1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      chương này 15 trang đó em T___T
      quỳnhpinky, linhdiep17, thuuthuyy3 others thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      éo :th_58:
      bây giờ em hiểu

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ahihihi... bợn thái phó này làm mình làm mẩy quá cơ.. giận dỗi nhiều đến lúc chị ko để ý nữa ở đó mà khóc nhé. hehe
      thanks c y edit ạ.
      sanone2112 thích bài này.

    4. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      tự thái phó giận rùi làm lành, thấy cũng tội nghiệp mà thôi cũng kệ, vậy mới có truyện dài dài cho mềnh đọc. thank ss :yoyo59::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 127
      Còn nhớ lúc chuẩn bị đến Giang Nam, nàng ôm quyết tâm trở lại kinh thành. Nhưng mà thể ngờ vòng rồi cũng phải theo người nam nhân này quay trở về. Niếp Thanh Lân đứng ở mũi thuyển có chút thẫn thờ.

      “Sao lại thở dài?” Nam nhân đứng ở phía sau lưng nàng, úi đầu xuống nhìn nàng, hỏi. Niếp Thanh Lân đưa mắt nhìn làn mưa bụi của Giang Nam dần vơi , khẽ thầm: “Lần này trở về kinh, biết đến bao giờ mới có dịp trở lại.”

      Thái phó sao lại biết tâm trong lòng của nữ tử nhìn như điềm tĩnh tao nhã kia, kỳ nàng vốn thích những nơi phồn hoa ồn ào. Lần nay khởi hành đến Giang Nam quen dần với cuộc sống thoải mái hề ràng buộc, nếu phải bởi vì mình bị trúng độc nặng, và trong lòng của nàng có mình, chỉ sợ dù có đao kiếm kề cổ nàng cũng chịu quay trở lại.

      Phải dùng cách nào để có thể lưu giữ lại trái tim của này, để nàng có thể bình tâm mà sống hạnh phúc bên cạnh mình .Thái phó đột nhiên cảm thấy chinh phục được tâm của nàng còn khó hơn cả lần chinh phạt Bắc Cương, Nam Cương. Nếu dùng sức mạnh vỡ tan tành cách gì sửa chữa, nhưng nếu cầm tay, e rằng nó vuột khỏi tầm tay… Nên làm thế nào mới có thể giữ chặt được trái tim của nàng?

      Thái phó lại nhớ tới chuyện mình gửi thư cho Khâu Minh Nghiên trước khi khởi hành. biết sắp xếp ra sao rồi.

      Lúc quay trở lại trong hoàng cung, Niếp Thanh Lân liền phát tẩm cung của mình được trùng tu xong. Tường đỏ cao ngất, kim đỉnh sơn son, mái hiên được chạm trổ long phượng phi vân, hai bên trái phải đều có những tòa lầu mọc san sát nối đuôi nhau. Những mảnh ngói đỏ đón ánh sáng chói chang của mặt trời lấp lánh như những viên ngọc đủ màu sắc, tựa hồ an tĩnh cùng đợi chờ tân chủ nhân của nó.

      Vừa quay lại cung, Thái phó liền thấy bóng dáng. Nhưng đến lúc dùng ngọ thiện là có quay lại và là năm ngày nữa là thời điểm đăng cơ. Niếp Thanh Lân nghe xong cũng gật gật đầu, cuối cùng cũng đến ngày này, thập tứ hoàng tử của Đại Ngụy cuối cùng cũng chuẩn bị chính thức biến mất, mà nàng – Đế cơ Vĩnh An công chúa của Đại Ngụy từ nay cũng trở thành trong những thành viên trong hậu cung Đại Ngụy…

      Cứ ngỡ rằng khi ngày này đến lòng bình tĩnh gợn sóng, so sánh với cuộc sống ăn bữa nay lo bữa mai của lúc trước, như vậy là kết cục tốt nhất.

      Nhưng mà trong lòng rốt cuộc vẫn có chút buồn bã, ra lòng người vẫn luôn biết đủ như thế, dù là nàng cũng ngoại lệ, bởi vì nên tham muốn quá nhiều, mong muốn cả đời cả kiếp, chỉ có hai người mãi mãi bên nhau, nhưng ở gia đình đế vương này, đó chỉ có thể xảy ra trong truyền thuyết.

      Tuy rằng lúc trước là nàng hiểu lầm trong chuyện của Cách Nhĩ Phiên công chúa, nhưng về sau sao? Thân là đế vương, nam nhân kia sao có thể cực tuyệt những cuộc cưới hỏi của các nàng công chúa lân bang, rồi hết mỹ nhân này đến mỹ nhân khác được tiến cống tới? Thân là quân vương, phải đối mặt với những mê hoặc tự dâng đến trước mắt quá nhiều, chỉ mong tình nồng, tình dài lâu đó có thể chống lại những cách trở nặng nề sắp tới. ….

      Sau khi Tái phó và công chúa hồi kinh được 3 ngày, đạo chiếu thư chiếu cáo thiên hạ - Hoàng đế Đại Ngụy Ngụy Tuyên đế tuyên cáo băng hà, khi tròn 17 tuổi. Sách sử ghi lại: Tuyên đế đôn hậu khoan dung, chiêu hiền đãi sĩ, chủ động cải cách, tước phiên phân điền, mở ra những năm tháng thịnh vượng thái bình, do thân nhiễm bệnh nặng, thuốc nào chữa khỏi, đột ngột về cõi tiên.

      Kế đó là đại điển đăng cơ của tân đế, trước đêm đại lễ, nội thị mang theo lễ phục đăng cơ của tân đế tới cung của Niếp Thanh Lân. Đến khi Niếp Thanh Lân giương mắt nhìn các cung nữ bày lễ phục ra ngây ngẩn cả người. Bộ long phục kia ràng là để đế vương mặc, nhưng sao lễ phục này lại ràng là lễ phục của nữ tử… Nội thị giám chẳng phải điên rồi sao?

      Còn chưa kịp kêu tổng quản nội thị giám tới, thấy Thái phó chầm chậm vào.

      “Sao vẫn chưa thay y phục, tuy rằng nội thị giám biết kích cỡ của công chúa, nhưng vẫn nên thử trước lần tốt hơn, tránh cho y phục hợp người, làm tổn hại đến uy nghi của công chúa.” Thái phó nhìn bộ y phục được bày ra bàn, thêu rồng bay phượng múa, bình thản .

      “Thái phó... Đây là ý gì?”

      Vệ Lãnh Hầu vung tay cho thị nữ lui xuống, về phía trước, đem la sam người nàng cởi xuống, sau đó đem bộ Long phục khoác lên bờ vai ngọc của nàng, hài lòng nhìn giai nhân trước mặt được tôn thêm khí chất rức rỡ.

      “Quả nhiên Trứng gà của ta rất thích hợp với màu vàng của chiếc long bào.” Thái phó nhìn công chúa cười .

      Niếp Thanh Lân có chút dám tin nhìn thẳng về phía , trong lúc nhất thời biết suy tính gì.

      “Lão già Ngô Cảnh Lâm kia tuy rằng mắt mờ tai điếc, nhưng có câu lão cũng sai. Ngồi chiếc Long ỷ kia phải là người của hoàng tộc họ Niếp, thế mới có thể ổn định triều cương. Mà bản Hầu chỉ có thể chấp nhận mỗi người ngồi long ỷ đó là công chúa mà thôi…”

      “Nhưng...”

      Thái phó dùng ngón tay đặt lên đôi môi đào của nàng, thản nhiên : “Giang sơn và mỹ nhân, bản Hầu đều muốn, nhưng nếu ta an vị long ỷ kia lại làm cho kiều thê thể yên lòng, ta sao xứng là đại trượng phu? Tâm nguyện của thần đó chính là mở ra thời thịnh vượng thái bình cho Đại Ngụy, nhưng nếu như có thể làm cho lòng của Trứng gà buông xuống khúc mắc, ta nguyện đứng bên cạnh nữ đế, ủng hộ Trứng gà nhà ta, hạnh phúc bình an đến thiên thu!

      Quần thần đương nhiên đều phục tùng Nữ đế theo cách riêng của họ, nhưng thỉnh bệ hạ nhớ kỹ, thần cam nguyện đứng bên cạnh bệ hạ đó là bởi vì tình chân thành của thần đối với bệ hạ, muốn bệ hạ thân ở hậu cung lại ngày ngày lo sợ yên. Nhưng… nếu bệ hạ học theo Dâm nhạc Nữ đế của tiền triều, nuôi dưỡng trai lơ trầm mê nam sắc, đừng trách sao thần lại lặp lại cảnh cung biến lần nữa, đem bệ hạ nhốt sâu trong hậu cung, được thấy ánh sáng mặt trời!”

      Khi những lời cuối cùng, Thái phó gần như nghiến răng nghiến lợi rít ra từng chữ, đây cũng là lý do làm cho nhấp nhỏm yên bấy lâu nay. May mắn là Trứng gà khi nhìn thấy Tùy Khinh Trần dụ hoặc, lại có thể vững tâm, mới làm cho ra quyết định cuối cùng.

      Lúc còn ở Giang Nam, nhìn thấy dáng vẻ lo lắng u sầu khi nghĩ đến cảnh ngày sau nếu mình lên ngôi Hoàng đế hậu cung thành đàn mà muốn buông tay lùi bước của nàng, làm cho đau lòng thôi. Thậm chí có thể đoán được người có tâm tư tinh tế, thông mình như nàng vượt qua cuộc sống buồn chán nơi hậu cung như thế nào.

      Nếu như thế, thà làm như lời Ngô Các Lão , để cho người con thương ngồi lên chiếc long ỷ kia, đó chính là khả năng cuối cùng của Vệ Lãnh Hầu có thể làm cho nàng yên lòng. Từ nay về sau, đệ nhất loạn thần tặc tử của Đại Ngụy lòng trung thành với Nữ Đế, nguyện làm Nam Hậu, cùng nàng hưởng hết mọi vạn thế phù hoa thế gian…

      Bởi vì tiên đế lên ngôi, làm cho thiên hạ thái bình cơm no áo ấm thịnh vượng, làm cho tân đế Đại Ngụy vừa mới lên ngôi có buổi đăng cơ được cử hành với nghi thức cực kỳ long trọng.

      những con đường kéo dài đến điện Kim Loan đều được phủ gấm đỏ rực. Tiếng trống vang vang hòa lẫn với tiếng đì đùng của pháo, văn võ bá quan quỳ ngay ngắn hai bên lắng nghe “di chiếu” của tiên đế. Khi tiên đế lâm chung, nam nhân duy nhất còn lại của Niếp thị điêu linh, noi theo các bậc hiền nhân của tiền triều liền đem ngôi vị Hoàng đế truyền cho chính bào muội sinh đôi của mình, Đế cơ Vĩnh An công chúa, Định Quốc Hầu phụ tá tân đế nhiếp chính triều cương, đồng thời sau đó cùng tân đế tổ chức đại hôn.”

      Long bào thướt tha mà uy nghiêm của tân đế chậm rãi lên đại điện, khi ngồi long ỷ cao nhất, nhất thời nàng cũng có chút hoảng hốt. Chiếc ghế giao long được đặt bên cạnh ngai vàng được đem xuống, thay vào đó là chiếc ghế khắc đồ án. Giao long trợn mắt kia lại khác hẳn ngày thường, oai hùng trong đám mây chỉ há mỗm ngậm binh khí uy nghi đứng đó, phụ trách quản lýbinh khítrong thiên hạ. Đó cũng tượng trưng cho việc thay cho chân mệnh thiên tử quản lý quyền uy trong thiên hạ

      giao hung tợn ngang tàng rốt cuộc cũng đến bước cuối cùng, bởi vì thực bị chân mệnh thiên tử hàng phục, cam tâm thu hồi móng vuốt, trở thành thần thú đứng bên cạnh chân mệnh đế vương.

      Lúc này, nam nhân mắt phượng mày kiếm kia an vị chiếc ghế có khắc họa đồ văn đó, đưa mắt nhìn quần thần làm lễ bái xong, liền mỉm cười đứng dậy, chậm rãi vươn tay về phía tân đế mời nàng bước lên đài bái tế tổ tiên.

      Nhìn hình ảnh quen thuộc lại xa xăm như trải qua mấy kiếp đó, nhớ lại hai năm trước đây, nàng chỉ là Hoàng đế bù nhìn. Niếp Thanh Lân đến nay vẫn còn có chút tin, người nam nhân này lại có thể buông tay cho đỉnh cao danh vọng đó, để làm ra hành động mà trong thiên hạ ai dám sánh, nên vẫn chậm chạp vươn tay ra.

      Hành động đó của Tân đế làm cho các quần thần bên dưới phấn chấn thôi, biết có phải tân đế ra quyết định ra oai phủ đầu với Nam hậu hay . Nhưng lần này Thái phó ngược lại hề tỏ ra tức giận, cực kì kiên nhẫn vươn tay ra đợi, đợi giai nhân nguyện ý nắm lấy.

      Qua hồi lâu, tân đế đứng lên, vươn bàn tay mềm mại ra, dùng sức nắm chặt lấy bàn tay dày rộng bên cạnh, dịu dàng đứng bên cạnh Định Quốc Hầu cao lớn. Từ nay về sau, Đại Ngụy thịnh vượng phồn vinh bước sang trang sử mới, Nữ Đế - Nam Hậu dắt tay nhau dõi khắp thiên hạ.

      Tân Nữ đế của Đại Ngụy, có thể xem như là bậc đế vương thanh nhàn nhất Đại Ngụy, duy nhất có thể cùng nàng so sánh chính là vị tiên đế ca ca yểu mệnh kia của nàng.

      Tất cả đều là bởi vì có đệ nhất hiền thần Vệ Lãnh Hầu là quá toàn năng, ôm đồm hết mọi việc lớn trong triều. Điều mà Nữ đế cần quan tâm đó là, nên phối hợp trâm ngọc, vòng tay với long bào như thế nào cho phù hợp. Tạo nên làn sóng trang phục mới để nữ tử thích chưng diện trong thiên hạ phát cuồng.

      Những chuyện của triều đình nghe nhiều quá nhức đầu thôi, may mà Định Quốc Hầu đại nhân lại cực kì thích khoảng thời gian nhìn các vị thần tử trong triều tranh cãi với nhau. Mỗi ngày đều dư thừa tinh lực cùng các vị quần thần đấu đá. Nghe Ngô Các Lão lại đưa ra đề nghị động trời, cứ luôn hô to rằng: “Hoàng tộc họ Niếp hiếm muộn, hậu cung cần được lấp đầy để khai chi tán diệp. Hậu cung chỉ có Nam hậu là ổn, liền khuyến khích quần thần đồng loạt dâng tấu chương lên Hoàng thượng, tuyển chọn các công tử vương tử tuấn tú trẻ tuổi của các nhà danh giá vương giả, lấp đầy hậu cung. Lúc đại hôn, hẳn nên theo như lệ thường, vừa cưới Hoàng hậu đồng thời cũng phải sắc phong hai phi cùng chăm sóc tân hoàng.

      Nghe Thái phó sau khi xem xong những bản tấu chương này vẫn rất bình tĩnh, bình thản phê duyệt chỉ thị chiêu cáo trong thiên hạ: Phàm là những công tử vương hầu con nhà thế gia, danh tiếng từ tam phẩm trở lên, ngoài 16 tuổi mà chưa có hôn phối, phải đến Hắc Kỳ quân báo danh ngay lập tức, chuẩn bị xuất phát đến biên cương rèn luyện năm năm.”

      Trong lúc nhất thời làm trong kinh tạo thành trận gà bay chó sủa, cần biết người con đó là đích nữ hay thứ nữ. Những công tử, thanh niên chưa có hôn phối có danh tiếng trong kinh thành đều gấp rút đính hôn cưới về làm vợ, thà là cưới người xấu như Chung Vô Diệm về nhà cũng ai muốn đối đầu với cơn ghen điên cuồng của Thái phó, để rồi phải đến nơi biên cương cằn cỗi chỉ có gió cát chịu khổ.

      Ngô Các Lão cũng thuộc dạng gừng càng già càng cay, lại có thể mời những vị công tử danh gia tài tử từ các tỉnh lân cận gần đó về triều để tuyển tú, trong đó có vị thiếu niên tương đối hợp tâm ý của Các Lão.

      Hoàng thượng tại còn trẻ tuổi nên bị nịnh thần có chút nhan sắc mê hoặc, thích những tướng mạo mày kiếm mắt phượng hiên ngang oai hùng như thế. Mà cháu trai của Hầu phủ Tùy Khinh Trần này, bộ dáng lại có nét giống Vệ Lãnh Hầu. Hơn nữa, Tùy Hầu trung lương, ở phía nam khá có danh vọng, nếu có vương hầu phò tá tân đế, càng làm tăng khả năng củng cố triều cương.

      Hơn nữa nhìn tuổi trẻ ngời ngời tuấn, nếu được đưa vào trong cung, đợi thời gian, lo gì mà cạnh tranh cùng hưởng thánh sủng với hậu chỉ biết dùng thủ đoạn đó?

      dự định xong, nhân dịp hoa xuân nở rộ, Hoàng thượng triệu tập các vị nữ quyến đồng hành cùng dạo chơi hoa viên, ông liền để cho phu nhân mình mang theo Tùy Khinh Trần gặp mặt thánh thượng.

      Hoa xuân thời rực rỡ nhất, những nhành liễu đong đưa trong gió, khi thiếu niên và thiếu nữ gặp nhau, chắc chắn xao xuyến trong lòng, đến lúc đó ông dâng tấu chương xin hoàng thượng cầu ngài sắc phong Tùy Khinh Trần vào cung làm bạn bên người.

      Có tư tưởng này chỉ là mình Ngô các lão mà còn có rất nhiều vương hầu khác khi nhìn thấy địa vị tân đế vững vàng. Mặc dù tân đế có vẻ quan tâm đến triều chính lắm, nhưng có vài lần, ở những thời điểm quan trọng nhất lại có thể làm cho vị Giao Thái phó cực kì bảo thủ kia thay đổi chủ ý, nhiều vị lập tức hiểu được, vị chân mệnh thiên tử này thực Nữ Đế tính cách mạnh mẽ, thủ đoạn khó lường. Nhưng e ngại ngang ngược của Thái phó, bọn họ cũng dám đưa con trai nhà mình vào, tuy nhiên lại tuyển chọn ít những thanh niên tài tuấn trong gia tộc từ các tỉnh lân cận, đồng loạt cho theo các nữ quyến nhà mình vào cung để tham gia yến hội.

      Những thiếu niên kia sau khi yết kiến thánh thượng, ngẩng mặt lên nhìn tất cả đều ngây người ngẩn ngơ tại chỗ.

      Chỉ thấy kia nữ đế sắc mặt như tuyết, má đỏ như ráng mây hồng cuối chiều, khi mỉm cười trong đôi mắt to kia sáng rực như ánh sao lấp lánh, làm người ta dám nhìn thẳng. người mặc long bào màu vàng sáng, lộ ra dáng người xinh đẹp, bộ ngực sữa cao ngất, mái tóc đen được búi cao, cài trâm, như tiên tử vừa mới hạ phàm.

      Vốn cứ luôn cảm thấy làm nam phi là sỉ nhục lớn, nhưng tại xem ra, dù là táng gia bại sản bọn cũng cam tâm tình nguyện!

      Trong lúc nhất thời, trong lòng các thiếu niên đều như được tắm gió xuân, tìm cách tranh thủ tình cảm của nữ đế còn kiều mỵ có vẻ đẹp còn sáng chói hơn những đóa hoa xuân khoe sắc.

      Tuy nhiên Ngô lão phu nhân lại cực kì bình thản, bởi vì nhìn những chàng thiếu niên chung quanh, ai có thể tuấn tú, tài năng như Tùy Khinh Trần! Lại thể ngờ rằng, Tùy công tử mà mọi người đều đặt hy vọng đó sau khi gặp mặt thánh thượng mặt tái mét, tay chân run rẩy, cực kì mất phong cách của thế gia danh giá, tuy nhiên cũng có thể miễn cưỡng đáp trả lại những câu hỏi thông thường của Nữ đế. Ngô lão phu nhân cứ mãi lắc đầu than, thầm nghĩ: “Cháu trai của Tùy hầu gia sao lại dở tệ đến thế này, ra thể thống gì!”

      Khi tiểu thái giám hô to tiếng: “Định Quốc hầu bái kiến Thánh Thượng!”

      lâu sau, Ngô lão phu nhần liền nhìn thấy Nam hậu tương lai của Đại Ngụy – Định Quốc Hầu đại nhân vội vàng chạy tới.

      Độc tố người giao đại nhân trừ gần hết, vết sẹo mặt giờ cũng chỉ còn mờ mờ, hai chân lại vững chãi dị thường, thân thể cao to khoác chiếc trường bào màu trắng, đầu đội kim quan, dưới sắc hồng của hoa đào càng làm nổi bật lên phong thái của . Mắt phượng khẽ híp, miệng hơi cong lại thành nụ cười lạnh, loại tư thế oai phong hùng dũng như lấn áp những người chung quanh đó, đám thiếu niên kia sao có thể sánh bằng. Trong lúc nhất thời, đám thiếu niên tự biết xấu hổ dám năng gì, mấy vị phụ nhân kia cũng quên bẵng mất vị này chính là nam hậu của tân đế, tất cả đều nhìn đến ngây ngẩn cả người.

      Khi Tùy Khinh Trần đưa mắt nhìn về hướng Thái phó đại nhân sải bước thoải mái như dạo chốn người kia. gương mặt trắng như tuyết kia lại trở nên tím ngắt.

      môi của Vệ Lãnh Hầu khẽ nở nụ cười khinh miệt, nhìn quét qua đám thiếu niên lượt, cuối cùng dừng lại ở người đệ nhất công tử ở Giang Nam – Tùy Khinh Trần, nụ cười sâu càng thêm sâu: “Tùy công tử, vẫn khỏe chứ? biết… Thân thể tại có còn... đầy đủ hay ?”

      Ngay sau đó Ngô lão phu nhân nhìn thấy người được chính phu quân nhà mình tỉ mỉ lựa chọn có thể làm nam quý phi kia trở nên run lẩy bẩy, thân thể lảo đảo, môi trắng bệch, câu nào, xoay người chạy vụt ra khỏi hoa viên.

      Buổi yến hội tuyển phi vui vẻ là thế, bỗng nhiên tan rã trong khí ảm đạm.

      Thái phó chuyên gia phá đám kia lại cực kì bình thản, hề có chút áy náy. Đưa tay khẽ hái đóa hoa đào, cài lên mái tóc của Hoàng đế.

      “Thường ngày long nhan của thánh thượng vốn kiều mị động lòng người, vì thế luôn làm cho trái tim của thần luôn bất ổn yên, luôn e sợ có kẻ nào đó đến để tranh thủ tình cảm, phải làm sao bây giờ nhỉ?”

      Niếp Thanh Lân bị lời này làm có chút dở khóc dở cười: “Trong thiên hạ rộng lớn này, người nào to gan, chán sống dám tranh thủ tình cảm của ái khanh? Nhưng ra nhìn bộ dạng bị dọa đến mức đó của Tùy Khinh Trần… Đêm đó ở Giang Nam, có đúng đêm đó Thái phó chỉ đơn thuần là cưỡi tuấn mã giải sầu hay ?”

      Thái phó lười lời vô nghĩa liên quan đến tên tiểu tử có lông kia, liền chuyển đề tài: “Mấy thị thiếp trong phủ của thần tự động xin thỉnh hưu thư.”

      Sóng mắt của Niếp Thanh Lân khẽ chuyển, hơi hơi có chút tin: “Thái phó… để bọn họ sao?”

      “Thực ra cũng có gì, chỉ là các nàng nghe thần sắp vào cung, tự thấy bản thân dám cùng Hoàng đế tranh thủ tình cảm, lại thêm thời gian vừa rồi có chút vắng vẻ các nàng, liền chủ động xin hưu thư, thần đành lòng các nàng ngày sau sống cuộc sống đơn, liền tái giá cho vài tên bộ hạ của thần làm vợ kế.”

      Niếp Thanh Lân trừng mắt nhìn: “Vậy… trong phủ Thái phó còn ai, Thái phó chịu được tịch mịch sao?”

      Thái phó giơ tay ôm thiên tử Đại Ngụy vào lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi non mềm kia, hàm hồ : “Đúng là chịu nổi, nên cần phải gấp rút leo lên long sàng, nhờ bệ hạ ủ ấm giúp thần...”

      Đối với Thái phó, đợi đến đêm động phòng quá lâu, nhưng lại thể đợi. Giai nhân ở trong lòng, lại thể cùng nhau lăn lộn vui đùa, cùng nhau ru giấc mộng xuân, chẳng phải quá phụ cảnh đẹp ngày tốt sao?

      Đến khi dư độc trong người tan hết, nếu vẫn đem giai nhân cưới về nhà, thà uống quách chén rượu độc chết cho rồi chứ sống tạm bợ làm gì.

      Đến đêm động phòng hoa chúc Thái phó cảm thấy như tinh nguyên được tích lũy mấy tháng trời khiến thân thể tại của mình chằng khác gì trai tân mới lớn.

      Điển lễ long trọng, thiên tử tuyệt sắc mặc lễ phục đại hôn, càng tăng thêm vẻ kiều mỵ dị thường, Thiên tử như thế, từ đây về sau, ngày ngày đêm đêm đều bị đặt dưới thân, hung hăng thương, để nàng bật khóc cầu xin. Nghĩ đến đây, toàn thân nóng hừng hực, hận thể chấm dứt đại lễ này ngay lập tức để có thể ôm vào lòng kiều thê xinh đẹp khó khăn lắm mới cưới được này để tận tình thương.

      Trước đó vài ngày, Nhu Nhiên quốc lại phái sứ giả, cố ý để vị vương tử theo muốn cùng thiên tử Đại Ngụy làm đám hỏi. Đám man di này nằm mơ đấy à?! Chờ sau khi đại điển kết thúc, phái Hắc Kỳ quân san bằng thành trì của Nhu Nhiên quốc, để bọn họ biết, loại chủ ý bẩn thỉu đó đừng bao giờ nghĩ thêm lần nào nữa. Nếu muốn cùng Đại Ngụy giao hảo, xuất ra vàng bạc tiến cống là được, còn dám cả gan muốn đến đây để tranh đoạt long sàng cùng thánh sủng với Vệ Lãnh Hầu , vậy cứ đợi mà chuốc lấy kết cục vạn kiếp bất phục!

      Đợi đến khi điển lễ xong, Thái phó lại cũng vội ôm thiên tử yểu điệu kia về ngay long sàng, mà thẳng đến điện Kim Loan, đem giai nhân đặt lên chiếc long ỷ.

      “Thái phó đây là muốn làm gì?” Niếp Thanh Lân phát Thái phó cởi long bào của mình, để lộ ra chiếc yếm mềm mại bên trong, mặt lộ vẻ thẹn thùng. Nhưng ngay sau đó, đùi ngọc của chính mình cũng bị cầm lấy vắt lên hai bên long ỷ.

      “Bệ hạ nên biết, trước mặt thiên hạ, thần cam nguyện đứng bên cạnh ngài, nhưng sau lưng thiên hạ, nếu bệ hạ dám bày ra vẻ uy quyền của thiên tử, cắm sừng cho thần, bất kính vi phu, đừng trách sao thần tận tình sửa trị da thịt non mềm của nàng, để nàng hiểu rằng, chỉ cần mình thần cũng có thể thỏa mãn đủ trống vắng lạnh lẽo dưới làn váy của nàng…”

      Những lời kế tiếp bị bao phủ giữa răng và môi, quấn quýt lấy nhau.

      Kim Loan bảo điện, giữa ban ngày sáng rực, giữa khí mừng vui rực rỡ của toàn dân chúng đại Ngụy, từ bên trong Kim Loạn điện truyền ra từng tiếng thở gấp, tiếng rên rỉ khe khẽ.

      Lúc này đại điện người, nếu có ai vô tình nhìn thấy, phát , bên trong hoàng cung mấy độ bấp bênh, nguy hiểm đó, có Giao vươn móng vuốt sắc nhọn, như mê như say, gắt gao quấn quanh kim lân ngọc long, quay cuồng trong bể dục của ái tình, mấy lần giật mình trong giấc mộng cũng nguyện ý thanh tỉnh...
      Last edited by a moderator: 8/1/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :