Gia có bệnh, em tới trị! - Quỷ Miêu Tử

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. duyenktn1

      duyenktn1 Well-Known Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      1,242
      Chương 23: Áo ngủ hình mèo
      Edit: duyenkt
      Beta: Tiểu lộc hàm

      người đàn ông miệng khẽ ngâm nga khúc hát dân ca, mặt mang theo ý cười: “Em trở về….Tôi luôn ở đây chờ em trở về.”

      Ở trước mặt , có trẻ bị treo cổ, hai tay bị trói phía sau người, miệng bị bịt kín bằng băng dính chỉ có thể phát ra những tiếng khóc ô ô, nước mắt chảy đầm đìa.

      “Đừng sợ!” mặt của người đàn ông xuất biểu cảm bình thường, ràng người đàn ông trung niên, giờ phút này gương mặt người đó lại mang theo hồn nhiên của đứa trẻ: “Với bộ dạng này, về sau em rời xa tôi nữa.”

      ......

      Ánh mắt của bắt đầu rơi vào khủng hoảng cực độ.

      muốn…..Có ai tới cứu với….

      Người đàn ông làm như thấy rơi vào sợ hãi cực độ và cầu xin, đến bên đầu kia, cầm lấy mảnh vải trói cánh tay của , bắt đầu dùng sức kéo.

      Theo lực kéo của , hai cánh tay của từ từ được đưa lên cao.

      “Ô......”

      Đau đớn làm cho mở to đôi mắt, người đàn ông cũng hề dừng lại hành động của mình, miệng ngâm nga khẽ hát, lực kéo tay càng lúc càng lớn.

      có thể nghe được tiếng xương cốt trong cơ thể gẫy răng rắc răng rắc, đau đớn đến mức cảnh vật trước mắt trở nên tối sầm, rơi vào hôn mê.

      *

      Ở thành phố Tân có rất nhiều xe thuê, nhờ Đường Tố mà Mạc Thông xác định được hướng , cho người điều tra tư liệu về tất cả những trường hợp thuê xe ở thành phố trong vòng nửa tháng trở lại đây mang về cảnh cục, bắt đầu sàng chọn, cuối cùng sàng lọc chọn được 10 đối tượng trong phạm vi mà Đường Tố mô tả.

      ràng là phải tất cả đều phù hợp.

      Mạc Thông làm cảnh sát nhiều năm, nên ông vô cùng am hiểu về phương pháp điều tra truyền thống.

      Ông cảm thấy phương pháp phân tích tâm lý và hành vi này rất là thần kỳ, thể chính xác trăm phần trăm, nhưng qua những lập luận chuẩn xác, so với phương pháp điều tra truyền thống có điểm tốt hơn.

      đúng ra, phương pháp phân tích tâm lý và hành vi con người có thể thu hẹp phạm vi điều tra lại, dù thể đưa ra hết những đặc điểm của tội phạm, và nó cũng cần kết hợp cả chứng cứ thực tế, cùng dựa vào căn cứ pháp y, dấu vết, vật chứng, từ loạt tư liệu đó kết luận lại.

      Tựa như vẽ tranh, ban đầu chính là vẽ phác thảo đường nét cơ bản, sau đó từ từ sửa chữa thêm thắt, đến cuối cùng mới có thể hoàn thành.

      Kết quả sàng lọc được, Mạc Thông gọi điện thoại cho Đường Tố đầu tiên….

      Kết quả, liên tục gọi mười mấy cuộc điện thoại, nhưng chỉ nghe được tiếng trả lời: Rất xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

      Mạc Thông tức giận đến nỗi văng tục, cuối cùng cầm lấy điện thoại, tìm số liên hệ khác, bấm máy gọi đến dãy số đó.

      *

      Lúc Mạc Thông gọi điện thoại tới, Hứa Luật vừa tắm rửa xong, tinh thần rất sảng khoái ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng cho mình.

      Hôm nay có giờ lên lớp, thời gian tương đối thoải mái.

      Từ , Hứa Luật bị ba Hứa rèn luyện, lúc phải vận dụng hết đầu óc suy nghĩ tìm biện pháp trốn tránh, sau này, lại trở thành thói quen, buổi sáng mỗi ngày chạy vài vòng, hoạt động xương cốt, cảm thấy cả người thoải mái.

      Cũng qua nhiều năm tập luyện như vậy, nên Hứa Luật ốm đau bệnh tật, vô cùng khỏe mạnh.

      “Vâng, chú Mạc, vụ án có tiến triển gì sao?”

      Hứa Luật vừa nhìn thấy điện thoại của Mạc Thông, phản ứng đầu tiên là nghĩ đến vụ án mạng.

      “Đường Tố đâu?” Mạc Thông vừa mở miệng, liền hỏi.

      Hứa Luật từ trong phòng bếp ló đầu ra, nhìn thấy ghế ngồi của Đường Tố trống , lại nhìn vào thời gian, còn chưa đến 8 giờ: “Vâng! chắc là còn ngủ.”

      “Gọi cậu ấy dậy , bảo cậu ấy lập tức đến cảnh Cục chuyến.”

      Mạc Thông xong, cũng chờ Hứa Luật trả lời, trực tiếp cúp điện thoại.

      Tìm Đường Tố nhưng lại gọi điện thoại cho làm gì? Hứa Luật hiểu, nhưng nghe giọng điệu khẩn cấp chắc là án mạng có tiến triển gì đó. để di động vào trong túi, ba bước biến thành hai bước chạy nhanh lên lầu, đứng trước cửa phòng Đường Tố.

      Cốc cốc cốc!

      “Đường Tố.”

      Đợi ba giây, cửa phòng thấy có động tĩnh gì.

      “Đường Tố!”

      Cốc cốc cốc!

      Lại gõ ba tiếng, tiếng gõ so với lúc trước mạnh tay hơn, giọng cũng to hơn.

      Năm giây sau, cửa phòng vẫn như trước thấy có động tĩnh gì.

      Hứa Luật cũng để ý đến vấn đề lễ phép hay lễ phép nữa, trực tiếp bắt tay vào hành động…..

      Lúc Hứa Luật đưa tay lên đặt vào khóa cửa, trong đầu ra các tình huống cẩu huyết trong phim truyền hình, với các từ khóa là: khóa, mỹ nam, khỏa thân ngủ.

      Đường Tố khỏa thân ngủ, hình ảnh kia quả thực….Hứa Luật nhất thời cảm thấy máu huyết sôi trào.

      Răng rắc.

      Những cảm xúc và thanh trong đầu cho biết rằng những tưởng tượng của hợp lý. Với tính tình của như vậy, làm sao có thể khóa cửa, bởi vì mọi người đều hiểu khóa cửa chính là hình thức tự vệ an toàn nhất.

      Vậy nên, cũng chỉ có thể làm như vậy thôi.

      Hứa Luật dứt khoát nắm lấy khóa cửa, dùng sức đập mạnh cánh cửa.

      Phanh! Phanh! Phanh!

      “Đường Tố, dậy , mau dậy .” Theo tiếng gõ cửa là những tiếng gọi thúc dục.

      Lần này, rốt cục cũng có người đáp lại.

      Cửa bên trong được mở ra, tóc tai chưa chải, mắt có chút mơ màng, sắc mặt ủ rũ nhìn người đứng bên ngoài cửa, tay còn nắm lấy tay nắm cửa mà tay Hứa Luật nắm.

      Hứa Luật há to miệng, ánh mắt hoảng sợ nhìn người đàn ông trước mặt, nửa ngày mới lấy lại tinh thần, thực là, cho dù Đường Tố có khỏa thân ngủ, cũng làm cho khiếp sợ bằng bộ dạng này của .

      , mặc bộ đồ ngủ áo liền quần hình mèo, chính là kiểu dáng được bán phổ biến ở taobao*, áo có hình mèo trắng, ở mũ còn có hai lỗ tai.

      * taobao: trang mạng mua sắm phổ biến ở Trung Quốc

      Tất nhiên, nhìn loại vải may đồ ngủ của tốt hơn nhiều so với loại bán hai trăm đồng taobao, lớp lông sáng bóng, làm cho người ta rất muốn sờ cái.

      Nhất là bộ dáng vừa tỉnh ngủ của bây giờ, …Quả rất giống mèo đó.

      Người này thực là chán ghét mèo sao?

      “ Xin hỏi có chuyện gì sao, Hứa tiểu thư.”

      Ngữ khí lạnh nhạt, còn nghe được có oán khí trong đó, giấc ngủ đối với rất quan trọng, đây là thời gian để cho đầu óc nghỉ ngơi.

      Mà bây giờ, lại bị quấy rầy, điều này làm cho rất khó tiếp tục giữ dáng vẻ phong độ nho nhã, trưng ra khuôn mặt tươi cười chào đón .

      “Khụ!” Hứa Luật lấy lại tinh thần: “Chú Mạc vừa tìm , chuyện về án mạng.”

      A, bộ dáng của con mèo.

      Đường Tố lau mặt, nhưng sắc mặt khó coi vẫn chưa thể lau : “Hứa tiểu thư, làm phiền chuẩn bị cho tôi phần bữa sáng, có nhiều cá, cảm ơn.”

      Khoan!

      Hứa Luật còn chưa được câu gì, cửa bị đóng lại chút lưu tình.

      Ai là người bữa sáng tự giải quyết chứ?

      Cuối cùng, Hứa Luật vẫn quyết định đại nhân đại lượng tha thứ cho hành vi vô lễ của . Bởi vì cũng muốn đến cảnh cục để xem tình hình thế nào.

      *

      Hứa Luật ngồi ở bên bàn ăn, làm thêm cho mình bát cháo cá thái miếng.

      Nếu có thể, lựa chọn cháo cá thái miếng cho bữa sáng, bởi vì sau khi nhìn thấy món cháo cá thái miếng Đường Tố làm, cảm thấy bản thân nấu món cháo cá thái miếng đặt ở trước mặt , chẳng khác nào múa búa trước cửa Lỗ Ban.

      Đương nhiên cũng có thể nấu cháo cá băm, nhưng loại cháo kia rất dễ tiêu hóa, nhanh bị đói. Tổng kết lại, vẫn nên làm cháo cá thái miếng.

      Hứa Luật vừa ăn, mắt vừa đảo vòng tròn liếc trộm Đường Tố ngồi đối diện, mặt vẫn còn chưa tan khí u ám. Tận cho đến nuốt vào bụng mấy miếng cháo cá thái miếng nóng hầm hập, mặt mây đen mới chậm rãi được xua tan.

      Quả nhiên chỉ có cá mới có khả năng cứu vớt tâm tình xấu xa của .

      Hai người yên lặng dùng xong bữa sáng, sau đó cùng nhau ra ngoài.

      “Haiz--”

      Bước ra ngoài cửa phòng, Hứa Luật nhịn được thở phào nhõm. Vừa nãy lúc ăn cơm, chỉ lo lắng phải nghe mấy lời chê bai về cháo cá nấu từ miệng .

      Mà lúc này lại rất muốn biết, cháo cá nấu sáng nay, có ý kiến gì .

      Chậc! Thực là mâu thuẫn.

      Trong sân trường, hơn tám giờ, qua giờ lên lớp của sinh viên, nên cũng có nhiều người lắm.

      là cuối thu, nên phong cảnh cũng có chút lạnh lẽo yên lặng. Ánh mặt trời nhạt dần, xuyên thấu qua hàng cây hai bên đường hắt vào, chiếu loang lổ xuống sau lưng , khí lành lạnh, giống như dòng nước suối hòa tan vào cơ thể, khiến cho cơ thể nhàng khoan khoái.

      Hai người trước sau, im lặng bước .

      vẫn mặc chiếc áo khoác gió màu tối, trong nắng sớm, có vẻ yên tĩnh và trầm lặng.

      Chân cũng dài.

      Xuất thân cảnh sát như Hứa Luật mà cũng thấy có chút lực hấp dẫn.

      Đường Tố được đoạn, đột nhiên đứng lại, Hứa Luật cho rằng có chuyện gì, đến gần muốn hỏi, còn chưa mở miệng, lại cất bước tiếp.

      Như thế lặp lại vài lần, Hứa Luật hiểu được, dừng lại chờ .

      Ai! Người này mặc dù độc miệng, suy nghĩ logic làm người ta phát điên, nhưng….mấy điều đó lại thể che mờ phong cách quý ông của được.
      Dunghyt97, ly sắc, ThiênMinh20 others thích bài này.

    2. duyenktn1

      duyenktn1 Well-Known Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      1,242
      Chương 24: Phá được án tử

      Edit: duyenkt

      Beta: tiểu lộc hàm

      Hai người đến cảnh cục.

      Mạc Thông trực tiếp dẫn bọn họ đến văn phòng.

      Án mạng liên tiếp xảy ra, làm cho người dân ở thành phố Tân hoảng sợ, thảo mộc giai binh*. Vài ngày nay tại trụ sở của cục, điện thoại gọi tới tới tấp.

      * Thảo mộc giai binh: cả cây cỏ cũng là những quân binh.

      Ngay vừa nãy, lại có người gọi điện thoại đến báo có án mạng xảy ra, rằng vợ của ta tối hôm qua ra ngoài vẫn chưa về -- theo quy định, người phải mất tích quá 48 tiếng mới được lập án.

      “Tính đến vừa rồi, chúng ta nhận được 370 cuộc điện thoại của người dân gọi đến báo án,” Mạc Thông đau đầu xoa xoa huyệt thái dương: “Trận phong ba này nếu được bình ổn, cả cục cảnh sát rối tinh nên mất.”

      Mạc Thông có thể lý giải tại sao người dân bất an, cảnh sát cũng đứng ra kêu gọi và trấn an, nhưng có hiệu quả là mấy. Bây giờ, phương pháp tốt nhất để trấn an tình hình chính là mau chóng bắt được hung thủ đem về quy án.

      “Đây là kết quả mà những cảnh viên phải tăng ca làm thêm giờ sàng lọc ra, những người này đa số đều phù hợp với mô tả của .”. Mạc Thông chỉ vào những tư liệu máy tính: “Cậu xem lượt, cố tìm ra trọng điểm!”

      Những người ở đây rất đáng tán thưởng, nhân viên cảnh sát cũng có hạn, có khả năng hết ra ngoài điều tra, chỉ có thể làm biện pháp sàng lọc chọn lựa ra những nghi phạm trọng điểm.

      Mà công tác sàng lọc nhân vật trọng điểm, Đường Tố làm là thích hợp nhất, tuy nhiên.

      “Hành vi của hung thủ chính là đặc điểm của loại tội phạm có năng lực tổ chức. Chỉ số thông minh thấp, có năng lực giao tiếp, càng có địa vị xã hội, đứng trước mọi người tội phạm có gì nổi bật,” Đường Tố nhanh chóng xem qua những tư liệu về những nghi phạm, sau đó đến tấm bảng trắng, phía sau chính là bản đồ của thành phố Tân, cầm bút đánh dấu lên bản đồ hai địa điểm tìm thấy thi thể của nạn nhân: “Loại hình tội phạm này, nơi làm việc và nơi sinh sống hàng ngày cách trường vụ án quá xa, bởi vì nếu cách quá xa làm cho bọn họ cảm thấy bất an.”

      Đưa bút đánh dấu bốn địa điểm bản đồ, vẽ vòng ra phạm vi, ở trong vòng phạm vi lại đánh dấu sáu điểm: “Theo tài liệu của mọi người mới cung cấp, đây là phạm vi hoạt động của tội phạm.”

      Mạc Thông nhanh chóng tìm ra mấy đối tượng tình nghi nằm trong phạm vi Đường Tố đưa ra, ra ngoài phân phó nhiệm vụ.

      Trong văn phòng, chỉ còn lại hai người Đường Tố và Hứa Luật.

      Đường Tố còn xem tư liệu của sáu nghi phạm kia, sáu người, vẫn là quá nhiều, kết quả sàng lọc như vậy làm cho rất hài lòng, phạm vi hẳn là có thể thu lại thêm chút nữa.

      lấy báo cáo khám nghiệm tử thi ra, tiến vào trạng thái làm việc, đầu óc bắt đầu hoạt động, thỉnh thoảng mồm miệng cũng hoạt động, chuyện rất nhanh, cần biết có ai nghe hay , chỉ là cần ra.

      “Biến thái phải là làm lần là xong, quá trình từ bắt đầu đến bùng nổ cần thời gian dài, mà sau khi bùng nổ mới dẫn đến giết người. Trong quá trình này, cần thử nghiệm.” Đường Tố nhìn lại sáu nghi phạm sàng lọc ra: “Nạn nhân thử nghiệm của có thể là chó mèo, cũng có thể là vật có sinh mệnh, giống như….”

      “Giống như cái gì?” Hứa Luật bật thốt lên câu hỏi.

      Lời của Đường Tố bị cắt ngang, lúc này mới chú ý đến trong phòng chỉ còn lại hai người: “Giống như búp bê đồ chơi.”

      Hứa Luật có chút run sợ, trong đầu bất chợt lóe lên, giống như nhớ tới cái gì, động tác rất này bị Đường Tố thu vào trong mắt: “ nghĩ đến cái gì phải ?”

      “Búp bê,” Hứa Luật : “Tên tội phạm gây trật khớp các đốt ngón tay của nạn nhân …Có phải liên quan đến ….”

      “Rối gỗ kéo dây?”

      Đường Tố nghi ngờ nhìn .

      Hứa Luật đến, mở trang web, tìm kiếm tư liệu liên quan đến rối gỗ giật dây, đem nội dung tìm được mở ra cho xem: “Rối gỗ kéo dây.”

      “Tiêu đề là rối gỗ, là loại hình biểu diễn múa rối xuất từ thời Hán, con người dùng những sợi dây để điểu khiển động tác của rối gỗ. Rối gỗ kéo dây đại bắt nguồn từ những tượng gỗ điêu khắc, dưới bàn tay của các nghệ nhân truyền thống, khi được du nhập những cái mới, dựa vào những dây kéo nối với các đốt ngón tay và ngón chân của rối gỗ để điều khiển rối gỗ chuyển động linh hoạt, làm những động tác biến hình diện rộng. Bình thường, rối gỗ kéo dây có thể làm mười sáu động tác linh hoạt, dưới điều khiển tinh tế còn có thể làm đến 34 động tác chuyển động linh hoạt….”

      Đường Tố hơi hạ mi mắt, sau đó như hiểu mọi chuyện, liên hệ chính là ở đây, đem xóa năm điểm đánh dấu bút bản đồ , chỉ còn để lại duy nhất điểm.

      “Hello, hung thủ tiên sinh.”

      *

      Khi nhận được điện thoại của Hứa Luật, Mạc Thông cùng vài nhân viên ngồi xe cảnh sát chạy đường lớn.

      “Lâm Vĩnh, ba mươi tám tuổi,” Mạc Thông từ tư liệu của sáu nghi phạm tìm thấy tư liệu về Lâm Vĩnh: “Gia đình đơn thân, được cha nuôi lớn. Hơn năm trước, cha qua đời, làm quản lý của bãi đỗ xe tiểu khu Hải Thịnh, hơn bốn tháng trước bị đuổi việc, bởi vì trong ca trực của , mất chiếc xe, các chủ hộ trong tiểu khu rất là bất mãn, công ty liền xa thải , ở…”

      Đoàn người nhanh chóng chạy tới chỗ ở của Lâm Vĩnh.

      Đó là khu chung cư cũ được tu sửa lại thành các phòng riêng biệt, có hai tầng, tường ngoài được trang trí gì, theo hoàn cảnh cũng nhìn ra điều kiện kinh tế cũng tốt, cửa sổ đóng chặt, rèm cửa sổ rất dày che mọi thứ bên trong, làm cho người ta thể nào nhìn thấy gì trong phòng từ bên ngoài.

      Mạc Thông tiến lên gõ cửa, có người trong nhà. Mạc Thông quyết định nhanh, phá cửa mà vào, khi vào phòng ngủ trong góc phát ra trẻ hôn mê bất tỉnh, chân tay đều bị trật khớp.

      Mạc Thông lập tức liền gọi điện đến 120 kêu cấp cứu.

      “Mạc lão đại, Lâm Vĩnh có ở đây.”

      Các nhân viên cảnh sát khác tìm kiếm lần quanh phòng, phát ra hình bóng dáng của Lâm Vĩnh, lúc này bên ngoài lại truyền đến tiếng động cơ, Mạc Thông vừa ra bên ngoài nhìn thấy chiếc xe màu đen vừa được khởi động, bên trong xe có người đàn ông trung niên ngồi, Mạc Thông liếc mắt cái nhận ra hung thủ.

      “Lâm Vĩnh, đứng lại –“

      Trả lời ông là Lâm Vĩnh lái xe chạy như bay.

      “Khốn nạn!” Mạc Thông khó thở mắng câu, trơ mắt nhìn chiếc xe chạy chạy rồi, biến mất tại chỗ rẽ.

      *

      “Tội phạm chạy thoát.”

      Hứa Luật cúp điện thoại, đem tình hình mới nhất với Đường Tố.

      ghế phó lái, khóe miệng Đường Tố nâng lên độ cong , nhưng hề có ý cười, con mắt màu nâu trong nắng sớm rạng rỡ sinh động, giống như người thợ săn lường trước được tất cả.

      Mà Lâm Vĩnh, chính là con mồi trong mắt .

      Hứa Luật nhớ tới biểu vừa nãy của trong phòng, hỏi: “ làm thế nào mà có thể phác họa được đối tượng phạm tội tình nghi.”

      “Căn cứ vào những kinh nghiệm thực tế.” Ngữ khí có chút khoe khoang nào, hết sức chân thành, lại phải là loại giả dối hay khiêm tốn: “Mỗi hành vi của con người đều là những số liệu phân tích, cảnh sát cũng giống như những họa sĩ, họ dùng chính những kinh nghiệm thực tiễn trải qua, qua nhiều năm tháng tích lũy thành để vẽ lên bức tranh”

      “ Lúc FBI tiến hành phân tích tội phạm bạo lực, đầu tiên họ chia tội phạm thành tội phạm có năng lực tổ chức, tội phạm có năng lực tổ chức và tội phạm hỗn hợp, hành vi của hung thủ thiên về loại hình hỗn hợp, người mang hai đặc thù cơ bản này.”

      “Trừ những bệnh nhân tâm thần hoặc bị PTSD, những loại tội phạm này hoàn toàn là tội phạm giết người có năng lực tổ chức, bình thường, hành vi giết người của họ luôn có nguyên nhân, ân oán cá nhân thường là nguyên nhân chính. Lúc trước tôi từng với , hung thủ hại nạn nhân khi có những xung đột mâu thuẫn tình cảm, mà hung thủ ảo tưởng với nạn nhân có những tình cảm đặc thù này.”

      * PTSD: Posttraumatic Stress Disorder : (Rối loạn stress sau sang chấn hay Hậu chấn tâm lý) là loại rối loạn tâm lý biểu bằng các triệu chứng lo âu rệt sau khi phải đương đầu với kiện gây tổn thương và vẫn tiếp tục kéo dài sau đó khi kiện kết thúc từ lâu. Bệnh hay gặp ở những người từng trải qua các biến cố gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe tinh thần hoặc/và thể chất như thiên tai, chiến tranh,bạo hành, tai nạn.

      “Người với người đều có tình cảm đặc thù, tổng thể chia thành tình và tình thân; Nếu là tình giữa nam và nữ, hành vi thường thấy mà hung thủ sử dụng người nạn nhân có tới 90% có hành vi xâm hại, hai người chết đều bị xâm hại; cho nên hành vi mà hung thủ dùng với nạn nhân chắc chắn là có liên quan đến phương diện tình thân, có thể giải thích, hung thủ có mâu thuẫn xung đột tình cảm, khát vọng có được tình thương của mẹ, đồng thời lại rất căm hận mẹ vì năm đó vứt bỏ ….”

      Vừa nghe Đường Tố giải thích vừa nhanh chóng ngồi lên xe cảnh sát, tiến đến những địa điểm Đường Tố !

      “….Nếu phát ra những hành động của mình bị người khác nhìn thấu, khi cùng đường, đem những cảm xúc tiêu cực đó trút lên người thứ hai vứt bỏ , cũng chính là người vợ trước của .”
      Dunghyt97, ly sắc, ThiênMinh20 others thích bài này.

    3. huongtm88

      huongtm88 Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      30
      :th_84: Oài thik đoạn phá án này quá :th_84: Đúng là khi phá án mới chuẩn men đc, còn bình thường cute hơn cả mềnh :th_82:
      asuna1999Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    4. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      lâu rồi mới có chương mới truyện hay lắm cố lên bạn nha
      đàn ông mặc đồ mèo tưởng tượng mà hài wá
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    5. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 25: Nhà tâm lý học - Đường tiên sinh

      Edit: Elvie

      Beta: tiểu lộc hàm

      Hứa Luật chở Đường Tố chạy thẳng đến cư xá của vợ cũ Lâm Vĩnh.

      Bảo vệ cổng cư xá hì hục đuổi theo chiếc xe hơi hiệu Honda màu đen chạy bạt mạng phía trước, vừa quay đầu lại thấy xe cảnh sát của Hứa Luật theo sát vào.

      "Ơ kìa!!! Này, cảnh sát cũng đến rồi! Chắc xảy ra án mạng gì rồi."

      Hứa Luật cùng Đường Tố hai người đuổi theo lên lầu, cửa phòng mở ra, tiếng phụ nữ gào thét hoảng sợ truyền đến, khiến hàng xóm chung quanh nhao nhao mở cửa coi xem chuyện gì xảy ra.

      "Cứu mạng!"

      Người phụ nữ hoảng hốt khóc lóc.

      "Câm miệng "

      Lâm Vĩnh nét mặt hoảng sợ, tay cầm dao kề cổ người phụ nữ, hét lên với Hứa Luật và Đường Tố đứng ở cửa: "Đừng qua đây... được qua đây... Qua tôi giết ta."

      Đường Tố tiến về phía trước bước, giọng điệu ung dung nhàng: "Lâm Vĩnh, tôi tin cũng muốn tổn thương ấy."

      Hứa Luật nghiêng đầu, nhìn cái, đây là lần đầu tiên nghe được giọng điệu này của .

      Đường Tố tiếp: " ấy cũng phải người muốn tìm, xem... ấy đâu có mặc váy đỏ."

      Ánh mắt Lâm Vĩnh mê loạn, hai mắt vằn lên những tia máu, hết nhìn Đường Tố, lại nhìn người phụ nữ bị mình khống chế, lực tay cũng hơi nương hơn.

      Đường Tố tiếp tục : " vẫn chờ mẹ trở về, đúng ."

      Lâm Vĩnh gật đầu: "Mẹ rồi, về nữa... Bà ấy thương tôi nữa, " vừa dứt lời cảm xúc của ta dường như kiềm chế được, con dao kề cổ người phụ nữ rạch đường máu: "Bà ấy thương tôi nữa! Tại sao bà ấy thương tôi."

      " đâu, sao bà ấy lại thương chứ." Đường Tố chỉ vào Hứa Luật đứng cạnh: " xem, bà ấy trở về rồi, đứng ngay đây."

      Hứa Luật khẽ giật mình.

      Lâm Vĩnh dời mắt sang người Hứa Luật, vẻ mặt mông lung rồi lắc đầu: " ta... phải, phải là mẹ."

      Hứa Luật nhanh nhạy phối hợp với Đường Tố, lập tức nhập vai: "Tiểu Vĩnh, mẹ về rồi, con nhận ra mẹ sao?"

      " giống..." Mẹ phải mặc váy đỏ mà: "Váy, giống! Tóc... Cũng giống!" Cái gì cũng giống, mẹ của trẻ như vậy.

      "Váy ở đây." Đường Tố cầm chiếc váy đỏ tay, Hứa Luật liếc nhìn nhận ra đó là chiếc váy hai nạn nhân mặc.

      Vật chứng đều để ở bên pháp chứng, lấy hồi nào thế?

      "Tiểu Vĩnh, mẹ chỉ mới cắt tóc thôi, nhận ra mẹ sao? Đợi lát nữa mẹ thay váy rồi dẫn xem múa rối nhé."

      Hứa Luật thầm nghĩ tên Đường Tố này dối như tán dóc, đúng là mặt đổi sắc, hạ bút thành văn!

      Nhưng nhìn tình huống bây giờ, Lâm Vĩnh thần trí mơ hồ, cộng thêm tình hình cấp bách, cách xử lý này của hòng tạm thời khống chế Lâm Vĩnh, Hứa Luật chỉ đành tiếp tục phối hợp.

      "Đúng vậy, con còn nhớ múa rối ? Mẹ có mua cho con con rối mới, con qua đây lấy ." Hứa Luật dựa theo lời Đường Tố thả mồi dụ cắn câu: "Tiểu Vĩnh có muốn xem thử ?"

      Chỉ từ "con rối" làm Lâm Vĩnh xúc động. Hình ảnh người mẹ dịu hiền trong trí nhớ của và người đứng trước mặt như hoà vào nhau.

      Cánh tay kềm kẹp người phụ nữ cũng dần thả lỏng, "Mẹ... hu hu... hu hu hu..."

      người đàn ông ba mươi tuổi đầu khóc liền khóc như đứa trẻ, khóc nức nở kềm chế được.

      Con dao trong tay cũng theo đó rơi xuống đất.

      Hứa Luật động tác nhanh chóng xông lên trước, cước đá văng con dao ra, đồng thời cứu người phụ nữ ra khỏi vòng nguy hiểm.

      Sau đó, Mạc Thông và các cảnh sát đến áp giải Lâm Vĩnh , vụ án giết người kinh động Tân Thành, làm lòng người hoang mang rốt cục có thể kết thúc.

      Tiếng còi hú của xe cảnh sát áp giải Lâm Vĩnh như là kết thúc mọi thứ, chiếc xe từ từ lăn bánh tiến về phía trước.

      *

      Hôm sau, tất cả trang nhất của các tờ báo lớn dĩ nhiên đều đăng vụ án của Lâm Vĩnh.

      Hứa Luật nhìn tấm ảnh của Lâm Vĩnh tờ báo, người đàn ông trung niên khoảng ba mươi tuổi, tướng mạo tệ, chỉ nhìn mặt ai nghĩ ta chính là hung thủ giết người.

      nhớ đến Lâm Vĩnh trong phòng thẩm vấn tối qua, vừa câu nệ, nhát gan, cả người co rúm, như thể đứa trẻ sợ hãi.

      "Xuất thân từ gia đình đơn thân, do cha nuôi dưỡng, cha từng là sư phụ múa rối truyền thống. Năm đó, ông ta dựa vào múa rối tạo nên chút danh tiếng. Sau này, kịch múa rối truyền thống còn được thích nữa, gánh múa rối của ông ta cũng giải tán, dẫn đến tính tình ông ấy thay đổi trầm trọng."

      "Năm hắn 9 tuổi, người mẹ vì chịu được nữa nên bỏ nhà , lúc cũng mặc chiếc váy màu đỏ. Từ sau khi mẹ bỏ , cha trút hết phẫn nộ lên người Lâm Vĩnh, động chút là lôi ra đánh mắng."

      "Trong nhà Lâm Vĩnh phát con rối cũ kỹ, đó là món quà mẹ tặng trước khi bỏ , coi con rối đó như mẹ, khư khư giữ bên mình."

      "Lâm Vĩnh bị cha đánh chửi gần như suốt quá trình trưởng thành..."

      “Việc vợ con bỏ đòn trí mạng, lấy hết tiền ra thuê chiếc xe, giả dạng người thành đạt, suốt ngài lái xe lê la khắp phố lớn ngõ . Vào ngày gặp Dương Phỉ, viện cớ cho ấy nhờ để lừa ấy lên xe..."

      Những tài liệu về Lâm Vĩnh là do Mạc Thông kể với .

      Hứa Luật sau khi nghe xong, cảm thụ trong lòng biết phải tả thế nào, cứ nghĩ đến Lâm Vĩnh khóc rống lên trước mặt ngày đó, lúc ấy như đứa trẻ bất lực.

      nhớ lời Đường Tố sau đó .

      "Rousseau từng , trẻ em đặt bước chân đầu tiên vào tội ác, phần lớn nguyên nhân là do bản tính lương thiện của chúng bị người khác dẫn vào con đường sai lầm. Trụ cột tình cảm trong tiềm thức mỗi người đều xuất phát từ cha mẹ, nếu kịp thời sửa chữa làm lành tổn thương, đợi đến lúc suy sụp hoàn toàn quá muộn."

      Nhân chi sơ, tính bổn thiện.

      Lúc này đây, Hứa Luật cảm thấy như nhà tâm lý học, cả người toả ra vầng sáng từ bi cứu thế, nhưng chỉ ba giây sau, diệt trừ tất cả, "Dù vậy cũng đủ để trở thành lý do phạm tội chính đáng của , nếu thời thơ ấu ai cũng bất hạnh rồi trưởng thành đều muốn giết người như , dân số trái đất giảm đáng kể, chính sách kế hoạch hoá gia đình phải thay đổi nhằm khích lệ mọi người sinh con, nếu truy tìm nguyên nhân phải là do đầu óc nhu nhược, loser!"

      Hứa Luật: "..."

      Quả nhiên đây mới là Đường Tố, miệng lưỡi độc địa xuất phụ mong đợi của mọi người .

      Mấy xem người độc mồm độc miệng thế này sao mà làm nhà tâm lý học được?

      trở thành nhà tâm lý học, người được điều trị nghe xong lời ác độc địa của phỏng chừng từ bệnh cũng biến thành bệnh.

      Sau khi vụ án được phá, Tân Thành lại trở về bình yên vốn có, đối với cảnh ngộ của người bị hại, mọi người nghe xong đều thông cảm, nhưng cũng chỉ là cảm xúc mây gió thoáng qua.

      Dòng chảy cuộc sống vẫn thế mà tiếp tục.

      Trong ánh nắng chan hoà ngày cuối tuần, Cố Sênh gọi điện thoại tới.

      Ngày trước hai người sống ở hai thành phố khác nhau, suốt ngày bận bịu, đôi khi nửa năm cũng gặp nhau được lần. Hôm nay khó được ở cùng thành phố, thỉnh thoảng hai người hẹn nhau ra gặp.

      "Chuyện liên quan đến mình đều trở thành đầu đề tán gẫu, trước khi gặp nguy hiểm, ai cũng nghĩ là mình an toàn thôi."

      Cố Sênh hớp ngụm cà phê, nghe hết vụ án của Lâm Vĩnh rồi bình luận.

      Hứa Luật uống ly kem trà xanh vanilla mà mình thích nhất, buột miệng tiếp lời: "Mà ba mươi năm trước, tỉ lệ điều tra phá án là từ 95% đến 97% , bây giờ cùng lắm chỉ 70-80%, hơn nữa phần trăm ngày thấp hơn. Bởi vì càng ngày càng nhiều vụ án là người xa lạ vô duyên vô cơ ra tay, chứ phải do người quen lúc kềm chế được dẫn đến hậu quả đáng tiếc."

      Cố Sênh nhướng mắt: "Ôi!!! Này, kiểu cách chuyện này của cậu nay sao giống Đường kia thế."

      Hứa Luật lặng yên: "... ra, lời này chính là ta ."

      Sorry các nầng, dạo này ta ăn sung ở sướng quá nên quên béng mất, chương này định đăng từ tuần trước cơ nhưng quên mất nên đành để tuần này đăng luôn.
      Các nàng thông cảm, mai ta đăng tiếp chương nữa nha, và cố lết thêm 1 chương nữa nếu chương 26 đủ 20 like và 10 com nhé
      Dunghyt97, ly sắc, ThiênMinh17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :