1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 113
      Edit: Bống


      Vệ Lãnh Hầu phóng ánh mắt như muốn giết người về phía nữ nhân ngu xuẩn biết sống chết kia, đột nhiên cất tiếng giận dữ: ", ta ngủ với ngươi lúc nào…”

      Niếp Thanh Lân loạng choạng ra khỏi cung Cam Tuyền, Đan mama nhàng đỡ lấy nàng, mới phát thân thể nàng run dữ dội.

      “Công chúa, để nô tỳ gọi kiệu tới đây.” Bà đầy lo lắng.

      Niếp Thanh Lân lắc đầu, gương mặt nhắn trắng bệch còn chút máu, khẽ : " sao, Bổn cung muốn dạo chút.”. Trời đông se lạnh, những cơn gió mang theo hơi lạnh thổi qua thân thể nàng, nhưng cũng chỉ xua được cái nóng khuôn mặt mà thể hòa tan được ngọn lửa cháy bừng lên trong lòng.

      Đan ma ma có chút đau lòng nhìn thân hình suy nhược của công chúa, trong lòng thầm mắng Thái Phó biết bao nhiêu lần, đây quả thực chẳng khác nào cầm đao đâm thẳng vào tim này!

      lang thang cố định mãi như thế, bất tri bất giác, nàng lại tới cung điện của mẫu phi. Lúc này cửa cung đóng chặt, kêu tiểu thái giám trông cửa mở xong, nàng liền vào. Trong cung điện, lá rụng đầy viện mà có ai quét dọn, bước chân giẫm lên lá khô phát ra những tiếng răng rắc vang vọng cả vườn ngự uyển.

      Niếp Thanh Lân đến mảnh sân mà nàng gắn bó 15 năm nhìn cảnh vật quen thuộc, để Đan mama đợi ở ngoài, mình lặng lẽ ngồi trong gian phòng tối đen bật khóc thành tiếng.

      “Mẫu phi…Con vẫn cười người si tình, nhưng mà…Con rốt cuộc cũng bước chung con đường năm xưa với người.” Đúng vậy, cho dù phụ hoàng nàng có vô đức vô tài thế nào chăng nữa nhưng, mẫu phi nàng vẫn lòng ông ấy, tới si tới mê, tới bất chấp tất cả bản thân để chỉ dành lấy chút tình cảm từ ông ấy, đến cuối cùng đánh mất cả tính mạng của chính mình, nhớ tới hình dáng bệnh tật của mẫu phi trước khi lâm chung, nàng lại ngừng nhắc nhở bản thân, tuyệt đối nên vì chữ tình mà rơi vào kết cục như vậy.

      Nhưng mà sai bước, dẫn đến ngàn bước sai, biết ràng người đàn ông kia so với phụ hoàng nàng càng phải là người đáng để , từng tự khóa tâm mình lại, nhưng vẫn lần lại lần rơi vào trong nhu tình mật ý của ….

      tại nàng chỉ cần chút thời gian, khóc lớn lần, thương tiếc lần cuối cho tấm chân tình này, đợi tới khi bước ra khỏi cửa cung, khi đó nàng đem toàn bộ tình cảm phẫn uất chôn sâu tại cung điện đổ nát này….

      Lúc Vệ Lãnh Hầu ra từ cung Cam Tuyền, liền thấy Đan mama đứng chờ ở cửa cung.

      Thuộc hạ luôn luôn đối với mình là bộ dạng tôn kính, mặc dù tại cấp bậc lễ nghĩa vẫn thiếu, nhưng mà ánh mắt kia ràng mang theo tia trách cứ lạnh lùng: "Công chúa ở trong cung mẫu phi nàng ấy, khóc rất nhiều, nô tỳ lo lắng nàng ấy khóc nhiều quá ảnh hưởng tới thân thể, xin Thái Phó hãy đến đó xem thử…”

      Trong lòng Thái Phó cũng cảm thấy tức nghẹn, hung hăng trừng mắt liếc Đan má má, rồi cất bước tới.

      Đợi vừa vào đến vườn ngự uyển, liền nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào phát ra từ phía cánh cửa đóng chặt kia.Vốn dĩ vì bị oan uổng mà đầy bụng lửa giận nhưng nghe thấy tiếng khóc nỉ non như tiếng mèo con bất lực kia lập tức dập tắt còn sót lại chút gì.

      Đẩy cánh cửa cung ra hướng theo ánh mặt trời chiếu vào liền thấy tiểu nha đầu kia ngồi chồm hổm mặt đất, giống như bé con ngây ngô ngồi vùi đầu vào giữa hai chân bật khóc nức nở. Chỉ cái liếc mắt như vậy, lửa giận ngập trời trong lòng liền tan thành mây khói, trong lòng chỉ còn tràn đầy đau lòng.

      lên phía trước, đưa cánh tay ra choàng lấy đem tiểu oa nhi kia ôm vào lòng: "Trong phòng lạnh lẽo như vậy, sao lại biết thương tiếc thân thể như thế.”

      Niếp Thanh Lân khóc hai mắt đẫm lệ, lúc Thái Phó vào kịp phản ứng liền bị ôm vào trong ngực.

      Chỉ cần nghĩ tới cánh tay này mới đây từng ôm nữ nhân khác, Niếp Thanh Lân khỏi sinh ra chán ghét lạ thường, liền dùng sức đẩy nam nhân kia ngã lăn xuống đất: "Đừng chạm vào Bổn cung.”

      Thái Phó đại nhân liền ngồi xếp bằng xuống đất, hít hơi sâu : "Nữ nhân ngu xuẩn kia gì nàng cũng tin hoàn toàn, cho dù nàng ta có cởi sạch ra mà nằm chờ sẵn, ngay cả liếc mắt ta cũng lười.”

      Niếp Thanh Lân trong lòng cười lạnh, tiểu Trầm hậu là người thành , thuộc hạng người vu oan hãm hại người khác, mà lúc đó cũng sáng sớm sai người tặng thuốc an thai, lúc này sửa miệng cũng mau, đúng là nam nhi quang minh lỗi lạc!

      Khóc quá mức, yết hầu có chút khàn khàn, đầu óc cũng ông ông, nàng muốn đứng lên, nhưng chân do ngồi lâu mà bị tê, liền dựa thế ngồi bệt luôn xuống đất.

      Đúng lúc này, lại nhìn thấy Thái Phó mở toang vạt áo trước ngực để lộ ra vòm ngực săn chắc. Niếp Thanh Lân có chút tin trừng mắt nhìn nam tử trước mặt muốn giở trò cầm thú, khóe mắt vì khóc mà có chút sưng đỏ nay trợn trừng lên, làm cho nàng đau đớn.

      "Ngươi muốn làm gì? Nếu dám chạm vào Bổn cung, Bổn cung liền cắn lưỡi tự sát cho ngươi xem!"

      Vệ Lãnh Hầu nghe vậy tức giận trong lòng cũng dâng lên ngùn ngụt, liền lạnh giọng : "Hoàng hậu ngày đó có tấn công cào xước vòm ngực của người kia, nhưng mà tháng nay, ta và nàng luôn luôn ngủ chung giường, nàng có từng thấy chút vết thương nào ở trước ngực ta ?”

      vừa dứt lời, tiếng nghẹn ngào bên kia cũng dần, sau lúc lâu nàng mới hỏi với giọng khản đặc do khóc quá nhiều: "Ngày ấy Hầu gia uống nhiều Lộc Huyết tửu như thế, lại cả đêm về, vậy làm sao giải được dược tính của Lộc Huyết tửu?”

      Vệ Lãnh Hầu từ dưới đất đứng lên, khép lại vạt áo trước ngực, phủi bụi người cái, dưới ánh sáng mờ mờ mày kiếm lạnh lẽo nhướng cao, giọng nhanh chậm: "Bản Hầu vẫn uống thuốc trị thương, Vi thần y có dặn tuyệt đối được uống Lộc Huyết tửu, để tránh dược tính đối kháng nhau, cho nên hôm đó bầu rượu kia là cho A Chí uống. Nhưng ta uống rượu khác cũng khá nhiều, lại sợ mùi rượu nồng nặc làm ảnh hưởng công chúa, liền vào nhuyễn tháp trong thư phòng chợp mắt lúc, đợi tiêu tán hết mùi rượu mới trở về cung Phượng Sồ.”

      Nghe đến đây, Niếp Thanh Lân rốt cuộc hiểu , nếu như lời của Thái Phó là …Như vậy người trong hồ cùng tiểu Trầm hậu là đệ đệ Vệ Vân Chí của .

      Vệ Vân Chí tuổi lớn, tinh lực cường tráng, lại uống rượu mạnh như vậy,làm sao mà chịu nổi dày vò? liền vào trong hồ bơi trong cung, lại gặp đúng lúc tiểu Trầm hậu thoát y xuống hồ…. Bộ dáng của Vệ Vân Chí rất giống ca ca , nếu mà trời tối nhưng khó mà phân biệt ra….

      Thái Phó thấy Niếp Thanh Lân dần thu hồi tiếng nghẹn ngào, trong lòng liền biết nàng thông suốt, lạnh lùng hừ tiếng, xoay người bế nàng ra khỏi cung điện bỏ hoang..

      Suốt cả đoạn đường , Niếp Thanh Lân chỉ dám rúc vào trong áo choàng, chỉ hận thể lập tức ngất , với tình hình vừa rồi chỉ cần nhớ đến thôi liền cảm thấy mất mặt chết được….

      Đợi về tơi cung Phượng Sồ, Thái Phó đem nàng đặt nhàng lên giường sau đó liền thẳng người, nghiêm mặt lạnh lùng : "Công chúa vừa rồi khóc mệt, xin hãy thong thả nghỉ ngơi , vi thần cáo lui.” xong liền chuẩn bị rời .

      Niếp Thanh Lân sợ hãi kéo cánh tay áo của , mím môi hỏi: "Thái Phó muốn đâu?"

      Thái Phó khẽ buông mắt xuống : "Nếu thần ở đây sợ làm công chúa vì quá tức giận mà cắn lưỡi tốt." xong cũng nhàng mở tay nàng ra, thẳng ra ngoài.

      Niếp Thanh Lân ngồi lặng yên hồi, liền xuống giường tới phía trước gương vừa nhìn thấy thiếu chút nữa nhảy dựng lên, Búi tóc rời rạc, con mắt sưng đỏ, nhất là mi mắt vẫn còn nước…. Khó trách người ta bộ dạng đố phụ là xấu xí nhất, mình lại còn làm ra trò hề ở trước mặt như thế Vĩnh An tiểu công chúa lấy tay bụm mặt, lại ngồi bẹp xuống đất, ảo não lâu phát ra tiếng rên rỉ chán nản….

      Giận lẫy rồi kìa :dai ca:
      omomatic, Kimanh1257, conlu124108 others thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      co chuong moi vui qua
      thich doi nay lam ay
      Hằng Lê thích bài này.

    3. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      mưa tạnh mây tan, sau tất cả, đôi bạn già - trẻ lại về với nhau
      :full::full::full:
      Juliah, nắng nở thành hoaHằng Lê thích bài này.

    4. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      1. Oan được giải, thủ phạm được xác định.
      2. Dỗi nhau vì hiểu lầm, giờ lại dỗi nhau sau khi giải oan. Mai sau đẻ con nhớ đặt nhũ danh là Dỗi Dỗi.
      3. Fun fact hé lộ, Thái phó ăn dầm nằm dề ở Phượng Sồ cung, theo kiểu chúng ta là họ sống chung.
      4. Chúng ta được biết thêm rằng Thái phó khi ngủ ít nhất là nude phần bên , mở ngoặc, lồng ngực vạm vỡ săn chắc tì vết, vết cào, còn lưng có vết cào hay phải kiểm tra móng tay của Hoàng thượng có dài hay , đóng ngoặc.
      ChauKhoa2268, nhi.rainie, Tomokachiie20 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      @Oriole5185 chắc là :3 Vì có đoạn hoàng đế cực thích để móng tay để .... Sơn cho đẹp Thái Phó hay đè xuống và cắt sạch vì lí do vì đó Hằng quên rồi :dai ca:
      Juliah, lananhtran51, linhdiep175 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :