1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gặp Phải Ma Vương Lầm Cả Đời (update c57)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI

      Edit: Windy

       

      GẶP NHAU (Q2)

      CHƯƠNG 38: THẦN ĐĂNG DẪN ĐƯỜNG


      Đột nhiên, Đường Đường cảm thấy choáng váng, bị đạo quang mang đâm thẳng vào mắt, thoáng hé mắt nhìn về phía trước thấy xuất bóng người, gần đến mức có thể vương tay bóp chết nàng.



      "Oa, oa oa!" mãnh liệt lui về phía sau hai bước, Đường Đường thiếu chút nữa ngã đặt mông xuống mặt đất.



      Ai ngờ bóng người phía trước cũng nhoáng lên cái, lui về phía sau, hình dáng của cái bóng đó nhất thời lại được chút.



      "Thế nào? !" Sững sờ há to miệng, Đường Đường đột nhiên ý thức được đó chính là bóng của mình. Nhưng mà, ánh sáng từ đâu tới đây?



      Nghi ngờ quay đầu nhìn về phía sau, Đường Đường thấy "Rách đèn" bàn tỏa sáng quang hoa lập lòe .



      Ánh sáng đó nhoi chỉ như ánh sáng của những ngọn đèn dầu bình thường, dưới ánh mặt trời càng dễ nhìn thấy, thế nhưng ràng chỉ là tia ánh

      sáng yếu ớt nhưng lại có thể soi rọi hắc ám, đem bóng dáng của Đường Đường đường chiếu thẳng tới cánh cửa thạch bích.



      "Rách đèn? !" Kinh ngạc nâng lên ngọn đèn dầu bàn, Đường Đường ôm tâm tình thử vận may lần nữa đưa tay đẩy tiếp cánh cửa lúc nãy ——



      "Hô ~~~" trận gió lạnh thổi tới, làm tay áo Đường Đường đung đưa theo, nhưng ngọn đèn lại vững vàng kiên định đứng trong gió, giống như được bảo bọc bời tầng lồng chụp đèn mà mắt thường nhìn thấy được.



      "Hắc, ngươi đúng là Thần Đăng nha!" Vui mừng sờ sờ thân đèn , Đường Đường rốt cuộc thận trọng bước qua cánh cửa ra khỏi phòng.



      Thạch bích cao lớn đứng sững ở ngoài cửa, phía còn được khắc họa những hoa văn tựa như phù chú, vừa tựa như hình vẽ, thạch bích dài quanh co tạo thành cung điện sâu thẳm, mãi biết trước đến địa phương thần bí nào.



      " bên nào đây? Bên trái hay là bên phải?" Giơ đèn, Đường Đường do dự chiếu chiếu bên trái.



      "Đùng!" tiếng nổ vang lên, ngọn đèn rung lên cái, ngọn lửa đột nhiên biến thành màu tím thẫm.



      "Ngaa ~~" rùng mình, ánh đèn u ám khiến Đường Đường hiểu sao tự nhiên dâng lên cỗ dự cảm chẳng lành.



      "hay là bên phải !" Giơ đèn chuyển hướng sang phía bên phải, ánh đèn quỷ dị lại biến thành màu hoàng kim ấm áp, Đường Đường thấy an tâm, chút do dự cất bước hướng bên phải tới.



      đường yên tĩnh, bóng người cũng chút thanh.



      Đường Đường dựa theo chỉ dẫn của ngọn đèn, nếu gặp phải ngã rẽ như vừa rồi chỉ cần dựa vào màu sắc của ngọn lửa mà lựa chọn: nếu như là màu đỏ và màu hoàng kim Đường Đường tiếp tục bước lên, còn gặp phải màu u lam, tím thẫm vội vàng tránh xa, cứ như thế cũng biết bao lâu rồi, cho đến khi hai chân bủn rủn, hơi hoa mắt, Đường Đường mới phát —— cụt đường rồi !



      "Ngõ cụt? !" Giơ đèn, Đường Đường nhìn xung quanh từ xuống dưới, từ trái sang phải, cẩn thận lục soát vòng, ngõ cụt chính là ngõ cụt, có bất kỳ ngã ba, cũng có bất kỳ cơ quan, cánh cửa đá nào ngăn ở trước mặt, bóng loáng giống như mặt gương.



      "Rách đèn a, bị ngươi chơi rồi !" Vừa mệt vừa đói, bụng tức giận chỗ phát, Đường Đường giơ lên ngọn đèn dầu hung hăng đập lên thạch bích cái.



      "Ba...ba!" Ngọn đèn chợt vọt cái bay lên cao, xẹt qua lông mày, lông mi Đường Đường, tạo ra mùi khét lẹt.



      Đường Đường bị dọa sợ còn chưa có tỉnh hồn lại, ngọn đèn dầu liền phốc cái, dập tắt, chợt có tia sáng từ đâu chiếu vào, làm cho thạch bích trước mắt trở nên lờ mờ, tựa như máy chiếu phim tạo thành hình ảnh 3D,

      chẳng qua là hình ảnh được chiếu vào, chỉ có gạch đá cùng ngói vụn, ngoài ra chẳng còn gì khác.



      Đường Đường kinh ngạc đưa tay ra, lại phát cánh tay của mình chạm vào tường, mà xuyên qua biến mất ở sau tường, nửa cánh tay bên kia cảm giác được man mát, giống như có làn gió dịu dàng phất qua.



      Hít sâu hơi, Đường Đường xoải bước lớn xuyên qua bức tường ——



      Gió đêm phất qua, bóng dáng mặt trời chiều miễn cưỡng xuất ở chân trời, đem ánh sáng từng chút biến mất.



      Bên trong bức tường ảo có rừng cây, con đường hẹp dài quanh co dẫn về phía trước, thông đến cây cầu gỗ gần như mục nát. . . . . .
      linhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI

      Edit: Windy

       

      GẶP NHAU (Q2)

      CHƯƠNG 39: KỲ NGỘ


      Dưới cầu nước cạn rồi, lộ ra mảng bùn đất khô cứng. Bên kia thấp thoáng túp lều đơn sơ, xiêu vẹo đến gần như muốn sụp đổ, mà bên trong túp lều có —— con lừa? !



      Dụi dụi hai mắt, Đường Đường có chút dám tin vào hai mắt của mình.



      con lừa! Còn là con lừa màu xanh lam, hơn nữa, nó còn có biểu tình? !



      Dưới ánh trời chiều, trong túp lều, con lừa ngậm mấy cây cỏ khô ở trong miệng từ từ nhai nhai, mặt lừa dài tràn đầy lo âu, giống như ôm vô hạn tâm , vừa giống như vị trí giả trãi qua đời xoay vần, trải qua đau khổ mà lặng im suy tư,miệng nhai gì đó, chẳng qua chỉ là bản năng cử động của nó mà thôi.



      Tình này, cảnh này, con lừa này, khiến Đường Đường bỗng dưng sinh ra loại cảm giác thê lương, quả giống như trong bài thơ ——



      "Khô đằng lão thụ hôn nha, tiểu kiều lưu thủy nhân gia, cổ đạo tây phong sấu ‘ lư ’, đoạn tràng nhân tại thiên nhai!"

      Hình như là nghe thấy Đường Đường ngâm thơ, con lừa quay đầu lại nhìn nàng cái, cái nhìn sâu.



      Chỉ liếc mắt cái, Đường Đường lại cảm thấy nàng cùng con lừa giống như có cùng loại thấu hiểu, giống như bạn bè cùng luân lạc thiên nhai, chỉ nhìn nhau là thấu hiểu!



      Giống như bị cái gì đó dẫn dắt, Đường Đường trực tiếp qua cây cầu đến trước mặt con lừa.



      "Hi, ngươi khỏe!" Hướng về phía con lừa, Đường Đường khỏi dùng loại thái độ cực kỳ khiêm tốn, giống như hướng về phía đồng loại ( loài người ) chuyện.



      mặt lừa đã hiện lên tia kinh ngạc, nhưng cũng phải kinh ngạc vì thái độ của Đường Đường đối với nó , mà là kinh ngạc —— nữ nhân này, cái nhân loại phổ thông này, nàng làm sao có thể tới nơi này? Nàng làm sao có thể bình an vô , hoàn hảo hao tổn gì tới nơi này? !



      Nhưng kinh ngạc cũng chỉ là trong nháy mắt, con lừa ngay sau đó lạnh nhạt dời ánh mắt chỗ khác , tiếp tục yên lặng gặm cỏ, giống như vị tu hành thâm sâu, mọi vô tâm vô cầu.



      "Hi, ta chào ngươi mà!" Trong lòng có chút tức giận, Đường Đường bị coi thường suốt cả ngày rồi, nhưng ngờ tới giờ phút này nàng còn bị con lừa nhăn mặt.



      Hoàn toàn yên tĩnh, con lừa liền mí mắt cũng có giơ lên hạ xuống, chỉ là trầm mặc nhai, nhai. . . . . .



      "Hắc? !" cam lòng xấu xa cười tiếng, Đường Đường cuối người nhìn xuống mặt đất, nắm đám cây cỏ đuôi chó nhổ lên, ở trước mũi con rung rung lắc lắc : "Lừa con , ngươi làm sao để ý tới ta? Ta nhưng là nương khả ái a, trong tay ta nhúm cây tiểu thảo so với đống cỏ ngươi ăn còn ngon hơn, muốn ăn ngươi ngươi chỉ cần gọi bản nương tiếng, gọi tiếng bản nương liền ——"



      "Phốc ~~~" cái phun mũi vang dội, Đường Đường bị con lừa mạnh mẽ phun nước miếng lên mặt, nhất thời hỏa trong lòng dâng lên, giương tay lên dứt khoát hất đám cỏ trước mặt bay tán loạn, hung tợn : "Nhóc con , ngươi dám phun ta? !"



      "Ô oa ——" con lừa khóc, ra phải khóc, nhưng mà tiếng lừa hí vô cùng khó nghe, giống như giọng thô khóc của những lão nhân gia có tang, tiếp theo nó động thân đập đập hai vó trước , dường như muốn dùng sức nâng vó lên để đạp bay nữ nhân nhiều chuyện trước mặt.



      "Ta , má ơi!" Hướng về phía sau mãnh liệt nhảy cái, Đường Đường bị dọa sợ đến mức té đặt mông ngồi mặt đất, ngọn đèn dầu trong tay nhất thời bị ném xa.



      Chỉ thoáng, vốn là ngọn lửa bị dập tắt chợt bùng lên , xẹt qua đám cỏ khô mặt đất, trong nháy mắt liền tạo thành vùng đất đầy lửa.



      "Nữ nhân ngu xuẩn!" tức giận mắng tiếng, con lừa nhìn ngọn lửa hừng hực lan về phía mình , mặt cũng thấy chút nào kinh hoảng, ngược lại chỉ ra bộ dáng vẻ cực kỳ khinh thường, lạnh lùng nhìn Đường Đường.



      "Ngươi, ngươi chuyện? !" Đưa tay run run rẩy rẩy chỉ vào con lừa, Đường Đường đột nhiên nhảy lên cái, co cẳng chạy: "Má ơi, con lừa biết tiếng người a! Con lừa biết người a! ! !"

      linhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI

      Edit: Windy

       

      GẶP NHAU (Q2)

      CHƯƠNG 40: BỒ ĐỀ CHÂN HỎA


      "Hứ!" Nhìn bóng lưng Đường Đường thục mạng bỏ chạy, con lừa miễn cưỡng lắc đầu, bỏ qua tiếng lùm bùm vang dội bên tai.



      làn gió kỳ dị từ đâu thổi tới, càng thổi càng mạnh, thổi trúng ngọn lửa từ từ lan ra, lại càng thổi mãnh liệt hơn về phía trung tâm ngọn lửa.



      ngọn lửa chợt xẹt qua vó của con lừa, nét mặt con lừa chợt biến đổi, trở nên cực kỳ khổ sở cùng rung động: "Bồ Đề chân hỏa? !"



      "Đùng!" Gió mang theo thế lửa chợt bùng lên, ngọn lửa vốn dĩ là hướng theo đám cỏ lan xa chợt cháy lan qua đỉnh lều.



      "Đáng chết!" Nổi giận gầm lên tiếng, con lừa bắt đầu ra sức tránh né, nhưng giống như có rào chắn vô hình, con lừa chỉ có thể ở tại chỗ phí công, bất lực vùng vẫy, mặc cho hỏa hoạn chặn hết tất cả đường lui.



      Tiếng kêu thê lương phá vỡ bầu trời, Đường Đường sợ hết hồn hết vía vừa quay đầu lại, nhất thời bị cảnh tượng thê thảm trước mắt làm cho chấn động ——



      Hỏa hoạn khí thế hung hăng, con lừa khổ sở đạp đá lung tung , nhưng mà chịu lao ra khỏi chuồng lừa.



      "Gia gia, là so với heo còn đần hơn!" Tức giận dậm chân cái, Đường Đường xoay người lại vọt trở về.



      "Này, con lừa chết bầm, khụ khụ, mau ra đây!" Bị khói dầy đặc hun đến ho khan, Đường Đường đứng xa ngọn lửa ba trượng mà cũng muốn bị hun đến váng đầu, lập tức khỏi cả kinh trong lòng, thầm : "Xong rồi, bởi vì ta nhất thời hậu đậu, mà chôn sống mạng của con lừa?"



      "Xú nữ nhân!" Hai mắt đỏ ngầu điên cuồng hét lên tiếng, con lừa chịu đựng đau rát bị chân hỏa thiêu đốt, trong lòng đem cái loài người biết Hiên Viên Hận Thiên đem từ nơi nào về hận đến xương tủy !, hận thể lập tức xông ra lột da của nàng, uống máu của nàng, rút gân nàng. . . . . .



      Chỉ tiếc cho con lừa ngây thơ, kết giới mà Hiên Viên Hận Thiên tự tay bày há có thể dễ dàng thoát ra hay sao? !



      "con lừa chết bầm, ngươi nếu ra liền biến thành lừa nướng a!" giọng nữ la lớn lần nữa vang lên, con lừa khổ sở vẩy vẩy lỗ tai, thầm hận ông trời vì sao an bài cho mình kết cục thê thảm như vậy?



      Chết liền chết thôi, nếu sớm biết trước nỗi khổ trước khi chết còn phải bị chân hỏa thiêu đốt toàn thân, còn thêm nữ nhân la hét nữa, bằng ban đầu để cho Hiên Viên Hận Thiên ban cho kiếm thống khoái!



      "Con lừa, ngươi còn sống ?" giọng nữ chói tai đột nhiên biến đổi, mang theo mấy phần nức nở.



      Con lừa nghe thấy trong bụng cũng lộ vẻ sầu thảm, khổ sở nhếch nhếch miệng nhưng có trả lời, giờ phút này còn sống, nhưng chỉ sợ, cũng được bao lâu nữa.



      "Con lừa!" đạo bóng đen bỗng dưng vọt vào, dọa con lừa giật mình, thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm người đứng trước mặt mình, xú nữ nhân vẻ mặt cực kỳ tức giận.



      "Ta gọi ngươi nửa ngày sao ngươi lên tiếng? Ta kêu ngươi ra ngoài làm sao ngươi ra? Ta hỏi ngươi chết hay chưa tại sao ngươi lên tiếng?" tiếng la mắng tức giận liên tiếp đập tới, Đường Đường giận đến ngực đau dữ dội, đau cũng quên nơi nơi tìm dây thường buộc lừa, chỉ là tìm nửa ngày ——



      Ngón tay chỉ về phía con lừa cố tạo hình lãnh khốc, Đường Đường gầm hét lên: " có trói ngươi, tại sao ngươi chạy? !"



      "Hừ, hừ hừ!" Ngửa mặt lên trời cười lạnh hai tiếng, con lừa xụ mặt xuống nhìn chằm chằm Đường Đường, lấy giọng tuyệt vọng : "Ngươi ! Ta, trốn thoát đâu!"



      ***********************************
      linhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 41: CẢM TÌNH CỦA LỪA VÀ NGƯỜI
       Edit: Windy
      "Tại sao? !" Đường Đường nghe vậy ngẩn ra, tiếp theo lửa giận liền bốc cao ba trượng, lúc này là lúc nào rồi, nó còn ở chỗ này giả vờ bình tĩnh, nó nghĩ nó là Lưu Hồ Lan* à? ! (* sr mấy nàng ta tra được vị Lưu Hồ Lan này là vị nào cả...:-((.....)



      Bước bước dài vọt tới, Đường Đường có ý muốn lôi đầu con lừa kia nhanh chóng chạy ra ngoài,  ai ngờ"Đông"  tiếng, giống như có bức tường cứng chắn trước người, Đường Đường cả người bị đụng văng ra ngoài, cái mông đập mạnh  xuống ngay đống lửa .



      "nữ nhân ngốc——" tiếng la hét của con lừa từ bên trong vọng ra, nó thể tin nhìn thẳng phía trước.



      Chính là mới vừa rồi, trong nháy mắt nữ nhân ngốc kia sắp ngã vào đống lửa, ngọn lửa lại giống như có linh tính, nhanh chóng tản ra chừa lại mảnh đất trống, nàng rơi mặt đất, mảy may tổn hao gì, bị thương chút nào.



      "Sao, chuyện gì xảy ra?" Vuốt vuốt cái trán đau dữ dội, Đường Đường mê hoặc  nhìn về phía con lừa, "Là vật gì đụng ta a?"



      "Kết giới!" Mắt chớp nhìn Đường Đường, nó quên lửa giận, cũng quên thù hận, chỉ có ý nghĩ, hết sức chuyên chú  nghiên cứu nhìn chằm chằm  Đường Đường. nhân loại này, nàng đúng là phải  ngu, đần, ngu xuẩn, cùng với —— cổ quái bình thường!



      "Ma vương  lập kết giới để giam cầm ta, ta  trốn thoát!"



      "Vậy làm sao bây giờ?" đôi mắt Đường Đường đều đỏ lên, nàng cũng muốn chỉ vì nhất thời lỡ tay mà thêu sống con lừa , huống chi là con lừa biết .



      Từ mặt nào đó mà , nó thể coi  là con lừa rồi, mà là con người, có  tư tưởng, có ngôn ngữ, còn có tình cảm của nhân loại!



      "Ngươi có thể tránh hỏa!" Con lừa cúi đầu, hai  mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm cái mông của Đường Đường .



      "Ngươi ..ngươi..., ngươi nhìn nơi nào a? !" nhăn nhó xê xê dịch dịch cái mông, Đường Đường có thể tiếp nhận con lừa có tình cảm giống nhân loại, nhưng tuyệt  đối thể tiếp nhận con lừa đối với mình có “cái loại tình cảm” đó.



      "Nữ nhân ngốc!" con lừa khổ sở co quắp khóe miệng lại, nó sắp tức giận  đến chết sống lại. Mệnh cũng sắp giữ được, nó ở đâu ra cái ý tưởng đối với nhân loại nhan sắc bình thường nảy sinh tà niệm hả??.



      "ý của ta là, chân hỏa hình như tránh ngươi , sợ đốt phải ngươi!" Cắn răng nghiến lợi quát um lên, rơm rạ bị đốt ở đỉnh lều rớt xuống, giống như hạ xuống hỏa vũ khủng khiếp, con lừa đau đến thể nhịn được nữa, bắt đầu cậy mạnh liều mạng đụng vào bức tường, .



      "Vậy sao?" Tình thế càng ngày càng nguy cấp, Đường Đường kịp nghĩ nhiều liền dứt khoát cắn răng cái đưa tay thò vào  bên trong đống lửa. Ngọn lửa"Vèo"  cái rụt trở về,  giống như vội vàng tránh né.



      “Lừa, lừa, là a!" Hưng phấn  quay đầu lại, Đường Đường nhất thời hoảng sợ trọn tròn mắt. . . . . .



      Trong liệt hỏa, cây trụ ầm ầm sụp đổ, khắp đỉnh lều bốc cháy  trong nháy mắt nghiêng ngả, con lừa  ở trong đám hỏa long trời lở đất  tuyệt vọng nhắm mắt lại, yên lặng chờ tử vong phủ xuống.



      "Lừa ——" trái tim trong nháy mắt thắt lại, Đường Đường đầu óc nóng lên, phấn đấu quên mình vọt tới. . . . . .



      Hỏa, nháy mắt vô tình đốt cháy vạn vật. Con lừa đứng ở Liệt Diễm như trong địa ngục, bi thảm nhắm mắt lại, chợt nghe thấy giọng nữ thánh thót vang lên, nóng nảy nhưng kiên định, chân đáng tin: “Lừa, tiến lại đây!"



      Con lừa mở mắt ra, nhìn thấy nữ nhân ngốc tạo dáng thành hình chữ đại -  nằm dang tay dang chân dáng lên bức tường kết giới, bộ mặt đen xám, đầu bù tóc rối, người xấu xí  rung động lòng người, nhưng nụ cười lại vô cùng mỹ lệ cách nào tả được.



      "Mau tới đây, ta qua được!" Giọng nữ lại vang lên, giống như tiếng trời.



      Cơ hồ là tự chủ được, con lừa từ từ tiến lại gần, đem vết thương chồng chất  thân thể dựa vào bức tường kết giới, lại giống như có ngăn cách cùng nàng dựa vào nhau, an tâm tựa sát.



      Ngọn lửa thối lui, nữ nhân ngốc cười lộ ra hai cái răng nanh, "Lừa, ngươi yên tâm, chờ ta vận khởi thần giao cách cảm gọi Kiếm Chân tới, chúng ta có thể ——"



      cây  xà ngang bốc cháy đột nhiên rơi xuống, cách đỉnh đầu nàng khoảng tấc lửa liền tắt, nhưng thể ngăn cản cây xà ngang  đập xuống người nàng.



      "Ô oa ~~~" trước lúc lều cỏ sụp xuống , con lừa phát ra tiếng thét bi thương chấn động trời đất, mặt trời chiều ngã về tây, thiên địa như hỏa. . . . . .



      *************************************************













      linhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961







      #339966']GẶP NHAU (Q2)
      #339966']CHƯƠNG 42: TỚI
      #339966'] Edit: Windy
      Mây hồng từ phía chân trời dần hạ xuống, cả vùng đất  bị Liệt Diễm đốt cháy tựa như đem thiên địa nấu chảy lại với nhau, mảnh nhiệt hỏa huy hoàng.



      Đầy trời như bị bao phủ bởi Liệt diễm, đạo bóng đen đột nhiên lên, nhanh chậm  hướng về phía Liệt Diễm thiêu đốt dữ dội tới, cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, mặc áo bào màu đen, nổi bật lên làn tóc bạc còn sáng lạng hơn cả ánh trăng, đôi mắt lạnh lẽo nhìn về phía trước, mặt lãnh ngạo, bình tĩnh giống như hỏa hoạn mãnh liệt trước mắt chỉ như cây đuốc diễm lệ biểu diễn mà thôi, cho dù có lớn đến đâu, nhưng đối với căn bản đủ để gây sợ hãi.



      "Oanh ——" ngọn lửa hình như chịu nổi miệt thị công khai như vậy, mượn làn gió thổi qua đột nhiên bùng lên, ngọn lửa tham lam trườn lên vạt áo của , dường như ngọn lửa nổi giận muốn nuốt trọn .



      "Hừ!" Lạnh lùng hừ tiếng, trong tay nam tử bỗng dưng ra thanh trường kiếm đen như mực giơ lên hạ xuống, đạo kiếm quang lạnh lẽo như đêm trong nháy mắt ra, mang theo cỗ gió lãnh khốc bén nhọn thổi tan ngọn lửa bốn phía, lều cỏ bị đốt cháy phía trước liền ra.



      Con mắt lạnh nheo lại, nam tử nâng lên chưởng bổ xuống, chưởng phong mạnh mẽ mang theo cuồng phong làm cho cỏ khô cùng bụi than bay đầy trời, lộ ra thân người bị xà ngang đè lên, bóng dáng màu lam nhúc nhích, an tĩnh giống như chết.



      con lừa màu xanh lam canh giữ chặt chẽ bên thân ảnh màu lam kia , mặc dù người nó vết thương chồng chất, máu chảy ngừng, lại như cũ dùng đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm nam tử áo đen phía trước, vẻ mặt đề phòng lại mang theo oán độc.



      thèm đếm xỉa đến ánh mắt của nó , nam tử áo đen nhìn về phía đạo  lam ảnh kia, trường kiếm trong tay từ từ nâng lên ——



      "Dừng tay! !" Con lừa chợt nhảy lên , lại giống như bị đụng vào bức tường đá vô hình, thân thể nghiêng cái nhất thời ngã mặt đất.



      Mặc kiếm vô tình  chém xuống,  gió lốc lãnh liệt bay tới đem khí nóng cháy tản ra, mang khí lạnh lẽo phủ lên, cây cột gỗ bị rơi đất nhanh chóng hóa thành tro bụi, yếu ớt giống như cây tăm chịu nổi kích.



      Lạnh lẽo mãnh mẽ ngăn cách ngọn lửa, xâm nhập vào tứ chi bách hài của người nằm đất, thậm chí ngay cả dây thần kinh bé nhất cũng bỏ qua. Ý thức lơ lửng chợt tỉnh lại chút, Đường Đường cảm thấy gáy truyền đến từng trận đau đớn kịch liệt, đau đến mức thể mở mắt, cũng thể phát ra tiếng thét, cho dù là động tác nhất cũng làm cho đầu choáng mắt hoa, buồn nôn  khổ sở vô cùng.



      Trong bóng tối, xúc giác dần dần thức tỉnh, Đường Đường cảm thấy bị đôi bàn tay bắt lấy, bắt chặt như vậy,  dùng sức như vậy , cơ hồ làm đau nàng.



      "Ân ~~" thể kiềm chế phát ra tiếng rên như tiếng mèo kêu, Đường Đường bị đôi tay kia nâng lên, giống như nâng đứa con nít.



      Mặc dù toàn thân chỗ nào đau, nhưng chìm trong cơn hôn mê mãnh liệt làm nàng cách nào mở mắt ra, nhưng kỳ dị là nàng cũng cảm thấy sợ hãi . Đôi tay kia ấm áp, vững vàng, hơn nữa khi được ôm chặt, giống như để cho nàng ngã xuống  lần nữa   Đường Đường cảm nhận được loại an bình, loại an bình phát ra từ nội tâm.



      Loại cảm giác này nàng chỉ từng trải nghiệm lần, ấy là người ——



      "Đại thúc. . . . . ." trong giấc mộng, lẩm bẩm phát ra hai chữ, Đường Đường cảm thấy đôi tay kia chợt căng thẳng, khỏi bị đau đến nhếch nhếch miệng, nhưng cũng giống như là cười.



      Lông mày như núi chợt căng thẳng, Hiên Viên Hận Thiên lạnh lùng nhìn chòng chọc Đường Đường hồi lâu, chậm rãi giơ tay lên đỡ lên gáy nàng.



      cỗ lạnh lẽo kỳ dị xông vào sau ót, đau đớn cùng hôn mê trong nháy mắt giảm bớt, Đường Đường mở mắt ra, trông thấy đôi mắt vô cùng đen láy,  nhưng cực lạnh, lại sâu  thẳm như biển  . . . . . .







      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :