1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gặp Phải Ma Vương Lầm Cả Đời (update c57)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 7: Tùy Hỉ (3)
      Edit: Windy





      "Bây giờ là mùa thu!" hàng mi nhảy lên, mặt Tuỳ Hỉ đã hiện lên tia hồ nghi, nhưng ngược lại, cười nhạt tiếng : "Đem tay áo kéo xuống, ta dẫn ngươi chút."

      "Tốt!" Le lưỡi cái, Đường Đường nhớ tới cổ nhân thích lộ ra da thịt , cho dù là lộ cổ tay ra khỏi ống tay áo cũng được.

      Người đàn ông này, vừa dịu dàng, săn sóc, lớn lên đẹp trai, còn có chút bá đạo, quả rất có cá tính!

      kéo tay áo xuống hấp ta tấp theo, Đường Đường cười đến hai con mắt đều giống như quả hạch đào: "Tuỳ Hỉ, đại thúc tóc trắng cứu ta đâu?"

      biết có phải hay là do nhìn nhầm, Đường Đường cảm thấy bóng lưng Tuỳ Hỉ cương cứng chút, nhưng lập tức lại khôi phục mềm dẻo tự nhiên, "Cái gì đại thúc, ta chỉ biết người đem ngươi cõng từ Tây Ma Vực trở về là ta!"

      "Ngươi chưa từng thấy qua ?" Thất vọng chiếm cứ khuôn mặt, Đường Đường hiểu mình tại sao mình lại khổ sở như vậy. Mặc dù quen biết, hơn nữa liền nữa duyên phận cũng được tính( nàng chỉ gặp được đại thúc qua cái ót ), nhưng nàng ràng có gọi đại thúc cần bỏ nàng lại!

      "Ngươi nặng!" muốn nhìn nàng thất vọng , Tuỳ Hỉ cười tiếng chuyển sang đề tài khác.

      "A —— à? !" máu nóng chợt xông lên vành tai, Đường Đường nổi giận, trai đẹp rất giỏi à? Trai đẹp cũng thể tùy tiện đả kích lòng tự tin của người khác a!

      "Ta nặng? !" tay chống nạnh, ngón tay chỉ lỗ mũi, Đường Đường nhất thời quên mất mình ngụy trang, lộ ra nguyên hình.

      Đưa tay khoanh vòng nhóm mỹ nữ đứng đầy trong sân, Đường Đường cắn răng nghiến lợi : "Ta Tuỳ Hỉ đại nhân, ngươi có phải cả ngày bị nhóm mỹ nữ bao quanh, trái ôm phải ấp, nhuyễn ngọc trong lòng, kết quả cẩn thận dùng eo quá độ chứ? À? ! Mỗ Đường ta chưa đến tám mươi cân, ngươi cư nhiên chê ta nặng? !"…………..(=.=……80cân????......)

      "Dùng eo quá độ?" Bước chân bỗng dưng dừng lại, Tuỳ Hỉ nhìn Đường Đường khóe môi từ từ nhếch lên, nụ cười giống như đóa liên y trong nước nở rộ, bao nhiêu tà ác có bấy nhiêu, nhưng cũng rất tuấn mỹ a.

      " Thế nào là dùng eo quá độ, Tôn nương có thể hay giải thích ràng hơn chút?"

      "Ngươi ngươi ngươi, ngươi đừng có giả bộ!" Hốt hoảng dời mắt nhìn chỗ khác , Đường Đường đột nhiên phát các vị mỹ nữ trong sân giống như có cùng ý chí quay lại nhìn nàng, ánh mắt kia ràng : "Như thế nào là dùng eo quá độ? Hì hì, Tôn nương, mau lên nghe chút !"

      "Mẹ ơi, các ngươi liền giả bộ bức ta như vậy!" Tức giận mắng thầm câu, Đường Đường rất có loại cảm giác tự đem đá đập chân mình.

      ngờ tới những cổ nhân này lại muốn để cho nàng ở trước công chúng truyền thụ"kiến thức sinh lý" , cũng sợ nghe xong, tim đập rộn lên khiến cho buổi tối mất ngủ!

      "Hống——" hồi tiếng vang ồn ào rung trời vang lên, bóng tối trong bầu trời đêm nháy mắt sáng lên, cả nữa bầu trời cũng bị ánh thành màu lửa đỏ, giống như là ——

      "Cháy rồi sao!" Hét lớn tiếng, Đường Đường vọt nhảy lên cao, chỉ là giọng có vẻ hưng phấn lớn hơn so với kinh hoảng, có vẻ cực kỳ quái dị.

      " phải cháy, là khánh điển thất mục bắt đầu!" Buồn cười liếc Đường Đường cái, Tuỳ Hỉ sáng tỏ cười tiếng, xoay người hướng chỗ phát lửa quang tới.

      "Thất mục? Thất mục là cái gì?" theo sau lưng Tuỳ Hỉ , Đường Đường trong lòng vui mừng muốn chết.khánh điển này bắt đầu, cỡ nào vừa ý, cỡ nào đúng lúc a! Tôn Đường Đường nàng cũng phải là tới để dạy học, tại sao phải dạy khóa sinh lý cho những người này a?

      "Các ngươi chúc mừng cái gì à?"

      "Chúc mừng vương lần nữa giành được thắng lợi!" bước chân chậm lại chờ Đường Đường, Tuỳ Hỉ thoải mái nhàn nhã, nhanh chậm, "Chúng ta vừa vừa ! Đúng rồi, còn cái đề tài dùng eo quá độ gì đó ——"
      linhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 8: Ma giới (1)
      Editor: Nhược Nhược





      “Oa khụ khụ khụ!” tiếng ho khan dữ dội vang lên, Đường Đường đột nhiên bước hai bước liếc mắt lại, “Ngươi tạm thời ở chỗ này hồ đồ , tối nay ta mất hứng , chờ ngày nào đó vui vẻ dạy cho ngươi!”

      “Ha ha ha!” tiếng cười to sang sảng vang lên trong gió, vẻ mặt tươi cười như ánh sáng mặt trời ngay lập tức mê mẩn sân mỹ nữ-------------

      “Tùy Hỉ đại nhân vừa cười, mê người nha!”

      ***********************************888
      Lửa trại cháy hừng hực, đám người hàng vạn cái đầu di chuyển.

      đài cao, vũ nương quyến rũ múa hết sức xinh đẹp, cảnh tượng vô cùng kích tình cuồng nhiệt. ở thời khắc lòng người sôi sục như vậy, mỗ Đường lại mệt mỏi vô lực ngồi co quắp ở bên cạnh Tùy Hỉ, trong đôi mắt hạnh tràn ngập lo lắng -------

      Đây rốt cuộc là nơi nào ?

      Vì sao tất cả mọi người đều chết tiệt hoàn mỹ?!

      Từ khi vừa bước vào nơi gọi là Thất đầu quảng đường này, con mắt Đường Đường đủ dùng rồi. Nếu như lão mẹ sinh mình ra có đôi mắt lép giống như chuồn chuồn là tốt a! Vậy bỏ quan mỹ nữ phía trước, phía sau, bên trái bên phải rồi!

      Tiếng trống nhạc bỗng dưng ngừng lại, đám người im lặng, người từ trong đám người chậm rãi tới, phảng phất như con thuyền lướt mặt nước, đẩy đám đông dạt sang hai bên, vẽ ra thủy lộ tịch mịch mà ôn nhu, ung dung tự nhiên rong chơi đường bước đến.

      Khoác người là bộ trường bào xa tanh rộng rãi, bên hông miễn cưỡng được buộc lại bằng nút buộc, lộ ra lồng ngực nâu đỏ khiến kẻ khác phải mơ màng. Đầu tóc đỏ buông xuống hai vai như ngọn lửa thiêu đốt, đôi mắt hẹp dài nửa nửa khép, phảng phất mang theo vài phần ngà ngà say. Nam nhân dừng chân chút, chậm rãi nâng mắt nhìn về phía lều trại. . . . .

      Thời gian bỗng nhiên giống như ngưng trệ, Đường Đường ngơ ngác nhìn nam nhân chậm rãi tới, đẹp trai đến triệt để có thiên lý, chỉ cảm thấy răng răng dưới cùng với ngực muốn dính cùng chỗ rồi.

      “Lách cách!” mu bàn tay nóng lên, Đường Đường khóc ra nước mắt ngửa mặt đau xót kêu lên: “Tùy Hỉ, ta lại chảy máu mũi rồi ~ ~”
      “Ai------“ thở dài bất đắc dĩ, Tùy Hỉ vừa tức giận vừa buồn cười : “Nhắm mắt lại !”

      “Oh!” ngoan ngoãn nhắm mắt lại, lập tức dòng khí mát lạnh xuyên qua xoang mũi.

      Đường Đường biết Tùy Hỉ rốt cuộc là dùng biện pháp gì, nhưng trong đêm nay dùng dưới mười lần, nếu đúng lúc ngăn máu mũi phun ra dùm nàng, chỉ sợ nàng ngoẻo vì mất máu qua nhiều rồi.

      “Đường Đường, ngươi thể nhịn chút sao?” Thu tay, ma mang tay dần dần biến mất.Ở chung buổi tối, Tùy Hỉ đối với nữ tử nhân loại tính tình cởi mở, tâm tư sinh động cũng hơi hiểu biết, ngay cả ngữ khí chuyện cũng thân thiết hơn, giống như đối với lão bạn hữu quen biết nhiều năm.

      “Ta chưa từng thấy qua nương nào lại đối với nữ nhân cũng có thể chảy máu mũi!”

      “Người nghĩ ta đau lòng hả?” Cúi đầu nhìn nhìn vết máu loang lổ người mình, Đường Đường mày ủ mặt ê lui về sau lưng Tùy Hỉ, chỉ cảm thấy ánh mắt quan tâm” ở người mình càng lúc càng nhiều. Máu mũi chảy ra đêm nay cũng đủ cho lần hiến máu nhân đạo, còn biết làm sao mà bổ sung đây!

      Hơn nữa, Tùy Hỉ đến cũng phải nữ nhân bình thường, mà là vũ nương đài cao õng ẹo làm dáng, vặn vẹo eo a!

      đến toàn thân vũ y bằng sa mỏng mặc mà như mặc kia, chỉ đến đôi mị nhạn câu hồn đoạt phách và dáng người quyến rũ, Tôn Đường Đường nàng kích động đến vỡ mạch máu là cảm ơn trời đất rồi!

      Tiếng cười to nhịn được vang lên, Tùy Hỉ biết đêm nay là lần thứ mấy rồi. Nữ tử nhân loại này ngôn hành cử chỉ vĩnh viễn ngoài dự đoán mọi người, luôn luôn khiến chính mình có xúc động muốn cười to.

      bao lâu có thường xuyên nhàng vui vẻ cười như vậy? Hơn ngan năm ? Đều quên cảm giác được cười như thế này.

      Thời gian, trôi quá nhanh!
      linhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 9: Ma giới (2)
      Editor: Nhược Nhược





      “Tùy Hỉ , nơi này cuối cùng là nơi nào ?” lau chùi cái mũi ngẩng đầu lên, Đường Đường trong mắt hạnh hiếm có xuất tia nghiêm túc.

      Mặc dù bình thường luôn luôn hi hi ha ha cười thiếu chút ý thức được nguy hiểm, hơi mơ hồ và tiểu sắc, nhưng Đường Đường cũng ngốc, cũng ngu.

      Ngươi nơi này quá hoàn mỹ!

      Muốn dễ nhìn, loại cương mãnh, loại sáng như mặt trời, loại lạnh lùng. . . .Chỉ cần ngươi thích, tuyệt đối có thể ngay lập tức có thể cung cấp!

      Muốn mỹ nữ, loại quyến rũ, loại lãnh diễm, loại bốc lửa. . . .Tùy tiện kéo người ra đều là loại người hại nước hại dân!

      Nhưng mà, người như thế nào có thể hoàn mỹ như vậy? giống như là dùng máy vi tính 3d làm ra! Tính chất loại quần thể này, mĩ đến cực hạn, ngược lại khiến kẻ khác cảm thất sởn tóc gáy, cảm giác cực kỳ phải !

      “Các ngươi------ là người sao?” Trừng mắt với Tùy Hỉ, lòng Đường Đường kinh hoàng đập bang bang.

      “Thế nào, ngươi cảm thấy chúng ta phải người sao?” Tu mi giương lên, Tùy Hỉ nhếch khóe miệng vẻ mặt thần bí, dường như có đạo hồng quang từ trong mắt chợt lóe lên, khiến cho khuôn mặt tươi cười vui vẻ kia thoáng chốc trở nên tà mị khác thường.

      “Tiểu mỹ nhân, chúng tôi phải người, là ma!” giọng mềm mại lười biếng như gió thổi lá cây sàn sạt vang lên, vẫn còn mang theo chút giọng mũi,Đường Đường nghe thấy tâm thần rung động, sau lúc mới phản ứng lại--------------

      “Quỷ!” đứng bật dậy, Đường Đường tái mặt.

      Là cực phẩm đẹp trai tóc hồng kia “Quỷ”!

      biết vào lều lúc nào, ngồi ở bên cạnh Tùy Hỉ, đôi mắt đẹp dài díp lại, hàng lông mi dày che hết con mắt.

      Với lấy cái ghế che ở trước ngực, Đường Đường nhanh chóng xoay xung quanh, lúc trước có nghiêm túc và tập trung tư tưởng-----

      Chạy hay là chạy?

      Chạy? QUỷ bên ngoài càng nhiều!

      chạy?

      Đường Đường có loại cảm giác, quỷ tó đỏ này so với hàng vạn quỷ bên ngoài còn nguy hiểm hơn!

      “Xuy---- ” tay chống lên bàn đỡ lấy đầu, nam nhân tóc đỏ thong dong nhìn Đường Đường ôm băng ghế dựa vào lều trại, vẻ như băng ghế kia là thần binh có khả năng trảm thần diệt ma!

      “Ôm ghế làm gì? Chúng ta là ma, phải là những quỷ cấp thấp ấy!” nam nhân tóc đỏ vung tay áo, đạo hồng quang đột nhiên lên, Đường Đường vô ý thức giơ băng ghế lên chắn------------

      “Thường Túy!” tiếng quát khẽ vang lên,Tùy Hỉ mặt mũi căng thẳng, ngón tay bật gấp, đạo bạch quang từ đầu ngón tay bắn ra, hoàn toàn cản lại đạo hồng quang dị kia.
      đỏ trắng trung chạm nhau, nhất thời phát ra chùm ánh sáng chói lọi đẹp mắt, xinh đẹp cũng nguy hiểm!

      “Oa~~!” tiếng la điên cuồng nghỉ, Đường Đường lấy tốc độ khó tin ném băng ghế , lại trong nháy mắt 0,01 giây cái ghế kia chưa rơi xuống đất bước bước dài lẻn đến sau lưng Tùy Hỉ, ôm lấy thắt lưng .

      Thực ra, ĐƯờng Đường có thể có nhận định như vậy hoàn toàn là bởi vì đoàn bạch quang quen thuộc kia, đêm nay nàng hơn mười lần nhắm mắt “nhìn” thấy.

      Mỗi lần Tùy Hỉ cầm máu cho nàng, Đường Đường đều cảm thấy có quầng sáng mà trắng vô cùng sáng rỡ xuyên thấu qua tầm mắt nhắm chặt, sau đó có cảm giác thoải mái mát lạnh truyền vào xoang mũi, máu mũi lập tức ngừng, cả người cũng dễ chịu.

      Cho nên trong thời khắc sống chết, Đường Đường đại não hiếm có mà thanh tỉnh ở 0,001 giây liền có đánh giá hoàn toàn chính xác mà minh---------

      Tùy Hỉ, hại mình!

      Coi như là quỷ, , là ma, cũng là ma tốt!

      Về phần cái người hại mình chảy máu mũi lần----- thường Túy?

      Dè dặt ló đầu ra, rồi lại lập tức rụt vô, Đường Đường tiếng Thường Túy điên cuồng cười vang.
      linhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 10: Ngũ đại tùy thị (1)
      Editor : Nhược Nhược





      Bĩu môi, Đường Đường gắt gao ôm chặt lấy Tùy Hỉ, mặc kệ như thế nào, có thể sổng sót mới là quan trọng nhất!

      Cso vẻ như Tùy Hỉ vẫn còn rất che chở chính mình, vậy để cho bọn họ quỷ đấu quỷ ---- , ma đấu ma ! Chờ qua tối nay, lại nghĩ biện pháp chạy ra khỏi cái động ma này. Dĩ nhiên, tốt nhất có thể lừa gạt Tùy Hỉ theo cùng, nhận tiện có thể làm được man nhân ma luyến khoáng cổ tuyệt kim, cảm động thiên địa, muhahahahaha!
      “Thường Túy, ngươi hẳn là biết nàng là ai!” Cảm giác được cánh tay lưng càng quấn chặt, Tùy Hỉ có chút muốn cười, nhưng tâm tình cũng có chút khỏi động-------

      Nếu sợ ma như vậy vì sao lại sợ , chẳng lẽ phải ma?

      “ĐƯơng nhiên là biết mới đặc biệt chạy tới nhìn cái!” Ngửa ra sau, Thường Túy tó đỏ như lửa trán rơi xuống, cái trán trơn bóng và ngủ quan tuấn mỹ hoàn toàn ra dưới dạ minh châu, đẹp đến kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp.

      Bưng ly rượu bàn hơi uống sạch, áo bào vốn mở do động tác này của Thường Túy mà mở thêm vài phần, lộ ra mấy khối cơ bụng rắn chắc, khiến Đường Đường vốn núp sau lưng Tùy Hỉ ngừng liếc trộm phải nuốt nước miếng.

      Toàn thân thoáng chốc căng thẳng, Tùy Hỉ nghiêm nghị : “Vậy ngươi đây là làm gì?”

      “ Chỉ đùa chút thôi, cần gì khẩn trương !” tùy ý ném ly rượu lên bàn, Thường Túy hướng Đường Đường ngoắc tay : “Ra , tiểu mỹ nhân! Ta giết nữ nhân.”

      sao?” ngập ngừng nhìn Tùy Hỉ, nhìn thấy mỉm cười bình tĩnh trấn an, Đường Đường lập tức tin tưởng hăn. có lý do gì, thuần túy là vấn đề nhân phẩm!

      Chỉ là có số việc vẫn nên hỏi ràng là tốt nhất----------

      “Tùy Hỉ, các người có ăn thịt người ?”

      ăn!”

      “uống máu người?”

      uống! ta phải giúp ngươi cầm máu sao?”

      “Oh, đúng ha! Vậy các ngươi-----------”

      Tiếng chợt dừng lại, Đường Đường ôm “eo nhắn” của Tùy Hỉ mặt dần dần đỏ, ánh mắt đảo quanh, né tránh, câu “thái bổ dương” hoàn toàn nghẹn lại ở cổ họng, làm sao cũng ra miệng.

      “Chuyện gì?” Nhìn Đường Đường khuôn mặt xấu hổ lại chột dạ, Tùy Hỉ khẽ cười, trong mắt lên ánh sáng hứng thú thâm sâu, giống như ánh mặt trời chiếu mặt nước phản xạ ra nhiều đốm sáng .

      , có gì!” Đỏ mặt buông tay, Đường Đường thào .

      “Ngươi yên tâm -------” giọng mũi nồng đậm lười biếng đúng lúc tiếp lời,Thường Túy nhìn Đường Đường cười xấu xa: “Ma nam đều dùng eo quá độ rồi, làm được những chuyện xấu như người nghĩ kia!”

      “Cái. . . .cái gì?” mặt đỏ tới mang tai trợn mắt , Đường Đường thầm hận ma này làm sao còn bát quái hơn cả con người, tin tức truyền là quá nhanh!

      Tiếng cười vui vẻ lại vang lên lần nữa, Tùy Hỉ vén trường bào ngồi xuống, mà Thường Túy lại vẫn như trước miễn cưỡng lệch qua bàn bên cạnh, chẳng qua là nụ cười mặt rực rỡ đến cực điểm, cũng nghiệt đến tột cùng!

      Ngoài quảng trường, đạo thân ảnh hiên ngang lẳng lặng ở trong bóng tối, đôi măt lợi hại lãnh đạm thẳng tắp chăm chú nhìn phương xa, thân hình cao lớn phảng phất như dãy núi tối tăm, yên lặng trang nghiêm, trầm túc, đứng ở nơi hắc ám này càng đặc biệt ngưng trọng, giống như bất luận là tảnh lửa ngất trời quảng trường , hay là ánh trăng sáng trong trời đêm, đều thể đến gần, cũng thể chiếu sáng được nơi hắc ám này. Tại đây, hình thành nơi ngăn chặn hết thẩy ánh sáng va ấm áp, ngày car gió cũng thổi tới.

      Mắt lạnh đảo qua đỉnh lều lớn phía trước, thu hết nét mặt tười cười của Tùy Hỉ và Thường Túy vào trong đáy mắt, cũng nhìn nữ tử nhân loại ràng, rất ràng ---- ra là, nàng có bộ dáng này!

      “Ông----!” đế thiên trong cánh tay bỗng nhiên run rẩy chút, phát ra tiếng kêu trầm thấp, dường như nó rất hưng phấn, hưng phấn đến toàn thân kiếm đều nóng lên, việc này đến cùng là vì sao?
      linhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 11: Ngũ Đại Tùy Thị ( hai )
      Edit: Windy





      thể ngờ tới loài người lại có thể làm cho Đế Thiên ngủ say đáp lại, nó bắt đầu thức tỉnh, sức mạnh lần nữa được ngưng tụ!

      "Bổn vương !" Thanh trầm thấp vang lên, làm cho hai nam nữ đứng nghiêm bên ngoài chỗ bóng tối biến săc , cùng nhau cúi đầu.

      khí trở nên ngưng tụ, tràn đầy cảm giác áp bách, giọng trầm thấp tiếp tục vang lên: "Gọi Tuỳ Hỉ thay mặt Bổn vương chủ trì khánh điển, !"

      Tiếng vừa dứt, bóng đen liền biến mất, bóng tối hắc ám trở nên trong suốt hơn, ngay cả gió cũng bắt đầu thổi qua.

      " thôi!" Có người câu, ba đạo bóng dáng đứng ở chỗ tối trong nháy mắt biến mất còn thấy nữa, ánh trăng chiếu xuống, giống như nơi này vốn dĩ là —— cái gì cũng tồn tại!

      ************* ************ ************* **********

      "Tuỳ Hỉ!" giọng nữ lành lạnh ở ngoài trướng vang lên, lạnh như băng, lại êm tai, trong đó còn mang theo cổ ngạo khí.

      Đường Đường tức giận cùng Thường Túy mắt to trừng mắt , vừa nghe tiếng liền quay đầu lại, nhất thời hít ngụm lãnh khí ——

      Hai nữ nam , tổ hợp hoàn mỹ!

      Đứng ở chính giữa nam tử ngũ quan thâm thúy,ánh mắt bình tĩnh, mặt màu da hơi đen vẻ mặt nghiêm túc, buồn vui, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy xa cách khó có thể đến gần, hình như vỗn dĩ chính là như vậy, im lặng mà ít , là nam nhân có ý chí sắt đá.

      Mà bên tay phải , tóc tím, lông mi cong cong, đôi mắt phượng mị sắc mê người, cánh môi đỏ thấm như làm nền cho làn da trắng nõn, tựa như đóa đào ướt át ngày xuân, làm cho người ta nhịn được rất muốn nếm thử.

      Gương mặt xinh đẹp quyến rũ như vậy, nhưng bởi vì vẻ mặt nàng kiêu ngạo lại lạnh lùng tạo nên bức tường ngăn cách với người khác vạn dặm.

      Cái này gọi là cái gì? Băng sơn mỹ nhân? !

      Há hốc miệng, Đường Đường sững sờ nhìn thấy băng sơn mỹ nhân trực tiếp lướt qua mình đến trước mặt Tùy Hỉ, coi nàng giống như là khí, căn bản chính là khinh thường ngoái đầu nhìn lại.

      "Tuỳ Hỉ, lệnh của vương, ngươi chủ trì khánh điển!" Băng sơn mỹ nữ thanh cũng rất lạnh lùng, hoàn toàn chút tình cảm.

      "Mặt cương cương chính là Thường Hữu, mặt lạnh lạnh là Bỉ A DaLa ——" giọng lười biếng ở bên tai Đường Đường vang lên, gần đến mức có thể cảm nhậc được cỗ hơi thở ấm áp mang theo mùi hoa hồng phả vào cổ, Đường Đường cả kinh quay đầu lại, đôi môi suýt nữa chạm tới gương mặt mỵ hoặc chúng sinh của Thường Túy.

      "Ngươi ngươi ngươi, ngươi làm gì đấy?" Mặc dù , có tiếp xúc được"Da thịt" , nhưng Đường Đường rất có tiền đồ , mặt đỏ lên,36000 lỗ chân lông người tập thể nóng lên như muốn bốc hơi, nàng xấu hổ đến nỗi muốn chưởng đập chết tên nam nhân nghiệt này a.

      Tiếng cười khúc khích vang lên, Thường Túy giống như luyến tiếc sờ sờ gò má , khóe miệng cong lên giọng : "Sách sách sách, chỉ thiếu chút nữa! Tiểu mỹ nhân, ngươi thất vọng sao?"

      "Cái rắm, ta có cái gì phải thất vọng? !" Đường Đường phát điên nắm chặt hai quả đấm, tên nam nhân này cũng quá xấu xa ?

      cho chút giáo huấn, còn tưởng chính mình được vạn người mê ! —— người gì vốn dĩ đẹp, trang điểm lên càng đẹp!

      Khoanh tay lại, Đường Đường bày ra vẻ mặt khinh thường, "Ngươi đừng cho là mình rất tài giỏi! Chỉ với gương mặt đó của ngươi, đoán chừng chắc sớm bị người khác gặm cắn mấy lần ? Ngươi cho rằng ta Tôn Đường Đường thích đem miệng mình hướng đến chỗ nước miếng còn lại mặt ngươi dán lên sao? ! Hừ, đây là nụ hôn đầu tiên của ta, nụ hôn đầu biết ? So với gương mặt đó của ngươi quý giá hơn nhiều!"

      tràng tiếng cười phụt ra, hình như phải chỉ có người, ngay cả gương mặt nghiêm túc đến cứng ngắc của Thường Hữu cũng lên tia cười quái dị .

      Đường Đường bỗng nhiên câm mồm, tỉnh ngộ ra ,như thế nào lại đem bí mật chính mình vạch trần sạch a? ! gần hơn 20 tuổi, ngay cả nụ hôn đầu cũng có, che giấu muốn móc meo luôn rồi, còn có cái gì quý giá chứ? ! là quá dọa người mà!

      *******************************************************
      Tác giả: cho Sáo tiền lì xì , giữa trưa đăng thêm chương
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :