1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      thiên lao lại còn nhã gian. Thế này gọi là du lịch trải nghiệm à? Xong lại còn em Cát Vân Nhi quảng cáo màn du lịch mạo hiểm kia nữa.
      Trúc Chi, lananhtran51tart_trung thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Thực ra Hằng bận nên beta chưa kịp. Đợi Hằng rảnh tý câu like tiếp :dai ca: tình địch này qua đến màn cầu thân, thái phó ko bao giờ tự nhận mình già còn bận dài dài :dai ca:
      Bảo Vy197, Trúc Chi, saoxoay31 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 119
      Niếp Thanh Lân nghe vậy khỏi sửng sốt, đem ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Vệ Lãnh Hầu. Vệ Lãnh Hầu : “Bất quá chỉ là con thú sắp chết cố giãy dụa lần cuối, công chúa cần nghe gã bậy.” xong liền kéo nàng về phía cổng thành.

      Nhưng tên Cát Thanh Viễn này đúng là cao thủ đánh vào lòng người, chỉ bởi vì tìm thấy thi thể của Thiệu Dương, chỉ câu “chết sống ” cũng làm cho tâm những người quan tâm tới nàng đại loạn, ít nhất là bước chân của Vĩnh An công chúa trở nên chần chờ.

      Cái chết của công chúa Thiệu Dương, ảnh hưởng mạnh mẽ tới cảm xúc của Trứng gà nhà . Thái phó cũng muốn nghịch lại ý của nàng tại đây, liền thấp giọng : “Bản Hầu đương nhiên thẩm vấn , sau đó mới tiễn ra .”

      Niếp Thanh Lân gật gật đầu, nhưng nhìn biểu tình mặt cũng biết nàng nghĩ gì.

      Nếu phải là bởi vì câu giãy chết cuối cùng đó của Cát Thanh Viễn, Vệ Lãnh Hầu đương nhiên có khả năng gặp tên bại tướng dưới tay này lần nào nữa, bởi có quá nhiều chuyện cần xử lý, tặc tử như thế chỉ cần vào thời điểm trảm thủ, cầm bầu rượu ngon nhìn đầu người rơi ra khỏi cổ, trong dòng máu tươi phun trào đó uống ngụm rượu nóng thưởng thức đó là tuyệt nhất.

      Cho nên khi bước chân vào địa lao ẩm thất trong lòng có chút thoải mái.

      Nghe thấy thanh mở cửa nam nhân trong nhà lao vội vã ngẩng đầu lên, nhưng khi nhìn thấy thân ảnh Vệ Lãnh Hầu, ánh mắt khỏi hơi tối lại.

      “Cát đại nhân, lâu gặp!” An tọa bên ngoài nhà lao, Thái phó rốt cục cũng mở miệng, xuyên qua hàng rào sắt, nhìn thấy công tử thế gia ngọc thụ lâm phong thời nay trở nên gầy gò còm cõi, tựa hồ như có thứ gì đó hấp thụ hết khí lực trong người , nhanh chóng hút hết nguyên khí của .

      Cát Thanh Viễn khẽ ngẩng đầu lên, khóe môi rạn nứt treo lên nụ cười: “Thái phó tới đây, phải là muốn hỏi tình hình sinh tử của công chúa Thiệu Dương sao? Nhưng nếu như ta thấy được công chúa Vĩnh An, ta chắc chắn mở miệng.”

      Thái phó lười nhác gật gật đầu: “Nếu như ngươi thực biết tin tức của công chúa Thiệu Dương, mang uy hiếp Hưu Đồ Hoành, củng cố thêm lực lượng của mình, làm gì có chuyện giữ lại đến bây giờ mới tung ra? Ta cũng phải công chúa, quan tâm tất bị loạn, đối với loại chó cùng dứt giậu như ngươi có thể làm nên được chuyện gì?”

      Thái phó lười biếng xong, liền cảm thấy hành trình đến địa lao lần này có câu trả lời làm vừa lòng giai nhân, trong lòng lập tức khinh thường cười lạnh, đến chết vẫn còn si tâm vọng tưởng, coi là người chết sao? Cho dù thực công chúa Thiệu Dương có còn sống chăng nữa, cũng để cho Trứng gà nhà gặp tên chồng trước chó chết này! Nếu có thể có câu trả lời vừa lòng Trứng gà, liền muốn đứng dậy rời khỏi đại lao.

      Cát Thanh Viễn thấy vậy liền cao giọng : “Thái phó chẳng lẽ muốn biết, những ngày ở doanh trướng Hung Nô, công chúa Vĩnh An mềm mại hầu hạ dưới thân ta như thế nào? Thái phó ở chiến trường dũng mãnh phi thường như thế, sao ở giường lại thể thỏa mãn cho người ngọc? Làn da của nàng đúng là cực kỳ trơn mềm, mềm mại nhất trong tất cả những nữ nhân mà ta từng ngủ qua, nhất là đôi chân thon dài kia, quấn quanh thắt lưng ta siết chặt buông, khít khao đến mức có thể làm cho nam nhân chết chìm luôn trong cơ thể của nàng, mỗi lần đều muốn ta phải thõa mãn nàng mới chịu buông ra….”

      Những câu đấy ác độc của vẫn chưa kịp xong, thấy Thái phó đột nhiên rút bảo kiếm đeo bên hông, chặt đứt xích cửa lao, nhấc chân đá văng cánh cửa, tới phía trước Cát Thanh Viễn, hướng bụng đâm kiếm, Cát Thanh Viễn lập tức phun ra ngụm máu tươi, nhuộm đẫm vạt áo phía trước của Thái phó.

      Thái phó hơi quay đầu, đưa tay lau vết máu tươi dính mặt, khinh miệt : “Loại lời ly gián ngu xuẩn thế này liền muốn lừa gạt bản Hầu? Công chúa băng thanh ngọc khiết, há có thể để loại tục vật dơ bẩn như ngươi làm ô uế? Sao nhìn thử xem bản thân mình nay trở thành thứ gì? Còn dám mơ mộng đến những chuyện xa vời đó? Thân tàn tạ như thế này lại còn biết nhục mà tự sát, lại còn muốn gặp bảo bối của bản Hầu, cảm thấy ngươi làm xấu mặt mũi nam nhi trong thiên hạ hay sao? Ngươi có biết, cực hình kế tiếp chờ đợi ngươi là cái gì ? Ta cho đao phủ dùng những chiếc dao mỏng như cánh ve, xử lăng trì ngươi. Đến lúc đó, ngươi có thể cảm nhận rất ràng, từng miếng thịt được lóc ra khỏi thân thể của ngươi... Những ngón tay của ngươi từng chạm qua thân thể nàng, bị búa tạ nghiền nát từng ngón, đến lúc đó chỉ sợ ngươi mong mỏi mình chưa bao giờ xuất cõi đời này!”

      Cát Thanh Viễn nghe những lời tràn đầy uy hiếp kinh người của Thái phó, nhưng sắc mặt hề thay đổi, khóe miệng dính đầy máu tươi cũng chậm rãi cong lên đầy ác ý, sau đó bật cười đắc ý như điên: “ ngờ Vệ Lãnh Hậu lại thâm tình đến mức độ này, là cảm thiên động địa, nhưng mà... Ngươi cho là ngươi thực đúng là người thắng sao? Ha ha ha.... Từ xưa đến nay, đạo lý giang sơn và mỹ nhân thể có cả hai, ngươi cuồng vọng đến mức hiểu đạo lý đơn giản như thế sao? Ta có được nàng, nhưng ngươi cho ngươi thực chiếm được nàng? Ngươi nên nhớ, ngươi chính là cừu nhân giết cha của nàng! ngai vàng bị che lấp như thế đủ để nữ tử tâm tính cao ngạo, thông minh như nàng có thể thần phục dưới chân ngươi? Cho dù là nàng nhất thời bị lời ngon tiếng ngọt của ngươi mê hoặc....Ha ha ha.... Mùi vị chỉ có giang sơn, nhưng mỹ nhân ở bên người, độc đơn côi, ngươi nhanh chóng nếm được thôi.... Ha ha ha ha...”

      Vệ Lãnh Hầu muốn lãng phí thời gian với hạng bại tướng này thêm nữa, vừa xoay người lại nghe Cát Thanh Viễn đầy ác ý: “Chẳng lẽ Vệ hầu cảm thấy kỳ quái vì sao ta lại thúc thủ chịu trói sao?”

      Ngày ấy, đến tận lúc lên đèn, Niếp Thanh Lân cũng hề ngủ, nàng chờ Thái phó gặp Cát Thanh Viễn về xem có chút tin tức gì của hoàng tỷ , nhưng mà mãi cũng thấy bóng dáng.

      Đan ma ma thấy công chúa ngủ, liền thỉnh Thái phó. Nhưng lâu sau, bà trở về báo Thái phó trở về phủ nghỉ ngơi, chỉ là Cát tặc miệng đầy những lời lừa gạt, bảo công chúa cần để trong lòng, an tâm nghỉ ngơi.

      Niếp Thanh Lân gật gật đầu, nhưng trước khi ngủ, nghĩ thầm đợi ngày mai gặp nàng hỏi tỉ mỉ cũng muộn.

      Nhưng qua mấy ngày vẫn như cũ thấy bóng dáng của Thái phó đâu. Niếp Thanh Lân liền cảm thấy có chút đúng. Bình thường cho dù có bận rộn như thế nào chăng nữa, ban ngày cũng bớt chút thời gian trờ lại đây dùng bữa cùng nàng… Hơn nữa, những ngày trước hầu như ngày nào cũng có nội thị giám trong cung ngừng mang lễ vật dành cho ngày đại hôn tới để cho nàng lựa chọn những món đồ mình thích dùng, nhưng mấy ngày nay gần như là dừng hết mọi hoạt động, trong lúc nhất thời cung Phượng Sồ lại trở nên thanh tịnh đến mức làm người ta khó có thể thích ứng.

      Ngày hôm đó nội thị giám dẫn theo tiểu tổng quản mới đến để quản lý ống khói thông khí ở cung Phượng Sồ, gần đây bên nội thị mua vào đám ống khói dùng để khơi thông khí trong cung, sau khi được huấn luyện đầy đủ, liền đưa tới cho cung của công chúa.

      Công chúa lẳng lặng nhìn, đột nhiên hỏi: “Trong phủ phò mã cũng thay đổi sao?” Tiểu tổng quản vừa nghe liền vội vàng cúi đầu : “Nô tài cũng , chỉ nghe Nguyễn công công là thay đổi trong cung Phượng Sồ trước, bởi vì đại hôn của công chúa bị lùi lại, phủ Phò mã tại chưa có người ở, nên cũng chưa cần thay đổi.”

      Niếp Thanh Lân nghe vậy sửng sốt, nàng ngờ tin tức đại hôn của mình bị lùi lại, nhưng lại có thể nghe được từ miệng của tiểu thái giám. Đan ma ma đứng bên cạnh nhất thời cũng nghĩ là công chúa hỏi câu này, nhất thời hung hăng trừng mắt liếc tiểu thái giám, mới vội vàng : “Là lỗi của nô tỳ, hôm trước Thái phó có ngày lễ được chọn vào mùa đông năm nay tốt, mà hôn lễ chuẩn bị cũng hơi vội vàng, vì thế liền muốn lùi lại thời gian. Hơn nữa, hôn lễ của tiểu quận chúa Cách Nhĩ Phiên cũng cần phải làm gấp, nếu cả hai hôn lễ mà đụng nhau tốt, bên Nội thị giám nhất thời cũng chuẩn bị kịp, vậy bằng lo cho hôn lễ của tiểu quận chúa trước, miễn cho nàng ta đoạt mất phong thái của công chúa… Nô tỳ thấy công chúa mấy ngày nay buồn bực vui, sợ công chúa nghe xong lại càng thêm mất vui, nên định đợi thêm thời gian nữa, mới chậm rãi thông báo với công chúa…”

      Đan ma ma xong, liền ngẩng đầu nhìn công chúa, chỉ thấy sắc mặt nàng giống hệt hôm nghe tin dữ của công chúa Thiệu Dương, khuôn mặt trắng bệch giống như tờ giấy Tuyên Thành.

      lúc lâu sau, mới thấy khuôn mặt trắng thuần nhắn chậm rãi nở nụ cười, lãnh đạm : “ biết, tất cả các ngươi lui xuống .”

      Hôm nay thời tiết được tốt, vừa mới bắt đầu mùa đông mà có bông tuyết rơi, trước thềm cửa sổ bị ướt mảnh, từng tiếng vang bốp bốp phát ra từ mái ngói. Niếp Thanh Lân ngồi trong phòng lúc lâu, mới nhàng đưa tay sờ gương mặt mình, chỉ thấy đầu ngón tay chạm đến mảnh ẩm ướt lạnh lẽo, nàng phục hồi lại từ từ buông tay, tiếng sấm bên ngoài vang dội, hòa theo đó là tiếng khóc thút thít chậm rãi phát ra. Nhưng trong lòng nàng cũng lặng lẽ với chính mình, đây là lần cuối, từ nay về sau Niếp Thanh Lân nàng bao giờ rơi giọt lệ nào vì gã nam nhân kia lần nào nữa.

      Tiếp theo đó là những chuỗi ngày yên tĩnh lạ thường, tựa như cuộc sống trong thâm cung mười sáu năm qua của nàng. Thái phó có lẽ vội vàng chuẩn bị tân hôn để ôm kiều thề mềm mại, nửa bước cũng chưa từng bước tới cung Phượng Sồ.

      Thời gian lâu đến nỗi Đan ma ma cũng cảm thấy chột dạ, nhưng mà tiểu công chúa lại coi như có việc gì, mỗi ngày đều cười cười cùng Tiểu Gia nhu, gần đây lại có hứng với thêu thùa, thường thường cầm khung thêu ngồi ngẩn ngơ cả ngày, mười đầu ngón tay biết bị tàn phá bao nhiêu lần, nhưng khuyên thế nào cũng được, nên cũng đành mặc cho nàng thêu.

      Ngày hôm đó, Đan ma ma lại bắt gặp công chúa cúi đầu thêu, liền giọng : “Công chúa dạo gần đây cứ ở mãi trong cung, chắc bức bối khó chịu lắm, hay để nô tỳ xin Thái phó, để cho công chúa đến hành cung nghỉ ngơi thời gian ngắn có được ?”

      Niếp Thanh Lân nghĩ nghĩ: “Đến hành cung cũng thay đổi được gì, năm đó phụ hoàng có xây biệt quán tại Giang Nam, nếu Thái phó ân chuẩn, Bản cung muốn thăm lại cố hương của mẫu phi.”

      Mặc dù là thuận theo tâm ý của bản thân. Nhưng mà Niếp Thanh Lân cũng hi vọng xa vời rằng Thái phó đại nhân ân chuẩn, nhưng nghĩ tới, ban ngày vừa mới trình tấu lên, chỉ lúc lâu sau liền có người tới truyền lời, Thái phó ân chuẩn. “Mấy ngày gần đây thời tiết trở nên ấm áp, tuyết bắt đầu tan, vừa vặn có thể xuôi Nam theo đường thủy, nếu công chúa cảm thấy ở đó thoải mái, có thể ở đó đón năm mới ở phía Nam, rồi mới trở về cũng được.”

      Tiểu thái giám vừa truyền xong những lời này Vĩnh An công chúa cũng vừa vặn thêu xong những đường chỉ cuối cùng, dừng tay xem xét trái phải chút, đúng là cảm thấy tài nghệ của bản thân đột nhiên tăng mạnh, nhìn tác phẩm trong tay chẳng khác nào được thêu từ những nghệ danh đứng đầu.

      Chuẩn bị xong hành lý chỉ trong ngày, bất quá Đan ma ma nghe là Lỗ Dự Đạt cũng cùng theo xuống phía nam sắc mặt kia có chút tối tăm lý giải được, khi công chúa mang theo tiểu Gia Nhu cùng bà Vú lên thuyền xoay người gọi tiểu thái giám lại, bảo thị nữ bên cạnh đưa cho bức tranh thêu chuyển cho Thái phó đại nhân.

      “Thái phó có hỉ người, Bản cung bởi vì tinh thần tốt mà muốn Giang Nam nghỉ ngơi, có lễ vật gì để tặng, tay nghề mặc dù tinh, chỉ là muốn thêu tặng cho Thái phó chiếc khăn thêu, hi vọng Thái phó vui lòng nhận lấy.” xong, liền khẽ nâng váy lên thuyền.

      Khi bức tranh thêu được thái giám trình lên cho Thái phó Khâu Minh Nghiên đứng hầu trước cửa thư phòng. Thái phó nghe thấy lời của thái giám, liền ở trong phòng lười biếng : “Nhìn giúp bản Hầu, nàng thêu gì thế?”

      Khâu Minh Nghiên mở ra nhìn, tỉ mỉ quan sát lúc lâu, càng nhìn vẻ nghi hoặc mặt càng sâu.

      “Như thế nào? Thêu quá khó coi, nhìn ra sao?”

      phải…” Khâu Minh Nghiên lắp bắp : “Thần vụng về, kiến thức nông cạn, biết có phải nhìn lầm hay ….”

      “Cứ , đừng ngại.”

      “Nhìn vừa giống ngựa, lại vừa giống lừa….Mà thân có vảy, cổ dài như rắn, giống như.... Giao Khuyển trong ‘Sơn thủy kinh chú’…”

      Lời này vừa ra, xung quanh toàn bộ là mảnh yên tĩnh, Vệ Lãnh Hầu cùng Khâu Minh Nghiên đều là tinh trong tinh , đương nhiên là biết về quyển Kỳ văn dị ghi chép về các dị thú thời thượng cổ.

      Mà Giao Khuyển, thuộc loại dâm thú, bản tính thích nữ sắc, thích thả mình những con sông suối, đuôi biến thành giao khí*, thường nằm mình trong nước để rình bắt mỹ nữ xuống sông tắm rửa, hàng ngày giao hợp với biết bao nhiêu nữ tử hề mệt mỏi. Sau đó bị vị Hoàng đế cho tát cạn nước sông, đóng cừ chặn bắt, ngay lúc nó giao hợp với nữ nhân, chặt giao khí, tinh tẫn nhân vong mà chết...

      *biến đuôi thành vật để giao hợp

      Khâu Minh Nghiên xong, tự giác tắt tiếng, có chút ngây ngốc nhìn dị thú thêu chiếc khăn mềm mại tay, thể tin được, con vật hoang dâm đến thế này lại được công chúa đoan trang, tao nhã thêu lên khăn tay…

      đúng! Nếu công chúa đích thân tự tay thêu nhất định là có thâm ý! Có lẽ là cầu phúc chăng? Cầu phúc cho nam tử thể trôi chảy chuyện phòng the, sớm ngày được khôi phục oai hùng như trước?

      Nghĩ vậy, Khâu Minh Nghiên lại kinh hoàng ngẩng đầu lên, nhìn về cánh cửa được đóng chặt của thư phòng. thể tin được Thái phó đại nhân lại... Như vậy...

      Qua lâu sau, chỉ nghe thấy từ trong phòng truyền ra tiếng đập bàn lớn: “Niếp Thanh Lân, nàng chờ đó cho ta!”

      (Giải thích giúp các bạn ngây thơ trong sáng hiểu ý của công chúa. ra công chúa nghĩ rằng, Thái phó vội chuẩn bị đại hôn cho tiểu công chúa Cách Nhĩ Phiên với Thái phó, nên bỏ mặc nàng ấy. Vì thế nàng buồn bã xuôi về Giang Nam, định sống nửa đời còn lại ở nơi đó, nhưng ngẫm nghĩ lại, cơn tức chưa tiêu, nên thêu Giao Khuyển, ờ, dâm thú, tặng thay quà tân hôn. Ý , Thái phó đại nhân nhà chúng ta, gặp mỹ nữ là híp mắt, như giao khuyển, Thái phó đại nhân là dâm thú...)
      Last edited by a moderator: 8/1/18

    4. kim tuyền

      kim tuyền Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      31
      hahaha:hoho::hoho:
      đáng đời Thái phó "tặc tử"..cho chừa cái tật hay giận lẫy nhé :059:

    5. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      "co`n đâu thể diện chiê´n thâ`n?" haha khổ thân bạn Tha´i Pho´ ghê :v muô´n ti`m bậc thang để xuô´ng ma` ko dc :))) ho´ng ma`n da~ chiê´n qua´!!!! :3 ^^
      lananhtran51linhelf thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :