1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sắc Sắc

      Sắc Sắc Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      154
      ta nghi vụ tắm rửa này là vì câu ko sạch của chị hoàng thượng đây. a main coi vậy mà thù dai khiếp :)))

    2. anh8877

      anh8877 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      cám ơn bạn Hằng Lê nha, sợ trc mất hay mà vẫn spoil luôn 1 đoạn quá
      Last edited: 2/10/15

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 81
      Những hồi ức nhu tình trong quân doanh cũng chỉ là thoáng qua.

      Cùng ngày hôm đó, Thái phó lập tức phái vài tên tâm phúc và đội binh lính ra roi thúc ngựa chạy tới thôn Y Sơn, đồng thời hạ lệnh cho mấy xưởng ở vùng lân cận của hậu phương trong vòng năm ngày đóng ra số lượng lớn thuyền Xích Mã. Mấy ngày sau, binh lính tâm phúc gấp gáp phi ngựa, phong trần mệt mỏi quay về đại doanh, chiến thuyền Xích Mã đóng được hơn ngàn cái. Thái phó thấy binh lính mang theo rất nhiều định thủy đằng về doanh trại, Thái phó lại chọn ra vài thợ đóng thuyền có kinh nghiệm phong phú bí mật làm thí nghiệm mười chiếc thuyền Xích Mã, xem xem làm sao để lắp đặt và lắp bao nhiêu định thủy đằng để có được hiệu quả tốt nhất.

      Sau khi thử nghiệm hỏng vài chiến thuyền Xích Mã, rốt cuộc nhóm thợ đóng thuyền cũng nắm được bí quyết lắp đặt định thủy đằng, khiến tính ổn định của thuyền sau khi được cải tạo kém hơn tàu chiến cỡ lớn là bao. Thái phó kiểm nghiệm số thuyền Xích Mã này, sau đó ra lệnh cải tạo toàn bộ thuyền Xích Mã, đợi đến khi cả ngàn chiếc thuyền đều được chỉnh sửa, Thái phó lại lệnh cho những tướng lĩnh Nam Cương quen thuộc thuỷ chiến quy hàng hướng dẫn cho binh lính lên thuyền Xích Mã mới để luyện tập, để cho đám binh lính phương bắc mà mang đến mau chóng quen với thuỷ chiến và thuyền Xích Mã. Sau khi đại quân nắm giữ trọng tâm cơ bản của thuỷ chiến, Thái phó truyền lệnh điều động toàn bộ thuyền Xích Mã, chủ động tìm Nam Cương quyết chiến.

      Cây thương đẫm máu của Thái phó sẵn sàng đâm về phía địch!

      Khi tin tức Thái phó phái ra lô thuyền thẳng tiến Nam Cương truyền đến, Nam Cương vương ở trong lều của mình uống rượu mua vui cùng các tướng quân. ném bát rượu trong tay xuống, ha ha cười, với các tướng quân dưới trướng mình: “Mọi người đều bảo Thái phó tuyệt vời đến thế nào, là Bình Định đại tướng quân tiếp theo của kinh thành, mình xông vào đại quân của Lang Tây, ngờ lại chỉ có mỗi cái vỏ ngoài, còn đánh đấm chả ra gì. Tiếc là lá gan của Vệ tặc kia quá , bị đánh bại hai lần lại dám đối chiến với bổn vương, bổn vương sớm cắt được đầu xuống rồi. Lần này ăn gan hùm mật báo, lại dám chủ động xông lên đánh trận. Rượu này cần dọn, chúng tướng quân theo ta xuất chinh, đợi đánh bại tên nhóc miệng còn hôi sữa kia rồi chúng ta lại quay về uống tiếp.”

      Chư vị tướng quân cũng cười to, ca ngợi đại vương chiến công lẫy lừng, sao tên Vệ tặc cỏn con kia có thể sánh bằng.

      Nhưng Cát Thanh Viễn ngồi ở góc trong doanh trướng lại hơi nhíu mày, hiểu Vệ hầu rất . Vào thời điểm mà Cát Thanh Viễn đắc ý nhất, nam nhân cứ ngỡ rằng hết này lại sống lại, kéo binh bao vây, khiến cho trắng tay chỉ trong đêm.

      Đó là địch thủ hết sức khó chơi, thể nào khinh thường dù chỉ nửa điểm!

      Nghĩ vậy, hơi giương mắt, đưa mắt ra hiệu cho muội muội trong lòng Nam Cương vương, Cát Vân Nhi lập tức ngầm hiểu, tựa vào trong ngực Nam Cương vương, nhàng : “Đại vương oai hùng, Vệ tặc kia sao có thể sánh bằng? Chỉ là, Vệ tặc này hốt hoảng chạy trốn, ngược lại chủ động tiến đến, sợ là có mưu quỷ kế gì đấy! Xin đại vương phái tướng sĩ thủ hạ xuất chinh là được rồi, đại vương cần gì phải dấn thân vào nguy hiểm chứ?”

      Đáng tiếc Nam Cương vương bị thắng lợi làm mờ óc, căn bản nghe vào, chỉ quăng ngã chén rượu, rồi hung hăng hôn lên đôi môi của Cát Vân Nhi ngay trước mặt mọi người, sau đó dẫn theo chúng tướng quân đến bờ sông theo dõi trận đánh.

      Hai đội thủy quân giao chiến, binh lính phương bắc quả nhiên địch lại Nam Cương, đánh bao lâu rơi xuống hạ phong, nhao nhao hô rút quân.

      Nam Cương vương như bắt được vàng, vội vã ra lệnh cho toàn thể bộ hạ xông lên, nhất thiết phải đánh tan đại quân của Thái phó trong trận chiến. Cát Thanh Viễn hơi nhíu mi khuyên can: “Thái phó kia cũng từng trải qua ngàn vạn trận chiến, thể nào bất tài như vậy, hay là có lừa gạt gì đó?”

      Nam Cương vương hừ tiếng, tướng quân bên cạnh sớm ngứa mắt tên Ngụy quốc ngang nhiên trở thành sủng thần của Nam Cương vương này, giọng trào phúng: “Hồi trước đối thủ của tên nhóc kia toàn là loại bất tài ngu ngốc, làm sao có thể đem ra so với đại vương? Huống chi Lĩnh Nam vương sớm tiết lộ toàn bộ nội tình của cho chúng ta nghe, bởi vì những thiệt hại trong chiến dịch lần trước mà binh lính của cùng lắm chỉ còn khoảng ba vạn. Nhìn số binh mà xuất ra hôm nay, chính là xấp xỉ toàn bộ rồi.”

      “Cho dù có quỷ kế, cũng thể nào biến ra thêm binh lính, sợ làm chi?” Nam Cương vương vừa lòng liếc mắt nhìn tướng quân kia cái, bàn tay to vung lên: “Toàn quân truy kích”.

      Đại quân thủy chiến của Nam Cương chậm rãi truy kích đội ngũ của Thái phó, chẳng mấy chốc vượt qua sông lớn, tiến vào vùng nước có vẻ eo hẹp phủ kín cỏ lau. Đột nhiên tiếng cồng vang lên, hàng hàng thuyền Xích Mã từ trong bụi cỏ lau tiến ra, chính là 500 chiếc thuyền Xích Mã và ba ngàn tướng sĩ mà lúc trước Thái phó chỉ thị thân trong đó… Binh lính rút về từ tiền phương cũng thả gỗ mây sàn tàu xuống nước, sau đó quay đầu về phía này, bao vây đội thuyền và bè trúc của binh lính Nam Cương.

      Nam Cương vương đứng thuyền chủ tướng, nhìn thấy quân mình bị vây, cũng khẩn trương, cười lạnh : “Bị vây sao chứ, binh lính phương Bắc đánh nước chịu nổi đấm, chỉ cần xông lên là đội hình bị vỡ ngay. cần để ý tới phía sau, đại quân cứ thẳng tiến về phía trước là được.” Nhưng mà chuyện tiếp theo lại khiến cho Nam Cương vương và tướng lĩnh của chấn động, lần này thuyền Xích Mã của phương bắc lại đặc biệt vững vàng, hề lắc lư lay động, mà bọn lính cũng giống như rành thuỷ chiến.

      Bỏ ưu thế thuỷ chiến, luận về năng lực tác chiến, binh lính Nam Cương có phi ngựa cũng đuổi kịp binh lính mà Thái phó thống lĩnh. Tướng lĩnh Hắc Kỳ quân đánh ra đều là đao thương có bài bản chiến trường, còn binh lực Nam Cương đa số chỉ là dân quân, làm sao đấu lại? Chẳng những thể xông ra khỏi vòng vây, mà còn bị đánh cho lui về từng bước, vòng vây càng lúc càng khép chặt. Đến lúc này Nam Cương vương mới có chút luống cuống, lệnh cho năm chiến thuyền song long cốt có hình dáng kỳ lạ bên cạnh thuyền chủ tướng ra trận. Mấy chiếc thuyền lớn này là do Nam Cương vương chi ra lượng tiền kếch sù, mất vài năm mới làm ra được. Thân thuyền hẹp dài cao ba thước, cực kỳ kiên cố, phía ngoài phủ kín mũi nhọn*, đừng cỏ lau chặn đường, mà thậm chí tàu chiến cỡ lớn của Đại Ngụy trước kia cũng bị con thuyền đầu đồng thân sắt này đụng cho lật úp. Đây chính là đòn sát thủ của Nam Cương vương, chưa từng dùng đến trong những trận thủy chiến trước.

      *Nguyên văn là ‘chàng giác’, tiếng là ‘ram’, thường được cố định ở mũi tàu để đẩy lui hoặc đâm thủng hông tàu địch.

      Thái phó đứng đất bằng nhìn thấy chiến thuyền có hình dạng quái dị vọt lên, lạnh lùng cười. Mật thám mà phái đến Nam Cương dò la ra được chuyện Nam Cương vương cho đóng chiến thuyền có hình dạng quái dị từ lâu, sớm có kế sách ứng phó rồi. nhàng khoát tay cái, quan truyền lệnh đứng phía sau vung lên hai lá cờ đỏ trắng trong tay, phát ra tín hiệu. Có vài chiếc thuyền lớn lập tức lao ra từ trong thủy quân phương bắc, cứ hai thuyền tạo thành tổ, ở giữa nối lại bởi vài sợi xích sắt thô to, trái phải áp vào hai bên mạn thuyền Nam Cương, dùng xích sắt ngăn chiến thuyền có hình dạng quái dị lại, khiến chiến thuyền có hình dạng quái dị thể động đậy. Mà thuyền bất động chính là tấm bia sống, mưa tên bắn xuống tới tấp, lính phương Bắc trèo lên chiến thuyền có hình dạng quái dị vật lộn với lính Nam Cương, chẳng mấy chốc khống chế được mấy chiếc chiến thuyền có hình dạng quái dị đó.

      Nam Cương vương nhìn đòn sát thủ thuyền đầu đồng thân sắt của mình thất bại, sắc mặt xám xịt, lên tiếng thúc giục lính Nam Cương xuống nước, đục thủng thuyền Xích Mã, để thuyền chủ tướng của có thể rời . Bọn lính Nam Cương nối đuôi nhau nhảy xuống nước, nhưng đến khi lặn xuống đáy thuyền của lính phương bắc tuyệt vọng phát đáy thuyền cắm hàng hàng cột gỗ thô to, giống như cái lồng chim bảo vệ đáy thuyền. Những khe hở ở giữa rất bé, người căn bản chui lọt, mà cột gỗ quá to, dưới nước lại dùng được lực, nếu chỉ chém trong hơi đứt nổi, bắt buộc phải ngoi lên lấy hơi vài lần mới có thể chặt đứt cây cột gỗ. Nhưng lính lặn Nam Cương khi ngoi lên lộ mặt để thở, chắc chắn thành tấm bi sống cho lính phương bắc bắn. Nam Cương chết mấy trăm người, cũng chỉ có thể đục chìm vài thuyền Xích Mã.

      Lúc này Nam Cương vương hoàn toàn hoảng sợ, khàn giọng hô to, lệnh cho binh lính liều chết xông lên, đồng thời hứa hẹn, ai có thể mở ra đường máu cho thoát thân, nhất định được cho quyền to chức trọng, đồng thời ban thưởng vàng bạc châu báu, thậm chí chia sẻ cả cơ thiếp của mình. Thuyền chủ tướng cũng phái ra đội đốc chiến, bắn tên ngừng, giết sạch bọn binh lính chết nhát dám xông lên. Bị cả quyền cao thưởng lớn cùng với đốc chiến đội song song kích thích, lính Nam Cương ra sức ào lên, trong chốc lát máu chảy thành sông hòa vào trong nước, vô số xác chết trôi nổi bập bềnh.

      Nhưng Nam Cương mất hết thế chủ động, chưa đến nửa canh giờ, đại bộ phận binh lính Nam Cương đều chết trận, những kẻ còn sống đều là lính xin hàng, chỉ còn lại Nam Cương vương cùng vài tướng lĩnh thân tín thuyền chủ tướng.

      Vệ Lãnh Hầu thấy thuyền chủ tướng bị thuyền Xích Mã bức đến sát bờ, còn Nam Cương vương chó cùng rứt giậu, muốn nhảy xuống nước định bơi trốn . đứng bên bờ chút hoang mang, lấy ra cung tiễn, kéo dây, cây cung bằng đá nặng nề khiến mũi tên nhọn xé gió lao vút về phía Nam Cương vương, chỉ tên đóng chặt bả vai Nam Cương vương lên cột buồm, khiến thống khổ kêu to ngừng.

      chiêu của Vệ hầu kết thúc tất cả, bắt sống Nam Cương vương, nhưng khi dẫn người xông vào đại doanh lại hề phát bóng dáng huynh muội Cát thị, chắc là hai người này chuồn mất từ lúc nhận thấy tình hình chiến trận có điểm bất thường! Vệ Lãnh Hầu cau mày hừ lạnh: “Cát Thanh Viễn, bản Hầu muốn xem, con chuột chết nhà ngươi có thể trốn được bao lâu?”

      Sau trận chiến hồ cỏ lau, sĩ tốt Nam Cương còn là mối e ngại, Lĩnh Nam vương thấy đại ổn, hốt hoảng trốn về cùng đất của mình. Nhưng Vệ Lãnh Hầu tự mình lãnh binh, sao có thể để cho tên Phiên vương dám lộ liễu trắng trợn thảo phạt Vệ tặc sống tiếp? tháng sau, Lĩnh Nam được bình định.

      Tuy rằng vẫn còn vài thân tín của Nam Cương vương tổ chức ra đội du kích lảng vảng trong chốn núi non trùng điệp, nhưng cũng chỉ là đám sa cơ lỡ vận, đủ sức đe dọa gì. Lão Lĩnh Nam vương bị giam cầm lâu ngày được thả ra, tuyên bố nữ nhi của mình, Khất Kha công chúa trở thành tân vương của Nam Cương.

      Khi tân vương cử hành đại điển, Vệ Lãnh Hầu cũng đích thân đến chúc mừng. yến tiệc, Lỗ Dự Đạt kéo khóe miệng nhìn người được gọi là vương hầu Nam Cương, giọng hỏi: “Thái phó đại nhân, sao chúng ta thừa thắng xông lên, đem Nam Cương cũng nhập vào bản đồ Đại Ngụy, mà lại chỉ để nó làm nước phụ thuộc?”

      Thái phó uống rất nhiều rượu, nhưng sắc mặt vẫn chưa biến, : “Nam Cương đa số là nước phụ thuộc, lòng người giống nhau, hơn nữa núi non cách trở, lại càng dễ quản lý, chẳng thà lôi kéo Nam Cương vương, lấy di* chế di, mới là kế lâu dài.”

      *Di: cách mà người Trung Quốc thời xưa gọi các dân tộc ở phía đông.

      Lỗ Dự Đạt bấy giờ mới dường như hiểu ra, gật đầu.

      Tiệc rượu tàn, Thái phó định rời , thấy thị nữ của Khất Kha công chúa lẳng lặng tiến đến gần mình: “Vương thượng mời Thái phó đại nhân qua đó, có vài chuyện quan trọng muốn .”

      Khi Thái phó bước vào nội điện của cung Nam Cương vương, cả kinh nhìn bóng đêm buông xuống, đèn đuốc chập chờn trong cung, màn lụa phấp phới, hoa mai lượn lờ. Nữ vương mới lên ngôi của Nam Cương cởi lễ phục, thay bộ váy bằng tơ mềm màu trắng, cái yếm màu đỏ thấp thoáng bên trong, khuôn ngực cao ngất, hé mở bờ vai, y hệt như nữ nhân người Hán.

      Lúc này nàng nửa nằm giường, mắt to quyến rũ : “Thái phó vì bình định rối loạn ở Nam Cương, vất vả lao lực trong quân doanh vài tháng, lại mang theo thiếp thất hầu hạ, chắc bị đè nén lâu. vương muốn báo đáp, nguyện tự tiến cử gối chăn, để Thái phó đại nhân được sảng khoái yên giấc.”

      xong, nàng hơi vén vạt áo của mình, đùi thon dài khẽ tách ra, ngọn đèn mờ mờ giao thoa chiếu vào dưới thân khiến ngươi ta ám ảnh sâu sắc, bởi vì thấy lắm mà có vẻ càng thêm dụ hoặc.

      Nếu đổi lại là Thái phó trước kia, bao giờ ngược đãi bản thân mình, sau đại chiến, uống rượu ngon, lại kéo giai nhân vào lòng lăn lộn thỏa thuê phen mới chính là khao thưởng lớn nhất dành cho mình.

      tại cơn say dâng trào, hơi thở tràn ngập trong khí cũng làm rung động dục niệm ngủ đông vài tháng nay, Thái phó khỏi tiến lên vài bước, ánh mắt lạnh băng hơi lóe lên ngọn lửa, ý cười mặt Khất Kha công chúa càng đậm, chậm rãi nằm xuống, tóc dài rối tung, mị nhãn như tơ, môi mềm hé mở, đưa tay cởi dây yếm sau lưng.

      Nam nhân cao lớn đứng ở bên giường, cúi đầu nhìn ngọc thể nằm chào mời giường, hơi mỉm cười, cúi người vươn tay... Khi bàn tay to lướt đến khuôn mặt nữ nhân kia, ngờ trong tay lại có thêm chủy thủ sắc nhọn lạnh lẽo đặt cổ nàng: “ biết Nam Cương vương thả gì vào trong lư hương? Hương vị đúng là rất thơm!”

      Ý cười khóe miệng Khất Kha công chúa nhất thời ngưng đọng, vẻ mặt bối rối nhìn khuôn mặt tuấn tú của Thái phó: “Khất Kha dám tính kế Thái phó, chẳng qua là bỏ thêm ít huân hương trợ hứng thôi! Thái phó, Khất Kha khẩn cầu nhiều, nếu như Thái phó ghét bỏ, muốn thu nạp Khất Kha làm thê, vậy xin ban cho ta đứa con mang dòng máu của Thái phó, để con cháu Thái phó có thể thống trị lãnh thổ Nam Cương rộng lớn này...”

      Nếu nam nhân có dã tâm có thể kháng cự sắc đẹp, nhưng sao có thể kháng cự được dụ hoặc của quyền lực chứ? Nàng biết lo ngại của Thái phó khi muốn thôn tính Nam Cương, nhưng trong trường hợp cho cơ hội, để đứa của hợp pháp kế thừa ngai vàng Nam Cương vương, làm sao kháng cự cho được? Khất Kha nháy mắt khôi phục tự tin, nàng tin chắc mình nhất định có thể giữ nam nhân mà mình quý lâu ở lại đây đêm nay, khi bằng lòng để mình thụ thai, nàng tin chắc bằng công phu giường của mình, nhất định khiến Vệ Lãnh Hầu đắm chìm trong ôn nhu hương, vui đến quên cả trời đất, để quên sạch mấy thiếp thất lên nổi mặt bàn kia ! Đến lúc đó, đường đường là Nam Cương vương như nàng, sao có thể xứng với Thái phó đại nhân? Trở thành chính thê của Vệ Lãnh Hầu phải là việc gì khó!

      Nhưng lưỡi dao kia đâm sâu hơn vào trong da thịt trắng nõn của nàng, đưa cho nàng đáp án lạnh như băng: “Xem ra Khất Kha công chúa quên sạch những lời mà bản Hầu với ngươi khi trước. Bản Hầu phải là người mà ngươi có thể tính kế. Vốn là muốn dân chúng được yên ổn, các bộ lạc hòa thuận, nếu như Nam Cương vương bằng lòng tuân thủ nghiêm ngặt mấy điều ước hòa bình, bản Hầu cũng biết thời biết thế, ban tặng yên ổn cho Nam Cương. Nhưng nếu Nam Cương vương chịu, lầm tưởng Vệ mỗ thành kẻ bất tài phải mượn cái bụng của nữ nhân mới có thể giữ gìn hòa bình, vậy Vệ mỗ nguyện lấy mười vạn thiết kỵ chứng minh, đừng Hoành Lĩnh, cho dù là ngọn núi cao hơn nữa, cũng bị tướng sĩ Đại Ngụy ta đạp bằng!”

      Máu đỏ tươi từ cổ Khất Kha công chúa chảy xuống đường, nhanh chóng nhiễm đỏ vạt áo tuyết trắng, đau đớn khôn xiết khiến Khất Kha hơi thanh tỉnh lại từ trong mê luyến mà mình dành cho Thái phó.

      Người đứng trước mặt mình đây, chỉ là mỹ nam tử khiến nữ nhân như điên như dại, mà còn là nam nhân lãnh khốc nắm quyền to cùng với binh lực Đại Ngụy, trong mắt hề có nhu tình mật ý, chỉ có định luật thuận ta sống nghịch ta chết mà thôi. Người nào có gan vi phạm, cho dù có dâng hiến trân bảo sắc đẹp chăng nữa, cũng bị vứt như giẻ rách.

      tại nàng cũng còn là công chúa Nam Cương kiêu căng tùy hứng nữa, mà chính là Nam Cương vương nắm giữ mạng sống của vô số con dân Nam Cương... Hôm nay hành động càn rỡ như vậy, nếu chọc giận Thái phó, vậy mảnh đất vừa mới khôi phục hòa bình này lại rơi vào bên trong ngọn lửa chiến tranh lần nữa... Nghĩ vậy, Khất Kha khỏi đổ thân mồ hôi lạnh, ngước mắt lên : “Thái phó giáo huấn rất đúng, Khất Kha biết sai, cũng dám mạo phạm uy nghiêm của Thái phó nữa, kính xin Thái phó tha thứ cho Khất Kha và Nam Cương thêm lần.”

      Vệ Lãnh Hầu gì, chậm rãi thu hồi chủy thủ, lại nhìn vết thương sâu lưu lại cần cổ trắng nõn của Khất Kha, dòng chất lỏng màu đỏ ào ạt chảy ra, sau này cho dù kết vảy cũng lưu lại vết sạo sâu. Đây chính là cảnh cáo mà lưu lại cho Nam Cương vương mới nhậm chức này, nếu như nàng giống ca ca nàng, dám giở trò trêu chọc đến Đại Ngụy nữa, vậy vết sẹo cổ nàng bây giờ trở thành nơi mà nàng bị chặt đầu sau này!

      Sau khi thu đao lại, Thái phó thèm nhìn Nam Cương vương tái nhợt nằm giường thêm lần nào nữa, dứt khoát xoay người rời khỏi cung điện.

      Sau khi tung người lên ngựa, cũng vội dẫn theo thị vệ trở về quân doanh, mà tới suối lạnh ở gần đó, để nguyên quần áo nhảy thẳng vào trong.

      Mê tình dược mà Khất Kha sử dụng vừa rồi đúng là quá bá đạo, có khắc cảm thấy đũng quần của mình sắp nổ tung đến nơi rồi. Nếu phải trước đó từng trải qua thời gian dài bị cấm dục, e là cũng có định lực mạnh chống cự dược tính đến thế đâu?

      Ngâm trong nước lạnh khoảng nửa canh giờ, Vệ Lãnh Hầu mới đứng dậy, toàn thân lạnh lẽo ẩm ướt giọt.

      “Thông báo toàn quân, đêm nay khởi hành hồi kinh!” với Lỗ Dự Đạt đứng canh giữ bên bờ.

      Nếu có thể, muốn lập tức bay trở về kinh thành, xé nát quần áo của người cứ suốt ngày quấy nhiễu giấc mộng của bấy lâu nay, tách ra đùi ngọc, hung hăng đến cùng!

      Ngựa dừng vó chạy thần tốc ngày đêm, Hắc Kỳ quân cho dù làm bằng sắt cũng bị trận hành quân gấp gáp này đày đọa mệt hộc máu. Các vị tướng sĩ biết đũng quần chủ soái chịu khổ, trong lòng khỏi thầm buồn bực, chủ soái Thái phó đại nhân nôn nóng như vậy, chẳng lẽ kinh thành có biến, cần Thái phó đại nhân quay về bình định hay sao?

      Tin chiến thắng sớm theo bồ câu bay về kinh thành. Quần thần vốn chuẩn bị tinh thần tốt cho cuộc chiến trường kỳ dai dẳng, nay nghe thấy tin tức này vui mừng khôn xiết. Sau khi đám quan Hộ bộ lạch cạch gảy bàn tính phát , vốn dĩ phải kéo dài lâu ngày, bởi vì thời gian được rút ngắn lại mà có tiền dư, lúc ăn tết mọi người cần phải bị Thái phó mắng thối đầu, cần thi hành tiết kiệm, mặc vào vài bộ đồ mới, ăn thêm vài miếng thịt. Nhất thời khắp nơi vang lên tiếng niệm “A di đà Phật”.

      Ngay vào lúc quần thần sôi trào, Đan Thiết Hoa cùng Vĩnh An công chúa và đám quận chúa tiến cung chơi bài hoa, vận may của Vĩnh An công chúa tốt, thua mấy ván, nhưng khuôn mặt nhắn vẫn nở nụ cười thản nhiên như cũ.

      Nhớ tới đêm đó Vĩnh An công chúa bảo mình đem vài cuốn sách ghi chép về chiến thuyền vào thư viện trong cung, thức trắng đêm lật xem tình hình bản đồ, lại nghĩ tới mấu chốt trong thắng lợi của Thái phó, trong lòng Đan Thiết Hoa nhất thời có chút cảm khái.

      Cho dù đám lão trọng thần tiền triều vui đến phát rồ kia có nghĩ nát óc cũng tuyệt đối thể nào đoán ra được, mưu sĩ thần toán đưa sáng kiến cho Thái phó để có thể bình định Trung Nguyên nhanh như kỳ tích kia, chính là vị tiểu công chúa nhìn như ngây thơ lười nhác trong thâm cung này…

      Lần đầu tiên, nữ tướng quân Đại Ngụy Đan Thiết Hoa nảy sinh loại ngưỡng mộ tôn kính chân thành đối với thiếu nữ gầy yếu nơi thâm cung này.
      Last edited by a moderator: 5/1/18

    4. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      yeeee chương mới :tungtung::tungtung:tem trước :2one::2one:

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      kết thúc chương mới là hàng tiểu tam, tiểu tứ, tiểu lục, tiểu thất,... thế này
      chỉ muốn :die::die::die:
      Seen.173, atulaasari, Mup12022010_4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :