1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giường đơn - Đản Đản 1113 ( hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Giường đơn – Chương 1 (Quyển 4)



      Tối hôm qua, biết đứng bao lâu.



      Ngày hôm sau, bị cảm, thậm chí còn phát sốt.



      là ai chứ? là Hạ Vũ Mạt, vội đến mức ngay cả thời gian ngủ cũng rất xa xỉ! Hạ Vũ Mạt mãi mãi có tư cách bị ốm!



      Series Crystal, mùa đông này, pha lê Swarovski tổ chức chuyến nhàng nhằm tạo ra những hình ảnh độc nhất vô nhị như mộng ảo.



      mặc váy dạ hội gợi cảm lộ ra ngực và bả vai, vì là đại diện thương hiệu, người cao quý đầy màu sắc thủy tinh.



      Kẹp tóc, dây chuyền, nhẫn, vòng tay, vòng chân, mỗi động tác, thong thả, xoay tròn cách cao quý, đều đưa tới kinh diễm của đám đông.



      trường rất náo nhiệt, rất nhiều người ngừng chen chúc, nhiều người cầm di động, camera ghi hình.



      Chỉ có , ở giữa sân khấu, đơn giản chỉ triển lãm cao ngạo của mình, giống như thế giới náo nhiệt này có liên quan gì đến .



      Sau đó, nhìn thấy .



      mặc quần áo bình thường, lẳng lặng đứng ở xa đám đông, tựa người vào thân cây, ánh mắt phức tạp nhìn .



      Trong lòng chợt hốt hoảng.



      Nhìn thấy , trong nháy mắt, kinh hoảng đến mức muốn lấy quần áo che bả vai lộ ra.



      có phần sợ .



      Sợ , lại cảm thấy mình lỗ mãng.



      Nhưng đây là công việc của .



      mỉm cười vẫn cao quý, hoàn mỹ tỳ vết như cũ.



      vết rách.



      Nửa giờ sau, nghi thức khai mạc của thủy tinh Swarovski cuối cùng cũng chấm dứt.



      “Mạt Mạt, tiếp nữa còn quảng cáo, hẹn trước với nhiếp ảnh gia rồi, phải lập tức đến đấy.” vừa mới xuống người đại diện tới.



      “Toàn bộ bỏ giúp tôi!” Lần đầu tiên có ý thức trách nhiệm như vậy. khoác thêm áo, để ý người đại diện lo lắng gọi theo, để ý đám đông chưa tan hết, vội vã chạy đến phía .



      May mà vẫn ở đấy!



      “Tìm tôi sao?” thở gấp gáp, hề có vẻ tao nhã khi ở sân khấu.



      cần chạy như thế.” Nhìn thở ra hơi, nhíu mày.



      “Có… việc à?” thở quá nhanh, được câu dài.



      Bàn tay cầm túi của xiết chặt hơn.



      Nếu là trước đây, khó thở như thế đau lòng đến chết.



      Nếu là trước đây, dám chạy nhanh như thế bị đè ra đánh đòn.



      “Chiếc áo này Tình giặt sạch rồi, bảo tôi đưa cho .” Bàn tay giơ chiếc túi ra, “Tình bảo tôi cảm ơn .” Lời của rất xa cách, chút lẫn lộn tình cảm nào.



      Nhận lấy chiếc áo, lông áo vừa chạm vào chóp mũi, che miệng, hắt xì cái.



      Đầu càng choáng váng hơn.



      bị sốt phải ?” Lông mày nhăn lại.



      Nhìn kỹ, phải do son phấn, khuôn mặt trắng nõn của ửng hồng tự nhiên.



      phải!” thừa nhận, khoát tay.



      “Vậy tốt, tôi đây.”



      Những gì nên làm đều làm xong.



      Trừ việc trước khi , Tình ngàn vạn lần dặn xin chữ ký.



      tự động nhổ bỏ.



      đối xử với Tình rất tốt, luôn nhân nhường, nhưng vẫn khác với cái gọi là chiều.



      Toàn bộ thế giới này, từng chỉ có có thể khiến làm những chuyện mất mặt.



      Ví dụ như buộc hoa hướng dương.



      “A Á, ăn bữa cơm !” kéo lấy tay .



      Lòng bàn tay nóng rực.



      nhìn , mặt có biểu cảm gì.



      “Ăn đồ Pháp được ? Tôi thay quần áo rồi ra!”



      Bên cạnh có người chụp ảnh họ.



      Nhưng hề để ý.



      vất vả mới lấy ra được dũng khí này, muốn bỏ lỡ.



      chờ tôi năm phút, tôi ra ngay.” cho cơ hội từ chối, vội vàng xoay người, định chạy .



      Kéo lấy tay .



      Trái tim hai người đều đập nhanh hơn.



      “Hai mươi phút, tôi chờ .” xong, buông tay ra.



      muốn lại nhìn thấy thở gấp gáp như thế.



      Hai mươi phút, đủ để trang điểm lại, chậm rãi bước .



      Mười phút sau, thay quần áo, mái tóc đen đơn giản đội lên mũ len, phủ lên mái tóc .



      Bỏ tất cả trang sức lộng lẫy, khí chất của vừa sạch vừa thanh lịch.



      Nhưng sắc mặt đỏ hồng của cũng vì táp nước lạnh mà tan .



      Khi thay quần áo, người đại diện ngạc nhiên thét chói tai, “Hạ Vũ Mạt, điên rồi phải , ngày mai muốn tin xấu lên đầu báo à? Năm trước chỉ vì ăn cơm vài lần với chàng Ngôn Thần Minh, hàng xóm cũ của bị người ta bôi đen thành phú ngại bần nên vứt bỏ bạn trai tiểu bạch thanh mai trúc mã, bị người ta đến đầu tắt mặt tối. Bây giờ lại cùng người tầng lớp lao động, sao thể tự trọng chút? Chú ý chút hình tượng cao quý hả?!” Người đàn ông kia mặc quần áo giản dị, vừa thấy biết là tầng lớp lao động ít tiền!



      hoàng tử !



      Nhưng định phản bác.



      có thời gian, cũng có hứng thú phản bác.



      Bởi vì bây giờ có phải hoàng tử hay còn quan trọng nữa.



      Thay quần áo xong, để ý người đại diện tức đến giơ chân, lại chạy ra ngoài.



      rất giữ lời, hề rời .



      “Tôi xong rồi.” Lúc này thở gấp nữa.



      “Tôi lái xe.” đưa tay về phía .



      chưa bao giờ ngồi xe để phụ nữ lái!



      muốn ăn gì?” Lên xe, hỏi .



      thích đồ ăn Pháp, cho dù muốn mình quên nhưng lại quên nổi thói quen của đối phương.



      hiểu sao chỉ đến trả áo khoác cho lại biến thành dùng cơm chiều.



      Nhưng cũng mọn đến mức ngay cả chỉ bữa cơm cũng trừng mắt với phụ nữ.



      Chuyện như thế làm được.



      Cho dù muốn liên quan gì đến nữa.



      hé răng, quá mệt mỏi.



      Thấy trả lời, quay sang, nhìn cái, có trang sức, bệnh của trở nên rất ràng.



      đánh tay lái.



      đâu?” Ý nghĩ có phần mơ hồ nhưng vẫn cố giữ lại chút tỉnh táo.



      “Tôi muốn ăn cơm với .” Nghiêng đầu nhìn .



      Sắc mặt ửng hồng, chướng mắt.



      lại bị đả kích .



      Nhắm hai mắt lại, mệt chết được.



      muốn thế nào thế ấy , tình trạng hôm nay của tốt, cũng chẳng “phát huy” cái gì được.



      Trong lúc mơ hồ, cảm thấy đỗ xe ở ven đường, mở cửa xe.



      “A Á, đừng !…” Kéo lấy ống tay áo , thân thể giống như chạy bằng pin, cạn sạch năng lượng.



      Sau khi buổi khai mạc kết thúc, đề phòng cao độ của cũng buông xuống, tất cả mỏi mệt liền quét đến.



      Ý thức dần mơ hồ, bắt đầu lâm vào khủng hoảng.



      Giống như bảy năm trước, cái đêm dứt khoát rời .



      Giống như khi sắp bị bán , khóa mấy ngày trong căn phòng toàn là chuột, gián, u ẩm ướt.



      bất lực, ai có thể giúp .



      “Tôi mua thuốc.” Giọng của vấn cứng rắn như cũ.



      “Thuốc?…” hiểu gì.



      Bị bệnh làm chơi xấu.



      Chơi xấu quên rằng năm đó là đuổi .



      “Tôi mua thuốc trước!” nặng nề lặp lại lần.



      Tiện tay, cởi dây an toàn, mơ hồ đẩy cửa xe, “ cần đâu… Tôi về nhà cũng được… Tôi bị ốm.”



      “Được rồi!” thể kiềm chế được nữa, tức giận, “Nhà còn có ai ?!”



      Chấm dứt quan hệ với mẹ, cha cũng thể duy trì được, bỏ lại , lựa chọn theo vợ, em trai duy nhất .



      luôn chỉ có mình!



      phải kẻ sinh hoạt ở thời đồ đá, tin tức của cho dù đọc báo cũng nghe Tình và Tiểu Niệm ngừng.



      “Đúng rồi! Tôi … đuổi… của tôi…” nhắm mắt lại, giọt nước mắt rất lớn rơi xuống. Bị bệnh làm cho trở nên yếu ớt.



      Hạ Vũ Mạt đuổi Phàn Dực Á .



      Cửa xe bị người nào đó nổi giận đùng đùng đẩy ra.



      nghĩ bỏ lại.



      nên chữ “đuổi” này.



      Rất mẫn cảm. . .



      lúc sau, cửa xe lại bị mở ra.



      Sau bảy năm, lại bị kéo vào lòng lần nữa.



      Ấm áp, ngang ngược, quen thuộc…



      Nước đặt lên môi , thuốc cũng nhét vào trong miệng.



      “Há mồm, nuốt vào, uống nước!”



      ra lệnh câu, lại làm động tác.



      Uống thuốc xong, lập tức bị đẩy khỏi vòng ôm ấp quen thuộc kia.



      Dựa lưng vào ghế, thở dốc.



      Mọi chuyện tiếp theo đó có vẻ mơ hồ nhưng cũng ràng.



      . . .



      “Oa, A Á, ấy sốt đến 39 độ 5 rồi! Như vậy mà vẫn kiên trì làm việc, là lợi hại!” Sau đó, bên cạnh có thêm tiếng của phụ nữ.



      “Tôi cho ấy uống ít thuốc, chị đợi lúc nữa có thể toát mồ hôi, chị chăm sóc cho ấy! Tôi đến nhàng hàng lúc!”



      “Được được được, yên tâm , chăm sóc thần tượng của tôi là vinh hạnh mà!” Người phụ nữ vỗ ngực.



      Người đàn ông được vài bước lại lo lắng dặn dò, “Nếu đến giờ uống thuốc lần thứ hai mà tôi chưa về chị nhất định phải cho ấy ăn cháo, sau đó lại uống thuốc! Dạ dày ấy tốt!”



      “Hiểu rồi! Tôi thề, tôi bảo đảm! Nhất định làm y tá tốt! Chăm sóc vô cùng vô cùng tốt cho ấy!” Người phụ nữ đáng cam đoan.



      phải sao? Để lại cho người phụ nữ khác?



      muốn giãy dụa rời , lại phát toàn thân có sức lực, ý thức cũng mơ hồ.

      . . .



      Người phụ nữ kia cho ăn cháo, nửa thìa cũng ăn.



      là người bệnh, cố ý.



      “Tình , chị làm thế nào vậy? Ngay cả cho ăn cháo cũng xong!” Khi về nhà liền nhìn thấy Tình có cách gì, cảm thấy tức giận.



      “Tôi…” Lời cam đoan dễ nghe ban đầu bị bóp chết.



      “Quên , để tôi làm.” cầm bát cháo lên.



      Từng thìa , vô cùng phối hợp.

      . . .



      “Nhiều mồ hôi quá!” lo lắng sờ trán .



      “Sốt bớt nhiều rồi! A Á, hay là buổi tối ôm ấy đến phòng tôi ! Tôi và Tiểu Niệm ở cùng phòng cũng được rồi!” Người phụ nữ đề nghị.



      cần! cần ngủ giường “người phụ nữ của ”!



      Chết cũng cần!



      cần đâu, ấy ngủ ở đây! Tôi ngủ sô pha!” hề do dự .



      “A Á… Giường của cậu phải là.. chưa bao giờ cho phụ nữ ngủ sao… ngay cả… Tiểu Niệm cũng được…” Giọng của người phụ nữ kinh ngạc đến cực độ.



      “Tôi sợ Tiểu Niệm tè dầm giường thôi!” Giải thích cách gượng gạo.



      Cuối cùng lại xấu hổ thêm câu dư thừa, “Đưa đến đưa , tôi sợ ngày mai ấy khỏi được, lại tiếp tục ở đây, phiền chết được! Hơn nữa chị cũng vất vả!”



      sao đâu! ấy là bạn cậu! Sao tôi lại ngại vất vả được!” Người cũng ngốc nghếch.



      ai ngờ rằng, chiến tranh giữa hai người phụ nữ, vào lúc này, lặng lẽ bắt đầu.

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Giường đơn – Chương 2 (Quyển 4)


      [​IMG]

      [​IMG]



      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Giường đơn – Chương 3.1 (Quyển 4)



      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]



      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Giường đơn – Chương 3.2 (Quyển 4)



      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Giường đơn – Chương 4 (Quyển 4)



      Vừa mở khóa cửa phòng tắm, lập tức cởi sạch quần áo, về phía vòi sen.



      Nước lạnh ào xuống, hơi thở của mới bình thường chút.



      Nhưng thân dưới to lớn căng cứng đến sắp nổ mạnh.



      Tìm bán hoa giải quyết được ?



      Thể xác và tinh thần của đều là của người đàn ông khỏe mạnh, trong đầu luôn giãy dụa ý tưởng này.



      Nhưng, thể!



      Ở phương diện tình dục, cho tới bây giờ vẫn có tính sạch .



      Cái trán tựa vào vách tường lạnh như băng, cố gắng đấu tranh.



      Đấu tranh đến phát điên, muốn giết người!



      Đặc biệt.



      Trong phòng tắm này, bảy năm trước, có cũng ở chỗ này, dựa lưng vào bốn tắm lớn, ngồi xổm, bả vai run rẩy, cố nén tiếng khóc.



      Ánh mắt của kia rất bướng bỉnh, chịu thua, làm rung động sâu sắc.



      Vì thế, rơi vào tay giặc.



      Nhớ tới trong trí nhớ, nhớ tới luôn cắn chặt môi dưới, mặc kệ muốn làm gì làm, triền miên từng đêm, kiêu ngạo bám chặt trong đầu , thể xua được.



      Thân thể càng điên cuồng kêu gào.

      . . .



      Đột nhiên, cách đấy xa, trong bồn tắm có tiếng nước.



      Mành che chỗ tắm bị kéo ra.



      đôi mắt trong trẻo chống lại đôi mắt hung dữ của .



      Hai người trần trụi gặp nhau.



      Là người mà cho dù cố gắng thế nào cũng vẫn có thể tùy ý thao túng trái tim như trước…



      Thân thể vẫn mang mùi hoa hồng mê người như cũ, bọt sữa tắm màu trắng, phấn hồng mê người ở trước ngực, mảnh đất nữ tính còn chấm lên vài “bông tuyết”.



      “A Á, sao lại ở đây?” từng bước về phía cứng đờ.



      mê mang hỏi.



      xinh đẹp như nàng tiên cá vừa ra khỏi biển rộng.



      dừng lại trước mặt , ngẩng đầu nhìn bằng đôi mắt mơ màng.



      Đôi mắt vẫn xinh đẹp tràn đầy tình như hoa đào.



      Vươn tay, ôm lấy .



      Nơi nữ tính thần bí vừa vặn chạm vào chỗ cương cứng của , phù hợp.



      Ngẩng đầu lên, tuyệt vọng phát ra, ngay cả nước lạnh cũng biến thành nước ấm.



      Vì sao lại ở đây?



      say rượu nên vào nhầm phòng?



      Đầu ma xát vào lồng ngực cường tráng của , say, say thành xinh đẹp quyến rũ như thế.



      “A Á…” Tiếng gọi ấy giống thở dài từ sâu tận đáy lòng.



      Phá hỏng lý trí của .



      Giống như chưa từng chia tay.



      cúi đầu, hôn .



      Phản ứng của rất nhiệt tình, ôm cổ , dán lên thân thể , chủ động triền miên, truy đuổi lưỡi .



      Phàn Dực Á!



      nên động đến người phụ nữ này!



      Phàn Dực Á!



      Tỉnh lại! Tỉnh lại!



      ngừng gọi to tên mình trong đầu, cảnh cáo chính mình, ép mình phải bình tĩnh.



      Nhưng tất cả hành vi đều trái với ý chí của .



      vội vàng ôm lên ghế nằm ở phòng tắm, tách hai chân ra.



      biết, chuyện nam nữ làm tình đối với bây giờ mà là quá bình thường, cần khách sáo!



      thuận theo nằm ghế, mở hai chân ra, yên lặng mời tiến vào, động tác dường như rất quen thuộc.



      Gương mặt tuyệt đẹp, dịu dàng trong sáng, đủ để ép người đàn ông phát điên.



      Nâng mông lên, lưu tình chút nào đâm vào.



      Phàn Dực Á! ta là kỹ nữ!



      phải ghi nhớ trong lòng mình!



      Trái tim lại đau đớn.



      “A…” đau đớn kêu lên tiếng rồi cắn chặt môi dưới nhanh, cho phép lộ ra thống khổ.



      Nhưng có màn dạo đầu, bị đâm mạnh vào, vật xa lạ xâm lược làm đau nhức, đau đến nỗi trước mắt đều tối đen.



      Tiếng kêu thảm thiết của , dù chỉ có tiếng cũng làm chấn động.



      đột phá tầng trở ngại kia, chặt chẽ, khó khăn, đáng lẽ ra nên như thế.



      dễ dàng làm người ta xem , nhưng thể.



      Nhất là cảm giác được, vật to lớn sắp nổ mạnh của bị dịch trơn vây quanh rất nhanh.



      Thân thể trong trí nhớ rất quen thuộc.



      Thân thể bọn họ giống nhau, thuộc loại chậm nóng, trước kia khiêu khích rất lâu mới có thể khiến chảy ra chất lỏng mê người kia.



      Mà lúc này, dịch trơn ra quá nhanh, giống như dịch.



      kịp ngăn cản, rời khỏi thân thể .



      cúi đầu, nhìn về phía vật cực đại kiêu ngạo của mình, đó dính đầy máu tươi.



      đến kỳ kinh nguyệt sao?



      Đấy là suy đoán hợp lý nhất.



      “Tôi là người đàn ông đầu tiên của sao?” Nhưng lại hỏi như vậy.



      Chắc bị thuốc kích thích làm đầu cháy hỏng rồi!



      đau đến nỗi cả chân cũng co rụt lại, nhưng khuôn mặt tái nhợt lại lạnh lùng , “ có rằng có thể sao? Chẳng qua là tôi thường làm phẫu thuật vá màng trinh thôi…” muốn dừng lại!



      Chưa xong, nảy sinh ác độc, thô bạo đâm vào, mỗi lần đều vô cùng mạnh mẽ, khiến cho có cảm giác dạ dày của mình cũng sắp lệch khỏi vị trí.



      Bởi vì trừng phạt .



      Trừng phạt cái gì? Trừng phạt giữ mình trong sạch ư?



      Nhưng lại cảm thấy chính mình trừng phạt vì dám dối.



      thà tin tưởng trái tim mình.



      dối!



      Cho dù là tự lừa gạt mình, thân thể trước giờ vẫn giống nhau, trừ ra, hề có ai khác.



      Giống như



      đau đến cả người còn sức lực, muốn cầu xin nhưng lại nghẹn trong cổ họng, ngang bướng chịu ra.



      A Á, chút, xin , em chịu nổi…



      Tất cả cầu xin chỉ có thể lặp lại trong lòng.



      Tính cách của chịu yếu thế.



      Trán và chóp mũi , vì động tác của quá mãnh liệt nên chảy mồ hôi lạnh.



      Đau quá. . .



      Nhưng hối hận!



      là Phàn Dực Á!



      Là người đàn ông duy nhất từng !



      Hai tay run rẩy, ôm lấy thắt lưng , chịu đựng đau đớn, càng thêm đón chào .



      Ánh mắt dung túng, giống như cho dù thô bạo với thế nào cũng nguyện ý chấp nhận.



      Vì ánh mắt này, trái tim mềm xuống.



      Hạ Vũ Mạt phải là kỹ nữ…



      Là Mạt Mạt của



      Động tác nhàng hơn, nhàng đến mức giống như loại dịu dàng.



      Tuy chậm như thế đối với người chịu đựng tác dụng của thuốc như là tra tấn rất lớn.



      Nhưng động tác thong thả lại khiến thở phào nhõm.



      “Mạt Mạt, đau ?” Ánh mắt say mê, trong mắt chỉ nhìn thấy khi 18 tuổi, những gì sau đó, đêm nay nguyện ý quên hết.



      Nở nụ cười dịu dàng, lắc đầu.



      muốn “hầu hạ” , khác hoàn toàn kháng cự nhiều năm trước.



      Bây giờ, cam tâm tình nguyện.



      Hôn lên khóe môi , tiếp tục cử động, nhưng đau đớn trong dần biến mất, từ nơi đó tràn ra khoái cảm xa lạ.



      cắn môi, ngọ nguậy đầu, cố ngăn tiếng rên rỉ của mình lại.



      “Kêu ra.” ra lệnh cho , người phụ này đúng là ngang bướng đến làm người ta đau lòng.



      Càng cố đánh sâu vào.



      “A…” thuận theo hô lên, giọng điệu mềm mại khiến người ta phát điên.



      Chỉ cần thích, có thể học, kể cả là… rên rỉ giường…



      Cả người đầy mồ hôi nhớp nháp, nhưng thể phóng túng quá mức.



      giống như trước đây khi ở cùng , ràng chỉ cần ngang ngược chút là có thể giải phóng thân thể của mình, nhưng lại thể bỏ qua ý muốn của .



      “Chịu được ?” lại hỏi , cơ thể vẫn cử động nhưng nhanh hơn nữa.



      Tác dụng của thuốc tra tấn .



      Tình dục thể thoải mái giống như gãi đúng chỗ ngứa.



      Phía dưới, đỏ mặt.



      Thân thể chủ động hùa theo, lại vội vàng đâm mạnh vào.



      Thân thể lần đầu trải qua, nằm ghế đong đưa mệt mỏi đến mức sắp tan ra, ánh mắt mê mang giống như con thỏ trắng bé bị thợ săn đuổi theo.



      Tùy giết hại.



      Nhưng lại luyến tiếc.



      Rống lên tiếng thô bạo cuối cùng, lượng lớn chất lỏng phóng thích trong chỗ sâu nhất của cơ thể .



      Cuối cùng…



      thở dài nhõm hơi, lần đầu nếm trải ái tình giống như chạy nhiều vòng mặt đất.



      Nhưng chỉ cần có , phải là địa ngục mà là thiên đường.



      mệt mỏi nhắm mắt lại, môi vẫn còn nụ cười hạnh phúc.



      Nghỉ ngơi chút.



      Đêm nay còn dài .



      Đinh với loại thuốc này phải làm đến năm, sáu lần mới hết được tác dụng.



      Giữa lúc mỏi mệt, có cảm giác thân dưới bị người ta đụng chạm.



      Nhanh như vậy sao?



      miễn cưỡng cử động thân thể.



      Lại phát ra giúp rửa sạch thân thể.



      Thở dài nhõm, bỏ xấu hổ, mặc kệ kéo hai chân mình ra.



      sao cả, là Phàn Dực Á!



      Sau này là chồng của !



      Thân dưới của sưng đỏ, thậm chí vết thương vì bị xé rách tàn nhẫn rất ràng.



      thực phải xử nữ à?



      tin.



      định tìm hòm thuốc, ngạc nhiên thấy ở phòng tắm đễ tuýp thuốc mỡ cao cấp.



      Đây là do khách trước để lại sao?



      Nhưng còn chưa từng mở ra.



      vội vàng xé bỏ hộp ngoài, nhàng bôi thuốc lên vết thương sưng đỏ của .



      Khuôn mặt nhắn lộ mệt mỏi, thoải mái kêu tiếng.



      Ôm lấy , ra phòng bên ngoài.



      Đặt giường, đắp chăn lên.



      chuẩn bị tắm nước lạnh.



      “A Á…” giãy dụa muốn đứng lên, mệt mỏi kéo tay .



      Có phải là nên đến lần thứ hai rồi ?



      trở lại ngay thôi.” Gỡ tay ra.



      biết bây giờ mình nên đối mặt với thế nào.



      Lạnh lùng như cũ? Hay là tiếp tục biểu lộ tình như ở trong phòng tắm?



      yên tâm buông tay, rất nhanh chìm vào mộng đẹp.



      Trong lúc mơ hồ, vẫn nghe được tiếng nước từ phòng tắm, ào ào liên tục.



      Mà người hứa hẹn trở lại ngay vốn dĩ hề quay lại giường.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :