Cống 14 lun là cái cống xuất ra cái j` ai cũng muốn chửi xối xả Toàn là vơ đũa cả nắm, phát ngôn thiển cận, chung muôn đời vẫn chỉ là cống 14 thôi
tác giả viết bài này chắc mới chỉ đọc 2, 3 quyển ngôn tình vơ đũa cả nắm rồi. Cứ thử đọc Thứ nữ hữu độc, Trọng sinh chi cẩm tú đích nữ, Trọng sinh hầu môn độc phi, Hoa Thiên Cốt, Gấm rách ... xem. Thể loại đa dạng, nội dung phong phú, tốn chất xám có ít đâu
Tác giả cái thư đấy nó khoe là nó toàn đọc tác phẩm kinh điển văn học nghệ thuật các kiểu còn mình chỉ đọc rác đấy mà Ko hiểu sao lại có kẻ thiển cận đến cái mức ấy
Thế giới ngôn tình sâu tựa biển, rớt vô rồi mà ko biết bơi chỉ có chết chìm. ĐỌc ngôn tình cũng giúp ta có được nhiều thứ nếu đủ tỉnh táo đó chứ. Ai giơ tay đồng ý là mình đọc truyện với tình thần minh mẫn và trái tim mạnh mẽ(chỉ đổ khi gặp H) để nhạn biết giữa ngôn tình và đời ko bị lẫn vào nhau nào. Ta đọc truyện từ năm lớp 4 đọc cuốn tiểu thuyết trung quốc đầu tiên là của Bác Quỳnh Dao năm lớp 8 và theo ngôn tinh từ đó; tính đến nay gần 10 năm rồi, đọc cả trăm cả ngàn bộ truyện (ko ngoa, đọc nhiều đến ko nhớ được luôn) nhưng vẫn thể thấy cuộc đời màu hồng được, chỉ càng đọc càng thấy nó đen tối và nhạt nhẽo quá mức. Cũng ko chìm đắm mù quáng trong ngôn tình vì đôi khi bắt gặp những hình tượng nhân vật được xây dựng quá mức SP. Sống lâu thành lão làng rồi, đọc nhiều năm cũng biêt cách chọn cho mình những bộ truyện hay, rèn luyện được tính cách, kỹ năng sống và làm việc. Đâu có vô ích chứ. p/s : nhảm quá rồi bik gì luôn.
Ta đọc từ năm lớp 10 11 gì đó, giờ cũng đc 6 7 năm mà ta chả thấy có cảm giác lẫn lộn giữa đời và truyện gì cả