1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giả heo ăn thịt hồ ly - Cuồng Anh Loạn Vũ (Võng Du) (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 17: Bằng mặt bằng lòng


      Chị chọn vị trí ngay sát cửa sổ, sofa đôi đặt đối diện nhau. Đương nhiên là chị kéo trai ngồi xuống cái sofa đôi, đáng thương cho Lê Duyệt thể chọn lựa phải ngồi cùng chỗ với Lạc Thiếu Thừa. Mọi người tùy ý chọn vài món.

      Đối với vị chị này mà , ăn cơm chỉ là thứ yếu, bồi dưỡng tình cảm thúc đẩy JQ mới là chính . Chị nhìn Lê Duyệt : "Em này, vừa rồi em , những lời đồn về em trai chị ở trường, thực kém như vậy sao?"

      Lại nhìn về phía Lạc Thiếu Thừa, ra vẻ thất vọng u buồn, "Tiểu Thừa, chị vẫn cho rằng em giữ khoảng cách với những nữ sinh khác là vì chờ đợi công chúa thiên mệnh của mình xuất , nghĩ tới lại là vì... chị đau lòng mà..."

      Lạc Thiếu Thừa im lặng nhìn chị . Chị à, lời đồn trong trường học em thế nào, sợ rằng chị còn hơn em nữa là, giờ phút này chị diễn cái dáng vẻ đó cho ai coi chứ? Chỉ là nhìn ánh mắt quan tâm, lo lắng của rể tương lai, vẫn nhàn rỗi mở miệng: "Lời đồn thể tin, em có hứng thú với đàn ông..." Cảm thấy mình thế nhưng lại trả lời cái vấn đề ra gì, khỏi có lòng riêng với người khởi xướng đề tài, cố ý kề sát vào Lê Duyệt, cười đến mờ ám: "Tiểu Duyệt, có phải hay ?"

      Lê Duyệt vốn đắm chìm trong cơn thịnh nộ vì bị đùa giỡn ban nãy, lúc nghe thấy động tĩnh mới phát Lạc Thiếu Thừa cách mình rất gần, hơn nữa còn cười đến... Tình cảnh này khiến cho giấc mộng hôm trước đột nhiên nhảy ra trong óc, Tiểu Duyệt, chúng ta sinh tổ tiểu hồ ly ... Vì thế khuôn mặt chịu được mà nóng lên, từ trắng mịn như bạch ngọc chuyển thành đỏ bừng...

      "Em, em toilet..." Rồi đột nhiên đứng dậy, rời ghế mà .

      "Thừa Duệ, thể tưởng tượng được em của lại thẹn thùng như vậy, đáng mà!" Em này chỉ có bộ dạng xinh đẹp, vóc người cân đối, thông minh lanh lợi, mà còn thuần khiết đáng ! Chị càng ngày càng vừa lòng với Lê Duyệt.

      "Lâm Lâm, kỳ thực đây cũng là lần đầu tiên thấy em mình đỏ mặt đó!" Từ trước đến nay khi ở trước mặt thực lực của em luôn luôn rất mạnh, mạnh mẽ như nữ vương, khó có khi có được biểu cảm thẹn thùng của , Dương Thừa Duệ khỏi đưa mắt đánh giá Lạc Thiếu Thừa, thằng nhóc này còn là tình địch, nhìn kỹ thấy bộ dạng cũng xứng đôi với em , em trai của Lâm Lâm... Thân càng thêm thân, nên để nước phù sa chảy ra ruộng ngoài!

      Giờ phút này Lạc Thiếu Thừa cũng hơi kinh ngạc, vừa nãy bất quá chỉ đùa câu, cho rằng nhìn ra được, vốn cảm thấy đấu tới đấu lui với cũng có chút thú vị, lại nghĩ tới lại đỏ mặt, cướp đường mà chạy...

      "Tiểu Thừa, sau này em được khi dễ em ấy nha, em ấy đáng mà...." Chị còn cảm thán, lúc này đồ uống được mang lên, Lê Duyệt làm dịu tâm trạng trong toilet xong cũng bước ra.

      Chị thấy Lê Duyệt trở lại, chớp mắt, nảy ra ý hay: "Em này, bàn bạc với em chuyện nha..."

      "Chị cứ !" Lê Duyệt cảm thấy vừa rồi trong lúc tác chiến với Lạc Thiếu Thừa, thế nhưng lại bị đánh cho tơi bời phải bỏ trốn mất dạng, là vô cùng mất mặt, đành trông chờ chị có thể gì đó để dời ánh mắt chế nhạo của người nào đó.

      Chị gật đầu, : "Về chuyện của Tiểu Thừa nhà chị... cũng biết là ai rải ra mấy lời đồn thiếu đạo đức này, em bị dọa, những nữ sinh khác cũng khó tránh khỏi bị hù sợ, cứ như vậy gây trở ngại cho việc em trai chị tìm hạnh phúc! Cho nên chị muốn nhờ em giúp chị việc... Vốn hôm nay là sinh nhật chị, trai em lại quên mất chuyện này, ngay cả quà sinh nhật cũng có! Sinh nhật của bạn , lễ tình nhân, đêm Thất tịch, lễ Giáng sinh, những ngày đó phải là nên nhớ kỹ trong lòng hay sao, em của em có phải gây ra tội ác tày trời rồi !... Nhưng mà nhìn em đáng như thế, em chỉ cần đồng ý làm bạn chị em trai chị vài ngày, chị đây coi như nhận được món quà lớn rồi!"

      Tình huống vừa khoa trương vừa giả tạo đầy rẫy TV như thế, phiền chị phải nghĩ ra mà! Lê Duyệt còn định từ chối, nhìn thấy ánh mắt đầy vẻ cầu xin của trai, hết nổi rồi, thầm oán: à có khí khái mà, vì sắc bán em... khỏi ca thán, hôm qua mình đưa ra lời thề son sắt với trai rằng giúp thu phục chị dâu, nghĩ lại hôm nay nó lại trở thành cái hố tự chôn mình...

      Trộm nhìn sang hồ ly, thấy ta cúi đầu, lặng lẽ uống nước, câu.

      Đột nhiên Lê Duyệt cảm thấy mình chính là đương tham gia quá trình buôn bán nô lệ, nhưng phải là chủ nô, mà là nô lệ bị bán.

      "Em à, em yên tâm, em trai của chị tuy rằng ngoài mặt độc miệng, nhưng đều chỉ là để che đậy bản chất thẹn thùng bên trong nó mà thôi! thực tế nó rất dễ gần! Trong vài ngày tới, các em chỉ cần hồ dạo ở Dân Chủ, rồi lại vòng quanh quảng trường Tư Quần, quảng trường Đoàn Kết, lên giảng đường rồi cùng đến thư viện tự học, lời đồn tự động ngưng lại, thời gian trôi qua nhanh thôi..." Chị ngừng lại chút, rồi tung ra câu tổng kết:

      "Tóm lại, em trai nhà chị giao hết cho em đó! Nó da dày lại biết chịu đựng, em cứ tận sức chà đạp..."

      Chị, chị cần phải những câu đầy ý như thế có được ... Lạc Thiếu Thừa ngẩng đầu lườm cái.

      Chịu đựng... Lê Duyệt nghe vậy, trong đầu lại nhịn được mà lên hình ảnh nào đó...

      Sau bữa ăn, thuận theo lời cầu của chị , ba người khác cùng dạo phố. Chị ca ngợi: "Chân của Tiểu Duyệt đẹp, vừa thon dài lại cân xứng" xong lại lôi Lê Duyệt lên lầu chọn cái quần jean của TOUGH, vừa đấm vừa xoa đây là quà gặp mặt, ép Lê Duyệt phải nhận... Sau đó, chị lại đề nghị Bối Địch tắm suối nước nóng. Lê Duyệt nghĩ đến cảnh phải mặc quần áo mỏng manh trước mặt con hồ ly nào đấy, kiếm cớ: "Tuần sau có kỳ thi, em phải về ôn bài" để từ chối, còn Lạc Thiếu Thừa tất nhiên là muốn làm bóng đèn của đôi uyên ương khắn khít này, vô cùng thức thời mà rời .

      "Để Tiểu Lạc đưa em về trường ! đường nhớ chú ý an toàn!" Chị cảm thấy để em và em trai mình ở chung chỗ để bồi dưỡng tình cảm cũng tệ, bỏ lại câu xong liền kéo tay trai xuống gara lấy chiếc Audi A4 màu trắng của , cùng nhau đến Bối Địch hưởng thụ thế giới hai người.

      Lạc Thiếu Thừa là người nhà của giảng viên đại học C, Lê Duyệt là sinh viên chưa tốt nghiệp của đại học C, lúc này mục tiêu giống nhau, đều về khu A của đại học C. Thêm nữa, xét thấy chuyện xảy ra lúc nãy cần phải tiến thêm bước để đả thông tư tưởng, cho nên hai người có tâm tư mới cùng với nhau.

      "Lạc Thiếu Thừa, vừa lúc lúc chị đưa ra cái lời đề nghị nhàm chán kia sao lên tiếng?" Nhìn theo bóng chị rời , Lê Duyệt mở miệng hỏi.

      "Lúc chị tôi chuyện, tốt nhất là nên đưa ra ý kiến phản đối, chỉ cần phản bác câu, chị ấy lập tức có thể tìm được mười lý do để làm phiền ..." Lạc Thiếu Thừa thản nhiên , dừng chút rồi tiếp tục: "Hơn nữa, chị ấy phải làm, chắc chắn thể tới giám thị chúng ta, chị ấy muốn nhìn thấy vở kịch cẩu huyết, chúng ta bằng mặt bằng lòng, diễn dỡ nửa chừng chị ấy cũng biết..." Còn cả nguyên nhân: Quả mình rất ghét bị người khác đồn đại bây bạ như thế, nếu có thể như lời chị , vất vả mấy ngày mà nhất lao vĩnh dật ( lần vất vả suốt đời nhàn nhã), cũng ngại thử lần. Chỉ là những lời này, khi còn chưa bức tranh của từ đâu mà ra, thích mình hay ghét mình hay là có ý nghĩ nào khác, cho biết. Dù sao cũng còn rất nhiều cách, cho dù có bằng lòng hay , mình đều có thể đạt được mục đích.

      "Nhưng mà..." Đồng ý là chuyện, lén làm khác lại là chuyện khác. Lê Duyệt thầm nghĩ, thình lình nghe được dãy số di động phát ra từ miệng Lạc Thiếu Thừa: "139XXXXXXX"

      "Dãy số này là?" Lê Duyệt khỏi nghi hoặc.

      "Của tôi. Nếu đồng ý diễn trò cho chị tôi xem, tất nhiên phải chuẩn bị chút mới được. Số điện thoại này thuận tiện cho lúc giải quyết được, tôi tiến hành viện trợ theo chủ nghĩa nhân đạo." Cái cớ của Lạc Thiếu Thừa rất có lý, chê vào đâu được.

      Dựa vào việc tạm thời số di động này đối với mình chỉ lợi hại, Lê Duyệt lưu vào máy, đồng thời gọi rồi lập tức ngắt máy, vì thế trong di động của Lạc Thiếu Thừa cũng có số của .

      "Sinh nhật: Ngày 16 tháng 7 năm XX, màu sắc thích: Đen, đồ uống thích: Sữa, chuyện ghét nhất: Lúc ngủ bị người khác đánh thức... Thôi, đưa MSN hay số QQ của cho tôi , tôi gửi bản Word cho ... Tốt nhất là cũng nên chuẩn bị bản như thế để gửi cho tôi." Người nào đó tiếp tục .

      Lê Duyệt nghe vậy sững sờ: "Thực... cần thiết sao?" cảm thấy chuyện này chỉ đơn giản như thế, con hồ ly đáng chết, đến cùng là có kế hoạch gì chứ... QQ, MSN, còn cả tư liệu cá nhân, đây là tư liệu cá nhân của ... Cứ như vậy mà để cho ta biết sao?

      " nghĩ rằng tôi và gạt được chị tôi dễ thế sao? Vừa rồi hẳn là phát , chị ấy chỉ cần chưa tới vài câu có thể dễ dàng đạt được mục đích... Chị ấy tốt nghiệp khoa báo chí đại học W, từng là thành viên đội chó săn của tạp chí X... đến chuyện người trai đơn thuần của có thể câu được chị ấy, coi như là kỳ tích rồi..." Lời này chị rất lợi hại, hai là tỏ vẻ nếu chuyện giữa hai người bọn họ mà xử lý tốt để chị ấy phát , khi chị ấy tức giận ảnh hưởng đến trai .

      "Nhưng mà... Tôi này, chị của sao biết được tôi thích cái gì? chỉ cần gửi tư liệu của cho tôi là được rồi, của tôi cứ tự bịa ra ..." Sau khi nghe xong lời của ta, Lê Duyệt bối rối, đột nhiên trong não xẹt qua tia sáng, bừng tỉnh đại ngộ, thiếu chút nữa bị con hồ ly này lừa rồi, hoàn toàn cần phải để lộ ra bất cứ thứ gì.

      "Vô ích thôi, có lẽ giờ này chị ấy dò được tin tức của từ miệng rồi..."

      "Lạc Thiếu Thừa, nếu tôi chịu đưa tư liệu sao..." Kinh nghiệm 'giao tiếp với nam sinh vẫn có thể toàn thân rút lui' nhiều năm cho biết, tư liệu cá nhân của mình nếu như để cho con hồ ly giảo hoạt này nắm giữ, chắc chắc là việc rất nguy hiểm.

      "Cơn tức của chị tôi vô cùng khủng bố, nghĩ đến hạnh phúc của , tôi khuyên đừng có từ chối... Hay là, kỳ thực muốn làm theo đề nghị của chị tôi nên mới muốn hưởng ứng phương án lừa gạt chị tôi?" Lê Duyệt dùng câu hai nghĩa, vừa uy hiếp vừa chế nhạo, "Tiểu Duyệt, kỳ thực tôi cũng để ý đến chuyện diễn kịch vài ngày.. tôi chỉ sợ đến lúc đó lại kịch giả tình dứt ra được, tôi sao có thể làm tổn thương người thân được, có đúng ? Hay là thích...."

      "Lạc Thiếu Thừa, đừng có tự mình đa tình, ai muốn làm bạn chứ! ... 123 889XX, nhớ ghi , tôi thường luôn để ." Thôi, nghe ta tiếp nữa điên mất... Dù sao ta cũng gửi tư liệu cho , ngẫm lại cũng lại cũng tính là chịu thiệt.

      Vì thế, trong di động của Lạc Thiếu Thừa có thêm số di động và dãy số QQ của Lê Duyệt.

      Sau khi hai người về lại khu A, Lê Duyệt về phía khu ký túc xá nữ snh, lại phát Lạc Thiếu Thừa vẫn theo bên cạnh mình. Hai người bọn họ nam đẹp trai nữ ưa nhìn, cùng với nhau thu hút chú ý của rất nhiều sinh viên, rốt cuộc Lê Duyệt nhịn được nữa, mở miệng: "Lạc Thiếu Thừa, định theo tới lúc nào? Khu nhà của giảng viên phải ở hướng này, ký túc xá nam sinh cũng phải hướng này..."

      "Vừa rồi ăn no quá, giờ muốn vòng quanh trường học tản bộ." Lạc Thiếu Thừa thản nhiên trả lời.

      " phát là có rất nhiều người nhìn hay sao?" Nhìn và tôi!

      " sao? Lúc nào tôi cũng được người khác chú ý, sớm thành thói quen rồi..." Lạc Thiếu Thừa lơ đãng trả lời.

      "Nhưng tôi quen." Biết người nào đó giả bộ, Lê Duyệt tiếp tục nhẫn nại, phun ra câu như thế.

      "Tôi nghĩ cũng sớm quen rồi chứ." Lạc Thiếu Thừa nhíu mày, tỏ vẻ kinh ngạc nhìn .

      "Tôi quen bị nhìn mình, quen bị nhìn hai người!" Được rồi, ra rồi.

      "Hả, có khác nhau sao?" Lạc Thiếu Thừa ra vẻ hiểu nhìn .

      "Lạc Thiếu Thừa... Hình như bụng tôi khỏe, cứ dạo , tôi toilet! Tạm biệt, tiễn!" Lê Duyệt cảm thấy sức nhẫn nại của mình sắp dùng hết với cái tên giả ngây giả dại này rồi! Vì thế thừa dịp đến tòa giảng đường năm, lấy cớ bỏ trốn.

      "Tiểu Duyệt, sao chứ? Hôm nay mới hai giờ mà nhiều lần như thế? Có cần tôi dẫn đến phòng y tế để điều trị, uống thuốc truyền dịch gì đó?" Phía sau vang lên giọng ra vẻ quan tâm của tên kia.

      " sao, , bye bye!" Lê Duyệt cũng quay đầu lại, trực tiếp vào tòa giảng đường, nhất định là ta cố ý, nhất định là cố ý... Trong lòng đột nhiên dâng lên trận xúc động nho .

      Để lại Lạc Thiếu Thừa đứng chỗ, khuôn mặt cười đầy vẻ xấu xa, cười đến càn rỡ.
      ly sắcTôm Thỏ thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 18: Bỉ Ngạn Trà Hoang


      Lê Duyệt trở lại phòng ngủ, ném túi đồ có quần jean hiệu TOUGH của chị tặng lên bàn, cảm thấy như bị rút lên sức lực, ngồi xuống ghế ngẩn người. Vừa rồi chỉ trong hai giờ ngắn ngủi xảy ra rất nhiều chuyện, cái quần do chị tặng này, chỉ sợ phải đơn giản chỉ là quà gặp mặt đâu, cũng chỉ có trai mới ngốc nghếch tin tưởng... Còn nữa, mình và tên kia biết vì sao mà lại có cái quan hệ ràng kia... Khuôn mặt với nụ cười đáng đánh đòn của Lạc Thiếu Thừa lúc lúc trong đầu , Lê Duyệt khỏi thở dài.

      "Duyệt Duyệt trở lại, bạn của trai cậu có đẹp hay ?" Nhan Hiểu Lộ ở giường đối diện tò mò hỏi.

      "Thời thượng, xinh đẹp, là dạng sắc đẹp có thể thay cơm." Ừ, mọi người nhà hồ ly đều rất đẹp, chị tuy lớn hơn mình mấy tuổi, nhưng lại có thêm vẻ tri thức và nữ tính. Tuy rằng lúc trò chuyện như thế...

      "A, chiến lợi phẩm?" Lâm Ngữ Hân bước tới, thấy Lê Duyệt ném gói to lên bàn: "Duyệt Duyệt cậu có tiền nha..." Vừa lật bảng giá: 980 tệ! khỏi cảm thán.

      "Bạn của tặng..." Lê Duyệt ra vẻ vô tội giơ tay. Trong lòng thầm : Tạm thôi, đây cũng chưa phải là cái quần đắt nhất của mình... Nhưng mà, làm người phải khiên tốn, khiêm tốn...

      Trịnh Sơ Du vội bước tới: "Đưa cho tớ, đưa cho tớ! Tớ muốn chiêm ngưỡng! Hàng hiệu luôn, đúng là người có tiền rồi!" Lâm Ngữ Hân đưa quần cho , ra vẻ say mê, vuốt ve : "Duyệt Duyệt, bạn cậu có trai hay em trai gì ?"

      Lê Duyệt nghe vậy trong lòng cả kinh, nhưng mặt ngoài vẫn tỏ vẻ điềm nhiên: "... Cậu hỏi chuyện này làm gì?" Nếu là hô ly, này chỉ sợ nhảy cẩn lên thét chói tai mất!

      Trịnh Sơ Du nở nụ cười giả tạo: "Bạn của cậu ra tay hào phóng như thế, gia cảnh nhất định tệ! Nếu có thể làm bạn của hay em chị ấy, có thể mặc hàng hiệu mỗi ngày rồi... Người có tiền nha..."

      "Phải biết tự lực cánh sinh, thể dựa dẫm vào người khác được!" Lê Duyệt liên tưởng đến cảnh hồ ly mỉm cười ôm Sơ Du chảy nước miếng, nhìn ta bằng ánh mắt si mê, khỏi run người cái.

      Đúng rồi, còn phải chấp nhận lời mời kết bạn của hồ ly, rồi còn phải viết tư liệu cá nhân cho ta.... Aiz, aiz, thực phiền toái... Lê Duyệt nghĩ đến đây, cam lòng mà mở máy tính lên, vào QQ.

      Lâm Ngữ Hân và Trịnh Sơ Du thấy Lê Duyệt tự chơi máy tính mình, cảm thấy thú vị nữa, tự ai làm chuyện nấy.

      Lê Duyệt vừa vào QQ nghe được thanh có tin của hệ thống, nhìn thấy biểu tượng thêm bạn tốt sáng lên, nhấn vào, chỉ thấy đối phương gửi lời mời kết bạn kèm theo hai chữ ngắn ngủi: Lạc thiếu. Lê Duyệt khỏi khinh bỉ trong lòng: Hồ ly còn về trước cả mình, chứng tỏ cái lý do ăn xong tản bộ của ta chỉ là bịa đặt!

      Nàng ấn chấp nhận, lại nhìn vào tên QQ của đối phương: Lạc Mộ Nguyệt Hoa (mộ là ngưỡng mộ, nguyệt hoa là trăng hoa), thiếu chút nữa phun ra! Người này, tuyệt đối là cố ý! Chắc chắn là mới sửa tên QQ trước khi thêm mình!

      Lê Duyệt hít vào, bình tĩnh, phải là lần đầu tiên nhìn thấy loại tên QQ thế này, chỉ số thông minh của đối phương cao bằng hồ ly, tính cách cũng hiểm ác bằng hồ ly, cho nên, mình phải bình tĩnh...

      "Tôi này, Lạc Thiếu Thừa, sửa tên QQ của lại ..." Mặc dù muốn bình tĩnh, nhưng cứ nhìn cái tên kia là lại thấy kỳ quái, vì thế kháng nghị, gửi câu đầu tiên cho đối phương cầu đổi tên.

      "Tiểu Duyệt về tới phòng ngủ rồi sao? Bụng có còn thoải mái ?" thấy đối phương gửi đến hai câu như thế.

      " có. Cái tên này của có đẳng cấp chút nào, dổi , nhìn là thấy khó chịu..." Lê Duyệt tiếp tục khuyên bảo.

      "Vì sao? Tôi cảm thấy rất hay mà, sao Tiểu Duyệt lại thấy nó vừa mắt?" Người nào đó lại cố tình thức thời, cố nhắm vào việc hỏi nguyên do vì sao.

      "... cảm thấy trêu chọc tôi rất thú vị?" Lại bị ta đùa giỡn... Lê Duyệt dứt khoát hỏi .

      " có, tôi trêu chọc lúc nào chứ? phải chúng ta bàn luận chuyện đặt tên sao? Tôi cảm thấy nó hay lắm, thâm thúy, cổ điển, lại hàm súc..." Quyết tâm đóng vai Tiểu Bạch đến cùng, da mặt của người nào đó phỏng chừng còn dày hơn cả tường thành.

      "Vậy sao..." Lê Duyệt cắn răng, cái tên kia của ta cứ khiến mình cảm thấy buồn nôn, vậy mình cũng phải sửa thành loại tên thế này, ta thấy nhất định cũng khó chịu! Lúc nhấn vào nút sửa tên, cái loại tên vô sỉ như Duyệt Luyến Lạc Dung tay cách nào nhấn được, tay run mấy cái, gõ xuống: Nguyệt Ánh Lạc Thủy. Ấn phím lưu lại.

      "Hừm, Tên của Tiểu Nguyệt so với cái tên Thiên Ly Lãnh Nguyệt lúc trước càng ý vị hơn! Chúng ta cần phải quan tâm lẫn nhau như thế..."

      Sau khi đổi tên hề thấy được biểu cảm tức giận hay khó chịu của người nào đó, khóe miệng Lê Duyệt khỏi run rẩy, nếu phải nể mặt trai, chị , muốn , Lạc Thiếu Thừa chết ! " nghĩ lễ có việc gì làm chọc người khác , mấy ngày này tôi phải gấp rút ôn bài, thể phụng bồi được!" Được rồi, khách khí với ta chính là tự chuốc tức giận cho mình, chơi, dứt khoát ngả bài!

      "A? Tiểu Duyệt thi môn nào? Xem tôi có học chưa... có lẽ có thể giúp được đó..." Mục đích còn chưa đạt được, sao có thể dễ dàng bỏ qua cho như thế... Lạc Thiếu Thừa vội vàng đánh chữ gửi qua.

      "... ngôn ngữ C (Ngôn ngữ lập trình)." Sau khi đấu tranh tư tưởng, Lê Duyệt vẫn trả lời, dù sao giảng viên tin học rất ác độc, cả lớp chưa tới hai người có thể nắm chắc qua môn, quả mình cũng có nhiều chỗ hiểu.

      "Toàn bộ kiến thức cơ sở của ngành học đều học qua. Khi nào rãnh? Mang theo giáo trình đến phòng tự học, có chỗ nào hiểu cứ việc hỏi tôi." Phòng tự học nha, chắc chắn có người chú ý tới hai người bọn họ... Nếu có thể gặp được mấy kẻ lắm mồm của thông tấn xã càng tốt... khóe miệng của Lạc Thiếu Thừa lại cong lên.

      "Lạc Thiếu Thừa, có biết người nào của học viện máy tính ?" thấy Lê Duyệt đáp lại câu như thế.

      "Sao?" Lạc Thiếu Thừa khỏi nhíu mày, chẳng lẽ tin trình độ của ? Hay là hoài nghi nhân phẩm của ...

      "Học viện quản trị kinh doanh dùng tài liệu của trường chúng ta, chỉ có học viện kế toán mới dùng tài liệu của đại học Q, nghe giáo trình của đại học Q có thay đổi... Phòng ngủ của tôi có hai người chưa mượn được tài liệu của đại học Q..." Phòng ngủ của các hành động trễ, bỏ lỡ cơ hội mượn sách tốt nhất. Lê Duyệt nghĩ biện pháp tự mượn sách, Nhan Hiểu Lộ dựa vào giúp đỡ của bạn trai tự làm quyển, nhưng lại rãnh bận tâm đến hai người khác trong phòng.

      "Để tôi hỏi giúp , trước tối nay tôi cho câu trả lời thuyết phục." ra là như vậy, Lạc Thiếu Thừa đột nhiên cảm thấy mấy suy nghĩ rối rắm vừa nãy của mình buồn cười.

      "Ừ, 9h sáng mai tôi đến phòng tự học của giảng đường năm, nếu mượn được sẵn mang đến đó luôn." Nếu Lạc Thiếu Thừa có thể giúp được hai người trong phòng cũng tệ.

      "Được." Đột nhiên cảm thấy tâm tình rất tốt.

      "Vậy tôi out đây." Chuyện khác cứ tạm gác lại, mai hẵng .

      "Trước đêm mai tôi gửi tư liệu của tôi cho ." cảm thấy cần phải nhắc nhở câu.

      " biết! 86" đáp, gặp lại, log out.

      "Sáng mai gặp. 88" trả lời.

      Lê Duyệt đóng QQ, mở văn bản Word, ngồi trước màn hình đánh tư liệu cá nhân.

      Lạc Thiếu Thừa cũng đóng QQ, gọi điện mượn tài liệu của Khen Thưởng và Ngổn Ngang, hẹn bọn họ buổi tối xuống căn tin ăn cơm chiều, sẵn tiện lấy sách luôn, xong lại nhấn mở Tiên Ma Liệt Truyện, đăng nhập ID: Mặc Vũ Lưu Thương.

      Giống với Lê Duyệt, Mặc Vũ Lưu Thương cũng được sinh ra trong thời đại hỗn loạn đầy máu tanh của Xuân Thu Chiến Quốc. Chỉ là Lê Duyệt báo thù cho bạn bè, còn lại vì Bạch Y Ngự Phong của mình lúc đó bị thích khách xếp thứ nhất là Mộng Lý Hồng Trần truy sát. Đương thời Lạc Thiếu Thừa dựa theo tâm tình mà du ngoạn nhân gian, chơi Tiên Ma cũng mấy để tâm, nhưng nếu có cái bóng mờ cứ lướt theo truy sát mình như thế, khiến cho tất cả mọi người đều phải phát hỏa, vì thế, trở nên nghiêm túc. Sau nửa tháng, Mộng Lý Hồng Trần bốc hơi khỏi nhân gian, Mặc Vũ Lưu Thương đoạt quyền.

      Acc phụ của Lê Duyệt sở dĩ cấp bậc thấp, trừ việc Cửu Lê Nguyệt Lạc giúp Bang chủ Y Nhân nên dần thấy phản cảm với cường đạo, ít lên acc này, còn có nguyên nhân căn bản thể kể đến: Tốc độ internet của đại học C tương đối bi kịch, ngay cả khi máy tính của nàng là loại tốt nhất, cũng cách nào mở cùng lúc hai acc, cho dù có đóng tất cả cửa sổ và kỹ năng đặc biệt vẫn rơi vào tình trạng treo máy như cũ.

      Mà Lạc Thiếu Thừa lại rơi vào hoàn cảnh như thế, bình thường luôn có thói quen lên hai acc cùng lúc để luyện cấp. Cho nên, thế giới, người gặp được Bạch Y Ngự Phong rất ít, đối với Mặc Vũ Lưu Thương cũng cảm thấy hành tung vô cùng bí hiểm. Pháp sư và thích khách, kỳ thực chẳng phải là tổ hợp hoàn hảo để luyện cấp, bất quá vị hồ ly này cũng phải mọi chuyện đều tính kế, đôi lúc vẫn tự làm số chuyện mà mình thích, lúc gặp Boss quá biến thái kéo đám bạn xấu kia tới, đánh hồi cũng qua.

      Đồng thời luyện hai acc BT, cấp bậc của những người trong đội càng cao kinh nghiệm có được khi giết quái càng thấp, cho nên làm giảm tốc độ thăng cấp xuống, khi định từ bỏ Mặc Vũ Lưu Thương, hệ thống lại cải cách lần nữa.

      Lúc đồng minh ám sát Cửu Châu mới thành lập, Minh chủ và phó Minh chủ đều là nhân vật NP của hệ thống, sau đó biết người nào trong nhóm khai thác game có được linh cảm mới, quyết định cởi bỏ phần lớn quyền lợi, giao lại chức vụ cho người chơi tự đảm nhiệm, hệ thống phát nguyên bảo định kỳ cho người chơi xem như phí lao động. Như vậy người chơi càng cảm thấy hứng thú hơn, đưa RMB thay vì đưa nhân vật NP, công ty game cũng tốn ít thời gian và sức lực hơn, hai bên cùng có lợi.

      Lần đầu tuyển chọn minh chủ, những quy tắc chọn lựa được đưa ra đều có người phản đối, duy chỉ có kẻ mạnh làm vua là có ai dị nghị, vì thế Mặc Vũ Lưu Thương, do nhân duyên trùng hợp nên trở thành Minh chủ của đồng minh ám sát Cửu Châu. Mà , kể từ lúc đó cũng còn ý niệm vứt bỏ con gà đẻ trứng vàng này nữa.

      giờ, Mặc Vũ Lưu Thương login, phát phó Minh chủ đồng minh ám sát Cửu Châu Bỉ Ngạn Trà Hoang gửi tin nhắn tới mở ra xem:

      "Gần đây tôi bận rất nhiều việc, cậu tự lo ! Tin tưởng chỉ cần đại thần cậu mở miệng, thế giới có vô vàng người nguyện làm chân chạy miễn phí cho cậu!"

      Lạc Thiếu Thừa khỏi thầm: Tuy rằng biết kẻ điên này phân phó đám người dưới trướng thế nào , nhưng có thể khẳng định, lúc trước mình lo chiếu cố cho Bạch Y Ngự Phong, ném toàn bộ công việc cho Bỉ Ngạn Trà Hoang, việc này hẳn khiến cho đối phương sinh lòng bất mãn rồi. Cảm thấy cần phải đả thông tư tưởng chút, liền mở menu bạn tốt ra, vừa vặn biểu tượng của đối phương sáng, vì thế gõ xuống:

      [ thầm] Mặc Vũ Lưu Thương: Đồng chí Tiểu Trà vất vả rồi, tôi thay mặt cho toàn thể nhân sĩ trong đồng minh ám sát Cửu Châu vái lạy cậu!

      Gửi , đến vài giây sau đối phương bùng nổ, trả lời:

      [ thầm] Bỉ Ngạn Trà Hoang: Mặc Ngư (con mực, chữ Mặc ý chỉ Mặc Vũ Lưu Thương, là biệt danh Bỉ Ngạn Trà Hoang đặt cho Mặc Vũ Lưu Thương), ông đây còn chưa có chết! cần cậu mượn danh an ủi để nguyền rủa tôi!

      Bị đối phương nhìn thấu được hàm ý trong câu của mình, Lạc Thiếu Thừa mấy để bụng, cười :

      [ thầm] Mặc Vũ Lưu Thương: Cậu sống sinh long hoạt hổ (khỏe như rồng như hổ) như thế, cách cái chết còn rất xa, vì sao phải nhắn cho tôi mấy câu đầy giọng điệu u oán hệt như oán phụ phải lo mấy chuyện vặt chỉ còn nửa cái mạng thế?

      nghĩ tới, đối phương bị châm chọc là oán phụ lại đáp lại chút khách khí:

      [ thầm] Bỉ Ngạn Trà Hoang: Oán phụ? Mặc Ngư, ông đây lại thấy lời u ám và mấy hành động đê tiện của cậu hề giống đàn ông!

      Lạc Thiếu Thừa sững sờ, khóe miệng cong lên đầy gian xảo, thầm : như vậy, cách chuyện và tác phong làm việc của phó Minh chủ cậu khắp nơi đều toát ra vẻ đàn ông... Tôi cũng từng nhận định cậu là người đàn ông, mới thêm cậu làm bạn tốt, ngờ...

      [ thầm] Mặc Vũ Lưu Thương: Tiểu Trà, cậu cố ý chọc tôi, muốn sống nữa có đúng ?!! đáng tiếc, vốn cảm thấy cậu là người em chuyện lanh lẹ, tuy rằng chơi acc nhân ... Bất quá từ lần trước khi chứng kiến cậu dùng acc nhân khoác dưới lớp bọc đàn ông, aiz, muốn nghĩ tiếp nữa...

      Quả nhiên đối phương kinh ngạc hỏi:

      [ thầm] Bỉ Ngạn Trà Hoang: Cậu thấy tôi lên acc khác?!

      Thắng bại phân, Lạc Thiếu Thừa mím môi, đưa tay cầm ly sữa nóng lên nhấp hai ngụm, chậm rãi gõ chữ:

      [ thầm] Mặc Vũ Lưu Thương: Thói quen nghề nghiệp. Sau khi cậu bảo tôi ám sát Ám Dạ Huyết Hải, tôi thuận tiện tra xét chút.

      Bất luận kẻ nào cũng có bí mật và nhược điểm, chỉ khác ở chỗ bại lộ lúc nào và bao nhiêu mà thôi. Nếu nhờ việc đuổi giết Ám Dạ Huyết Hải, cũng thể phát Tiểu Trà ngoài mặt A ra còn có mặt B, nghĩ tới người em này lại thừa nhận nhanh như thế, đúng là...

      [ thầm] Bỉ Ngạn Trà Hoang:... Cậu vào cục Quốc An là đáng tiếc!

      Bỉ Ngạn Trà Hoang cảm thán, trước khi làm cậu ta biết được bao nhiêu phần lai lịch của mình nên quá nhiều. Nghĩ hồi, cuối cùng đưa ra câu cảm khái như thế.

      [ thầm] Mặc Vũ Lưu Thương: rất hay rất hay, vì thế tôi vô cùng xót xa cho bản thân thế nhưng lại chuyện với sinh vật giới tính. Thôi, chuyện này nữa, cho dù cậu công khai theo đuổi Cửu Nguyệt hay thầm mến Ám Dạ cũng được, tóm lại tôi tự mình xuất mã, mục đích đạt được. Tiểu Trà, cậu thiếu tôi nhân tình.

      Bỉ Ngạn Trà Hoang biết gì, công khai theo đuổi Cửu Nguyệt hay thầm mến Ám Dạ... Nếu phải thân thủ của Ám Dạ rất cao lại còn cố chấp, ương ngạnh, chỉ có Mặc Ngư và mình là có thể toàn thắng, mà mình lại thể ra tay được, đành phải nhờ Mặc Ngư... nghĩ tới chuyện của mình lại bị Mặc Ngư phát giác, cậu ta quả thực là kẻ khủng bố, thậm chí có đôi khi còn khiến cho người ta cảm thấy biết rốt cuộc cậu ta đứng đầu liên minh ám sát hay là cơ quan tình báo...

      Bỉ Ngạn Trà Hoang thở dài:

      [ thầm] Bỉ Ngạn Trà Hoang: ... Mặc Ngư, có phải các đường chủ và phó đường chủ (trong đồng minh chia ra làm nhiều nhóm , đứng đầu mỗi nhóm là đường chủ và phó đường chủ) chưa có nợ nhân tình nào của cậu đúng ?

      [ thầm] Mặc Vũ Lưu Thương: nhớ ... Có lẽ là có.

      [ thầm] Bỉ Ngạc Trà Hoang: Khó trách nhân số của giáo phái Hồng Thiêu Ma Dụ (Thịt kho khoai môn) và đảng Thán Khảo Mặc Ngư (Mực nướng than) càng ngày càng lớn mạnh... (hai nhóm trong đồng minh)

      [ thầm] Mặc Vũ Lưu Thương: Kỳ thực tôi cũng thường suy xét, tôi ngồi xem các cậu gây rối làm cho tà giáo lớn mạnh, có phải là quá mức nhân từ rồi ?

      [ thầm] Bỉ Ngạn Trà Hoang:...
      ly sắcTôm Thỏ thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      tại mình và mọte em nữa làm tiếp truyện này, do chen ngang nên có thể chưa mạch lạc nên có gì các bạn góp ý giùm mình nha, cảm ơn các bạn tiếp tục ũng hộ

      Chương 19: Thảm kịch ở căn tin.

      Lê Duyệt đánh xong tài liệu cá nhân, liếc xem giờ dưới gốc máy tính, hơn bốn giờ, cách thời gian ăn cơm chiều còn sớm, tiện thể đăng ký tiên ma tìm sư thăng cắp vậy, nhưng Bạch Y Ngự Phong online, trái lại Hòa Thượng Trong Miếu cùng những người khác vui sướng nhảy lên. Nghĩ đến bản thân muốn loại sư phụ ra, điều quan trọng là cùng các huynh đệ khác khai thông hiểu biết, đặc biệt là có tiền khen thưởng, theo quan sát ý tứ của các huynh đệ này lao, tốt hơn là đánh chiếm, từ trong miệng moi ra lời .

      Vì thế bắt đầu chào hỏi đến mọi người trong bang.

      [Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Chào buổi chiều mọi người!

      Hòa Thượng Trong Miếu như các hòa thượng quanh năm ở tình trạng đói khát, đối với MM có thái độ vượt quá mức bình thường, vô cùng hoan nghênh, nếu MM chủ động chào hỏi, tất nhiên đáp lại. Giống “Nguyệt muội đến đây! Hoan nghênh hoan nghênh!” như vậy, còn tại tuyến hầu như cũng xuất những câu đại loại như vậy. Vừa đánh xong, thấy:

      [Bang tán gẫu]Tịch Mịch Như Tuyết: Khốn nạn, MM login, thừa dịp Bạch mỗ có ỡ đây, mau hỏi mau hỏi!

      [Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Chuyện gì?

      [Bang tán gẫu] Ngỗn Ngang Trong Gió: Ha ha.. MM em cần ngại với mấy chuyện bát quái đó! Em là bổn bang trấn giữ hoa bang, đối với mấy chuyện hiếu kỳ muối giải thích thay em, giải thích muôn năm….

      [Bang tán gẫu] Chích Xuyên AD: Đồ điên, cậu bình thường chuyện lưu loát, vì sao bây giờ lại nên lời thế…!

      [Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: Cậu có miệng chịu hỏi, dựa vào cái gì muốn ta mở miệng chứ?

      Thấy bọn họ noi quanh co như vậy, Lê Duyệt cảm thấy tò mò, tròng lòng mơ hồ đoán được cái gì, cũng thể xác định, vì thế:

      [Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Mọi người có chuyện gì cứ , đều là cùng bang…

      [Bang tán gẫu] Khuôn chó hình sói: MM chuyện thẳng thắng! Kỳ mọi người muốn nhìn ảnh của MM chút, tăng thêm hiểu biết…

      [Bang tán gẫu] Tay Lớn Dắt Tay : Mấy lúc nhập bang, đều từng làm qua rồi…

      [Bang tán gẫu] Thuần Khiết Lại Khờ Dại: Cái này kỳ là quy định của bang…

      [Bang tán gẫu] Có Tiền Khen Thưởng: Đúng, đúng, có điều này!

      Đọc đến đây, Lê Duyệt khỏi thở dài, vì sao người đời đều ham thích nhìn vẽ bề ngoài phía sau màn hình, chơi trò chơi giống như cùng người liên quan đến bộ dạng thế nào , suy nghĩ, gõ xuống:

      [Bang tán gẫu]Hoang Thành Minh Nguyệt: Các xác định muốn xem? Haizzz, tôi sợ các

      Mọi người trong Miếu Hòa Thượng sớm biết từ trước đến nay LẠc Thiếu Thừa tôn sùng lý luận hoang đường “Đẹp như tiên giáng trần nhưng tâm lại độc như bò cạp, giả làm tướng mạo xấu xí nhưng tâm địa thiện lương”, giờ phút này gặp Hoang Thành Minh Nguyệt giống như đau khổ kể lễ, nghĩ đến LẠc Thiếu Thùa có thể cùng “ càng xinh đẹp càng nguy hiểm” tín phụng kết làm thầy trò, đoán chừng diện mạo … Khó có thể nên lời. Nhưng tư tưởng ngắn ngủi sau khi đấu tranh, lòng hiếu kỳ vẫn áp đảo toàn bộ, Có Tiền Khen Thưởng thở nặng nề, ôm quyết tâm to lớn, gõ xuống:

      [Bang tán gẫu] Có Tiền Khen Thưởng: Nguyệt MM quá khiêm tốn rồi … mấy là người thấp hèn, vì MM mỹ lệ hay mà đối xử khác với MM, xin yên tâm gởi ảnh chụp !

      Sợ Hoang Thành Minh Nguyệt đồng ý, thân là phó bang chủ Ngổn Ngang Trong Gió cũng thêm câu:

      [Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: MM, chúng ta chỉ chấp hành quy định trong bang, đây là chuyện người mới gia nhập cần phải làm qua! Hy vọng MM phối hợp.

      Thấy đối phương có ý đạt mục đích chịu từ bỏ, Lê Duyệt cảm thấy cực kỳ buồn rầu, đột nhiên trong đầu nghĩ đến ý nghĩ ác liệt, gõ bàn phím:

      [Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Haizzz, như vậy… Kỳ ….

      [Bang tán gẫu] Bờ ruộng trăm mét: Xin mời MM!

      [Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Ngỡ băng thanh ngọc khiết, khuê danh Phù Dung, quốc sắc thiên hương, cũng là tây môn, thanh xuân thường thường, danh gọi thuần mỹ, nét đẹp nội tâm hảo, nhân xưng Suzanne… ( cái này mình thấy để nguyên hay hơn nên mình chỉ edit lại cho ngược thôi nha )


      Quả nhiên kích thích phản ứng mãnh liệt của những người trong bang:

      [Bang tán gẫu] Ngỗn Ngang Trong Gió: Tôi sặc nước, khụ khụ….

      [Bang tán gẫu] Bờ Ruộng Trăm Mét: Mồ hôi.. MM đúng là thế hệ tài nữ…

      [Bang tán gẫu] Có Tiền Khen Thưởng: Cái thứ nhất chính là FR JJ, mấy cái sau là ? ?? nhận ra…

      [Bang tán gẫu] Chích mặc AD: Khen Thưởng, sử dụng Bách Khoa Toàn Thư, siêng năng vô hạn.

      Thành công làm nghiêng nhà tâm tình Lê Duyệt cảm thấy bất an:

      [Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Ách… Cái đó, Khen Thưởng huynh, tốt nhất ngươi nên tra…


      [Bang tán gẫu] Thuần Khiết Lại Khờ Dại: Khen Thưởng, cậu phải chuẩn bị tâm lý tốt, đến lúc đó sợ lực sát thương quá lớn, cậu bị thổ huyết, té xuống đất đứng lên nổi.

      Lúc này Ngổn Ngang Trong Gió thuyết phục, cực kỳ mong chờ phản ứng của Có Tiền Khen Thưởng sau khi nhìn thấy ảnh chụp này:

      [Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: Ha ha ha ha , liên quan, Khen Thưởng, dũng cảm nên thăm dò ! Tôi tin cậu chính là đàn ông, có trình độ chống đả kích cao, cho dù bất hạnh tử trận, cũng có thể tại chỗ sống lại!

      2 phút sau…

      [Bang tán gẫu] Có Tiền Khen Thưởng: Nguyệt MM, tôi sai lầm rồi, về sau tôi hỏi nữa, sấm chết ta rồi….

      [Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Khen Thưởng Huynh, phải lúc trước nanh luôn diện mạo tôi như thế nào, đều đối xử bình đảng với tôi sao? Tại sao lại bị thiên lôi đánh?


      [Bang tán gẫu] Bờ ruộng trăm mét: Ka ka, muội muội quả là cao nhân! Hỏi rất hay!

      Mọi người thấy được MM chiếu cố như vậy, vẫn có chút cam lòng:

      [Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: Sư phụ Tiểu Bạch của có thấy hình của ?

      [Bang tán gẫu]Hoang Thành Minh Nguyệt: .

      [Bang tán gẫu] Có Tiền Khen Thưởng: Vậy có gặp qua bộ dạng của Tiểu Bạch ?

      [Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: CŨng . ta lớn lên như thế nào? Thê thảm giống như tôi sao?

      Lê Duyêt nắm lấy cơ hội sang chuyện khác, mà mọi người trong Miếu Hòa Thượng thấu được hình của MM cam lòng, thường xuyên bị lòng dạ hiểm độc của Lạc Thiếu Thừa oán niệm trong bi phẫn, hận lấy hết sức lực bội nhọ hình tượng Áo Trắng NGự Phong:

      [Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: Sư phụ của , ấy… Bộ dáng có chổ thể gặp người khác…

      (Lời thầm: Vừa ra tới gặp người, ánh mắt nhóm người MM mê luyến theo ta rồi.)

      [Bang tán gẫu] Có Tiền Khen Thưởng: Rất bi kịch! Nếu ngày nào đó bất hạnh nhìn thấy, cần phải để trong lòng.

      (Lời thầm: Tâm hồn MM đều ngu muội vì ta, đối với ta trộn lẫn cùng bạn thân mà , là Đại Bi Kịch! Nguyệt MM, ngàn vạn lần đừng lòng dạ.)

      [Bang tán gẫu] Tịch Mịch Như Tuyết: Bộ dạng của ta có lỗi, ra ngoài dọa người chính là vì ta bình thường…

      (Lời thầm: Loại nghiệt như ấy nên ngồi chồm hổm ngồi ở nhà làm trạch nam, cùng các em cả đời chuyện đại đều có tin tức, trở thành khí!)

      [Bang tán gẫu] Thuần Khiết Lại Khờ Dại: Giáo sư giảng dạy các người tự làm tự chịu, thầy giáo dâm dân cương thi. Tên kia xuất thân từ gia đình nguy hiểm, chỉ là người xấu, lầ có nội tâm tà ác… giống mấy người chúng tôi thuần khiết lạo khờ dại…

      (Lời thầm: Tên kia đối với con xinh đẹp coi như cố, có em cuồng si theo, đối với mấy người em này quan tâm lại thiếu người hỏi thâm, nhất định tên kia động tay động chân sau lưng, nhất định…)

      [Bang tán gẫu] Bờ ruộng trăm mét: MM, người như bóng đêm đáng sợ như vậy, quý sinh mạng, rời xa Áo Trắng…

      (lời thầm: Quyết định vứt bỏ sư phụ của , cùng mấy …)

      Lê Duyệt cùng các nam sinh trong Miếu Hòa Thượng chuyện huyên thuyên, nhìn thấy hình tượng đại thần Áo Trắng Ngự Phong kim quang lấp lánh bị mọi người biến thần người bên ngoài mạ vàng mà bên trong như hoa rụng dập úng, khỏi cảm thấy buồn cười, cũng càng thêm tò mò đối với người thực của Bạch Y. Về sau mọi người bận tâm chuyện Lê Duyệt đau khổ về cấp bậc, cho nên tâm tình thích náo nhiệt cùng tổ đội đánh mấy quái mà bọn họ hết sức khi dễ, cấp bậc mọi người cao, cho nên đồ vật văng ra cơ bản đều cho Hoang Thành Minh Nguyệt, sau đó là đến lúc nên ăn cơm tối.

      Bên này Hoang Thành Minh Nguyệt cùng mọi người bồi dưỡng tình cảm cách mạng, bên kia Mặc Vũ Ưu Thương vùi đầu vào trong những việc liên kết phức tạp. Lúc trước ta biến mất mấy ngày, đồng chí Tiểu Trà rất vừa lòng, trả thù tính tự ý bỏ ra ngoài. Căn cứ vào thời gian cùng Tiểu Trà hổ trợ lẫn nhau đè ép đối phương lấy đồ thừa, làm bạn bè cũng bất đồng ý kiến nhiều lắm, nán lại làm cho xong những chuyện này, lại tự mình an bài người thân cận đuổi theo luân bạch mấy thứ hỗn tạp, đợi đến khi có thời gian nghĩ ngơi, bên cạnh bàn S8300 vang lên, bảo đến nhà ăn sáu.

      Nhà ăn sáu lấy đủ loại hương vị cùng nhiều loại thức ăn đều đầy đủ trong món rau trộn độc nhất thiên hạ lừng danh ở đại học C, Lê Duyệt ở khu nhà ở Sáu tương đối gần với căn tin bốn và năm, hôm nay lại có ý tưởng đột phá căn tin sáu ăn rau trộn. Bởi vì nẩy lòng tham tức thời, cho nên các khác cùng phòng cùng với , Lê Duyệt được nữa đường tách ra khỏi các , tự mình tới căn tin sáu.

      biết có phải trường học muốn bồi dưỡng học sinh có tế bào trượt băng hay , mặt đất ở căn tin sáu được sửa lại như sân trượt băng tự nhiên, nhất là thời điểm sau bốn năm giờ, gạch men sứ sáng bóng trơn trượt, bước lên từng bước kêu ken két. Sớm biết mặt nền căn tin sáu rất nguy hiểm, đường cũng coi như có cẩn thận, nếu là người khác là được rồi. vừa mới gọi món gà luột, lại bị người phía sau đứng vững đẩy tới, vô cùng bi thảm bị mất thăng bằng ở đây, chân bước lên phía trước, liền muốn tiếp xúc thân mật với mặt đất cái.

      Trùng hợp giờ phút này Lạc Thiếu Thừa cùng hai người khác ngồi rất gần với , hai người kia tập trung ăn, Lạc Thiếu Thừa ngồi ở đối diện bạn, cùng bọn họ tám chuyện câu được câu , ánh mắt nhìn lung tung, vừa vặn nhìn thấy Lê Duyệt ở tình cảnh nguy hiểm, vội vàng đứng dậy chạy hai ba bước đến dùng tay lôi kéo - -

      Nếu đổi lại là mặt đất bình thường, mọi nguy cơ đều có thể loại bỏ, may căn tin sáu này có mặt nền trơn bóng, mà Lạc Thiếu Thừa cùng Lê Duyệt phải là đệ tử thiếu lâm chưa học ra võ công Mai Hoa, Lạc Thiếu Thừa chạy hai ba bước thẳng đến nhưng lại vội vàng, bản thân bước ổn định, vì thế, đương giả người, thảm kịch lùi lại vài giây, tiếp tục tiến hành—

      Lạc Thiếu Thừa nắm lấy chính là tay trái của Lê Duyệt, nơi hướng đến, bởi vì việc đột nhiên phát triển, tuy hành động phản ứng nhanh chóng, lực nơi nắm quá mạnh, vì thế tác dụng lực cùng phản lực hạ xuống, cánh tay Lê Duyệt bị xẹt qua thành hình vòng cung, dĩa gà luột bưng gần ra, văng nước sốt ra làm bắn tung tóe lên áo khoác của , bản thân cũng theo quán tính đụng vào Lạc Thiếu Thừa, dưới chân Lạc Thiếu THừa cũng trơn bóng, vì thế cả hai người đều đứng vững, phi thường hoa lệ cùng té ngã xuống, Lê Duyệt té người LẠc Thiếu Thừa, Lạc Thiếu Thừa trở thành miếng điệm lót ở phía dưới, lưng dưới đất còn lại là người gây ra hoại – đồng chí gạch men sáng suốt.

      “Haizzz là thất bại… Tiểu Duyệt, có khỏe ?” Lạc Thiếu Thừa cừoi giễu, chợt hỏi tới người người , Lê Duyệt cũng vùng vẫy đứng lên.

      “Tôi… sao.” Nghĩ đến tại trước mặt công chúng cùng với tên hồ ly này ở cùng chỗ, vài người dùng ánh mắt tò mò chuyện bái quái nhìn đến hai người bọn họ, Lê Duyệt có chút xấu hổ. Lại nhìn thấy thịt của đặt lên miếng đệm cường bạo Lạc Thiếu Thừa, có chút áy náy: “Lạc Thiếu Thừa, sao thế?” Sau khi đứng dậy chần chừ mấy giây, vẫn như bạn bè có ý tốt vươn tay muốn kéo đứng dậy.

      “Tiểu Duyêt, chăm sóc bản thân mình tốt, chúng ta phải té ngã lần rồi!” Lạc Thiếu Thừa cười xua tay, muốn cố gắng chật vật nhưng lại được, động tác có vẽ chật vật đứng lên.

      “Ha ha ha ha ! Tiểu Lạc, cậu quá mất mặt rồi!”

      “Đúng đúng, em xinh đẹp cần phải xen vào cái đồ vô dụng này!”

      Lúc này hai người bạn cùng ăn cơm với Lạc Thiếu Thừa tới, chút lưu tình châm chọc hùng cứu mỹ nhân chưa được bị mỹ nhân đánh gục. Đồng thời oán thầm: Có vấn đề, nhất định có vấn đề, Tiểu Lạc vậy mà chủ động đến gần con , còn có tâm tốt cứu giúp… Lấy cá tính từ thủ đoạn trêu chọc con đến khóc của , cho nên bọn họ nhất định là biết nhau! Rốt cuộc đến khi nào phát triển JQ, trong đó nhất định đại văn chương…

      “Tiểu Lạc, còn mau thay chúng ta giới thiệu !” đến trước mặt Lạc Thiếu Thừa cùng Lê Duyệt, người trong đó vẫn hơi ác chút đẩy Lạc Thiếu Thừa vừa mới đứng dậy, rất muốn lần này làm cho hôn mặt đất lần thứ hai.

      Lạc Thiếu Thùa đứng vững thân chút, mắt hồ ly nhíu thành đường ngang, chỉ vào hai người bên cạnh, chậm rãi với Lê Duyệt: “Doãn Phong, người gọi là kẽ điên, Tiền Tần, người gọi là cầm thú.”

      “Fuck! Ngu ngốc, cậu muốn chết à!” Chỉ thấy nam sinh thân hình cao lớn có khí chất như ánh mặt trời kèm với cú đấm giận giữ đấm Lạc Thiếu Thừa!

      “Đường trợt, động võ cẩn thận!” tay Lạc Thiếu Thừa cố định mặt đấy, thân hình né tránh phía sau, tránh thoái đấm công kích.

      “Đại gia đây mới giống cậu thiếu canxi, đường cũng bị té ngã!” vừa bắt động tác của người ta, vừa tiếp tục tiến hành.

      Đương nhiên Lạc Thiếu Thừa có đầy đủ lợi hại lợi dùng cái bàn cạnh mình chơi trò chơi truy đuổi.

      “Ngại quá, em xinh đẹp, làm em chê cười rồi, em bọn họ quanh năm đùa giỡn, kỳ hai người đó mấy tháng nay được biểu đạt tình cảm… Haizzz, Làm cho bọn họ điên lên, chúng ta tán gẫu chút …” trong hai người mới vừa tới mừng rỡ đứng bên xem phim hành động miễn phí, thuận tiền đến gần Lê Duyệt, vừa báo thù mối hận chuyện Lạc Thiếu Thừa vừa rồi giới thiệu lúc nãy, “Đúng rồi, em , em có biết hay , Lạc Thiếu Thùa.. Kỳ người này gọi là Tiểu Bạch… cũng là Tiểu Bạch cấp thấp ngu ngốc!”

      Nghĩ đến đối với chuyện Lạc Thiếu Thừa cùng Tiền Tần chơi trò rượt bắt này thành thói quen, tầm mắt của dần dần chuyển lên người Lê Duyệt, nhìn kỹ hơn, “Là tôi thất lễ, biết em họ gì? Có thể cùng em ngồi ăn chung, căn tin sáu đơn sơ này cũng là thiên đường của dân gian…”

      Nếu lúc trước Lê Duyệt có chút xác định, bây giờ người này liên tục phóng điện đà hoa vào, nghe xong câu hàm ý kia mười phần mà , khẳng định: Đây là đảng 4P trong miệng Sơ Du phóng đãng kiềm chế được, tên của bộ phận khác ngoài hội học sinh, phong lưu lại hạ lưu trong truyền thuyết.
      ly sắcTôm Thỏ thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20: Tôi phụ trách.

      ấy gọi là Lê Duyệt, Lê Minh, Du Duyệt, …” Chợt thấy Lạc Thiếu Thừa chơi trò đuổi bắt với Tiền Tần quay trở lại, thay Lê Duyệt trả lời câu hỏi của Doãn Phong, dừng chút, liền nghiêm mặt : “Tiểu Phong, cho phép ngươi ra tay với ấy…”

      “Tại sao? Cho ta cái lý do” Hiếm khi ở trường gặp được cực phẩm giai nhân, Doãn Phong cảm thấy đáng tiếc nếu tự giác làm quen người đẹp.

      “Bởi vì ấy rất quan trọng với tôi …”Lạc Thiếu Thừa đứng giữa Doãn Phong và Lê Duyệt, nghiêng đầu nhìn Lê Duyệt, khóe miệng mỉm cười, rất mờ ám: “Sau này tôi và ấy là người nhà!”

      “Các ngươi quen nhau từ khi nào? Tiểu Bạch ngươi phúc hậu, có người đẹp mang đến cho mọi người làm quen!” Tiền Tần cũng ngừng lại, nghe Lạc Thiếu Thừa như vậy, liền đứng bên cạnh bất mãn la ầm lên.

      “Đừng hiểu lầm, em và ta là quan hệ thân thích!” Lê Duyệt nghĩ thầm: Cái tên Lạc Thiếu Thừa này, hôm qua tản bộ sân trường, hôm nay lại trong phòng ăn những câu mờ ám… Làm cho người ta thể hoài nghi ta và có nhập nhằng.

      thể nào, trước đây chưa từng nghe Tiểu Lạc có chị hay em học cùng chúng ta, muội muội đừng đùa chúng ta ….” Doãn Phong khỏi nghi ngờ lại. Nếu nàng ở phòng ăn cùng ăn cơm, hẳn là sinh viên trong trường, nghĩ như thế, nhìn nàng thêm mấy lần… Thế nhưng cảm thấy nàng có chút quen mắt … “Muội muội nhìn rất quen mắt, chúng ta từng gặp nhau trước đây?”

      “Điên, tài nghệ tán của ngươi sao lại giảm xuống thế, đầu năm nay ai còn dùng kịch bản xưa cũ này chứ!” Tiền Tần vỗ xuống lưng Doãn Phong, rất khinh bỉ lời vừa rồi của .

      trai em cùng chị của ta là người , nếu như sau này họ kết hôn, chúng em chính là quan hệ thân thích. Doãn Phong học trưởng, chúng ta hẳn là có gặp qua ….” Ngược lại, Lê Duyệt để ý, tiếp tục giải thích. Tất cả hiểu lầm đều giải quyết xong, đem lời đồn bóp chết từ trong trứng nước, nàng chở thàng con cờ trong kế hoạch của .

      “Ân, tôi và Tiểu Duyệt có quan hệ máu mủ ….quan hệ máu mủ…” Lạc Thiếu Thừa dứt khoát thừa nhận giải thích của nàng, chẳng qua là vẫn hướng người ta theo con đường mập mờ, “Tiểu Phong, ngươi muốn thể sức quyến rũ nam tính của ngươi tìm người khác, đừng tìm Tiểu Duyệt nhà ta ….”

      như thế … Tiểu Lạc, người vừa rồi làm bẩn y phục của muội muội, ngươi quả nhiên là ngu ngốc … Lấy truyền thống tốt đẹp của đại học C chúng ta, chung quy là ngươi vẫn nên giặt y phục cho muội muội ?” Doãn Phong khẽ liếc sang, làm sao có thể những lời kịch lỗi thời như vậy chứ, chỉ đưa ra câu hỏi thôi mà, nhưng hình như mọi người đều hiểu lầm, thôi, nghe giọng điệu của Tiểu Lạc, muội muội này đụng được, là đáng tiếc …. “Còn nữa, muội muội còn chưa ăn cơm, ngươi nên xếp hàng lấy đồ ăn giúp nàng!” Nếu cho làm hộ hoa sứ giả, tiểu tử ngươi phải lên tiếng trước mới phải!

      Truyền thống tốt đẹp của C đại: giặt đồ cho bạn , chép bài hộ bạn , hóa trang thay bạn bạn đăng ký môn học.

      Mặc dù Lạc Thiếu Thừa và Lê Duyệt còn chưa chính thức có quan hệ, nhưng ai bảo mập mờ như thế, hơn nữa y phục của Lê Duyệt bị bẩn, nghiêm túc mà cũng là “xuất phát do ”.

      “Tiểu Duyệt, em cùng Tiểu Phong tìm chỗ ngồi trước , tôi xếp hàng lấy cơm.” Doãn Phong vừa xong, Lạc Thiếu Thừa liền quay sang với Lê Duyệt, sau đó ngoan ngoãn xếp hàng.

      phải chứ … ta ? Từ trước đến nay chưa bao giờ thấy Lạc Thiếu Thừa lấy lòng nữ sinh bao giờ, lần đầu tiên thấy Lạc Thiếu Thừa chủ động như thế, Doãn Phong và Tiền Tần có chút dám tin. Còn đối với Lê Duyệt trong lòng nàng vô cùng khinh bỉ…

      Lạc Thiếu Thừa lấy cơm, ba người còn lại quay lại bàn. Bởi vì bàn có để quyển sách, nên vừa rồi họ ngồi đó nhưng cũng bị mất chỗ, Doãn Phong và Tiền Tần ngồi xuống tiếp tục ăn, Lê Duyệt thấy đó là hai quyển bài thi ngôn ngữ của C đại do Q đại xuất bản.

      “Các là kỹ viện? Ách … ý tôi là khoa máy tính…” nhịn được liền mở miệng hỏi.

      “Đúng vậy, hai người chúng tôi học ở đấy! Quen tên lấy cơm kia lúc chơi bóng rổ, cậu ấy là hậu vệ hiếm hoi của trường.”

      “Mặc dù Tiểu Lạc có nhiều khuyết điểm, nhưng nếu về việc khống chế sân đấu cậu ấy rất giỏi, huấn luyện viên rằng, sau khi cậu ấy rời có người thứ hai làm được như vậy, đáng tiếc …”

      Con trai khi nhắc đến môn thể thao thích của mình cũng giống như khi con về y phục, thao thao bất tuyệt, lúc học trung học Lê Duyệt có người bạn tốt là đội phó đội bóng rổ nữ, cho nên đối với bóng rổ mặc dù biết nhưng cũng đến nỗi biết gì.

      So sánh vóc dáng với bạn học, Lạc Thiếu Thừa có vẻ kém hơn chút, quả thể đảm đương được vị trí trung phong; chiều cao đủ để giành bóng, cũng thể làm tiên phong được, như vậy lựa chọn trở thành hậu vệ … quả là phù hợp với cá tính hiểm của ta.

      Nghĩ tới đây, Lê Duyệt khỏi bật cười.

      Mặc dù biết vì sao Lê Duyệt lại cười, nhưng với kinh nghiệm tán bao nhiêu năm nay, ít nhất Doãn Phong cũng đoán được em ấy có hứng thú với đề tài này, vì vậy ta ngừng :

      “Đúng rồi, Tiền Tần là tiên phong, là hậu vệ! Muội muội lúc nào rảnh có thể đến xem chúng ta chơi bóng , khi chơi bóng cũng tương đối đẹp trai… Thuận tiện giới thiệu cho những người khác…”

      Lê Duyệt cảm thấy chuyện với hai người này hợp hơn nhiều so với chuyện cùng Lạc Thiếu Thừa, nhưng nàng muốn dính líu nhiều với Lạc Thiếu Thừa, cho nên… Khi nàng định từ chối, Lạc Thiếu Thừa trở lại.

      “Tiểu Duyệt, đây là bạch khảm kê mà em vừa gọi…” ta đặt đĩa thức ăn trước mặt Lê Duyệt, thản nhiên ngồi xuống cạnh Lê Duyệt.

      “Ngươi trở lại, chúng ta chuyện bóng rổ, gọi bọn Nhiếp Hiên và Địch Dương, khi nào đấu trận .”

      “Đúng vậy, nếu chơi trận, chờ mọi người nghỉ rồi khó mà tìm được.”

      Hai người trong lúc kích động thấy ta trở lại, lập tức cầu.

      “Được, các ngươi chọn thời gian , tôi lúc nào cũng rảnh.” Lạc Thiếu Thừa dứt khoát trả lời, nghĩ đến muốn vận động gân cốt chút. Dừng chút, liền mỉm cười quay sang mời Lê Duyệt: “ Khó được hôm tôi chơi bóng, Tiểu Duyệt, em cũng đến xem … Muội muội mới của ta, lần đầu tiên ca ca mời, em chắc từ chối chứ?”

      “Tôi cũng muốn tới, nhưng sắp có kỳ thi, tôi cần phải chuẩn bị…” Lê Duyệt giống như rất tiếc .

      phải là môn ngôn ngữ C sao, ngày mai tôi giúp em ôn tập, đảm bảo 90! Đúng rồi, đưa sách của hai ngươi cho tôi ….” Lạc Thiếu Thừa đưa tay với sách. Lời này và động tác này, thể nghi ngờ mục đích tìm sách của .

      ra là muốn tìm sách cho nàng…. Nghe đến đây, hai người còn lại bừng tỉnh, để đũa xuống, đưa sách cho , ánh mắt nhìn ta đầy ý.

      “Tiểu Duyệt, tôi giúp em mượn sách, em đến xem trận bóng coi như là công bằng!” Lạc Thiếu Thừa nhận sách, đặt ở cạnh Lê Duyệt.

      Thấy ta vậy, khoảng thời gian ngắn, nàng biết phản bác kiểu gì, đành lẩm bẩm : “Tôi cố gắng …. Nếu có gì phát sinh ….”

      Lúc này Doãn Phong bỗng cảm thấy: ra khéo đến mức đổi trắng thay đen, mặt dày như Tiểu Lạc mới là cao thủ tán , boss cao thủ ….

      “Đúng rồi, áo của em…” Thấy ba người phản đối, cúi đầu ăn cơm của mình, Lạc Thiếu Thừa lên tiếng: “Tiểu Duyệt, em yên tâm tôi phụ trách…” Ngữ điệu vô cùng giống với hiệp khách sau đêm ăn sạch mỹ nữ, sáng hôm sau ăn mặc chỉnh tề trước khi còn để lại câu.

      “Phốc ----- lời này … Tiểu Lạc, công lực làm người khác giật mình của ngươi càng ngày càng lợi hại.” Doãn Phong thiếu chút nữa là phun hết ra.

      “Khụ! Lão tử nên ăn cơm lúc ngươi chuyện, khụ ….” Tiền Tần càng thêm thảm, trực tiếp bị sặc.

      Lê Duyệt tặng cho ta cái nhìn xem thường, “Trời lạnh, cũng phiền tới ngươi giặt hộ, phí giặt khô có 30 đồng tôi trả được!”

      “Nga, là tôi tính toán phải, hôm nay trời lạnh, em có thể bị cảm lạnh, hay là tôi cùng em về phòng thay đồ, em đưa tôi quần áo bẩn là được… Quần áo dính dầu mỡ thế này, tiệm giặt giặt sạch đâu..” Lạc Thiếu Thừa tiếp tục bám lấy.

      “Muội muội, em đưa quần áo cho hảo ca ca của em giặt ! Tiệm giặt quần áo bây giờ làm ăn được tốt lắm.” Lời này của Doãn Phong ủng hộ Lạc Thiếu Thừa giặt quần áo cho con .

      “Khụ! Nếu ta tự xung phong nhận việc, em có thể đưa cả quần áo của các bạn cùng phòng cho ta giặt cũng được!” Tiền Tần cũng có ý tốt.

      Lê Duyệt bị những lời của họ làm ngạc nhiên, đầu năm nay nam sinh chuyện đều như vậy sao? Hơn nữa còn là nam sinh độc thân bưu hãn của C đại? Trong đầu liền tưởng tượng ra hình ảnh Lạc Thiếu Thừa giặt quần áo, nàng liền bật cười.

      “Muội muội em cười rồi, chuyện này thống nhất như vậy ! Tiểu Lạc, ngươi đưa muội muội về phòng đổi quần áo! Chúng ta về phòng trước!” Đúng lúc này, Doãn Phong liền đưa ra quyết định, vỗ vỗ Tiền Tần ý bảo ta cùng mình tránh . ta nghĩ thầm: kí túc của nam sinh và nữ sinh cùng hướng, ta và Tiền Tần ăn xong, nên làm kì đà cản mũi Tiểu Lạc. Mặc dù mình phong lưu nhưng nữ nhân của huynh đệ thể đụng, đặc biệt là nữ nhân của Tiểu Lạc …

      Lạc Thiếu Thừa rất vừa lòng với tự giác của các huynh đệ, vui vẻ phất tay tiễn chiến hữu .

      Cũng lâu sau, Lê Duyệt ăn xong bữa tối, cầm sách muốn đứng dậy, Lạc Thiếu Thừa cũng đứng dậy theo. Lê Duyệt ra khỏi phòng ăn, ta cũng theo sát.

      “Lạc Thiếu Thừa, rốt cuộc muốn gì?” Lê Duyệt liền dừng lại. Nàng ghét nhất là có dính dáng với những người này.

      phải vừa sao, cùng em về phòng ngủ!” Lạc Thiếu Thừa trả lời cách rất hiển nhiên.

      cần, quần áo tôi tự giặt, về nhà .” căn bản tin ta tự dưng lại tốt bụng muốn giặt đồ hộ , động cơ của ta chắc chắn tốt đẹp gì.

      “Quân tử nhất ngôn! Quần áo vốn là do làm bẩn, tất nhiên phải tự tay giặt rồi! Tiểu duyệt, em cần phải ngượng ngùng…” Lạc Thiếu thừa cười , thấy Lê Duyệt vẫn đứng im cau mày nhìn , liền đem áo khoác của mình cởi xuống, khoác lên vai Lê Duyệt, “Quần áo bị bẩn đẹp, em mau che ! Duyệt đại tiểu thư, giờ có thể chưa?”

      Lê Duyệt vội vàng đem áo khoác trả lại cho Lạc Thiếu Thừa, “Trời lạnh, mặc , bị cảm lại bắt đền tôi! Tôi để ý nhiều đến quần áo….”

      Khi hai người nhường qua nhường lại, đột nhiên Lê Duyệt thấy bóng người quen thuộc, khiến giật mình – chủ nhiệm khoa.

      Lê Duyệt định dùng hết sức để chạy trốn, Lạc Thiếu Thừa lại lên trước chào hỏi: “Thư a di buổi tối tốt lành.”

      “A, tiểu Thừa về rồi à! Ai, càng lớn càng đẹp trai! Thành tích cũng tốt! Mấy ngày trước ta còn bảo tiểu Đông phải học hỏi con nhiều đây!” Chủ nhiệm khoa vừa thấy Lạc Thiếu Thừa, thiếu chút nữa là nở hoa mặt.

      “Nào có, nào có, mọi người cứ khen quá, con dám nhận…. Thư a di chăm sóc tốt, người càng ngày càng đẹp… ra thành tích của tiểu Đông cũng tốt mà, Thư a di quá khiêm tốn…” Lạc Thiếu Thừa cũng vui vẻ trả lời.

      “Chủ nhiệm hảo!” Thấy thể tránh, Lê Duyệt đứng cạnh Lạc Thiếu Thừa thể làm gì khác là lên tiếng chào hỏi.

      “Di? Đây là… Lê Duyệt a! Đúng rồi, thành tích tốt nhất của khoa tài chính, Uông lão sư vừa rồi rất khen ngợi em….”

      đợi Lê Duyệt trả lời, Lạc Thiếu Thừa chen vào: “Tiểu Duyệt, thành tích của em tốt vậy sao… Sau này mong Thư a di chiều cố em ấy nhiều hơn…”

      Chủ nhiệm khoa vừa nghe xong, ánh mắt quan sát hai người, thấy Lê Duyệt cầm áo của Lạc Thiếu Thừa, liền cười tiếng, câu đầy ý: “Ánh mắt của Tiểu Thừa quả tệ….”

      Lê Duyệt chợt yên lặng.

      Sau khi hai người lời chào với chủ nhiệm khoa xong, Lê Duyệt mới ý thức được cửa phòng ăn là nơi thể đứng lâu. Vì vậy giận dỗi ném áo của Lạc Thiếu Thừa về phía ta, mình về phía trước.

      “Tiểu Duyệt, tức giận?” Lạc Thiếu Thừa mặc áo lại rồi đuổi theo .

      Biết còn hỏi! Lê Duyệt để ý đến ta, tiếp tục về phía trước.

      “Tiểu Duyệt..” Dù Lê Duyệt có nhanh hay chậm, Lạc Thiếu Thừa cũng bám theo bên cạnh.

      “Lạc Thiếu Thừa, muốn diễn trò tìm các khác , tôi có hứng thù đùa với , cũng muốn trở thành đề tài cho người khác bàn tán!” Lê Duyệt tức giận nghiêng đầu trừng , giờ chỉ có hai người bọn họ, nhất định phải cho ràng.

      “Em hiểu lầm rồi, tôi…”

      có hiểu lầm gì cả, trong lòng có tính toàn gì chính nhất! có biết tôi ghét nhất là những người thái độ ràng ? như vậy, tôi muốn quan tâm đến những chuyện linh tinh như thế!” ràng là tự với mình giống chị , kết quả đàng làm nẻo…. Người như vậy, lật mặt với ta cũng đâu có sao! Quan hệ giữa nàng với ta vốn tốt đẹp gì, phải nay từ đầu vậy sao….

      “Tiểu Duyệt….” Bị nhìn ra ý đồ, Lạc Thiếu Thừa có chút chột dạ.

      “Tôi lên trước, dám theo xem!” Nhìn thấy cửa kí túc ở trước mặt, Lê Duyệt để lại câu, liền nhanh chóng lên.

      “Vậy, tôi đợi ở dưới này…” Lạc Thiếu Thừa nghĩ Lê Duyệt lại tức giận như vậy, trong lòng cảm xúc rất phức tạp, nhưng biết nếu như cứ như vậy rời , dù là kế hoach của hay là quan hệ giữa bọn họ, có lẽ thể níu kéo….

      Vì vậy, Lạc đại thiếu gia cứ như vậy giữa mùa đông, đứng trước cửa kí túc chờ mỹ nhân.

      Lạc Thiếu Thừa, tôi cũng ngu như vậy, muốn làm gì làm, cũng chỉ là diễn theo kịch bản thôi…. Để cho cái thời tiết lạnh lẽo này làm tỉnh táo chút, đem cái ý tưởng hoang đường của ném ra sau đầu…

      Lê Duyệt trở về phòng ngủ, thay áo khoác sạch , đứng ban công, nhìn bóng dáng của Lạc Thiếu Thừa đứng dưới tuyết, tức giận trong lòng vẫn chưa tan .

      Đáng tiếc, đánh giá thấp sức ảnh hưởng của thành viên của đảng 4P của C đại đối với nữ sinh, lần này giúp Lạc Thiếu Thừa tạo đề tài vô cùng oanh động.

      “Lạc Lạc đáng thương… Là cái nữ nhân nào lại để cho Lạc thiếu phải chờ lâu như vậy…” Võ Mai ở phòng bên cạnh đứng ở ban công bên cạnh, cũng đứng nhìn Lạc Thiếu Thừa ở dưới.

      “Lạc thiếu vậy mà cũng phải chờ con , hiếm có, nhưng kia cũng biết quý trọng!” Các ở kí túc đều chạy ra để thưởng thức trai đẹp.

      Thời gian Lạc Thiếu Thừa đứng ở dưới, phát ra các muội muội xuất ngày càng nhiều…. Sau đó, có muội muội chạy đến tỏ tình…

      Tất nhiên là Lạc Thiếu Thừa lịch từ chối, sau đó điện thoại của Lê Duyệt liền vang lên.

      Thấy phía lên hai chữ “Hồ ly”, Lê Duyệt lập tức bấm từ chối, sau đó nhấn nút gửi tin nhắn vừa soạn xong: “Nhìn đợi dưới trời lạnh cũng đáng thương, mà trời lạnh như vậy, tôi muốn xuống dưới, chuyện quần áo coi như xong, tự về .” Được rồi, nhìn ta đứng dưới chịu gió lạnh thổi trận, ngoài ra ta còn mượn giúp hai cuốn sách, cơn giận của cũng tiêu mất phần….

      Sau đó, nhận được tin nhắn của Lạc Thiếu Thừa: “Em đem quần áo bẩn xuống đây, sau đó tiếp.” vội vàng trả lời: “ cần.”

      Vì vậy hai người mượn tin nhắn để chuyện, gửi qua gửi lại mấy lần, các nữ sinh của kí túc chỉ thấy Lạc đại soái ca cúi đầu nghịch điện thoại ngừng..

      “Nếu em có thể ném từ xuống, tôi tiếp được, hoặc em có thể nhờ bạn cùng phòng mang xuống?”

      “…Tôi cần phải nhọc công.”

      “Hoặc là tôi trực tiếp nhờ bạn học dưới lầu lên lấy?”

      dám.”

      “Tôi có gì dám.”

      “..Nếu muốn giặt buổi học ngày mai tôi mang đến cho.” Sau lúc nhắn qua nhắn lại, Lê Duyệt liền thỏa hiệp, nghĩ: Ngày mai phải gặp tên hồ ly kia còn hơn bậy giờ xuống gặp ta dưới ánh mắt nhiều người như thế này.

      muốn, quần áo dính dầu mỡ như thế tốt nhất là nên giặt luôn…” Lạc Thiếu Thừa được tiện nghi còn khoe mẽ, quyết đuổi đến tận cùng.

      “Tiểu Duyệt, tại sao lại xuống?”

      “Ca ca, muốn chăm sóc cho muội muội như vậy, muốn giặt đồ cho muội muội, tôi làm sao có thể làm phật ý a… chờ, tôi xuống!” Lê Duyệt nghiến răng nghiến lợi. Đối với hồ ly, thể mềm lòng!

      Nàng cầm lấy áo khoác bị bẩn, bất đắc dĩ xuống lầu, đến bên cạnh Lạc Thiếu Thừa, “ ngại quá, khiến cho phải chờ lâu…” Cầm áo đưa cho ta, hồ ly đáng chết, lại bị bẫy lần nữa!

      “Tiểu Duyệt, lần sau thay quần áo phải nhanh lên chút, trời lạnh, nếu bị cảm tốt…” Lạc Thiếu Thừa nhận lấy áo khoác, dặn dò. Giống như phải chờ lâu như vậy chỉ bởi vì Lê Duyệt thay quần áo mà thôi.

      “Cảm ơn nhắc nhở, ta chú ý! tiễn!” Lê Duyệt ngẩn ra, cái tên hồ ly này, diễn trò cũng cần diễn toàn bộ vậy sao? Chẳng lẽ ta biết lời này gây ra phản ứng rất lớn sao! dứt khoát phẩy tay , xoay người trở về, nhủ thầm: lần này nhất định bị những nữ nhân kia tra hỏi… Hồ ly thối, tôi chỉ muốn yên lặng mà sống, tất cả là do phá hỏng!!!
      Last edited: 20/4/15
      ly sắcTôm Thỏ thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: Nhân bức hôn (thượng)

      Lê Duyệt trở lại phòng ngủ, quả nhiên bị những người khác ở gần phòng tới xem náo nhiệt, bắt "Thẳng thắng được khoan hồng, kháng cự bị trừng trị", đành phải đem Đối Doãn Phong cùng Tiền Tần là "Chúng tôi có quan hệ thân thích" với các lần nữa, đến việc áo khoác kia được giải thích thành: "Chị nhà họ Lạc hôm nay mặc quần áo mỏng nên bị lạnh, kêu Lạc Thiếu Thừa tìm mượn quần áo, nhất thời biết nên lấy cái nào là tốt, kết quả phải để cho soái ca chờ lát". xong hết lần, nhóm người MM tuy tin những lời này, nhưng căn cứ vào việc Lạc Thiếu Thừa chưa bao giờ xuất ở cửa nhà trọ sáu này, chưa kể trước chưa bao giờ chờ , mà thể tưởng tượng được Lạc Thiếu Thừa là vì phải giúp giặt quần áo, cho nên việc này trước tiên giải quyết được nên phải tạm chấm dứt.

      Người ngoài giải tán, đem quyển sách tài liệu ngôn ngữ C đưa cho Trịnh Sơ Du cùng Lâm Ngữ Hân xong, Lê Duyệt cuối cùng cũng thở phào nhõm, mở máy tính, vào Tiên Ma. Ngày mai muốn bắt đầu ôn tập tốt, cho nên đêm nay để cho lại chơi cho ....

      Thích khách cấp 30 có thể gia nhập ám sát đồng minh, tuy hệ thống phân phối tương đối công bằng, nhưng chỉ cần nhốt vào đánh bên trong, cơ hội điều tra mọi chuyện được rất nhiều, về sau con đường lấy tin tức trò chơi được nhiều. Mà này Thành Hoang Minh Nguyệt, trải qua giúp đở của Áo Trắng Ngự Phong cùng với những người khác trong miếu hòa thượng, thăng đến cấp 28. Tiến đến mục tiêu rất gần....

      Lê Duyệt login, lại chán nản phát Áo Trắng Ngự Phong chưa lên (lúc này tuyến của Lạc Thiếu Thừa ở là phòng giặt đồ...), mà người trong miếu hòa thượng cũng ít, tự mình luyện cấp quá chậm, vì thế, quyết định xử lý chuyện vẫn đặt trong lòng hai ngày nay, tìm Hắc Dực Xa, du châu gặp Hoa Ấm Say Rượu.

      Du Châu là đại thành thứ chín trong Tiên Ma, bình thường cấp 40 trở lên tụ tập dạo chơi ở đó, bày quày trao đổi vật phẩm, bổ sung thương khố, hoặc là ... chuyện phiếm. Mà thợ thủ công đệ nhất Cửu Châu, hang ổ của Hoa Ấm Say Rượu, ở Du Châu.

      Tiên Ma liệt truyện vẫn chịu thuật nghiệp chuyên về tư tưởng, đem kỹ năng điều chế thuốc phân cho dược sư giúp đỡ Thiên Sư, kỹ năng bào chế độc Dục Cổ (con sâu độc nhất) phân cho dược sư trong Ma Sư, nhạc công vũ nương vì giá trị sức quyến rũ cao nên so với các nhân vật khác đến cửa hàng lấy giá thấp rất nhiều, đến như luyện đào khoáng lại tự mở mộ kỹ năng thợ thủ công. Kỳ đây là thiết lập thử nghiệm tự công khai liền mất ít thói quen tại trong Võng du người công kích giúp đỡ người chơi dùng ngòi bút làm vũ khí, nhưng biết vì sao vẫn bị phát là giả kiên định đẩy xuống dưới.

      Người mạnh mẽ đời rất nhiều, người chân chính quyết tâm tới chỉ luyện kỹ năng càng ít hơn, xét thấy trò chơi này cho phép công kích hệ kiếm khách đao khách với thích khách giúp đỡ nhau luyện kỹ năng, cho nên có rất nhiều người nhất là mở cái cửa hiệu chơi đùa, hiếm khi có người nghiêm chỉnh chuyên tấn công thợ thủ công, mỗi ngày lấy việc tìm bảo thạch luyện thành tinh quáng.

      Hoa Ấm Say Rượu là ngoại lệ. Từ ngày đầu tiên lên trò chơi, chỉ luyện kỹ năng thợ thủ công, chỉ làm công việc thủ công, làm bất cứ cái gì khác, mỗi ngày thường lui tới các rừng sâu núi thẫm, khai thác tài liệu, muốn canh giữ bên cạnh lò cao luyện hợp thành, cầm cái cây búa luyện lên cấp... Tóm lại, kiếp trước Hoa Ấm Say Rượu nhất định có duyên với Lỗ Ban, họ Hoa tại Tiên MA ngày, đệ nhất danh hiệu tiên hạ rơi vào trong tay người khác.

      Có người đây đơn thuần là do thủ công quá ít, cạnh tranh mạnh, nhận ra người họ Hoa lại phải vậy, họ Hoa trong Võng Du, cho tới bây giờ là quý danh, tới bây giờ chỉ luyện kỹ năng rèn, tu bổ, tương khảm đào quáng, mà bình thường họ Hoa kia hao phí trong trò chơi khi đó đến 1/3 giai đoạn, ta dễ dàng lộ diện, đến giữa giai đoạn 1/3 ở Đại Thành Thị Lý phồn hoa mở cửa hàng, đến sau giai đoạn 1/3 chỉ làm cao thủ buôn bán, lại chơi chán liền diệt sạch trang bị rồi rời , bất luận trò chơi nào chơi nhiều nhất cũng hơn nữa năm...

      Họ Hoa là nhân vật truyền kỳ, chỉ tồn tại ở Tiên Ma, có giang hồ liền có họ Hoa, <Sáng Thế hỗn đuộn> công nhận trang bị làm được tối ưu --Hoa Ấm Say Rượu, <Thịnh ThếThiên Hạ> Quỷ Thủ sever Thanh Lưu cực kỳ mạnh --Hoa Ấm Say Rượu, <Loạn Đường> người xuất thủ trang bị cực mạnh -- Hoa Ấm Say Rượu...

      Ví như thị trường có cái trào lưu chủ yếu chưa bị tranh chấp, nhất định là vì ID 'Hoa Ấm Say Rượu' bị người qua đường cướp đoạt, họ Hoa ta chơi trò chơi đổi tên ngồi đổi họ, trước chẳng muốn đụng chạm.

      Cho nên, " trang bị tìm họ Hoa, họ Hoa xuất phẩm, nhất định thuộc tinh phẩm" Trang phục đẳng cấp có logo Hoa Ấm Say Rượu, là mộng tưởng của nhân sĩ giang hồ.

      Tìm Hoa Ấm Say Rượu làm trang bị, Tam Giáo Cửu Lưu đều có, họ Hoa an lại tự nắm giữ có tài, thường từ chối bán. Mua trang bị của là muốn có RP, tóm lại câu, họ Hoa xem vừa mắt, liền buôn bán, nếu đổi tên trở lại ... Xét thấy bình thường trang bị cực phẩm cùng cao thủ đứng đầu có quan hệ, cho nên họ Hoa tự mình tranh đấu cũng được, kết giao bạn bè rất rộng, trong đó thiếu những người có công kích siêu cao và kỳ dị, mới lại gì cũng có... Mà ác ý chém giết người chỉ chơi đùa-- thợ thủ công, tội ác lại tăng lên gấp ba, giết người chơi thợ thủ công rớt xuống rất nhiều vật phẩm. Cho nên họ Hoa tính tình đùa giỡn, bình thường chẳng giám thở mạnh với người khác, nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ, Cửu Lê Nguyệt Lạc từng đánh đuổi đập tan người trận... Đến nỗi chuyện xưa nữ vương họ Đoàn cứu Lỗ Ban cũng nhiều lời, tóm lại Cửu Lê Nguyệt Lac có ân cứu mạng Hoa Ấm Say Rượi, vẫn là đầu Hoa Ấm Say Rượu có chút vật phẩm hi hữu.

      Mà Hoa Ấm Say Rượu mặc dù tôn sùng Cửu Lê Nguyệt Lạc làm tri kỹ, cũng biết Thành Hoang Minh Nguyệt. Cuối cùng Thành Hoang Minh Nguyệt vẫn là dùng lại Cửu Lê Nguyệt Lạc, liền trở thành việc Lê Duyệt phải suy nghĩ.
      Nhìn theo thói quen của Cửu Lê Nguyệt Lạc, trang bị tương đối khủng, dùng qua ít thứ đều là đánh hạ có thể tín là trang bị cực pẩm do Hoa Ấm Say Rượu khéo tay làm nên... Mà căn cứ vào nhiều người hỗn tạp ở thành Du Châu, Cửu Lê Nguyệt Lac nếu độc ác xuống bắt lên tuyến thời gian, tự nhiên giữ lời làm bại lộ mục tiêu... Cho nên, tâm lý đấu tranh ngắn ngũi vài giây, Lê Duyệt quyết định thân Thành Hoàng Minh Nguyệt cho Hoa Ấm Say Rượu thấy, để sau này quang minh chính đại xin trang bị khích khách.

      Tiên Ma cố gắng thể cuộc sống thời xưa càng chân hơn, cho nên người vui chơi muốn thêm người khác làm bằng hữu, phải cùng online với nhau, mà lại cùng tiếp xúc. Dùng GM mà : Chính như vậy, xin mời đứng đối diện chuyện. Cho nên Thành Hoang Minh Nguyệt bỏ thuấn di phù, bị hệ thống truyền tống đến của thành Du Châu. nghĩ lúc này, ở cạnh cửa thành để cho nhìn thấy ID quen thuộc, khỏi sửng sốt, cái ID này là: Ám Dạ Huyết Hải...

      Mắt thấy Ám Dạ đứng bên cạnh mấy tên khích khách, Lê Duyệt theo bản năng nhìn chăm chú vào nội dung cuộc chuyện trước mắt, xem biết, vừa nhìn giật mình:

      [Tán gẫu gần] Bỉ Ngạn Trà Hoang Phí: Ám Dạ Huyết Hải, bản đại gia nhìn trúng cậu, muốn thu cậu làm nam sủng cuối cùng! (nam sủng này ko biết dịch sao cho đúng ý của nó nên mình để nguyên nha )
      ly sắcTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :