện này đều là ngoại văn phiên dịch ra, thể hiểu đúng lý luận trong đó, mà phần lớn sách báo trong thư phòng của Đường Tố đều là bản chuẩn nguyên văn, trình độ tiếng của Hứa Luật cũng tệ, ít nhất là có thể xem hiểu, cho dù có nghi vấn cũng có thể hỏi Đường Tố, rất phối hợp giải thích cho . Mặc dù có lúc giọng có chút kiêu ngạo đáng đánh đòn, nhưng Hứa Luật phải thừa nhận rằng có vốn để mà kiêu ngạo như vậy. Hứa Luật vốn còn có chút lo lắng, cứ thấy khi ở chung dưới mái nhà với Đường Tố bị làm cho phát điên nhưng kết quả lại ngoài dự kiến của , tối hôm đó sau khi ăn lẩu cá trở về, lại rất an phận , vẫn là bộ dáng ông cụ non, trừ bỏ chuyện lên lớp, phần lớn thời gian đều ở trong phòng, ngồi ghế tựa của , yên tĩnh như pho tượng, biết là suy nghĩ cái gì nữa. Hứa Luật lười quản nghĩ cái gì, dù sao, tư duy của người này người bình thường như chúng ta cũng thể nào hiểu nổi. Hôm nay, sau khi hai người dùng cơm trưa xong, theo thường lệ là đến Đường Tố phụ trách rửa chén, Hứa Luật ở chậu rửa khác rửa hoa quả, tính toán cắt đĩa trái cây, đợi lát nữa có thể vừa đọc sách vừa ăn. Hứa Luật nhìn đôi mèo quấn quanh chân mình, cảm thấy rất thú vị. “Đường Tố, ghét mèo đúng ?” Đường Tố đối với việc đột nhiên chuyện thành thói quen . “Ừ.” Đường Tố nhìn , nghiêm túc rửa bát trong tay, xả nước, dùng khăn lau rửa kỹ càng rồi lại dùng nước trong xả qua. “Vậy vì sao còn nuôi nhiều mèo như vậy làm gì?.” Nuôi bốn con mèo, mặc bộ đồ ngủ hình mèo, lại thêm đôi dép lê hình mèo...... Hứa Luật thầm hoài nghi còn có nhiều thứ khác có liên quan tới mèo nữa. Vấn đề này Đường Tố chả buồn liếc mắt nhìn tới, tuy rằng cũng muốn trả lời loại vấn đề này, nhưng...... phái nữa đặt câu hỏi, trả lời có vẻ quá vô lễ, hơn nữa hiển nhiên có hiểu lầm gì đó, lại nhận định rằng thích mèo là dối. “Mấy con mèo đó, là Đượng Túc tặng cho tôi .” Dưới mỹ danh là quà sinh nhật. “Đường Túc.” Nghe qua chắc hẳn là người nhà của . “Đường tỷ.”* (Chị họ - Ông này chuyên dùng từ ngữ cổ đại để về người thân trong nhà, các cố thông sờ cảm hén) “À” Hứa Luật có chút hồ nghi, bởi vì theo thấy với tính tình này của Đường Tố, nếu thích làm hẳn là có ai có thể miễn cưỡng làm chứ. “Lúc ban đầu chỉ có con, bị tôi làm mất,Đường Túc lại tặng hai con khác, tôi đem con con mèo đó tặng cho người khác, chị ấy lại tặng bốn con......” Căn cứ theo trình tự đó, cách khác là nếu bốn con mèo này lại xảy ra vấn đề, có nhiều mèo hơn nữa đến vây hãm . Khóe miệng Hứa Luật có chút run rẩy, quả nhiên là núi cao còn có núi cao hơn, chiêu này của Đường Túc dù có kháng cự thế nào cũng chỉ có thể oán hận chấp nhận thôi. “Khụ! Vậy......” Tầm mắt liếc qua đôi dép của hỏi:“Dép và quần áo sao?.” Đường Tố rửa sạch cái bát cuối cùng, cất lên giá inox :“Minh Hoa nữ sĩ mua cho tôi .” “Hả......” “Gia mẫu.” (mẹ) Hứa Luật:“......” Bạn , ở nhà sống “gây thù chuốc oán” kiểu gì mà khiến nhiều người “Chơi” như thế chứ. “Nếu thích, có thể mua đồ khác.” Câu này làm Đường Tố khó có khi trầm mặc,đến khi Hứa Luật cho rằng trả lời nữa, mới nghe nghẹn ra hai chữ. “Tôi biết.” “...... Cái gì.” Tôi biết? “Gì.” Đường Tố xem khuôn mặt bối rối của :“Hứa Luật, năng lực phản ứng của quả thực làm cho người ta lo lắng.” “......” Tốc độ phản ứng, bây giờ lại muốn bắt đầu phê bình năng lưc phản ứng của , Hứa Luật phục:“Đó là bởi vì chuyện với luôn quá khó hiểu.” Khả năng logic của Chúa như thế, làm sao mà hiểu nổi. “‘Tôi biết’ này từ rất khó hiểu sao?” khẽ hừ tiếng:“học sinh ở Nhà trẻ đều biết từ này có nghĩa gì.” Thằng nhóc này xứng đáng bị người ta “chơi”, Hứa Luật cảm thấy hành động của Đường Túc và Minh Hoa nữ sĩ là quá tuyệt vời. Đường Tố rửa tay xong, cũng để ý có phản ứng gì , thẳng ra khỏi phòng bếp. “Chờ --” Hứa Luật từ phòng bếp thò đầu ra:“ biết mua quần áo cho mình hả?” Lời còn chưa dứt, bước chân hơi ngừng lại. Ớ! có khả năng chứ. luôn cảm thấy quần áo người mặc tệ mà. “Thực biết mua quần áo cho mình hả?” Hứa Luật dám tin . Đường Tố nha! là Đường Tố đó! Đường Tố gì làm được, làm sao có thể biết chuyện đó! Đường Tố làm sao có thể biết mua quần áo cho bản thân chứ? khẽ hừ tiếng, bốn chữ đáp lại nghi hoặc của Hứa Luật:“ người nào toàn vẹn cả!” “Mua quần áo...... phải rất đơn giản sao?.” Vào cửa hàng, chọn lựa, tiền trả, chạy lấy người,bốn việc này phải rất dễ làm hay sao. Nếu Cố Sênh ở đây, tuyệt đối chê cười mấy lời này của Hứa Luật, đời bất luận kẻ nào cũng có thể mua quần áo đơn giản, duy chỉ Hứa Luật là có lập trường để . Đường Tố mím môi, biết nên giải thích như thế nào:“Kiểu dáng, màu sắc, phiền toái.” Ba từ khái quát. Hứa Luật cân nhắc lát, đột nhiên trong lòng cảm thấy rất đúng, gật gật đầu :“Cũng đúng, lựa chọn kiểu dáng, màu sắc gì rất là phiền toái .” nghĩ đến chuyện lần trước cùng Cố Sênh mua quần áo. hơi hơi nghiêng đầu, có chút ngoài ý muốn khi đồng ý quan điểm của . Khó có khi gặp người có cùng suy nghĩ, tâm tình Đường Tố tồi, tiện đà bắt đầu trình bày cái nhìn của bản thân với quần áo:“ cũng cảm thấy người béo mặc màu cam giống quả quýt.” “......” “Người gầy mặc màu xanh giống bọ ngựa.” “......” Đây phải là biết mua quần áo, ràng là...... nghĩ quá nhiều! “Màu xanh giống da ếch độc.” “...... Vậy cảm thấy, bản thân tại là cái gì.” Hứa Luật nhìn bộ đồ mặc ở nhà người , dáng người cao to, quần áo mặc lên hiệu quả đều rất tốt. “Bọ ngựa khô.” Đường Tố xong, tầm mắt nhìn sang . “ cần đến tôi, cám ơn!” Hứa Luật tránh trong phòng bếp tiếp tục cắt đĩa hoa quả, muốn nghe đánh giá của về quần áo người mình. Nhưng mà...... nguyên nhân biết mua quần áo lại là như thế, quả thực làm cho người ta dở khóc dở cười. Buổi chiều yên tĩnh, hai người ở trong phòng khách, Hứa Luật nằm ghế sofa đọc sách, Đường Tố nửa nằm ghế nhìn...... Hứa Luật. Đây là hứng thú gần đây mới nảy sinh của , từ khi cảm thấy Hứa Luật giống chuột trắng , lúc nhàn rỗi có việc gì tập trung quan sát nghiên cứu hành vi,biểu cảm, cảm xúc, ngôn ngữ của . Sau đó phát tên Hứa Luật này thú vị , tuy rằng phản ứng chậm chạp, nhưng khá thông minh; Khi đọc sách rất nghiêm túc, thỉnh thoảng còn ghi chú thích, bộ dạng nghiêm túc suy nghĩ của rất thú vị, lúc nào gặp vấn đềkhông hiểu, tự giác cắn môi dưới hay cắn đầu bút, khi hiểu ra mặt mày giãn ra, ánh mắt tỏa sáng...... Chuông Di động vang lên, đánh gãy cảnh an bình. ------ lời lề ------ _[:з ”∠]_ Thay đổi mới! Qua vài ngày,Đường tiên sinh và Hứa nữ sĩ cùng đón lễ Noel đầu tiên, biết như thế nào nhỉ?
Chương 33: tượng hóa sáp * (Đấy là tượng phản ứng xà phòng của hóa chất béo nhé các nàng) Điện thoại là Quản Thịnh Văn gọi tới . “Tiểu Hứa, có trường mới, có thể giúp tôi chuyến ?” tiếng của Quản Thịnh Văn ở trong điện thoại nghe qua có vẻ mỏi mệt:“Con tôi sốt cao hạ, bây giờ còn ở bệnh viện, tôi phải ở lại.” “Được!” Hứa Luật hai lời đồng ý. “Tôi qua với lão Mạc, đợi lát nữa cứ thẳng đến văn phòng cục lấy tư liệu có liên quan, còn đồ dùng...... Tôi nghĩ là tự mang .” “Đương nhiên.” Mỗi pháp y đều có bộ dụng cụ chuyên dùng của bản thân, cho dù tại ở đồn, Hứa Luật cũng có thói quen mang theo dụng cụ bên người. “ trường bên kia giao cho tôi là được, cứ ở lại chăm con .” Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, gác điện thoại, Hứa Luật đứng dậy chuẩn bị lên lầu thay quần áo làm, khi tới cầu thang đột nhiên dừng lại hỏi người vẫn nằm ghế. “Đường Tố, có trường mới, muốn cùng ?” Mười lăm phút sau, hai người cùng nhau bắt xe tới cảnh cục. Công việc pháp y cũng huyền bí giống như trong phim truyền hình, xem xét trường, kiểm tra thương tích. Theo thống kê, số người chết bình thường hàng năm trong nước từ 280.000 đến hàng triệu người, số người chết do phản ứng tiêu cực với thuốc lên tới 200.000 người, tai nạn giao thông ước tính có 100.000 người chết, chết do cố tai nạn lao động ước tính là 140.000 người, còn có vô số nhân tố khác dẫn đến cái chết. Mà những chuyện này đều cần đến pháp y xử lý. ở thành phố Tân, số lượng tội phạm được coi là thấp nhất trong nước, nhưng số liệu thống kê hàng năm vẫn xảy ra 2000 vụ, số lương này bao gồm cố tai nạn giao thông. Những pháp y có danh tiếng như Hứa Luật và Quảng Thịnh Văn, chủ yếu là phụ trách những vụ án lớn, trách nhiệm nặng nề, những trường các vụ án mạng, kiểm tra thi thể nạn nhân, và phân tích tái tạo khung cảnh ở trường; Đưa ra các manh mối dựa cơ sở trách nhiệm pháp y. Lấy tài liệu từ tay cảnh sảnh bên kia, Hứa Luật mượn Mạc Thông chiếc xe đẩy, cùng Đường Tố nhanh chóng tới trường, Mạc Thông còn bảo nhân viên pháp y khác cùng. Từ Tiểu Lưu lái xe, Hứa Luật tranh thủ thời gian này nhìn qua tài liệu chút. trường là bãi rác thải ở huyện Văn Hương của thành phố Tân. Khi nhóm Hứa Luật đến trường, xung quanh bãi rác được phong tỏa. Hứa Luật mang theo thùng dụng cụ của mình đưa chứng minhh thư cho nhân viên cảnh sát canh giữ ở lối ra vào, thấy Đường Tố có ý tiến vào, chỉ đứng đó quan sát xung quanh. “Đường Tố?” “Có mang máy ảnh ?” Đường Tố đột nhiên hỏi. “Có.” Máy ảnh cũng dụng cụ thường xuyên sử dụng, dùng để chụp lại tình huống ban đầu của trường. “Chụp hết mọi thứ xung quanh .” cầm lấy máy ảnh, đưa cho nhân viên Tiểu Lưu cùng. “Ơ......” Tiểu Lưu hiểu. “Cứ làm theeo lời ấy .” Hứa Luật biết Đường Tố làm chuyện vô dụng, làm như vậy chắc chắn là có mục đích của . Để lại Tiểu Lưu ở ngoài trường chụp ảnh, Hứa Luật và Đường Tố tới nơi có ít cảnh sát bao quanh. Người còn chưa đến gần, ngửi thấy mùi hư thối nồng đậm hơn so với mùi rác thải xung quanh. “Xin chào, tôi là pháp y Hứa Luật.” giới thiệu bản thân với đội trưởng đội điều tra trước. “Hứa pháp y, nghe danh lâu.” Lí đội trưởng vươn tay bắt tay cái:“Lão Quản có gọi điện thoại đến cho tôi, tới đây để hỗ trợ vụ án này chắc chắn thành vấn đề .” Hứa Luật nhiều cùng , thẳng vào chủ đề:“Tình huống như thế nào?.” “Phát ra chiếc túi này.” Người quản lý khu Văn Hương chỉ vào chiếc túi to ướt sũng được buộc kín cách đó vài bước:“Nơi này tính là bãi rác thải hợp pháp, nhưng những người dân gần đây đều bỏ rác sinh hoạt ở nơi này, bình thường có người quản lý, cách ba bốn tháng chính phủ mới cho công nhân vệ sinh đến đây dọn dẹp. Thi thể là do những công nhân đó phát .” chỉ vào cái lỗ to cái túi:“Phần lớn bị phân hủy .” Lý đội trưởng nghĩ đến cảnh tượng đó lại cảm thấy có chút buồn nôn. nhìn Hứa Luật có vẻ còn rất trẻ, trong lòng có vài phần hoài nghi, tuy rằng nghe ít chuyện về vị pháp y trẻ tuổi này nhưng Lý đội trưởng càng tin tưởng những người lão luyện hơn. Người trẻ tuổi như vậy thực lợi hại như vậy sao? Lão Quản đừng có hại tôi đấy. Hứa Luật vừa nghe lý đội trưởng vừa quan sát chung quanh. Bãi rác bất hợp pháp, thuộc loại trường hoang vắng. Như vậy trường quá rộng phá án rất khó khăn, bởi vì có thiết bị theo dõi, mỗi ngày đều có thay đổi, cơ bản là có manh mối gì. Tình huống thi thể cần điều tra cũng biết là xảy ra vụ án mạng, vì thi thể tự chui vào trong túi bị buộc kín! có nghi hoặc, vậy phải biết ràng. công nhân vệ sinh sáng nay phát ra thi thể kể lại. “Sáng nay chúng tôi đến đây dọn dẹp, thu gom rác thải, khi chúng tôi dọn được nửa, thấy mùi chỗ này quá nặng, chúng tôi còn đùa rằng ở đây có cả đống xác chuột chết, nhưng khi dọn dẹp, cái túi to đó lại lăn xuống, cái túi to như vậy lại còn có nước chảy ra, chúng tôi tưởng nhà ai đem chó chết hay lợn chết nhét vào túi đem vứt, muốn khiêng cái túi đó cái túi đó bị bục ra để lộ hai cái chân người, chúng tôi bị dọa sợ muốn chết ...... Sau đó báo án.” Hứa Luật hỏi :“Các mỗi lần dọn dẹp đều dọn dẹp sạch sao?” “Đó là đương nhiên .” Công nhân vệ sinh nhìn cái. Hứa Luật lại hỏi:“Lần trước dọn dẹp là khi nào?” “Đại khái là ba bốn tháng trước, có chuyện gì ư?” Hứa Luật hỏi xong quay ra với đội trưởng Lý:“mang nguyên cái túi về nhà tang lễ .” trường này có giá trị điều tra, nên tập trung vào thi thể nạn nhân. chung, chỉ có phòng pháp y của cục công an mới có đầy đủ thiết bị giải phẫu, nhưng đa phần công tác pháp y lại diễn ra ở nhà tang lễ , dù sao chi phí cho bộ thiết bị pháp y hoàn thiện pháp y cũng thấp, thành phố Tân và thành phố Giang là hai thành phố lớn trong nước nên mới được cung cấp các thiết bị tiên tiến tốt như vậy. Tiểu Lưu ở bên kia cũng chụp xong xung quanh trường, ba người lần nữa trở lại trong xe, chạy đến nhà tang lễ. “Hứa pháp y, có biết những người ngoài nghành gọi nhân viên pháp y chúng ta là gì ?” Tiểu Lưu vừa lái xe vừa cố pha trò:“Đều chúng ta là cán bộ ba quán, ăn ở tiệm cơm, ở tại khách sạn, công tác ở nhà tang lễ.” Chuyện này Hứa Luật sớm nghe qua, các tiền bối trong giới pháp y đều hiểu . Đây cũng là mặt gian khổ của ngành pháp y, rất nhiều khi vì án mạng, bạn thể hy sinh sở thích và thời gian vui choi cùng bạn bè chỉ để giao tiếp với những thi thể. “Tiểu Lưu, tôi hỏi cậu cái gì gọi là tượng hóa sáp.” Tiểu Lưu là trợ lý của Quản Thịnh Văn, cũng theo Quản Thịnh Văn tiếp xúc ít các vụ án, nhưng vụ xác hóa sáp này vẫn là lần đầu tiên gặp được:“Hứa pháp y, muốn kiểm tra tôi sao. Xác hóa sáp là loại tượng đặc biệt của thi thể, thi thể nếu ở trong nước hoặc những nơi ẩm ướt thông gió,khả năng phân hủy khá chậm, lipolysis bã nhờn bị phân giải thành các axit béo và axit béo glycerol , phân hủy protein thành các sản phẩm amoniac rồi tạo thành amoni và các chất béo dạng lỏng, canxi, magiê tạo thành chất sáp trắng, và được gọi là xác hóa sáp! Hứa pháp y, lần đầu tiên tôi gặp vụ án như vậy, đợi lát nữa nhất định phải để tôi mở mang kiến thức.” Hứa Luật nhìn bộ dáng hưng trí bừng bừng của , ý vị thâm trường cười :“Nhất định là nwh vậy .” Đến nhà tang lễ, xe chở thi thể theo sau cũng đến. “Tôi đến hỗ trợ.” Tiểu Lưu xung phong nhận việc chuyển túi thi thể. Hứa Luật túm lấy tay , đưa cái mặt nạ phòng độc cho :“Cậu muốn hỗ trợ tôi phản đối, nhưng phải làm tốt công tác bảo hộ.” vừa xem xét sơ bộ thi thể, dựa theo tình trạng hóa sáp và mùi của thi thể đại khái có thể biết thi thể kia phân hủy khá nhiều, như vậy thi thể sinh ra độc khí, mặt nạ phòng độc là dùng để lọc độc khí . Có người nguyện ý lên hỗ trợ, nhân viên nhà tang lễ còn ước gì bằng. Hợp lực đem cái túi bốc mùi hôi thối kia xuống khỏi thùng xe, lại chuyển vào bên trong, nâng lên đặt bàn phẫu thuật, hành động nhanh gọn dứt khoát, Tiểu Lưu xoay người chạy ra ngoài nôn thốc nôn tháo. Hứa Luật mặc bộ đồ bảo hộ, mang mặt nạ phòng độc cong, muốn gọi Tiểu Lưu hỗ trợ, thấy còn ở bên ngoài nôn, vì thế lại đưa cái mặt nạ phòng độc khác cho Đường Tố:“Giúp tôi chút.” Đường Tố thêm cái gì, tiếp nhận đồ dùng, mang bảo hộ xong giúp mở túi thi thể ra, bàn giaiar phẫu bởi vì mỡ dần xà phòng hóa nên khá trơn, quá trình lôi ra cũng khó khăn, mất bao nhiêu sức. Tình huông thi thể sau khi moi ra từ trong túi ra xuất hoàn toàn trước mặt hai người. người nạn nhân mặc chiếc áo hoa cộc tay và chiếc quần đen bị ướt sũng, toàn bộ thi thể bao quanh là sáp, làn da nhăn nhúm. Người chết là người phụ nữ, quần áo rất chỉnh tề, có dấu hiệu xé rách hư hao, dựa theo hình thức quần áo và dáng người bước đầu phán đoán, đó là người phụ nữ cao tuổi. Bởi vì bị nhét trong túi to nên bộ mặt bị hóa sáp khá nghiêm trọng, thể nhận dạng. Trời quá lạnh, bạn đình công 2 ngày, đến t3 trời ấm bạn beta nốt mấy chương để cho nên sóng kịp tiến độ nhé. Lạnh quá nên ta lặn đây