1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Theo sau cùng là Vân Trúc và Mậu Lâm hai người cũng đều là diện mạo nho nhã thanh cao, nghe ý trong lời hẳn là bốn người đều là bạn thân cực kì tâm đầu ý hợp từ thuở thiếu niên. Những người có mặt ở đây đều biết Vệ Lãnh Hầu phong lưu, thấy bên cạnh là nàng cũng hỏi thêm câu, chỉ coi như là hồng nhan tri kỷ, bất quá trong lòng cũng cảm thấy nàng cùng với những dạng người dong chi tục phấn bình thường có chút bất đồng.

      Bọn họ mặc dù cưỡi ngựa đến, nhưng phía sau vẫn còn mấy chiếc xe ngựa, lại thấy từ xe có hai nữ quyến bước xuống, là phu nhân của Ngọc Trúc cùng Mậu Lâm, hai vị phu nhân nhìn qua cũng có chút khí chất, hẳn xuất thân tầm thường.

      Thế nhân sợ hãi Định Quốc Hầu quyền cao chức trọng, nhưng bọn họ chơi thân từ thuở thiếu niên, lại hiểu nhau, nên cho dù lúc này có là nhân sĩ triều đình, vẫn nhàn vân dã ngoại, tất cả đều mặc trang phục thường ngày, nhìn ra cao thấp thế nào, tụ tập lại chỗ trò chuyện đàm đạo tri kỉ.

      Thuyền hoa rất lớn, các nam nhân tụ ở chỗ đàm luận thơ ca tranh gió. Niếp Thanh Lân cùng với Nhược San còn có 2 vị nữ quyến ở tại chỗ khác của thuyền hoa, nhưng thực ra có thể đem những điều ba hoa khoác lác của đám nam nhân nghe bỏ sót.

      Ngọc Trúc phu nhân mới vừa rồi cũng có được nghe giới thiệu thân phận của Thanh Lân, tiện hỏi nhiều, nàng chỉ cười : "Xin hỏi vị nương này xưng hô thế nào?” Niếp Thanh Lân thấy lần này Vệ Lãnh Hầu cùng bạn thân gặp mặt, trong lòng biết cũng muốn làm lộ ra thân phận công chúa của mình kẻo làm mọi người câu nệ, liền mỉm cười : "Cứ gọi ta Lân nhi là được”

      Ngọc Trúc phu nhân hỏi Thanh Lân xong, liền hỏi Nhược San. Nàng ta cười : "Ta là biểu muội của Vệ Lãnh Hầu.”

      Nhược San từ thấy đại biểu ca minh uy vũ, lòng chỉ muốn gả cho , ngờ nửa đường lại xuất vị công chúa chen ngang.

      Hoàng gia Niếp thị mặc dù đắc thế, nhưng dù sao cũng là công chúa, thân phận tôn quý, nếu đem so sánh mình quả nhiên thấp hơn bậc. Vốn dĩ có hôn ước nhưng lại uất ức làm thiếp, mặc dù biết là phải nhịn nhục để được công chúa vui lòng. Nhưng bây giờ thấy Vệ Lãnh Hầu hẹn gặp bằng hữu, công chúa lại muốn lộ thân phận, mình ngược lại có thể mượn cơ hội lần này cùng công chúa phân cao thấp lần, để cho đại biểu ca có thể biết ai mới là hồng nhan tri kỷ, đừng để sắc đẹp bên ngoài làm mê muội.

      Nghĩ vậy, nàng ta liền nhìn hai bàn tay của Niếp Thanh Lân, thấy mười đầu ngón tay thon dài, trắng nõn nhắn, làm sao mà giống bàn tay của người luyện chữ. Nghĩ rắng ở am ni làm gì có danh sư chỉ điểm, hay dụng tâm luyện tập, sao có thể sánh bằng mình ở quý phủ vùi đầu khổ luyện mấy năm trời, nếu cẩn thận nhìn ngón tay của mình, liền nhìn thấy lớp chai do cầm bút viết lâu quá mà thành.

      Nghĩ tới đó, nàng ta liền che miệng cười : "Biểu ca khi còn rất thích thi họa, Nhược San cũng có theo biểu ca học đòi đôi chút, hiếm khi có dịp những người bạn thân từ thơi thơ ấu của biểu ca điều có mặt, sớm nghe hai vị phu nhân của Ngọc Trúc cùng Mậu Lâm đều là tài nữ, lần nay khó có được cơ hội, chi bằng mấy nữ quyến chúng ta mở cuộc thi họa cảnh có được ?”

      Nhị vị phu nhân ra đều là những tiểu thư nhà quyền quý, nghe xong tự nhiên hai mắt sáng ngời, gập đầu đáp ứng luôn.

      Mậu Lâm phu nhân là phụ nhân có gương mặt tròn trịa phúc hậu, khẽ nhíu mày suy nghĩ, trận thi họa này nên lấy cái gì làm chủ đề đây?

      "Hay chúng ta lấy chủ đề là cảnh vào núi lúc bốn mùa được chứ?” Mắt của Ngọc Trúc phu nhân sáng lên, mở miệng .

      Đề nghị của nàng lập tức được 2 người kia đồng ý. Bởi vì nơi này năm 4 mùa đều là cảnh đẹp ngày xuân, núi rừng rực rỡ, ánh sáng chiếu rọi khắp muôn nơi, vạn vật sống động, thanh nhã mát mẽ và yên tĩnh. Ngày mùa thu, cánh rừng đỏ vàng óng ánh, trái cây thơm ngát, trời vào đông, tuyết bay ngập trời, vách núi đóng băng sâu hun hút.

      Niếp Thanh Lân nghe được những lời đó, chỉ cười khổ, ở phong cảnh nên thơ hữu tình như thế này sao mọi người lẳng lặng thưởng thức thức ăn ngon, nhấm nháp vài tách trà có phải tốt hơn ? Vừa rồi nàng ngẩn người nhìn rừng cây tùng xuất thần sảng khoái, ưu thương bình thường của thiếu nữ vẫn chưa kịp tan.

      Nhưng 3 người còn lại đồng ý, nàng cũng tiện từ chối. Vì thế, Nhược San lấy giấy, viết xuống 4 tờ giấy, theo thứ tự các cảnh đẹp núi rừng trong 4 mùa, sau đó hòa trộn vào nhau, dẫn đầu lấy tờ vội mở ra, đợi Ngọc Trúc cùng Mậu Lâm nhị vị phu nhân chọn xong, nàng ta tựa hồ do dự chút, quyết định đem tờ giấy còn dư lại bàn đổi lấy. Đợi tất cả mọi người chọn xong, Niếp Thanh Lân mới được thị nữ nâng đỡ miễn cưỡng đứng dậy, tới chọn lấy tờ giấy cuối cùng, mở ra nhìn cái, phía là chữ : "Đông”, liền lại thầm cười khổ.

      năm bốn mùa, khó chọn cảnh để họa nhất là mùa đông, cả mùa, chỉ màu trắng xóa đề khó, Niếp Thanh Lân xem xong muốn buông tờ giấy, đột nhiên phát mặt trái có chút vết mực dường như có ai cố tình điểm lên để đánh dấu, lại nhớ tới hành động vừa rồi của Nhược San, nàng liền hiểu .

      Biểu muội à, ngươi cũng là dụng tâm khổ cực! Nếu ta xấu mặt có lỗi với dụng tâm của ngươi rồi.

      thị nữ qua đốt lên nén hương, lấy thời gian nén nhang làm ranh giới, bốn người trải giấy vẽ ra, bắt đầu tự vẽ. Bên kia các nam nhân nhìn thấy bên này mở ra cuộc thi họa, cũng nổi hứng, đợi cho bốn người ngừng bút, liền bước qua xem bức họa của bốn người.

      2 vị phu nhân đều là người địa phương, quanh năm đều cùng những người bạn đến đây du ngoạn, đối với phong cảnh nơi đây đều quen thuộc, mở giấy vẽ ra, gần như cần suy nghĩ đặt bút xuống bắt đầu phác họa. chỉ chốc lát, cảnh theo nét bút mà như bay lượn dần ra giấy, bức phong cảnh dần dần được hiển lộ ra.

      Ngọc Trúc phu nhân phác họa mùa xuân, toàn bức tranh lấy màu xanh đậm làm điểm chính, sắc điệu lịch tao nhã mà tĩnh lặng, văn chương độc đáo. Từng dãy núi non trùng điệp nối tiếp nhau trùng điệp tạo nên cảnh sắc hùng vĩ, núi xa xa được bao bọc bởi màu xanh lá cây nhàn nhạt, cây cối xum xuê theo hình núi biến hóa thành dải màu sắc như được nhuộm dần, đúng mực truyền tải hình ảnh xuân yên lành, nhân gian yên bình.

      Mậu Lâm phu nhân vẽ cảnh mùa hạ. Hình ảnh từ gần mà ra xa, trình tự ngay ngắn, vô cùng phong phú. Kia màu xanh của núi đá, cổ tùng um tùm, cũng làm cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui, nhất là những đóa hoa dại đặc biệt của miền núi được vẽ rất tỉ mỉ và tinh tế, mang lại cảm giác vui tươi, đẹp đẽ. Làm người ta cảm giác như mình trong biển hoa.

      Nhược San vẽ là mùa thu. Sơn cốc vào mùa thu được nhuộm bởi màu vàng tầng tầng lớp lớp, những đám cỏ khô vàng cháy, nhưng những chiếc lá phong đỏ dọc theo hai bên đường núi lại làm cho cảnh thu vốn dĩ tiêu điều lại mang vẻ xinh đẹp động lòng người. Giống như từng lớp, từng lớp lửa cháy rừng rực đan xen nhau trải khắp núi rừng, làm cho người ta say mê. Ý cảnh tuyệt vời, vô cùng đáng thưởng thức. Vừa thấy biết tốn ít công sức khổ học, từ năm đến sáu năm là thể luyện thành.

      Nhược San nghe mọi người khen ngợi, mặt nở nụ cười e lệ, trong lòng cũng hài lòng về biểu lần này của mình.

      Đợi đến khi nhìn thấy bức họa của Niếp Thanh Lân bên này, nàng ta liền nhịn được vụng trộm cười thầm trong lòng, cho dù là họa tốt, cũng đến mức như vậy chứ? đến bút công tinh tế, riêng kết cấu có chút nhìn nổi.

      trang giấy trắng là ngọn núi màu đen bị mực nhuộm đẫm, bao quanh là tuyết trắng bao trùm, cây cối khô héo quấn quanh chỗ, cảnh núi vào đông, đúng là có gì xuất sắc để vẽ ra. Các nam tử có mặt ở đây đều là cao thủ trong thi họa, chỉ dùng ánh mắt liếc qua, liền có thể đánh giá bức họa, ngược lại bức họa này nhìn như là do tay của đứa trẻ mới qua học vẽ, đành lòng nhìn thẳng.

      Ngọc Trúc tiên sinh lên tiếng giảng hòa: "Lân nhi nương dung mạo xuất chúng, giống như ánh mặt trời của mùa đông, ngay cả băng tuyết cũng phải hòa tan ra thành nước." Làm cho mọi người chung quanh đều bật cười, bởi ai cũng có thể nhận ra ý nghĩa trong câu của Ngọc Trúc, bức tranh này giống như bị tàn băng hóa tuyết làm hại phen, thảm nỡ nhìn!

      Nhược San đứng bên nhìn thấy hàng mày rậm của Vệ Lãnh Hầu hơi chau lại, trong lòng liền khỏi đắc ý: ra công chúa cũng chỉ có như vậy, cho dù tại được biểu ca sủng ái thế nào? Chỉ là có chút nhan sắc! Nếu đối thủ của nàng là tài nữ nổi tiếng kinh thành như Thượng Vân Sơ, nàng còn có chút khó giải quyết, chứ nếu chỉ là vị công chúa chỉ biết niệm kinh này, như vậy… đúng là đủ gây sóng gió.

      Mọi người cười đủ, liền chuẩn bị dời bước rời , đột nhiên Vệ Lãnh Hầu đưa tay dời hòn đá chắn giấy, khẽ đem bức họa chậm rãi xoay tròn, sau đó đảo ngược bức họa.

      Khi đem bức tranh đảo ngược trong thuyền hoa lập tức yên tĩnh trở lại. Chỉ đơn giản xoay tròn chút mà thôi, bức họa cũng bắt đầu thay đổi hiển thị tùy theo góc độ, đâu còn cảnh núi lớn, tuyết đọng những tán cây khô? ràng chính là hình ảnh ông lão nằm xoãi người trong đống tuyết, trong mảnh trời tuyết trắng xóa bao la, lộ ra chòm râu rối bù và gương mặt già nua cằn cỗi bị tuyết phủ đầy.

      thống khổ mặt như rất cam lòng bị trời đông giá rét cướp sinh mạng, cánh tay khô gầy như cành cây khô như nỗ lực vươn lên để nắm bắt những nhánh củi rơi vương vãi xung quanh mới vừa tìm được....

      Vào đông, tuyết bay khắp núi đương nhiên tạo cảm giác say mê lòng người, vách núi băng sâu trăm trượng cũng có thể là kỳ quan. Nhưng mà cùng với cái giá rét này cũng là quỷ môn quan dành cho những người nghèo khổ cùng cực, có bao nhiêu người nghèo vào núi kiếm củi mà ngã xuống vách núi, và vùi thây trong rừng thẳm?

      Đó cũng chính là những gì mà người dẫn đường vào núi lúc nãy trong vô ý có nhắc tới, nghĩ tới lại được Niếp Thanh Lân khôn khéo dẫn vào trong cảnh, thành góc độ khác, cảnh sắc bức tranh lại biến ảo lạ thường thành bức kỳ họa. Nhưng mà tranh này nếu nhìn thẳng chẳng khác gì là bức họa của đứa trẻ con nghịch ngợm, nhưng bút lực mạnh mẽ cứng cáp, làm cho người ta cảm nhận được thực tế lạnh lùng khắc nghiệt của thiên nhiên, tự nhiên sinh ra cảm giác rét mà run, làm cho bức họa giống như xuất phát từ bàn tay của ngây thơ trong sáng.

      Các phu nhân bình thường, nhưng Ngọc Trúc và Mậu Lâm sau khi tỉ mỉ đánh giá bức tranh ngược lại đỏ mặt. Bọn họ luôn tự xưng là thanh cao, khinh thường vào triều tham gia chốn quan trường. Với bọn họ, quan trường đó như chảo nhuộm, ai bước vào có mấy người vấy bẩn? Nhưng bọn họ vừa rồi cũng giống như thế sao? Chẳng khác gì những tên giàu xổi lại học đòi văn vẻ, chỉ nhìn thấy được cảnh mùa đông núi với hàng tuyết trắng trải dài, những đóa mai hồng điểm tô nên sức sống, lại chú ý tới dưới lớp tuyết trắng mênh mông kia là những sinh mạng kêu gào vì đói rét?

      Lúc này trán hai người đều đổ mồ hôi, nhìn về hình ảnh tiểu nữ tử màng danh lợi kia, khỏi cảm thấy kính nể, vì mình mới vừa lỡ lời mà xấu hổ thôi.

      Vệ Lãnh Hầu nhìn sâu về phía bóng dáng lười biếng ngồi ghế ăn quà vặt: Trứng gà, nàng còn có thể mang tới cho bản hầu bao nhiêu kinh hỉ nữa đây?
      Last edited: 8/4/16
      conlu124, Iluvkiwi, Thùy Dương95117 others thích bài này.

    2. Minh Hồng

      Minh Hồng Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      76
      :yoyo19::yoyo19::yoyo19: Hay hay... Hóng hóng... Chương này chủ yếu là pr khả năng vẽ tranh và tấm lòng độ lượng bao dung của c Niếp... Hay chị Vệ?!

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      đúng là chỉ có lão cáo già nhà ms hiểu trứng gà nhất thôi. chị ý viết tranh ngược mà cũng ko mở miệng ra vs ai. kệ cho họ chê này chê nọ.. đúng là ido của e mà..
      thanks c hằng edit nhiều ạ....
      linhelfpikonn thích bài này.

    4. hargane187

      hargane187 Well-Known Member

      Bài viết:
      180
      Được thích:
      268
      Ghét 2 chữ thanh cao, cảm giác 1 là hèn yếu trốn tránh sự đời, 2 là k có khả năng bèn ra vẻ thế :p
      Suuuly, linhelffujjko thích bài này.

    5. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Các bạn trẻ ở đây, khá lắm tốt nghiệp ở lớp chọn trường chuyên, nhưng mà người ta được đào tạo trong đội tuyển quốc gia từ bé nhé. Tốt xấu gì hoàng tử trong cung cũng phải có thầy giáo xịn dạy dỗ chứ.
      Thực ra, nếu hồi đó các chị em được xem "Hậu duệ Ngọc hoàng" hay là biết đến "Vòng eo trăm sáu", câu chuyện khác rất nhiều. Tức là chả có vẽ trang hay ngâm thơ gì hết, cứ ngồi cắn hạt dưa mà buôn từ trai đẹp cho đến thời trang, kiểu tóc các loại.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :