1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gả cho cha của nam chính - Cửu Nguyệt Vi Lam

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Nhà ta có nuôi thằng con. Năm nay vừa chạm ngõ đôi tám, sanh thần năm nay là ăn mừng đôi tám lần thứ 10. Ta đặt cái tên mỹ miều cho nó - Tạ Hành. Đọc lên là thấy sắp sửa từ đây tới cuối truyện là định sẵn bị con dâu nó hành nó hạ rồi. sao, vợ chồng ân ái, ân ái ái.
      Thằng bé con ta, mặt mày như quan như ngọc, bản lãnh như tài phi phàm. Ngừoi đời thường ngợi ca thằng con ta, đẹp ngừoi đẹp nết - quan tài hết sức. Con ta, thân cao mét tám chắc dư, hai chân thon thả như vơ đét, cơ bụng sơ múi sơ mít hột lép dày cơm, thể hình cường tráng kiện, nhìn vô là biết trai thẳng. Nghiệt chướng điều, tới nay vẫn chưa biết bị rớt dây nịt là gì. Nhìn bản mặt thằng con ta như giang hồ chợ gạo chứ chất có tâm hồn bé bỏng tanh khiết như đoá sen trắng, chờ người tới ngắt. Ngắt mấy đứa ơi. Hàng hiếm bị lỗi, số lượng có hạn đây!
      Wailtting, levuong, HoanHoan5 others thích bài này.

    2. Phanlibra

      Phanlibra New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      11
      Đọc liền 1 lúc mấy chương liền ghê
      Thả tym thả tym

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn edit lolemcalas, đọc mà sung sướng cả mắt. nam9 sạch tinh khiết như dùng sunlight xuất , hi vọng có nhiều đất diễn để chị em trào máu ha
      lolemcalas thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Last edited: 18/4/19

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 16 : Nam nhân này rất hợp lòng của nàng

      Mười ba tháng ba, mọi việc hoàn hảo, là ngày lành tháng tốt.

      Đầu giờ Tỵ, ánh nắng ấm áp soi chiếu xuống mặt đất, làm cho mặt đất được phủ lên lớp ánh sáng trong veo vàng óng.

      Hôm nay là ngày thế tử Định Quốc Công phủ chính thức đến An Viễn Hầu phủ cầu hôn.

      Tạ Cảnh Dực cố ý mặc vào thân cẩm bào dệt hoa văn ngân tuyến màu đỏ sậm, bên hông buộc hà bao được thêu chỉ tinh sảo do Dương Thư Thanh trao, làm nổi bật lên dáng người cao gầy thẳng tắ, tuấn mỹ như ngọc, khí chất thanh lãnh cao quý , khiến cho người vì đó mà mất hồn.

      "Thế tử, nên xuất phát."

      Gã sai vặt của Tạ Cảnh Dực nhìn đồng hồ cát trong phòng, giọng nhắc nhở.

      "Để ta qua thỉnh an tổ mẫu trước."

      Tạ thế tử khẽ gật đầu, nhanh chân ra cửa phòng, mang theo gã sai vặt đến Vinh Hỉ đường, sau khi thỉnh an Tạ lão phu nhân xong, thông báo tiếng, Tạ thế tử liền mang theo bà mối cùng sính lễ phong phú và đám hộ vệ đoàn người trùng trùng điệp điệp đến An Viễn Hầu cầu hôn.

      Biết được dưỡng tôn tử rời , Tạ lão phu nhân nhàng thở ra.

      Bà thầm nghĩ muốn khi Khương gia tiểu thư đến đây đụng phải dưỡng tôn, nên mới sắp xếp ngày này dưỡng tôn đến An Viễn Hầu phủ cầu hôn mà mời Khương gia tiểu thư đến Định Quốc Công phủ, tiện thể gặp được con trai của mình.

      Trùng hợp chính là, lúc Tạ thế tử ra cửa, Khương Nịnh Bảo cũng vừa xong diện mạo được chuẩn bị tỉ mỉ bước lên xe ngựa, tay ôm vò rượu thuốc tự mình ủ ra đem Định Quốc Công phủ gặp Tạ lão phu nhân.

      Tại chính viện

      “Phu nhân, Bạch Mai , Tứ nương được Tạ lão phu nhân mời đến Định Quốc Công phủ, nghe là Tạ lão phu nhân muốn gặp Tứ nương lần." sắc mặt Dương ma ma tốt

      Điều mà Dương ma ma muốn nhìn thấy nhất là nhìn thấy Tứ tiểu thư trèo lên được phủ Định Quốc Công.

      Đại phu nhân Trương thị nâng chén trà lên nhấp ngụm trà, cười lạnh : "Tạ lão phu nhân gặp qua quý nữ còn ít sao, cũng nhìn mình có cái mạng kia hay ."

      " gọi Trác Ca nhi tới đây chuyến."

      Trương thị nghĩ đến nhà mẹ đẻ quẫn bách, cháu trai lớn của bà vẫn chưa có mối hôn nhân tốt nào, trong tay Tứ nha nào giữ đồ cưới phong phú của Dương thị, trong lòng khỏi sinh ra tâm tư khác.

      Dương ma ma gọi người tìm Đại thiếu gia, sau khi Khương Trác về tới, tỳ nữ ma ma trong phòng đều bị Trương thị phái ra ngoài, chỉ để lại người tâm phúc Dương ma ma.

      biết Trương thị cái gì, mà Khương Trác trở về viện tử của mình lúc liền ra Bá phủ.

      phủ An Viễn Hầu mảnh vui mừng hớn hở.

      Tất cả hạ nhân trong phủ đều biết hôm nay là ngày mà Thế tử Định Quốc Công phủ đến cửa cầu hôn đại tiểu thư của bọn họ, tin tức này như là mọc ra cánh truyền khắp toàn bộ kinh.

      biết làm tan nát biết bao quý nữ thương tâm

      Tạ thế tử là bánh trái thơm ngon, bất luận là năng lực bề ngoài hay gia thế, đều thể bắt bẻ, bây giờ tuổi chỉ đến mười chín, lại đảm nhiệm chức vụ chỉ huy Ngũ Thành Binh Mã Tư là chức quan chính lục phẩm, phụ trách trị an kinh thành.

      Sau này tước vị Định Quốc Công cùng nhân mạch đều do kế thừa.

      An Viễn Hầu có chút đắc ý.

      Nếu như có chuyện ngoài ý muốn rơi xuống nước, đích trưởng nữ của l cũng thể trèo lên được cuộc hôn nhân này.

      An Viễn Hầu chỉ cần vừa nghĩ tới con rể của mình tương lai là Định Quốc Công, nụ cười mặt lâu tiêu tan, mối hôn này là lương duyên ngàn năm thuở.

      Giờ Tỵ ba khắc, đội ngũ trùng trùng điệp điệp sớm đến phủ An Viễn Hầu.

      Dưới chứng kiến của bà mối, hai nhà chính thức trao đổi thiếp canh, tại chỗ viết xuống hôn thư.

      nội dung được chia làm ba phần.

      phần được đưa đến nha môn làm hồ sơ xác nhận.

      Dương Thư Thanh trốn sau bức bình phong khoé miệng nở ra nụ cười vui sướng, cục đá treo ở trong lòng rốt cuộc được gỡ xuống.

      Rốt cuộc nàng và Tạ Cảnh Dực đính hôn.

      Từ nay về sau nàng danh chính ngôn thuận trở thành vị hôn thê của Tạ Cảnh Dực, tương lai là phu nhân Định Quốc Công.

      Sống lại đời, Dương Thư Thanh triệt để tra ra, Tấn Vương lúc trước cùng nàng có cuộc gặp gỡ như mơ, đều là do cố ý tính toán, vậy mà hết lần này tới lần khác nàng ngu ngốc rơi vào bên trong lưới tình, giống như bị ma nhập mà uỷ thân gả cho làm Trắc Phi, mê muội mà dùng nhà ngoại tổ lợi dụng binh quyền của Dương gia để ủng hộ , đem Tấn Vương đẩy lên đại vị.

      Trở về đời, nàng tránh tính toán của Tấn Vương, thậm chú còn liên hợp với Tần Vương, hung hăn cắt giảm thế lực ngầm của , giờ đây nàng đính hôn với Tạ Cảnh Dực, vận mệnh của nàng hoàn toàn thay đổi.

      Cùng với cao hứng của mình, Dương Thư Thanh trong đầu khỏi hiển hình ảnh như liễu yếu rủ trong gió của Khương Tứ tiểu thư, hình ảnh yếu mỹ lệ, còn có hình ảnh của Tiểu Vương gia Thụy Vương phủ đổ ập xuống châm chọc, khiêu khích, thậm chí vì xuất của mà làm cho nàng cùng Tạ Cảnh Dực có chút hiểu lầm khiến cho thời gian đính hôn bị kéo dài ra.

      Trong lòng Dương Thư Thanh nổi lên trận cười lạnh.

      Khương Tứ tiểu thư là có thủ đoạn, người gặp ít nữ sắc như Tiểu vương gia cũng liền bị dung mạo điềm đạm đáng của nàng ta mê hoặc, vì nàng ta mà ra mặt.

      Loại nữ tử như vậy nơi nào xứng đáng mà chịu sủng ái che chở của Tạ Cảnh Dực.

      Nàng cùng Tạ Cảnh Dực ở chung hơn hai năm, hiểu nhất, Tạ Cảnh Dực nhìn thanh lãnh cao quý, lại rất có trách nhiệm, có lẽ đời trước Khương Tứ tiểu thư chính là lợi dụng điểm này mới làm cho tâm Tạ Cảnh Dực đóng lại.


      Bản thân Khương Tứ tiểu thư là người bên trong và bên ngoài giống nhau, là nữ tử có tâm cơ thâm sâu.

      Trước đó có lẽ nàng nghĩ lầm, Tạ Cảnh Dực phải vì vẻ đẹp yếu đuối mỹ lên của nàng ta mà mê muội, mà là Tạ Cảnh Dực vốn là nam nhân tốt có lòng phụ trách.

      Nghĩ như vậy nên trong lòng Dương Thư Thanh thoải mái sung sướng ít.

      Hai tỳ nữ đứng bên cạnh nàng, nhìn thấy tiểu thư sắc mặt đổi tới đổi lui trong lòng lo lắng chịu được, nay mắn cuối cùng tiểu thư lần nữa lộ ra nụ cười vui sướng và cao hứng

      Hai người giờ đây trở thành hôn phu, hôn thê, cho nên tự nhiên tránh tị hiềm.

      Sau khi Dương Thư Thanh nghĩ thông suốt, liền tự nhiên thong thả mang theo hai tỳ nữ từ sau tấm bình phong bước ra.

      Hôm nay Dương Thư Thanh mặc lên người váy dài thêu hoa Mẫu Đơn màu đỏ sậm, cùng màu với cẩm bào dệt hoa văn ngân tuyến màu đỏ sậm của Tạ Cảnh Dực mặc.

      Hoàn toàn trùng hợp với nhau

      Bà mối nhìn thấy cảnh này, nhịn cười được, tâm ý khen câu: "Hầu gia, Tạ thế tử cùng Dương tiểu thư là tâm hữu linh tê, tình đầu ý hợp."

      An Viễn Hầu cười ha ha.

      Dương Thư Thanh dung mạo tuy phải tuyệt sắc, nhưng thanh lệ thoát tục, tươi đẹp khí chất, nhất là giờ phút này, gương mặt trắng nõn lên mảng ửng đỏ, ngượng ngùng bên trong còn mang theo thẹn thùng, càng là làm cho người thể chuyển dời ánh mắt.

      Nàng lặng lẽ liếc nhìn Tạ thế tử tuấn mỹ vô song, trong lòng nổi lên niềm ngọt ngào.

      .. .

      Phủ Định Quốc Công tọa lạc ở phía Tây kinh thành, chiếm diện tích cực lớn, chung quanh đều là phủ đệ của Đại quan từ Nhị phẩm trở lên, từ Trường Ninh Bá phủ đến Định Quốc Công phủ nếu tắt, chỉ cần hết nửa canh giờ là tới.

      Sau nửa canh giờ, xe ngựa vào cửa chính của phủ Định QuốcCông, tỳ nữ Xuân Hỉ dẫn đầu xuống xe ngựa, đem thiếp mời của Tạ lão phu nhân đưa ra, hai tên hộ vệ canh giữ cửa chính nhìn thấy thiếp mời liền lập tức đem cửa lớn sơn son đỏ mở ra, hướng vào bên trong hô tiếng.

      Khương Nịnh Bảo từ xe ngựa giẫm lên ghế đẩu bước xuống, trong ngực ôm bình rượu tinh xảo.

      Hôm nay nàng cố ý mặc váy dài màu xanh lam thêu hoa Lan Bạch Ngọc, đầu đen nhánh cột gọn thành búi tóc, tóc chỉ cài lên chiếc trâm cài tóc làm bằng Phỉ Thuý, nhìn đơn giản thanh nhã.

      Hai tên hộ vệ lần đầu tiên nhìn thấy Khương Tứ tiểu thư khí chất cực tốt, dung mạo cực đẹp như lời đồn, nhịn được nhìn lâu thêm vài lần, lời đồn quả nhiên giả.

      Khương Tứ tiểu thư xác thực đẹp.

      Vừa thấy chính là loại nữ tử yếu mỹ lệ rồi lại tự mang hờn dỗi, khí chất độc đáo.

      Thời gian tầm nửa chén trà, Triệu quản gia vội vã chạy tới, nhìn thấy trước cửa chính Khương Tứ tiểu thư duyên dáng kiều đứng đợi, mặt trong nháy mắt nở ra nụ cười ngọt ngào

      "Khương Tứ tiểu thư, mời vào trong, lão phu nhân chờ tiểu thư!" xong, Triệu quản gia hiếu kì liếc qua chiếc vò tinh xảo nằm trong tay Khương Tứ tiểu thư.

      "Cộc cộc cộc. . ."

      tiếng vó ngựa dồn dập từng đợt vang lên.

      Ngay sau đó đội người mặc áo đen thúc ngựa vội vàng chạy tới, dẫn đầu chính là nam nhân mặt áo tím có tướng mạo tuấn, khí thế ép người, trường bào màu tím thẫm bị gió thổi bay phất phới.

      Khương Nịnh Bảo vừa mới bước lên bậc tam cấp liền hiếu kì nhìn lại, đôi mắt đẹp của nàng vừa vặn đối đầu với hai mắt sắc sảo tĩnh mịch của nam tử, phảng phất giống như thanh kiếm vừa thoát ra khỏi vỏ, mang theo tia sát khí ngang ngược, chỉ vẻn vẹn chút thôi cũng làm người ở phía sau lưng phát lạnh.

      Xuân Hỉ đứng bên cạnh hít sâu hơi, ánh mắt lóe lên sợ hãi, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, nàng tự giác cúi đầu che lại, xém chút ngạt thở trong lòng, run rẩy lui về sau bước .

      đáng sợ!

      Khương Nịnh Bảo lại toàn vẹn bị ảnh hưởng, chỉ cảm thấy nam nhân khoác trường bào màu tím thẫm kia lãnh khốc khí phách, có lẽ là hơn mười năm ở tận thế nên thẩm mỹ của nàng dưỡng thành như vậy. Khương Nịnh Bảo thưởng thức nam nhân tuấn cường hãn này.

      Thưởng thức thưởng thức, Khương Nịnh Bảo chỉ nhìn thoáng qua, liền bình tĩnh dời ánh mắt, muốn thu tầm mắt lại, tựa như phát kinh hỉ, ánh mắt đột nhiên dừng lại cổ tay của nam nhân tuấn nắm lấy dây cương, kia là chuỗi Phật châu trong suốt bóng loáng bằng gỗ tử đàn.

      Đây là phải là vòng tay Phật châu sao.

      Khương Nịnh Bảo giật mình, ra nam nhân cầm đầu khoác trường bào tím thẫm kia là Định Quốc Công Tạ Hành.

      Khoé môi của nàng vểnh lênh, đây chẳng phải là duyên phận sao, lần đầu tiên hẹn với Tạ lão phu nhân, ngay tại cửa chính của phủ đệ lại gặp Định Quốc Công Tạ Hành.

      Lần đầu gặp nhau, thấy nam nhân này rất hợp tâm ý nàng.

      Nam tử khoác trường bào tím thẫm mang hơi thở băng lãnh bạo ngược ngồi tuấn mã màu đen nghĩ tới ở trước cửa chính phủ Định Quốc Công lại gặp vị tiểu nương mỹ mạo mềm mại, nhất là vị tiểu nương này lại dám đối đầu với hai mắt mang đầy sát khí của , chút nào e ngại, lại còn tự nhiên lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Phật châu đeo cổ tay của .

      Nam nhân môi mỏng mấp máy, thanh vang lên băng lãnh uy nghiêm trầm thấp

      “Dừng lại!"

      Ra lệnh tiếng, đám người áo đen kia động tác chỉnh tề kéo gấp dây cương, tuấn mã cao cao giơ lên móng ngựa, cùng nhau ngửa đầu gào thét, ở cách đó xa cửa chính mà ngừng lại

      Nam nhân khoác trường bào màu tím thẫm là người đầu tiên phóng xuống ngựa, động tác gọn gàng mà linh hoạt đứng ở bên cạnh tuấn mã, nam nhân cao lớn thẳng tắp, ngũ quan tuấn lạnh lẽo cứng rắn, hai con ngươi thâm thúy lạnh lẽo, phảng phất chất chứa vô tận bạo ngược cùng hắc ám.

      Phảng phất giống như hung khí biến thành người mà hành tẩu.

      Bên cạnh tuấn mã nôn nóng muốn chạy trốn, bốn vó bất an loạn động.

      Nhìn nhau từ xa, người mang khí thế tàn bạo kiến cho người ta rùng mình đập vào mặt, ánh mắt di chuyển khắp nơi, hai vị thủ vệ hộ vệ tự giác được mà nín thở, dám cùng đối mặt, bước lui về phía sau bước!

      Kỳ đây chính là nguyên nhân mà nam nhân cố ý chưa thu liễm sát khí sắc cẩm bào ám tử.

      Đám người áo đen còn lại cũng dồn dập xuống ngựa, từng người từng người xếp hàng thẳng tắp, khí thế sắc bén, thân đều mang theo sát khí, hiển nhiên đều là quân nhân bước ra từ chiến trường, chỉ là tất cả bọn họ đều giữ khoảng cách khá xa với nam nhân khoác trường bào tím thẫm. Chỉ có người áo đen có khoảng cách tương đối gần.

      "Triệu quản gia, người đứng ở phía trước có phải là Quốc Công gia hay ?"

      Khương Nịnh Bảo bình tĩnh bưng lấy vò rượu tinh xảo, duyên dáng kiều đứng bậc thang, ánh mắt rơi thân nam nhân khoác trường bào màu tím thẫm, dùng lời hỏi Triệu quản gia đứng ở bên.

      Xuân Hỉ hoảng hốt sợ hãi đứng phía sau lưng tiểu thư, toàn thân run nhè , mồ hôi sớm làm ướt hết lưng của nàng.

      Tại sao tiểu thư còn chưa vào?

      "Đúng thế."

      Triệu quản gia gật đầu, hiển nhiên ngờ tới lúc này Quốc Công gia hồi phủ, sau khi kinh ngạc chính là vui vẻ, Khương Tứ tiểu thư dĩ nhiên cùng Quốc Công Gia tại cửa chính gặp gỡ, đây chính là đại hỉ sự.

      Triệu quản gia bước nhanh nghênh đón, cũng dám tới gần quá mức, ở khoảng cách xa xôi, nơi sát khí còn chưa có dày đặc dừng lại, bộ xương già này của chịu được giày vò

      "Quốc Công gia, hoan nghênh ngài hồi phủ."

      Nam nhân khoác trường bào tím thẩm nhàn nhạt lên tiếng, ánh mặt lại nhìn cách đó xa tiểu nương xinh đẹp yếu đuối, nàng can đảm dám nhìn thẳng , mày phong cau lại, thanh lạnh lùng như đao: "Nàng là ai?"

      Lời vừa dứt, người áo đen phía sau biểu lộ có chútcứng đờ.

      nghĩ tới chủ tử vừa tới cửa phủ gặp phải Khương Tứ tiểu thư.

      Nghĩ tới tuyên ngôn lớn mật của Khương Tứ tiểu thư, người áo đen đầu cuối xuống thấp hơn nữa, trong lòng lại chờ mong Khương Tứ tiểu thư có thể là ngoại lệ.

      Triệu quản gia trở nên kích động, đây chính là lần đầu tiên Quốc Công gia hỏi đến danh tự nữ tử.

      "Hồi Quốc Công gia, nàng chính là Khương Tứ tiểu thư của phủ Trường Ninh Bá, vì nhận lời mời của lão phu nhân mà đến đây."

      Khương Tứ tiểu thư. . .

      Định Quốc Công Tạ Hành nghe xong, hai mắt băng lãnh thâm thúy lên vẻ kinh ngạc, nàng lại là vị hôn thê trước đây của nghĩa tử .

      nghĩ tới tiểu nương gan to bằng trời như vậy

      Ánh mắt Khương Nịnh Bảo di chuyển, đột nhiên đem vò rượu trong tay giao cho Xuân Hỉ, bước chân dạo chơi dẫn theo góc váy vượt qua Triệu quản gia, chậm rãi đến trước mặt nam tử khoác trường bào màu tím thẫm, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo ôn nhu vẫn hồng nhuận như thường, hiển nhiên nhận ảnh hưởng sát khí từ người phát ra.

      Trong lòng Định Quốc Công Tạ Hành trận kinh dị.

      Khương Nịnh Bảo mỉm cười, hướng Tạ Hành khuỷ gối hành lễ, thanh uyển chuyển êm tai.

      "Khương Tứ chi thứ hai của phủ Trường Ninh Bá gặp qua Quốc Công gia!"

      Ánh mắt của Định Quốc Công Tạ Hành thâm trầm băng lãnh, khiến cho lòng người đau đến phát run, thanh trầm thấp lên tiếng: "Uhm."

      Thấy cảnh này Triệu quản gia lại vui mừng thôi.

      Trách được cao tăng Khương Tứ tiểu thư mệnh cách cùng Quốc Công Gia cực kì tương hợp.

      Lời này quả nhiên giả.

      "Ngươi sợ ta?" Nửa ngày, Định Quốc Công Tạ Hành đột nhiên mở miệng, thanh trầm thấp băng lãnh mang chút tia khàn khàn, cả người phát ra cảm giác khí thế áp bách.

      Khương Nịnh Bảo vẫn tự nhiên lạnh nhạt, nàng ngước mắt nhìn Định Quốc Công Tạ Hành cực kỳ tuấn lạnh lẽo cứng rắn, ánh mắt sáng rực long lanh, khóe môi hơi vểnh: "Ngài cũng phải hồng thủy mãnh thú, có gì phải sợ."

      Ánh mắt Định Quốc Công Tạ Hành rơi vào nụ cười môi của nàng

      Tiểu nương này xác thực sợ .

      Sống hai mươi tám năm, lần đầu tiên có tiểu nương dựa vào gần như vậy, người nàng còn có mùi thơm nhàn nhạt, trong lòng Định Quốc Công Tạ Hành nổi lên cảm giác vi diệu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :