1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

GIẢ QUAN HUYỆN ĐẤU ĐỊA CHỦ - Tự Thủy Vi Lam [12/188]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 2: Thu nhận tiểu khất cái.

      "Tiểu... Công tử, người xem người chết có biến thành quỷ hay ?" Nha hoàn Tiểu Tứ đứng ở ngoài tường nhà địa chủ Vương cùng với Tiếu Sắc, lo lắng .

      Tiếu Sắc gì, ria mép dính hai bên, ăn mặc giống nông dân, dựa vào cây đại thụ bên ngoài nhà địa chủ Vương, trong tay cầm hai cái bánh bao, thỉnh thoảng uống nước trong bình hồ lô.

      Lúc này trong viện nhà địa chủ Vương truyền ra thanh hòa thượng gõ mõ niệm kinh, còn có tiếng khóc bi ai.

      Tiếu Sắc lau miệng, lúc này mới : "Người chết như đèn cạn dầu, thành tro bụi, lấy đâu ra quỷ? có quỷ chẳng qua là người trần hù dọa mình mà thôi, chỉ có người trong lòng có quỷ, mới có thể sợ quỷ. Nếu em làm chuyện trái với lương tâm sợ nửa đêm ma gõ cửa!"

      Phá án tử cần phải điều tra ngầm, phải chỉ ngồi ở công đường phỏng đoán, cho nên Tiếu Sắc cải trang, mang nha hoàn Tiểu Tứ cùng tới Vương Gia Trang.

      Đúng lúc này cách đó xa, tiểu khất cái nhìn bánh bao trong tay Tiếu Sắc, nuốt nước miếng. Tiểu khất cái hận thể vươn cái tay tới, ta đói bụng. là đồ ăn của Tiếu Sắc quá thơm.

      Tiếu Sắc vừa mới quay đầu liền thấy tiểu khất cái bẩn thỉu, tiểu khất cái liếm môi khô khốc của mình, vẻ mặt mong chờ nhìn Tiếu Sắc, cuối cùng đáng thương : "Công tử, người hãy thương ta! Ta rất đói bụng. Chỉ cần công tử thưởng cho ta cái bánh bao, ta có thể đem chuyện ta biết cho công tử."

      Tiếu Sắc có hứng thú với tiểu khất cái bẩn thỉu này. Khẩu khí của tiểu khất cái này rất lớn, nghĩ thầm tiểu khất cái có thể biết được rất nhiều chuyện, vì thề liền đưa bánh bao cho tiểu khất cái. Tiểu khất cái cầm bánh bao, hai ba miếng ăn hết vào bụng. Bởi vì ăn quá nhanh nên bị nghẹn.

      Tiếu Sắc cười bất đắc dĩ, đem nước trong bình hồ lô đưa tới. Tiểu khất cái tiếp nhận hồ lô, uống "Ừng ực" vài ngụm, lúc này mới tốt hơn.

      Tiếu Sắc mở miệng : ", đổi chỗ ngồi, đem những chuyện ngươi biết cho ta. Nếu lời của ngươi hữu dụng, chừng ta thưởng lớn cho ngươi." Vì thế tiểu khất cái mang chủ tớ Tiếu Sắc tới miếu thổ địa cũ nát ở Vương Gia Trang.

      "Công tử, có phải người đến tra án tử hay ?" Tiểu khất cái mở miệng , nhìn dung động mặt Tiếu Sắc, tiểu khất cái nhanh nhạy tiếp: "Ta nhận ra được , là tiểu thư đồng bên cạnh Huyện thái gia." Tiểu khất cái dùng ngón tay đen thui, chỉ chỉ tiểu nha hoàn Tiểu Tứ.

      " ! Ngươi biết cái gì?" Tiếu Sắc biết tiểu khất cái chỉ nhận ra Tiểu Tứ, nhận ra mình, lúc này mới yên lòng.

      "Ừm, ta biết địa chủ Vương loạn luân với tức phụ , bị lão bà ghen tị của biết được. Vì thế lão bà địa chủ Vương tra tấn tức phụ mình đến chết. Sau khi nhi tử của địa chủ Vương biết, liền bao giờ thích nàng dâu mình.

      Sau đó, lão nương bày mưu hạ kế, lại cưới biểu muội mình làm thiếp. Về phần tức phụ của địa chủ Vương chết như thế nào ta biết. Dù sao lúc đó trời tối, ta chỉ nhìn thấy hai người khỏe mạnh mang thi thể ném xuống sông." Tiểu khất cái mở miệng .

      Tiếu Sắc nghe tiểu khất cái xong, hai mắt sáng ngời. Ngày đó vừa nhìn thấy địa chủ Vương, nàng liền cảm giác được địa chủ Vương có chỗ thích hợp. Nhìn bộ dáng địa chủ Vương, giống như nhìn thấy được Giả Trân trong <Hồng Lâu Mộng>. Lúc Tần Khả Khanh chết, Giả Trân cũng giống như địa chủ Vương, vừa khóc vừa kêu thương tâm.

      Sau đó trong lòng Tiếu Sắc có ý định, tiếp tục : "Haizz, ngươi còn biết cái gì? Có thể ra, nếu công tử ta cảm thấy ngươi hữu dụng, sau này ngươi có thể theo ta chừng!"

      Khất cái vừa nghe thấy vậy lập tức tỉnh táo, sau đó cắn chặt răng nghĩ thầm: Vì cơm no sau này nên liều mạng. Tiểu khất cái dùng ngón tay sờ sờ mũi, lúc này mới : "Được, ta đem mọi chuyện ta biết cho công tử." Vì thế tiểu khất cái bắt đầu thao thao bất tuyệt.

      " tại Nam Triệu Quốc của chúng ta do Ung Đế Mộ Dung Hướng cầm quyền. Vị Ung Đế này ngu ngốc. qua thời kì trẻ tuổi, tại tuổi càng lớn càng vô đạo.

      Trong triều gian thần lời khó nghe, trung thần lương thiện khổ thể hết. Mỗi ngày Ung Đế chỉ biết sủng hạnh Phương quý phi trong cung. Nghe năm nay Phương quý phi hai mươi lăm tuổi. Mà Ung Đế Mộ Dung Hướng gần 55, có thể làm gia gia của Phương quý phi.

      Nhưng mà, tại trong triều chỉ có duy nhất Sở Vương gia là có thể trị được Ung Đế. Hai người biết vì sao ?" Tiếu khất cái cố ý mở lời.

      Tiếu Sắc làm tiểu khất cái thất vọng, mở miệng hỏi: "Vì sao Hoàng thượng lại sợ Sở Vương gia?"

      Tiểu khất cái khoe khoang : "Bởi vì tiên đế Nam Triệu Quốc là Thuận Đế Mộ Dung Thành từng ban cho Sở Vương phủ cái roi đánh vương. Có thể đánh hôn quân, đánh nịnh thần. Có thể đánh chết, cần chôn.

      Thuận Đế Mộ Dung Thành là gia gia của Ung Đế Mộ Dung Hướng. Năm đó Sở Vương gia cưới muội muội của Thuận Đế. Khi đó Sở Vương gia là thần tử Thuận Đế tín nhiệm nhất. Vốn dĩ là muội phu của mình, đều là người nhà. Đương nhiên thịt phải thối trong nồi, nước phù sa chảy ruộng ngoài.

      Nhưng mà, năm đó còn có Định Quốc Hầu phủ hiển hách. Lam Hầu gia mới là người lợi hại nhất. Lam Hầu gia cùng trưởng công chúa cùng nhau lớn lên như tỷ đệ, tình cảm rất tốt.

      A, chính là muội muội của Thuận Đế trưởng công chúa Mộ Dung Y, lúc ấy vì tránh thoát Lưu thái hậu hãm hại. Khi còn từng được phụ thân Lam Hầu gia trộm ôm ra khỏi hoàng cung, cho nên mới cùng Lam Hầu gia cùng nhau lớn lên từ . Thuận Đế còn ban cho Lam Hầu gia kim bài miễn tử, chỉ cần phải mưu nghịch, có thể miễn trừ ba lần tử tội.

      Hơn nữa Sở gia và Lam gia đều thừa kế tước vị. Nghe tại Lam Hầu gia có công lớn hơn chấn chủ, thể nào được Ung Đế tín nhiệm. thời gian trước Lam Hầu gia còn cáo lão hồi hương, Hoàng thượng chúng ta đáp ứng.

      Lam Hầu gia liền cáo ốm ở nhà, mặc kệ chuyện trong triều, càng ra lệnh cho thủ hạ ở Ô Y bang. Kết quả là ta liền theo sư phụ mật thám lưu lạc tới nông thôn. Mấy ngày hôm trước sư phụ ta đến trấn , còn chưa trở về. Bây giờ chỉ có mình ta."

      " như vậy Ô Y bang các ngươi do Lam Hầu gia quản sao?" Trách được tiểu khất cái này biết nhiều như vậy. Tiếu Sắc nhìn thoáng qua tiểu khất cái, đột nhiên nảy ra ý hay.

      "A, ngươi tên là gì? Có nguyện ý theo ta , sau này nghe lời ta , giúp ta làm việc, hơn nữa phụ trách ăn ở." Tiếu Sắc nghĩ thầm bên cạnh có tiểu khất cái chuyện gì cũng biết cũng tồi.

      "Được, dù sao tạm thời ta có chỗ để . Chỉ cần phụ trách ăn ở, công tử bảo ta làm cái gì ta làm! Tiểu nhân tuyệt đối nghe lời. Sau này công tử cứ gọi ta Tiểu Ngũ." Tiểu khất cái cao hứng .
      sarah9x, lavender9xnb, shinbiah3 others thích bài này.

    2. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 3: Thăng đường thẩm án 1

      Edit: meowluoi.

      Tẩu tẩu Trương thị của Tiếu Sắc vừa nhìn thấy tiểu nhà mình mang về tiểu khất cái bẩn thỉu, thoáng nhíu mày. Vốn dĩ trong nhà đủ thu chi, tại thêm người, có thể tốt được sao?

      Tiểu khất cái biết nhìn sắc mặt người khác, vừa thấy phu nhân nhíu mày, lập tức mở miệng : “Phu nhân, Tiểu Ngũ ăn rất ít, cố gắng làm việc, tuyệt đối lừa dối! Ta, ta còn biết chút công phu, có thể làm hộ vệ cho ngài!” Vừa chuyện vừa duỗi cánh tay tráng kiện. Tiểu khất cái sợ phu nhân đuổi mình .

      Trương thị nhìn tiểu khất cái đáng thương, vẻ mặt mong đợi nhìn mình, trong lòng mềm xuống. Tiểu khất cái này mới hơn mười tuổi, quần áo người đơn bạc, nhìn trời càng ngày càng lạnh, đuổi hài tử còn như vậy , bị lạnh chết cũng đói chết.

      Người ta gieo nhân nào gặt quả ấy. Hy vọng mình thu nhận đứa này, có thể tích chút phúc cho trượng phu và người nhà, sau này có thể sinh cho tướng công nhi tử nối dõi tông đường.

      “Nếu vậy ở lại ! Trương thẩm bà dẫn tắm rửa, sau đó mang y phục cũ trước đây của tướng công sửa cho Tiểu Ngũ mặc. Tạm thời cứ ở sương phòng cạnh đại môn!” Tẩu tử Trương thị thở dài hơi, mở miệng .

      “Phu nhân, nô tỳ liền an bài.” Trương thẩm đáp.

      “Tạ ơn phu nhân, tạ ơn công tử!” Vẻ mặt tiểu khất cái hưng phấn theo Trương thẩm ra ngoài.

      “Tẩu tẩu, mỗi ngày tẩu cùng Trương thẩm, Trương bá làm đậu hủ, luôn lo lắng bán hết hư mất, bằng đem đậu hủ làm thành đậu khô và đậu hủ thúi. Chúng ta có thể làm để Trương bá bán ở huyện nha gần đây, gần cổng thành. Như vậy đỡ phải sau này thời tiết ngày càng lạnh, Trương bá vất vả đẩy xe rao hàng phố.

      Khi mùa đông thiếu đồ ăn, chúng ta có thể làm thêm ít giá đậu. Làm nhiều như vậy mình Trương bá mang được.” Tiếu Sắc làm sao nhận ra được tẩu tử nhà mình buồn rầu.

      Tẩu tử Trương thị nghe xong hai mắt sáng lên. Đúng vậy, tại có thêm Tiểu Ngũ, có thể cùng giúp Trương bá. Hai người bán phố cũng tồi. Trước đây trong nhà mình Trương bá lo liệu tất cả mọi việc. tại có thêm tiểu khất cái, chẳng phải có thêm người giúp đỡ đấy sao!

      “Tiểu , nghĩ tới muội suy nghĩ thấu đáo như vậy. Được rồi, liền nghe theo muội. Tẩu vẫn còn ít ngân lượng, hay là muội cầm thuê cửa tiệm, lát nữa bảo Trương bá mang theo Tiểu Ngũ làm.” Tẩu tử Trương thị nhìn tiểu nhà mình, vẻ mặt hưng phấn .

      “Tẩu tử, thuê cửa tiệm tẩu cần lo, tốt xấu gì ta cũng là quan phụ mẫu, thuê cửa tiệm dễ như trở bàn tay.” Tiếu Sắc nghĩ thầm làm Huyện lệnh cũng tồi, ít nhất vẫn có thể mượn.

      ___

      Chuyển sang ngày khác, Tiếu thái gia mang theo ba nha dịch bắt đầu thăng đường thẩm án. Đầu tức phụ địa chủ Vương được Lý bộ đầu mang theo người tìm trở về. Hóa ra đầu người bị ném vào trong cái giếng cạn.

      Biết được việc này là do buổi tối tiểu khất cái trèo tường vào nhà địa chủ Vương nghe được. Vì lưu lại ấn tượng tốt cho gia chủ, tiểu khất cái biểu khả năng của mình, chứng minh mình là người hữu dụng. Võ công của tiểu khất cái tồi, phi thân cái liền nhảy tới tường nhà địa chủ Vương, xoay người nhảy vào.

      Qùy công đường là địa chủ Vương và lão bà địa chủ Vương, nhi tử địa chủ Vương cùng với tiểu thiếp. Tiếu Sắc nhìn lướt qua dưới công đường, lúc này mới mở miệng : “Mấy người dưới công đường, đọc cho lão gia ta nghe khẩu hiệu hai bên đại đường trước .”

      Địa chủ Vương vừa nghe liền làm, mình ràng là khố chủ (người bị nạn), khi nào biến thành nghi phạm rồi? “Lão gia, ngài có lầm hay ? Chúng ta là nguyên cáo, sáng sớm hôm nay lão gia phân biệt trắng đen mang nhà chúng ta tới đây, đạo lý gì vậy?

      đường tới, lão gia hai lời, bắt chúng ta khẩu hiệu, quả thực là khinh người quá đáng! Ta bỏ vào rương công lý mười lượng bạc rồi đấy!”

      Tiếu Sắc nhìn vẻ mặt phục của địa chủ Vương, cười lạnh : “Địa chủ Vương, đây là quy định mới của bổn thái gia, phàm là người đến công đường đều phải đọc khẩu hiệu. Thế nào? Ngươi dám cãi mệnh lệnh của bổn thái gia sao?” Lúc mấy câu đó, trong lòng Tiếu Sắc vui vẻ, ha ha, rốt cuộc có thể trải nghiệm phen thẩm vấn phạm nhân.

      Địa chủ Vương thấy Huyện thái gia cương quyết, tuy trong lòng muốn, nhưng ông ta cũng biết quan huyện quản trong nhà mình có bà con thân thích làm quan ở triều, nước này thể uống, ông ta tình nguyện thầm: “Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị!”

      Sau đó lão bà địa chủ Vương, nhi tử, tiểu thiếp của nhi tử từng người đọc “Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị!”

      “Địa chủ Vương, Vương phu nhân, Vương công tử và vị tiểu nương tử kia nữa, các ngươi từng người ràng mọi chuyện? Hay là bổn thái gia cho bọn nha dịch đánh trận rồi mới ? Như vậy các ngươi mới có thể hiểu mười chữ này có nghĩa là gì.

      Bổn thái gia cho các ngươi biết, nếu thẳng thắn ra, bổn thái gia làm các ngươi đau đớn da thịt. Nếu cự tuyệt, lát nữa bị trượng đánh đừng có mà kêu đau.” Tiếu Sắc nhìn mấy người quỳ công đường mở miệng .

      “Lão gia, chúng ta có gì để , nếu lão gia có thể tìm được đầu người, như vậy người có thể tìm được hung thủ. Ngài muốn khổ chủ chúng ta cái gì?” Nhi tử địa chủ Vương .

      Tiếu Sắc nhìn thoáng qua nhi tử của địa chủ Vương, cười lạnh : “Được, thái gia cho các ngươi cơ hội nhưng các ngươi , như vậy để bốn thái gia thay các ngươi .” Lúc này dân chúng bên ngoài đến xem náo nhiệt hai mắt mở to, vểnh tai lên nghe.

      “Vương công tử, lúc thê tử ngươi bị chính phụ thân ngươi khí dễ, ngươi làm cái gì? Ngươi có từng vì nàng ấy lấy lại công đạo hay ? Ngươi có cố gắng bảo vệ nàng ấy hay ? Nàng chính là mẫu thân sinh ra nhi tử ngươi. Nhi tử ba tuổi của ngươi vô cớ mất tích, ngươi có từng phái người tìm hay ?

      Địa chủ Vương, ngươi là công công (ba chồng) nhiều lần xâm phạm tức phụ, ngươi có biết chữ thẹn viết như thế nào ?

      Đại Lưu thị, ngươi quản được nửa dưới của nam nhân nhà mình, cho nên tra tấn tức phụ đáng thương kia, trong lòng ngươi cảm thấy thoải mái ?

      Tiểu Lưu thị, ngươi vì muốn làm thiếp, châm ngòi thổi gió tìm người giết người, hãm hại làm nhục chủ mẫu và con vợ cả, trong lòng ngươi còn vương pháp hay ?” Tiếu Sắc dứt lời, mộc Kim Đường “Bang” tiếng vỗ lên bàn.

      Mọi người quỳ dưới công đường ngây ngẩn cả người, ngay cả dân chúng xem náo nhiệt cũng tránh khỏi khiếp sợ. Trong ngoài công đường im ắng lạnh ngắt như tờ!
      sarah9x, Hằng Lê, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    3. Vân Trần xx

      Vân Trần xx New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0

    4. NGÂN TRÚC

      NGÂN TRÚC Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      46
      Hố mới của Meowluoi, nghe có vẻ hấp dẫn, mong được đều đặn đọc chương mới.
      Hằng Lêmeowluoi thích bài này.

    5. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 4: Thăng đường thẩm án 2.

      Edit: meowluoi.

      Dân chúng đứng ở bên ngoài công đường xem náo nhiệt vây kín xung quanh nha môn. Bên trong đám người có vị nam tử trung niên, nhìn Huyện thái gia công đường bắt chéo hai chân, trong lòng sinh ra vài phần hứng thú, thầm nghĩ vài năm gặp Tiếu huynh đệ, trình độ thẩm án hình như ngày càng cao, khí thế làm quan cũng xuất ra rồi.

      Chỉ tiếc năm đó mình ở Vạn Sơn, nhưng mà cũng may thân thích giới thiệu làm sư gia Phong Huyện. Nam tử trung niên cảm thấy Tiếu huynh đệ có chỗ đúng, nhưng thể ra được chỗ nào.

      Lúc này công đường, địa chủ Vương nhìn Huyện thái gia dám tin. Nhưng mà bị người khác bóc ra việc xấu trong nhà, trong lúc nhất thời nghẹn lời, xấu hổ đỏ bừng cả mặt.

      Lúc trước chính mình cũng muốn xâm phạm tức phụ, nhưng mà ngửi thấy hương vị dễ ngửi cổ tức phụ, sau đó mất tự chủ xâm phạm.

      Lão bà địa chủ Vương nghe xong lời Huyện thái gia , giống như lão tăng ngồi thiền mặt có biểu tình gì. Mà nhi tử địa chủ Vương hổ thẹn, đỏ mặt cúi đầu. Lúc này tiểu Lưu thị mặc kệ, lập tức hét lên.

      “Lão gia, oan uổng quá! Đại lão gia có chứng cớ gì có thể chứng minh là tiểu phụ hại chết Vạn thị chứ? Vạn thị chết có liên quan gì đến ta? Đại lão gia có bằng chứng đừng có vô cớ oan uổng người tốt!”

      Tiếu Sắc nhìn tiểu Lưu thị sống chết nhận, lạnh lùng : “Người đâu, mang nhân chứng và nguyên cáo vào!” Lúc này từ cửa hông công đường, nha hoàn ra, trong tay ôm hài tử ba tuổi.

      Nàng vào công đường, buông hài tử trong lòng ra, “Bụp” tiếng quỳ rạp xuống đất. Lớn tiếng khóc : “Đại lão gia thanh liêm, tiểu thư nhà ta chết rất oan uổng, thỉnh lão gia làm chủ cho tiểu thư và tiểu thiếu gia. Nếu nhờ có Tiểu Ngũ huynh đệ, chủ tớ hai người chúng ta chết ở trong tay Lưu di nương.” Nàng khóc đến khi thở hổn hển.

      Hóa ra buổi tối hôm đó, Tiểu Ngũ chỉ nghe trộm được lão bà địa chủ Vương cùng tâm phúc chuyện riêng. Trong lúc vô tình còn cứu được Xuân Đào và tiểu tôn tử địa chủ Vương bị trói ở trong phòng củi.

      Lúc tiểu Lưu thị nhìn thấy Xuân Đào, loáng cái tái nhợt. Tiện tỳ này còn sống sao? ràng ngày đó mình an bài người giải quyết Xuân Đào và tiểu nghiệt chủng kia. Trong lòng tiểu Lưu thị chán nản.

      “Tiểu Lưu thị, ngươi còn mau khai ra sao? Người đâu, lôi xuống đánh cho ta. Mang cả Vương công tử cùng kéo xuống đánh.” Nha dịch mang nhi tử địa chủ Vương và tiểu Lưu thị kéo xuống. lát sau liền truyền đến tiếng “Bùm bùm” do bản tử đánh vào mông.

      Trong phòng các dụng cụ hành hình đều có. Bản tử đánh vào người tiểu Lưu thị và nhi tử địa chủ Vương “gào khóc” kêu.

      Tiếu Sắc nhìn lão bà địa chủ Vương Lưu thị công đường vẫn nhẫn, sắc mặt dần dần trở nên tái nhợt. Nghĩ thầm tâm lão thái bà này là kiên cường, ta xem ngươi có thể nhẫn được bao lâu?

      Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, làm người nghe sởn gai ốc. Lão bà địa chủ Vương rốt cuộc nhịn được, cao giọng hô: “Đại nhân, ta xin nhận tội, dân phụ nguyện ý cung khai, thỉnh đại nhân hạ thủ lưu tình, buông tha cho nhi tử và tức phụ. Ngài còn đánh tiếp, hai người bọn chúng sống sờ sờ bị đánh chết mất!”

      Lúc này Tiếu Sắc khoát tay, nha dịch dừng phạt, trong phòng phát ra tiếng thở thoi thóp của hai người.

      “Đại Lưu thị, ngươi có thể bắt đầu .” Tiếu Sắc nhìn lão bà địa chủ Vương . Người ta đánh vào thân nhi đau ở tâm nương, chiêu này quả nhiên dùng được.

      Đại Lưu thị nhìn thoáng qua hai người bị đánh ngất xỉu. Kỳ nhi tử địa chủ Vương và tiểu Lưu thị đánh được mấy bản. Bản tử vừa chạm vào thân liền bắt đầu gào khóc thê lương, sau đó hôn mê bất tỉnh. Sở dĩ làm ra động tĩnh lớn như vậy, tất cả đều là kiệt tác của bọn nha dịch.

      Đại Lưu thị xoa mồ hôi trán. Lúc này mới chậm rãi : “Lúc trước, bà đỡ bắt mạch ta hoài thai nữ nhi. Vì muốn đứng vững ở nhà họ Vương, ta cùng tẩu tử thông đồng với nhau từ trước, nếu như tẩu tẩu sinh hạ nhi tử, chúng ta liền trộm đổi. Lúc ta gần lâm bồn, cố ý trở về nhà mẹ đẻ.

      Mười tháng hoài thai ta sinh hạ nữ nhi. Vì giúp ta đổi hài tử, tẩu tử cố ý té ngã sinh non trước. Vì thế ta cùng nhà mẹ đẻ tẩu tử đánh tráo hài tử mới sinh ra. Ta nghĩ đợi nhi tử lớn, khiến cho nhi tử cưới chất nữ nhà mẹ đẻ, cũng chính là nữ nhi ta đổi ra ngoài.

      Ai biết nhi tử ta lại coi trọng Vạn thị. Vạn thị lớn lên cũng đoan trang, thấu tình đạt lý. Nhưng vị trí tức phụ là của con ta, là vị trí ta để cho nữ nhi Thúy Vũ của mình. Nhưng mà phụ tử bọn họ giống như trúng tà nhất định phải cưới Vạn thị vào cửa.

      Sau khi Vạn thị vào cửa, nhi tử cùng nàng phu thê ân ái. Chính nữ của ta phải làm sao bây giờ? Gia sản nhà họ Vương vốn dĩ là của nữ nhi ta. Vì ly gián quan hệ phu thê của bọn họ, ta cho Vạn thị hộp hương phấn Tây Dương. Hương phấn kia có hiệu quả thúc tình. Lúc này mới có chuyện lão gia nhà ta cưỡng bách Vạn thị.

      Nhưng mà ai ngờ sau khi lão gia nhà ta ăn vụng lần, dường như nghiện, sau đó cưỡng bách Vạn thị hai ba lần. Nhìn lão gia nhà ta càng ngày càng mê muội Vạn thị, ta càng căm ghét, giận bốc lên từ trong tim.

      Vì thế ta làm cho nhi tử tận mắt nhìn thấy Vạn thị và lão gia nhà ta quan hệ bất chính. Sau khi nhi tử nản lòng thoái chí với Vạn thị, liền thú Thúy Vũ vào cửa. Vốn định dùng việc này làm nhược điểm của Vạn thị, nữ nhi kia tự động rời . Ai biết nàng vì mình sinh ra nhi tử, sống chết chịu rời .

      Sau đó, sau đó, ta liền, ta liền,…” đợi đại Lưu thị xong, Tiếu Sắc mở miệng : “ nghĩ tới nữ nhi Lưu Thúy Vũ của ngươi, so với ngươi ác hơn. Muốn tính mạng Vạn thị. đúng là có này mẫu tất có này nữ, mẹ con hai người đều ngoan độc, hiểm giống nhau.

      Sau khi Lưu Thúy Vũ nhìn trượng phú thích Vạn thị, càng ghét bỏ Vạn thị chắn đường nàng, liền nghĩ tới giết người diệt khẩu. Ngay cả nhi tử Vạn thị sinh ra cũng muốn loại bỏ. Nếu nhờ có Xuân Đào, tiểu tôn tử của ngươi e rằng cũng sớm rời bỏ nhân thế.

      Ngươi ràng biết Lưu Thúy Vũ giết người lại ngăn cản, còn mở cửa dẫn đường, trơ mắt nhìn Vạn thị bị hai đại hán lăng nhục đến chết, còn bảo người cắt đầu nàng, ném vào trong giếng cạn. Cho rằng thi thể có đầu, mặc dù có ngày bị người ta phát , cũng dễ dàng nhận ra thân phận người chết.

      Chính vì mẹ con các ngươi xem vòng tay người Vạn thị, đó là vòng ngọc gia truyền nhà họ Vương! Địa chủ Vương vẫn áy náy đối với tức phụ, cho nên liếc mắt cái liền nhận ra vòng tay này. Vương công tử nhìn thấy cái vòng tay kia, có lẽ nhớ những ngọt ngào trong tân hôn. Ta như vậy có đúng ?

      Ngày đó bởi vì nhận thi, ta nhìn ra Vương công tử rối rắm, địa chủ Vương thích hợp. Lúc này mới cho người tra xét cẩn thận mỗi người nhà các ngươi. Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, nếu muốn người khác biết trừ phi mình đừng làm. Người đâu, cho tội phạm ký tên!”
      sarah9x, lavender9xnb, shinbiah3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :