1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

(Giới giải trí) Thiếu niên cố chấp lừa gạt tôi - Thủy mật đào vị (cập nhật C8/124)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhpa1994

      Anhpa1994 Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      27
      Chương 5:

      Trước đây, Giản Lan từng đóng phim truyền hình, nhưng kỹ thuật diễn tệ hại của tất cả mọi người đều biết .

      Cho nên Tiền Phái Phái mới có thể có chút tự tin nào với .

      cần, chính là cái này, tin em.”

      Ngược lại với Tiền Phái Phái lo lắng thôi, Giản Lan lại tràn đầy tự tin đối với bản thân.

      tin bản thân mình nhân vật nào cũng diễn tốt.

      Tuy rằng trước khi xuyên sách mọi thứ đều vô cùng thuận lợi, có rất nhiều tài nguyên đều do Tưởng Triều giúp đỡ, nhưng nếu chính bản thân có thực lực cho dù có dùng nhiều tài nguyên để lên cùng lắm cũng chỉ có thể trở thành tiểu hoa nho chứ làm sao có thể trở thành ảnh hậu được.

      Có thể trở thành ảnh hậu, chứng tỏ có thực lực.

      “Ai, lần này nghe em, nhưng em chú ý thầm tập luyện kĩ thuật diễn nhiều chút, bằng đến lúc đó fan trung thành của nhân vật này mắng em, mà chúng ta có quan hệ công chúng đàng hoàng, rất khó khăn.”

      Tiền Phái Phái nghĩ thầm, Giản Lan vất vả mới nghĩ thông, hề quấn lấy Lục Tha để được lăng xê dùng kịch bản này làm phần thưởng cho .

      Nếu có diễn tốt cũng chẳng sao, kỹ thuật diễn kém hay là bình hoa so với cái danh người đàn bà tâm cơ đều dễ nghe hơn chút.

      “Yên tâm , chị Phái.”

      biết vì sao thấy Giản Lan tự tin như vậy, nỗi bất an trong lòng Tiền Phái Phái cũng dần biến mất.

      Đúng lúc này, di động của Giản Lan vang lên, đó lên ghi chú “Mẹ”.

      Tiền Phái Phái liền tỏ ra lời khó hết, giọng hỏi: “Muốn nghe ?”

      biết ít chuyện trong nhà Giản Lan, cho nên mới hỏi như vậy.

      “Ừm.”

      Giản Lan đến ban công quán cà phê nhận điện thooại.

      “Lan Lan, khi nào con về nhà?”

      Giản Lan hàm hồ trả lời: “ biết đâu ạ.”

      Trước khi xuyên sách nhi bị vứt bỏ, từ lớn lên ở nhi viện. Sau này khi thành danh, cha mẹ đẻ tìm tới cửa đòi tiền bị trực tiếp đuổi . Lúc ấy còn bị các antifan túm lấy điều này để bôi đen hơn nửa tháng.

      Nhưng Giản Lan từ trước đến nay đều phải người có tính cách mềm yếu, kể cả bị cả mạng xã hội mắng vốn thế nào vẫn cứ là thế ấy.

      Sau khi xuyên sách bỗng nhiên có cha mẹ, tâm tình Giản Lan rất phức tạp, có chút thấp thỏm lại có chút chờ mong.

      “Me nghe Giản Vân , con nắm được nhược điểm gì của nó phải ? Hai đứa là chị em ruột, cần phải đối nghịch như vậy. Nghe lời mẹ, xóa hết ảnh con chụp , coi như việc này chưa từng xảy ra.” Mẹ Giản đưa ra mệnh lệnh.

      Nghe được những lời này, Giản Lan như bị người ta hất vào mặt bát nước lạnh, tâm tình chờ mong hoàn toàn biến mất.

      và Giản Vân ràng là chị em cùng cha khác mẹ, ở đâu được gọi là chị em ruột thịt?

      Tuy rằng trong tay Giản Lan có chứng cứ Giản Vân và Lục Tha bên nhau nhưng bao giờ chủ động ra. Cứ để cho Giản Vân và Lục Tha tiếp tục hiểu lầm , cũng làm cho bọn họ có điều cố kỵ, đừng tới trêu chọc .

      “Trước kia ta đăng bài chèn ép con, lấy con làm đá kê chân, lúc đoạt tài nguyên của con sao nhớ con và ta là chị em ruột?” Giản Lan sắc bén hỏi lại.

      “Con là chị nhường nhịn em chút làm sao? Giản Vân còn , nó hiểu chuyện con cũng hiểu chuyện ư?” Giọng của mẹ Giản trầm xuống, mang theo ý tứ dạy dỗ.

      Giản Lan hiểu hoàn toàn, người mẹ đẻ ra này lại luôn hướng về Giản Vân.

      “Tại sao mẹ tìm con? Là ba bảo mẹ gọi điện thoại đúng ?” Giản Lan hỏi.

      chung thể nào có chuyện Giản Vân đích thân tới tìm mẹ được.

      Giọng bên kia điện thoại có chút hoảng loạn: “Con đừng quan tâm ai cho mẹ, mau chóng đem những bức ảnh đó xóa , đừng làm tổn thương Giản Vân, nó là em con.”

      Giản Lan nhớ lại cốt truyện về mẹ Giản.

      Ở trong sách, mẹ – Vệ Tĩnh Điềm có xuất thân vô cùng tốt, hồi còn trẻ lại từ cái nhìn đầu tiên với Giản Kỳ Tường - kẻ có xuất thân bình thường. quan tâm tới người nhà phản đối nhất quyết phải gả cho .

      Vì giúp đỡ Giản Kỳ Tường làm ăn buôn bán, Vệ Tĩnh Điềm hầu như đào sạch nhà mẹ đẻ, đem hết tài sản nhà mẹ đẻ chuyển dời đến tay Giản Kỳ Tường.

      Có điều sau khi cầm tài nguyên tay, Giản Kỳ Tường lại vô cùng có đầu óc, khiến lợi nhuận sinh ra càng nhiều.

      Nhưng sau khi phát đạt, Giản Kỳ Tường lại ly hôn với Vệ Tĩnh Điềm, để cưới tiểu tam xinh đẹp vẫn luôn theo bên mình.

      Sau khi mẹ kế tiến vào nhà còn mang theo đứa con hơn Giản Lan tuổi, tên là Giản Vân.

      cách khác, lúc trước sau khi Giản Kỳ Tường và Vệ Tĩnh Điềm kết hôn bên dùng tiền của bà, bên lại trộm bao nuôi tiểu tam.

      Nhưng cho dù như thế Vệ Tĩnh Điềm vẫn lòng với Giản Kỳ Tường.

      chỉ cam tâm tình nguyện dọn ra khỏi nhà, thậm chí còn thường xuyên đến nhà tìm Giản Kỳ Tường.

      Giống như tại, Giản Kỳ Tường vừa câu khiến cho Vệ Tĩnh Điềm ngoan ngoãn gọi điện thoại cho con , cầu con xóa những chứng cứ gây bất lợi cho Giản Vân.

      “Mẹ, ba phản bội mẹ, tại sao mẹ còn nghe lời ông ấy? Thậm chí còn giúp con của tiểu tam?” Giản Lan muốn đạo lí cho mẹ hiểu.

      Dù sao cũng là mẹ ruột của thân thể này, có thể cứu vớt chút gì tốt chút đó.

      “Con lập tức nghe lời mẹ , nhanh chóng đem những bức ảnh đó xóa , bằng ba con trách mẹ.”

      Giản Lan nắm chặt di động: “Ông ta thấy thế nào liên quan gì, tên đàn ông khốn nạn, chỉ có mẹ mới coi ông ta là trân bảo. tại ông ta kết hôn cùng người khác, mẹ còn muốn quấy lấy ông ta làm cái gì?”

      tại Giản Kỳ Tường sớm kết hôn với mẹ của Giản Vân, Vệ Tĩnh Điềm luôn quấn lấy chồng trước bà cùng với mẹ Giản Vân có điểm nào khác nhau? phải đều là muốn phá hư gia đình người khác hay sao?

      “Ông ấy là ba con, sao con có thể ông ấy như vậy? Mẹ cũng muốn quấn lấy ông ấy, nhưng mẹ quá ông ấy, rời khỏi ông ấy mẹ chết mất.”

      Vệ Tĩnh Điềm muốn dùng cách này để khiến Giản Lan mềm lòng mà xóa ảnh chụp.

      Nhưng nghe thấy câu đó, Giản Lan quả thực tức đến bật cười.

      nhịn được dỗi câu: “Rời ông ta chết? Ông ta cầm bình dưỡng khí của mẹ sao?”

      “Phốc --” Phía sau Giản Lan phát ra tiếng cười.

      Quay đầu lại, đằng sau là chàng trai trẻ đứng trong nắng mặc chiếc áo khoác đen và mũ bóng chày, làn da trắng sáng, hẳn là nghệ sĩ cùng công ty.

      Khe hở ngón tay của ta kẹp chiếc bật lửa, chắc định ra ban công hút thuốc.

      Thiếu niên cao gầy khoanh tay trước ngực, cứ ở trước mặt quơ quơ, hướng tỏ vẻ xin lỗi.

      ta hề cố ý, chỉ là vừa vặn đến liền nghe được câu hỏi của , trong lúc nhất thời nhịn được cười ra tiếng.

      Tác giả có lời muốn : Vọng nhãi con là kẻ ngây thơ, biến thái....

      Giản Lan bình tĩnh xoay người tiếp tục gọi điện thoại.

      “Con biết chuyện này có ảnh hưởng lớn như thế nào đối với Giản Vân sao? Còn mau xóa ảnh , có nghe thấy ?

      Nghe mẹ đúng tình hợp lí mắng mỏ, Giản Lan nhận ra nên nhận điện thoại của bà.

      Trách được vừa rồi Tiền Phái Phái có biểu tình phức tạp như vậy.

      “Tín hiệu tốt, con cúp máy trước.”

      xong, Giản Lan trực tiếp ngắt điện thoại.

      xuyên sách đến đây, hề kế thừa kí ức của nguyên thân nên tự nhiên đối với người gọi là “Mẹ” này cũng có tình cảm gì.

      Hơn nữa thông qua điện thoại, Giản Lan nhận thức được suy nghĩ của Vệ Tĩnh Điềm thể nào cứu dược. tốt nhất cứ coi bản thân tại vẫn là nhi như cũ .

      Xoay người, Giản Lan mới nhớ ra đằng sau mình còn có người.

      Thiếu niên đỡ vành mũ lưỡi trai để lộ ra khuôn mặt đẹp trai tươi cười, đôi mắt sáng ngời cùng với chiếc răng nanh đáng bên trái.

      Giản Lan lịch gật đầu ngang qua ta.

      nghĩ trong lòng, vẫn thấy cậu thiếu niên ở đối diện nhà phù hợp với gu thẩm mĩ của hơn. thích nhất đôi mắt hẹp dài của cậu ấy chứ thích đôi mắt to tròn như nai con này.

      Đây là lần đầu tiên Phương Túc Dương bị người ta hoàn toàn xem như vậy.

      Nghĩ lại lúc nãy nghe được câu kia, ta lại nhịn được cười.

      ta luôn cười rất kì lạ như vậy. Nhiều lúc, mọi người hề thấy buồn cười nhưng hiểu sao lại chọc cười ta và khiến ta cười ngừng.

      Phương Túc Dương cảm thấy vừa rồi rất quen, chỉ là trong lúc nhớ ra được gặp ở đâu. Dù sao cũng cùng công ty, sớm hay muộn cũng có cơ hội gặp lại, cần vội.

      Giản Lan trở lại chỗ ngồi xuống.

      Tiền Phái Phái lo lắng nhìn .

      “Làm sao vậy?” Giản Lan chớp mắt, xinh đẹp đến mức khiến người khác dời mắt được.

      “Lan Lan, em em chắc là bị tác động chứ?” Tiền Phái Phái khẩn trương hỏi.

      Vừa là người đại diện vừa là bạn bè, Tiền Phái Phái rất ràng quan điểm tại của Giản Lan phần lớn bị ảnh hưởng từ mẹ .

      Mẹ con hai người đều là hình tượng “si tình” giống nhau, dễ nghe cả hai chính là liếm chó.

      Cho nên Tiền Phái Phái rất lo lắng sau khi chuyện điện thoại xong Giản Lan lại thích Lục Tha, lại cầm lòng được mà hi sinh tự chịu ngược.

      “Yên tâm , em ngốc như vậy đâu.” Giản Lan rối rắm quá lâu về chuyện của mẹ , trực tiếp sang chuyện khác: “Khi nào kí hợp đồng?”

      kí trong hai ngày này, bộ phim lập tức tiến hành quay, vừa lúc trước khi em quay chương trình tạp kĩ.”

      Bởi việc ngoài ý muốn lần trước, chương trình tạp kĩ tạm hoãn lại thời gian, chỉ cần đợi Giản Lan quay xong kịp lúc ghi hình chương trình tạp kĩ.

      “Được, đến lúc đó chị gọi cho em.”

      Hai người bàn bạc chi tiết chút, Giản Lan liền đeo túi rời .

      *

      Kí xong hợp đồng, Giản Lan lập tức tiến vào tổ quay phim.

      nhận bộ tiên hiệp tên là “Cửu thiên Linh Tiêu truyện” được cải biên từ bộ tiểu thuyết nam tần.

      Đạo diễn và biên kịch đều là những lão nhân có danh tiếng tồi trong nghề, các fan vô cùng mong chờ và đánh giá cao bộ phim này, nếu phim đạt cầu rất dễ bị dìm trong nước miếng.

      Tiền Phái Phái giới thiệu : “Nam chính là Quý Trạch, là trong những lưu lượng hàng đầu, thuộc phái thực lực, kĩ thuật diễn khá tốt, tính cách cũng dễ ở chung.”

      Chỉ là, trong giới giải trí cơ hồ mỗi người đều marketing bản thân, ai biết được con người của ta là như thế nào.

      “Ừm, vậy những người khác sao?” Giản Lan cũng đặt ta ở trong lòng.

      chỉ cần đóng phim cho tốt, những việc khác cứ mặc kệ .

      “Nữ chính là Tề Thiên Viện, đóng bộ cổ trang ăn khách, fans cũng có ít, kĩ thuật diện cũng rất khá. Ngoài em diễn vai phụ ra cơ bản cũng chỉ có mấy vai người qua đường.”
      linhdiep17Hale205 thích bài này.

    2. Anhpa1994

      Anhpa1994 Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      27
      Chương 6:

      biết” trong lòng Giản Lan nắm được đại khái thông tin.

      bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu kịch bản, dưới ánh đèn dùng bút dạ khác màu để đánh dấu tương ứng với các tâm trạng và cảm xúc khác nhau.

      Nhìn thấy nghiêm túc như vậy, trái tim của Tiền Phái Phái mới thấy yên tâm hơn rất nhiều.

      Chỉ là khi sắp bắt đầu quay lại có chút rắc rối xảy ra.

      Ngoài việc liên quan đến Lục Tha hầu như ai biết đến Giản Lan, được coi như diễn viên tuyến mười tám.

      Nếu phải vì người nào đó đến cả nhân vật nữ số ba này cũng đến lượt nhận.

      Khi đến lượt Giản Lan trang điểm, chuyên viên trang điểm đều bị Quý Trạch gọi , có ai để ý đến .

      Thấy sắp bắt đầu quay rồi mà vẫn có ai lại đây trang điểm Tiền Phái Phái vội muốn chết.

      “Chị tìm người lại đây.” Tiền Phái Phái xong liền rời .

      cần” Giản Lan giữ chặt ấy lại.

      Sau đó, bắt đầu nhìn vào gương tự mình trang điểm, sắc mặt chút gợn sóng.

      Tuy rằng tay nghề của so với dân chuyên nghiệp kém hơn rất nhiều nhưng đối với vai phụ nhiều đất diễn lắm mà như vậy là đủ rồi.

      Tiền Phái Phái có chút hụt hẫng trong lòng.

      Cuối cùng cái gì cũng chưa , chỉ trong lòng càng kiên định phải làm tốt công việc, quyết tâm nhất định phải khiến cho Lan Lan nổi tiếng.

      Ở giới giải trí này, nếu nổi ai cũng đều có thể dẫm chân lên , loại cảm giác này vô cùng nhục nhã.

      Trang điểm xong, nhân viên đoàn làm phim hỗ trợ chụp ảnh tạo hình.

      Giản Lan đem mấy tấm ảnh chụp của mình đăng lên weibo.

      Ngay sau đó là cảnh quay đầu tiên của .

      Đây là vai nhân vật của – Tả Ngọc Bội và nam chính gặp mặt lần đầu tiên.

      Vì thành công tiến vào tông môn để báo thù mà Tả Ngọc Bội quyết định lợi dụng tính tình thiện lương và thiên phú trời sinh của mình, tương lai được các trưởng lão trong môn phái đánh giá cao.

      Về phần gặp nam chính là lúc giả vờ rơi xuống nước được nam chính cứu giúp.

      Sau đó lại lợi dụng chính mình để khống chế tâm lý nam chính khiến cho nam chính đối với sinh lòng thương tiếc đưa tiến vào tông môn.

      Đạo diễn Nhậm cảm thấy, nhân vật được chờ đón nhất trong bộ phim này là Tả Ngọc Bội lại bị hủy trong tay Giản Lan.

      Rốt cuộc trước kia Giản Lan căn bản có tác phẩm nào trong tay, đóng vai diễn có tính cách gần giống mình đều làm người khác cảm thấy làm ra vẻ. Lần này diễn vai nhân vật phức tạp như vậy hiệu quả chắc chắn có thể so với thảm họa để hình dung.

      Thể nhưng Giản Lan lại là người phó tổng đưa đến đây, đạo diễn Nhâm có hài lòng thế nào nữa cũng có cách nào. Cùng lắm bảo biên kịch bỏ bớt ít đất diễn của Tả Ngọc Bội, hậu kỳ lại hơi cắt nối biên tập xử lý mọt chút, cố gắng hết sức khiến cho các fan sách quá mức thất vọng.

      Kết quả nghĩ tới, cảnh quay đầu tiên của Giản Lan lại khiến đạo diễn Nhâm phen kinh ngạc.

      Giản Lan đóng vai Tả Ngọc Bội mặc người chiếc váy lụa mỏng dài tay, chờ nam chính chọn mua hàng xong đường khi quay lại tông môn nhất định phải qua chỗ .

      Dung mạo xinh đẹp như ngọc, nhàng, ngoa khi đẹp như tiên nữ.

      Bất kể kỹ năng diễn xuất của ấy như thế nào, chỉ cần với ngoại hình này hoàn toàn phù hợp với hình tượng Tả Ngọc Bội là “Linh Tiêu tông đệ nhất sư tỷ” trong lòng các fan đọcsách.

      Trong quá trình chờ đợi nam chính, trong mắt Tả Ngọc Bội giãy giụa dần dần bị thù hận và quyết tuyệt thay thế, chi tiết như thế nhưng Giản Lan diễn xuất vô cùng tốt.

      Ngồi ở phía trước máy theo dõi đạo diễn Nhậm nhìn thấy chi tiết này thiếu chút nữa nhịn được ở thời điểm quay mà ra tiếng khích lệ.

      Tả Ngọc Bội trong góc tối nhìn thấy nam chính qua chút do dự nhảy vào trong nước, vùng vẫy dưới nước giả vờ thành vô ý rơi xuống nước.

      bờ, nam chính vừa ngang qua lại chưa nhảy xuống cứu .

      “Cắt – Quý Trạch, có chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao nhảy xuống?”

      Mặc trang phục cổ trang, mặt như ngọc Quý Trạch vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi đạo diễn, vừa rồi tôi chưa nhập trạng thái.”

      Giản Lan chỉ có thể ở dưới nước tiếp tục đợi.

      Đạo diễn Nhậm cầu cao cho nên đoạn diễn này phải được quay ở màn xanh mà quay ở trong nước.

      Hôm nay trời lại còn đầy mây, ở trong nước lạnh lẽo chờ đợi Giản Lan lạnh đến mức hàm răng phát run.

      Nhưng vì để ảnh hưởng đến hiệu quả quay phim chỉ có thể làm bộ như có việc gì.

      Lần quay thứ hai.

      Quý Trạch quên thoại.

      Lần thứ ba Quý Trạch ta chuẩn bị tốt để xuống nước.

      Lần thứ tư.....

      Ở đây người người đều có thể nhìn ra, Quý Trạch cố ý làm khó Giản Lan.

      Vốn dĩ quay lần là có thể qua lại bởi vì Quý Trạch mà quay đến bảy tám lần mới qua được.

      So với Quý Trạch làm có lệ, Giản Lan mỗi lần quay đều hoàn toàn nghiêm tíc dường như hề thấy Quý Trạch nhắm vào mình.

      Đạo diễn Nhậm cũng muốn gây mâu thuẫn với Quý Trạch nổi tiếng, cuối cùng cũng gì nhưng trong lòng để ta vào danh sách từ chối qua lại.

      Nhìn thấy kỹ thuật diễn của Giản Lan, đạo diễn Nhậm bảo biên kịch thêm lại những đoạn diễn của Tả Ngọc Bội mà lúc trước bảo bỏ bớt, còn cố ý cho thêm vào hai cảnh diễn.

      Trách được phó tổng bên kia cực lực đề cử Giản Lan, hóa ra kỹ thuật diễn của tiến bộ nhiều như vậy, lại còn vô cùng chuyên nghiệp, so với những tiểu hoa “diễn ra gì lại làm ra vẻ mình giỏi nhất” hoàn toàn giống nhau.

      Diễn viên như vậy mà nổi quả trời đất khó tha.

      Khi ở trong nước được Quý Trạch cứu lên Giản Lan chịu đựng cảm giác rét lạnh thấu xương, khó chịu hơn nữa là cảm giác buồn nôn vì tiếp xúc với người khác giới.

      Giản Lan từ chối dùng thảm lông sưởi ấm mà đoàn làm phim đưa đến, kiên trì quay xong cảnh này.

      Tả Ngọc Bội dựa vào trước ngực nam chính, biểu e lệ lại đơn thuần dễ dàng khơi dậy suy nghĩ thương tiếc của nam chính, bị nam chính đưa về tông môn bái vị trưởng lão ngoại môn làm sư phụ.

      Khi Quý Trạch ôm , trong lòng khinh thường cười lạnh.

      Khoảng thời gian trước còn quyết sống chết quấn lấy Lục Tha bỏ tại quay sang câu dẫn ta? biết xấu hổ.

      Xem ra ta thích hợp diễn nhân vật hồ ly tinh câu dẫn người khác.

      Cảnh quay này khó nhất ở chỗ phải diễn được Tả Ngọc Bội khống chế được tâm lí nam chính.

      Tả Ngọc Bội tính cách vốn dĩ quyến rũ mê hoặc, sau khi gặp được nam chính lại biểu giống như đóa hoa nhu nhược đáng thương, vừa đơn thuần lại vô hại hề biểu ra chút công kích nào.

      thể nghi ngờ diễn xuất của Giản Lan rất khá, diễn đủ để bất kì người đàn ông nào cũng phải nảy sinh lòng thương tiếc.

      “Cắt – qua.”

      Đạo diễn Nhậm vừa xong Giản Lan chút do dự rời khỏi cái ôm của Quý Trạch, thêm giây cũng được.

      Trong ngực đột nhiên trống rỗng, Quý Trạch trong lúc nhất thời kịp phản ứng, ngây ngẩn cả người.

      Cho nên vừa rồi Giản Lan ăn vạ trong ngực ta chỉ vì đóng phim sao? Cũng phải như ta tưởng, nhân cơ hội này câu dẫn ?

      Khẳng định chỉ là giả vờ , Lục Tha phải chú ý cẩn thận với Giản Lan, người phụ nữ này đơn giản, vì lên mà từ thủ đoạn.

      chừng ta cố ý an bài người chụp ảnh bọn họ để xào scandal, ta vẫn cẩn thận chút hơn.

      Quay xong cảnh này vừa lúc tới thời gian nghỉ trưa.

      Tiền Phái Phái cầm thả lông đến muốn bao lấy Giản Lan cho sưởi ấm lại bị cự tuyệt.

      “Đợi chút .”

      Giản Lan tìm được cái thùng rác, đứng bên cạnh nôn thốc nôn tháo.

      “Lan Lan em sao chứ?” Tiền Phái Phái bị dọa sợ vội vàng qua.

      có việc gì.”

      Vừa rồi ở trong ngực Quý Trạch lâu như vậy, Giản Lan sớm ghê tởm đến phát điên rồi, chỉ vì muốn ảnh hưởng tới cảnh quay nên cố nén đến bây giờ mới biểu ra ngoài.

      Chờ nôn xong, Tiền Phái Phái đưa cho bình nước để súc miệng, lo lắng hỏi: “Tại sao đột nhiên lại nôn? Có phải vì ở trong hồ lâu quá bị cảm lạnh rồi?”

      Vừa lúc ngang qua chỗ này Quý Trạch dừng lại, trong lòng hơi áy náy.

      phải, chỉ là vừa rồi ôm hơi lâu khiến em thấy ghê tởm thôi.” thèm để ý .

      Nghe câu này, mặt Quý Trạch đen như đáy nồi, chút áy náy cũng biến mất.

      nhịn được ra, lạnh giọng câu: “Trong lòng cảm thấy chán ghét đừng đóng phim.”

      làm ra vẻ, cho rằng mình nguyện ý ôm ta?

      xong Quý Trạch đen mặt rời .

      Giản Lan tự dưng bị mắng: ??

      Tại sao lại nghe lén người khác chuyện? Có bệnh à.

      Giản Lan nhận thảm lông trong tay Tiền Phái Phái, tự lau khô người rồi thay quần áo khô.

      “Em và Quý Trạch có thù oán à?” Giữa trưa lúc ăn cơm hộp Giản Lan nhịn được hỏi.

      Tiền Phái Phái lắc đầu, nghĩ nghĩ : “ có, trước kia hai người chưa từng hợp tác. Nếu để có quan hệ Quý Trạch và Lục Tha cùng công ty quản lý, có khả năng quan hệ của bọn họ tồi?”

      “Kệ , dù sao đất diễn của em nhiều lắm, quay xong liền rời .” Giản Lan nghĩ cùng loại người có phong độ so đo nhiều, xem chừng về sau cũng liên quan đến nhau.

      “Nhưng mà Giản Lan, hôm nay kỹ thuật diễn của em quá tốt. Trước kia kỹ thuật diễn được thể là vì nhận được nhân vật tốt. Vừa rồi em được cứu ra từ trong nước, thời điểm câu dẫn nam chính chị là phụ nữ ở bên cạnh mà cũng thấy rung động. Trời sinh cho em chén cơm này, tương lai nhất định nổi tiếng.” Tiền Phái Phái đôi mắt cân nhắc, tán thưởng .

      “Được, em nỗ lực.” Giản Lan phải trời sinh cho chén cơm này mà kỹ thuật diễn tại của là do vô số ngày đêm mài dũa mà nên.

      phải là người đặc biệt có thiên phú, nhưng xem như là người nỗ lực nhất, là loại người kiên định đạt được mục tiêu.

      Quay xong cảnh buổi chiều Giản Lan về khách sạn nghỉ ngơi.

      Buổi tối vừa tắm rửa xong ra điện thoại của vang lên.

      Giản Lan tay phải cầm khăn lông lau tóc, tay trái mở khóa điện thoại.

      Vừa mở thấy là Phó Vọng nhắn wechat tới.

      “Chị , chị ở nhà ư?”

      “Em vừa rồi muốn tìm chị mượn đồ nhưng gõ cửa có ai trả lời.”

      Đương nhiên Phó Vọng biết có ở nhà. Sở dĩ như vật để tìm cớ cùng chuyện phiếm mà thôi.

      Nghĩ đến nụ cười sạch của cậu bé, tâm tình của Giản Lan tốt lên ít.

      Tên cẩu nam nhân Quý Trạch kia so với chó con đối diện nhà còn kém xa.

      mau chóng trả lời: “Ừ, chị gần đây công tác. Muốn mượn cái gì?”

    3. Anhpa1994

      Anhpa1994 Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      27
      Chương 7:

      “Em mượn dụng cụ nhưng vừa rồi em mượn hàng xóm ở tầng dưới rồi.”

      Khi gõ câu trả lời này Phó Vọng căn bản hề ở nhà mà ở phòng thí nghiệm.

      Giản Lan: “Vậy được rồi.”

      “Chị thường xuyên phải công tác sao?”

      “Ừ, công việc cầu.”

      “Vậy chị chú ý giữ sức khỏe nhé, dạ dày khỏe phải ăn cơm đúng giờ nếu lại đau dạ dày.”

      Giản Lan nhíu mày, ngón tay gõ gõ màn hình di động biết nên trả lời thế nào.

      Trước khi xuyên sách việc xã giao với bên ngoài đều bị Tưởng Triều chế, căn bản có cơ hội chuyện phiếm với người khác wechat.

      Chẳng may thêm wechat của bạn nam nào mà Tưởng Triều phát ta lập tức nổi điên.

      Do dự nửa ngày Giản Lan mới trả lời lại câu: “Cảm ơn em quan tâm, chị biết rồi.”

      Phó Vọng nhìn thấy những lời này khóe môi khẽ kéo lên.

      vẫn giống trước kia giỏi tán gẫu với người khác giới, ngữ khí khi đánh chữ so với đối mặt còn cứng nhắc hơn nhiều.

      Sau khi chuyện, Phó Vọng vào weibo của Giản Lan lưu ảnh post lên hôm nay vào máy.

      Trước kia bất kể là ảnh chụp hay video của Giản Lan đều hề lưu lại, bởi vì biết Giản Lan đó phải là người mà vẫn tìm kiếm.

      Kể cả hai người giống nhau như đúc nhưng vẫn là hai người hoàn toàn khác nhau.

      tại rốt cuộc cũng trở lại.

      Phó Vọng buông di động chuyên tâm làm thí nghiệm.

      Thời gian khuya, phòng thí nghiệm vắng vẻ còn mình .

      Phó Vọng thấy phiền cứ lặp lặp lại làm thí nghiệm, hề cảm thấy buồn tẻ.

      Ngày hôm đó những gì với Giản Lan hoàn toàn là . thích chuyên ngành này cũng vô cùng thích làm nghiên cứu khoa học.

      Hơn nữa cũng bởi vì nó mà mới quen biết .....

      tại Lan Lan bài xích nên càng tốt hơn nữa.

      có thể từ từ đến gần .

      *

      Hôm nay Giản Lan quay mấy cảnh Tả Ngọc Bội kết giao cùng nam nhân khác trong môn phái để lấy tài nguyên tu luyện.

      Ở trước mặt những nam nhân khác nhau lại thể những tính cách khác nhau.

      Gặp sư huynh lạnh lùng, cao ngạo Tả Ngọc Bội liền dùng tính cách hoạt bát hồn nhiên để đả động .

      Gặp sư đệ ngây thơ lại biến thành săn sóc, chăm lo, nơi nơi chiếu cố.

      Quý Trạch nhìn thấy Giản Lan tận tâm tận lực “quyến rũ” người khác như vậy bất mãn trong lòng đối với càng sâu.

      “Quý Trạch đến cảnh của .”

      “Biết.” Quý Trạch lạnh mặt qua.

      Cảnh diễn này là phần giữa truyện, nam chính ngẫu nhiên phát nàng Tả Ngọc Bội mà mình cứu về này hề thành , vì vậy tìm đối chất.

      để nam chính phá hỏng kế hoạch của Tả Ngọc Bội khóc đến mức lê hoa đái vũ, vô cùng nhu nhược đáng thương cầu xin buông tha cho mình.

      “Sư huynh, muội biết huynh thích những việc muội làm. Nhưng muội có thiên phú tu luyện, nếu muốn trở thành đệ tử của trưởng lão nội môn chỉ có thể làm như vậy.”

      Thời niên thiếu của Tả Ngọc Bội quá mức thê thảm, đan điền từng chịu trọng thương cho nên tốc độ tu luyện vẫn thể tăng lên, nếu muốn mau chóng tiến vào nội môn tiếp cận kẻ thù chỉ có thể lấy tài nguyên tu luyện từ người khác.”

      Quý Trạch lạnh mặt, cười khẩy: “Sớm biết ngươi có dã tâm lớn như vậy ta lúc trước nên đưa người gia nhập môn phái.”

      “Cắt – Quý Trạch, biểu tình của cậu đúng, làm lại.”

      Nam chính bản chất là người thiện lương, chính trực, cho nên nhìn Tả Ngọc Bội như vật phản ứng phải là trào phúng khinh thường mà phải là bộ dáng tức giận lại hận rèn sắt thành thép cũng đồng thời nghĩ muốn đưa Tả Ngọc Bội trở về con đường đúng đắn.

      Quý Trạch điều chỉnh lại chút nhưng lần này lại tràn đầy ác ý.

      “Cắt – Quý Trạch, cậu đừng có mà nghiến răng nghiến lợi, làm lại.”

      “Cắt – Quý Trạch, cậu có chuyện gì thế?”

      cảnh này phải quay quay lại rất nhiều lần mới được thông qua.

      Cùng với lần trước giống nhau là vì lần này Quý Trạch hoàn toàn cố ý, chỉ là đơn thuần khống chế tốt nhân vật, còn có chút trong lòng khinh thường diễn xuất của Giản Lan, diễn nhân vật giống như bản thân mình luôn.

      Xét về tu dưỡng nghề nghiệp ta còn kém xa so với Giản Lan.

      Trong nhiều ngày liên tiếp, mỗi lần diễn chung với Giản Lan, Quý Trạch đều như tuột xích, quay quay lại rất nhiều lần mới có thể qua.

      Mọi người đều cho rằng ta nhằm vào Giản Lan, trong tối ngoài sáng cũng với ta nhiều lần để ta cần vì ân oán cá nhân mà làm chậm trễ tiến độ của đoàn phim, phải bảo trì thái độ chuyên nghiệp.

      Bởi vì vậy mà nhiều nhân viên trong đoàn phim có thái độ lạnh nhạt với ta.

      Hôm nay vào lúc ăn cơm trưa, nữ chính Tề Thiên Viện tiến đến ngồi cạnh Giản Lan .

      “Lan Lan, em và Quý Trạch có mâu thuẫn?” Tề Thiên Viện tò mò hỏi.

      Ban đầu cũng có cảm tình gì với Giản Lan, nhưng trong khoảng thời gian tiếp xúc này nhận ra Giản Lan chỉ có kĩ thuật diễn tốt mà cũng rất dễ ở chung, căn bản hề khiến người ta chán ghét giống như những gì mạng , cho nên hai người liền trở thành bạn bè.

      Nhìn thấy bất đắc dĩ mặt Giản Lan, Tề Thiên Viện liền hiểu .

      “Ai, vất vả cho em, cái vòng này chính là như vậy, có người danh tiếng lớn chút bắt nạt hậu bối cũng chẳng ai dám gì, ai làm gì được nào. Nhưng mà ta là đại nam nhân vừa bắt đầu quay ngày đầu tiên cố ý cho em ngâm nước lạnh, là nhân phẩm ra gì, thế còn luôn làm chậm tiến độ của đoàn, hy vọng về sau cùng ta hợp tác nữa.” Tề Thiên Viện vỗ vỗ vai Giản Lan.

      Quý Trạch đúng lúc ngang qua, nghe thấy câu này khiến ta thiếu chút nữa tức đến ngất xỉu.

      ta gần đây hề cố ý làm khó Giản Lan, là trạng thái của ta được tốt, nhưng cho dù ra nữa chắc cũng chẳng ai tin.

      Ai bảo ngày quay đầu tiên ta cố ý nhằm vào Giản Lan, để lại ấn tượng xấu cho mọi người.

      *

      Rốt cuộc cũng đến ngày cuối cùng ở trong đoàn phim.

      “Đại sư huynh, đại sư tỷ, vài vị trưởng lão chờ ở nơi rèn luyện, chúng ta mau chóng xuất phát thôi.” tiểu sư đệ .

      Trong môn phái danh hiệu sư huynh đệ đều dựa theo tu vi để sắp xếp, phải dựa theo thời gian nhập môn.

      Cho nên Tả Ngọc Bội có tu vi cao nhất trong các nữ đệ tử trở thành “Đại sư tỷ” của tất cả đệ tử trong môn phái, ngoại trừ nam chính.

      “Được.”

      Tới nơi rèn luyện, các trưởng lão ngồi cùng các đại đệ tử thảo luận chi tiết quá trình rèn luyện.

      Mắt thấy kẻ thù gần ngay gang tấc Tả Ngọc Bội sao có thể bỏ qua cơ hội này.

      Mấy ngày hôm trước hi sinh sắc đẹp quyến rũ nam đệ tử khác ước định cùng ta ngầm đổi vị trí, cho nên tại ngồi ngay bên cạnh kẻ thù của mình.

      Thời cơ đến, Tả Ngọc Bội ra tay trong nháy mắt nam chính đột nhiên lao tới chắn trước mặt kẻ thù của .

      Tả Ngọc Bội nhanh chóng thu tay lại nhưng mũi kiếm đâm vào ngực nam chính, chỉ kém chút thôi là có thể lấy luôn tính mạng của ta.

      “Vì sao?” Giọng Tả Ngọc Bội khẽ run, dám tin tưởng hỏi.

      đối với ta có ân, ta thể nhìn ngươi giết . Nếu ngươi báo thù khó giải hận trong lòng. Nếu như vậy, cứ coi như ta là kẻ thù của ngươi , vừa lúc ân – hận cùng báo.” Sắc mặt nam chính tái nhợt, hữu khí vô lực .

      Nếu lúc này Tả Ngọc Bội nhẫn tâm đâm thanh kiếm về phía trước chút nữa hoàn toàn có thể giết cả nam chính lẫn kẻ thù kia, lúc cả hai người.

      Nhưng lại mềm lòng.

      Từ khi vào Linh Tiêu tông cho đến nay, sư huynh đối với vô cùng quan tâm, luôn luôn chiếu cố săn sóc.

      Nếu phải sư huynh căn bản có khả năng đến ngày hôm nay.

      có thể dùng hết tâm cơ thủ đoạn, lại thể lòng lang dạ sói lấy oán trả ơn.

      Tả Ngọc Bội do dự trong giây lát vị trưởng lão kia phản ứng lại, trực tiếp vươn tay đánh chưởng hướng vào Tả Ngọc Bội, phẫn nộ quát: “Nghiệt đồ, ngươi dám đả thương trưởng lão?”

      Tả Ngọc Bội bị trưởng lão đánh chưởng bay ra ngoài, nặng nề ngã mặt đất, phun ra ngụm máu tươi.

      dùng cánh tay cố gắng muốn đứng lên nhưng vừa mới đứng dậy liền vô lực ngã xuống đất.

      Tả Ngọc Bội nằm mặt đất lúc bỗng nhiên bật cười: “Tả Khâu Xa, năm đó ngươi vì trả nợ cờ bạc mà đem vợ con bán vào phố hoa liễu, nhiều năm như vậy ngươi từng có khắc nào cảm thấy bất an ?”

      Máu đỏ tươi từ khóe miệng ngừng chảy ra ngoài nhưng hoàn toàn thèm để ý, chỉ dùng đôi mắt ngập tràn thù hận gắt gao nhìn chằm chằm Tả Khâu Xa.

      Tả Khâu Xa lập tức sửng sốt, trong mắt thoáng chột dạ lên.

      ta theo bản năng hô : “Là ngươi.”

      “Là ta. Tả Khâu Xa ngươi đúng là lợi hại, có thể từ tên cờ bạc trắng tay ngồi vào vị trí hôm nay. giờ bên cạnh người có kiều thê mỹ thiếp sợ là sớm đem vợ cả của ngươi quên ...

      Tả Khâu Xa, ta chúc ngươi xuất tâm ma, cả đời tu vi thể tăng tiến thêm, sau khi chết xuống mười tám tầng địa ngục, đời đời kiếp kiếp được chết già.” Ánh mắt oán độc của Tả Ngọc Bội dừng ở người hận như thể ăn tươi nuốt sống uống máu ta.

      Thấy những người khác nhìn mình với ánh mắt thích hợp, Tả Khâu Xa vội vàng làm như chính nghĩa mà : “Nghiệt đồ, chết đến nơi còn dám ngôn hoặc chúng. Ta thân là sư thúc của người hôm nay liền thay sư phụ ngươi dọn dẹp môn hộ.”

      “Tả Khâu Xa, ngươi đáng chết.” Tả Ngọc Bội bị trọng thương, sinh mệnh trôi mau.

      Tả Khâu Xa đánh đòn trí mạng, ý thức dần dần tiêu tán, điên cuồng cười: “Tả Khâu Xa, ngươi chết được tử tế, ngươi xuống địa ngục....”

      Cùng với tuyệt vọng và bất đắc dĩ, Tả Ngọc Bội ôm hận mà chết, chết nhắm mắt, cam lòng và hận ý trong mắt khiến người khác run sợ.”

      Cảnh của trong cốt truyện đến đây là kết thúc.

      “Cắt – Giản Lan diễn vô cùng tốt, ánh mắt rất đúng chỗ, cảm xúc rất đầy đủ, thông qua.”

      “Chúc mừng cháu đóng máy.”

      Giản Lan bò dậy từ mặt đất, dùng khăn lông lau vết bẩn mặt rồi về phía đạo diễn Nhậm.

      “Giản Lan, cháu lưu lại phương thức liên lạc, tôi có người bạn sắp tới có phim mới, đến lúc đó nếu có thời gian có thể qua thử vai.”

      Đạo diễn Nhậm hoàn toàn công nhận kĩ thuật diên của Giản Lan.

      Ông có dự cảm bộ phim này sau khi phát sóng, Giản Lan đóng vai Tả Ngọc Bội chắc chắn làm các fan thất vọng.

      Xem chừng bộ phim cũng vì nhân vật này mà nổi lên.


      PS: Lần đầu edit truyện còn nhiều sai sót, mong các tình bỏ qua. Mọi người có góp ý gì về cách xưng hô hay nội dung cmt cho t biết nha. :-*:-*:-*
      linhdiep17, Hale205bellchuong thích bài này.

    4. Anhpa1994

      Anhpa1994 Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      27
      Chương 8:

      Hơn nữa Giản Lan vô cùng chuyên nghiệp, bị người nhắm vào nhiều lần như vậy nhưng vẫn có thể chịu ảnh hưởng mà đóng phim, đạo diễn Nhậm là người quý trọng tài năng nên rất nguyện ý giới thiệu cho mấy cơ hội.

      Quý Trạch ở bên cạnh ngạc nhiên đứng ngây người tại chỗ.

      Kể cả muốn nhưng ta vẫn phải thừa nhận vừa rồi ta bị kĩ thuật diễn của Giản Lan gây kinh ngạc, hoàn toàn bị đưa vào cảm xúc thù hận, bi thương rất lâu dứt ra được.

      Cũng may vừa rồi ta phải diễn, nếu chắc chắn diễn xuất của ta lại xảy ra vấn đề.

      Kĩ thuật diễn của Giản Lan tự nhiên lại tốt như vậy, hơn nữa trong lúc quay phim ấy cũng có lấy lần tìm mình.

      Chẳng lẽ là mình hiểu lầm ấy?

      thể nào, Lục Tha lừa ta.

      Giản Lan trở về khách sạn thu dọn đồ đạc, lúc chuẩn bị rời lại gặp được Quý Trạch đứng ngoài cửa.

      Quý Trạch nhíu mày, ánh mắt phức tạp nhìn , nhịn được hỏi: “ có gì muốn với tôi ư?”

      Cảnh quay hết, thế mà Giản Lan muốn có phương thức liên lạc của ta?

      Giản Lan lạnh lùng nhìn ta cái rồi thu hồi tầm mắt, kéo vali vòng qua ta rời .

      được vài bước đột nhiên nhớ tới cái gì, dừng chân lại : “Quả là có điều muốn .”

      Quý Trạch thầm nghĩ quả nhiên là thế, khóe môi hơi gợi lên, trong mắt chứa khinh thường.

      Rốt cuộc là cũng nhịn tiếp được .

      Giản Lan tạm buông vali, xoay người về phía ta vài bước, mắt hoa đào híp lại, cười đến động lòng người.

      Trong nhất thời Quý Trạch nhìn phát ngốc.

      Kỳ Giản Lan lớn lên cực kì xinh đẹp, kĩ thuật diễn cũng tốt, nếu muốn lên ta cũng phải thể giúp .

      Đương nhiên tiền đề là về sau được qua lại mập mờ với người khác.

      đến trước mặt Quý Trạch khuôn mặt tươi cười của Giản Lan biến thành cười lạnh.

      “Điều tôi muốn chính là, tôi nghi ngờ não bị úng nước, nên khám sớm chút , đừng để ảnh hưởng đến người khác.”

      xong xoay người kéo vali, tiêu sái rời .

      khẳng định đầu óc Quý Trạch có vấn đề.

      thể hiểu được tại sao lại nhằm vào , cảnh diễn đơn giản như vậy mà NG đến biết bao nhiêu lần, thiếu chút nữa khiến trễ lịch trình tiếp theo, đây đúng là tên chó má cũng là bị bại não.

      hổ là bạn bè của Lục Tha, cùng tên đó đáng ghét giống nhau.

      Ý cười môi Quý Trạch nháy mắt cứng đờ, tự tin mặt từng chút vỡ ra.

      tại có ngốc cũng có thể hiểu Giản Lan thích ta, hề có ý định dựa vào ta mà lên.

      Cho nên trước kia Lục Tha với ta những lời đó căn bản là giả, Giản Lan vốn phải là loại người này.

      ta từ trước đến nay tự cho mình là chính trực, bằng cũng vì thế mà chèn ép Giản Lan trong giới giải trí.

      Kết quả cuối cùng ta lại phát chính mình nhìn nhầm người rồi, vậy việc kia chẳng phải là ta công khai bắt nạt hậu bối đầy tài năng sao?

      Trong lòng Quý Trạch có chút hụt hẫng, khi ta đuổi theo Giản Lan vào thang máy rời rồi.

      Lời của tác giả: Mời các vị vai ác tự giác xếp hàng, lấy số thứ tự để đợi tự mình vả mặt, cần chen ngang, cảm ơn. (>3<)

      Lên máy bay, Tiền Phái Phái giọng : “Lan Lan, chị hỏi bạn bè trong giới, họ Lục Tha và Quý Trạch từ rất lâu trước kia quen biết, quan hệ cá nhân quả tồi, phỏng chừng lần này là vì Lục Tha cho nên Quý Trạch mới có thể nhằm vào em.”

      “Hai tên đàn ông chó má, cần phải quan tâm đến bọn họ.” Giản Lan đeo bịt mắt lười biếng ngáp cái.

      tên đàn ông chó má giỏi khua môi múa mép, lấy oán trả ơn.

      tên đàn ông chó má khác vì mấy câu có căn cứ hại ngâm trong nước lạnh lâu như vậy, còn chậm trễ thời gian quay phim của .

      Đều có kẻ nào tốt.

      “Lan Lan, ngày mai em còn phải cùng Lục Tha quay chương trình tạp kĩ, lần này có vấn đề gì chứ?” Tiền Phái Phái vẫn có chút lo lắng.

      Lần này chương trình tạp kĩ có điểm khác biệt, toàn bộ chương trình được phát sóng trực tiếp, nếu đến lúc đó Giản Lan cẩn thận biểu ra thích đối với Lục Tha khẳng định bị fan Lục Tha mắng chết.

      Giản Lan nghe vậy, đột nhiên tháo bịt mắt, đôi mắt xinh đẹp kinh ngạc nhìn về phía : “Nhanh như vậy?”

      còn chưa chuẩn bị tốt tâm lí để hợp tác với Lục Tha lão cẩu đâu.

      “Ừ, em ngàn vạn lần đừng bất cẩn, cũng đừng nghĩ đến việc lăng xê, chúng ta cần nổi theo cách này.” Tiền Phái Phái yên tâm dặn dò.

      Giản Lan chớp chớp mắt, nghiêm túc suy xét tính khả thi của vấn đề.

      “Chị xem, tại hủy hợp đồng có kịp ?”

      Tiền Phái Phái lắc đầu, lúc sau lại gật đầu.

      Thấy mắt Giản Lan sáng lên, bình tĩnh : “Nếu em có ngàn vạn, hơn nữa sợ đắc tội sau này bị ban tổ chức phong sát là có thể.”

      Gl lần nữa nằm dựa lưng trở lại, thở dài bất lực: “Quên , em liền vì nghệ thuật mà hiến thân lần .”

      Bảo hủy hợp đồng bây giờ, còn chưa có tự tin đó đâu.

      Chỉ có thể ủy khuất bản thân quay chương trình tạp kĩ với Lục Tha thôi.

      Tiền Phái Phái tuy rằng biết tại sao gần đây thái độ của Giản Lan với Lục Tha lại chuyển biến nhanh như vậy.

      Nhưng chỉ cần Giản Lan có thể cách xa Lục Tha, cách xa fan của ta chính là chuyện tốt lớn nhất rồi.

      Sau khi xuống máy bay, hai người ngồi xe mà Tiền Phái Phái sắp xếp trước về chung cư.

      Vừa mới lên xe di động của Giản Lan vang lên, là ba gọi tới.

      tắt máy hai lần, bên kia vẫn bám riết tha gọi lại liên tục.

      Cuối cùng Giản Lan bất đắc dĩ phải nghe điện thoại.

      “Ngày mai phải quay chương trình tạp kĩ, nhớ được quá thân cận với bạn trai của em , cũng đừng dùng nhưng ảnh chụp đó uy hiếp cậu ta, nhà chúng ta làm những việc bỉ ổi như vậy.”

      biết, biết.” Giản Lan tỏ thái độ có lệ.

      Ở trong lòng im lặng chửi thề, ông ta lấy tự tin ở đâu ra mà những lời này? Chuyện bỉ ổi ông ta làm còn thiếu sao?

      “Mau chóng xóa những bức ảnh đó , trong chương trình tránh xa bạn trai của em ra chút, nếu cũng đừng về cái nhà này.” Giản Kỳ Tường giọng tràn đầy tự tin, giống như như vậy có thể dọa sợ Giản Lan.

      ước gì cần trở về cái gia đình kì lạ này.

      Người bố ăn cơm mềm, bà mẹ kế tiểu tam, em trà xanh bạch liên hoa, phát điên mới muốn về nhà gặp bọn họ.

      Nhưng mà cùng với người có đạo đức, tam quan có vấn đề thảo luận có ý nghĩa, chỉ tổ lãng phí thời gian và nước bọt.

      “Được được, con cúp máy.”

      Giản Lan xong cũng cho ông ta có bất kì cơ hội nào đáp lời lập tức cúp điện thoại.

      có chuyện gì chứ?” Tiền Phái Phái hỏi.

      có chuyện gì, bọn họ cũng thể quấy nhiễu gì em.”

      quyết định cùng những người nhà này qua lại, chờ ba mẹ già rồi, đúng hạn chu cấp tiền cho họ, chỉ cần thuê người chăm sóc, những cái khác mặc kệ.

      Muốn thương quan tâm, họ cũng chưa từng cho nên cũng đừng nghĩ từ chỗ đòi hỏi cái gì.

      *

      Tiền Phái Phái rồi, Giản Lan nằm sô pha xem TV.

      nhớ , chương trình tiếp theo phải quay là chương trình kinh dị tên là “Bí cảnh trốn ”, kì đầu tiên được quay trong căn biệt thự bị phong tỏa, toàn bộ quá trình đều được phát sóng trực tiếp, cuối cùng cắt nối biên tập rồi chiếu lại.

      Giản Lan nhát gan, lúc trước đọc sách hoàn toàn bỏ qua quá trình quay chương trình này cho nên căn bản biết nội dung cụ thể của chương trình này là gì. Chỉ biết sau khi quay xong chương trình này, nguyên chủ hoàn toàn bị tất cả cư dân mạng chửi rủa, chế giễu, thanh danh vô cùng thảm.

      mơ hồ trong sách có nhắc tới, kì thứ nhất của chương trình quay trong căn phòng vô cùng lạnh lại thiếu thốn đồ ăn, tổ tiết mục thiết kế rất tốt mọi khó khăn.

      Vì thế Giản Lan đặt đống nguyên liệu nấu ăn giao đến nhà, tính toán hôm sau khi quay đem mấy thứ này mang hết , còn phải mang theo mấy bộ quần áo.

      Chẳng sợ ở trong chương trình biểu được tốt, ít nhất cũng lấp đầy được cái bụng, cơ thể ấm áp, thể ủy khuất bản thân được.

      Lúc này ti vi chiếu bộ phim đại rất hot khoảng thời gian trước, nam chính là Lục Tha.

      Giản Lan quen biết Lục Tha, phải nhìn phần giới thiệu diễn viên mới nhận biết được.

      Tuy rằng Lục Tha làm người rất chó má nhưng thể thừa nhận giá trị nhan sắc của ta xác rất cao, khó trách được có thể trở thành ngôi sao hot nhất.

      Lúc này đột nhiên có người gõ cửa.

      Giản Lan đeo khẩu trang, mở cửa.

      Đứng ở trước cửa chính là em trai nhà đối diện.

      “Chị có thừa dây sạc nào ? Em để quên dây sạc ở trường.” Phó Vọng đứng ở cửa rũ mắt dám nhìn , hai tai phiếm hồng.

      “Có, nhưng mà chị phải tìm , em vào nhà ngồi .” Giản Lan tránh ra lối , để cho cậu tiến vào chờ.

      “Làm phiền rồi.” Phó Vọng đến sô pha ngồi xuống, dáng ngồi rất quy củ.

      Giản Lan rót cho cậu ly nước trái cây sau đó đến ngăn tủ tìm kiếm.

      Lúc trước khi thu dọn đồ đạc hình như thấy có cái giống như dây sạc, chỉ là nhớ để đâu trong ngăn kéo.

      Gl xoay người, Phó Vọng theo bản năng nhìn theo .

      Chỉ là vừa nhấc đầu liền thấy được bộ phim chiếu ti vi.

      Trước đây Giản Lan luôn quấn lấy Lục Tha, vì vậy Phó Vọng mới chú ý đến Lục Tha, cho nên liếc mắt cái là nhận ra ta.

      Lúc ấy vì chuyện này mà tức giận.

      Nhưng tại giống nhau, tại thể nào cho phép Giản Lan thích người khác.

      Như vậy phát điên mất.

      “Chị thích nam diễn viên này sao?” Giọng Phó Vọng trầm thấp, ý cười ở khóe môi nhạt ít, khuôn mặt tuấn nhiễm vài phần lệ khí, đôi mắt thâm thúy dừng nhìn .

      Giản Lan quay đầu lại nhìn thoáng qua: “Ai? Lục Tha ư?”

      “Đúng” Phó Vọng vẫn cười như cũ, chỉ là ý cười chạm tới đáy mắt.

      Lời của editor: Đọc đến đây theo mình hiểu Phó Vọng xuyên đến trước gặp được Giản Lan (nguyên chủ) phát ra ấy phải là người nam chính muốn tìm nên kể cả nguyên chủ có thích Lục Tha hay ấy cũng để ý. Nhưng khi Giản Lan này xuyên đến lại khác, vì đây chính là người mà nam chính muốn tìm.

      PS: Mình thay đổi liên tục cách gọi Phó Vọng (cậu – )để phù hợp với tâm lí nhân vật. Vì bây giờ Giản Lan chỉ coi nam chính là em trai nhà đối diện thôi. Nhưng tâm lí nhân vật Lục Tha lại phải “cậu em trai” nên mình dùng “” cho thích hợp.

      Các bạn có ý kiến gì khác cmt cho mình biết nha, nhớ bấm like nhaaaa .:-*:-*:-*:-*:-*
      linhdiep17 thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :