1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chiplonton

      chiplonton New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      bạn ơi sao chap 66 ở trang 130 với chap 67 trang 131 chả ăn nhập gì với nhau cả, như bị thiếu ấy, bạn ktra lại nhé, mình đọc đoạn ấy nên ko hiểu

    2. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      @Oriole5185 t cũng nghĩ như , chỉ muốn ngược bác ý :)
      meiluoOriole5185 thích bài này.

    3. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      nay vẫn chưa dc xem màn "cầu hôn" của bác Thái Phó sao chị H ui :10::10:
      Phuongphuong96, chinhMaii Vii thích bài này.

    4. anh8877

      anh8877 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      chị Hằng ơi chị Hằng ới....
      Hằng Lê thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 129: Ngoại truyện Làm cha khó lắm 2
      Xem ra vị lão giả kia từ lần chia tay ở thôn nọ có lẽ gặp được quý nhân, mọi đều suôn sẻ, nên đến thành Bình Dương này để định cư, bởi vì ông xem duyên nợ của các nữ nhân khá chuẩn xác, nên cuộc sống hàng ngày của ông ta xem như cũng khá ổn định, hàng râu dê thưa thớt của ngày xưa nay cũng chỉnh tề ít, khoác mình đạo bào cực kì phù hợp, nên dáng vẻ cũng có chút tiên phong đạo cốt.

      Trong cuộc đời của ông lần đầu tiên mới nhìn thấy hai người có tướng mệnh cực kì kì lạ, nay ngờ lại có duyên gặp lại ở hai người ở thành Bình Dương này….

      đúng! Lần đó ràng là thiếu niên xinh đẹp, vì sao lần này lại biến thành tiểu thư yểu điệu thế kia?

      Vẫn chưa kịp nghĩ ràng, ông mở miệng : “Nhị vị có còn nhớ lão hủ này … Đây là, ra nương đúng là tiểu thư?”

      Niếp Thanh Lân luôn thích ăn diện, tuy rằng tổ chức đại hôn, nhưng mà vẫn thích ăn diện rực rỡ như tiểu thư bình thường khác, lúc này lại ra ngoài, cách chải tóc, phục sức của nàng đều là kiểu dáng của nương khuê các. Mà ấn tượng ban đầu của hai người này đối với ông chính là đôi huynh muội, từ lần đó bị đánh đến tận nay, ông vẫn canh cánh trong lòng rằng mình tự bôi xấu chiêu bài bói chuẩn của nhà mình, nên lần này gặp lại, ông cương quyết phải chấn chỉnh lại rằng, mình coi bói bách phát bách trúng, liền thêm: “Nếu lần trước tiểu thư mình là thân con , lão đây đâu có tiểu thư có số đoản mệnh làm gì.”

      Thái phó vốn lười quan tâm đến mấy tên thầy bói vớ vẩn này, nhưng nghe ông ta như thế, liền dừng bước chân hỏi: “Nàng là nữ tử làm sao?”

      “Nếu là nữ tử chắc chắn là mẫu nghi thiên hạ… Nhưng lúc đó lão hủ vẫn thấy quẻ mệnh này rất kì lạ, biết là phượng nhập long cung, hay long nhập phượng sào*, nhưng từ khi Nữ đế lên ngôi đến bây giờ lão mới hiểu ra! Tiểu thư...” đến đây, lão nhân giảm thấp giọng xuống : “Tiểu thư, ngài chính là có tướng mệnh Nữ Đế!”

      *Phượng vào ổ rồng, hay rồng chui vào tổ phượng

      Thái phó mắt thấy vị lão nhân này chuyện như mèo mù đụng phải chuột chết, liền cười lạnh hỏi: “Vị đạo sĩ này, lần trước phải ngài tại hạ có tướng mệnh đế vương sao?”

      Lão nhân xong, cũng tự hiểu lời của mình có chút mâu thuẫn, tự thấy khó có thể bào chữa, nhưng thực quẻ mệnh của ông là lên như thế, ông chỉ theo quẻ, chẳng lẽ gần đây thế đạo có biến, nên chân mệnh thiên tử xuất ở khắp mọi nơi?

      Ông cẩn thận nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Vệ Lãnh Hầu, hít sâu hơi rồi : “Vì sao mặt của công tử lại có vết sẹo này? Chính nó làm phản cốt, đè nén long khí! Đáng tiếc, đáng tiếc... Nhưng mà...”

      Vệ Lãnh Hầu biết vết sẹo mà chính là vết sẹo do trúng độc mà lưu lại, hàng mi dày khẽ híp, cảm thấy muốn nghe lão già này tiếp tục ba hoa khoác lác nữa.

      “Tuy rằng công tử bị phá long mạch, nhưng lại có thể triển khai mạch tượng về tình ái, vốn dĩ số mệnh của công tử thể có con, nhưng tại ngược lại con nối dòng khá nhiều…”

      Lời này vừa ra thành công làm cho Thái phó dừng chân, ánh mắt sáng ngời nhìn về vị lão nhân : “Ngươi trong số mệnh của ta con nối dòng hề ít đúng ?”

      Lão nhân gật gật đầu, lại cẩn thận nhìn thêm chút rồi : “Nhưng tướng mệnh con của ngài khá giống với tướng mệnh của ngài, phản cốt rất nặng, tính tình khá ương bướng, chỉ sợ sau này khi chung đụng hàng ngày, hai cha con của ngài thường xuyên khắc khẩu…”

      Niếp Thanh Lân vốn chẳng muốn nghe, lại ngờ lão giả này lại đến ràng từng chi tiết như thế, nên nhịn được hỏi: “Đạo trưởng, ngài xem thử ta sinh con trai hay con ?”

      Đạo sĩ vừa nghe như thế mặt mày hớn hở : “ nương chẳng những có tướng mệnh Nữ đế, lại rất vượng về đường con cái, song toàn cả nam lẫn nữ, cực kỳ hiếu thuận với mẫu thân, thông minh, hiếu thảo…”

      Vệ Lãnh Hầu rốt cuộc nghe nổi nữa, nếu nhờ Niếp Thanh Lân ngăn cản, muốn duỗi chân ra đạp bay lão đạo sĩ mũi trâu kia rồi.

      Chuyện nhảm nhí này cũng gọi là bói toán hay sao? Chỉ đôi vợ chồng nhưng lại có hai phán đoán về đường con cái như thế? Rốt cuộc nghe lọt tai nổi nữa, liền kéo Niếp Thanh Lân vào trong miếu.

      “Sao chàng lại nhen như thế, giận dỗi với lão đạo sĩ làm gì?”

      Vệ Lãnh Hầu hừ lạnh tiếng, nghiến răng nghiến lợi : “Nếu thực giống như lời lão nhân kia , ta sinh ra thằng con ngỗ nghịch như vậy, để thử xem bản Hầu có đánh gãy đôi chân của hay ?”

      Niếp Thanh Lân kỳ rất muốn , cha chồng mình hàng ngày cũng luôn đem câu “đánh gãy chân” đó đặt tại cửa miệng, nhưng đến tận bây giờ chân của phu quân nhà mình vẫn như bay đấy thôi!

      Nhưng nàng cũng hiểu phu quân nhà nàng coi trọng nhất là mặt mũi, nếu như nàng đem chuyện đó ra chẳng khác nào đem dầu đổ vào lửa, nàng gánh nổi hậu quả đâu. Bắt chước những người phụ nữ chung quanh, đem hai búp bê cả nam lần nữ kia đặt lên bàn thờ, sau đó mua hương nến, cúng tiền nhang đèn.

      Từ miếu Quan Thế ra, Niếp THanh Lân lại mua túi hạnh đem ôm vào ngực cắn ăn dọc đường. Thái phó thấy nàng ăn khá là vui sướng, cũng lấy quả bỏ vào miệng, vị chua kia khỏi làm nhíu mày, sau đó liền đoạt hết từ trong tay nàng : “Chua như vậy, muốn ê hết răng đấy à, được ăn nữa.”

      Nhưng Niếp Thanh Lân cũng thuận theo, vẫn ăn uống cách ngon lành. Bà lão bán hạnh đứng bên cạnh cười : “Miếu Bồ Tát quả nhiên linh nghiệm, tiểu nương tử vừa mới bái tế có tin vui? Ăn chua sinh con trai, thích ngọt sinh con . Ăn quả hạnh mà bà bán, mười người đều chắn chắn có con trai cả mười.”

      Lời này làm tâm Thái phó khẽ nhúc nhích, đột nhiên nghĩ tới khi vừa xuất phát rời khỏi kinh thành, nàng liền thích ăn vặt đồ chua, những món ăn vặt ngày thường nàng thích giờ cũng buồn ngó đến… Hay là…

      Nghĩ vậy, nghiêng người đem long châu tử bế lên, về hướng xe ngựa

      Bộ dáng vốn tuấn mỹ khi bái hương hấp dẫn ánh mắt của các phụ nhân, nay lại thấy đột nhiên làm ra hành động lớn mật như thế, liền nhịn được mà hướng mắt tới. Rất nhiều tiểu nương tử lễ chùa cũng thấm mệt, nhưng trượng phu nhà mình vẫn băm băm về phía trước, lập tức sinh lòng so sánh, khỏi thầm hâm mọ tiểu nữ tử trong ngực , đúng là vị hôn phu đáng mong ước.

      Niếp Thanh Lân đột nhiên bị ôm lấy, khỏi kêu tiếng, đỏ mặt : “Thái phó làm gì vậy?”

      “Trứng gà mơ hồ như thế, chẳng lẽ cảm nhận được thay đổi trong cơ thể mình?”

      Đợi khi bước vào xe ngựa, Thái phó lệnh cho hồi phủ trước tiên, sau đó phải Trầm Hồng Nhi thỉnh thái y, đợi ông ấy bắt mạch hồi, liền vui mừng : “Chúc mừng Thái phó, hoàng thượng có hỉ mạch.”

      Câu đó, làm cho khắp nơi đều vui mừng!

      Tất cả những vị đại thần trong triều sớm thầm hoài nghi Thái phó có bệnh kín, khi nghe được tin này tất cả đều thở phào nhõm như vừa được nhấc được tảng đá ra khỏi ngực. Phải biết rằng nếu Thái phó đại nhân nhà chúng ta đủ “sức”, đũng quần bất lực. thất sủng trước Hoàng thượng là chuyện sớm muộn, hậu cung yên, họa lan đến triều trung! Ngô Các Lão kia sớm dâng tấu chương lên hoàng thượng, khẩn cầu Hoàng thượng mở mang hậu cung, sớm tuyển thêm thêm những thiếu niên tinh tráng vào để khai chi tán diệp. Nghe tấu chương đưa lên đều bị Thái phó giữ lại hết. Nghe , suốt đêm đó, cả nhà của Ngô Các Lão vội vã gom góp hành lý, suốt đêm được ai đó “mời” về quê an dưỡng tuổi già.

      May mắn! May mắn quá! Hoàng Thượng rốt cục cũng có tin vui!

      gương mặt của Thái phó đại nhân giờ luôn nở nụ cười, lúc đối đãi với quần thần triều cũng hòa thuận hơn rất nhiều, tuy rằng tạm thời là vì mang thai, nên thể gì gì đó với giai nhân. Nhưng đợi đến năm tháng sau, khi bào thai ổn định, vốn cho là có thể gần gũi bình thường với giai nhân, ái chà, chỉ nghĩ đến thôi là cảm thấy nóng hết cả người.

      Nhưng nào nghĩ tới Vi thần y lại chẩn ra Niếp Thanh Lân mang song thai.

      “Thái phó đại nhân, bản thân công chúa vốn dễ thụ thai, nhưng nghĩ tới ngài trước đó lại nhiễm kỳ độc, tuy rằng tiêu tán hết, nhưng khó tránh khỏi chút tàn dư còn sót lại, kết quả lại thành lấy độc trị độc, trị khỏi thể lạnh của công chúa, giúp nàng mang thai, là quý nhân đa phúc khí, trong họa được phúc! Chỉ là Hoàng Thượng lại mang đôi song bào thai, thân thể lại yếu kém. chịu nổi vất vả, xin Thái phó hãy nhẫn nại, thể cùng hoàng thượng chung long sàng, tạm dừng việc cá nước thân mật!”

      Thái phó nghe vậy liền biến sắc: “ còn biện pháp khác sao?” Vất vả lắm mới trông mong được đến ngày hôm nay, tự dưng lại nghe phải cái tin sét đánh như thế, thằng nhóc trong bụng này đúng như lời lão đạo sĩ mũi trâu kia , cực kì xung khắc với mà!

      Đợi khi màn đêm buông xuống, bụng Niếp Thanh Lân lớn dần nên có chút ngủ yên, nàng nửa nằm nửa ngồi dựa vào lòng Vệ Lãnh Hầu, bao lâu sau từ phía sau mông cảm thấy có vật gì đó cứng nóng đâm vào mông mình.

      Thái phó dán chặt bên tai nàng : “Hoàng thượng ngủ được, vậy hãy cho ta mượn đỡ đôi bàn tay ngọc của người .”

      Thời gian gần đây, kỹ năng “sờ nắn dây cương” của Hoàng Thượng càng ngày càng được nâng cao. Nhìn gương mặt đỏ ửng vì thèm muốn của Thái phó làm nàng cảm động thôi.

      Ngọc lang vì nàng mà giải tán hết tất cả thị thiếp, chỉ độc sủng mình nàng, thử hỏi cả triều văn võ, chỉ sợ có lấy được mấy vị quyền cao chức trọng trong triều mà chỉ có chính thê, dù thê thiếp đông đảo cũng có hai cái nha hoàn thông phòng để tiêu tán hỏa khí bên dưới, nhìn bởi vì dục niệm mà khó chịu, Niếp Thanh Lân liền nhịn được khẽ hỏi: “Ngọc lang, có từng… hối hận?”

      Vệ Lãnh Hầu nghe vậy, liền ngẩng đầu đặt nụ hôn lên trán nàng : “Thiên hạ rộng lớn này, chỉ có thánh thượng mới làm cho trái tim của thần rung động, nếu phải gặp được nàng, chỉ sợ là biết tình là như thế nào, sao lại là hối hận? Chỉ là, thần vẫn luôn luôn day dứt biết Hoàng Thượng có từng hối hận mình là công chúa được sinh ra ở hoàng gia, bị thần dùng cường quyền để lưu lại… Trong lòng nàng… có từng oán hận?”

      Niếp Thanh lân chủ động nâng lên chiếc cằm thon, ấn nụ hôn lên môi , đôi môi hồng khe khẽ thầm: “Từ khi quen với Quân, thiếp chưa bao giờ hối hận…”

      Lời thổ lộ chân thành ngọt ngào đó làm trái tim của Thái phó như căng tràn, chỉ hận thể lập tức cùng nàng hòa vào thể, chỉ có thể cùng nàng môi quấn lấy bờ môi, mơ màng nghĩ: này sao có thai rồi mà vẫn xinh đẹp động lòng người? Trừ bỏ thắt lưng giống như có chiếc nồi úp lên bụng ra, lại hề chó chút tròn trịa nào của người mang thai, làn da càng thêm trơn mềm, thơm mát…

      Thái phó liền ôm kiều thê nằm lật người lại, chỉ muốn quên hết những điều Vi thần y , gần như thể đợi được để nàng cưỡi lên người của mình…

      Đột nhiên chiếc bụng tròn tròn của nàng do hai người dán sát vào nhau hơi động đậy, làm cho Thái phó phục hồi tinh thần lại, cúi đầu nhìn thấy chiếc bụng trắng ngần kia độn lên góc , nhìn rang là hình dạng của cái chân bé xíu, tuy rằng chỉ có năm tháng biết co chân đá cha của mình, cực kì có khí phách! khỏi mở miệng cười mắng: “Quả nhiên là thằng bất hiếu, ở trong bụng mẹ còn cố vươn chân ra đá cha của mi! Đợi ngươi ra ngoài xem bản Hầu sửa trị ngươi như thế nào!”
      Last edited by a moderator: 8/1/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :