1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gặp Phải Ma Vương Lầm Cả Đời (update c57)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 17: NHỮNG NGÀY HÃM SÂU VÀO MA GIỚI (1)
      Edit: Windy





      Tuỳ hỉ cười khổ, lắc lắc đầu, trong đầu bỗng dưng ra màn mỹ nữ dục đồ, chỉ tiếc chút cũng thấy hương diễm, ngược lại có chút bừa bãi, hỗn độn chịu nổi.

      "Nhìn cái gì vậy! Cũng được cười! Các ngươi có cái gì ta đều có cái đó, đừng xem nó , ta còn có thể lớn thêm chút nữa!"

      nhịn được phì cười ra tiếng, trước mặt Tuỳ Hỉ lên gương mặt nhắn xinh đẹp thanh mát như nước mùa hè , chỉ tiếc những lời và việc làm của nàng lại hoàn toàn phù hợp với gương mặt đó.

      Có lẽ, nàng mới đích thực là Ma Nữ —— Ma Nữ chuyên gia gây chuyện nhưng lại trưng ra khuôn mặt vô tội!

      Xoay người, nụ cười thu lại, Tuỳ Hỉ hướng mặc tử sam đứng phía sau : " Phi Lộ, chăm sóc nàng! Nàng muốn cái gì tất cả đều cho nàng, chỉ là —— được cùng nàng về chuyện của Vương, cũng đừng để cho nàng ra khỏi Diệu uyển, bước, cũng được!"

      ************* ************* *************

      Gió thổi qua hoa và cây cảnh, phát ra thanh sàn sạt động lòng người, ánh nắng của chiều tà, có mỹ nhân ngồi bên cạnh những đóa hoa hành lang, gió nhàng vỗ về chơi đùa quần áo của nàng, nâng lên tay áo phiêu dật màu thủy lam, như bức tranh mỹ miều.

      "A ~~~" bỗng dưng, bóng dáng tiểu mỹ nhân ngáp to cái, chân vừa nhấc vô cùng có hình tượng vắt ngang qua lan can hành lang, dùng nhánh cây trong tay nhàm chán chọt chọt lên nền đá, ngay sau đó thở dài tiếng, nhánh cây bị quăng vào trong bụi hoa, "tiểu mỹ nhân" nóng nảy, ngửa mặt lên trời hét lớn: "Tuỳ Hỉ ——, ngươi rốt cuộc chạy nơi nào? Ta nhàm chán chết rồi!"

      "Khúc khích!" Tiếng cười khẽ vang lên, đạo thân ảnh quỵ mị màu tím đột nhiên xuất ở hành lang , lạc lạc lạc lạc thanh kiều ngọt đến phát ngán, "Tôn nương ~~~~"

      Buồn bã ỉu xìu nâng đầu lên, Đường Đường lên tiếng: "Là Phi Lộ a!"

      "Đúng a!"uốn éo thân cái rồi ngồi ở bên cạnh Đường Đường , vòng của Phi Lộ vô cùng kinh hãi rung động, Đường Đường nhìn thấy mà tinh thần tỉnh táo , vô hạn thán phục nhìn nàng —— nhìn chăm chú ngực nàng.

      "Ngươi ở đây làm gì đó? Ta dạy cho ngươi ‘ Phân hoa phất liễu ’ học xong chưa?"

      " sai biệt lắm!" Chán đến chết thở dài, Đường Đường vươn tay chút để ý hướng bên trái vung lên, lại hướng bên phải ngăn lại, giống như đuổi con ruồi.

      Phía trước, lùm ma hoa đột nhiên hướng bên trái ngã xuống nhưng khi tay phải Đường Đường phất ra lại bình thường trở lại, Phi Lộ cả kinh thể tưởng tượng nổi trừng lớn mắt, "Ngươi học xong? Ngươi ngươi ngươi, ngươi cũng quá kỳ quái!"

      "Ta kỳ quái? !" Cười gượng hai tiếng, Đường Đường lòng ngươi mới kỳ quái ấy!

      ràng thích mình, lại cứ cả ngày lẫn đêm theo mình, có chuyện gì để , có việc gì kiếm việc để làm, thậm chí còn chủ động dạy mình chút tiểu pháp thuật luyện chơi để giết thời gain.

      học đại tỷ này mất hứng, học xong đại tỷ cũng mất hứng, vị này"Sóng ~ Phi Lộ" đúng là phải bình thường, đúng là khó phục vụ a!

      "Ngươi chưa từng tu ma? !" Lông mày dựng đứng, Phi Lộ quệt mồm gương mặt cực kỳ tức giận.

      " có, có! Hơn nữa, ngươi dạy cho ta những thứ này phải chỉ là khẩu quyết đơn giản thôi sao? Liên quan gì đến chuyện tu ma? !" Mở ra đôi tay, Đường Đường trưng ra gương mặt vô tội, lại nhịn được liếc nhìn ngực Phi Lộ, thầm chắc lưỡi hít hà: "Sách sách sách, với kích cỡ này, muốn chạy bộ được 50m phải tốn hơn 100 giây !"

      "Hừ!" Khó chịu bĩu môi, Phi Lộ dám cho Đường Đường biết, ra khẩu quyết dạy nàng ——"Tâm tùy ý động, đọc tùy tâm phát" chính là tâm pháp nhập môn khi tu ma.

      Chỉ là được Vương mang về này đúng là kỳ quái, ngày thường luôn là bộ dạng hi hi ha ha, cà lơ phất phơ , nhưng tới thời điểm học tập này nọ, đúng là tốc độ tiếp thu kinh người !

      ******************* ********************* *************************

      Tác giả: Ha ha, ngày hôm qua lễ Giáng Sinh, nhận được Violet hoa tươi, nhưng sáo dạo phố thẳng đến tối thượng mới nhìn thấy, cho nên hôm nay bổ túc, buổi trưa tăng thêm!
      linhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 18: NHỮNG NGÀY HÃM SÂU VÀO MA GIỚI (2)
      Edit: Windy





      Người ta ( Phi Lộ chỉ chính mình ) phải hơn vài chục năm mới làm được, nàng cư nhiên trong vòng nửa tháng ngắn ngủn liền hoàn thành. Cái này nếu bị Tuỳ Hỉ đại nhân biết mình tự ý truyền thụ tu ma tâm pháp cho nàng, biết có kết cục ra sao đây. Ai, là phiền toái mà!

      "Phi Lộ, thời điểm ngươi kêu gọi Ngọc Dung gì đó dùng cách gì vậy? Ta thấy ngươi vừa nhắm mắt, trong miệng lẩm nhẩm hai tiếng, nàng liền ‘ vèo ’ cái xuất !" Nâng cằm lên, Đường Đường dù bận vẫn ung dung nhìn mặt Phi Lộ hồi trắng, hồi xanh, giống như con Tắc Kè Hoa, trong lòng rất thông cảm.

      "À? A! Đó là ma chúng dùng thần giao cách cảm để kêu gọi lẫn nhau, chỉ cần bài trừ tạp niệm, thúc giục tâm pháp ở trong lòng kêu tên người ngươi muốn kêu, cho nàng biết ngươi muốn chuyện, như thế là nàng có thể nghe được!"

      "Thiên lý truyền ? !" Nhảy dựng lên, Đường Đường chưởng vỗ đầu vai Phi Lộ, hài lòng nhìn nàng “Ba đào mãnh liệt” hồi, lúc này mới hưng phấn bừng bừng mà : "Mỹ nữ Lộ, ngươi dạy cho ta cái này !"

      ************* ************* *************

      Đại điện màu đen, trống trải, hùng vĩ, sâm nghiêm, tràn ngập loại khí nặng nề làm cho người ta hít thở thông.

      Đứng ở nơi này, hô hấp cũng phải đè nén, bởi vì chỉ cần tùy tiện phát ra chút tiếng động tuyệt đối gặp phải áp lực còn hơn tại gấp trăm lần, đập vào màng nhĩ người ta, như chấn động lòng người, vô cùng đáng sợ.

      "Bắc Thứ ma như thế nào?" giọng lạnh lẽo trong đại điện đột nhiên vang lên, khiến năm vị nam nữ xuất sắc đứng ở phía dưới bậc thềm khỏi cùng nhau phát rét.

      "Bắc Thứ ma , nếu như Vương muốn thống nhất Ma giới, vậy chờ 5000 năm sau, ngày mà chuyển sang kiếp khác !" Tu mi nhíu chặt, mặt Tùy Hỉ mảnh nghiêm túc, lộ ra vui ràng.

      "Vậy sao?" Hơi thở tạm dừng, nam tử tóc trắng ngồi ở ghế đá đại điện chậm rãi đứng lên, thân hình cao lớn từ từ triển khai, dường như trời đất biến ảo, cỗ khí thế hùng hồn nghiêm nghị , bức người chợt phát ra, ép tới làm cho năm người ở dưới rối rít cúi đầu.

      Chậm rãi xuống, Hiên Viên Hận Thiên tới trước chỗ ánh sáng duy nhất trong điện, ánh mặt trời quang mang chiếu xuống, hiển thị gương mặt tuấn dật hoàn mỹ, lại thể xua tan lạnh lẽo trong đáy mắt , giống như ao đầm tồn tại hơn vạn năm, trong ánh mắt chỉ có hủy diệt cùng tử vong.

      "Nếu muốn chết, cũng đừng chờ 5000 năm sau, ba ngày sau ta để cho chuyển sang kiếp khác!" giọng bình thản lại lãnh khốc trong đại điện u vang lên, ngũ đại tùy thị hơi kinh hãi, cùng nhau ngẩng đầu nhìn phía nam tử cao lớn tắm trong ánh sáng nhàn nhạt.

      Đây chính là Vương của bọn họ , trăm ngàn năm qua, chỉ cần người muốn làm chuyện gì, chưa bao giờ thất bại!

      Người, tượng trưng cho sức mạnh, càng tượng trưng cho cường đại! Người cơ hồ là sức mạnh vô địch, gì làm được , nhưng người cao ngạo lạnh lùng, làm cho người ta phải kính sợ!

      "Vương! Lần này hãy để cho chúng thần đảm nhiệm nhiệm vụ lần này , vết thương của ngài ——" gối quỳ xuống đất, Bỉ A Dala ánh mắt cực nóng nhìn vua của nàng, trong ánh mắt có mong mỏi, có kính , còn có tình điên cuồng say đắm cách gì che giấu.

      "Các ngươi ở bên ngoài vách tường thành Bắc chờ! Chỉ cần là ma chúng muốn quy hàng —— Sát!" Thân hình cao lớn di chuyển nhanh chóng, Hiên Viên Hận Thiên lạnh lùng bước vào bóng tối, đem ánh mặt trời cùng mọi người tất cả đều để lại sau lưng. Đây là cuộc chiến của , là bước đầu trong mục tiêu của , thể mượn tay người khác làm, càng cần người khác làm bạn!

      Trăm ngàn năm qua, vẫn luôn chỉ có mình, trước kia như thế, về sau và vĩnh viễn cũng đều như thế!

      "Bỉ a tuân lệnh!" đôi mắt thất vọng buông xuống, Bỉ A DaLa đơn lên tiếng.

      "Tùy, Tuỳ Hỉ ~~~" giọng nữ hưng phấn đột nhiên vang lên, trong nháy mắt phá yên lặng trong đại điện. Giống như là điện thoại di động bị nhiễu sóng, thanh ngắt quảng của Đường Đường truyền tới .

      "Ngươi, ngươi nghe ~~ nghe thấy ? Nghe liền —— trả lời tiếng ~~, đừng làm cho ta phải kêu to nhiều lần, o~~over~~!"

      ****************************************************************
      linhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 19: NHỮNG NGÀY HÃM SÂU VÀO MA GIỚI (3)
      Edit: Windy

      tràn tiếng kết thúc, đại điện lần nữa khôi phục lại yên tĩnh, chỉ là yên tĩnh lần này có chút xấu hổ quỷ dị. Đứng ở điện Ngũ đại tùy thị hai mặt nhìn nhau, nhất là Tùy Hỉ bị điểm tên, mặt xanh mét rất là khó coi!

      Cái thanh này, chẳng lẽ là —— Tôn Đường Đường? !

      Dám vận khởi thần giao cách cảm để kêu mình, trừ bỏ Vương cùng Tứ đại tùy thị còn lại, ma chúng bình thường nếu như có quân tình quan trọng cần bẩm báo, đó chính là ngứa da, muốn tìm cái chết rồi !

      "Là ai?" Con mắt lạnh quét qua Tuỳ Hỉ, bóng dáng cao lớn của Hiên Viên Hận Thiên dừng lại ở lằn ranh giữa bóng tối và ánh sáng, mặt là mảnh đen tối vô cùng lạnh lẽo.

      "Là —— Tôn Đường Đường!" Đáy lòng phát lạnh lan ra cả người, Tuỳ Hỉ khom người lên tiếng.

      Đường Đường này, nàng đến tột cùng là lúc nào học được thần giao cách cảm ? Hơn nữa, biết là chỗ nào có vấn đề, pháp thuật này nàng thi hành có chút thất bại, quả thành thiên lý truyền Sư Tử Hống rồi, vô luận ai cũng có thể nghe thấy!......( amen… phút mặc niệm….=.=….)

      "Là nàng? !" con mắt lạnh híp lại, Hiên Viên Hận Thiên bỗng nhiên nhớ lại chính là thanh này từng ở bên tai mình thào : "Đại thúc, ta tên là Tôn Đường Đường!"

      "Đại thúc, đừng bỏ lại ta . . . . . ."

      Mày kiếm căng thẳng, Hiên Viên Hận Thiên nặng nề khạc ra ba chữ, "Trả lời nàng!"

      "Dạ!" hàng mi giật giật, Tuỳ Hỉ có chút lo lắng cho Đường Đường, mặc dù thời gian chung đụng nhiều lắm, nhưng nàng làm cho người ta thấy thích, luôn có thể khiến mình vui vẻ cười to, rất thú vị!

      "Đường Đường!" Vận khởi thần giao cách cảm gọi lại, Tuỳ Hỉ cũng cố ý làm cho tất cả mọi người ở đây đều có thể nghe được, chỉ là có chú ý tới giọng của mình rất dịu dàng,trong dịu dàng có chút lo lắng, cũng có chút thấp thỏm.

      Sắc mặt hơi trầm xuống, Hiên Viên Hận Thiên thích nghe thủ hạ của mình kêu gọi người như thế, trong giọng nên tồn tại tình cảm.

      "Oa oa, Tuỳ Hỉ, ngươi cư nhiên nghe được! Ha ha, ta vui mừng!" giọng nữ hanh thúy lần nữa vang lên, lần này lưu loát thông thuận hơn rất nhiều, mặc dù lượng như cũ có chút được ổn định ——

      " ngờ ta mới vừa luyện có hai ngày ngươi liền nghe được! Hì hì, Phi Lộ còn ta cho dù có luyện thêm trăm năm nữa cũng gọi được ngươi! Ngươi , đây có thể là ta vô cùng thông minh sắc sảo hay ?"

      Năm cặp mắt cùng nhau nhìn chằm chằm Tuỳ Hỉ, trong đó còn bao gồm cặp mắt lãnh lẽo uy nghiêm kia của Vương , Tuỳ Hỉ tê dại da đầu hồi, vội vàng lên tiếng cắt đứt lời đùa giỡn công khai của Đường Đường : "Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"

      "Có, cũng có!" Ngữ điệu biến đổi, giọng nữ mới vừa rồi còn hưng phấn hoạt bát giờ bỗng dưng có chút trầm thấp, mang theo ít điệu của oán phụ, "Tuỳ Hỉ, ngươi rốt cuộc lúc nào trở lại a? Ta đều mau nghẹn điên rồi! mấy vị mỹ nữ trong vườn của ngươi cứ lấy cặp mắt nhìn tình địch mà nhìn ta, có việc gì liếc mắt xem thường ta, làm cho ta tại cả ngày ăn cơm cũng cảm thấy đói, chẳng lẽ bọn họ biết ngươi là‘ hoa có chủ ’ rồi, cho dù có xem thường ta cũng đâu có thể thay thế được Kiếm Chân!"

      Năm cặp mắt lại cùng nhau trừng mắt nhìn Kiếm Chân, mặc dù khí vẫn khẩn trương như cũ, nhưng Tuỳ Hỉ vẫn là nhịn được giựt giựt khóe miệng chút. Dám ở trong đại điện này hô to gọi , rỗi rãnh năng lộn xộn , trừ bỏ Tôn Đường Đường nàng chỉ sợ cũng có người khác?

      Ngẩng đầu nhìn Vương, vẻ mặt tỉnh táo, hỉ nộ khó phân biệt, nhưng hình như cũng có sát ý, Tuỳ Hỉ len lén thở phào cái.

      ra , Đường Đường là do Vương cứu trở về . Sau ngàn năm Vương chuyển từ kiếp này sang kiếp khác, Tuỳ Hỉ chỉ gặp qua Vương giết người, chưa từng gặp qua ngài cứu người, mà Đường Đường,chính là người thứ nhất!

      người nàng có rất nhiều bí mật, lai lịch mơ hồ, lời cử chỉ quái dị , câu nệ tiểu tiết, nhưng làm cho người ta cảm thấy thô tục vô lễ ngược lại chỉ cảm thấy thẳng thắn đáng , mà thái độ của Vương đối với nàng càng thêm quỷ dị, làm cho người ta rất khó nắm bắt.

      " !" Lạnh nhạt phân phó câu, Hiên Viên Hận Thiên xoay người hướng chỗ sâu trong đại điện tới, "Nghĩ biện pháp đều tra lai lịch của nàng!"

      *****************************************************
      linhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 20: CẦU MA (1)
      Edit: Windy





      Ngạc nhiên ngẩng đầu, Tuỳ Hỉ thể tin nhìn về phía trước, mảnh hắc ám mờ ảo trống rỗng, bóng dáng của Vương sớm biến mất.

      ngờ, ngay cả Vương cũng biết lai lịch nàng!

      Khúc khích… tiếng cười vang lên, khí đại điện bỗng dưng trở nên thoải mái hơn rất nhiều, Thường Túy giễu cợt nhìn Tuỳ Hỉ : "Tuỳ Hỉ đại nhân khi nào trở thành danh thảo có chủ rồi, ta thế nào biết? Đúng rồi, ở trong nhà có người trông mong ngươi trở về, cảm giác có phải rất tốt hay ?"

      "Ha ha!" Chắp tay xoay người, hắc bào ở trung kìm chế được tung bay theo gió, cùng Thường Túy lướt nhìn nhau trong chốc lát, Tuỳ Hỉ chút để ý trả về câu: "Thường Túy đại nhân xin yên tâm, ta trở về chắc chắn giúp ngươi hỏi Tôn nương chút, xem nàng có nhớ ngươi hay !"

      *************** ***************** **************

      "Tuỳ Hỉ, Tuỳ Hỉ? ! Thế nào im lặng vậy?" Cắn răng, nhắm hai mắt, mặt Đường Đường khổ sở y như bị táo bón .

      "Cái gì mà thần giao cách cảm chứ, chẳng lẽ còn phải vác theo cây anten để tăng cường tín hiệu sao? !" nhụt chí mở mắt ra, Đường Đường buồn bực thở mạnh cái. Sống hơn hai mươi năm, đây là cuộc gọi "Điện thoại" mệt nhất !

      "Đường Đường!" Tiếng kêu gọi ôn hòa vang lên, cái tay đột nhiên vỗ vào vai Đường Đường.

      "Oa!" Thình lình bị dọa, Đường Đường phản ứng kịp, cả người giống như pho tượng Nê Bồ Tát, hai tay hai chân cứng nhắc chuẩn bị tiếp xúc thân mật với mặt đất.

      "Bị dọa sợ sao?" Đưa tay dễ dàng kéo được nàng, Tuỳ Hỉ giơ Đường Đường lên, buồn cười : " phải ngươi kêu ta trở về?"

      "Ngươi tạo ra chút thanh có được hay ?" Khó chịu đung đưa chân, váy dài phiêu dật từ ống chân biến thành hai, trở thành cái quần dài.

      "Ah?" Đôi tay ôm cánh tay, Tuỳ Hỉ hồ nghi nhìn từ xuống dưới đánh giá Đường Đường phen, tu mi giãn ra, cười.

      "Nhìn cái gì?" Kinh ngạc cúi đầu, Đường Đường lập tức sáng tỏ, cười cái rắm a’, nàng hất cằm lên , "Như thế nào?đây là phát minh mới nhất của bản nương- quần váy, có thể giạng thẳng chân, có thể chạy bộ, còn có thể đá lên cước —— đạp người! Nhìn có được hay ?"

      "Ha ha ha. . . . . ." Tiếng cười lớn vang lên, Tuỳ Hỉ nhìn Đường Đường huơ tay múa chân, cười đến cực kỳ vui vẻ, ở Bắc Ma Vực chịu bụng khí chỉ thoáng bị nàng quét sạch, tâm tình sảng khoái vô cùng.

      "Có gì đáng cười?" nghiêm mặt, Đường Đường có loại ý nghĩ muốn đánh người, , là kích động muốn đánh ma mới đúng. Mệt nàng lấy cổ điển kết hợp với đại, còn so sánh giải thích hơn nữa ngày, ra vị trước mắt này hoàn toàn biết thưởng thức a!

      "Tốt, tốt, cười!" Tâm tình dễ chịu liên tiếp khoát tay nhịn cười, Tuỳ Hỉ đột nhiên có chút may mắn khi Vương đem Đường Đường giao cho mình…..(yay là sao…..a thích chị hử…???)

      Viên Đường này luôn có thể làm cho người ta vui vẻ, quên hết mọi ưu tư, đặc biệt làm người ta thích.

      " xin lỗi!" Trợn mắt trắng, "Đường liều lĩnh " đúng lý hợp tình, buông tha người.

      " xin lỗi!" Mi giương lên, "Hỉ hiền hòa" rất biết nghe lời .

      " xin lỗi ra cũng thể bù đắp tâm hồn bị tổn thương của ta!" Chống nạnh, mỗ Đường bắt đầu càn quấy.

      "Vậy phải làm thế nào?" Tuỳ Hỉ cố ý làm ra vẻ lo lắng, nhướng mày lên.

      "Dẫn ta ra ngoài dạo chút, bồi thường ta!" Nhìn Tuỳ Hỉ, Đường Đường theo bản năng nín thở. Nàng đánh cuộc, đánh cuộc Tuỳ Hỉ nhất thời mềm lòng, sau đó liền có thể nhân cơ hội chạy ra khỏi động ma tràn đầy"Ngoại tộc" này rồi !

      "Ngươi muốn ra ngoài?" Nụ cười vẫn như cũ, chỉ là thủy mâu từ từ đông lạnh, Tuỳ Hỉ nhìn Đường Đường chầm chậm.

      "Được ?" Tâm vì chột dạ nên cố gắng đề cao thanh , Đường Đường nặn ra nụ cười nịnh nọt, "Tuỳ Hỉ đại nhân, Tuỳ Hỉ đẹp trai, ngươi dẫn ta ra ngoài dạo chút có được hay ? Ta muốn nhìn chút các ngươi nơi này cùng chúng ta nơi đó có gì bất đồng ——"

      "Cùng các ngươi chỗ nào?" Mi nhăn lại, trong mắt Tùy Hỉ lóe lên tia sáng kỳ lạ.
      linhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 21: CẦU MA (2)
      Edit: Windy



      "Đúng vậy a, cùng thế giới mà ta sống trước kia!" Gật đầu cái, Đường Đường cũng ngại đem lai lịch thân phận của mình cho Tuỳ Hỉ. Nàng đều có thể tiếp nhận việc là ma rồi, dựa vào cái gì thể tiếp nhận nàng đến từ dị thế?

      "Mang nàng !" giọng lạnh lẽo ở bên tai vang lên, Tuỳ Hỉ chấn động, là thanh của Vương.

      "Xem chừng nàng!Xem nàng hay giả!" Tiếng ngừng lại, lúc vang lên lần nữa thêm phần lãnh khốc: "Nếu như nàng có bất kỳ dị động gì, Giết!"

      "Đường Đường!" Chợt bước lên bước, Tuỳ Hỉ nghiêm mặt : "Nhất định phải sao?"

      "Muốn muốn !" Vỗ tay cái vô cùng hưng phấn kích động, Đường Đường vui mừng hai mắt tỏa sáng. Đây chính là kế hoạch chạy trốn mấy ngày gần đây của nàng, thành hay bại chỉ còn thiếu bước!

      "Ngươi xem, ta ngay cả việc đổi tiền cũng chuẩn bị tốt!" Hướng bên hông sờ soạng hồi, Đường Đường giống như hiến vật quý mở tay ra, mấy viên đá màu trong suốt lẳng lặng nằm ở trong lòng bàn tay, màu sắc chói lọi làm bàn tay nàng phá lệ xinh đẹp.

      "Trong vườn của ngươi khắp nơi đều có loại đá này, ngươi có biết hay chỉ cần cầm tùy tiện viên tới nơi của ta là có thể đổi được nhiều nhiều tiền! Dù sao các ngươi cũng hiếm, để cho ta nhặt thêm mấy viên, đổi ít tiền ! À? !"

      "Ngươi muốn nhặt liền nhặt !" Khóe miệng co rút, buồn cười nhưng cười nổi, ánh mắt Tùy Hỉ có chút mơ hồ, giống như mặt nước bị hòa lẫn.

      Hai tay kết ấn, thời khắc nàng chú ý liền đem ấn ký khắc ở lưng nàng, kể từ đó, vô luận nàng tới chỗ nào cũng đừng nghĩ chạy trốn khỏi .

      " thôi!" Nắm tay Đường Đường , Tuỳ Hỉ khởi động tâm pháp dẫn nàng rời khỏi Diệu uyển của Ma giới,bay về hướng Đông Lâm châu phồn hoa của Nhân giới ——

      "Tôn Đường Đường, chỉ mong ngươi có thế để cho ta mang ngươi về lần nữa! Ở nhân giới còn sống mà trở về!"

      ********** ********** ********** *********

      Đông Lâm châu, Kinh Thành phồn hoa nhất Nhân gian.

      Hoàng cung, biệt uyển, đại viện của phú hào, quán ăn, quán rượu, cửa hàng, kỹ viện, rực rỡ muôn màu, cực kỳ náo nhiệt.

      Mặt tiền của cửa hàng tinh xảo, chữ “Đương” cực đại được khắc bên góc trái cửa lớn, kim quang lấp lánh, bắt mắt cực kỳ. làn gió thổi qua, nâng lên màn vải che cửa sẫm màu, truyền ra giọng nữ giòn tan, dễ nghe, nhưng có chút tức giận.

      "Lão bản, ngươi nhìn chút, lại nhìn kỹ chút! Đây chính là bảo thạch thượng hạng, trong suốt, thông thấu, tạp chất. . . . . ."

      "Ai nha, ta nương!" giọng nam sắc bén vang lên, trong đó có chứa mấy phần kiên nhẫn: "Ngươi phải là người đầu tiên mang Ma giới thạch tới đây bán, đương nhiên cũng phải là người cuối cùng. Tảng đá kia mặc dù nhìn đẹp, nhưng trừ những người tu hành sử dụng để khảm vào pháp vật, dân chúng bình thường ai lại mua a, như vậy phải ràng là có cấu kết với Ma giới hay sao? !"

      "Vậy ngươi mua rồi lại bán cho người tu hành a! Ta quyết định bán, ngươi tùy tiện ra giá !"

      "Bùm!" Thanh vật nặng rơi xuống đất.

      " nương ngươi xem, chỗ này của ta còn có rương, so với viên cầm trong tay còn lớn hơn, xinh đẹp hơn rất nhiều, nếu nương mua mấy khối . . . . . ."

      Màn cửa chợt bị nhấc lên, đạo bóng dáng màu thủy lam như gió đứng ở trước cửa. Nam tử áo bào đen đứng dưới bậc thang thấy Đường Đường như thế liền cười tiếng, nụ cười tươi mát như gió mùa xuân, thoáng chốc làm rung động đoàn Lão mẹ cùng đoàn tiểu nương.

      "Thế nào, nhà này cũng chịu mua sao?" mặt Tùy Hỉ là nụ cười hiểu , nâng tay, ôm lấy tay, hỏi cực kỳ tùy ý.

      "Ngươi có phải sớm biết phải hay ?" Từ cao nhìn chằm chằm xuống Tuỳ Hỉ, Đường Đường thở phì phò chỉ vào sống mũi tuấn đẹp mắt kia, "Ngươi sớm biết những tảng đá này căn bản đổi được tiền, nhưng ngươi chính là muốn nhìn ta bêu xấu, làm trò cười!"
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :