1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gặp Phải Ma Vương Lầm Cả Đời (update c57)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 43: RUNG ĐỘNG
      Edit: Windy 
      Chỉ khắc nhìn nhau, Đường Đường cảm giác giống như là bị ném vào gian mênh mông vô tận, giống như vũ trụ sâu thẵm,  nơi đó lạnh lẽo, hắc ám, tràn đầy nghi vấn, cất dấu những đều thần bí, yên lặng trống rỗng tựa như có vật nào có thể tồn tại.

      Đây là ánh mắt của đại thúc sao? Đường Đường ngu ngơ, sợ run, đáy lòng giống như bị ném vào mặt biển lạnh lẽo, mang theo từng cơn sóng, cả người lọt vào hồi tê dại mê muội , tinh thần hoảng hốt.



      Đưa tay đem Đường Đường đẩy ra chút, Hiên Viên Hận Thiên cũng lạnh lùng cúi đầu nhìn nàng.



      mặt bẩn hồ hồ đầy vết đen xám cùng vết trầy, tóc rối bời dính đầy cỏ vụn, chỉ có đôi mắt hắc bạch phân minh, mắt hạnh thanh linh thẩn thờ  nhìn mình, mang theo điểm mê mang, cũng mang theo điểm nghi ngờ, nhưng   có sợ hãi, cũng né tránh, chỉ là ngơ ngác nhìn, giống như phân biệt, hoặc như là tìm kiếm thứ gì đó quen thuộc. . . . . .



      "Đại thúc, ngươi chính là đại thúc!"



      Sau lúc, thứ ánh sáng rạng rỡ nở rộ trong đôi mắt hạnh, ánh mắt Hiên Viên Hận Thiên bất giác trầm xuống, cảm giác thấy cực quang ánh sáng chói lọi nhất từng tồn tại trong trí nhớ cũng giống như thế này!



      Chỉ là, kèm theo thanh  vui mừng kêu gọi kia, đôi cánh tay cũng biết sống chết  hướng mình ôm lấy, mày kiếm Hiên Viên Hận Thiên nhăn lại cái, ma khí hộ thể trong nháy mắt phát ra ——



      "Bùm"  vang lên tiếng, Đường Đường bị đánh văng ngã xuống đất, miệng há to, trừng mắt, cái mông bị ném đau dữ dội, nhưng lại bù đắp được khiếp sợ cùng xấu hổ trong lòng —— đại thúc, thế nhưng đẩy nàng? !



      Đế Thiên trong cánh tay chợt nóng lên, phát ra tiếng khinh ngâm thấp, tựa như   tố cáo hành động vô tình của mình. Hiên Viên Hận Thiên xoay người, cố gắng xem thường cảm giác quen thuộc mà cặp mắt hạnh tràn đầy hơi nước kia mang lại, cánh tay phải vừa động, Đế Thiên lẳng lặng trượt vào   trong lòng bàn tay, xúc cảm lạnh lẽo  thoáng chốc làm bình tĩnh lại ít rung động trong lòng.



      Hướng về phía hư phất ra chưởng, cái chén bay ra hướng về phía hỏa diễm ngọn đèn dầu chụp tới, mắt thấy ngọn lửa cháy lan lên bàn tay, trường kiếm của Hiên Viên Hận Thiên nhanh chóng giương lên cắm vào trong  chui đèn



      ngọn hắc vụ bốc lên, diễm sắc chợt biến,  ma khí lạnh lẽo cùng ngọn lửa cực nóng tiến hành cuộc tranh đấu liều chết, chỉ là còn chưa phân được thắng bại, ngọn đèn dầu liền bị ném tới trước mặt Đường Đường.



      "Tắt lửa!" Lạnh lùng phun ra hai chữ, Hiên Viên Hận Thiên xoay người lần nữa đón nhận ngọn lửa đánh tới, trường kiếm vung xuống, nhanh, lại bén nhọn, mỗi nhát,  bằng chiêu thức đơn giản phát ra nhưng lại mang theo sát khí băng lãnh.



      Kiếm khí đánh vào ngọn lửa, hỏa diễm nhất thời suy yếu, tựa như sợ hãi lại vừa tựa như kính phục  nằm rạp dưới chân Hiên Viên Hận Thiên, theo đuôi ở bên người ,  rốt cuộc dám hành động tùy ý tấn công thiếu suy nghĩ.



      ngồi chứng kiến kinh ngạc, khiếp sợ cùng xấu hổ sớm bị Đường Đường quăng ra ngoài chín tầng mây, nàng chỉ si mê nhìn, nhìn bóng lưng cao lớn, kiên định của đại thúc ngăn ở trước người mình, trường kiếm đen lay láy từ trung xẹt qua, bạch phát cùng hắc bào ở trong gió tung bay, ngọn lứa tứ phía nhanh chóng lui xuống,  giống như chỉ là bối cảnh để tôn lên tư thế oai hùng cùng bóng lưng đẹp mắt của , tư thế oai hùng cùng lãnh ngạo.



      "Nữ nhân ngốc, ngươi còn ở đây ngẩn người cái gì, có phải muốn hại chết ta hay ? !" tiếng mắng cực kỳ tức giận từ phía sau truyền đến, Đường Đường cả kinh quay đầu lại, nhìn thấy con lừa bi thãm còn bị vây trong đám lửa.



      cũng kỳ quái, con lừa này ở trước mặt nàng vừa la vừa rống, nhưng mới vừa rồi thấy đại thúc lại im bặt tiếng nào, coi như ngọn lửa đốt lên thân mình của nó, cháy rụi bề ngoài của nó, nó cũng nhẫn đến bây giờ mới chịu lên tiếng.



      "Thế nào dập tắt lửa a?" Vội vội vàng vàng  đưa tay chụp lấy ngọn đèn đất, Đường Đường lòng nghĩ muốn che giấu cảm giác quẫn bách khi bộ dáng háo sắc bị bắt tại trận, lại quên mất ngọn đèn dầu bị ngọn lửa nướng lâu như vậy cỡ nào "Chạm vào có thể bỏng tay" a.



      "Aaa ~~~" tiếng hét thảm từ phía sau truyền đến, Hiên Viên Hận Thiên chút suy nghĩ liền nhanh chóng xoay người lại, trái tim chợt dâng lên cảm giác kỳ quái lý do, giống như bị thắt lại. . . . . .



      ^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^



      linhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #99cc00']GẶP NHAU (Q2)
      #99cc00']CHƯƠNG 4: HỒNG QUANG TRONG MỘNG
      #99cc00']Edit: Windy


      "Haaaa.... Hàaa...!" vẫy vẫy bàn tay, Đường Đường đau đến mức nước mắt cuồng loạn rơi xuống, cỏ vụn dính mái tóc rối bời cũng rơi xuống theo, giống như trong vở hài kịch.



      bàn tay tiếng động duỗi tới, tựa như tia chớp trong nháy mắt giữ lấy cánh tay Đường Đường, nhanh chóng mở ra, lộ ra đạo vết thương dữ tợn trong lòng bàn tay.

      "Đại thúc, đau quá!" Mếu miệng, Đường Đường ngẩng đầu nhìn  đại thúc, cảm giác thấy hai ánh mắt lạnh băng kia như bắn vào vết thương của mình,nhưng nàng cư nhiên cảm thấy đau đớn được giảm bớt mấy phần, chỉ là uất ức trong lòng càng thêm tăng lên, nhất thời nước mắt tràn mi, “Bạch...Bạch”...rơi vào mu bàn tay đại thúc hai giọt, Đường Đường uất ức : "Ta ... biết tắt lửa, ta làm sao biết tắt lửa như thế nào a ——"



      liên miên đột nhiên như bị chặn cổ họng, Đường Đường kinh dị thấy đoàn hồng quang ở trong lòng bàn tay đại thúc thoáng , đen thẫm pha lẫn hồng sắc như huyết, trong vô cùng diễm lệ, nhưng lại trang nghiêm gì sánh kịp.



      Dường như trong đầu có đạo tia sáng chợt lướt qua, Đường Đường hiểu, đạo hồng quang mà nàng từng thấy trong mộng chính là do đại thúc phát ra, mà vết sưng như cái bánh bao đầu mình lúc trước cũng phải vô thanh, vô cớ tự nhiên biến mất! Là đại thúc, là đại thúc giúp nàng làm vết sưng kia biến mất!



      Ngơ ngác trừng mắt, Đường Đường hết sức chuyên chú nhìn vào gương mặt  tuấn mỹ, lạnh lùng của đại thúc, nhìn vô cùng chuyên chú, ngay cả hàng lông mi cứng ngắc của đều nhìn  ràng, ánh sáng phập phồng vẫn lan tỏa trong tay hai người, lúc sáng lúc tối, cho đến  khi——



      "Diệt!" giọng trầm thấp ở bên tai vang lên, giống như trong trí nhớ, Đường Đường cả kinh ngẩng đầu lên, chỉ thấy ngọn đèn dầu  cách lòng bàn tay đại thúc ba thước trôi nổi, lơ lửng, trông vô cùng quỷ dị, như bị lực đạo vô hình nâng lên.



      Ngọn lửa run lên, dường như muốn tắt, run run rẩy rẩy lắc lư mấy cái, sau đó lại cháy lên

      Bàn tay lui về, ngọn đèn dầu lần nữa rơi xuống đất, ngọn lửa đột nhiên thoát ra, giống như bị trêu đùa tới tức giận, điên cuồng bùng cháy lên, khí nóng bỏng ép mọi người hô hấp cứng lại, Hiên Viên Hận Thiên  nghiêng đầu nhìn Đường Đường cái, ý vị sâu xa.

      hai mắt tĩnh mịch giống như mặt biển lạnh lẽo, yên tĩnh tiếng động nhưng tất cả, Đường Đường sáng tỏ cười tiếng học đại thúc, đưa bàn tay bẩn hồ hồ hướng về phía ngọn đèn dầu ——



      "Diệt!"



      Giọng thanh thúy ở trong cuồng phong vang lên, ngọn lửa bốn phía  nhất thời thu lại, tiếp theo giống như kỳ tích lửa xung quanh nhanh chóng bị ngọn đèn nuốt mất, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cả vùng đất mênh mông chỉ còn lại những đám khói dầy đặc bay lên, còn nhìn thấy đốm lửa.



      Con mắt lạnh chợt động, thoáng qua đạo ánh sáng, ở chỗ nhìn thấy khóe miệng Hiên Viên Hận Thiên co rúm chút, may là, nàng quá đần!



      Đầy trời khói bụi, bốn đạo thân ảnh nhanh chóng xuyên qua màng khói nặng nề cấp tốc chạy tới, tới trước bước là bóng dáng màu đỏ như những đám mây cuối chân trời, nhàng dừng ở trước mặt hai người.



      "Vương, " cúi đầu khom người, gương mặt lười biếng của Thường Túy khó thấy được biểu tình nặng nề nghiêm túc, "Tuỳ Hỉ từ Bắc Ma Vực truyền tin về!"



      "Vương? !" Khiếp sợ quay đầu lại, Đường Đường thấy được ở dưới màn đêm u ám, những làn khói bay lên, đại thúc hiên ngang mà đứng, áo đen cùng tóc trắng ở trong gió phiêu dật, khí thế khiếp người, mang theo khí phách của vương giả.



      " ra  đại thúc chính là Ma vương!" Trong lòng, bỗng dưng dâng lên cỗ cảm xúc phức tạp, là cái gì, chỉ là có loại  tình cảm kỳ quái ở trong lồng ngực, kích thích Đường Đường lập tức tới, muốn cùng đại thúc cái gì đó, thí dụ như. . . . . .











      linhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 45: ĐẠI THÚC, TA NGƯƠI
       Edit: Windy
      "Đưa nàng trở về!" giọng lạnh lẽo trong nháy mắt dập tắt nhiệt huyết trong đầu của Đường Đường, Hiên Viên Hận Thiên quay đầu lại, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng nghiêng, lại kỳ dị có thể cảm thấy được giờ phút này, tâm tình của nhân loại kia vô cùng kích động, suy nghĩ lộn xộn.



      Cất bước về phía trước, Tùy Hỉ làm việc luôn luôn quả quyết, cẩn thận lại truyền đến cấp báo, chắc hẳn Bắc Thứ Ma có hành động!



      Đại chiến sắp tới, nội bộ lại mâu thuẫn, nhân loại này biết có cái gì đặc biệt, nếu phải muốn tìm ra nguyên nhân ảnh hưởng đến Đế Thiên, chỉ sợ mình sớm đem nàng. . . . . .



      "Đại thúc ~~~" tiếng  kêu gọi phiêu tán trong gió, Đường Đường nắm hai tay lại chặt, nhìn bóng dáng đại thúc càng ngày càng xa, lại giống như làn khói bay vào trong bóng đêm.

      Nơi lòng bàn tay, vết sẹo màu hồng nhạt khép lại, là do đại thúc dùng đạo hồng quang kia trị thương cho mình. Mềm mại giống như dấu vết mới in trong lòng, nhịn được đưa tay chạm vào vết sẹo mờ nhạt kia, tựa như chạm vào vật trân quý.

      Mặt mày khẽ cong, Đường Đường tươi cười vui vẻ, nụ cười ở trong bóng đêm rực rỡ vô cùng, lộ ra hai khỏa răng nanh.



      "Đại thúc, ngươi lại cứu ta lần nữa, ta ngươi a!" Hướng về phía nơi sớm   bóng người hét lên câu, lòng của Đường Đường rốt cuộc hồi phục lại.



      Có lẽ mới vừa rồi,lời muốn luôn thúc giục trong lòng nàng , chính là câu này !



      ************** ************** ***************



      Làn gió đột nhiên phất qua bên tai, Hiên Viên Hận Thiên bỗng dưng dừng lại, ở nơi người yên tĩnh đứng lặng yên trong chốc lát.

      mu bàn tay chợt dâng lên cảm giác nóng rực kỳ dị, giống như trực tiếp đốt vào trong đáy lòng. Hiên Viên Hận Thiên chậm rãi giơ tay lên, ánh mắt nhìn xuống, nhớ tới nước mắt của nàng từng rơi vào nơi đó, hai giọt, nóng như bỏng da thịt của mình, cho nên lúc đó mới có thể giải thích được trị thương cho nàng, nhưng mà lần sau.... !



      Bước lên phía trước, bóng dáng cao lớn xuyên qua những con đường quanh co, vào sâu trong đại điện lạnh lẽo hắc ám, "Ầm" tiếng vang lớn, cửa điện đóng lại, đem tất cả tất cả toàn bộ để lại bên ngoài, bao gồm những chuyện vừa mới xảy ra. . . . . .(haizzz....tội nghiệp a, chỉ vì lần lựa chọn đúng người, mà bây giờ dám....suy nghĩ sâu về tình cảm nữa...)





      ************* ************* *************



      Gió đêm thổi qua, phất tán mang theo hơi khói nồng đậm, Kiếm Chân chậm rãi tới bên cạnh Đường Đường, giọng : "Tôn nương, chúng ta trở về thôi!"



      "Được!" Si ngốc  nhìn về phương xa, nơi đó là nơi đại thúc biến mất, chỉ cần nghĩ đến từng tới, lại cứu mình lần, Đường Đường liền nhịn được buồn cười, ngây ngốc cười.



      "Mấy ngày nay ngươi tốt nhất yên phận chút!" giọng lạnh lẽo sâu kín truyền đến, bén nhọn đánh thức hồi tưởng của Đường Đường, Đường Đường sững sờ chút mới hiểu được, là Bỉ A Đala trong mắt luôn tồn tại người khác chuyện với mình.



      "Nếu như ngươi còn dám làm cho Vương thêm loạn, liền chớ trách ta đối với ngươi khách khí!" Tử nhãn bắn ra từng đạo lửa giận, Bỉ A nhìn chằm chằm  gương mặt xấu xí dơ bẩn của Đường Đường, hận thể rút lưỡi dao ngắn trong tay áo ra làm cho nó nát bấy!



      Chỉ là, cần gì phải làm dơ bẩn binh khí "Hoa Cẩm lý"  của mình? Gương mặt đó, xấu xí  đủ dọa người rồi !



      Ngạo nghễ khẽ hừ tiếng, Bỉ A xoay người sải bước rời ,bóng lưng kiêu ngạo như Tử điệp bay múa trong bóng đêm.

      Bất mãn cong cong môi, Đường Đường hướng về phía bóng lưng Bỉ A làm mặt quỷ,  ngay sau đó vừa quay đầu lại cười tiếng, tâm tình quá tốt, là lười phải so đo cùng với nàng!



      "Tiểu mỹ nhân ~~~" giọng lười biếng đúng lúc tiếp lời, Thường Túy cười cười  nhìn Đường Đường, mặt tà mị trêu đùa trước sau như , nhưng đáy mắt lại ánh sáng sắc bén  như có điều suy nghĩ



      "Nghe Bỉ A , mấy ngày nay ngoan ngoãn ở trong phòng, hiểu ? !" giọng mềm giống như dụ dỗ con mèo , Thường Túy lông mi mê người  run lên cái, đẹp trai như cũ làm cho nữ nhân phải phát cuồng, nhưng Đường Đường lại kỳ dị là hề cảm thấy chút mặt đỏ tim hồng nào, mà chỉ có bình tĩnh cùng mẫn cảm, từ lời của , bắt được tia tầm thường.





























      linhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #00ff00']    #99cc00']  GẶP NHAU (Q2)
      #99cc00']CHƯƠNG 46: KHẾ ƯỚC VỚI CHI
      #99cc00'] Edit: Windy
      "Thế nào, có đại gì sắp xảy ra sao?" hai hàng lông mày nhíu lại nhìn chằm chằm Thường Túy, lại quay đầu nhìn về Kiếm Chân, Đường Đường đưa tay, dùng hai “Móng vuốt” bẩn hề hề kéo lấy  ống tay áo màu trắng nhiễm bụi trần của Kiếm Chân,

      ”Là đại thúc -----“

      "Tôn nương!" Thanh vẫn dịu dàng như cũ, chỉ là trong dịu dàng đó lại phản chiếu mạt đau thương thầm, Kiếm Chân hướng về phía “Bùn móng” của Đường Đường khẽ chau mày, giọng : "Đừng hỏi, nghe Thường Túy bọn họ !"



      Quay đầu, nhìn thấy Thường Túy, tính  xông lên trừng mắt nhìn, nhưng Đường Đường lại yên lặng buông lỏng tay ra, xoay người hướng đại điện tới.



      Nhất định là có chuyện nghiêm trọng  gì đó sắp xảy ra, chỉ là bọn họ muốn với mình mà thôi!



      "Này, nữ nhân ngốc!" Sau lưng, truyền đến tiếng kêu khàn khàn của con lừa, Đường Đường nghe tiếng quay đầu lại, nhìn thấy  cái sáng loáng gì đó hướng mình bay tới “bang...” tiếng nện xuống đất, là"Rách đèn" !



      "Nhớ kỹ, ta tên là Húc Thanh Lam!" Dựa vào vách tường kết giới miễn cưỡng chống đỡ được thân thể, con lừa mặt trịnh trọng, nghiêm trang .



      Hơi sững sờ, Đường Đường cúi người nhặt lên ngọn đèn dầu còn phỏng tay nữa, lấy giọng đồng dạng nghiêm túc : "Ta tên là Tôn Đường Đường!"



      hồi yên lặng, người cùng  lừa lưỡng lưỡng tương vọng, thoáng chốc lại tìm về loại cảm giác thấu hiểu lẫn nhau. Đường Đường mỉm cười khoát khoát tay áo, xoay người rời .



      "Sách sách sách, ngờ bị Vương nhốt năm trăm năm cũng cam chịu lời  Giới Chi Thừa, cuối cùng lại cúi đầu trước nhân loại!" Lười biếng phất tro bụi hề tồn tại ống tay áo, Thường Túy giễu cợt : "Ngươi cho nàng biết tên của ngươi, chẳng lẽ chuẩn bị sau này cùng nàng ký khế ước để thoát khỏi chỗ này hay sao?"



      trả lời tiếng, con lừa chỉ là yên lặng dời mắt chỗ khác , tựa như cam chịu, vừa tựa như lười đáp lại lời , trước sau như   trầm.



      "Haaa!" ngần ngại cười ra tiếng,  thân hình Thường Túy vừa động, giống như làn gió thổi qua nguyên dã, thoáng chốc mất bóng dáng.



      Mày rậm nhíu lên, Thường Hữu hướng Kiếm Chân gật đầu cái, cũng thân rời . Chỉ còn lại Đường Đường cùng Kiếm Chân ở nơi tro bụi dầy đặc trước sau, yên lặng bước , hướng về phía đại điện nguy nga, lạnh lẽo kia........

      Ánh trăng lặng lẽ trườn lên bầu trời đêm, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống vùng đất còn bóng người, con lừa cũng chống đỡ nổi nữa ầm ầm ngã xuống, chỉ là trong mắt nó bổng dưng nổi lên đạo vầng sáng quỷ dị, tựa như vừa hưng phấn, vừa tựa như chột dạ.



      tiếng nứt trong bóng đêm yên tĩnh truyền đến ràng, vòng tròn như hàng rào bao quanh con lừa như như . Vết nứt rất vách tường kết giới từ từ lan rộng, giống như thực vật sinh trưởng nhanh, như mọc ra từng trạc cây, cho đến cuối cùng ——"Crracc" thanh thanh thúy vang lên, kết giới hoàn toàn sụp đổ.



      Con lừa phát ra tiếng cười khó thể kiềm chế, lại cẩn thận  động đến  vết thương người, đau đến mức run run toàn thân ——



      "Ha ha, Hiên Viên Hận Thiên, ngươi còn chưa ý thức được nữ nhân kia có thể ảnh hưởng đến ngươi ? Ha ha, khụ khụ. . . . . ."



      "Vì nàng ngươi cư nhiên  trong lúc vội vàng ra tay, liền đánh trúng kết giới của mình cũng biết, ha ha, ha ha ha ha. . . . . ."



      "Ta Húc Thanh Lam sở dĩ tiếc bán tôn nghiêm của mình cùng nhân loại ký khế ước, chính là muốn ở bên cạnh nhược điểm của ngươi! Khụ khụ, chỉ cần ta Húc Thanh Lam còn sống ngày, Hiên Viên Hận Thiên, ngươi đừng hòng vọng tưởng xâm lược giới! !"



      ************** ************** *************



      Mây đen vần vũ che mất ánh trăng, thiên địa ánh sáng, vì tinh tú đơn nơi chân trời,phát ra ánh sáng tối tăm.



      mảnh trong bóng tối, hắc ám như bầu trời đêm, hàng loạt dãy núi chợt chợt , nhưng bì kịp với bóng đen khác, đen tối mà tao nhã , chính là Hiên Viên Hận Thiên.



      Ở nơi biên giới đen tối của núi cùng chân trời, đạo hắc ảnh thon dài  đột nhiên thoáng ,khẽ quỳ gối xuống đất , giọng gọi tiếng: "Vương!"






    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI

      Edit: Windy





      GẶP NHAU (Q2)

      CHƯƠNG 48: TỤ KỲ


      "A! !"



      "Cẩn thận! !"



      Tiếng kêu sợ hãi khắp nơi vang lên, từng tiếng kêu gào chói tai ràng, khó chịu làm người ta chán ghét, "Chúng Ma chớ có kinh hoảng! ! Có Bổn vương ở đây, làm cho Hiên Viên cuồng tặc hài cốt còn. . . . . ."



      "Rống rống!" Té xuống đất, Bắc Thứ ma  nhịn được giễu cợt cười tiếng. Cười mình, hơn nữa cười cái tên Trọng Lê biết chết sống kia. Nếu để cho tới nhận kiếm của Hiên Viên Hận Thiên ,chỉ sợ ngay cả đan cũng bị đánh nát, hồn phi phách tán chừng!!

      Có tiếng bước chân truyền đến, mũi kiếm lạnh lẽo chạm vào mặt, Bắc Thứ ma nghe thanh của Hiên Viên Hận Thiên ở đỉnh đầu vang lên, ngữ điệu lãnh khốc giống như trước kia , vui sướng khi thắng lợi, cũng có khích bác kẻ thủ liều lĩnh, chỉ là lạnh lùng hỏi vấn đề làm cho người ta rối rắm——



      "Chết, hay là quy phục?"



      Trái tim căng thẳng, Bắc Thứ ma há miệng, lại khép miệng lại, cuối cùng nhắm hai mắt, giống như dùng hết hơi sức toàn thân từ giữa hàm răng nặn ra hai chữ ——



      "Quy phục!"



      "Phế vật!" tường thành, Trọng Lê cười giễu cợt , khịt mũi : "Xem ra Bắc Thứ ma ngươi tài cán khác có, chỉ có giỏi bêu xấu cùng đầu hàng mới là hai thứ bản lãnh nhất, có thể là thiên hạ có hai, người nào có thể địch nổi, hừ, hừ hừ. . . . . ."



      Hai mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm phương xa, Bắc Thứ ma cũng nhúc nhích  nằm ở đất, giống như tôn nghiêm, vinh nhục, thậm chí là lửa giận cùng sinh mạng bị đánh nát trong nháy mắt, chỉ còn lại thân thể mềm yếu, vô dụng, còn lực phản kháng.



      Rút trường kiếm về, Hiên Viên Hận Thiên xoay người hướng về phía tòa  thành lâu cao nhất. Trọng Lê đứng đỉnh tòa lâu chắp tay, gương mặt cười trầm, hình như đối với việc  Bắc Thứ ma lâm trận phản chiến cũng có ý nghĩa gì, ngược lại còn có chút bình tĩnh ,hài lòng.



      "Ong ——" trường kiếm bỗng dưng phát ra tiếng ngâm,mắt lạnh của Hiên Viên Hận Thiên nhíu lại, trong nội tâm mờ mờ ảo ảo cảm thấy có gì đó đúng.



      Quả nhiên, đoàn cuồng phong bén nhọn từ phía sau lưng đột nhiên đánh  tới, khí lưu mang theo sát ý hung hãn thoáng chốc phá vỡ ma khí hộ thân của .

      Hiên Viên Hận Thiên nhanh chóng bay lên phía trước, trường kiếm phản kích, vậy mà cuồng phong quỷ dị bị đánh tản lại ngưng tụ trong nháy mắt, giống như có bàn tay vô hình thao túng chúng,lúc mềm như khí vô hình, lại giảo hoạt khó liệu như dòng nước.

      Trường bào ở phần lưng bị xé rách, máu tươi chảy ra, đạo vết máu dữ tợn ở sống lưng chậm rãi ra.



      tường thành, Trọng Lê cười lớn, nhãn màu xanh lá  mang theo tia ngoan, từ bên hông chậm rãi móc ra lá cờ màu vàng.



      "Ha...ha....haaaa, Hiên Viên Hận Thiên!" Vốn là nằm mặt đất, chỉ còn lại nửa cái mạng, thân hình  Bắc Thứ ma đột nhiên mất, tiếng cười thô rát ở mười phương tám hướng đồng thời vang lên, phân biệt giả.



      "Ngươi cho rằng bổn tọa chịu nổi kích như vậy hay sao? !"

      Trường kiếm nhanh chóng đánh ra, chém về  phương hướng truyền ra thanh , nhưng cũng chỉ có gió lạnh gào thét  thoáng qua,Đế Thiên tức giận phát ra tiếng gầm . Hiên Viên Hận Thiên cất kiếm trở về , nghe tiếng cười hả hê của Bắc Thứ ma ở phía sau vang lên,

      "Bổn tọa chẳng qua là muốn cho những  vật kia cái cơ hội, trước dùng Thập Thương Thập Sát Trận vây khốn ngươi, sau đó đem ngươi từ từ xé nát, mặc cho những vật kia nuốt hết tu hành của ngươi! Ha ha ha ha, Trọng Lê, tế cờ! !"



      đạo phong nhuận thoáng qua, chạm phải làm cánh tay cầm kiếm bị thương, Hiên Viên Hận Thiên trông thấy hàng cờ tinh hoàng được triển khai trong gió, nhanh chóng che mất ánh mặt trời.

      Tiếng gió đột nhiên biến đổi, mang theo hàng ngàn, hàng vạn tiếng vang ở bốn phía vang lên: tiếng bi ai, thê lương, rống giận, tiếng nước trầm thấp...................

      Vạn vạn vật đều có tiếng thở, hơp lại thành thứ thanh đoạt hồn, chấn nhiếp tâm phách.














    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :