1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Du like roi kia...Co Hang i oi

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 110
      Vĩnh An công chúa đối với thủ công từ trước đến nay lấy gì làm vinh quang. Cầm nghịch trong chốc lát, những ngón tay đau nhức kiên nhẫn. Vì thế mà nàng đứng dậy xin cáo lui trước, đợi nàng ra đến đại điện, bên trong liền hồi phục tiếng chuyện rôm rả thân thiện.

      Khụ, tự dưng mất biết bao nhiêu lạc thú khi nghe người ta bàn tán chuyện với nhau?

      Đúng lúc này, tiểu Trầm Hậu cũng đứng dậy theo sau ra ngoài: “Công chúa xin dừng bước.” Niếp Thanh Lân chậm rãi quay đầu nhìn lại, liền bắt gặp dáng vẻ muốn lại thôi của tiểu Trầm Hậu.

      “Hoàng hậu gọi muội muội có việc gì?”

      Tiểu Trầm Hậu nhận lấy cái đai lưng thêu hình rồng từ tay thị nữ bên cạnh: “Dạo gần đây thời tiết chuyển lạnh, đai lưng rộng dễ thắt trang phục mùa đông hơn, ta mới thêu xong mấy ngày trước, xin công chúa hãy… chuyển giúp đến Hoàng thượng.”

      Niếp Thanh Lân tiếp nhận chiếc đai lưng, cảm thấy nặng tựa ngàn cân, khẽ hé đôi môi đỏ mọng : “Hoàng hậu nương nương về sau cần phải phí công nữa, hãy luôn bảo trọng thân thể mình cho thỏa đáng, ở trong cung sống thoải mái, buông lỏng tinh thần, còn chuyện sau này, Hoàng thượng thay Hoàng hậu an bài.”

      Về sau nếu Thái phó muốn Hoàng đế “Băng hà”, nhà họ Trầm này há cần phải ở trong cung làm bạn với ánh đèn và kinh phật nữa hay sao? Trong lòng nàng luôn cảm thấy áy náy với vị nương trẻ tuổi này, về sau nhất định nghĩ biện pháp giúp nàng ra khỏi cung, thể để nàng trở thành cái bóng đơn lẻ trong cung được?

      Tiểu Trầm Hậu cũng có vẻ quá để ý: “Nếu như có thể cùng công chúa sống ở trong cung, giống như trước kia bình thường mỗi ngày đều ở chung chỗ chuyện phiếm giết thời gian, có cái gì tốt?” Trong mắt ngây thơ chưa nếm trải mùi đời như nàng, cảm thấy gần gũi bên nhau trong lòng thoải mái sung sướng, giữa vợ chồng với nhau phải đều là tôn trọng nhau, chuyện và đàm đạo với nhau hay sao, giữa nàng và công chúa, có cái gì mà được?

      Nhưng càng vì thế mà Niếp Thanh Lân lại càng cảm thấy đau đầu, vì sao sau khi tiểu Trầm Hậu biết nội tình, chẳng những có nửa điểm oán hận, ngược lại giống như càng nhiệt tình hơn... Như vậy là sao?

      Nên vội vã cùng Hoàng hậu cáo biệt, qua mấy hàng lang dài liền tới thư phòng. Thái phó bị thương mỗi ngày đều đúng giờ dùng thuốc nóng để xua tan hàn khí, do bị nàng khuyên can, nên việc tự bộ tạm thời ngừng nghỉ, nhưng mà thuốc Hổ Lang cao dù nàng thế nào cũng chịu dừng lại.

      Vĩnh An công chúa vào thư phòng liền thấy hình ảnh mỹ nam cởi đồ cực kì sống động. Bởi vì tại là mùa đông, mặc bộ áo choàng đen đường viền thêu hoa văn sắc sảo hoa lệ, quần bên dưới được vén lên đến tận đùi, tiểu thị nữ đỏ mặt đem khăn thoa lên chỗ bắp đùi của . Cũng khó trách thị nữ này đỏ mặt, hai cái chân kia mặc dù toàn là những vết thương dữ tợn, nhưng vẫn cực kì cường tráng thon thả,

      Vĩnh An công chúa đứng lại ở trước cửa, cảm thấy mình là hoàng hoa khuê nữ tiện chứng kiến những hình ảnh này, liền xoay người muốn .

      “Công chúa hãy dừng bước!” Thái phó gọi nàng lại, sau đó ra hiệu cho thị nữ kia lui ra ngoài trước.

      “Nếu tới, vậy phải nhờ công chúa hạ tấm thân tôn quý giúp vi thần xoa bóp dưới chân, nếu được bàn tay ngọc của công chúa xoa bóp, thần nhất định nhanh chóng khôi phục dũng mãnh phi thường như xưa.”

      Mặt Vĩnh An công chúa hơi ửng đỏ, thấp giọng : “Cũng đâu phải có thị nữ, duyên cớ kêu Bản cung làm gì?”

      Vừa đúng lúc này, Thái phó đại nhân nhíu chặt mày rậm, bàn tay to nắm chặt lấy dược liệu bàn tựa hồ là muốn đứng lên, nhưng đau đớn khó nhịn, Nhìn thấy vậy, Niếp Thanh Lân vội vàng tới, cúi thấp xuống xoa xoa cặp đùi kia: “Lại đau sao?”

      Thái phó hơi nhắm mắt, nhàng hừ tiếng, Niếp Thanh Lân vội vàng đưa tay ra xoa bóp đùi giúp , bàn tay nhàng mát xa, còn sảng khoái hơn cả linh đan diệu dược.

      Lúc này hương đốt trong thư phòng là trầm hương hảo hạng, hơi thở của giai nhân quanh quẩn, mi mắt hơi mở, thấy giai nhân đứng cạnh bên người, mái tóc đen dài làm nổi bật lên gương mặt thanh tú, lúc này nàng chuyên chú xoa bóp đầu gối, nàng hơi cúi xuống, liền lộ ra chiếc cổ trắng ngần, theo đường cong nhìn xuống chút nữa… thế gian này chỉ có Vệ Lãnh Hầu mới biết nơi đó mềm mại biết bao nhiêu.

      Hàng ngày Niếp Thanh Lân cũng thường được Đan ma ma xoa bóp cho nhiều, cũng có chút tâm đắc, thủ pháp nhàng, điêu luyện, trừ bỏ lực đạo đủ, nhưng cũng coi như được thông qua, xoa bóp, hơi ngẩng đầu lên chút, lại phát đũng quần bên dưới lớp áo khoác của Thái phó đại nhân đột nhiên bị nhô lên khoảng lớn!

      Nàng vội vàng đứng thẳng người lên, còn chưa kịp xấu hổ, bàn tay của Thái phó đưa tới nắm chặt lấy kéo nàng vào trong lòng: “Công chúa ấn đúng vị trí, sao vội muốn , người đau là ta đây biết làm như thế nào?”

      Niếp Thanh Lân làm sao lại cùng càn quấy, giùng giằng muốn đứng dậy.

      Đúng lúc này, ngoài cửa có tiếng thái giám báo: “Ngô Cảnh Lâm đại nhân cầu kiến Thái phó”

      Nếu là người khác, đương nhiên bảo đứng hầu đợi cũng được, nhưng nghĩ tới tính tình càn quấy, gặp nhất quyết bỏ qua của Ngô Các Lão nhu tình mật ý của khắc trước lập tức tan thành mây khói, cuối cùng buông tay, sửa sang lại trang phục.

      Niếp Thanh Lân đương nhiên lui vào trong nội thất, nam quả nữ nếu để Ngô các Lão bắt gặp đúng là tốt.

      Sau khi Ngô các lão vào, nhìn lượt thư phòng cũng thấy bóng dáng công chúa liền : “Thánh thượng sau khi ban chỉ để công chúa chủ trì việc triều chính, phê duyệt tấu chương, nhưng mà sau khi Thái phó trở về, thế nhưng lại chẳng bao giờ thấy công chúa đến thư phòng xử lý công vụ, phải là có người ngăn trở nàng ấy chứ?”

      Thái phó lạnh mặt nhìn Ngô Cảnh Lâm, đối với lão đầu này lần đầu tiên trong mắt toát ra sát khí. Ngô các lão trước nay cũng hề sợ Thái phó. Ngày thường thắt lưng hơi cong nay cũng đứng thẳng lên, yếu thế chút nào trừng mắt lại nhìn .

      “Ngô các Lão tuổi cũng lớn, cũng đến lúc cáo lão hồi hương dưỡng lão, bản Hầu tự dâng tấu với hoàng thượng, thỉnh hoàng thượng ân chuẩn cho các lão hồi hương, về sau chuyện của triều đình phiền các lão quan tâm.”

      Nghe được những lời ấy, Các lão cũng hoảng hốt, khẩn trương, chỉ mở miệng : “Lão hủ cùng Thái phó đại nhân cũng là đồng liêu cùng làm quan hai triều, lúc trước khi Hầu gia bị giáng chức ra biên thùy, thần cũng cùng với các bạn đồng liêu khác cầu tình giúp Hầu gia, lúc ấy chỉ đơn giản cảm thấy thân tài năng nên bị mai , nhưng đến sau này, chính lão hủ cũng biết quyết định khi đó của mình là đúng hay sai?

      Thái phó cười lạnh : “Ngô các lão có gì muốn chỉ giáo?”

      “Nay ở trong thư phòng của có ta với ngươi, ta cũng ngại già trẻ hai người thẳng lòng mình. Tiên đế trước đây chỉ ham hưởng lạc, lòng sủng hạnh nịnh thần, là chuyện mà ai ai cũng biết, cho dù có Định Quốc Hầu ngươi ngăn cơn sóng dữ, cũng có người khác thay mặt đứng ra. Nhưng mà lão hủ lại nhìn thấy dã tâm trong lòng Định Quốc hầu ngươi quá lớn, đến việc thay đổi triều chính làm rung động dân tâm, chỉ về người ngự ở ngôi vị Hoàng đế kia, Thái phó cảm thấy cho nàng cơm no áo ấm nơi chốn hậu cung đủ để thõa mãn nàng? Theo lão hủ nghĩ, làm như thế chẳng khác nào nhục mạ nàng.

      Thái phó minh, chắc hẳn trong lòng ngài cũng có lựa chọn, nếu Thái phó là người trung trực, luôn lo cho dân cho nước, hẳn cũng nên lưu lại chút thể diện cho hoàng tộc Niếp thị, đến lúc đó cả triều văn võ đều cảm động và nhớ đến công lao của Thái phó, trong lòng công chúa cũng cảm tạ Thái phó, như vậy Định Quốc hầu đại nhân lưu lại trong sử sách mới đúng là người mang tấm lòng lo cho nước cho dân, vì nước vì dân mà cúc cung tận tụy dĩ nhiên lưu danh thiên cổ! Lão hủ bất tài, nguyện khi còn sống nhất định vì Thái phó viết lại giai thoại lịch sử truyền…”

      “Đủ rồi!” Thái phó lạnh lùng ngắt lời Ngô Cảnh Lâm còn chưa hết lời, hướng về phía ngoài cửa cao giọng hô: “Nguyễn công công, đem Ngô Các lão tống xuất khỏi cung.”

      Kế tiếp đó là thị vệ cao lớn bước vào, nửa lời liền đem ông lão khô gầy xách thẳng ra khỏi thư phòng.

      Niếp Thanh Lân ở bên trong nghe ân sư vẫn ầm ĩ nhất quyết tha, chỉ ngầm lắc đầu, ân sư hy vọng quá nhiều, nữ đế lưu danh thiên cổ của Ngụy triều cũng dễ làm! Có nam nhân như vậy đứng bên cạnh long ỷ, có ai dám nhảy vào ngồi ở vị trí đó chứ?

      Khi nàng ra khỏi nội thất thấy vẻ ấm ức mặt nam nhân kia vẫn chưa tan , mắt phượng hơi liếc về phía nàng, đôi môi nhếch lên, Niếp Thanh Lân cũng gì, chỉ lặng lẽ xoay người ra khỏi thư phòng…

      Đến đêm, thời điểm dạ tiệc Đông chí bắt đầu, trong dạ tiệc cho diễn kịch, giọng hát và nội dung đều về Lộc Huyết Tửu. Nhưng khác hẳn với trong phủ phú hộ vương hầu khác chính là, tiệc rượu Lộc huyết trong cung đều là những con nai con được nuôi dưỡng để làm thuốc. Chuyên dùng những con nai con vừa mới sinh ra, chỉ được ăn thảo dược mà lớn, nên Lộc Huyết tửu này lại càng mang dược tính mười phần, uống vào rất bổ có thể làm tăng tuổi thọ.

      Bởi vì trong đêm nay sợ rằng có người ăn uống quá trớn, để tránh rượu vào thất lễ, nam nữ đều được tách ra làm ở hai nơi trong cung điện.

      Vệ Vân Chí cũng đến dự tiệc, bởi vì Nam đảo bị rơi vào tay giặc, nên các thuyền hàng bị tổn thất rất nhiều, Thái phó đại nhân liền an bài cũng với những người liên quan của Vệ Gia vào kinh thành tạm thời chờ đợi xưởng đóng tàu cải tạo lại thuyển lớn. Vệ Vân Chí đương nhiên phải tiến cung, khẽ nghiêng mình thỉnh an với chị dâu chưa vào cửa của mình, sau đó trước buổi yến hội bắt đầu, đem vật gia truyền của Vệ phủ trình hết lên cho công chúa.

      “Cha mẹ với Vân Chí rằng đây là vật truyền cho dâu trưởng của Vệ gia, vật dụng của dân gian thô sơ, mong công chúa chê.” Vệ Vân Chí quỳ mặt đất hai tay cung kính dâng chiếc hộp gỗ lên.

      Thái phó ngồi ở bên cười : “A Chí lễ tiết nhiều thế, nơi này là nội cung, có người bên ngoài, đệ mau đứng dậy chuyện, đệ bắt chị dâu đệ cúi đầu nhìn đệ, cổ nàng cũng sắp gẫy đến nơi rồi.”

      Vệ Vân Chí nghe đại ca vậy, lại càng thêm cung kính, bởi vì trước khi , cha của dặn: “Ca ca vô liêm sỉ của con biết cấp bậc lễ nghĩa kẻ người dưới, khi con vào cung thể nghe theo , làm mất hết nghiêm túc thành của Vệ gia các đời của chúng ta.”

      Niếp Thanh Lân nhàng tiếp nhận chiếc hộp gỗ mẹ chồng đưa tới, nhàng mở ra thấy trong hộp là chiếc vòng tay, giống với chiếc mà trước kia Vệ Lãnh Hầu đeo cho mình, vừa thấy liền biết là bảo vật nhiều năm, biết qua tay bao nhiêu con dâu của Vệ Gia, nàng nhàng nắm lấy liền cảm thấy ấm áp tận đáy lòng.

      Cũng bởi vì chuyện xảy ra ở thư phòng, mặc dù hai người cãi nhau, nhưng rốt cuộc trong lòng vẫn sinh ra chút khúc mắc. Nhưng bây giờ, vì tâm ý của nhị lão Vệ gia, mà thấy hơi giải tỏa chút.

      Nàng cùng Vệ Lãnh Hầu quen biết cho đến tận bây giờ, so sánh với tình giữa nam nữ bình thường khác ở dân gian đều khác trời vực, đoạn tình nóng bỏng này, người bình thường cũng ai có gan để viết lại thành câu chuyện, vừa có mai mối ước hẹn, vừa hoang đường tiếng tăm lan truyền như thế. Thế nhưng lại được nhị lão Vệ Gia tán thành, bất giác trong lòng dâng lên mảnh ấm áp, nàng lòng cảm ơn mà nhận lấy.

      Vệ Vân Chí làm quan trong triều, đương nhiên cũng biết công chúa cùng Hoàng đế thực chất chỉ là người. Gặp qua công chúa, chuyển đạt xong tâm ý của nhị lão, liền theo huynh trưởng tham gia thọ yến.

      Cung điện hoa lệ, nhóm cung nhân nối đuôi nhau ra vào, tay đều là những chén rượu Huyết Lộc đầy dược tính, đưa dần tới hai bên đại điện. Những người tham gia dạ yến đều có phần.

      Năm rồi, đây là thời điểm mà tiên hoàng hứng thú nhất, Lộc Huyết Tửu dành riêng cho Hoàng đế đó chính là có tính cường dương, rượu mạnh đến mức có thể so sánh với thuốc bí truyền của cung đình, năm nay dược liệu được cung cấp để nuôi Lộc để lấy huyết là loại thuốc bổ mạnh nhất, bởi vì cuộc sống hoang dâm vô độ nên thân thể của Ngụy minh đế tàn tạ, nên dược liệu năm nay sử dụng loại đặc biệt nhất đểgiúp đỡ tiên đếchấn khởihùng phongngày xưa, đêm thị tẩm hai nữ nhân là chuyện nằm trong khả năng.

      Phàm là nam tử, ai lại cái cảm hứng mùi vị kia, chỉ chén Lộc Huyết tửu này nếu mang tới dân gian, cũng là giá trị liên thành. Thái giám Lộc Uyển lại là người rất hiểu chuyện, đem trọn bình Lộc Huyết tửu được nuôi trong hai năm mang đến cho Thái phó hưởng dụng, mặt khác lại bưng bình đến chỗ của Vĩnh An công chúa.

      Nay trong cung chất nghiêm chỉnh chỉ có hai vị chủ nhân, nhưng Nguyễn công công lần này lại đứng sau cánh cửa hiểu rất ràng! Biết công chúa và hoàng thượng là cùng người ông toát thân mồ hôi lạnh, dùng ngón tay tính toán, tự hỏi từ trước tới nay những việc mình làm ở trước mặt “công chúa” và “Hoàng đế” có gì sai sót, có dám chậm trễ gì ? Sau khi xác định, tâm mới dám buông lòng, tận lực đứng bên hầu hạ. Tự mình đem bình Lộc huyết dâng tới, nháy mắt ra hiệu : “Công chúa, đây là Thái phó tự mình sai người đem tới, dược liệu hiếm có, thừa dịp còn ấm có mùi tanh xin người mau uống.” xong liền thi lễ lui ra ngoài đại điên, hầu hạ Thái phó tới.

      Vĩnh An công chúa tiếp nhận chén rượu thị nữ đưa tới nhàn nhạt uống hớp, lại cảm thấy mùi vị rượu này xông thẳng lên yết hầu, nàng từ trước đến nay vốn uống được, chịu nổi vị đắng chát nơi đầu lưỡi, chỉ uống ngụm liền dừng. Nhưng tiểu Trầm Hậu ngồi bên cạnh, nghe xong Nguyễn công công , nhất thời tờ mò liền đem bình rượu thuốc kia rót xuống cố gắng uống thử.

      Trong dạ yến, đủ loại cách thức biểu diễn khá thú vị, trong cung mời tới gánh hát xiếc ảo thuật, Niếp Thanh Lân xem thập phần chăm chú, ngay cả tiểu Trầm Hậu ngồi bên cạnh rời lúc nào cũng biết. Xem hồi, Niếp Thanh Lân cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, thầm nghĩ men của chén rượu kia cũng nặng, chỉ mới uống hớp, có chút chịu nổi.

      Vì thế cũng đứng dậy quay trở lại tẩm cung. Đợi cho cung nữ rửa mặt chải đầu thay quần áo xong, Niếp Thanh Lân liền ngã xuống giường, cảm thấy mạch máu trong người chậm rãi căng tràn, cả người khô nóng, có chút ngủ yên

      Trằn trọc hồi, trong lòng muốn hỏi Đan ma ma tối nay Thái phó có quay lại đây hay , nhưng rốt cuộc nghĩ nữ nhi mà hỏi như vậy có chút ngượng ngùng thành ra đến miệng nhưng lại .

      Liền nằm giường lăn qua lăn lại hồi, rốt cuộc cũng vào giấc ngủ, thời điểm trời vừa hửng sáng, nàng vì khát nước mà tỉnh lại, còn chưa kịp xoay người phát nam nhân ngủ bên cạnh.

      Cũng biết vào trong Phượng Sồ cung từ lúc nào, tại ngủ khá sâu.


      50 like đăng chương mới :dai ca:
      Last edited by a moderator: 5/1/18
      ly sắc, Anhdva, Tiểu Ly 1111172 others thích bài này.

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Chỉ 50 like, bà con co bác nhanh chân có chương mới trong ngay nao.
      Nhatchimailainguyet73 thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Co Hang nhan dao roi kia....like di may nang sac nu
      Nhatchimai thích bài này.

    5. pikonn

      pikonn New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      Hồi hộp quá. Chỉ 50 like thôi sắp có truyện đọc rồi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :