1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      ChauKhoa2268, saoxoay, fujjko7 others thích bài này.

    2. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Có lớn mới thắt nút cởi nút được. Chương 115 rồi, độ 2 chục chương nữa là hết truyện nhỉ? Liệu @Hằng Lê có cho họ "cởi nút" nhanh chóng ?
      lananhtran51, linhdiep17, Minh Hồng3 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Trong tay Hằng chỉ giữ đến c120, thúc editor :dai ca:
      lananhtran51, linhdiep17, cá cơm6 others thích bài này.

    4. hargane187

      hargane187 Well-Known Member

      Bài viết:
      180
      Được thích:
      268
      Tui nghĩ đương hỉu nhầm giận hờn là chuyện thường, sau đó càng hiểu nhau hơn.
      Còn 2 chị này khúc mắc lớn quá, cái ngai vàng và hậu cung cơ mà. Củi khô trời nóng chỉ cần mồi lửa thôi.

      Tui thic gọi cái này là Chuyện j đến sẽ đến.

      cần nhất là sự tin tưởng và cảm giác an toàn :3
      lananhtran51, linhdiep17, linhelf3 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 116
      Edit: Bống

      Hầu phu nhân nhìn thần sắc mặt công chúa, liền biết mình vừa cái gì đó nên , nên cũng lập tức thu lại, chỉ cười : "Thiếp cũng chỉ mơ hồ nghe thấy hầu gia nhắc như vậy, cũng có lẽ là do thiếp nghe nhầm…Xem trí nhớ của thiếp này, mới rồi phải uống trà sao? Kỳ , trong phủ của thiếp có vị sư phụ chuyên làm bánh ngọt rất ngon, ông ấy vừa mới làm được món bánh quýt nhấm nháp khi uống trà….”

      Niếp Thanh Lân dịu dàng từ chối khéo lời mời của Hầu phu nhân, sau đó lập tức trở về cung.

      Bất quá xe ngựa vừa mới tới đầu hẻm, nàng : " lát nữa cần cho xe ngựa vào từ cửa Đông, dọc theo đường vào từ cửa Bắc .”

      Vì thế xe ngựa liền điều chỉnh phương hướng, lượn quanh đường rồi nhanh tới.

      Đợi cho ngang qua trạm Dịch sứ quán Niếp Thanh Lân hơi vén mành lên, trong sân Dịch quán dị thường náo nhiệt, quả nhiên là có cờ của Hung Nô được cắm xe ngựa dừng trước cửa Dịch quán.

      Kinh nghiệm trong những ngày sống trong nguy hiểm cận kề ở bộ lạc Mạt Nhi Ha Cáp kia, làm cho Niếp Thanh Lân có ít kinh nghiệm, ít nhất sau khi được An Xảo Nhi giải thích, nàng cũng nhận biết được cờ xí của Hung Nô, cờ có biểu tượng đầu sư tử, đó chính là cờ của bộ lạc Hưu Đồ Hoành….

      Niếp Thanh Lân tinh mắt liếc cái liền nhận ra người xuống từ xe ngựa kia là Cố phu nhân, trong lòng nàng ấy ôm đứa trẻ mới sinh…

      Chỉ cái nhìn này, liền làm cho sắc mặt của Niếp Thanh Lân trắng bệch, nhàng buông tay liền ngã ngồi đệm. Chờ nàng cầu xe ngựa dừng xe xe xa rồi, Niếp Thanh Lân cố tình muốn kêu xe ngựa quay lại, nhưng trong lòng liền dâng lên cơn khiếp sợ, cuối cùng cũng lên tiếng, chỉ để xe ngựa chạy trở về hoàng cung.

      Trở lại Phượng Sồ cung, quần áo cũng muốn thay, nàng liền ngồi ghế.Nàng muốn tự thuyết phục bản thân đừng nghĩ nhiều, nhưng mà lại phát nghĩ thế nào cũng thông…Cố phu nhân vì sao lại ngồi xe ngựa của Hưu Đồ Hoành? Lúc nãy Hầu phu nhân tới chuyện của công chúa Hung Nô là chuyện gì? Tựa hồ như cứ theo dòng suy nghĩ đó, tất cả đều chỉ thẳng vào kết quả đáng sợ.

      Niếp Thanh Lân cũng ngồi yên nữa, nàng cho gọi tiểu thái giám vào nhìn xem tại Thái Phó có ở trong ngự thư phòng . nhiều ngày nay bởi vì Hung Nô sinh biến, Thái Phó luôn sớm về trễ, có khi trở về lúc đó nàng cũng ngủ say.

      lát sau, tiểu thái giám trở lại báo Thái Phó ở ngự thư phòng, ngài ấy nhắn hôm nay công việc bận rộn nên thể tới gặp công chúa được, nhưng lại phân phó thị vệ đưa tới cho công chúa đống lớn son phấn vừa mới được tiến cống, để cho người điều phối xem xét, nếu cảm thấy tốt, ngày thành hôn để công chúa sử dụng nó trang điểm.

      Hoa Cao sơn hồng vi 50 năm mới mở được đóa, màu đỏ ửng đoan chính, dùng nó để điều chế son bị phai màu, cho dù có lây dính mồ hôi cũng dễ dàng bị trôi. Nếu là bình thường, chắc chắn Niếp Thanh Lân hứng thú mà chạy điều phối, nghiên cứu, nhưng mà hôm nay, nàng càng chắc chắn có chuyện gạt nàng!

      Tuy rằng bình thường Thái Phó cũng hay tặng đồ cho mình, nhưng mà tuyệt đối cũng nhàn hạ mà đến nổi đích thân dặn dò tỉ mỉ những việc vụn vặt như điều phối son. Dùng kiểu giọng điệu lừa dối trẻ như này sao lại làm cho người ta sinh nghi?

      Niếp Thanh Lân đứng dậy, bảo Đan mama thay xiêm y cho mình, Đan mama mang ra bộ váy dài, nhưng nàng đón mà giọng : "Thay long bào cho trẫm.”

      Đan mama kinh ngạc ngẩng đầu nhìn công chúa, chỉ thấy trong mắt nàng tựa hồ như nổi lên tia sáng lạ khó nắm bắt….

      Lúc Niếp Thanh Lân bước vào thư phòng trong thư phòng các quần thần nghị lập tức yên tĩnh trở lại, hướng Hoàng Thượng thi lễ.

      Trước kia cũng phải chưa từng nhìn thấy, nhưng mà tại bước vào được ngự thư phòng cũng đều là hậu duệ quý tộc, đương nhiên biết rất hoàng đế tại chỉ là nữ nhi, chỉ là e ngại quyền uy 'Chỉ hươu bảo ngựa' của Thái Phó, nên cũng dám chọc thủng lớp giấy mỏng này, nhưng trong lòng cũng thầm mắng mình trước kia có mắt, nữ hoàng đế nhắn dễ thương trước mắt có bao nhiêu khả nghi, đúng là mắt mù mà.

      Thái Phó nghĩ tới thời điểm nghị cùng quần thần Niếp Thanh Lân lại trực tiếp mặc long bào tới thư phòng, nhịn được khẽ cau mày. Niếp Thanh Lân lại coi như nhìn ra chút vui trong mắt Thái Phó, vững vàng : "Trẫm có chuyện cần thương nghị với Thái Phó, các ái khanh lui xuống trước .”

      Nghe thấy Hoàng Thượng ra lệnh, các vị đại thần đồng loạt ngẩng đầu nhìn sắc mặt Thái Phó, thấy phất phất tay, liền lập tức lui xuống.

      “Hoàng thượng tìm thần có chuyện gì?” Thái Phó cũng đứng dậy, chỉ ngồi ghế nhàn nhạt hỏi.

      Niếp Thanh Lân nhìn thẳng vào mắt Thái Phó, lập tức hỏi: "Hoàng tỷ xảy ra chuyện gì?”

      Bé trứng gà rất ít khi chuyện trực tiếp, bây giờ đúng là lười vòng vo, Thái Phó biết nàng vốn thông minh lại tinh ý, cũng biết nàng nghe phong thanh ở chỗ nào, phải biết rằng cũng chỉ mới nhận được thư vào 3 ngày trước, hơn nữa là trưa hôm nay cũng mới được biết xe ngựa của Hung Nô vừa tới kinh thành.

      Nếu như biết họ tới sớm như vậy, tuyệt đối để tiểu Long Châu đến phủ phò mã thưởng lãm. Vốn nghĩ làm sao để gạt nàng, ngờ nàng lại cố tình đến tra hỏi….Thái Phó nghĩ nghĩ : " Công chúa biết tốt hơn.”

      Niếp Thanh Lân hơi mấp máy môi : " tại trẫm mặc long bào, chứ phải là Vĩnh An công chúa mà Thái Phó sắc phong.”

      Thái Phó trầm mặt xuống, qua lúc nhìn bộ dáng quyết thỏa hiệp của Tiểu hoàng đế trước mặt, trong lòng liền biết hôm nay nàng biết chuyện chắc chắn nàng buông tha.Rốt cục đứng dậy tới gần nàng giọng : "Thiệu Dương công chúa… Hoăng thệ.”

      Tuy rằng trong lòng mơ hồ đoán được, nhưng khi chính tai nghe Niếp Thanh Lân vẫn nhịn được mà chấn động, thân mình mềm nhũn, nếu phải Thái Phó kịp thời đỡ được, nàng ngã xuống đất.

      Nhìn gương mặt còn chút máu nào của bé trứng gà, trong lòng Thái Phó liền căng thẳng, thầm mắng là mình quá nhanh, liền tranh thủ ôm lấy nàng tới nhuyễn tháp trong nội thất, cởi nút thắt long bào, sau đó xoa nắn chiếc cổ trắng nõn của nàng, nhìn bộ dạng hoảng hốt của nàng liền : " Nếu trong lòng khó chịu khóc ra, đừng cố đè nén.”

      Niếp Thanh Lân nhìn về phía Thái Phó, thanh run rẩy hỏi tiếp: "Bát hoàng tỷ... Sao lại chết….”

      Thái Phó nghĩ nghĩ : "Tình huống cụ thể ta cũng , có lẽ là khi Vương gia gặp chuyện, Vương phi cả người lẫn ngựa đều bị rơi từ khe núi, xuống sông lớn và bị cuốn trôi. Xe ngựa bị vỡ tan thành từng mảnh , tìm mấy ngày cũng thấy bóng dáng….Con sông kia nước luôn chảy xiết, lại từ địa phương cao như vậy rơi xuống….” Tới đây, Thái Phó cũng tiếp nhưng ngụ ý rất ràng.

      Niếp Thanh Lân nghe thế, nước mắt liền chảy ra. Bát hoàng tỷ của nàng, lá gan rất , mình nàng ấy rơi từ vách đá xuống sợ hãi như thế nào? Tưởng tượng tới cái lạnh thấu xương của dòng nước dũng mãnh, Niếp Thanh Lân chỉ cảm thấy yết hầu liền nghẹn lại, ngẹn ngào thở dốc.

      Bộ dáng này của nàng làm cho Vệ Lãnh Hầu thương tâm dứt, nhưng biết lúc này nên để cho nàng khóc to trận trong lòng mình, còn hơn là để nàng tự mình mình ngồi ôm gối khóc mình giường, vì thế cũng chỉ ngồi ôm chặt nàng vào lòng, để cho nàng khóc thỏa thích trong lòng mình.

      dễ dàng đợi tới lúc thanh nghẹn ngào kia dần, Vệ Lãnh Hầu liền hôn lên đôi mắt sưng đỏ vì khóc kia, thấp giọng : "Tình cảnh của Hưu Đồ Hoành tại khá gian nan, e sợ ái nữ bị liên lụy, liền phái tâm phúc đưa nữ nhi vào quan nội, lại ủy thác cho Thanh Long quan Cố Kiến Quân, đem tiểu công chúa tới kinh thành, Cố tướng quân sợ tiểu công chúa nửa đường có sơ xuất, cho nên để cho phu nhân của mang theo hai nhũ nương tự mình đem công chúa theo vào kinh thành. Nay tiểu công chúa được an trí tại Toái Nguyệt Cung, nếu như người làm dì như nàng chỉ biết ngồi chỗ bi thống khóc lóc, như vậy đứa bé vẫn còn trong nôi kia biết dựa vào ai?"

      Có câu làm mẽ trở nên mạnh mẽ, mặc dù Niếp Thanh Lân chỉ là dì, nhưng mà vừa nghĩ tới số khổ của đứa trẻ mà tỷ tỷ mới sinh, Niếp Thanh Lân liền miễn cưỡng đứng dậy khỏi lòng Thái Phó, thút thít đòi xem đứa .

      “Tuy Gia Nhu công chúa còn , nhưng nàng làm dì mà mang cặp mắt sưng húp này gặp cũng tốt, để mai rồi thăm.” xong Thái Phó liền gọi Nguyễn công công, dặn ông cho quần thần giải tán trước, còn mình cùng Niếp Thanh Lân quay trở về cung Phượng Sồ.

      Lấy khối băng để vào trong khăn tay, sau đó tự mình xoa mắt cho nàng. Đan mama vốn nghĩ do công chúa tự tiện xông vào thư phòng mà bị Thái Phó khiển trách, mới ủy khuất khóc lớn như vậy, nhưng mà nhìn thấy Thái Phó cẩn thận chăm sóc cho công chúa lại giống, lúc này mới có chút yên lòng, im lặng bưng chậu nước lui xuống.

      “Thái Phó có biết kẻ ám sát Hưu Đồ Hoành là người phương nào ?” Đợi sau khi cả 2 thay xong quần áo nằm xuống nhắm mắt được lúc Niếp Thanh Lân mới mở miệng hỏi.

      “Sườn phi của Hưu Đồ Vương gia cấu kết với Cát Thanh Viễn, gã điều tra được hành tung của Vương gia, sau đó phái ra tử sĩ tập kích Vương gia, Vương phi…” Nghe được câu này, trái tim của Niếp Thanh Lân như siết chặt lại, nếu có thể, nàng hi vọng mình có thể hạ quyết tâm, tại doanh trướng của Hung Nô tự tay kiếm đâm chết Cát Thanh Viễn, nếu như , hoàng tỷ cũng đến mức chết thảm ở nơi lạnh lẽo đó, tiểu Gia Nhu cũng vì thế mà còn mất mẫu thân… bước sai, để hận ngàn năm....

      Ngay tại lúc nàng tự trách thôi Thái Phó ở phía sau nàng cầm lấy tay nàng: "Trứng gà đừng nghĩ nhiều, đều là lỗi của bản hầu, nếu ban đầu ta làm cho huynh đệ Hưu Đồ Hoành nội đấu, đợi cho thực lực của Hung Nô bị hao tổn ra mặt can thiệp, đưa Hưu Đồ Hoành xưng Vương, nhưng lại chưa từng nghĩ nhất thời chần chờ lại hại tới Bát công chúa…”

      Niếp Thanh Lân nghe vậy liền cười khổ, : "Thái Phó làm sai chỗ nào? Là bậc Đế vương nhất định phải lấy đại cục làm trọng, dù ta chỉ là nhi nữ khó tránh khỏi yếu lòng, mặc dù thể ra quyết định dứt khoát xoay chuyển càn khôn như Thái Phó, nhưng cũng biết đó cũng là chuyện cần làm.... Thân là nữ nhi hoàng gia từ sống trong cẩm y ngọc thực, sau khi trưởng thành nên biết hồi đáp công ơn của hoàng gia. Chỉ hi vọng bọn họ có thể tìm thấy hoàng tỷ….Cho dù thể sống mà quay trở lại Đại Ngụy, nhưng khi chết rồi cũng nên nghênh đón nàng ấy về cố thổ để an táng cùng mẫu phi, ”

      Ngày thứ hai, Niếp Thanh Lân thức dậy rất sớm, nhưng vừa rời giường liền phát thấy người nam nhân kia ở bên cạnh. Nàng rời giường rửa mặt chải đầu, cũng ăn sáng liền muốn thăm Gia Nhu công chúa.

      Lúc này tiểu công chúa vẫn ngủ say, khuôn mặt mềm mịn như phấn trong chiếc nôi, lúc Niếp Thanh Lân nhàng bế lên, có thể do ngủ no rồi, bé con liền mở choàng mắt ra nhìn dì liếm liếm đầu lưỡi, chành cái miệng nhắn nở nụ cười. Dáng vẻ lanh lợi đáng động lòng người kia đúng là làm cho ngừoi ta thể đau lòng xót dạ.

      Nhìn tiểu công chúa, Niếp Thanh Lân nhịn được mà đôi mắt lại đỏ lên.

      Tác giả tâm : Hưu Đồ Hoành Vương gia tự tử sao? Vậy hãy đợi các chương sau từ từ phân giải~ ~ Ủng hộ tác giả nào các tình !!!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :