1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa - Diệp Lạc Vô Tâm

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 64


      “Đúng, chính là …” lái xe nâng cao giọng, “Đắc tội người nhà họ Trác, làm sao mà yên lành được!”

      “Đắc tội người nhà họ Trác? phải Trác Siêu Việt đem con nhà người ta đánh cho tàn phế?”

      “Ai da, chắc là người ở xa nên biết nội tình đó thôi.”

      phải từ lớn lên ở thành phố S?

      Vì mục đích hóng nội tình, xem chân tướng phía sau vụ việc của Trác Siêu Việt, Mộc Mộc đè nén cảm giác xúc động dấy lên trong lòng, cực kỳ thành khẩn hỏi: “Nội tình gì? Có thể cho tôi nghe ?”

      lái xe sớm chuẩn bị tốt, giảng giải như : “Con trai phó thị trưởng Hứa kia, ở thành phố S người nào biết. có tiếng vô liêm sỉ, ỷ thế hiếp người, tung tiền như rác ăn no uống say còn đua xe đường quốc lộ, làm ít người đường bị thương, đó coi như cũng là bị báo ứng, cùng bạn bè tổ chức đua xe, nhưng lại đụng phải xe Trác Siêu Việt…”

      “Cái gì?” Mộc Mộc sợ tới mức khuôn mặt nhắn trở nên trắn bệch.

      người quen của tôi vừa lúc đó qua trường… là vụ đâm xe đặc biệt nghiêm trọng, may mắn xe hai người cũng phải dạng tầm thường, nhưng cũng bị hỏng tan tành.”

      “Vậy, vậy Trác Siêu Việt bị thương sao?”

      “Đương nhiên là bị thương, xe đều phải đưa vào xưởng sửa chữa, con người làm sao có thể bị thương. Cụ thể bị thương như thế nào, tôi cũng biết.”

      “Về sau sao nữa?”

      “Họ Hứa kia đem danh ba mình ra, cho rằng bồi thường chút tiền là xong việc, lại căn bản ngờ được Trác Siêu Việt hề nể mặt, trực tiếp gọi điện báo công an… Bọn họ vì thế động thủ đánh người, còn luôn mở miệng đánh chết, kết quả, họ Hứa bị Trác Siêu Việt đánh cho tàn phế, nghe tại vẫn chưa lại bình thường được…”

      Mộc Mộc tức giận vỗ ngực, rốt cuộc hiểu vì sao người ôn hòa như Trác Siêu Nhiên lại khống chế được. Nếu lúc đó ở đấy, chừng cũng theo chân bọn họ mà liều mạng.

      Phó thị trưởng Hứa biết con trai mình chọc đến ai, chỉ tưởng là quân nhân bình thường, ngày hôm sau liền đến thông báo với doanh trại, vu hãm cho Trác Siêu Việt trong lúc cảnh sát chưa xử lý trường ra tay đánh người phi pháp, cầu bộ chỉ huy xử lý nghiêm túc. Báo chí nghe chuyện này, bao vây bệnh viện và sở cảnh sát như nêm như cối, toàn bộ câu chuyện đều được đưa tin ràng. Vì sợ áp lực từ dư luận, Trác lão gia lúc này quân pháp bất vị thân (Quân pháp thiên vị người nhà), hạ lệnh khai trừ con trai khỏi quân ngũ…”

      Mộc Mộc còn muốn hỏi sau đó thế nào, xe dừng ở trung tâm thành phố S phồn hoa sầm uất, trước tòa nhà cao chọc trời.

      thể nghi ngờ, có được tất cả những thứ mà đàn ông cả thế giới này mơ ước, tuy nhiên, phồn hoa như vậy, đồ sộ như thế, ở trong mắt Trác Siêu Việt, so với cấp bậc trong quân ngũ, có phải là những gì hướng đến ?

      Action 2
      vào công ty mậu dịch quốc tế Trác Tuyệt, những chiến đèn chùm thủy tinh đẹp mắt, hoa văn bạch ngọc, mặt đá cẩm thạch lóa mắt, còn những hoa văn hoa hồng thang máy màu vàng đều biểu thị sang trọng, xa hoa.

      “Xin chào,” Người đẹp trước bàn tiếp tân lễ phép hỏi, “Tôi có thể giúp gì ?”

      “Xin hỏi Tần Ngôn có ở đây ?”

      “Quản lý Tần, có, có hẹn trước ?”

      Mộc Mộc thở dài, cho rằng muốn gặp Trác Siêu Việt dễ dàng, ngờ rằng gặp Tần Ngôn cũng khó như vậy, “Tôi họ Tô, Tô Mộc Mộc, phiền hỏi chút xem khi nào ấy có thời gian?”

      “Vâng.”

      Ba phút sau, Mộc Mộc gặp được Tần Ngôn vội vàng chạy đến, ấy càng thêm xinh đẹp, cũng càng ngày càng giỏi giang, “Lâu rồi gặp.”

      “Tô tiểu thư?”

      Mộc Mộc giải thích, “Tôi đến tìm Trác Siêu Việt, nhưng mà, tôi nghĩ nếu đặt hẹn trước có lẽ phải mất tháng mất.”

      “Tôi tưởng chỉ cần gọi điện thoại cho ngài ấy, nhất định trong vòng ba phút có thể gặp mặt. Tuy tằng Trác tổng nay họp hội nghị qua điện thoại.”

      “À, tôi muốn quấy rầy ấy, với lại cũng muốn ở công ty dạo lúc.”

      “Đương nhiên là được rồi.”

      Vào thang máy, chiếc khung thủy tinh vĩ đại lên làm cho khu đô thị phồn hoa náo nhiệt trong phút chốc thu vào đáy mắt.

      điều đến phòng nhân sao?”Mộc Mộc chỉ chiếc thẻ bài ngực Tần Ngôn, như thể tùy tiện hỏi.

      “Vâng, đúng vậy.” Tần Ngôn lễ phép trả lời, “Trác tổng lập chi nhánh ở Australia, nên phòng nhân bên này thiếu người.”

      ra là thế, xem ra Trác Siêu Việt đổi trợ lý mới .

      Rất nhanh đến lầu 19, chung quanh nhất thời lâm vào vòng xoáy khẩn trương bận rộn.

      Tần Ngôn nhất nhất giới thiệu với các phòng ban, thanh rất , cổ gắng chỉ để mình nghe thấy.

      Mộc Mộc nửa cố ý nửa vô tình lườm vài người đẹp qua, quả nhiên là hoa đẹp mê người nhiều đến loạn mắt. Đặc biệt là trợ lý mới của Trác Siêu Việt kia, luận mĩ mạo, luận phong cách, so với Chu Tịch chỉ có hơn chứ kém.

      Mộc Mộc nhàng hắng giọng, “Hình như mọi người đều rất bận?”

      “Đúng vậy, bận nhất vẫn là giám đốc, thời gian nghỉ ngơi ăn cơm cũng có. Nhưng mà…” ấy ngừng chút, giống như thận trọng suy nghĩ lại mới mở miệng, “Cho dù ngài ấy bận bao nhiêu, hàng tháng đều tận lực chừa khoảng thời gian Tây Tang.”

      Tần Ngôn cẩn thận bỏ thêm từ “Tận lực”, bao hàm rất nhiều nội dung.

      Mộc Mộc đứng tại chỗ, hồi lâu mới nở nụ cười, “Công ty phải thiếu nhân công sao? Có vị trí nào thích hợp với tôi ?”

      Tần Ngôn nhanh chóng ngẩn ra, sau đó nhanh chóng trả lời, “Đương nhiên là có, rất nhiều.”

      “Cảm ơn! Tôi có bằng cấp, cũng có kinh nghiệm, tuy nhiên tôi cố gắng.”

      bằng chúng ta đến văn phòng chuyện .”

      “À, còn nữa, chuyện này tôi muốn ấy biết.”

      “Tôi hiểu rồi.”

      Action 3
      Hiệu suất công tác của Tần Ngôn cực kỳ cao, nửa giờ sau đưa đến bản hợp đồng lao động cho ký tên.

      Mộc Mộc nhìn hợp đồng, đãi ngộ tốt, công tác cũng có vẻ quá cần chuyên môn, bỗng nhiên sâu sắc hiểu được điều, Trác Siêu Việt quả nhiên là ông chủ cực kỳ có tình người.

      Ký cọt xong, Mộc Mộc cẩn thận giữ lại.

      Vừa mới ra khỏi văn phòng Tần Ngôn, phát rất nhiều người đẹp đều nhìn chằm chằm nơi nào đó, kinh ngạc hoảng hốt.

      cũng hiếu kỳ nhìn qua, sau đó, hoàn toàn ngây người.

      Vì ông chủ vừa vặn họp xong, bên thảo luận với cấp dưới, bên lấy di động về phía thang máy, tác phong nhanh nhẹn, “Hàng đến chưa? Hải quan bên kia…”

      Chỉ là thoáng nhìn qua, bước chân dừng lại, tay cầm tài liệu cũng cứng đờ.
      nghiêng mặt, nhìn .

      Biểu tình rất thú vị, có cảm giác như vừa tỉnh lại sau giấc mộng, có chút mừng rỡ, lại có chút khó tin, còn có chút gì đó như là tức giận.

      Thấy Trác Siêu Việt cầm tập tài liệu trong tay giao cho cấp dưới, Mộc Mộc nhanh chóng lui ra phía sau từng bước, cung kính xoay người, “Trác tổng, tôi lập tức đến văn phòng chờ ngài.”

      xong, đợi Trác Siêu Việt phản ứng, nhanh chóng rời .

      Action 4
      Văn phòng Trác Siêu Việt rất rộng rãi, thoáng đãng, cửa sổ sát đất, lấy ánh sáng rất tốt.

      nghiêm cẩn kiểm tra vòng, càng nghiêm cẩn hơn là phòng nghỉ của , xem những nơi này có đồ của phụ nữ dùng , ví dụ như trang sức, cúc áo, tóc dài…

      Tiếng mở cửa rất vang lên, tiếp theo là tiếng đóng cùng tiếng khóa cửa.

      “Kết quả đột kích kiểm tra như vậy, em vừa lòng ?” Giọng mang ý cười truyền đến.

      Mộc Mộc ngoái người.

      Trác Siêu Việt trang phục nghiêm chỉnh, có tính tùy ý phóng khoáng mị hoặc mọi khi, nhưng lại càng đậm chất đàn ông trầm ổn.

      cơ bản là vừa lòng.” đến gần, rốt cuộc lại thấy cười, rốt cuộc lại ngửi được mùi thương nhớ.

      Hai mươi lăm ngày gặp, làm sao phải là loại dày vò khó nhịn?

      ngẩng mặt, dường như có thể cảm nhận được hô hấp của , “…Nhưng mà, em cảm thấy vẫn còn nơi cần cẩn thận kiểm ra.”

      “A? Chỗ nào?”

      Ngón tay dừng ở ngực , ấm áp, nhạy cảm, luôn luôn là nơi thích nhất. “Nơi này… biết có dấu răng phụ nữ để lại hay …”

      “Em cho rằng nào cũng thích dùng răng cắn như em?”

      “A?!” Cố kiễng chân, ghé vào tai , “ tin, em muốn đích thân kiểm tra lại…”
      Trong trầm mặc của , ngón tay khẽ lần đến cúc áo, hướng về phía trước, nhàng cởi ra…

    2. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 65


      Áo cởi nửa, Mộc Mộc miết đầu ngón tay qua vòm ngực màu đồng trơn bóng nhẵn nhụi, trừ bỏ vết sẹo nhạt mờ mịt vai.

      “Kiểm tra xong rồi sao?” Giọng Trác Siêu Việt khàn khàn khêu gợi.

      “Xong rồi!” vừa lòng gật đầu.

      “Vậy,” xấu xa liếc mắt qua ngực cái, “ tại, có phải nên là có có lại chút?”

      “Được!”

      chậm rãi cởi quần áo của mình, trước mặt thoát xuống.

      Đón nhận ánh mắt chăm chú gấp gáp của , ỷ ở bên bàn làm việc, hai tay kéo vạt áo sơ mi đến phía trước.

      Da thịt gần như chạm nhau, hơi thở dày đặc, “Trác tổng, trước kia từng có nào làm thế này với ngài chưa?”

      tiến đến, càng ngày càng sát , làm cho còn đường lui về phía sau, cho đến biết lúc nào nằm ở bàn.

      : “Đương nhiên có, rất nhiều, tuy nhiên chưa có ai… thành công.”

      “Vì sao? đủ quyến rũ?”

      phải, bởi vì bọn họ đều có mục đích…”

      “A?” Hai tay nhàng kéo cổ , đầu ngón tay quấn quýt quanh mái tóc đen sau tai, “Em cũng có, đoán xem mục đích của em là gì?”

      đoán, em nhất định lại muốn xây cho trường học cái gì đó…”

      lắc đầu, cầm lấy ngón tay , đặt ở bên môi, nhàng mút, “Em nhớ , rất nhớ…”

      Nhớ vòng tay , nhớ hơi ấm , nhớ hơi thở của , nhớ tất cả những thứ thuộc về .

      Nếu như đây là mục đích, chắc chắn là mục đích quyến rũ nhất.

      Vốn tưởng rằng nước chảy thành sông, ngờ được Trác Siêu Việt lại rút tay về, giữ khoảng cách với , “Mộc Mộc, xin lỗi, mười giờ có hợp đồng quan trọng cần đàm phán.”

      nhìn đồng hồ, “ sao, chúng ta còn nửa tiếng.”

      “Nửa tiếng?” nhíu mày, dường như suy nghĩ xem nửa tiếng có đủ giải quyết vấn đề hay .

      “Siêu Việt, chẳng lẽ nhớ em sao…”

      Bàn tay khẽ run tiến đến bên hông , cởi bỏ thắt lưng, kéo khóa, vào…

      Như mong muốn, cơ thể phản ứng tự chế được như khuôn mặt.

      “Em !” giọng thổ lộ, đồng thời tách hai chân ra, cuốn lấy lưng .

      thể nào chống cự được loại dụ hoặc này, ôm lấy , hận thể hút vào ngực, bởi vì thứ đập điên cuồng nơi đó, chỉ thuộc về .

      Ở trong vòng ôm rộng rãi kiên cường của , giọng vang lên mềm mại.

      cởi áo vest cùng áo sơ mi của mình, lót dưới người , sau đó, nâng hai chân , tiến đến gần, hơi dùng chút lực là có thể tiến quân thần tốc.

      “Văn phòng của cách tốt lắm.”

      “A?” Mộc Mộc nhìn thoáng qua phía cửa, nếu nhớ nhầm, thư ký của ngồi ngay ngoài đó.

      “Xin lỗi, lúc trang hoàng gian phòng này, lường trước được tình huống ngoài ý muốn như bây giờ.”

      tình huống ngoài ý muốn, do dự chút, sống chết quyết tâm cắn chặt môi.

      nhếch miệng cười, tay phải kéo gáy, hôn lên môi

      Đồng thời, tay trái đỡ lấy thắt lưng , thong thả vào.

      Khát vọng bị lấp đầy, hư bị lấp đầy, nhớ nhung bị lấp đầy trong nháy mắt!

      Action 2
      Bởi vì sợ nhịn được mà kêu ra riếng, dịu dàng, chậm rãi trước nay chưa từng có, tựa như ngâm mình trong dòng nước ấm, mỗi dây thần kinh đều ướt sũng, thoải mái, lại kích thích triền miên.

      Còn năm phút đồng hồ nữa là mười giờ, tiếng điện thoại nội tuyến vang lên.

      Giờ khắc này, Trác Siêu Việt thoải mái nằm ở ghế sô pha da màu đen, Mộc Mộc ngồi người , triền miên kích động.

      Tiếng chuông điện thoại dồn dập, nhiễu loạn cuộc hoan ái trong căn phòng, từ trong sôi sục dần dần phục hồi, Trác Siêu Việt thanh thanh cổ họng, nhấc điện thoại nội bộ bên cạnh sô pha.

      “Trác tổng, Vương tổng ngài hẹn đến, bây giờ tôi có thể đưa ông ấy vào văn phòng ?”

      Nhìn căn phòng hỗn độn, Trác Siêu Việt chút do dự trả lời, “Bây giờ tôi có việc, để người ở phòng nghiệp vụ tiếp đãi.”

      “Nhưng mà Thái tổng công tác.”

      vừa định mở miệng, Mộc Mộc vội vàng lấy tay che lấy môi , dùng khẩu ngữ : “Nếu hẹn người ta, vẫn nên , em chờ trở về.”

      Sau đó, rời khỏi .

      Ai ngờ vừa rời khỏi nửa, ương ngạnh kéo trở về, hung hăng trừng cái, “Em cho rằng với tình huống này, còn có thể đám phán với người ta sao?!”

      Trong giọng có chút tức giận, làm cho người khác trong điện thoại kinh sợ, “Trác tổng? Ngài…”

      “Trước tiên dẫn ông ta đến phòng họp, để người ở phòng nghiệp vụ giới thiệu kỹ càng chút đề án của chúng ta, nửa tiếng sau tôi đến.”

      “Vâng!”

      Action 3
      Nghe thấy tiếng bước chân dồn dập xa, Mộc Mộc nhàng thở phào hơi, “Xung quanh văn phòng còn có người nào khác ?”

      “Người khác hẳn là nghe thấy.” cười xoay người, đem đặt dưới thân, “Em có thể thoải mái kêu.”

      cách khác, tên cầm thú nào đó muốn lộ nguyên hình!

      Nửa giờ sau, trong văn phòng tổng giám đốc thỉnh thoảng truyền ra tiếng rên rỉ kiều diễm, còn có tiếng đối thoại kỳ quái.

      “Van xin , đừng…”

      “Ưm?”

      “Em chịu được, tha em …”

      phải bảo em rèn luyện thân thể, mỗi ngày kiên trì chạy bộ?”

      “Em chạy, ngày nào cũng chạy.”

      “…”

      Mộc Mộc dùng hết sức lực, rốt cuộc trong vòng nửa giờ, may mắn bỏ mạng.
      Tạm thời thỏa mãn được vị tổng giám đốc nào đó, còn kịp vuốt nếp nhăn áo sơ mi, vội vàng mặc vào.

      “Ngủ lát .” Lúc gần , hôn , rót chén nước đặt ở bàn trà gần sô pha, cũng đem áo khoác phủ lên người .

      ngoan ngoãn gật đầu, kéo tay áo .

      “Nhanh chóng trở lại!”

      Action 4
      Mộc Mộc nằm hồi lâu mới khôi phục được chút sức lực.

      mặc xong quần áo, ngồi vào bàn làm việc, tò mò nhìn lại thế giới thuộc về . Tuy rằng quen biết sáu năm, lại mới là lần đầu tiên vào thế giới này.

      Mỗi thứ gì đó thuộc về , đều cực kỳ cảm thấy hứng thú.

      Đặc biệt là mật mã máy tính cá nhân bàn làm việc của .

      Có người đó, nếu đủ người, nhất định có thể đoán được mật mã máy tính của người đó, Mộc Mộc đột nhiên muốn thử xem.

      nhập ngày sinh của , mật mã sai, tên, cũng sai.

      lại nhập vào tên của Trác Siêu Nhiên, vẫn là sai.

      Sau đó, lòng tràn ngập chờ mong nhập vào sinh nhật của mình, mật mã sai, tên của , vẫn như cũ là sai… thất vọng bĩu môi, được rồi, thừa nhận, đúng là có chút tự kỷ.

      Thử lại vài cái, thất bại, nổi giận, thất bại ngồi trở lại sô pha, hơi đem cốc nước uống hết.

      Bỗng nhiên, trong đầu xuất vài số, đêm hôm trước sáu năm đó.

      cấp tốc chạy đến bên máy tính, nhập vào ngày tháng năm, máy tính thành công đăng nhập hệ thống.

      Cảm động, ngôn ngữ gì có thể biểu đạt.

      Action 5
      Tuy rằng biết nên sử dụng đồ riêng tư của người khác, Mộc Mộc vẫn chịu nổi lòng hiếu kỳ, mở foder có tên “Quan trọng.”

      Trong foder hoàn toàn là hình ảnh, ít nhất có đến , hai trăm chiếc.

      mở chiếc thứ nhất, ngón tay cứng lại chuột.

      Đó là hình khuôn mặt tươi cười tràn ngập hạnh phúc, ánh nắng ánh khuôn mặt thành tầng mông lung.

      hạnh phúc này, đúng là , Tô Mộc Mộc, chính xác mà , là Tô Mộc Mộc mười bảy tuổi.

      Khi đó nhắm mắt lại, chôn mặt trong khuỷu tay màu đồng, hai tay ôm lấy mình, chăn nửa khoác lưng, vai trần trong nắng sớm, chút phong tình ngực cũng mơ hồ thấy được…

      Mà trong ảnh chụp còn có bàn tay, rất rất đặt tóc , khẽ vuốt…

      run run chuyển bức ảnh tiếp theo.

      Vẫn là bức ảnh đó, chỉ là được PS, xung quanh là những đóa hoa hồng phấn, mà đóa hoa kia vừa khéo che phần ngực kiều diễm lộ ra ngoài.

      Bức tiếp theo, mặt bị vẽ thành con mèo đáng .

      bức nữa, mặt bị tô thêm dấu môi son đỏ.

      Lại bức nữa…

      Hơn trăm bức ảnh, hình ảnh xử lý từ sáu năm trước liên tục cho đến hôm nay, gần đây nhất cũng chỉ là hơn tháng mà thôi, cho dù là hai năm cách xa, cũng chưa từng gián đoạn…

      Thời gian ở bên cũng giống nhau, có khi là đêm khuya, có khi là rạng sáng, có khi là chạng vạng, dường như đều là quãng thời gian dễ dàng đơn của đàn ông.

      Mà ảnh chụp cũng PS thành đủ loại, có đôi khi là đáng , có đôi khi là xấu xí, có đôi khi lại là màu đen, cái gì cũng nhìn thấy…

      cẩn thận nhìn lại thời gian, ngày ảnh chụp bị sửa thành mảng màu đen, cần suy tính cũng biết, là ngày tỉnh lại giường Trác Siêu Nhiên hôm đó…

      --- THE END ---

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :