1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gặp Phải Ma Vương Lầm Cả Đời (update c57)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 12: Kiếm Chân hàng xóm
      Edit: Windy





      "Nụ hôn đầu sao?" Lông mi hẹp dài của Thường Túy run lên, trong mắt chợt hiện lên đạo ánh sáng, giọng trở nên ôn nhu vô cùng, vô cùng chậm, nửa nửa giả mà : "Vậy ta ngược lại có hơi thất vọng !"

      "Ngươi ngươi ngươi, ngươi có thôi ? !" Mặc dù biết cái tên nghiệt nam nhân này là lấy mình ra trêu ghẹo, nhưng Đường Đường vẫn là nhịn được tim đập rộn lên, da mặt nóng lên, xoay người hướng phía sau lưng Tuỳ Hỉ trốn , né tránh tên mỵ hoặc nam nhân làm cho người ta khó chống đỡ này.

      ra , Đường Đường luôn luôn phủ nhận mình có tật xấu mê trai, nhưng mê trai cũng phải có nguyên tắc của mê trai! Giống như Thường Túy loại nghiệt nam nhân này, mi gian mở rộng, hai mắt tình, vừa nhìn chính là mệnh phạm đào hoa, phải là chủng loại chịu ở yên trong nhà... Người nào chọc phải xem như xui tám đời rồi ! Coi như quyến rũ phụ nữ, đoán chừng mấy người phụ nữ cũng người trước vừa ngã xuống, người sau sợ chết tiếp tục tiến lên quyến rũ !

      Nếu cứ như thế, làm nữ nhân của phải là tức chết, cũng là do chiến đấu trường kỳ với tiểu tam mà mệt chết, vẫn là mau tỉnh ngộ !

      Nụ cười cứng đờ, Thường Túy ngạc nhiên nhìn Đường Đường co lại ở phía sau lưng Tùy Hỉ, trong lòng nhất thời nổi lên tia căm tức. nhân loại này, nàng rốt cuộc có mắt hay , vì cái gì nhiều lần kháng cự mình? !

      Cánh tay dài vươn ra muốn túm lấy Đường Đường, Thường Túy đối với lời và hành động của nhân loại này sinh ra vài phần hứng thú.

      "Đường Đường, ta phải chủ trì khánh điển, ngươi ngồi ở chỗ này!" để lại dấu vết chắn trước người Đường Đườn, Tuỳ Hỉ cười tiếng, thanh mát như gió, "Kiếm chân, ngươi ở đây bồi nàng!"

      "Tốt!" giọng nữ nhân cực kỳ rung động lòng người truyền đến, tựa như tiên nhạc phiêu phiêu, Đường Đường cứng ngăc, mê hoặc ngẩng đầu lên.

      đạo bóng dáng diễm lệ, quyến rũ đập vào mắt Đường Đường , mang theo cỗ hương thơm thanh nhã, thấm vào ruột gan.

      "Này, đây là Ma Nữ sao?" Si ngốc nhìn toàn thân nữ tử áo trắng như được bao bọc trong tầng ánh sáng nhàn nhạt, Đường Đường trong lòng lộp bộp tiếng, cả người choáng váng.

      "Ta là Kiếm Chân, ta trò chuyện với ngươi có được hay ?" giọng nữ mềm mại truyền vào trong tai Đường Đường, nữ tử áo trắng cười, tựa như ánh trăng trong nước,, xinh đẹp mê hoặc lòng người.

      "Tốt ~~~ tốt!" Khiếp sợ làm cho thanh cũng khàn khàn , Đường Đường nỗ lực hai lần mới rốt cuộc phun ra được chữ hoàn chỉnh!

      "Vậy ngươi cùng ngồi với nàng ! Ta đây!" Khóe miệng nâng lên, Tuỳ Hỉ hài lòng cười.

      Đường Đường lần đầu tiên nhìn thấy Tuỳ Hỉ cười như vậy , phải loại giễu cợt hay đùa giỡn, chính là nụ cười trong sáng sạch , ôn nhuận mà lễ độ, trong tươi cười bao hàm tình cảm, đó là loại ăn ý, loại tín nhiệm, cần cũng hiểu lẫn nhau, còn có. . . . . .

      "Rắc~~~" có đồ vật gì đó bể, Đường Đường hiểu, lần thứ mười tám thầm mến của nàng—— tuyên cáo thất bại!

      *********** *********** *********** **********

      mộc đài cao, vũ nương quyến rũ xinh đẹp tự nhiên lui xuống, Tùy Hỉ tuấn lãng, thanh cao như cây tùng trong ngày đông, thu hút hết ánh mắt mọi người.

      Nếu như là bình thường, Đường Đường nhất định thét chói tai hai tiếng"Tuỳ Hỉ ta ngươi" để cổ động, chỉ tiếc hôm nay nàng thế giới khác.

      Trong lỗ tai nghe thấy Tuỳ Hỉ cái gì đó vương đánh bại Tây đại ma đầu, dùng lực lượng của người để phá huyết sát trận dùng 9999 tên ma chúng kết thành,ngày nhất thống Ma giới còn xa . . . . . .

      "xem ra nơi này cũng yên ổn a!" tiếng thở dài, Đường Đường có chút mê mang nhìn quần chúng dưới đài tinh thần phấn chấn, vẻ mặt kích động , hề bất ngờ khi thâys si mê cùng khát vọng gương mặt của N vị Ma nữ.

      Đó là loại khát vọng trần truồng, hận thể lập tức xông lên đài đè Tùy Hỉ xuống, sau đó —— gào khóc ngao ~~~~

      "Tôn nương, ngươi suy nghĩ cái gì, hồi vừa cau mày vừa cười!" Nhìn Đường Đường bên cạnh lộ ra vẻ mặt biến ảo quả rất đặc sắc, Kiếm Chân nhịn được cười tiếng, giọng hỏi.
      linhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 13: Lý do Tu ma
      Edit: Windy





      "À? ! A, có gì!" cái liếc mắt xem thường thưởng cho Thường Túy cười quỷ dị, Đường Đường quay đầu nhìn Kiếm Chân, cười ranh mãnh : "Ta phát , có rất nhiều Ma Nữ thích Tuỳ Hỉ a!"

      "Đúng a!" Gật đầu cái, Kiếm Chân quay đầu nhìn về phía đài cao, mặt chỉ là nụ cười dịu dàng thuần túy , có ghen tỵ, có miễn cưỡng, ngược lại còn có loại vui sướng tự đáy lòng!

      "Ngươi ghen tỵ?" Đường Đường rất muốn hỏi câu, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng liền nuốt trở về, cần thiết!

      Nữ nhân nơi này ai cũng rất đẹp, nhưng cho dù cả đám có hợp lại cũng bằng Kiếm Chân! Giống như ánh trăng thuần khiết trong trẻo, giống như thủy tinh óng ánh trong suốt, vừa giống như bông tuyết phiêu dật kỳ ảo.

      có khí chất như vậy, còn biểu si mê như thế, tính tình dịu dàng ngay cả Đường Đường cũng nhịn được say mê, huống chi Tuỳ Hỉ? !

      "Kiếm Chân, các ngươi trong tưởng tưởng của ta hoàn toàn khác nhau ai!" Nhìn cặp mắt Kiếm Chân tràn đầy mưa bụi dịu dàng, Đường Đường sớm quên mất đề phòng.

      "Vậy ngươi nghĩ rằng chúng ta là hình dạng gì?" gió lạnh bất chợt nổi lên, ngồi xéo xéo đối diện với Đường Đường, Bỉ A nhìn thẳng phía trước , vẻ mặt giễu cợt : "Mặt xanh nanh vàng, khát máu tàn bạo? !"

      “han~~~" cái trán nổi lên tầng mồ hôi lạnh, Đường Đường lúng túng giựt giựt khóe miệng được lời, nàng có nghĩ như vậy!

      " ra , ma cũng chỉ là trong những chúng sinh!" Nhìn ngàn vạn ma chúng quảng trường, cùng chung ý chí kiên định, Kiếm Chân khẽ mỉm cười dịu dàng : "Có rất nhiều ma chúng cũng là do nhân loại biến đổi, bọn họ tự nguyện tu ma, bởi vì tu ma so với tu tiên dễ dàng hơn chút, chỉ là muốn đạt đến cảnh giới tối cao rất khó khăn!"

      "Tu ma? !" khái niệm vốn có của Đường Đường triệt để bị phá vỡ, ngạc nhiên : "Người cũng có thể tu thành ma?"

      "Có thể a!" Hớn hở gật đầu, Kiếm Chân kiên nhẫn giải thích: "Người có thể tu tiên, cũng có thể tu ma, cũng có thể thuận theo tự nhiên chờ sau khi chết tiến vào Quỷ giới, lựa chọn sống lại làm người hoặc là tu thành có Uy Đức quỷ."

      "Tiên? Ma? Quỷ? !" Mắt càng trừng càng lớn, Đường Đường rốt cuộc hiểu chuyện, nàng có lẽ là xuyên qua dị giới .

      "Nhưng mà, vì sao phải tu tiên hoặc tu ma ? Làm người tốt sao?" Cau mày, lấy tính tình của Đường Đường vô luận là sống ở đâu cũng có thể thoải mái vui vẻ, lăn lộn vô cùng thoải mái, hiểu tại sao lại có nhiều người muốn tự tìm phiền não, phí hết sức lực để thay đổi “chủng loại” của bản thân do ông trời ban cho .

      "Nguyên nhân rất nhiều!" giọng mê hoặc vang lên, Thường Túy miễn cưỡng nhìn về phía lều bạc nơi xa : "Có thể vì cầu trường sinh bất lão, cũng có thể vì cầu xin có được sức mạnh thiên hạ vô địch, thậm chí có thể chỉ vì —— người kia!"

      "Người kia? !" Đường Đường cười, chỉ vào Thường Túy, vẻ mặt cười khinh thường cùng giễu cợt, "Ngươi đừng cho ta biết, ngươi tu ma chính là vì người kia!"

      "Chúng ta cần tu ma!" đầu ngón tay vân vê ly rượu ở bàn, Thường Túy cười lười biếng mà đơn, giống như nhìn thấu việc đời, giống như người đứng ngoài thế đạo, phóng đãng cũng chỉ là ngụy trang, muốn hiểu thấu được phải tìm hiểu sâu vào nội tâm.

      "Ngũ đại tùy thị chính là theo vương chuyển từ kiếp này sang kiếp khác thành thiên ma, cần tu hành! Nhưng ngươi phải, nếu ngươi muốn thành ma, nhất định phải tu hành!"

      "Ta? !" Nhíu mày, Đường Đường lấy ngón tay chỉ chỉ mình : "Ta làm sao phải tu ma? Ta cũng muốn sống thọ như Nhật nguyệt, càng muốn trở thành nữ ma đầu người gặp người sợ a. . . . . ."

      "Rắc~~!" thanh kỳ dị cắt đứt lời khẳng khái từ chối của Đường Đường , nàng kinh ngạc quay đầu lại, chống lại mắt phượng lạnh lẽo của Bỉ A Đa La, mà Rắc~~~ Rắc~~~Rắc…hàng loạt tiếng vang lên giống như —— nàng tốn hơi thừa lời!

      ***********************************************

      Tác giả: Phiếu phiếu, Sáo cũng tốn hơi thừa lời gọi ~~~
      linhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 14: Thường Túy mê hoặc
      Editor: Nhược Nhược





      “Ack~~!” cái rùng mình dữ dội, Đường Đường ngay lập tức từ “Duệ đường” biến thành “Nhuyễn đường”, mặt cười nịnh nọt: “Mỹ nữ mỹ nữ, ngươi ngàn vạn đừng hiểu lầm, phải ta các ngươi nha! Ngươi xem các ngươi xinh đẹp bao nhiêu, làm sao lại khiến người gặp người sợ được, ràng là người gặp người , hoa gặp hoa nở a! Tôn Đường Đường ta có chuyển thế luân hồi tá kiếp cũng bằng đầu ngón tay các ngươi a! A ha ha~~~”

      “Aiz!” khẽ thở dài, gương mặt tuyệt mỹ khuynh thế của Kiếm Chân bỗng nhiên kín đáo xuất chút ưu thương, thoáng chốc khơi dậy chút áy náy chân thành hiếm thấy trong lòng Đường Đường, “Ma bề ngoài tuy đẹp, nhưng chẳng qua tướng từ tâm sinh , hoa trong gương, trăng trong nước thôi!”

      “Kiếm Châm!” đột nhiên đứng bật dậy, vẻ mặt Đường Đường cường điệu hóa chân thành, chỉ kém chảy hai giọt nước mắt để càng thêm thuyết phục.

      “Ta tu ma tốt, mà là con người của ta vừa lười, tư chất lại kém, lại thêm tìm thấy người có thể khiến ta cố gắng thay đổi, lý do để ta cố gắng nỗ lực tu ma, cho nên --- ”

      “Xem ta là lý do phải là được rồi?” chút để ý cắt ngang lời lung tung của Đường Đường, Thường Túy đứng dậy chậm rãi tới trước mặt Đường ĐƯờng, màng vào trong bóng râm phảng phất hương hoa hồng, tiếng trầm thấp tựa như mị hoặc, lại như câu dẫn trắng trợn-----------

      “tiểu mỹ nhân nhi, tu ma vì ta được ?”

      Cái miếng nhắn khẽ nhếch, ĐƯờng Đường nháy mắt hóa đá, giống như cả thế giới chũng chỉ còn lại đôi mắt ------ mắt Thường Túy!

      Đôi mắt hẹp dài hòa toàn mở ra, lông mi rậm ràng từng cái, như cánh bướm, mà đôi mắt tối tăm lại có màu tím đậm, tím gần như màu đen, phải dựa vào ánh sáng dạ minh châu mới có thể thấy .

      Nhưng mà thấy ràng lại luyến tiếc chuyển mắt, hai mắt tựa như hai dòng nước màu tím thần bí biết , có thể nhấn chìm người khác, hơn nữa lại hoang nghênh người tới!

      “Có được hay ?” nâng tay, Thường Túy vỗ lên mặt ĐƯờng Đường, cảm thấy cảm xúc nơi tay như chạm vào tơ lụa trắng trẻo ôn nhuyễn, khỏi mỉm cười hài lòng, thanh từ từ trầm thấp, như rượu ngon ủ lâu năm, có thể say chết người!

      Bên tai thành ầm ầm đánh tới, Đường Đường chỉ cảm thấy trái tim vào trí óc có hai con ngựa mạnh mẽ lôi kéo, lại hướng về hai hướng khác nhau mà chạy. Trong đầu ràng nghĩ muốn kháng cự , nhưng trái tim lại nghe theo trí não lại muốn tới gần , đáp ứng tất cả cầu của , bất luận là cái gì, chỉ cần là đưa ra!

      “ta. . .” mơ màng ra chữ, Đường ĐƯờng mơ hồ nghe được tiếng Phật khánh du dương, tiếp đó trước mắt bỗng dưng lên đôi mắt, loáng thoáng có quen biết.

      Đôi mắt đen như vậy, lạnh như vậy, nhìn như rơi vào vũ trụ vô biên, bình yên lạnh lùng, trống rỗng tuyệt tình, nhưng kỳ quái là Đường Đường lại cảm thấy được loại thương khắc sâu, đau lòng ở trong đó cất giấu điều gì, hẳn là khiến lòng người đau đớn, giấu kín quá khứ rung động tâm hồn. . . .

      “Ta muốn!” giống như đột nhiên được châm châm tỉnh táo, Đường ĐƯờng nhảy lui ra sau, tức lui ra khỏi bóng râm của Thường Túy, lại lần nữa trở lại với ánh sáng mặt trời ấm áp.

      “Ta muốn vì ngươi tu ma!” căm phẫn đón nhận ánh mắt Thường Túy, Đường Đường trả lời như trảm đinh triệt thiết, vang vang hữu lực.

      Toàn trường lặng ngắt như tờ, yên lặng đến quỷ dị!

      Đường ĐƯờng đứng thẳng lưng, mắt sáng như đuốc, người lại mệt mỏi cách khó hiểu, mệt giống như vừa trải qua trận chiến ác liệt tay chân như nhũn ra, tứ chi đau nhức.

      “Tôn nương~~~~” đứng lên, Kiếm Chân khiếp sợ đến bên ĐƯờng Đường, cũng chỉ mới hai bước liền dừng lại---------

      thân ảnh thon dài đứng sau lưng Đường ĐƯờng, đồ đen, tóc đen, ý cười gương mặt tuấn lãng hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại là trầm ngâm khiếp người.

      Thủy mâu vẫn sáng ngời như trước, chỉ là trong mắt kết băng, lạnh lùng đảo qua mọi người trong trướng, Tùy Hỉ đặt tay lên vai Đường Đường, nhàng xoay nàng nhìn về phía mình, băng sương trong mắt ngay lập tức biến mất, vẫn đôi mắt dịu dàng như trước-----------

      “Đường Đường, lễ mừng kết thúc, ta đưa người trở về!”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 15: Cảnh mộng (1)
      Editor: Nhược Nhược




      “Được!” vui vẻ gật đầu, Đường Đường thoải mái thở phào nhõm. là mệt mỏi, mệt muốn nằm xuống mà ngủ, cái gì cũng muốn làm, cái gì cũng muốn nghĩ nữa!

      “Các vị, ta trước, tạm biệt nha!” hướng bốn người im lặng gì khoát tay áo, Đường Đường lại đặc biệt gật đầu xin lỗi Kiếm Chân. Dù sao muốn trưng dụng bạn trai người ta đưa mình trở về nghỉ ngơi, cho nên vẫn nên khách khí chút mới tốt!
      “Tôn nương thong thả!” gật đầu đáp lễ, Kiếm Chân vẫn luôn nhìn theo bóng dáng Đường Đường và Tùy Hì dần dần mất trong bóng đêm, nhìn thấy nữa.

      “Nàng phá được mị hồn thuật của ta!” khóe miệng xuất nụ cười ý nghĩ sâu xa, Thường Túy buông xuống mi mắt lông mi dày đặt che con ngươi thần sắc phức táp, “Ngay cả ma chúng tu hành ngàn năm cũng chống đỡ được mị hồn thuật của ta, nhưng nàng lại có thể!”

      “Xem ra,” Thường Hữu vốn luôn trầm mặc ít bỗng nhiên mở miệng, thanh trầm ổn kiên định, phảng phất như đại địa kiên cố: “Nhân loại mà vương mang về phải tầm thường!”

      Bĩu môi đỏ mọng, Kiếm Chân nở nụ cười, nụ cười trong trẻo dịu dàng, nhưng ý vị thâm trường.

      Hừ lạnh tiếng, Bỉ A Đa La đứng bật dậy ra khỏi lều lớn, chốc lát nổi lên làn gió thơm mát lạnh, lại bị gió đêm cuốn , lập tức tiêu tan. . . .

      ***********************8888

      Trời xanh mây trắng, gió nhàng thổi qua ấm áp, mang tới hương hoa biết tên.

      “Đây là nơi nào?” ngạc nhiên đánh giá bốn phía, Đường ĐƯờng chưa từng gặp qua bầu trời xanh như thế, xanh như trước mắt là khối pha lê vỡ; cũng chưa thấy qua mây trắng như vậy, trắng đến phát sáng, đám mây trắng bồng bềnh dưới chân, giống thanh kẹo đường đáng .

      “hắc!” nhảy lên hưng phấn dẫm lên mấy trắng, Đường Đường phát mình lại đứng vững vàng ở , như giẫm lên giầy trượt tuyết bằng mây mù.

      “Hắc, a!” có hình ảnh mơ hồ trong lòng, tựa như nàng từng vô số lần làm như vậy, Đường Đường tâm niệm khẽ động thúc giục đám mây bay về phía trước, nhanh chóng, vững vàng, thoải mái đến cực điểm.

      Tựa hồ là bay rất lâu, lại giống như chỉ là chốc lát mà thôi, ĐƯờng Đường trông thấy tòa núi lớn sừng sững.

      Núi cao vạn nhận, cao chọc trời, đỉnh núi trông khá mơ hồ có mây trắng và sường mù bao phủ, nhưng Đường Đường hiểu sao có thể khẳng định kia cái gì cũng có, là chân chính “Thiên sơn phi điểu tuyệt, vạn kính nhân tung diệt”! (núi có chim bay, đường dấu chân người)

      Dường như, có lực lượng thần bí lôi kéo nàng, Đường Đường bay thẳng về phía chân núi, cho đến khi trông thấy bãi đá loang lổ, giống như chiếc bàn của Quốc tân quán hóa thạch.
      “Trảm thần đài?” hiểu sao trong đầu liền xuất cái tên, Đường Đường bỗng nhiên cảm thấy nơi này cực kỳ quen thuộc, quen thuộc tựa như là ngôi nhà mà nàng nên quên lại cố tình quên !

      Đám mây tan , hóa thành sương mù biến mất vô tung, Đường Đường ngơ ngác đứng ở bên cạnh bãi đá, nhìn thấy bên ngoài nham thạch màu đỏ là những vết nứt thô ráp, biết trải qua bao nhiêu năm tháng bị mưa gió gậm nhấm. mà ở bên trong khe hở và giữa cái hố dường như vẫn còn cất giấu vài thứ, màu đỏ dần thành đen------

      “Là máu?!”

      Chân mềm nhũn, Đường Đường té ngã nhào ở bên cạnh bãi đá, trong lòng là hồi đau nhức, đau đến khiến trước mắt biến thành màu đen, cả người toát mồ hôi lạnh.

      Trong mơ hồ, gốc cây hoa cực kỳ xinh đẹp đập vào mắt Đường Đường, thân hoa non mịn vươn ra từ trong khe hở của nham thạch, phiến lá màu trắng dài mềm mại, lay động trong gió, tựa như nữ tử trong sáng linh hoạt nhàng múa.

      phiến lá, giọt sương trong suốt bị gió thổi , rơi bãi đá, lại rơi vào ngườ.
      linhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 16: Cảnh mộng (2)
      Editor: Nhược Nhược





      “Là ai?” tim bỗng dưng nảy lên rất nhanh, Đường Đường cẩn thân nghiêng người qua muốn biết khuôn mặt của người kia.

      Đáng tiếc, dường như có sương mờ phủ mặt , bất kể Đường Đường cố gắng bao nhiêu cũng thể thấy được, chỉ nhìn thấy máu đỏ sậm từ người chảy ra, ngừng nghỉ, chảy rất nhanh, nhiễm đỏ bãi đá, lại theo những khe rãnh nông sâu đồng nhất chảy vào chỗ hoa nhi trong khe đá, làm mềm vùng đất bên dưới bông hoa.

      săp chết sao? đáng thương!” Nước mắt, tự chủ được mà rơi xuống, Đường Đường đau lòng khó chịu, thấy gốc hoa kia khe khẽ run lên, đầu cánh hoa càng thêm xinh đẹp.

      giọt sương trong suốt lấp lánh ngưng tụ giữa hoa tâm, chậm rãi rơi xuống, rất chậm, rất chậm, giống như nước mắt từ trong long hoa nhi chậm rãi rơi xuống.

      “Ba!” giọt sương rơi ở mặt người kia, Đường Đường bỗng nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng, giống như trái tim từ trong người bị lấy , nàng đau đớn kêu to tiếng bất chợt ngồi dậy----------------

      Mặt đất vàng óng ánh, ánh nắng mặt trời từ song cửa sổ bằng đá chiếu vào, khắp nơi được chiếu sáng choang, gian phòng vẫn là gian phòng kia, nhưng còn chướng mắt như vậy nữa.

      Tiếng ma thạch vang lên, vài nữ tử cổ trang thướt tha vào.

      “Tôn nương!” mỹ nữ tiến lên tươi cười xinh đẹp, đôi mị nhãn sáng lung linh, nhưng lộ ra vài phần địch ý khó nén.

      “Ta là Ngọc Dung, tùy Hỉ đại nhân có việc phải rời vài ngày, trước khi ngài căn dặn rồi, muốn chúng ta tới chăm sóc ngươi!”

      Nheo mắt, Đường Đường lén rùng mình cái. Gương mặt tươi cười của Ngọc Dung là khủng khiếp, viết ràng là cam lòng và oán hận.

      “Ha ha , cần, cần! Ta sao dám làm phiền các vị mỹ nữ chứ?” Cuống quýt xua tay, Đường Đường cũng muốn “mặt cười hồ ly” này tới chiếu cố mình, đơn thuần là ngứa da rồi!

      “ha ha ha, Tôn nương cần khách khí!” che miệng cười duyên, Ngọc Dung lướt mắt ra phía các mỹ nữ nóng lòng đứng phía sau, yểu điệu : “mọi người còn chờ cái gì?! Còn nhanh nhanh lại đây “chiếu ” Tôn nương?!”

      “Dạ!” tiếng đáp thiên kiều bá mị vang lên, các ma nữ thiên kiều bá mị lắc mông chân thành tới, Đường Đường khiếp sợ trừng mắt, nhìn nhìn mấy “Nhện tinh” càng lúc càng gần, càng lúc càng gần, vươn tay về phía “ĐƯờng lão nạp” …………..

      “”Cứu mạng aaaaa~~~~” tiếng kêu thảm thiết cắt ngang chân trời, thân ảnh đứng lặng hồi lâu trong hoa viên đột nhiên cứng đờ, tức hóa thành trận gió màu đen cuốn về phía tiếng thét chói tai truyền đến---------

      “wey wey wey, đại tỷ, chúng ta nhã nhặn chút được ? Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?! Ta có thể kiện các ngươi, ta chơi “Đoạn bối sơn” đâu!” (nguyên bản : brokebach mountain : tên phim về cuộc tình đồng giới T_T)

      “Đoạn bối sơn?” con lốc đen ngừng lại, trở thành bóng người ngạc nhiên đứng ở trước cửa phòng Đường Đường, là Tùy Hỉ.

      “Con mẹ nó, đừng xé! Đừng xé------! Nữ nhân lột y phục của nữ nhân là loại chuyện gì a? Tuy Hỉ ~~~, phải ngươi các nàng ăn người sao?!”

      “ha ha……” trận tiếng cười duyên mị hoặc đến tận xương vang lên, tỳ Hỉ xoay người bất đắc dĩ lắc đầu, khóe miệng tự giác cong lên.

      buổi sáng này, các ma chúng cười, Tôn Đường Đường la hét, Diệu Uyển này của là quá náo nhiệt!

      “Ta kháo! Đạiu gia ngươi, ngươi như vậy là ngắt thịt hay là lột y phục hả?” Tiếng thét chói tai tiếp tục vang lên, tràn ngập phẫn nộ.

      “hi hi~~~” trận tiếng cười khúc khích vang lên, thanh ĐƯờng Đường lại cất cao lên tám độ, “Ta kháo, ta kháo kháo kháo! Ta nổi giận các ngươi còn biết sợ có phải hay ? Ta cho ngươi lột này, ta cho ngươi lột------ hắc hắc, ta phản công, phản công…… ha ha ha, chiêu này kêu là “long trảo hạ trảo nãi thủ” người nào thiếu nợ? lão nương cắt tỉa cắt tỉa cho các ngươi!”

      hồi oanh hót yến vờn, liên tục cười duyên, cùng với trận ào ào nước chảy, khiến kẻ khác sinh ra vô hạn mơ mộng…………..
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :