1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 90
      An Xảo Nhi quỳ bên cạnh, khi thấy người tới, trong lòng nhất thời lo sợ. Nàng bị bắt đến bộ lạc Mạt Nhi Cáp mấy ngày, làm sao có thể biết ác danh của thủ lĩnh Hưu Đồ Vũ của bộ lạc? Trong bộ lạc phàm là nữ nhân có chút tư sắc đều bị bắt vào doanh trướng của thủ lĩnh, tên háo sắc này thấy tiểu chủ nhân quốc sắc thiên hương như thế nào bỏ qua chứ?

      Mắt thấy Hưu Đồ Vũ như sói đói chuẩn bị nhào lên, An Xảo Nhi đứng dậy ôm cổ chân của , trong nháy mắt bị đá sang bên tựa như lá rơi trong gió, thị nữ Hung Nô quỳ gối tại chỗ dám ngăn trở.

      Hưu Đồ Vũ chỉ cần vài bước đến mục tiêu, vươn cánh tay to lớn về phía Niếp Thanh Lân.

      Đúng lúc này có người cao giọng :”Dừng tay!”

      Cát Vân Nhi xoay người vừa thấy, nhất thời thay đổi sắc mặt, ca ca vốn ra ngoài tuần tra sao nhanh như vậy trở lại ?

      Thân ảnh cao lớn của Cát Thanh Viễn xuất ở doanh trại, xoay người cung kính thi lễ về phía Hưu Đồ Vũ: “ biết Vương thượng đến doanh trướng của mạt tướng, là có chuyện quan trọng thương nghị sao?”

      Hưu Đồ Vũ tức giận bừng bừng, chỉ về phía Niếp Thanh Lân nằm giường : “Cát tướng quân bắt đến đây mỹ nữ như vậy, vì sao lại đưa đến doanh trướng của ta toàn những thứ xấu xí kia? tại cũng nên đưa đến doanh trướng của bổn vương để ta hưởng thụ phen chứ!”

      Cát Thanh Viễn chậm rãi liếc mắt nhìn Cát Vân Nhi đứng ở bên cái, ung dung thong thả : “Cát mỗ dám giấu riêng, nhưng nữ tử này cũng phải bắt đến làm tù binh, mà là thê tử của Cát mỗ cưới hỏi đàng hoàng, bởi vì chiến loạn thất lạc, nhiều lần trắc trở mới có thể gặp lại, mong thủ lĩnh thứ lỗi.”

      Hưu Đồ Vũ chậm rãi trừng mắt, gương mặt háo sắc dần dần có chút kinh hỉ: “Cát tướng quân cưới phải là em ruột của Hoàng đế đại Ngụy sao? Chẳng lẽ... Nàng chính là công chúa chính tông của đại Ngụy?”

      Xoay mặt nhìn về phía đóa hoa kiều diễm giường kia, tham muốn càng tăng thêm tột bực. Trước đó sớm thèm dãi tiểu Yên Thị mềm mại trắng noãn của phụ hoàng mình, ngờ thằng con hoang có dòng máu Ba Tư kia lại thầm đoạt trước, sau khi giúp đỡ Hưu Đồ Liệt cướp đoạt vương vị, túm tiểu kế mẫu xinh đẹp của mình kia vào doanh trướng của để phá thân.

      Nhưng kế mẫu Yên Thị tuy rằng mềm mại vẫn kém so với người này, cho dù là chính thê của Cát Thanh Viễn thế nào? có thể thu nhận hai huynh muội chật vật đất dung thân của bọn họ, cho dù có ngủ cùng kiều thê của , cũng chỉ là chuyện mà hai huynh đệ họ nên hiếu kính với thủ lĩnh mà thôi.

      Ngủ với kiều thê của thuộc hạ, đối với Hưu Đồ Vũ mà cũng phải lần đầu tiên, xong liền vươn tay đến bắt Niếp Thanh Lân, đem nàng ôm vào trong ngực liền ra khỏi doanh trướng .

      Cát Thanh Viễn hơi đem thân mình dịch sang bên cạnh, tựa hồ ngầm đồng ý cầu vô lý của thủ lĩnh mang thê tử của mình. Niếp Thanh Lân mặt tái nhợt nghiêm mặt nhìn phía Cát đại nhân: Cát khanh, lời hôm qua, trẫm tuy rằng có tin là , nhưng ngài cũng thay đổi quá nhanh! Lát nữa nên làm thế nào đây?

      Đợi khi Hưu Đồ Vũ cười lớn đem khuôn mặt nhắn trắng bệch của Đế cơ Vĩnh An công chúa ôm ra ngoài doanh trướng, Cát Thanh Viễn mới chậm rãi nhìn về phía muội muội của chính mình: “Vân Nhi, muội khiến ca ca thất vọng rồi.”

      “Ca ca, là... Là vương thượng tự mình nghe được tin tức, nhất quyết đến đây nhìn cho bằng được, Vân Nhi thể ngăn cản...”

      Cát Thanh Viễn vươn tay ra, nhàng đặt lên đôi môi luôn dối hết lần này đến lần khác của nàng ta, sau đó giống như huynh trưởng bình thường thương muội muội vuốt ve đỉnh đầu của nàng ta : “Làm sao bây giờ, muội là em của chồng tuy thể hòa thuận chung đụng với đại tẩu, nhưng cũng nên dẫn người ngoài đến đây để làm nhục thê tử của ca ca muội...”

      Trong lòng Cát Vân Nhi ghen ghét dị thường: “Ca ca! người vĩ đại như huynh, muốn lấy bao nhiêu nữ tử trong sạch nào làm vợ được, vì sao cứ mãi người tàn hoa bại liễu như nàng ta?”

      Nghe xong lời của Cát Vân Nhi, Cát Thanh Viễn mỉm cười: “Thứ có thể làm cho ca ca của ngươi thực si mê vốn là có nhiều lắm, vừa vặn nàng ấy chính là trong số đó, chỉ cần là cái ta thực muốn, cho dù nghèo túng hay cực khổ cả đời, ta nhất định phải đem nàng ấy giữ chặt trong lòng bàn tay, lau tro bụi, lau kĩ chút là được, nào có ai lại chê bảo bối bao giờ?”

      Cát Vân Nhi nghe vậy bật cười giễu cợt, thầm nghĩ: bị ôm vào doanh trướng, giờ chắc bị cởi quần áo tận tình hưởng thụ, bảo bối? Chỉ sợ lát nữa bị chà đạp thống khổ dứt đâu!

      Đúng lúc này, bên ngoài doanh trướng xuất trận rối loạn, tiếng chém giết ngừng truyền đến, lâu sau, Cát Trung - Thân tín của Cát Thanh Viễn đến : “Bẩm chủ nhân, huynh đệ mai phục bên ngoài doanh trướng của vương thượng thành công, Hưu Đồ Vũ kia đầu lìa khỏi xác.”

      Cát Vân Nhi kinh ngạc trợn to mắt, ca ca thế nhưng an bài sát thủ giết chết Hưu Đồ Vũ? Phải biết rằng Hưu Đồ Vũ tuy rằng trầm mê tửu sắc, nhưng vẫn là đứa con dũng mãnh thiện chiến của lão Đan Vu, phải cao thủ bình thường có thể dễ dàng giết chết. An bài này căn bản phải xúc động nhất thời mà làm, hẳn được sắp xếp sẵn từ lâu. Sao nàng lại hề nghe ca ca chút gì về chuyện này?

      “Công chúa có bị kinh sợ hay ?” Cát Thanh Viễn ngồi ghế trong doanh trướng hỏi.

      có, vừa bước vào doanh trướng có khói thuốc mê, vì vậy giờ vẫn mê man.” Đúng lúc này, thị nữ cao lớn vạm vỡ Hung Nô đem Niếp Thanh Lân mê man bế trở về.

      Cát Thanh Viễn cẩn thận tiếp nhận công chúa: “Ra lệnh cho các tướng quân Hung Nô chuẩn bị sẵn sàng, ngày mai đưa tiểu nhi tử của Hưu Đồ Vũ kế thừa ngôi vị Vương thượng, về phần nhóm thê thiếp trẻ tuổi xinh đẹp của của Hưu Đồ Vũ đều phân cho các tướng quân Hung Nô tham dự cuộc nổi loạn lần này, người được chọn, cứ đưa đến Thiên Khung.”

      Cát Trung nhìn thoáng qua Cát Vân Nhi: “Vậy còn tiểu thư...”

      Cát Thanh Viễn đem Niếp Thanh Lân đặt xuống giường, hề liếc mắt nhìn muội muội của mình: “Vân nhi gầy đây lao tâm quá nhiều, đến những lời của huynh trưởng vẫn luôn nhớ, vẫn là nên tĩnh dưỡng cho khỏe, đưa đến Thiên Khung từ từ tĩnh dưỡng , chờ ngươi bình phục lại, vi huynh đương nhiên đưa người trở về.”

      ! Ca ca, sao ca ca có thể đối xử với muội như vậy?” Cát Vân Nhi nghe lời này, hét lên tiếng bi thương.

      Cái gọi là “Thiên khung” đó, kỳ chính là nơi để xử trí những phế nhân vô dụng hoặc tội nhân trong bộ lạc Hung Nô. Hơn nữa Hung Nô bởi vì hoang vắng, nên mỗi người có thể tự làm việc đều rất quý, hơn nữa tình thân trong hoàng gia vốn bạc bẽo, cho nên các bộ lạc ở “Thiên khung” vốn là những lều trại bé giữa đồng cỏ rộng lớn, những người già, phụ nữ, hay trẻ em bị đày đến đó đều phải làm việc cật lực mỗi ngày, chăn cừu thả dê, miếng ăn mỗi ngày cũng đều tự mình kiếm mà có, giảm bớt gánh nặng cho bộ lạc.

      Ca ca lại vì con hồ ly kia, đem mình đày đến thiên khung hoang vắng! Cát Vân Nhi quả thực dám tin, ngừng la hét khi bị kéo ra ngoài. Từ đầu đến cuối, Cát Thanh Viễn đều hề liếc mắt về hướng nàng ta lần nào.

      ra lệnh cho An Xảo Nhi mang đến chậu nước trong, An Xảo Nhi thấy tiểu chủ nhân được bình an nhất thời ngu ngốc, liền chạy nhanh ngoài doanh trướng đến khe suối múc nước. Khi ra, đúng lúc nhìn thấy Cát Vân Nhi cùng vài tiểu thiếp phi tần, còn có mẫu thân của Hưu Đồ Vũ đều bị nhốt lên cùng chiếc xe ngựa, nhìn bộ dáng rơi lệ kêu khóc của các nàng, An Xảo Nhi cảm thấy lòng đầy chua xót, có con nên cho vào nhà đế vương, nhìn vinh quang hiển hách, nhưng đó cũng chính là những nấm mồ xanh cỏ của hồng nhan!

      Mang nước về xong, An Xảo Nhi cũng phải ra ngoài doanh trướng, sau khi Cát Thanh Viễn dùng nước lau hai má cho Niếp Thanh Lân, nàng mới chậm rãi tỉnh dậy .

      Trước khi ngất nàng cũng nhìn thấy cảnh tượng mấy người vạm vỡ tấn công Hưu Đồ Vũ, dù hoảng hốt nhưng Niếp Thanh Lân cũng đoán được đầu đuôi. Cát đại nhân đúng là sói đói thể thuần! Chỉ sợ Hưu Đồ Vũ kia lành ít dữ nhiều.

      Bọn thị nữ lại lục tục đưa đến mấy hòm quần áo, chỉ nhìn mấy chiếc hòm đó cũng thấy độ tinh xảo , khi mở ra bên trong lại có những gấm vóc quý báu của đại Ngụy chế thành quần áo. Còn có rương là dụng cụ thông dụng, trong đó bộ trà cụ được mạ vàng, được làm bằng gốm thượng phẩm, nung kĩ lưỡng tỉ mỉ dùng để dâng cho hoàng gia.

      Cát Thanh Viễn thấy Niếp Thanh Lân xuất thần nhìn những đồ vật này, trong lòng biết nàng nhìn ra điều kỳ quái: “Trí tuệ của công chúa giảm, nhưng nàng nhìn ra cái gì sao?”

      “Chúc mừng Cát đại nhân lại bám được cành cao... Chỉ là biết những vật phẩm này lại dùng vật gì để đổi lấy?” Niếp Thanh Lân cười khổ. Những chiếc hòm vừa được khiêng vào vừa rồi vẫn còn chưa gỡ niêm phong, đủ thấy thành tâm của người tặng lễ.

      Lễ vật này, đều là lễ vật mà hai năm trước, khi tiên đế cùng Hung Nô nghị hòa tỉ mỉ tuyển chọn lễ vật cho tương xứng, ngay cả phong ấn cũng được ghi ngày tháng rất ràng. Những chiếc hòm như thế này lúc ấy vận chuyển có hơn trăm chiếc, đều là tiên đế tiến cống để nịnh nọt Thiền Vu Hung Nô.

      Cát Thanh Viễn cười ha hả, trong mắt tràn ngập tán thưởng nhìn Niếp Thanh Lân, nếu tiểu nữ tử này là nam nhi tương lai như thế nào đây?

      “Có thể đổi lấy tín nhiệm của tân Thiền Vu Hung Nô, đương nhiên lễ vật gặp mặt rất quan trọng, trừ bỏ đầu của huynh trưởng Hưu Đồ Vũ, chỉ sợ là có gì có thể đả động tới tâm của Hưu Đồ Liệt.” Cát Thanh Viễn dùng trà cụ tinh xảo, bưng ly sữa dê ấm áp đưa cho Niếp Thanh Lân, tự mình uống ly rượu ngon, mỉm cười .

      Niếp Thanh Lân tiếp nhận chén trà, trong lòng từng trận quay cuồng. Nàng lập tức liền hiểu được tính toán của Cát Thanh Viễn. Đầu tiên là đến giúp đỡ Hưu Đồ Vũ lưu vong, làm cho bộ tộc vốn bị tiêu diệt ngừng lớn mạnh, trở thành cái gai đối với Thiền Vu Hung Nô Hưu Đồ Liệt, sau đó nắm lấy cơ hội cơ giết Hưu Đồ Vũ, tranh thủ giành lấy tín nhiệm của tân Thiền Vu...

      Nước cờ này ác độc hiểm, đồng thời cũng là biện pháp hữu hiệu vững mạnh để ổn định vị thế của mình nhất.....

      “Thỏ khôn chết, chó săn bị nấu, lại biết Cát đại nhân thích bán đứng chủ cũ như thế, Hưu Đồ Liệt đối phó với kẻ còn giá trị lợi dụng là ngài như thế nào đây?”

      Cát Thanh Viễn ngụm uống hết chén rượu, tiếng cười tràn ngập ác ý: “Công chúa làm sao biết thỏ chết sạch chứ? Vệ Lãnh Hầu chết, loại người như ta vĩnh viễn còn giá trị sử dụng!”

      Ngày hôm sau, Cát Thanh Viễn dẫn các tướng quân của Hung Nô ở lều của vương thượng tiến hành nghi thức kế nhiệm đơn giản cho con trai của Hưu Đồ Vũ. Tiểu nhi tử chỉ có ba tuổi, nhưng từ tai nghe mắt thấy, kinh nghiệm phong phú, trong máu mang lang tính của vương gia Hung Nô đối quyền thế khát vọng còn tình tình thân lãnh đạm, làm cho đứa trẻ cũng đau lòng trước cái chết của phụ thân, ngồi vương vị, đông nhìn, tây chỉ, vô cùng vui vẻ, nhanh chóng học theo bộ dáng ra lệnh của phụ thân.

      Niếp Thanh Lân ở trong doanh trại, có An Xảo Nhi làm bạn, đứng ở xa nhìn bộ dáng vui vẻ vương tọa của đứa : ra hoàng gia trong thiên hạ chẳng phân biệt được nam bắc, đúng là rau nào sâu nấy! đứa trẻ còn như vậy cũng biết tham luyến với quyền thế, đáng tiếc cũng chỉ ngồi vương tọa được mấy ngày. Cát đại nhân ở Ngụy triều diễn rất điêu luyện trong việc nâng đỡ tiểu Hoàng đế, đến Bắc Cương y dạng vẫn diễn lại phen như thế nhưng cũng vẫn là xuôi gió xuôi nước.

      trận cuồng phong, thổi những đám cỏ mạnh mẽ thảo nguyên ngã rạp, trời Bắc Cương trong lúc nhất thời sáng sủa lên được .

      Cát Thanh Viễn biết mình ở bộ tộc Mạt Nhi Cáp bộ chưa thể sống yên ổn, rất nhiều tướng quân đối với mình ngoài mặt kính cẩn nghe theo, nhưng nội tâm phục. Nhưng phải cảm tạ Hưu Đồ Vũ tàn bạo hoang dâm, từng ngang nhiên ngủ với rất nhiều thê tử của các tướng trong bộ lạc, nên cũng có mấy ai thực kính vị vương tử sa cơ thất thế này.

      Từ , từng nghe điển tích mà mẫu thân thường kể, làm khắc sâu nhất đó là truyện “Bào đinh mổ trâu*”, làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần bắt được mấu chốt, giải quyết dễ dàng! Ở thời điểm Hưu Đồ Vũ trầm mê tửu sắc, sớm thầm kích động xúi giục nhiều thuộc hạ của đại vương tử ngu ngốc này, đoán được Cát Vân Nhi, cái tát ngày ấy kỳ đó là châm ngòi nổ, với tính cách của Cát Vân Nhi nhất định chịu thiệt, nghĩ ra cách khuyến khích Hưu Đồ Vũ đến, hôm đó là làm bộ tuần tra, kỳ vẫn núp ở bên ngoài doanh trại chờ đợi tín hiệu.

      * Tích Bào đinh mổ trâu là về người đồ tể khi muốn mổ trâu nên tìm hiểu kĩ những ngóc ngách trong thân thể con trâu để đưa ra những nhát đao chính xác. Cũng như cách làm người, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, Cát Thanh Viễn giỏi nhất là đánh đúng vào điểm yếu của lòng người.

      Hưu Đồ Vũ lại dám có ý định chiếm lấy thê tử của Cát tướng quân, đại ân nhân của cả bộ lạc! Lần này khơi dậy lòng oán giận của các tướng sỹ đồng cảnh ngộ, nên gây biến loạn giết Hưu Đồ Vũ, lập ấu chủ mới, điều này hiển nhiên như nước chảy thành sông!

      Nhưng kế tiếp, còn phải hoàn thành trọng trách được ủy thác bởi tân Thiền Vu Hung Nô...

      ra khi Cát Thanh Viễn chưa đến Bắc Cương, liền tính toán ràng chỉ có Hưu Đồ Liệt mới có năng lực giúp mình hoàn thành kế hoạch báo thù, thống nhất Ngụy triều. Cho nên sau khi tiến vào bộ lạc Mạt Nhi Cáp, an bài muội muội hầu hạ Hưu Đồ Vũ, liền quyết định dâng lên đầu của Hưu Đồ Vũ để tiến thân trước mặt Hưu Đồ Liệt.

      Sau khi Hưu Đồ Liệt thu được mật tín do thân tín của Cát Thanh Viễn đưa tới cũng dạt dào hứng thú.

      sớm nghe đại danh của người họ Cát này, cực kì tò mò về người có thể gài bẫy Vệ Lãnh Hầu, lập tức nhận lời ban cho quan to lộc hậu, nhưng Hưu Đồ Liệt đối với hạng người giảo hoạt cũng cực kì phòng bị, cái đầu của Hưu Đồ Vũ làm sao có thể cho thấy thành tâm của ?

      Trước mắt, đối với tình thế đơn độc của Hung Nô mà , người khiến cho kiêng kị chính là huynh đệ, nhưng phải là kẻ lưu vong bên ngoài Hưu Đồ Vũ, mà chính là phụ tá đắc lực của - Hưu Đồ Hoành!

      Hưu Đồ Liệt bên ngoài tỏ vẻ thập phần hậu đãi người huynh đệ giúp đoạt được vương vị, phong hưởng những cái nhất cho , nhưng trong nội tâm lại lo lắng vị tướng quân nổi danh lại có thực lục này.

      Khi Hưu Đồ Hoành cưới chính phi xinh đẹp, đồ cưới là cả đoàn xe kéo dài vài dặm là khiến người ta đỏ mặt mà nhìn.

      Ngụy triều thế nhưng lại đối xử tử tế với Hưu Đồ Hoành! Mà Hưu Đồ Hoành lại đối với tiểu thê tử công chúa Ngụy triều vạn phần sủng ái, làm cho Hưu Đồ Liệt càng thêm lo lắng, sợ cùng Vệ Lãnh Hầu liên thủ đứng lên đối phó mình, sớm hạ quyết tâm trừ bỏ Hưu Đồ Hoành. Nhưng thanh danh của vị tướng quân công thần này trong lòng tướng sỹ Hung Nô rất cao nhất thời tìm thấy cơ hội.

      Cho nên đối với lời đề nghị của Cát Thanh Viễn mới vạn phần vui sướng, muốn mượn đao của Cát Thanh Viễn để xử lý Hưu Đồ Hoành, vì thế sáng sớm liền mệnh lệnh Hưu Đồ Hoành tiêu diệt bộ lạc Mạt Nhi Cáp, lại thầm đem toàn bộ kế hoạch hành quân của Hưu Đồ Hoành tiết lộ cho Cát Thanh Viễn.

      Sau khi Cát Thanh Viễn nhận được thư của Hưu Đồ Liệt, cũng là trận cảm thán: Mình quả nhiên hề nhìn lầm người, chỉ có người sát phạt quyết đoán, đối đãi thủ hạ cũng ngoan dị thường như Bắc Cương vương mới có tư cách trở thành trợ lực của mình.

      Trong lúc nhất thời, dù hai người chưa gặp mặt nhau, những vẫn cảm thấy đúng là tha hương gặp được tri kỉ!

      Về phần đối phó với Hưu Đồ Hoành như thế nào, Cát đại nhân lập sẵn kế hoạch.

      Hôm nay, Cát Thanh Viễn đứng trong đại doanh, thám mã vội vào bẩm báo rằng trong vòng 300 dặm, phát đại đội nhân mã của Hưu Đồ Hoành, có khoảng hơn vạn người.

      Cát Thanh Viễn thở phào nhõm tiếng: Rốt cuộc cũng đến rồi!

      cảm thấy gần đây mình quá mức nhàm chán, nhờ tấn công của Hưu Đồ Hoành mà sức chiến đấu giờ trở nên sôi sục hẳn lên. Nên biết, trận đánh này nhất định phải thắng cách oanh oanh liệt liệt, chấn động Bắc Cương. Nếu ngay cả tên lính quèn đó cũng thể thắng, còn gì đến chuyện tiêu diệt Vệ Lãnh Hầu để trả mối thù đoạt thê, giết cha, còn có thể hoàn thành đại nghiệp thống nhất Ngụy triều Bắc Cương (*) từ xưa đến nay chưa hề có?

      (Ý đoạn này nuốt luôn Bắc cương, thống nhất làm )

      Cát Thanh Viễn phân phó đem thám mã rút về, cho phép tiếp cận quân địch, chỉ có theo dõi từ xa. Đồng thời phân phó: “Đem danh sách những tướng quân ngầm bất mãn về việc ta ám sát Hưu Đồ Vũ trình lên đây, sau đó cho bọn chúng làm tiên phong đánh trận đầu, được tiếp viện, nếu có thể bị Hưu Đồ Liệt bắt được càng tốt!”

      Cát Trung nghe xong lời của Cát Thanh Viễn, lập tức xuống chấp hành.

      Hưu Đồ Hoành mang theo Bát công chúa về tới Bắc Cương, rất lâu vẫn nhận được bất cứ mệnh lệnh nào từ tân Thiền Vu. Nhưng đột nhiên, Hưu Đồ Liệt rất lâu hề triệu kiến nay lại đột ngột hạ mệnh lệnh, muốn thống lĩnh tinh binh của mình đến bộ lạc Mạt Nhi Cáp tiêu diệt Hưu Đồ Vũ, cũng đưa bản đồ nơi ở của bộ lạc Mạt Nhi Cáp. Hưu Đồ Hoành nhíu mày, tuy rằng muốn xung đột vũ trang cùng huynh trưởng của mình ở chiến trường, nhưng vương lệnh thể trái, đành lĩnh mệnh. Vì thế dẫn theo vạn nhân mã tinh nhuệ, theo bản đồ thẳng đến nơi ở của bộ lạc Mạt Nhi Cáp .

      Theo sau xâm nhập đại quân của Hưu Đồ Hoành bắt đầu xuất những mật thám của Hưu Đồ Vũ. Hưu Đồ Hoành thập phần thiện chiến, biết trận đại chiến này ít nhất phải phái ra mấy chục kỵ binh theo các phương hướng tra xét địch tình, phỏng chừng số lượng người của quân địch chiến tuyến, nhưng mật thám mà Hưu Đồ Vũ phái tới chỉ có mười mấy người, với vài người như thế hoàn toàn có khả năng tra xét ràng thực lực của mình, hơn nữa đám nhát gan như thỏ, hơi có động tĩnh liền bỏ chạy.

      Tướng lãnh theo tham chiến khi nhìn thấy đám mật thám chỉ biết trốn chạy cười ha ha : “Chỉ nhìn đám mật thám này cũng đủ biết, Hưu Đồ Vũ bị dọa gần tè ra quần rồi. Chúng ta còn chưa khai chiến, chừng bọn họ sợ đến mức tự đến đầu hàng luôn rồi.”

      Hưu Đồ Hoành quay đầu lại : “Bộ lạc Mạt Nhi Cáp dù sao cũng là hợp thành từ ba bộ lạc lớn, có thực lực, Hưu Đồ Vũ cũng là người dày kinh nghiệm chinh chiến, chư vị thể khinh địch.” Chư tướng vội vàng gật đầu đồng ý, trong lòng lại đều cho là đúng.

      Khi tới gần doanh trại của Hưu Đồ Vũ, liên tiếp bị gặp công kích bởi bộ lạc Mạt Nhi Cáp. Bất quá bộ lạc Mạt Nhi Cáp lưu vong lâu, trang bị cấp dưỡng đều thiếu thốn, sĩ khí lại giảm, hoàn toàn phải binh hùng tướng mạnh, sĩ khí tràn đầy như đối thủ Hưu Đồ Hoành, kẻ bị giết người ngã ngựa, trừ bỏ bộ phận chạy trốn ra, đa phần đều quy hàng Hưu Đồ Hoành. Theo lời hàng tướng trong miệng được biết được Hưu Đồ Vũ chết, tại người thực tế cầm quyền là Cát Thanh Viễn khiến Hưu Đồ Hoành cũng chấn động. Nhưng chư tướng ngược lại càng thêm khinh thị bộ lạc Mạt Nhi Cáp, ra là thư sinh nhu nhược của Ngụy triều thống lĩnh bộ lạc, hơn nữa loạn trong giặc ngoài, chỉ đợi đại quân tiến đến trận là có thể đánh tan .

      Hai ngày sau, Hưu Đồ Hoành dẫn đại quân tới tiền doanh của Hưu Đồ Vũ cách đó 20 dặm. Lúc này có tướng lãnh bên người hiến kế : “Cát Thanh Viễn là người của Ngụy triều, nhờ muội muội của mình được Hưu Đồ Vũ sủng ái mới có thể thượng vị, vốn được người trong bộ lạc tín nhiệm, chỉ cần khi kì binh đánh lén vào doanh trại, giết chết Cát Thanh Viễn, nay Hưu Đồ Vũ chết, bộ lạc Mạt Nhi Cáp đương nhiên đánh mà hàng.”

      Hưu Đồ Hoành nghe xong trong lòng vừa động, lại hỏi thêm vài tù binh hàng tướng, bọn họ đều giống như vậy, đều là Cát Thanh Viễn được lòng quân.

      Nhớ tới Thiền Vu Hưu Đồ Liệt lúc trước nghe theo lời bộ lạc Mạt Nhi Cáp gây chiến cùng đại Ngụy quân khiến tổn thất trầm trọng, nhân mã còn lại vốn là nhiều lắm. Nên lúc xuất binh, đề nghị chỉ mang vạn người là đủ!

      Hưu Đồ Hoành vốn vẫn luôn lo lắng mình đủ nhân mã, nghe thế lập tức yên lòng, vì thế phái tướng quân dũng mãnh nhất của mình là Thác Bất Nha Sát, mang theo 5000 nhân mã đánh lén doanh trại Mạt Nhi Cáp trong đêm. Đêm đó, Thác Bất Nha Sát dẫn theo theo vài hàng tướng dẫn đường, lợi dụng đêm tối tấn công doanh trại của Mạt Nhi Cáp. Sau khi vào doanh trại, phát doanh trại im ắng, bóng người, trong lòng biết ổn.

      Vừa muốn dẫn người lao ra, đột nhiên bên ngoài doanh trại ánh lửa nổi lên, bên ngoài doanh trại được bao quanh bởi củi khô chất cao nhất và rưới bơ lên , gió thổi khiến ngọn lửa bốc lên cao mấy thước, khiến ngựa ở trong doanh trai sợ tới chạy tán loạn hí vang. Trong lúc nhất thời, đám binh lính Thác Bất Nha Sát dẫn dắt rối loạn. Tiếp theo, phía bên ngoài doanh trại lại phóng tới vô số hỏa tiễn, nhắm vào bên trong doanh trướng, xung quanh doanh trướng cũng đều chứa đầy bó củi, trong lúc nhất thời, ánh lửa bao quanh bốn phía doanh trại, binh lính chết cháy vô số. Chỉ có số ít binh lính lao ra ngoài doanh trại thành biển lửa cũng bị mưa tên bắn thành nhím. Thác Bất Nha Sát tức đến mức hét to, mang theo binh lính tâm phúc tả sung hữu đột, phá vòng vây ra ngoài doanh trại, rốt cục phát chỗ có lửa, mang theo người chạy vọt ra.

      Vừa lao ra ngoài doanh trại, đột nhiên dưới chân mềm nhũn, mặt đất rầm tiếng sụp xuống tảng lớn, Thác Bất Nha Sát cùng bọn lính phản ứng kịp đều rơi vào cạm bẫy. Vô số tên bắn của binh lính Mạt Nhi Cáp vọt tới, đáng thương cho đệ nhất mãnh tướng của Hưu Đồ Hoành, cũng bởi vì khinh địch mà táng thân ở trong này.

      Cách doanh trại xa, có 50 kỵ binh tinh nhuệ của Mạt Nhi Cáp bảo vệ Cát Thanh Viễn. Xưa nay mặt chút thay đổi, Cát Trung cũng lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, : “Đại nhân tính việc như thần, tiêu diệt toàn bộ quân địch.”

      Hưu Đồ Hoành cùng chư tướng đợi tin ở doanh trại, nhận được tin doanh trại Mạt Nhi Cáp đột nhiên bốc cháy, vội ra khỏi trướng để xem, xa xa ánh lửa ngập tận trời, trong lòng biết ổn, ra lệnh cho chúng tướng trở về chấn chỉnh binh mã, có mệnh lệnh của mình tuyệt đối thể hành động, sau đó lại mang theo vài tùy tùng vội vàng tới cửa trại doanh dò xét tình hình. lâu sau, xa xa mảnh ồn ào, mấy trăm kỵ bại binh chạy vọt đến cửa doanh trại, vừa chạy vừa khóc hô trúng kế, doanh trại có cạm bẫy, hãy cho chúng tôi vào. Hưu Đồ Hoành vội vàng quát hỏi Thác Bất Nha Sát tướng quân như thế nào, kỵ binh vừa khóc vừa : “Tướng quân bị hại, chỉ còn lại mấy người chúng tôi.”

      vạn quân tinh nhuệ, đảo mắt chỉ còn lại có 5000, Hưu Đồ Hoành kinh hãi trong lòng.

      Đúng lúc này, từ phương xa có đám nhân mã chạy về hướng này, Hưu Đồ Hoành cảm thấy hoài nghi, dám tùy tiện mở cửa doanh trại. đội nhân mã từ xa chạy đến càng lúc càng gần, nhìn là ai. Hưu Đồ Hoành nhanh chóng với lấy cung tên, giương cung nhắm về hướng đó cao giọng quát: “Người đến là ai, vì sao có cờ hiệu, hãy nhanh xưng tên ra!”

      Nhưng đám nhân mã kia vẫn hề giảm tốc độ, Hưu Đồ Hoành nghi ngờ là Cát Thanh Viễn phái người đột kích, vì thế mũi tên trong tay rời cung, lại bị thủ lĩnh kia nhàng bắt lấy, cao giọng : “Từ kinh thành chia tay hơn mấy tháng, Hưu Đồ tướng quân vẫn khỏe chứ?”

      Nương theo ánh lửa doanh trại, Hưu Đồ Hoành nhìn thấy người mặc bộ trang phục màu đen, thẳng thắn vững vàng đứng ở lưng ngựa, mắt phượng mày rậm, đúng là Giao oai phong lừng lẫy của đại Ngụy – Vệ Lãnh Hầu!

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Hôm nay trong nhà có việc, có chương mới chậm, các bạn thân mến, Giao đại nhân gia nhập cuộc đại chiến cướp vợ rồi!
      Last edited by a moderator: 5/1/18

    2. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Chương trước vừa mới lênh láng nước xong, chương sau "lão nhân" Thái phó hiến ngay kế để trị thuỷ. Thái phó minh thần vũ!
      Cả chương truyện ấn tượng nhất công chúa Nhạc Dao. Công chúa uy vũ, những nờ-pê với mấy trai lơ, lại còn "thịt" luôn cả phụ hoàng. Cầu phiên ngoại của công chúa Nhạc Dao :th_6:
      atulaasari, saoxoay, lananhtran517 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Nhà mình toàn 'nhân tài' trong lá ủ :yoyo58::yoyo58::yoyo58:
      saoxoay, Trâu, Chris_Luu5 others thích bài này.

    4. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Văn chương Thái Phó "lênh láng" quá, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng :)))))
      saoxoay, love_rain#, tart_trung3 others thích bài này.

    5. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :