1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gặp Phải Ma Vương Lầm Cả Đời (update c57)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 54: Đồng quy vu tận
      Edit: NMT 1


      Trong gió lớn, Vô Ưu trầm mặc môi nở nụ cười, áo bào trắng bay bay trong gió tựa như u hồn làm cho người khác như bị mê hoặc.


      “Hiên Viên đại vương, ra ta và ngươi điều biết, tình trạng hôm nay của tộc có hai lựa chọn, là chịu thua, hai là bị diệt! Nhưng hai lựa chọn này ta thể nào tiếp nhận được, cho nên ta tình nguyện dùng nguyên của hai người huynh đệ chúng ta tế cờ, đấu với ngươi sống chết hay là cả hai đều ôm nhau mà chết!”


      Tiếng vừa dứt, Hiên Viên Hận Thiên con mắt đỏ chợt sáng lên, trường kiếm trong tay nhanh chóng đâm tới, mũi kiếm lạnh lẽo gào thét chém vào trong thân thể Vô Ưu. Máu văng ra khắp nơi vô cùng thê thảm, Vô Ưu bị kiếm chém mạnh đến nỗi bay thẳng ra bên ngoài, chỉ là khóe miệng vẫn giữ nụ cười lạnh có vẻ hả hê, trong gió lớn chợt nghe được giọng của Phiêu Miểu truyền tới, tuy yếu ớt hơi khác thường như vẫn nghe được ràng ___


      “Trong trời đất chỉ còn có chúng còn sống, tộc của ta bao giờ bị diệt vong . . . . . . . .”


      Ngoài trận bên vách đá cự ma.


      Trong sơn cốc tĩnh mịch có những dãy núi vây xung quanh, đột nhiên vang lên nhiều tiếng thét lớn, làm cho năm người cảm thấy sợ hãi, Tùy Hỉ kịp làm gì khi thấy dưới mắt chỉ còn lại mấy cái trận sát quay đầu trực tiếp vọt vào bên trong Thập sát trận giống như cùng chết bất chấp tất cả.


      “Ô - - -” Lãnh Phong đột nhiên bị cuốn lấy, trong cốc nháy mắt bóng đêm tràn ra, cơ hồ bao trùm cả ngọn núi, che hết cả trời đất còn thấy chút ánh sáng nào cả.


      tốt!” Nhìn phía trước thấy bóng đêm cuồn cuộn tràn đến, Chân Kiếm cảm thấy trong lòng rối loạn, liền vận dụng thần giao cách cảm run giọng : “ sát tự nhiên nhảy vào trong trận, sinh môn đóng, vương vẫn còn ở bên trong thoát ra được!”


      “Cái gì?” Mới vừa cắn răng cái, Tùy Hỉ chợt nhảy lên khối đá nhung nham mà quát lên: “Mọi người theo ta, tiến lên!”


      Tiếng vừa dứt, Tùy Hỉ liền trực tiếp nhảy vào trong trận, lại bị luồn gió quay đầu đánh tới, cả người giống như bị con sóng lớn hung hăng đánh văng tới bên vách núi.


      “Tùy Hỉ!” Tiếng kinh hô vang lên, Chân Kiếm như đạo ánh sáng vọt tới bên vách núi, nghiêng người ngăn lại Tùy Hỉ muốn xông vào trận lần nữa, tuyệt vọng lắc đầu : “ vào được! Ngươi xem ______”


      Cử động đều ngừng lại, Tùy Hỉ nhìn về phía Chân Kiếm chỉ, thấy sương mù dày đặc vây ở bên trong, rất nhiều chúng hình dần dần, nhưng chỉ ở bên ngoài dùng vẻ mặt khiếp sợ, mờ mịt cùng bi ai biết nên đứng về phía ai.


      ************** **************** ***************


      “Phốc” thổi tắt ngọn đèn, Đường Đường ngẩng đầu lên : “ Thanh Lam, Bắc Ma vực ở đâu vậy? Ta pahỉ làm sao mới có thể tới đó được?”


      Con lừa mắt lóe lên cái, tiếp đó nhìn về chỗ xa xa ánh mắt trở nên mơ hồ và sâu thẳm, con lừa dùng ánh mắt bi thương mà nhìn, dùng giọng Phiêu Miểu: “Bắc Ma vực ở rất xa ____rất xa ____rất xa . . . . . .chỗ này!”


      “Mẹ kiếp!” cái tát chợt tới, tiếng con lừa kêu lên Ahhh, Đường Đường dùng hai tay kéo mạnh vào hai lỗ tai của con lừa, nàng dùng bộ mặt của mẹ kế hung ác mà mắng: “ Lão nương bình sinh hận nhất là kẻ trước mặt giả bộ thâm trầm, huống chi ngươi - con lừa này chỉ là con lừa chết nhát mà thôi!”


      “Đau, buông tay ra!” Bốn chân đạp đá lung tung, Húc Thanh Lam vì đau mà chảy ra nước mắt dám dùng sức giãy giụa. Ở dưới tai lừa có hai đóa lông mềm chính là nhược điểm chính mạng của nó, nữ nhân này sao có thể may mắn như vậy nắm có lần là bắt được chỗ yếu của nó?


      “Buông tay?” Hắc hắc cười gằn hai tiếng, Đường Đường lúc này chợt giật mình : “Ah, con lừa, ta cư nhiên có thể đụng được ngươi?”


      “Nữ nhân ngốc!” Nhe răng trợn mắt con lừa run môi , Húc Thanh Lam ngưng đá lung tung thần kinh run lên, liền nhanh chóng trả lời, vui vẻ : “Kết giới bị Ma vương làm hỏngo ch nên ngươi mới có thể chạm vào ta được đó!”
      Last edited: 8/10/14
      windlove_9693Xu trần thích bài này.

    2. Xu trần

      Xu trần Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      79
      típ nàng. chờ lâu lắt lâu lơ hà.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 55: Sức eo? lực?
      Edit: NMT 1


      “Vậy sao?” Đường Đường nghe vậy liền ngẩn người ra, nhưng sau đó lại lộ ra vẻ mặt tươi cười ngọt ngào, hai cái răng nanh trong ánh nắng chợt lóe sáng: “Ngoan, sớm chuyện đó tốt rồi! Đúng rồi, ngươi Bắc Ma vực ở rất xa, rất ___xa___chỗ này, vậy bằng ___ngươi dẫn ta tới đó ?”


      Con lừa liếc mắt nhìn cách khinh thường, chợt bàn tay tai lừa liền dùng sức xoắn cái ___


      “Được! Được!” Con lừa thở hổn hển gào thét lớn tiếng, nghe qua giống như là tiếng đại lão gia khóc tang vậy “Ô oa – ô oa - -”


      ********* **************** **************


      “Ta tới bây giờ mới biết thế nào là cưỡi lừa đấy . . . . .” Giọng nữ vui vẻ vang lên trong vườn thượng uyển của Ma giới, ma chúng cả kinh đều trợn mắt lên nhìn, nhìn bóng dáng xanh chợt thoáng ra rồi biến mất, dường như là con lừa màu xanh lam chở thiếu nữ mặc váy màu lam.



      Thiếu nữ tay trái cầm cái đèn lồng cháy sáng, tay phải giơ lên cây trường can đầu cành chùm suy thảo, treo ở trước mắt con lừa, cho nó nhìn chứ cho nó ăn .


      “Con lừa, có người nhìn chúng ta kìa! Nhanh nhanh nhanh, ngọn đèn lại sáng lên rồi, hướng bên trái, hướng bên trái!” Giọng nữ thanh thúy lại vang lên, cây trường can liền chuyển hướng, thiếu nữ đem đầu cành chuyển qua phía bên trái, con lừa cắn răng nghiến lợi quay đầu quẹo bên trái, mặt lừa kéo dài ra giống như có thể chạm tới mặt đất vậy, người lừa cứ như vậy trong nháy mắt còn thấy bóng dáng đâu nữa.


      “Người - - - người a!” Ma chúng kinh ngạc nhìn về phía cửa, sau đó giật mình tỉnh lại tiếng bàn tán hoảng sợ giống như gió thổi bay lan ra bên ngoài vách thành đuổi theo phía sau bóng dáng màu xanh kia ____


      “Là nhân loại mà Vương mang về, nàng chạy rồi!”


      “Có đuổi theo ? Đuổi theo hay đuổi theo đây?”


      “Làm sao mà đuổi theo được? thấy rồi!”


      “Vậy phải làm sao?”


      “Con mẹ nó ta biết làm sao chứ, ta liền khinh theo hầu đại nhân . . . . .”


      Chợt nghe thấy tiếng gió lạnh thổi tới, Đường Đường ở lưng lừa giương cổ lên lên nhìn.


      Phía trước, Hoàng Sa cuồn cuộn nâng sóng, sa mạc hoang vu trống vắng, sau lưng là tường thành đứng thẳng cao cao, ngày càng thêm mạnh mẽ, chẳng lẽ đây mới diện mạo của Ma giới sao?


      “Nữ nhân ngốc, ngươi nắm chặt quá rồi! ra khỏi thành, ta có thể dùng được lực rồi.” Chuyển động đôi tai dài chút, Thanh Lam trầm giọng buồn buồn .


      “Sức eo?” Mặt bỗng dưng méo lại, Đường Đường đấm quyền vào cổ con lừa, giận tím mặt : “Ngươi đứng đắn chút , ngươi là lừa, ta là con người, trong thời điểm này dùng ‘sức eo’ cái gì?”


      Con lừa tức giận ngửa mặt lên trời hí dài tiếng, tiếp theo đó tròng mắt xuất ánh sáng màu xanh kì lạ, bốn vó giơ lên nhảy vào trung.


      “ Oa - - -” con lừa đột nhiên nhảy lên làm nàng xuýt nữa từ lưng nó ngã xuống, Đường Đường giữ chặt cổ con lừa hét lớn giọng: “Ngươi ngươi ngươi, ngươi là bay nha! Ngươi rốt cuộc sức eo là sao? À ? À ? Oa a a - - -”


      Trong mắt con lừa lên vui vẻ sau khi trả được thù, Húc Thanh Lam dạt ra bốn vó vững vàng đạp lên từ đám mây mà , liền ngẩng đầu cười to : “ Ha ha ha ha, năm trăm năm rồi! Nữ nhân ngốc, con lừa dĩ nhiên chỉ biết chạy nhưng nếu là bay được! Ô oa - - -”


      “Ô oa ___” cách nào kiềm chế được, Đường Đường cũng lớn tiếng hét lên, khác con lừa là tiếng nàng nghe giống như khóc vậy, làm cho Thanh lam sửng sốt chút, tiếp theo liền cất tiếng cười to.


      ************* ************** **************


      Trong im lặng của gian, bóng đêm càng thêm u tối, có rất nhiều bóng dáng đứng ở núi rừng, có chúng ma cùng chúng , chỉ nghe tiếng gió vang lên như nức nở nghẹn ngào, ma trong núi giống như biến thành những núi đá, trầm mặc phát ra tiếng thở nào cả.


      Trong giờ phút này, có đánh nhau, cũng có tranh chấp, núi ma cùng có chung suy nghĩ, lo lắng ____


      “Vương (Nhị vương tử) vẫn còn ở bên trong, trận quan đóng lại, phải làm sao bây giờ?”



      linhdiep17, Xu trầnwindlove_9693 thích bài này.

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 56: Thần Đăng lập tức tuân lệnh
      Edit: NMT 1


      “Các ngươi đều ở đây, còn đại thúc đâu?” Giọng nữ thanh thúy đột nhiên vang lên, phá tan im lặng cùng ánh mắt nhìn chăm chú của nhiều ma.


      bóng dáng màu xanh chợt từ đâu xông ra, ra là mặc váy màu lam, đột ngột xuất ở hắc vụ từ từ bước tới đây, ánh sáng huyễn sắc từ trong bóng đêm bước ra làm chúng ma cùng lũ đều kinh ngạc ____


      Loài người? Loài người làm sao lại vào chỗ này được?


      “Đường Đường?” Trong mắt chợt thoáng xuất tia sợ hãi, Tùy Hỉ tiến lên cầm cánh tay của Đường Đường giữ chặt lại, “Sao ngươi lại tới đây? Người nào cho ngươi biết chúng ta ở chỗ này?”


      Giọng điệu tức giận chất vấn của Tùy Hỉ vang lên, Đường Đường cảm thấy khó chịu muốn rụt lại cổ tay bị giữ chặt khiến nàng đau đớn, định lên tiếng trả lời, lại nghe được tiếng cằn nhằn cùng tiếng bước chân tới, Húc Thanh Lam từ trong chỗ tối bước ra ngoài, bộ dạng kia vẫn như cũ nhanh chậm, tình trạng nửa sống nửa chết, giọng trầm vang lên: “ Là ta mang nàng tới !”


      Lời vừa thốt ra, dưới sơn cốc chúng nhất thời náo động lên, “ Là Thanh Lam đại nhân! Chính là Thanh Lam đại nhân mất tích năm trăm năm trước!”


      “Là ngươi?” Con mắt nhíu lại, Tùy Hỉ giơ lên năm ngón tay, trong lòng bàn tay vầng sáng bạc lên, chỉ chờ ném tới chỗ ai đó.


      sao?” Con mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn Tùy Hỉ, Húc Thanh Lam giọng châm chọc: “Tùy Hỉ đại nhân giờ phút này sao nghĩ cách nào cứu vương của các ngươi ra, chẳng lẽ ngươi còn có tâm tình muốn quyết phân cao thấp cùng thần nho như ta sao?”


      Nhíu mày, Đường Đường ngẩng đầu nhìn Tùy Hỉ lại quay đầu nhìn Thanh lam chút, cảm giác khí có chút kì quái. Mặc dù con lừa kia cố làm ra bộ mặt thâm trầm, nhưng người nó lộ ra cổ khí thế từ bên trong tràn ra ngoài, cùng với Tùy Hỉ khác nhau chút nào.


      Tiếng cười khúc khích vang lên, mùi hương hoa từ từ bay tới, Thường Say miễn cưỡng mở miệng : “Cho nó ! Có Tôn đại nương ở đây, con lừa kia sao dám làm loạn, hắc hắc!”


      Khẽ cúi đầu nhìn vào đôi mắt hạnh, sức lực Tùy Hỉ tay giảm xuống như cũng có buông tay của Đường Đường ra, “Ngươi ___”


      “Ta tới tìm đại thúc” đón nhận ánh mắt của Tùy Hỉ, mặt Đường Đường trở nên kiên định thản nhiên : “Ta biết gặp nguy hiểm!”


      có thời gian đâu, đem đèn lấy ra!” Dùng thân mình chen vào giữa, Thanh Lam có mắt chen vào giữa Đường Đường và Tùy Hỉ, “Dùng tâm niệm đốt đèn, dò đường!”


      “A!” suy nghĩ nhiều, Đường Đường giật tay ra khỏi tay Tùy Hỉ, nâng lên ngọn đèn nhắm mắt : “Tử đăng, cháy lên !”


      Khi nghe tiếng Đường Đường tim đèn cháy lên sáng lóe, ở trong bóng tối tỏa ánh sáng bắn ra bốn phía, làm cho mặt mọi người đều lên vẻ sợ hãi.


      để ý đến sắc mặt của mọi người, Đường Đường đưa ngọn đèn lên phía trước khẽ gọi tiếng: “Đại thúc!”


      Ngọn đèn chợt tắt, tiếp theo đó cháy lên biến thành màu đỏ thẫm, Đường Đường cả kinh kêu lên thất thanh: “Vậy là sao, làm sao lại biến thành màu sắc này? Tử đăng, dẫn đường cho ta, ta muốn tìm đại thúc!”


      Ngon lửa sao khi nghe tiếng liến sáng lên, đem lửa cháy lên từ từ dò đường phía trước, sau đó dò phía bên trái, bên phải, phía trước, phía sau . . . . . Xoay vòng, màu sắc vẫn đỏ thẫm đến chói mắt.


      có đường?” Mắt mở to dám tin, Đường Đường hung hăng vỗ vào thân đèn kêu lên: “ Tìm tiếp! tìm được ta liền đem ngươi nấu cho chảy ra ___”


      “Tôn nương” giọng nữ dịu dàng vang lên, Chân Kiếm lông mày nhíu chặt lại giọng : “Vương bị vây ở bên trong sát trận thập thương, nay cửa cùng sinh môn đóng lại, chúng ta thể vào được, chỉ có thể ở ngoài đây chờ tới mười hai canh giờ . . ..”


      “Mười hai canh giờ? ngày đêm?” Khiếp sợ mặt cắt đứt lời của Chân Kiếm, Đường Đường mắt hạnh trợn tròn, liền cầm cây đèn quát to lên: “ tìm được vậy đốt, Tử đăng! Đốt ra cho ta con đường, ta muốn chờ lâu như vậy, đại thúc cũng chờ lâu được như thế?”

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 57: Nàng vì ai mà tới
      Edit: NMT 1


      “Hô __” xuất những ngọn lửa sáng chói, hóa thành con rồng lửa bay thẳng về phía trước.


      “Ầm” tiếng vang lớn, làm cho mặt đất rung chuyển, Đường Đường ngạc nhiên nhìn phía trước, ngọn lửa biết từ đâu bay tới, trong lúc mơ hồ, chỉ nghe được tiếng la to của Tuỳ Hỉ: “Đường Đường!”


      Chợt có trận gió lốc thổi qua bên đây, trong sơn cốc giống như cỗ uy lực mạnh mẽ làm cho đất đá bay lên trời, trong khí bốn phía giống như vô tình bị lửa thiêu còn sót lại chút gì.


      Đường Đường vẫn đứng im lặng bên vách núi, có chạy chỗ khác, cũng cảm thấy sợ, bởi những điều xảy ra xung quanh nàng quá nhanh, làm cho nàng kịp có chút phản ứng nào cả, chỉ là trong lòng vẫn còn suy nghĩ: “Chẳng lẽ lỗ đen kia chính là giếng phun khí thiên nhiên trong truyền thuyết, chỉ cần mồi lửa có thể làm nổ tung mọi thứ lên.”


      “Mau tránh ra!” chưởng đánh vào con lừa , Tùy Hỉ tung người cái bay xuống bên cạnh Đường Đường, lo lắng làm cho tiếng của vang lớn lên: “Ngươi - - - có bị thương chỗ nào ?”


      “Ta sao cả!” Quay đầu lại cười với cái, Đường Đường biết là mình trở thành công nhân mỏ than rồi, hai hàm răng trắng khuôn mặt đen vô cùng chói mắt: “Ngươi xem, có đường rồi kìa!”


      Nhìn theo ngón tay Đường Đường chỉ, chúng ma nhìn thấy con đường lửa cháy hừng hực, trải dài rộng lớn có vẻ rất là nguy hiểm, phía trước ngoài chỗ này ra cách mười trượng bị bóng đen che .


      bóng dáng bay thoáng qua, Bỉ A Đa La giống như con thiêu thân bay về phía ngọn lửa cũng có thể làm nàng tan xương nát thịt bất kì lúc nào.


      “Rầm!” Ngọn lửa xoay mình hướng về phía Bỉ A Đa La phun ra những ngọn lửa giống như con quái thú đói bụng rất lâu.


      “Bỉ A Đa La cẩn thận!” Chợt có hai bóng người từ đâu bay tới, Thường Túy và Thường Hữu trái phải lôi Bỉ A Đa La nhảy về phía Liễu Nguyên , ba người đều có sắc mặt trắng bệch, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi.


      Đường Đường bĩu môi nhìn hai trai đẹp kẹp ở giữa Bỉ A Đa La, lại cúi đầu nhìn xem bản thân mình bị lửa làm cho cháy hết tóc cùng quần áo, khỏi cảm thán chậc chậc hai tiếng .


      Đúng là mỹ nữ có khác! Vừa mới mạo hiểm chút có nam nhân tranh nhau cứu để lấy lòng, còn dáng vẻ này của mình, mới vừa rồi bị lửa đốt cũng chỉ có thể đổi lấy tiếng kêu của Tùy Hỉ, thiệt là đau lòng quá nha!


      Cảm thấy buồn bực xoay người , Đường Đường đột nhiên nhớ tới đại thúc, đại thúc luôn là người đầu tiên tới cứu mình. Cho nên, nàng cũng muốn là người đầu tiên cứu đại thúc!


      “Các ngươi cũng đừng tiến vào, lửa kia có ý thức đó!” Hít sâu hơi rồi bước vào con đường lửa, Đường Đường cảm giác mình chuyến này là vĩ đại, cũng là lãng mạn! Vì cứu đại thúc, nàng có thể từ Ma Sơn mà xuống biển lửa, mình đúng phải là người bình thường nha, vừa cảm thấy lãng mạn lại vĩ đại quá !


      “Đường Đường!” Tim như có ai bóp chặt, Tùy Hỉ theo bản năng lớn tiếng kêu nàng ngừng lại, bỗng nhiên trước mặt xuất bóng đen, chính là con lừa hồn bất tán chặn phía trước.


      “Ngươi định làm gì vậy?” Trong mắt con lừa tràn đầy châm chọc lạnh lùng, đồng thời phản chiếu bóng lưng của Đường Đường dần dần xa, chậm rãi : “Nàng tới đây là muốn tìm dại thúc của nàng, ____vương của ngươi!”


      Gió lạnh từ trong khí thổi qua, bóng dáng Đường Đường từ từ biến mất theo sau là ánh lửa cũng dần dập tắt. Chỉ còn im lặng bao chùm ở bên trong, Chân Kiếm từ từ tới phía sau lưng Tùy Hỉ, giọng nhàng biết cho Tùy Hỉ im lặng đứng đó hay là cho Bỉ A Đa La lên ghen ghét nghe ____


      “Tôn nương cầm tay chính là Thanh Tâm đăng, Phật đem nó đưa cho Vương, nhưng nó lại nhận Tôn nương làm chủ, đó chính là ý trời, ngươi cần phải lo . . . . .”


      Toàn thân hơi chấn động cái, Tùy Hỉ tiến lên môt bước lớn tiếng : “Ma chúng nghe lệnh, trấn thủ quan trận, đợi qua mười hai canh giờ, tiến vào trận!”
      lopkiolop, linhdiep17, Xu trần2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :