1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ - Ân Tầm ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      155: Kịch giả tình : lấy mật mã (2)


      "Ui cha, chị à, sao chị lại có thể nghĩ ra cách chứ —— "

      Liên Kiều nghe theo, ôm lấy Mặc Di, làm nũng : "Chị dùng hàng đầu thuật mà, trong hàng đầu thuật nhất định có cách, đúng hay ?"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương nghe thấy vậy, thấp thỏm trong lòng mới buông xuống được, a, đúng vậy, làm sao lại có thể quên điểm này, tuy rằng hiểu về hàng đầu thuật, nhưng cũng biết trong hàng đầu thuật phân ra nhiều loại, chừng loại này cũng tồn tại sao. như vậy, cảm thấy rất hứng thú nhìn Mặc Di cái.

      Đây quả thực là chuyện lạ thế giới, à , tượng chứ!

      Mặc Di nghe vậy, lập tức lộ vẻ dở khóc dở cười, lắc đầu, "Em , cái này được phép làm, chỉ có phù thủy người đầy oán linh mới làm như vậy!"

      "Chị à, người ta thực có cách nào, nếu là mật mã đơn giản , nhưng cái này em biết chỗ nào lấy dấu vân tay của Hoàng Phủ Ngạn Tước chứ! Nếu ngay cả chị cũng giúp em, em đây đáng thương!" Liên Kiều ngừng kêu rên, bắt đầu cứng rắn được là dở trò nhõng nhẽo.

      Mặc Di giữ chặt lấy tay , mở miệng : "Em , cái gì chị cũng có thể đáp ứng em, nhưng duy nhất chuyện này được, thực chị có thể tạo ra người khác, nhưng —— nếu phải trường hợp đặc biệt, cả chị và em phải gánh hậu quả nghiêm trọng!"

      Liên Kiều chu miệng lên, vẻ mặt cam lòng, "Vậy làm sao bây giờ! Nghe hàng năm tứ đại tài phiệt gặp mặt mất rất nhiều ngày!"

      Sau khi Hoàng Phủ Ngạn Thương nghe hai người bàn luận về đề tài này, lập tức có cách nào tiêu hóa nổi, vì thế liền ngắt cuộc chuyện giữa họ lại.

      "Từ từ —— từ từ ——" gãi đầu, "Tôi có nghe lầm hứ? Trong hang đầu thuật có thể —— tạo người?"

      Vừa nãy chỉ đoán thôi, ngờ chuyện đó thực tồn tại...

      Mặc Di thầm thở dài hơi, nhàng lắc đầu : "Hàng đầu thuật xác thực có thể làm được, loại này pháp thuật thuộc loại linh hàng, thực ra nghiêm khắc mà ý nghĩa của nó phải là tái tạo, mà là loại di dời linh hồn, thể là tái tạo, chẳng thà linh hồn và kí ức hợp vào với nhau đúng hơn!"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương nghe đến ngốc, trời ạ, chuyện này, đây quả thực vượt qua tưởng tượng của .

      Mặc Di tiếp: "Nhưng điều kiện tiên quyết là có thủ lĩnh thi hang và số thứ lien quan, như tóc hoặc là máu, nếu linh nghiệm!"

      Liên Kiều nghe vậy, khuôn mặt nhắn suy sụp ——

      "Sớm biết vậy em lấy ít máu của Hoàng Phủ Ngạn Tước, ai, bây giờ ngay cả sợi tóc của ta đều có!"

      Mặc Di nghe vậy nhàng lắc đầu, "Em , cho dù em mang những vật liên quan đến Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng vô dụng, khi nãy chị vừa mới , loại này chị thể làm!"

      "Chị à —— "

      Khuôn mặt Liên Kiều lộ vẻ tuyệt vọng, "Vậy chị nghĩ giúp em cách phá mật mã !"

      Mặc Di Nhieemxd Dung thấy tình trạng lo lắng của , đành lòng, liền giọng : " ra biện pháp cũng phải có, chẳng qua —— chắc phải phiền Hoàng Phủ tiên sinh chút!"

      xong, nhìn sang bên Hoàng Phủ Ngạn Thương, ánh mắt dịu dàng mang theo ý hỏi.

      Hoàng Phủ Ngạn Thương nhàng cười, " biết tôi có thể giúp đỡ cái gì?"

      Mà Liên Kiều cũng rất tò mò nhìn Mặc Di.

      "Rất đơn giản!"

      Mặc Di Nhiễm Dung cầm ly trà bàn nhàng nhấp ngụm, tiếp tục : "Hoàng Phủ Gia tộc có cùng huyết mạch, cho nên tôi muốn lấy chút máu của Hoàng Phủ tiên sinh, nhưng mà, phải chịu chút đau đớn!"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương nghe thấy vậy, để ý cười cười : "Chuyện này có đáng gì đâu, tôi có ý kiến!"

      Cho dù em muốn giết tôi, tôi cũng nhíu mày dù chỉ chút (Min: này dại quá- dại rất đáng thương)—— trong lòng thầm bổ sung câu như vậy.

      Liên Kiều vừa nghe thấy Mặc Di như vậy, cực kỳ vui vẻ phấn chấn, "Chị à, cám ơn chị!"

      " còn cách nào với em, nếu chị biện pháp cho em, có phải em lại chạy đến trước mặt ông nội tố cáo chị !" Mặc Di Nhiễm Dung cười cười.

      Liên Kiều le lưỡi, lập tức kéo Mặc Di Nhiễm Dung lại, sau đó sau đó lôi đến bên người Hoàng Phủ Ngạn Thương——

      "Nhanh nha, chị à, chị đối với em là tốt nhất!"

      Có thể là quá mức hưng phấn, sức lực cũng hơi mạnh chút, chỉ thấy cơ thể Mặc Di lảo đảo, kinh ngạc thở gấp hơi rồi liền cầu cứu Hoàng Phủ Ngạn Thương, ngay sau đó, canh tay có lực đỡ lấy cơ thể , ôm chặt vào trong ngực ——

      "Ôi—— "

      Liên Kiều thấy mình gặp rắc rối, xin lỗi : "Chị, thực xin lỗi!"

      Mặc Di bị vây trong luồng hơi thở nam tính qune thuộc kia khuôn mặt lập tức hồng lên, vội vàng tránh khỏi ngực , giọng quát lớn:

      "Em nha đầu nghịch ngợm này, luôn động chân động tay thế!"

      Mà Hoàng Phủ Ngạn Thương lại cảm thấy hết sức hài lòng, Liên Kiều này có đôi khi làm ra vài chuyện tốt.

      "Nhiễm Dung, em định làm như thế nào?" thấp giọng hỏi .

      Mặc Di Nhiễm Dung nhìn Liên Kiều, : "Em ngoan ngoãn chờ ở trong này cho chị, cho nghịch ngợm, có nghe thấy chưa?"

      Liên Kiều ngoan ngoãn gật gật đầu.

      Ngay sau đó nhìn Hoàng Phủ Ngạn Thương, giọng : "Hoàng Phủ tiên sinh, phiền tới phòng ngủ tôi chút!"

      "Được!" Hoàng Phủ Ngạn Thương đáp ứng.

      ☆☆☆☆☆☆☆☆

      Trong phòng ngủ Mặc Di Nhiễm Dung tràn ngập hương hoa tự nhiên, đây là chuyện muốn làm nhất mỗi ngày, sáng sớm tự mình ngắt hoa tươi để đặt trong phòng, hơn nữa dưới ánh mắt trời bên hồ này, khiến gian càng ấm áp hơn.

      "Hoàng Phủ tiên sinh, mời ngồi!"

      Mặc Di Nhiễm Dung vừa , vừa lấy từ trong vali ra hộp gỗ đàn hương, ánh mắt trời chiếu vào, lại có thể ngửi thấy mùi đàn hương lượn lờ trong khí.

      "Đây là ——" Hoàng Phủ Ngạn Thương tò mò mà nhìn hộp hỏi.

      Mặc Di Nhiễm Dung cẩn thận mở hòm ra, chỉ thấy bên trong đặt những vật giống hệt như chiếc kim châm, giống như châm cứu, mà châm bên dưới được bao gói chỉnh tề.

      "Đây là châm chuyên dùng để chích máu, lấy máu ra phải đặt giấy này!"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương lần thứ hai nhìn kỹ, hai chân mày chau lại hiểu, "cái này dường như rất giống châm cứu!"

      "Chỉ có thể là tương tự!"

      Mặc Di Nhiễm Dung cười , bâng quơ câu: "bên ngoài thấy chúng nó chính là ngân châm, thực tế phải trải qua bảy bảy bốn mươi chín ngày tinh luyện!"
      Last edited by a moderator: 27/3/15

    2. uthi

      uthi New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      15
      Chương 154 còn sót hình nha chị =D

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      11h lăng làm xong bài tập lên thay, cảm ơn bạn nha
      uthi thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 155: Kịch giả tình : Lấy mật mã (3)


      "Tinh luyện?"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn chiếc kim châm có đầu nhọn hoắt kia cái, so với kim châm thông dụng còn chói mắt hơn, phải mài tinh tế, mà là vì hấp thu tinh hoa của con người!

      Mặc Di Nhiễm Dung nhàng rút chiếc châm ra, đưa tới chỗ Hoàng Phủ Ngạn Thương, giọng : "Hoàng Phủ tiên sinh, xin cởi bỏ cúc áo, bởi vì —— tôi muốn lấy đó là máu ở ngực !"

      Hoàng Phủ ngạn Thương hơi giật mình chút, lập tức cười cười: "Được!" xong, chút do dự cởi cúc áo ra.

      "Ách —— "

      Mặc Di Nhiễm Dung có chút mất tự nhiên mà chỉ chỉ, "Phải mở hết phần dưới mới lấy được máu..."

      "A?"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương ngẫm lại, lập tức cúi xuống chỗ , bờ môi nhếch lên cách tà mị, "Như vậy , em trực tiếp cởi giúp tôi, nếu tôi biết phải cởi đến chỗ nào mới thích hợp..."

      Giọng trầm thấp như rượu ngon ủ lâu năm, thậm chí có loại mê hoặc thấm đẫm vào lòng người.

      Khuôn mặt trắng trẻo của Mặc Di Nhiễm Dung nổi lên từng chút đỏ ửng, gì, chỉ rũ mắt xuống, giơ tay lên nhàng cởi cúc áo cho , ngón tay có những móng màu xanh nhạt ngượng ngùng cởi bỏ từng cúc từng cúc áo ——

      pho tượng tuấn to lớn ra trước mắt , da hơi ngăm đen khỏe khoắn cơ bắp cuồn cuộn sức sống. Rung động...

      Hoàng Phủ Ngạn Thương hề chớp mắt mà dừng suy nghĩ của người phụ nữ này, thấy ngượng ngùng mở to mắt, sâu nơi cổ họng bật lên tiếng cười khẽ.

      Khá lắm đơn thuần!

      Mặc Di Nhiễm Dung thực ngượng ngùng, lớn đến từng này rồi mà đây là lần đâu tiền chủ động cởi áo cho đàn ông, hơn nữa —— ánh mắt của vô cùng suồng sã, cũng lớn mật.

      "Cái châm này rất , cho nên cảm thấy đau lắm!" cúi xuống lấy châm, tận lực nhìn tới ánh mắt của .

      "Được!" Lại là tiếng , mang theo chút dịu dàng vô cùng dễ nghe. Rung động.

      Châm nhàng đâm vào da thịt Hoàng Phủ Ngạn Thương, đó cũng phải châm thường thấy, cho nên sau khi đâm vào, máu đỏ tươi chậm rãi chảy ra, lập tức, lấy tờ giấy chuẩn bị sẵn, thấm từng chút máu .

      Khiến Hoàng Phủ Ngạn Thương cảm thấy kỳ lạ là, lúc máu thấm lên tờ giấy, miệng vết thương chảy máu bỗng ngưng lại, chảy nữa.

      vừa định chuyện, Mặc Di Nhiễm Dung lại mở miệng trước.

      "Tôi xử lý vết thuong cho , nhưng —— có thể đau chút!" nhìn , giọng .

      Hoàng Phủ Ngạn Thương cười cười : "Chỉ là châm vào thôi, ngay miệng vết thương cũng lớn, cần xử lý!"

      Mặc Di Nhiễm Dung khẽ lắc đầu, " hiểu, miệng vết thương này của bị châm bởi châm được tạo thành bởi thi du (Min: mỡ người chết), nếu dùng phương pháp giải hang xử lý, —— "

      dừng lại, ánh mắt có chút mất tự nhiên.

      "Tôi như thế nào ?" Hoàng Phủ Ngạn Thương áp sát bộ dáng muốn lại thôi, ngay cả giọng cũng dịu dàng đến cự hạn.

      Mặc Di theo bản năng né tránh hơi thở ấm áp của , giọng : " bị thao túng bởi trung hàng, đến lúc đó, khống chế nổi lý trí mình mà làm số việc tưởng nổi!"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương nhếch môi cười, nhân tiện : "Thực ra tôi tại với trung hàng có gì khác nhau?"

      câu khiến Mặc Di Nhiễm Dung có chút nghi hoặc, hiểu được ý tứ trong lời , ngược lại giơ tay lật mí mắt lên xem, sau khi xem xong hít từng ngụm khí:

      "Hoàng Phủ tiên sinh, yên tâm , tại có trung hàng!"

      Ách ——

      Hoàng Phủ Ngạn Thương đoán được mình thế khiến sinh ra loại hiểu lầm này, nhìn bộ dáng nghiêm túc của , nhịn được đột nhiên cúi đầu chạm lên môi , trong ánh mắt kinh ngạc của :

      "Em thực làm tôi muốn cũng được!"

      " —— "

      Mặc Di Nhiễm Dung nghĩ được sexd làm ra hành động thân mật như thế đối với mình, theo bản năng che môi lại, đôi mắt tím cũng bởi vậy mà trợn lên.

      "Đứa ngốc!"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương thương , kìm lòng nổi vươn tay khẽ vuốt mái tóc dài của , : "Được rồi, phải em muốn xử lý vết thương cho tôi sao?"

      Mặc Di Nhiễm Dung lúc này mới kịp phản ứng, cắn môi, với lấy hộp gỗ, từ bên trong lấy ra viên gì đó rất , sau đó nhìn về phía ——

      " phải nhẫn nại chút!"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương biết muốn làm như thế nào, nhưng vẫn gật đầu.

      nhìn cái người khiến mặt đỏ tim đập, nhàng tới gần, gần đến mức trong hô hấp của chỉ có hơi thở nam tính của , có chút mất tự nhiên nhét viên thuốc vào miệng , sau đó cúi đầu xuống, môi đào nhàng hôn lên bờ ngực rộng của ——

      Cơ bắp da thịt nháy mắt truyền đến cảm giác mềm mại khiến Hoàng Phủ Ngạn Thương hít hơi, cúi đầu nhìn người phụ nữ trong ngực, lông mi dài che khuất đôi mắt ngượng ngùng của , còn khẽ rung, làm người ta đau lòng.

      Dần dần, cảm thấy đầu lưỡi khẽ liếm lên ngực , loại hấp dẫn này khiến run lên, ngay sau đó, có thể cảm thấy nơi nào đó của cơ thể mãnh liệt kêu gào, loại dục vọng nguyên thủy gắt gao chiếm lấy !

      "Nhiễm Dung..." nhàng gọi tên , bàn tay ấm áp khẽ ôm lấy cổ , dịu dàng chạm tới da thịt mềm mại.

      Lúc này, trận đau đớn truyền khắp thân thể, lại làm càng khó tự chủ hơn, bởi vì loại đau đớn này gợi lên khát vọng vùi sâu trong , hơn nữa mùi hương của phụ nữ này vẫn quanh quẩn, cảm giác này khiến muốn nổ tung!

      Ngay tại lúc hận thể đặt dưới thân ngay lập tức, Mặc Di Nhiễm Dung ngẩng đầu, than , nâng mắt lên nhìn lại đôi mắt đầy dục vọng của ——

      Trái tim, thế nhưng mãnh đập mạnh!

      theo bản năng ôm ngực, giọng : "Có thể..."

      Sauk hi vừa xong, thấy người đàn ông có phản ứng gì, dừng lại, liền giơ bàn tay bé lên muốn đóng cúc áo dùm .

      Ngay lúc đóng đến viên cuối cùng, tay bị Hoàng Phủ Ngạn Thương nắm chặt, hơi ấm nóng truyền qua chạy tới nơi sâu nhất...

      "Hoàng Phủ tiên sinh, —— buông tay..." Mặc Di cảm thấy hô hấp khó khăn.

      "Nhiễm Dung, tôi muốn em tôi!"


      Hoàng Phủ Ngạn Thương bỏ dịu dàng khiêm tốn lúc trước, trong giọng mạnh mẽ và ra lệnh của người Hoàng Phủ gia tộc, mà bên trong ánh mắt cũng mang theo chiếm giữ!
      Last edited by a moderator: 1/4/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 156: Kịch giả tình : Tạo mật mã (4)



      Mặc Di Nhiễm Dung quả thực bị vẻ mặt cùng ngôn ngữ của dọa sợ, muốn thoát ra nhưng lại bị sức mạnh nào đó giữ lấy cách nào thoát được, "Hoàng Phủ tiên sinh... buông tay trước được ..."

      "Buông tay?"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương tay ôm vào trong ngực, cúi đầu xuống hít hà hương thơm thuộc về riêng , kìm lòng nổi giọng chứa đau đớn và thương, "Ngay tại lúc này tôi em đến thuốc chữa, em dạy tôi, để tôi biết như thế nào buông tay!"

      hô hấp trở nên dồn dập hơn , mà giọng càng cường ngạnh.

      "Hoàng Phủ tiên sinh —— "

      "Tôi với em nhiều lần rồi, cần ọi tôi là Hoàng Phủ tiên sinh, gọi tôi là Ngạn Thương, Ngạn Thương!"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương sắp bị thái độ như gần như xa này của làm phát điên, thực hi vọng trước mắt này có thể giống như những người phụ nữ khác quấn lấy , ngọt ngào gọi tên .

      Chính là, là Mặc Di Nhiễm Dung, phải là người phụ nữ khác, đáng chết, vì cái gì thể giống những người phụ nữ khác ?

      Mặc Di Nhiễm Dung trợn mắt nhìn Hoàng Phủ Ngạn Thương, Đôi mắt tím lên nỗi sợ hãi ——

      Đáng chết!

      Hoàng Phủ Ngạn Thương cảm nhận được sợ hãi kia, trong lòng khỏi phiền não, làm sao có thể sợ ? Như thế nào có thể?

      Nghĩ đến đây, rốt cuộc khống chế được, lần thứ hai cúi đầu xuống hôn lên môi đào của , hi vọng dùng dùng thương say đắm cuồng nhiệt của mình làm tan sợ hãi kia của ——

      Mặc Di Nhiễm Dung khẽ run , hai tay bé cũng theo bản năng đặt lên ngực cường tráng của , hai bàn tay to đặt lên gáy , khiến cơ thể dính sát với nhau hơn…..

      "Nhiễm Dung, tôi em... rất em..."

      Hắno ôn lên hai hàng chân mày nhiu chặt của , cánh môi lại hạ xuống, nhàng dính lên vành tai tinh tế của , ấm áp liếm lấy.

      "A —— "

      Mặc Di Nhiễm Dung nào có từng trải, ngay khi loại khí tức ấm áp này bao vây, khỏi bật kêu lên, cơ thể bé cũng run rẩy theo bản năng, loại cảm giác này vô cùng xa lạ, nhưng cơ thể lại sinh ra loạt phản ứng khiến người ta sợ hãi.

      Đây là có chuyện gì?

      "Nhiễm Dung..."

      Giọng nam tính trầm thấp vang bên tai , mang theo đau đớn khiến người ta đau lòng, ngay sau đó, khuôn mặt đầy kinh hoảng bị nâng lên ——

      Bối rối nhìn lại con ngươi đen nhánh khiến lòng nhiễu loạn, giờ này phút này, ánh mắt ôn tồn kia lại khiến người ta hỗn loạn.

      mấp máy môi, nhưng biết nên cái gì.

      Hoàng Phủ Ngạn Thương dặt trán sát trán , dùng giọng mệnh lệnh mang theo sư cầu khẩn với :

      "Nhiễm Dung, tôi! với tôimột câu, em tôi!"

      "Tôi..."

      Cánh môi của Mặc Di Nhiễm Dung khẽ run , giống con bướm hốt hoảng mà rơi xuống , câu này của cắm rễ trong lòng .

      "Nhiễm Dung..."

      Hoàng Phủ Ngạn Thương nắm lấy cánh tay , sau đó kéo lại đặt lên ngực mình, ánh mắt u mang theo nghiêm túc cực độ ——

      "Chẳng lẽ muốn em tôi lại khó khăn như vậy sao? Chẳng lẽ em cảm giác chỗ này của tôi đau sao?"

      Mặc Di Nhiễm Dung hoàn toàn khiếp sợ, trợn mắt nhìn , lòng bàn tay cảm nhận được từng nhịp tim đập mạnh mẽ của , từng nhịp từng nhịp gần như đánh gục .

      "Tôi ——" cảm thấy loại bất lực cực độ ngự trị trong cơ thể mình.

      Trong lúc này, tiếng thét truyền tới, cắt ngang tình trạng giằng co của hai người ——

      "Đúng là em !" Mặc Di Nhiễm Dung nhận ra tiếng thét kia, bất lực vốn có kia hoàn toàn mất chỉ còn lại khiếp sợ.

      Ngay cả Hoàng Phủ Ngạn Thương cũng nghe ra, hơi nhíu mày chút, xảy ra chuyện gì?

      Mặc Di Nhiễm Dung lời nào, nhân lúc lơi lỏng lập tức tránh ra, mở cửa chạy xuống dưới lầu, mà Hoàng Phủ Ngạn Thương cũng căng thẳng, chạy theo sau.

      bàn trong phòng khách chính rơi lá bài Tarrot, tấm bài màu tím này lộ ra ánh sáng quỷ dị lạ thường.

      "Em ——" khi Mặc Di Nhiễm Dung nhìn thấy màn này, hơi giật mình hỏi: "Này —— đây là có chuyện gì?"

      Nó làm thế nào lại có thể lật lá bài Tarrot của mình?

      Sắc mặt Liên Kiều hơi khó coi, giống như vừa bị dọa sợ, chỉ lên bàn trà, giọng run rẩy:

      "Chị... Những, những lá bài Tarrot bàn đó... Chúng nó, chúng nó..."

      lại thể được, đôi mắt tím lộ ra vẻ sợ hãi.

      Hoàng Phủ Ngạn Thương chạy theo cũng đoán được Liên Kiều có biểu tình như vậy, theo bản năng nhìn lá bài rơi bàn, lại phát những lá bài Tarrot đều là hướng lên , nhìn ra nội dung bên trong.

      Mặc Di Nhiễm Dung cũng hiểu được, dù sao chuyện khiến Liên Kiều sợ hãi cũng nhiều lắm, lên trước, nhàng nhặt lá bài lật lên, sau khi mở ra, bình tĩnh vốn có khuôn mặt bỗng trở nên kinh ngạc.

      "Đây —— làm sao có thể?" khẽ lẩm bẩm, mà ngay cả giọng cũng trở nên mất tự nhiên.

      "Xảy ra chuyện gì?" Hoàng Phủ Ngạn Thương lên trước, vẻ mặt của khiến cảm thấy rất lạ.

      Mặc Di Nhiễm Dung đưa lá bài kì quái trong tay cho Hoàng Phủ Ngạn Thương, ngay sau đó, khom người nhặt lá khác rơi mặt đất.

      Hoàng Phủ Ngạn Thương nghi ngờ lật mặt lá bài trong tay lên, vô cùng ngạc nhiên lá bài vốn rất sạch bỗng lên vệt máu, những lá bài kia cũng như vậy.

      "Tại sao có thể như vậy?" nhíu mày .

      Lúc này, Mặc Di Nhiễm Dung khẽ : " đơn giản là lá này, toàn bộ Alke(r) kia, hai mươi hai tấm đều xuất vệt máu!"

      Hoàng Phủ Ngạn Thương càng nghi hoặc ——

      " tượng này lên điều gì?"

      Người luôn tôn sùng khoa học như , sau khi tiếp xúc với Mặc Di thời gian, xảy ra rất nhiều chuyện khoa học cũng khó chứng minh, cho nên tại có gì tin.

      Mặc Di Nhiễm Dung trầm tư chút, xoay người nhìn về phía Liền Kiều ngồi ngây ngốc, khẽ hỏi:

      "Em , em phải chuyện với chị chút, đây đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Bài Tarot khi nào bắt đầu xuất tình trạng này?"
      Last edited by a moderator: 6/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :