1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gặp Phải Ma Vương Lầm Cả Đời (update c57)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI
      Edit: Windy
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 32: ĐƯỜNG ĐƯỜNG THỈNH CẦU





      Bất đắc dĩ bĩu biũ môi xong, Đường Đường ngược lại cười cười lộ ra hai cái răng nanh, giương lên khuôn mặt tươi cười nịnh nọt, "Kiếm Chân, nếu ta giúp ngươi làm việc ! Dù sao rảnh rỗi có việc gì làm, vừa hay ngươi có thể cho ta biết chút những quy định ở đây . thí dụ như buổi tối có phải hay thể tùy tiện ra ngoài, nghe được thanh kỳ quái gì đó cũng ngàn vạn lần cần để ý tới! Còn có… còn có, có phải hay có Cấm Cung biệt viện gì đó thể vào, nếu bị giết người diệt khẩu, đốt thi giấu xác. . . . . ."

      "Tôn nương!" Kiếm Chân quả nhịn nổi nữa, bật cười.

      Nếu Đường Đường có ý thức đề cao cảnh giác cũng chính xác, nhưng nàng hỏi vấn đề lại quá ngây thơ, ngây thơ đến nỗi gần như ngu ngốc!

      Vô Cực Điện, chúng sinh sáu giới nghe thấy đều biến sắc, là chỗ thần bí ai dám nhắc tới.

      Trừ Ma vương, Ngũ đại tùy thị cùng với số ít cung nữ bên người, dù là ma chúng tu hành gần ngàn năm ở Ma giới đến gần nơi này cũng thấy bất an, chứ chi là muốn tiến vào.

      Vô luận là Tu tiên giả có tu vi sâu cỡ nào, hay là vật đắc đạo, cuồng ngông, nếu nghĩ muốn tự tiện xông vào Vô Cực Điện, chỉ cần cách cửa điện trăm dặm bị Huyết hồn trận do Vương thiết kế cắn nuốt, rơi vào kết quả bi thãm là hồn phi phách tán!

      Nơi này tối tăm, yên tĩnh như mảnh tử địa, ngay cả chim tước, côn trùng xung quanh bốn phía đại điện cũng bị ma khí bá đạo của Vương chấn nhiếp, dám phát ra tiếng kêu, nơi nào tồn tại thanh kì quái gì ( dĩ nhiên, trừ Đường Đường sử dụng thần giao cách cảm thất bại hai lần trước)

      Mà tôn Đường Đường, nàng là nhân loại đầu tiên tiến vào đại điện, cũng là bởi vì Vương ra lệnh mới có thể tiến vào, cho nên nàng mới có thể bình yên vô .

      Nhưng chỉ bằng nàng là loài người hề có tu vi , muốn lại lung tung trong đại điện cũng thể, bởi vì nàng căn bản có cách nào xuyên qua kết giới trong đại điện.

      Khóe môi cong cong, Kiếm Chân buồn cười nhìn Đường Đường giả đáng thương y như , khỏi liền nghĩ tới cảnh gặp Tuỳ Hỉ trước khi chia tay.

      Nếu như có thể, có lẽ càng hy vọng được biến thành những tượng đá kia,có thể ở lại bên cạnh bảo vệ nàng!

      Sâu kín thở dài, Kiếm Chân trong lòng có quyết định. Có lẽ, để cho Đường Đường làm chút việc cũng tốt!

      Dù sao, nàng từng dễ dàng phá giải được Mị hồn thuật của Thường Túy, lại trong khoảng thời gian mười ngày có thể vận dụng được bước sơ cảnh trong Thần giao cách cảm, cho nên, nàng đúng là để cho người ta yên tâm như mấy nhân loại bình thường kia a !!!!!!

      **************** **************** ****************

      gian phòng ốc cao lớn, rộng rãi giống như lễ đường, phòng có rất nhiều đèn rực rỡ muôn màu, cực kỳ xinh đẹp!

      Từng dãy tủ gỗ khổng lồ , đó chứa đựng những ngọn đèn cổ xưa huyền mĩ.

      Từ hộc tủ phía dưới đến hộc tủ phía , từ mặt đá cẩm thạch đến đỉnh trần nhà.

      Vàng , bạc , đồng , thiết lớn đều có, lớn cũng có, nào là: dạ minh châu , nến , tinh dầu thắp đèn , kim loại gì đó được điêu khắc, rồi còn được trán vàng, trán bạc, Đường Đường nhìn thấy mà đầu váng mắt hoa,loạn cả mắt, nghĩ thầm: "Sớm biết như vậy, mình lựa chọn nhặt đá gì đó rồi? Tới trộm đèn a, tùy tiện trộm cái, đem ra ngoài bán cũng được hơn trăm lượng ấy!"

      "Tôn nương, ngươi giúp ta đem những cây đèn này lau chùi chút, dọn dẹp chút có được hay ?" Cười híp mắt nhìn Đường Đường, Kiếm Chân khuôn mặt tươi cười dịu dàng như lan, nhưng Đường Đường lại lần đầu cảm thấy nàng đúng là Ma nữ mà.

      phòng đèn này, cũng đủ hủy diệt địa cầu , chẳng lẽ Tôn Đường Đường nàng trong độ tuổi thanh xuân phơi phới, lại phải ở chỗ này làm bạn cùng thanh đăng, độc đời hay sao?

      hồi kịch ngạc qua, Đường Đường loáng thoáng có thể nhìn thấy viễn cảnh, mình thành bà lão tóc bạc, da sần, vóc người còng xuống già cỗi, còn cố tình mặc thân trang phục tơ lụa thủy lam, mười ngón tay gầy quắt cầm mảnh giẻ lau, hướng về phía chiếc đèn rách ngừng lau a, lau a. . . . . .(=.=….tưởng với chả tượng….)
      linhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI
      Edit: Windy
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 33:TAI NẠN





      "Ngạch ~~~" hoảng sợ trợn tròn hai mắt, Đường Đường phát túm lấy hai ống tay áo Kiếm Chân chặt, "Kiếm Chân, Kiếm đại , Kiếm bà nội, ngươi phải muốn đem ta để lại nơi này, đem toàn bộ đèn lau hết chứ?"

      " cần!" Cười nhạt, bóng dáng Kiếm Chân bắt đầu trở nên mơ hồ, ngay cả thanh cũng bắt đầu thay đổi, mờ nhạt mà xa xôi, "Ngươi muốn lau liền lau, muốn lau liền nghỉ ngơi, dù sao cũng cần dùng gấp~~~~"

      "Kiếm Chân! Kiếm Chân ——" giương mắt nhìn nhìn Kiếm Chân biến mất trong hư , Đường Đường hung hăng dậm chân cái, chửi rủa câu: " có việc gì tự nhiên mình ân cần chi ! Giờ làm sao aaa! !"

      ************* ************* *************

      "Ngươi để cho nàng lau đèn?"

      "Dạ! Ty chức nghĩ nếu có chút việc để cho nàng làm, có lẽ khiến Tôn nương ngây ngô yên tĩnh hơn chút!"

      Mặt nước yên tĩnh bỗng nhiên gợn sóng,tay Hiên Viên Hận Thiên gạt qua cái, mang theo vô số giọt nước trong suốt dừng ở mặt nước, nổi lên càng nhiểu điểm sáng.

      mảnh vầng sang kỳ dị từ trong nước đột nhiên lộ ra, như có ngọn lửa thiêu đốt ở dưới mặt nước,vầng sáng kỳ dị kia ánh xạ vào mặt Hiên Viên Hận Thiên , chiếu vào đôi mắt lạnh lẽo còn hơn cả hàn đàm. . . . . .

      "Cạch…. Cạch! Rầm rầm ~~~"

      "Ai u này, mẹ kiếp!"

      Tiếng huyên náo từ trong sóng nước truyền đến, mày kiếm Hiên Viên Hận Thiên nhăn cái, lạnh lẽo trong mắt bỗng dưng hiện lên tia ánh sáng khác thường. . . . .

      Trong thủy kính, bộ mặt đầy dầu đen của Tôn Đường Đường lúc chạy trối chết, trốn cái kệ đèn ngã xuống.

      Từng ngọn đèn lồng kệ từ từ nện xuống, mỗi lần đều thiếu chút nữa là đập trúng vào người Đường Đường. Mà Đường Đường sớm bị"Loạn đèn trận" đập mất lý trí, tựa như con chuột bị hàng ngàn con mèo là mấy ngọn đèn kệ điên cuồng xông tới.

      ra , ngay cả Đường Đường cũng hiểu là chuyện gì xảy ra. Nàng cũng chỉ là" nhàng" đạp cái kệ đèn để phát tiết phẫn hận, ai ngờ cái kệ đó trông khá chắc mà chịu được đạp, tự nhiên nghiên ngã cái —— đổ xuống.

      Nhưng đây chẳng qua chỉ là bắt đầu của tại nạn!

      Kệ đèn bị Đường Đường đạp ngã ,từng ngọn đèn ấy lấy khí thế cực kỳ hung hãn, bén nhọn hướng về phía nàng từng chiếc, từng chiếc rơi xuống, ngay sau đó tựa như Cờ Domino, phòng kệ đèn bắt đầu trận, trận nghiên ngã- đổ.

      Đường Đường chạy muốn chết, dĩ nhiên có cái ý nghĩ dũng, lấy thân hình như con kiến hôi của mình ngăn chặn loạt tai nạn có xu thế mở rộng kia, cho nên phản ứng đầu tiên của nàng chính là: "Chạy a! Liền vì mấy ngọn đèn rách này, chẳng lẽ còn muốn lão nương hy sinh thân mình hay sao?"

      Vung hai chân nhanh chóng bỏ chạy, Đường Đường nước mắt vừa cuồng tiếu vừa thầm cảm thán, vốn cho là phải dùng thời gian cả đời để ở lại chỗ này lau đèn, lại nghĩ rằng chỉ đầy ba phút ,liền đem cả gian phòng chứa đèn làm hỏng. Kia biết tên Ma vương chưa từng gặp mặt ,có thể hay trực tiếp đem nàng diệt, làm thành chiếc đèn lồng mới bằng da người hay a? !

      chìm đắm trong ý tưởng kinh khủng, dưới chân Đường Đường bị trượt cái, cả người nhất thời như bay lên rồi sau đó nặng nề ngã xuống đất.

      Họa vô đơn chí, cuối cùng tòa kệ đèn ầm ầm sập đổ, ngọn đèn dầu bị văng ra chút thiên vị gõ ngay ở ót Đường Đường, dầu thắp trong ngọn đèn ngay lập tức tràn ra, thấm ướt cả mặt nàng.

      Kêu rên tiếng, Đường Đường nằm mặt đất vô lực kéo ra tứ chi cái, ngay sau đó liền giống như vũng bùn nằm yên bất động.

      ở bên trong hoàn toàn yên tĩnh , Hiên Viên Hận Thiên yên lặng nhìn chăm chú vào mặt nước, xác định chắc chắn nữ nhân kia có phải hay chết rồi, nhưng trong lồng ngực có chút cảm giác kỳ quái, hình như hy vọng nàng cứ như vậy chết .

      Cho dù muốn chết, cũng phải chờ sau khi tìm hiều khác thường của Đế Thiên và nàng có quan hệ gì hay ???!

      "Kiếm Chân!" Trước kia có nghiêm túc vận khởi Thần giao cách cảm, Tôn Đường Đường nhắm chặt mắt, siết chặt quyền, dùng hết tất cả tâm thần khổ khổ gọi vị cứu tinh duy nhất.

      "Hải nôn phốc meo (Help me)! Ô ô, ta là nhân công bị thương, ta làm nữa! Ô ô, ta con mẹ nó còn bị hủy luôn khuôn mặt ——! !"
      linhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI
      Edit: Windy
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 34: THẦN ĐĂNG







      Cơ hồ là thể khống chế, khóe miệng Hiên Viên Hận Thiên khẽ co rúm chút, thoáng chốc như băng phong trong ngày đông bị dòng nước ấm của mùa xuân làm tan chảy, lộ ra gợn sóng ấm áp.

      "Vương? !" Đứng nghiêm ở bên mép nước, Kiếm Chân thể tin được, trừng lớn hai mắt ——

      Vương, ràng là nở nụ cười? !

      ngàn năm rồi, lưng đeo phản bội cùng thù hận chuyển sang kiếp khác ,trong mắt Vương từ trước đến giờ chỉ có lạnh lẽo, chỉ có hận ý.

      Cho dù là ở thời khắc ngài tâm bình khí hòa, nhưng mà mặt cũng chỉ là mảnh hờ hững, ngay cả Ngũ đại tùy thị theo ngài chuyển sang kiếp khác, cũng chưa từng nhìn lại được nụ cười khó có được của ngài!

      Nhưng hôm nay, Vương cười rồi, mặc dù cái đó cười rất cạn, còn giống như bắp thịt co quắp, nhanh chóng vụt qua như lưu tinh!

      "Chuyện gì? !" Ứng thanh ngoái đầu nhìn lại, Hiên Viên Hận Thiên hai mắt đen tối thoáng chốc lại khôi phục lãnh khốc thường ngày , làm Kiếm Chân tự chủ được rùng mình cái.

      Có lẽ, mới vừa rồi chỉ là ảo ảnh, Vương vẫn là Vương, có chút nào thay đổi!

      "Ty chức, ty chức chỉ là muốn xem Tôn nương chút!" ý thức được mình vừa vô lễ, Kiếm Chân lo sợ cúi thấp đầu xuống.

      " !" Đưa tay lau hình ảnh trong nước, Hiên Viên Hận Thiên mặt lộ chút biểu tình phân phó. Bắt đầu từ lúc nào, ngay cả Kiếm Chân cũng bắt đầu quan tâm nhân loại kia rồi ? !

      Chỉ là, nàng đối với nhân loại quan tâm cũng đến nỗi đặc biệt khiến người ta chán ghét, bởi vì nàng luôn luôn như thế, nhưng Tuỳ Hỉ —— được!

      "Tôn Đường Đường? !" Ánh mắt trầm xuống, Hiên Viên Hận Thiên lần đầu tiên gọi ra tên Đường Đường , ở bên bờ nước yên tĩnh người.

      Để cho nàng sống lâu hơn chút nữa ! Chờ biết nguyên nhân Đế Thiên khác thường, rồi mới quyết định sống chết của nàng, cũng muộn!

      ************ ************* **************

      Ánh sáng trong căn phòng mờ tối, vùi đầu lau đèn Đường Đường đột nhiên cứng đờ, ngẩng đầu nghi ngờ nhìn bốn phía xung quanh.

      " kỳ quái, hôm nay thế nào lại cảm thấy giống như có người gọi ta?" Nghi ngờ quơ quơ đầu, lại nhịn được kêu~~ rên tiếng xoa xoa cục u đầu, Đường Đường cắn răng nghiến lợi hận mắng: "Rách đèn, bản nương hôm nay thiếu chút nữa liền bị ngươi đập hủy luôn khuôn mặt! Hừ, hôm nay ngươi nếu rơi vào trong tay bản nương, khặc..khặc…khặc. . . . . ."…(=.=…..giọng cười “khuynh quốc khuynh thành”…..)

      Vung khăn lau, Đường Đường châm lửa đốt đèn, hiểm cười : " nãi nãi đem ngươi dùng tới dầu tận đèn tắt, biến thành đống sắt vụn, liền thề bỏ qua! Ha, ha ha ha ha ~~~ ah? !"

      tiếng thét kinh hãi, Đường Đường thể tin trừng lớn mắt, ngờ"Rách đèn" sau khi được thắp lên,cư nhiên xinh đẹp như thế!

      có hoa văn tinh mỹ, cũng có điêu khắc phức tạp , thậm chí ngay cả hình dáng đều rất đơn giản. Ngay cả cái chụp đèn cũng chỉ giống như mỹ nữ loan hạ thắt lưng, bàn tay dịu dàng hứng từng giọt nước mưa, lẳng lặng nâng vũng dầu thấp, ở trong ánh lửa lượn quanh , đồng sắc oánh nhuận, sáng rỡ đoạt người.

      ra là, có trải qua ô-xy hoá, Đồng cư nhiên có thể tản mát ra ánh sáng chói mắt giống như vàng, hơn nữa so với vàng còn ôn hòa hơn, yên tĩnh hơn!

      Thần kỳ nhất chính là, lúc thắp đèn xong, Đường Đường mơ hồ nghe được tiếng kinh vang dễ nghe, linh hoạt kỳ ảo, bình thản, truyền vào trong tai làm người ta sảng khoái tinh thần, tâm thần tỉnh táo.

      "Ngươi —— phải là Thần Đăng chứ?" nhàng vuốt ve đường cong đẹp đẽ thân đèn, vẻ mặt Đường Đường hưng phấn thầm : "Ngươi có thể biến ra tiền ? Hay là ngươi biến thành Aladin thử xem! Nếu biến thành mây xanh, , biến thành mây tím ! . . . . . ."

      Ngọn lửa nhảy lên, hình như là thể nhịn được nữa run rẩy chút, ngọn lửa từ từ trở nên càng sáng càng bóng, Đường Đường khiếp sợ há to miệng, lại biết cử chỉ vô ý của nàng làm cho Vô Cực Điện nổi lên sóng to gió lớn.
      linhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 31: VÔ CỰC ĐIỆN









      Ngồi mình ở trong bóng tối, Hiên Viên Hận Thiên chậm rãi giơ tay lên chạm vào cánh tay phải.

      biết là nguyên nhân gì, tối nay, Đế Thiên ở trong cánh tay bỗng nhiên trở nên rất hưng phấn, làm cho thân kiếm trận trận nóng lên, nhưng cũng làm phỏng người, ngược lại có cảm giác ấm áp vô cùng thoải mái.

      Lãnh lẽo trong mắt rốt cuộc nổi lên tia gợn sóng , nhàng nổi lên, lại nhanh chóng biến mất, nhìn lại khôi phục bộ dáng lãnh khốc lúc bình thường, lãnh khốc hắc ám mà quyết tuyệt.

      Ba ngày, còn có thời gian ba ngày!

      Ba ngày này vừa đúng lúc có thể nghiên cứu chút, đến tột cùng là cái gì ảnh hưởng Đế Thiên? ! Là bởi vì kích động trước cuộc đại chiến sắp tới, hay là bởi vì. . . . . .

      ************ ************ ************ ***********

      "Tuỳ Hỉ?" Mù mịt ngỡ ngàng ngồi ở giường đá, Đường Đường quay đầu quan sát bốn phía .

      Đồng dạng là dùng đá cẩm thạch màu đen xây thành phòng ốc, nhưng nơi này lại làm cho người ta cảm giác được bầu khí trầm lặng, giống như cảm giác đơn độc lạnh lẽo, dường như thế giới chỉ còn mỗi mình mình, duy nhất người còn có thể hô hấp, còn có thể chuyện, còn có thể độc, còn có thể sợ người sống!

      Trong lòng trống có chút hốt hoảng, Đường Đường nhảy cái,xuống giường vọt tới cánh cửa sổ duy nhất trong phòng. mảng cung điện Hắc ám lên trước mắt, khí thế uy nghiêm, vô cùng rộng lớn, mái cong , hùng vĩ hùng vĩ, chắc hẳn nơi này là tòa điện các cổ xưa.

      Xa xa ngoai điện, hình như có dãy tuyến phân cách vô hình, đem mảnh phồn hoa rực rỡ, sắc thái tự nhiên cùng tòa điện các phân chia thành hai thế giới, chỗ quá dịu dàng, mà chỗ quá lạnh lẽo, cứng ngắc, đẹp đẹp , nhưng có chút hòa hợp, cơ hồ là hợp nhau!

      "Tôn nương!" Tiếng gọi dịu dàng đột ngột vang lên trong đêm tối yên tĩnh làm người ta rợn tóc gáy, Đường Đường vừa nghe thấy tiếng liền quay đầu lại, nhìn thấy Kiếm Chân đứng ở trước cửa, nở nụ cười dịu dàng.

      "Kiếm Chân!" Hai mắt sáng lên, Đường Đường giống như lữ khách độc trong sa mạc, sắp bởi vì khô cạn thiếu nước mà chết đột nhiên tìm thấy nguồn nước, kích động hận thể lập tức chạy tới ôm chặt lấy Kiếm Chân.

      "Kiếm Chân, đây là nơi nào a? Tuỳ Hỉ đâu? phải muốn dẫn ta gặp mặt Vương của các ngươi sao?"

      "Nơi này là Vô Cực Điện, đại điện của Vương." Hé miệng cười cười, Kiếm Chân dịu dàng : "Tuỳ Hỉ có chuyện rời , mà Vương cũng có chuyện, sợ rằng mấy ngày nay rảnh gặp ngươi!"

      " sao!" sao cả nhún vai cái, Đường Đường mới có hứng thú gặp tên Ma vương gì đó ! Nàng muốn nhất , là nhanh chóng rời cái địa phương quỷ quái này, rời cung điện làm người ta cảm thấy lạnh lẽo, tịch mịch này.

      "Nếu cần gặp Vương của các người, vậy ta thể rời hay a? !" Hưng phấn cười toét miệng, Đường Đường xoay người liền chuẩn bị thu thập hành lý.

      "Tôn nương, Vương ra lệnh ngươi ở lại đây!" Mắt đẹp quét qua, Kiếm Chân nhìn thấy bàn sau lưng Đường Đường là hàng tượng người làm bằng đất, người trong đó có phần giống Tùy Hỉ, ngước đầu, ôm lấy tay, cười bướng bỉnh, có vướng bận, đó là nụ cười lâu chưa thấy xuất mặt Tùy Hỉ,nụ cười quen thuộc làm đau lòng người, rồi lại xa lạ giống như trong trí nhớ kiếp trước.

      "Ở nơi này? !" Mắt hạnh trợn tròn,vẻ mặt Đường Đường dường như bị kinh sợ, hồi lâu mới lắp ba lắp bắp từ chối : "Này ~~ nơi này chính là Vương Cung ! Ta ở nơi này rất thuận tiện a?"

      "Tôn nương xin yên tâm!" Chân mày như liễu khẽ giương, hàng mi như viễn sơn, Kiếm Chân giọng trấn an : "Đây là vương ra lệnh, nương cứ yên tâm ở lại! tháng này tới ta trực đêm, có chuyện gì nương có thể kêu ta!"

      "Trực đêm ? !" Đảo tròn mắt, Đường Đường hiểu, nàng muốn cũng phải ở, muốn cũng phải ở, đây chính là —— lệnh Vương a!

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI
      Edit: Windy
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 32: ĐƯỜNG ĐƯỜNG THỈNH CẦU











      Bất đắc dĩ bĩu biũ môi xong, Đường Đường ngược lại cười cười lộ ra hai cái răng nanh, giương lên khuôn mặt tươi cười nịnh nọt, "Kiếm Chân, nếu ta giúp ngươi làm việc ! Dù sao rảnh rỗi có việc gì làm, vừa hay ngươi có thể cho ta biết chút những quy định ở đây . thí dụ như buổi tối có phải hay thể tùy tiện ra ngoài, nghe được thanh kỳ quái gì đó cũng ngàn vạn lần cần để ý tới! Còn có… còn có, có phải hay có Cấm Cung biệt viện gì đó thể vào, nếu bị giết người diệt khẩu, đốt thi giấu xác. . . . . ."

      "Tôn nương!" Kiếm Chân quả nhịn nổi nữa, bật cười.

      Nếu Đường Đường có ý thức đề cao cảnh giác cũng chính xác, nhưng nàng hỏi vấn đề lại quá ngây thơ, ngây thơ đến nỗi gần như ngu ngốc!

      Vô Cực Điện, chúng sinh sáu giới nghe thấy đều biến sắc, là chỗ thần bí ai dám nhắc tới.

      Trừ Ma vương, Ngũ đại tùy thị cùng với số ít cung nữ bên người, dù là ma chúng tu hành gần ngàn năm ở Ma giới đến gần nơi này cũng thấy bất an, chứ chi là muốn tiến vào.

      Vô luận là Tu tiên giả có tu vi sâu cỡ nào, hay là vật đắc đạo, cuồng ngông, nếu nghĩ muốn tự tiện xông vào Vô Cực Điện, chỉ cần cách cửa điện trăm dặm bị Huyết hồn trận do Vương thiết kế cắn nuốt, rơi vào kết quả bi thãm là hồn phi phách tán!

      Nơi này tối tăm, yên tĩnh như mảnh tử địa, ngay cả chim tước, côn trùng xung quanh bốn phía đại điện cũng bị ma khí bá đạo của Vương chấn nhiếp, dám phát ra tiếng kêu, nơi nào tồn tại thanh kì quái gì ( dĩ nhiên, trừ Đường Đường sử dụng thần giao cách cảm thất bại hai lần trước)

      Mà tôn Đường Đường, nàng là nhân loại đầu tiên tiến vào đại điện, cũng là bởi vì Vương ra lệnh mới có thể tiến vào, cho nên nàng mới có thể bình yên vô .

      Nhưng chỉ bằng nàng là loài người hề có tu vi , muốn lại lung tung trong đại điện cũng thể, bởi vì nàng căn bản có cách nào xuyên qua kết giới trong đại điện.

      Khóe môi cong cong, Kiếm Chân buồn cười nhìn Đường Đường giả đáng thương y như , khỏi liền nghĩ tới cảnh gặp Tuỳ Hỉ trước khi chia tay.

      Nếu như có thể, có lẽ càng hy vọng được biến thành những tượng đá kia,có thể ở lại bên cạnh bảo vệ nàng!

      Sâu kín thở dài, Kiếm Chân trong lòng có quyết định. Có lẽ, để cho Đường Đường làm chút việc cũng tốt!

      Dù sao, nàng từng dễ dàng phá giải được Mị hồn thuật của Thường Túy, lại trong khoảng thời gian mười ngày có thể vận dụng được bước sơ cảnh trong Thần giao cách cảm, cho nên, nàng đúng là để cho người ta yên tâm như mấy nhân loại bình thường kia a !!!!!!

      **************** **************** ****************

      gian phòng ốc cao lớn, rộng rãi giống như lễ đường, phòng có rất nhiều đèn rực rỡ muôn màu, cực kỳ xinh đẹp!

      Từng dãy tủ gỗ khổng lồ , đó chứa đựng những ngọn đèn cổ xưa huyền mĩ.

      Từ hộc tủ phía dưới đến hộc tủ phía , từ mặt đá cẩm thạch đến đỉnh trần nhà.

      Vàng , bạc , đồng , thiết lớn đều có, lớn cũng có, nào là: dạ minh châu , nến , tinh dầu thắp đèn , kim loại gì đó được điêu khắc, rồi còn được trán vàng, trán bạc, Đường Đường nhìn thấy mà đầu váng mắt hoa,loạn cả mắt, nghĩ thầm: "Sớm biết như vậy, mình lựa chọn nhặt đá gì đó rồi? Tới trộm đèn a, tùy tiện trộm cái, đem ra ngoài bán cũng được hơn trăm lượng ấy!"

      "Tôn nương, ngươi giúp ta đem những cây đèn này lau chùi chút, dọn dẹp chút có được hay ?" Cười híp mắt nhìn Đường Đường, Kiếm Chân khuôn mặt tươi cười dịu dàng như lan, nhưng Đường Đường lại lần đầu cảm thấy nàng đúng là Ma nữ mà.

      phòng đèn này, cũng đủ hủy diệt địa cầu , chẳng lẽ Tôn Đường Đường nàng trong độ tuổi thanh xuân phơi phới, lại phải ở chỗ này làm bạn cùng thanh đăng, độc đời hay sao?

      hồi kịch ngạc qua, Đường Đường loáng thoáng có thể nhìn thấy viễn cảnh, mình thành bà lão tóc bạc, da sần, vóc người còng xuống già cỗi, còn cố tình mặc thân trang phục tơ lụa thủy lam, mười ngón tay gầy quắt cầm mảnh giẻ lau, hướng về phía chiếc đèn rách ngừng lau a, lau a. . . . . .(=.=….tưởng với chả tượng….)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :