1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gặp Phải Ma Vương Lầm Cả Đời (update c57)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI
      Edit: Windy
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 33:TAI NẠN









      "Ngạch ~~~" hoảng sợ trợn tròn hai mắt, Đường Đường phát túm lấy hai ống tay áo Kiếm Chân chặt, "Kiếm Chân, Kiếm đại , Kiếm bà nội, ngươi phải muốn đem ta để lại nơi này, đem toàn bộ đèn lau hết chứ?"

      " cần!" Cười nhạt, bóng dáng Kiếm Chân bắt đầu trở nên mơ hồ, ngay cả thanh cũng bắt đầu thay đổi, mờ nhạt mà xa xôi, "Ngươi muốn lau liền lau, muốn lau liền nghỉ ngơi, dù sao cũng cần dùng gấp~~~~"

      "Kiếm Chân! Kiếm Chân ——" giương mắt nhìn nhìn Kiếm Chân biến mất trong hư , Đường Đường hung hăng dậm chân cái, chửi rủa câu: " có việc gì tự nhiên mình ân cần chi ! Giờ làm sao aaa! !"

      ************* ************* *************

      "Ngươi để cho nàng lau đèn?"

      "Dạ! Ty chức nghĩ nếu có chút việc để cho nàng làm, có lẽ khiến Tôn nương ngây ngô yên tĩnh hơn chút!"

      Mặt nước yên tĩnh bỗng nhiên gợn sóng,tay Hiên Viên Hận Thiên gạt qua cái, mang theo vô số giọt nước trong suốt dừng ở mặt nước, nổi lên càng nhiểu điểm sáng.

      mảnh vầng sang kỳ dị từ trong nước đột nhiên lộ ra, như có ngọn lửa thiêu đốt ở dưới mặt nước,vầng sáng kỳ dị kia ánh xạ vào mặt Hiên Viên Hận Thiên , chiếu vào đôi mắt lạnh lẽo còn hơn cả hàn đàm. . . . . .

      "Cạch…. Cạch! Rầm rầm ~~~"

      "Ai u này, mẹ kiếp!"

      Tiếng huyên náo từ trong sóng nước truyền đến, mày kiếm Hiên Viên Hận Thiên nhăn cái, lạnh lẽo trong mắt bỗng dưng hiện lên tia ánh sáng khác thường. . . . .

      Trong thủy kính, bộ mặt đầy dầu đen của Tôn Đường Đường lúc chạy trối chết, trốn cái kệ đèn ngã xuống.

      Từng ngọn đèn lồng kệ từ từ nện xuống, mỗi lần đều thiếu chút nữa là đập trúng vào người Đường Đường. Mà Đường Đường sớm bị"Loạn đèn trận" đập mất lý trí, tựa như con chuột bị hàng ngàn con mèo là mấy ngọn đèn kệ điên cuồng xông tới.

      ra , ngay cả Đường Đường cũng hiểu là chuyện gì xảy ra. Nàng cũng chỉ là" nhàng" đạp cái kệ đèn để phát tiết phẫn hận, ai ngờ cái kệ đó trông khá chắc mà chịu được đạp, tự nhiên nghiên ngã cái —— đổ xuống.

      Nhưng đây chẳng qua chỉ là bắt đầu của tại nạn!

      Kệ đèn bị Đường Đường đạp ngã ,từng ngọn đèn ấy lấy khí thế cực kỳ hung hãn, bén nhọn hướng về phía nàng từng chiếc, từng chiếc rơi xuống, ngay sau đó tựa như Cờ Domino, phòng kệ đèn bắt đầu trận, trận nghiên ngã- đổ.

      Đường Đường chạy muốn chết, dĩ nhiên có cái ý nghĩ dũng, lấy thân hình như con kiến hôi của mình ngăn chặn loạt tai nạn có xu thế mở rộng kia, cho nên phản ứng đầu tiên của nàng chính là: "Chạy a! Liền vì mấy ngọn đèn rách này, chẳng lẽ còn muốn lão nương hy sinh thân mình hay sao?"

      Vung hai chân nhanh chóng bỏ chạy, Đường Đường nước mắt vừa cuồng tiếu vừa thầm cảm thán, vốn cho là phải dùng thời gian cả đời để ở lại chỗ này lau đèn, lại nghĩ rằng chỉ đầy ba phút ,liền đem cả gian phòng chứa đèn làm hỏng. Kia biết tên Ma vương chưa từng gặp mặt ,có thể hay trực tiếp đem nàng diệt, làm thành chiếc đèn lồng mới bằng da người hay a? !

      chìm đắm trong ý tưởng kinh khủng, dưới chân Đường Đường bị trượt cái, cả người nhất thời như bay lên rồi sau đó nặng nề ngã xuống đất.

      Họa vô đơn chí, cuối cùng tòa kệ đèn ầm ầm sập đổ, ngọn đèn dầu bị văng ra chút thiên vị gõ ngay ở ót Đường Đường, dầu thắp trong ngọn đèn ngay lập tức tràn ra, thấm ướt cả mặt nàng.

      Kêu rên tiếng, Đường Đường nằm mặt đất vô lực kéo ra tứ chi cái, ngay sau đó liền giống như vũng bùn nằm yên bất động.

      ở bên trong hoàn toàn yên tĩnh , Hiên Viên Hận Thiên yên lặng nhìn chăm chú vào mặt nước, xác định chắc chắn nữ nhân kia có phải hay chết rồi, nhưng trong lồng ngực có chút cảm giác kỳ quái, hình như hy vọng nàng cứ như vậy chết .

      Cho dù muốn chết, cũng phải chờ sau khi tìm hiều khác thường của Đế Thiên và nàng có quan hệ gì hay ???!

      "Kiếm Chân!" Trước kia có nghiêm túc vận khởi Thần giao cách cảm, Tôn Đường Đường nhắm chặt mắt, siết chặt quyền, dùng hết tất cả tâm thần khổ khổ gọi vị cứu tinh duy nhất.

      "Hải nôn phốc meo (Help me)! Ô ô, ta là nhân công bị thương, ta làm nữa! Ô ô, ta con mẹ nó còn bị hủy luôn khuôn mặt ——! !"

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI
      Edit: Windy
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 34: THẦN ĐĂNG







      Cơ hồ là thể khống chế, khóe miệng Hiên Viên Hận Thiên khẽ co rúm chút, thoáng chốc như băng phong trong ngày đông bị dòng nước ấm của mùa xuân làm tan chảy, lộ ra gợn sóng ấm áp.

      "Vương? !" Đứng nghiêm ở bên mép nước, Kiếm Chân thể tin được, trừng lớn hai mắt ——

      Vương, ràng là nở nụ cười? !

      ngàn năm rồi, lưng đeo phản bội cùng thù hận chuyển sang kiếp khác ,trong mắt Vương từ trước đến giờ chỉ có lạnh lẽo, chỉ có hận ý.

      Cho dù là ở thời khắc ngài tâm bình khí hòa, nhưng mà mặt cũng chỉ là mảnh hờ hững, ngay cả Ngũ đại tùy thị theo ngài chuyển sang kiếp khác, cũng chưa từng nhìn lại được nụ cười khó có được của ngài!

      Nhưng hôm nay, Vương cười rồi, mặc dù cái đó cười rất cạn, còn giống như bắp thịt co quắp, nhanh chóng vụt qua như lưu tinh!

      "Chuyện gì? !" Ứng thanh ngoái đầu nhìn lại, Hiên Viên Hận Thiên hai mắt đen tối thoáng chốc lại khôi phục lãnh khốc thường ngày , làm Kiếm Chân tự chủ được rùng mình cái.

      Có lẽ, mới vừa rồi chỉ là ảo ảnh, Vương vẫn là Vương, có chút nào thay đổi!

      "Ty chức, ty chức chỉ là muốn xem Tôn nương chút!" ý thức được mình vừa vô lễ, Kiếm Chân lo sợ cúi thấp đầu xuống.

      " !" Đưa tay lau hình ảnh trong nước, Hiên Viên Hận Thiên mặt lộ chút biểu tình phân phó. Bắt đầu từ lúc nào, ngay cả Kiếm Chân cũng bắt đầu quan tâm nhân loại kia rồi ? !

      Chỉ là, nàng đối với nhân loại quan tâm cũng đến nỗi đặc biệt khiến người ta chán ghét, bởi vì nàng luôn luôn như thế, nhưng Tuỳ Hỉ —— được!

      "Tôn Đường Đường? !" Ánh mắt trầm xuống, Hiên Viên Hận Thiên lần đầu tiên gọi ra tên Đường Đường , ở bên bờ nước yên tĩnh người.

      Để cho nàng sống lâu hơn chút nữa ! Chờ biết nguyên nhân Đế Thiên khác thường, rồi mới quyết định sống chết của nàng, cũng muộn!

      ************ ************* **************

      Ánh sáng trong căn phòng mờ tối, vùi đầu lau đèn Đường Đường đột nhiên cứng đờ, ngẩng đầu nghi ngờ nhìn bốn phía xung quanh.

      " kỳ quái, hôm nay thế nào lại cảm thấy giống như có người gọi ta?" Nghi ngờ quơ quơ đầu, lại nhịn được kêu~~ rên tiếng xoa xoa cục u đầu, Đường Đường cắn răng nghiến lợi hận mắng: "Rách đèn, bản nương hôm nay thiếu chút nữa liền bị ngươi đập hủy luôn khuôn mặt! Hừ, hôm nay ngươi nếu rơi vào trong tay bản nương, khặc..khặc…khặc. . . . . ."…(=.=…..giọng cười “khuynh quốc khuynh thành”…..)

      Vung khăn lau, Đường Đường châm lửa đốt đèn, hiểm cười : " nãi nãi đem ngươi dùng tới dầu tận đèn tắt, biến thành đống sắt vụn, liền thề bỏ qua! Ha, ha ha ha ha ~~~ ah? !"

      tiếng thét kinh hãi, Đường Đường thể tin trừng lớn mắt, ngờ"Rách đèn" sau khi được thắp lên,cư nhiên xinh đẹp như thế!

      có hoa văn tinh mỹ, cũng có điêu khắc phức tạp , thậm chí ngay cả hình dáng đều rất đơn giản. Ngay cả cái chụp đèn cũng chỉ giống như mỹ nữ loan hạ thắt lưng, bàn tay dịu dàng hứng từng giọt nước mưa, lẳng lặng nâng vũng dầu thấp, ở trong ánh lửa lượn quanh , đồng sắc oánh nhuận, sáng rỡ đoạt người.

      ra là, có trải qua ô-xy hoá, Đồng cư nhiên có thể tản mát ra ánh sáng chói mắt giống như vàng, hơn nữa so với vàng còn ôn hòa hơn, yên tĩnh hơn!

      Thần kỳ nhất chính là, lúc thắp đèn xong, Đường Đường mơ hồ nghe được tiếng kinh vang dễ nghe, linh hoạt kỳ ảo, bình thản, truyền vào trong tai làm người ta sảng khoái tinh thần, tâm thần tỉnh táo.

      "Ngươi —— phải là Thần Đăng chứ?" nhàng vuốt ve đường cong đẹp đẽ thân đèn, vẻ mặt Đường Đường hưng phấn thầm : "Ngươi có thể biến ra tiền ? Hay là ngươi biến thành Aladin thử xem! Nếu biến thành mây xanh, , biến thành mây tím ! . . . . . ."

      Ngọn lửa nhảy lên, hình như là thể nhịn được nữa run rẩy chút, ngọn lửa từ từ trở nên càng sáng càng bóng, Đường Đường khiếp sợ há to miệng, lại biết cử chỉ vô ý của nàng làm cho Vô Cực Điện nổi lên sóng to gió lớn.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI
      Edit: Windy
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 35: ÁNH SÁNG


      Xung quanh hai bên điện.

      Vốn là bóng tối hắc ám ngàn năm đột nhiên bị xua tan, những ma chúng ngủ đôn g hàng ngàn năm trong điện đều rối rít hình, nấp đằng sau những cây cột dài, mặt biểu lộ hoảng sợ và kinh ngạc.

      "Chuyện gì xảy ra?"

      " xảy ra chuyện gì?"

      Kinh nghi hỏi thăm bốn phía, đều huyên náo lo lắng về việc xảy ra , nhưng người dám hành động thiếu suy nghĩ, có Vương ra lệnh, dù là hỏa hoạn thiêu thân cũng thể tán loạn trong đại điện, nếu gặp phải kết giới trong Vô Cực điện cắn nuốt, ngay cả xương cốt cũng còn.

      ngàn năm rồi, Vô Cực Điện vẫn là an tĩnh, hắc ám cùng nguy hiểm, nơi này đêm tối tuyệt đối có ngọn đèn dầu nào đước thắp sáng, thậm chí đại đa số điện các khác vào ban ngày cũng đều tối đen như vậy.

      Nhưng mà giờ phút này, trong mảnh ánh sáng ấm áp mà thư thích, Chúng Ma đều là vừa khẩn trương, lại có vài tia vui vẻ , thầm suy nghĩ , hiểu đến tột cùng là biến cố gì phủ xuống Ma giới, vừa mừng vừa lo? l à Tốt hay xấu đây?

      "Chúng Ma nghe lệnh! tất cả về chỗ, ai làm việc nấy, được vọng động!" thanh lạnh lùng của Kiếm Chân bỗng nhiên vang lên, Chúng Ma nghe thấy đều cả kinh, vội vàng tản , thân vào trong những bức tường đá dày cộm , trong chốc lát hành lang dài trống rỗng chỉ còn lại ánh sáng chưa nguồn gốc .

      *************** ************** ***************

      Đem tất cả các chú ngữ cùng những truyền thuyết về đèn đọc hết, nhưng nhìn tới nhìn lui cũng chỉ thấy nó là đèn bình thường, có khói xanh hay người khổng lồ gì đó nhô ra, cũng xảy ra bất kỳ dị tượng nào nữa.

      Tôn Đường Đường ủ rũ cúi đầu vỗ bàn cái —— buông tha!

      Xông ra đại họa cũng là mệt mỏi, mà cũng vừa gặp phải "Tai nạn lao động" , Đường Đường tại liền nghĩ nên nằm dài giường ngủ giấc ngon.

      Xoay người lười biếng hướng giường tới, ánh sáng trong ngọn đèn làm cho căn phòng trở nên ấm áp, rất thích hợp ngủ, Đường Đường cắm đầu ngã quỵ ở giường, hài lòng nhắm mắt.

      ngọn đèn trong phòng tự động thu lại, đến cuối cùng chỉ còn lại ánh sáng nhàn nhạt bao quanh bấc đèn, giống như là sợ quấy rầy mộng đẹp của nàng, tự động điều chỉnh độ sáng. . . . . .

      Giấc mộng kia, vừa có trời xanh, mây trắng, núi lớn hùng vĩ, vết máu loang lở ở thạch đài, nằm ở thạch đài có nam tử thoi thóp, sinh mạng bị đe dọa.

      "Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?" thấy mặt của , nhưng lòng của Đường Đường bất chợt rất đau, vì đau nên nàng ở giường lo lắng trằn trọc trở mình , trán toát ra tầng mồ hôi.

      bóng đen bỗng nhiên xuất bên trong phòng, ánh đèn chập chờn trong nháy mắt đem bóng đen lên phóng đại ảnh ngược mấy lần lên tường, yên lặng trang nghiêm như núi, nghiêm túc như nhạc.

      Ngọn đèn nhảy lên cái, giống như là sợ hãi đạo bóng đen kia, ánh sáng cũng giống như sắp bị dập tắt đột nhiên sáng lên, quang hoa lập lòe, đem ánh sáng ánh vào đôi mắt đen sâu thấy đáy kia.

      "Quả nhiên là đèn Thanh Tâm !" Đứng ở trước bàn , Hiên Viên Hận Thiên đưa tay chộp tới ít ánh sáng.

      "Đùng!" Ánh lửa nổ tung, lại giống như yên hoa nở rộ ra những lấm tấm hỏa mang, đóa hỏa liên kết xuất trong lòng bàn tay, trong nháy mắt xâm chiếm lên mu bàn tay của .

      Nhướng mày, tay phải Hiên Viên Hận Thiên vung lên chưởng, đoàn khí tức lạnh lẽo hắc ám đánh về phía hỏa liên kim sắc. Hắc khí cùng ngọn lửa ngừng đối chọi lẫn nhau, phát ra từng tiếng vang , giống như nước lạnh lên than lửa, làm người ta phải rùng mình.

      luồng sương mù lạnh lẽo bỗng nhiên bốc lên, hỏa liên rốt cuộc tan biến bên trong làn sương mù màu đen, chỉ để lại đạo vết sẹo dữ tợn mu bàn tay của Hiên Viên Hận Thiên , giống như ngọn lửa thêu đốt.
      linhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI
      Edit: Windy
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 36: CHỦ NHÂN CỦA ĐÈN





      Con mắt lạnh nheo lại, Hiên Viên Hận Thiên nghiêng đầu nhìn chút vết sẹo mu bàn tay ,lần nữa ngẩng đầu nhìn ánh sáng của ngọn đèn dầu phía trước, nhớ lại có thanh già nua từng : "Mang theo nó ! Chung quy cũng có ngày, nó đối với ngươi hữu dụng!"

      "Hữu dụng? Có ích lợi gì?" Quay đầu, Hiên Viên Hận Thiên chậm rãi tới bên giường đá.

      Ánh sáng hơi sẫm từ phía sau rọi tới, đem Đường Đường cuộn tại giường che dưới cái bóng đen của , chỉ có gương mặt ngủ say còn lộ ở bên ngoài, bị ánh đèn chiếu sáng ngũ quang: mắt, mũi, miệng, thậm chí ngay cả cục u đầu cũng ràng đưa vào mi mắt .

      Loài người, người bình thường thể bình thường hơn nữa, nhưng nàng lại đốt được Thanh Tâm đèn, cái này có ý nghĩa nàng được Vô Thượng chí bảo mà chúng sanh lục giới đều muốn có được , chọn làm chủ nhân!

      Cái đèn này lúc trước cùng Đại Bi Phật tu luyện thiên kinh địa khí, hấp thụ được ngàn năm linh khí, ban đầu bị chủ nhân của nó mạnh mẽ giao cho mình, nhưng đèn cũng nhận tân chủ nhân là , nhưng cần!

      cần cái gọi là thần khí ngàn năm gì đó, càng cần vật tượng trưng cho ánh sáng như ngọn đèn này!

      - lưng đeo thù hận từ kiếp này sang kiếp khác, trong cuộc đời nhất định chỉ có độc, hắc ám, lạnh lẽo cùng sát phạt! Đèn, đối với vô dụng, ánh sáng, đối với càng cần!

      Sau khi chiếm lĩnh được Vô Cực Điện , tiện tay đem Thanh Tâm đèn ném vào chỗ được bỏ trống trong điện các. Mà nay, nơi đó bị ngũ đại tùy thị chất đầy ngàn vạn chụp đèn, chắc hẳn cho dù Đại Bi Phật có nhìn thấy, cũng nhận ra c ái chén bị năm tháng cùng bụi bậm ăn mòn đến nỗi nhìn ra diện mạo này chính là Thanh Tâm đèn ngày xưa.

      Chỉ là, đèn Thanh Tâm có linh tính vô thượng tại sao lại chọn nhân loại hề có tu vi làm chủ nhân?

      Là vận khí của nàng tốt, hay là do ngọn đèn bị ném vào gác xó nhiều năm nên linh tính bị mất hết hầu như còn, cuối cùng"Rách đèn phá suất" lựa chọn phàm nhân, mượn nàng làm “đầu” để thoát khỏi những ngày tháng ngàn năm ăn bụi này.

      Ánh mắt vừa động, Hiên Viên Hận Thiên đột nhiên phát nữ nhân trước mắt cùng lúc trước nhìn thấy trong thủy kính có chút bất đồng, hình như là ——

      Tóc trán thiếu khối!.....(….” đập bàn”……. hố, hố, trời ơi….)

      Có phải là vì bị dầu của Thanh Tâm đổ xuống dính mới vạn bất đắc dĩ cắt bỏ , làm cho cục u bị sưng kia lộ ra ngoài, cực kỳ buồn cười!

      "Hừ!" tiếng hừ , biết là giễu cợt hừ lạnh, hay là do tự giác phát ra thanh giống như tiếng cười, Hiên Viên Hận Thiên hờ hững xoay người, chuẩn bị rời .

      Nếu Thanh Tâm đèn nhận định nàng làm chủ nhân, như vậy liền tùy nó ! Cái gì Vô Thượng chí bảo, cái gì thánh vật tu hành, căn bản chưa bao giờ đặt vào trong lòng.

      "Này! Đừng chết!" tiếng khóc khẽ đau long từ phía sau truyền đến, làm bước chân Hiên Viên Hận Thiên đột nhiên dừng lại, cảm giác thấy thanh này rất quen thuộc, tựa như tồn tại sâu trong trí nhớ ở ngàn năm, vạn năm trước!

      "Ông ——" Đế Thiên trong cánh tay lúc này chợt nóng lên, phát ra tiếng than dịu dàng , dường như muốn an ủi người chìm trong giấc mộng kia.

      " cần chết ——"

      Vừa thầm tiếng, Đường Đường trong mộng nỗ lực đưa tay, muốn đụng vào nam nhân nằm thạch đài, nước mắt theo khóe mắt khó có thể tự kiềm chế cuồn cuộn chảy xuống , thấm ướt tóc bên gối.

      Hiên Viên Hận Thiên gắt gao nhìn chằm chằm Đường Đường, ánh mắt giống lúc trước yên lặng như đêm tối, mà là nổi lên từng đợt sóng quỷ dị.

      Bỗng dưng, đoạn luồng khí màu hồng trong lòng bàn tay đột nhiên tụ lại, lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai bắn về phía Đường Đường nằm giường. . . . . .
      linhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      GẶP PHẢI MA VƯƠNG LẦM CẢ ĐỜI
      Edit: Windy
      GẶP NHAU (Q2)
      CHƯƠNG 37: CUNG ĐIỆN QUỶ DỊ







      "C áp a a a ~~~" ngáp lớn tiếng, Đường Đường đôi mắt đẫm lệ mông lung ngã sấp ở bàn , dùng ngón tay đâm đâm, chọt chọt, " nhàm chán, là nhàm chán a!"

      Kể từ ngày hôm qua xảy ra tai nạn làm sập hàng loạt các giá đèn, Đường Đường vẫn vòng vòng trong phòng chính mình, suốt cả ngày, đêm, có người cùng nàng chuyện phiếm, ai cùng nàng đánh rắm, ngay cả Kiếm Chân —— từ lúc cứu Đường Đường ra khỏi trường tai nạn, liền hề xuất nữa.

      Ma chúng tới cửa đưa đồ cho Đường Đường đều là"Im lặng là vàng" cực kì nghiêm túc. Vô luận Đường Đường đối với bọn họ nhiệt tình chào mời, chân thành cảm tạ, hay là nhàm chán đến gần, tất cả mọi người dường như nhất trí cùng nhau sử dụng thái độ khinh thường, làm cho Đường Đường rất buồn bực, phải buồn bực bình thường!

      Lấy mặt nóng của mình dán mông lạnh của người ta, có thể buồn bực được sao? !

      "Hứ! Ngươi thèm để ý đến ta, ta còn muốn để ý đến các ngươi!" Buồn bực đứng lên, Đường Đường miễn cưỡng bước đến bên cửa sổ.

      Ngoài cửa sổ phương xa kia có mảnh cỏ xanh, chim bay từng đàn, phồn hoa rực rỡ , cảnh đẹp giờ phút này xem ra là rất hấp dẫn người, giống như Tuỳ Hỉ hay ở Diệu uyển!

      Khung cảnh ở Diệu uyển chính là hình dạng như thế này chim hót hoa thơm, sức sống bừng bừng , dáng vẻ này nơi này, khí trầm lặng tựa như ngôi mộ, thậm chí còn dám ngủ, nếu tại sao nàng lại nằm mơ thấy quái mộng đó?

      Nâng hai má nhăn mày lại, đây là lần thứ hai Đường Đường đây mơ thấy giấc mộng đó rồi !

      Trong mộng c ảnh đó thủy chung thấy khuôn mặt nam nhân làm cho nàng cảm thấy đau lòng, đau lòng muốn chết!

      rốt cuộc là ai?

      đến tột cùng chết chưa?

      Tại sao mình luôn mơ thấy giấc mộng đó?

      Chỉ là,nội dung giấc mơ lần này hình như có chút bất đồng, Đường Đường nhớ hình như trong lúc mơ hồ, nàng từng nhìn thấy đoàn ánh sáng kim hồng rực rỡ , mặc dù chỉ là lóe cái rồi biến mất, nhưng lại xinh đẹp khiến người xem qua khó quên.

      Hồng quang thuần khiết được bao bọc bởi hắc ám, Đường Đường trước kia cũng biết, màu đỏ cùng màu đen ở chung chỗ có thể đẹp như thế, xinh đẹp trang nghiêm, đường hoàng mà trang trọng!

      Tinh thần hoảng hốt sờ sờ đầu, Đường Đường đột nhiên phát cục u to đầu thấy. Ngày hôm qua còn sưng như cái bánh bao, hôm nay như thế nào lại thấy rồi? Đây cũng quá thần kỳ !

      Ba bước thành hai bước vọt tới trước bàn, Đường Đường nâng lên gương đồng đưa đầu nhìn nhìn, chỉ thấy mái tóc bị hủy thành kiểu chữ 凹 quái dị ,cái trán trơn bóng trắng trắng , thường thường , quả nhiên tốt lắm!

      "Oa ha ha!" Cuồng tiếu hai tiếng bỏ xuống gương đồng, Đường Đường xoay người liền hướng cửa chính phóng tới.

      Kiếm Chân thể ra ngoài dạo, mà nàng tại " có mặt" gặp người rồi, vậy còn chờ gì nữa? ! Mình đóng cửa cấm bế ngày r ồi, chính là đối với các giá đèn bị nàng hủy sám hối, mà sám hối xong ——

      Ngày ngày đều trôi qua, cuộc đời khổ đoản, ngày tốt cảnh đẹp há có thể tùy ý phụ? !

      Vừa dùng lực đẩy cánh cửa ra, cỗ gió lạnh xen lẫn với mùi mục nát, móc meo khó ngưỉ đập vào mặt, Đường Đường nhất thời lạnh người nổi lên tầng da gà.

      "Đây là chuyện gì xảy ra? !" cái chân trong cửa, cái chân ngoài cửa, Đường Đường ngạc nhiên trừng lớn hai mắt, ngày hôm qua thời điểm cùng Kiếm Chân ra ràng phải cái bộ dáng này a? !

      Ngoài cửa, hành lang đen tối kéo dài ra tận cửa, sâu trông thấy đầu bên kia, làm cho người ta hiểu liền sinh ra loại cảm giác sợ hãi.

      Mà quỷ dị hơn chính là, Đường Đường ràng là đứng ở trong phòng đầy ánh sáng, nhưng ngoài cửa ngay cả tia sáng cũng có. Khung cửa trống trơn như lưỡi đao kia, đem ánh sáng bên trong và bên ngoài chặt đứt, đem thế giới chia cắt thành hai đạo bất đồng —— trắng và đen, ánh sáng cùng hắc ám.
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :