1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gả cho cha của nam chính - Cửu Nguyệt Vi Lam

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Mị là mị thấy mẻ Thanh chán cơm thèm máu lắm luôn ý, ức chết mị mà. Mà chắc chắn là mẻ ko hề ba Dực chút nào hết, tính kế cả ba Dực luôn mà. Nên cho mẻ siêu thoát ko dễ dàng , mệt mỏi quá hà
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    2. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      hazz, thế cho nên nta mới : rảnh quá hóa rồ chính là Dương Thư Thanh chứ ai
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    3. dinhhieu91

      dinhhieu91 New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      4
      ngóng chap tiếp theo quá. đến đoạn gay cấn,
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaKY_BIBG thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 71: Muốn lấy lại Tống Tử Quan Thế

      Khương Nịnh Bảo nổi giận muốn cười, Dương Thư Thanh lại có gan lường gạt lớn đến vậy, chính bản thân nàng ta cầu Thục Thái phi đem lễ vật Tống Tử Quan Thế đưa cho nàng nay lại muốn lấy trở về.

      Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc cũng hết lời để .

      Hoàng ma ma ở bên cạnh ánh mắt lạnh lùng, Đại thiếu phu nhân này là ỷ vào cái bụng càng thêm vô pháp vô thiên.

      "Phu nhân, đại phu chẩn mạch thiếu phu nhân mang thai chưa ổn định, thiếu phu nhân trong lòng lo lắng, nghe Thục Thái phi nương nương tặng phu nhân pho tượng Tống Tử Quan Thế do cao tăng làm phép, liền muốn thỉnh cầu phu nhân cho mượn Tống Tử Quan Thế cung phụng thời gian, phù hộ cho thiếu phu nhân bình an thai nhi."

      Thiến Dung đột nhiên quỳ mặt đất hướng Khương Nịnh Bảo dập đầu.

      Khương Nịnh Bảo khóe miệng gợi lên nụ cười châm chọc, hầm hừ cười tiếng: "Thiếu phu nhân của ngươi cả ngày nhảy lên nhảy xuống tung tăng vui nhộn, ta nhìn ra Dương thị có chút lo lắng gì."

      Thiến Dung nghẹn cái.

      Tiểu thư quả có chút lăn lộn, nhưng... nhưng... Thiến Dung kỳ cũng tìm ra cái cớ vì tiểu thư cãi lại.

      "Phu nhân từ bi, đứa trong bụng thiếu phu nhân cũng là cháu trai của ngài, thỉnh người nể tình đứa trong bụng thiếu phu nhân chưa xuất thế mà cho thiếu phu nhân mượn ở Tống Tử Quan Thế dùng chút."

      Thiến Dung tiếp tục dập đầu.

      Khương Nịnh Bảo tự tiếu phi tiếu nhìn Thiến Dung phen này làm vẻ ta đây, nhanh chậm nhấp ngụm trà nước ấm, thản nhiên .

      "Ta nhớ lúc Dương thị vào cửa, đưa cho nàng vật trang trí bằng Tống Tử Quan Thế , Tống Tử Quan Thế này cũng được cao tăng ở Thanh Thuỷ Tự làm phép qua, ngươi trở về cho Dương thị tiếng, để cho nàng cung phụng Tống Tử Quan Thế này mà giữ thai."

      Thiến Dung vừa nghe phu nhân nhắc tới lúc trước tiều thư ở lễ kính trà có nhận lấy lễ gặp mặt là Tống Tử Quan Thế , khuôn mặt chợt trắng ra, cái trán thấm ra ngoài lớp mồ hôi mịn, phu nhân đưa Tống Tử Quan Thế cùng Quốc Công Gia đưa ngọc bài, đều bị tiểu thư đập bể.

      Làm gì còn có Tống Tử Quan Thế .

      Vả lại nhìn phu nhân làm vẻ ta đây, hay là biết được việc này?

      "Như thế nào, Dương thị đem Tống Tử Quan Thế ta tặng làm bể rồi sao?" Khương Nịnh Bảo ngữ khí bỗng dưng trở nên lạnh như băng, đôi mắt cực xinh đẹp tràn đầy lạnh lẽo.

      Quỳ dưới đất Thiến Dung đầu quả tim run lên, liền vội vàng lắc đầu: " có, có, thiếu phu nhân đem Tống Tử Quan Thế ngài tặng được lưu giữ cẩn thận trong khố phòng."

      Khương Nịnh Bảo nhìn thấy Thiến Dung chột dạ loé lên chút thu vào đáy mắt, nàng cười lạnh tiếng: "Được rồi, ngươi cũng đừng láo, ta sớm biết được Tống Tử Quan Thế bị Dương thị xô ngã, trong thời gian lại mặt đem từng mảnh vứt ."

      "Ta cùng Dương thị ân oán ngươi cũng biết, nàng ta đập Tống Tử Quan Thế ta đưa, ta cũng hiểu, ta cũng phải người bụng dạ hẹp hòi, mặc kệ Dương thị có hay dựng dục Tạ gia con nối dòng, ta cũng trách phạt nàng ta, ngươi hãy cho nàng ta thoải mái, buông lỏng tinh thần."

      Khương Nịnh Bảo giọng bình thản , dường như muốn cho biết đó là món đồ quan trọng tình bình thường.

      Thiến Dung lại sợ tới mức sắc mặt mảnh trắng bệch, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ra phu nhân vẫn luôn biết được tiểu thư quăng ngã Tống Tử Quan Thế mà nàng đưa, buồn cười là các nàng còn tự cho là bí .

      "Trở về cho Dương thị, thai tượng chưa an ổn cần nhảy nhót xung quanh, cứ an tâm ở trong phòng mà dưỡng thai tốt, phải cả ngày đều muốn thứ này chút thứ kia phải có, nếu ép buộc cháu ta trở thành có, đừng vội trách ta nể mặt."

      Khương Nịnh Bảo sau khi xong, sai người đem Thiến Dung tiễn ra chủ viện.

      Tống Tử Quan Thế nếu đến trong tay nàng, Khương Nịnh Bảo vốn có ý nghĩ đưa , càng có giấu diếm mục đích Thiến Dung đến, rất nhanh toàn bộ hạ nhân trong phủ Định Quốc Công đều biết đến tình Dương Thư Thanh hướng phu nhân thỉnh cầu bạch ngọc Tống Tử Quan Thế giữ thai, đám trợn mắt há hốc mồm.

      Thục thái phi thực người ta quá tức giận, Đại thiếu phu nhân còn cắm cước.

      Trong phủ hạ nhân phần lớn là lính già từ chiến trường trở về, có cảm thấy phu nhân cho Tống Tử Quan Thế đưa là chuyện tốt, thai luôn tốt là người dưỡng thai tốt, nên làm cho đại phu mở ra thuốc an thai.

      ...

      Tại Cẩm Hoa viện,


      Tạ Cảnh Dực thân trường bào màu trắng ánh trăng, lạnh lùng nhìn Dương Thư Thanh sau khi mang thai vẫn như cũ xinh đẹp như thương như tiếc, trong mắt tình ý sớm bị nàng ta làm hao mòn gần như còn, lời lạnh như băng vang lên:

      "Thư Thanh, phủ Định Quốc Công giống như phủ An Viễn Hầu, hậu viện có chuyện lộn xộn, về sau nàng cần giở trò tính toán mà dùng cho trưởng bối, nên an tâm mà dưỡng thai .”

      "Chuyện nàng cùng Thục Thái phi liên thủ làm nhục mẫu thân, phụ thân biết được, để cho ta báo cho nàng, hy vọng nàng nên giữ bổn phận, cần trở thành người bất hiếu đâu."

      Dương Thư Thanh sắc mặt chợt xanh chợt trắng, trong lòng lại mảnh lạnh, nàng ta nóng vội tính toán Khương Nịnh Bảo như vậy vì cái gì, còn phải là vì sao.

      "Cảnh Dực, chàng nghe thiếp giải thích, thiếp nào có ý tứ làm nhục Khương Nịnh Bảo."

      Ở trước mặt Tạ Cảnh Dực, Dương Thư Thanh theo thói quen kêu tên Khương Nịnh Bảo.

      Tạ Cảnh Dực lạnh lùng nhìn nàng ta, trong mắt còn tin tưởng, biết lúc trước có bị tà ma quỷ ám hay mà thích nàng ta, có lẽ là năm đó ở dưới tàng cây hoa đào cổ gặp nhau quá mức khắc cốt ghi tâm...

      Đáng tiếc lần này gặp nhau là do Thư Thanh tính kế.

      Khi tâm duyệt nàng ta, có nghĩ nhiều, Dương Thư Thanh có tình cảm với rốt cuộc là mấy phần, dù cho lúc biết nàng ta cùng Tần vương ôm nhau, dứt khoát thuyết phục chính mình tin tưởng nàng ta.

      Ai ngờ sau khi thành thân, biểu và phản ứng của nàng ta đều làm cho Tạ Cảnh Dực cảm thấy xa lạ, chuyện đêm đại hôn vẫn liên tục khắc ở trong lòng , làm cho từ trong mộng đẹp chính mình dệt ra mà tỉnh lại

      "Thư Thanh, tự giải quyết cho tốt."

      xong, Tạ Cảnh Dực sâu đậm nhìn Dương Thư Thanh liếc mắt cái, cũng quay đầu lại ra khỏi phòng.

      Tự giải quyết cho tốt...

      Dương Thư Thanh cả người chấn động, mặt xinh đẹp biến sắc còn chút máu, nàng cắn cắn môi, mặt xinh xắn tràn đầy oán giận, nước mắt tuôn rơi, giờ này khắc này Dương Thư Thanh đối với Tạ Cảnh Dực chết tâm.

      Thiến Dung cùng Thiến Bích vừa bước vào liền nhìn đến tiểu thư thương tâm rơi lệ, trong mắt tràn đầy lo lắng.

      "Tiểu thư, ngài có việc gì chứ?"

      "Có phải hay gia ... làm cái gì quá đáng?"

      Dương Thư Thanh lộ ra chút nụ cười sầu thảm, nàng ta lau nước mắt, ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy kiên quyết.

      "Về sau nên kêu gia!"

      vậy còn quá nghiêm trọng...

      Thiến Dung cùng Thiến Bích hít hơi lạnh, vội vàng : "Tiểu thư, ngài... Ngài ngàn vạn lần chớ khí phá hư thân mình, động đến thai nhi, cẩn thận trong bụng tiểu chủ nhân."

      Dương Thư Thanh thèm quan tâm tràn đầy điên cuồng, nàng ta cười lạnh tiếng: "Cái gì tiểu chủ nhân, ta có mang thai, chẳng qua là ăn loại thuốc biến thành thai giả mà thôi."

      "Đáng tiếc, mặc kệ ta chọc giận khiêu khích như thế nào Khương Nịnh Bảo vẫn tiếp chiêu."

      Thiến Dung cùng Thiến Bích khiếp sợ rất nhiều, sau lưng lạnh cả người, thân thể hai người nhịn được run chút.

      Tiểu thư... Tiểu thư của các nàng thế nhưng làm ra thai giả, trách được mấy ngày nay có hành động quái dị như vậy, ra muốn vu oan hãm hại phu nhân Quốc Công.

      "Thiến Dung, Thiến Bích, vì ta coi các ngươi là tâm phúc tin tưởng các ngươi nên cho các ngươi biết , việc thai giả này hi vọng các ngươi truyền ra ngoài." Dương Thư Thanh Ngữ khí mềm , nhưng đáy mắt xẹt qua tai sáng nguy hiểm.

      Thiến Dung cùng Thiến Bích cảm nhận được luồng khí nguy hiểm, căng thẳng trong lòng, đồng loạt ra tiếng bảo đảm : "Tiểu thư yên tâm, nô tỳ thề giữ bí mật đến chết."

      Dương Thư Thanh lúc này mới ra nụ cười nhàn nhạt, nàng ta đưa tay sờ bụng mình cái, đáy mắt lên màn điên cuồng.

      "Tốt lắm, kế tiếp ta liền muốn “Vật tẫn kỳ dụng*.”

      *Vật tẫn kỳ dụng: Đồ vật dù có tác dụng cũng phải sử dụng cho đến tận cùng giá trị.

      "Thiến Bích, đợi ta viết phong thư, ngươi bí mật đưa cho Tần vương."

      Trước khi rời phủ Định Quốc Công phải bẫy và bôi xấu thanh danh của Khương Nịnh Bảo, nếu Dương Thư Thanh nuốt trôi cơn tức này, nàng ta có quên chuyện lúc kính trà Định Quốc Công cùng Khương Nịnh Bảo nhục nhã nàng ta.

      Đúng vậy, Dương Thư Thanh quyết định cùng với Tạ Cảnh Dực hòa ly.

      Sống lại đời, Dương Thư Thanh vì Tạ Cảnh Dực mà nhiều lần làm cho chính mình chịu uất ức, tại nàng ta rốt cục thể nhịn được nữa, chuyện đêm động phòng hoa chúc vẫn luôn là cái gai đâm trong lòng , Dương Thư Thanh cũng mệt mỏi.

      Nàng ta muốn gả cho Tần vương, người mà đem nàng ta nâng niu trong lòng bàn tay, chờ nàng ta phụ trợ Tần vương đăng cơ, nàng ta chính là Hoàng quý phi, là người chỉ ở dưới người đó là Hoàng Hậu, Khương Nịnh Bảo gặp nàng ta cũng phải cung kính hành lễ.

      Vừa nghĩ tới về sau vị trí hai người đổi, Khương Nịnh Bảo rất cung kính hành lễ đối với nàng ta, Dương Thư Thanh càng thêm quyết tâm cùng với Tạ Cảnh Dực hòa ly.

      Nhưng làm cho nàng ta chắp tay đem Tạ Cảnh Dực tặng cho nữ nhân khác, Dương Thư Thanh lại cam lòng, nếu nàng ta chiếm được, nữ nhân khác cũng cần muốn ngồi mát ăn bát vàng.

      Nhân mạch cùng tước vị Định Quốc Công, Dương Thư Thanh đều đỏ mắt thèm dãi thôi.

      Chờ cho Định Quốc Công qua đời, nàng ta khiến cho Tần vương đem tất cả các thứ này thu hồi , đến lúc đó Khương Nịnh Bảo còn phải tùy ý nàng ta nắm bóp sao.

      Nàng ta nghĩ tới ngày mai Định Quốc Công thỉnh Thái y đến phủ vì nàng ta mà khám lại, mưu đồ của nàng ta chỉ là giỏ tre múc nước chẳng được gì.

      Thứ muội của nàng ta cũng chuẩn bị cho nàng ta phần đại lễ.

      ...

      Khương Nịnh Bảo cũng biết Dương Thư Thanh có tâm tư muốn hoà ly, còn muốn gả cho Tần vương, đem nàng dẫm nát dưới chân, Khương Nịnh Bảo hỏi Định Quốc Công kết quả của tuyển tú.

      "Quốc Công Gia, Phó Uyển Ninh có cơ hội trở thành phi tử hoàng thượng sao?"

      Định Quốc Công đuôi lông mày thâm thúy nhếch lên, cũng có giấu diếm nàng, nhàng : "Hoàng thượng có ý cho nàng ấy là Quý phi."

      Quý phi...

      Khương Nịnh Bảo kinh ngạc, nàng còn tưởng rằng lấy gia thế Phó Uyển Ninh, chắc có khả năng tranh chút hậu vị, nhưng nghĩ đến Định Quốc Công từng hậu vị có người được chọn, liền ở trong lòng than tiếng.

      Trong sách có , kiếp trước Phó Uyển Ninh chính là Quý phi, đời này vẫn như thế, xem ra biến số nàng xuất , vận mệnh của số người vẫn như cũ mà vận hành.

      "Quý phi cũng tốt, phân vị đủ cao nhất." Khương Nịnh Bảo cười .

      Trừ bỏ Phó Uyển Ninh, Khương Nịnh Bảo còn hỏi chút về nữ phụ độc ác Dương Uyển Linh, tên của hai người đọc tuy giống nhau, nhưng chữ viết lại , ở cổ đại này là chuyện hoàn toàn thông thường.

      Dù sao nữ tử sau khi lập gia đình phía trước họ của mình là họ của chồng, tên tính là cái gì, nếu chồng mà vui vẻ gọi tên của các nàng, nếu chồng mà vui trực tiếp kêu họ cộng với chữ ‘thị’.

      Nghe được tiểu thê tử nhắc tới Dương Uyển Linh, Định Quốc Công đáy mắt xẹt qua vẻ kinh dị, này Dương Uyển Linh thực đơn giản, thế nhưng trực tiếp hướng Hoàng thượng quy phục, chỉ vì muốn thoát ly phủ An Viễn Hầu.

      "Hoàng Thượng sắc phong Dương Uyển Linh là Hiền tần."

      Khương Nịnh Bảo: "..."

      người là Quý phi, người chắc chắn là Hiền tần, Khương Nịnh Bảo tò mò biết Dương Uyển Linh làm chuyện gì, làm Càn Nguyên đế ấn định chắc chắn phong hào của nàng ta.

      "Quốc Công Gia, rốt cuộc xảy ra vấn đề gì?"

      Định Quốc Công khóe miệng khẽ cong, đem tiểu thê tử tràn đầy lòng hiếu kỳ ôm trong ngực, chậm rãi ra ngoài ngọn nguồn: "Dương Uyển Linh dùng tin tức Dương Thư Thanh ngầm xây dựng thế lực tình báo hướng Hoàng thượng quy phục."

      ngờ tới ở bên trong tâm phúc của hoàng thượng lại có ít người là người của Dương Thư Thanh, những người này che dấu rất sâu, nếu phải do Dương Uyển Linh cung cấp danh sách...

      Định Quốc Công đáy mắt lên chút sát khí cùng sát ý nồng nặc, may mắn lúc trước sau thân thể Hoàng Thượng khôi phục chỉ có thái giám bên người cùng Thái y tâm phúc mới hiểu, còn những tâm phúc khác cũng biết chuyện.

      Lúc này đây Dương Uyển Linh lập công lớn.

      Càn Nguyên đế đương nhiên bạc đãi vị đại công thần này, giống như nàng ta mong muốn sắc phong nàng ta là Hiền tần.

      Khương Nịnh Bảo nhận ra Định Quốc Công cảm xúc biến đổi, khóe môi tràn ra nụ cười, xem ra Dương Uyển Linh cung cấp tình báo cực kì quan trọng, lại tiếp nàng chỉ là từ trong sách biết được Dương Thư Thanh ngầm thành lập thế lực của mình, cũng ràng lắm rốt cuộc dính tới người nào.

      Cùng là nữ phụ độc ác, nhưng Dương Uyển Linh lại là nữ phụ độc ác thủ đoạn lợi hại hơn.

      Khương Nịnh Bảo từ trước đến nay có dã tâm gì, từng trải qua mạt thế tàn khốc nàng chỉ mong ước ở thế giới hòa bình mà bình tĩnh nhàn nhã trôi qua từng ngày, nàng mong đợi ngày mai Thái y đến tái khám cho Dương Thư Thanh.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 72: Lập tức đem tội đổ cho nàng.

      Hôm sau, Định Quốc Công cùng Khương Nịnh Bảo ăn qua đồ ăn sáng, Tạ Thất vội vã bước vào hội báo tình huống, Xuân Hỉ Xuân Nhạc Hoàng ma ma ba người đều lui ra ngoài.

      "Chủ nhân, phu nhân, Đại thiếu phu nhân có biến."

      xong, Tạ Thất lấy ra thư tín bí mật gởi tối hôm qua giao cho Định Quốc Công, Định Quốc Công trực tiếp mở ra nhìn, mặt mũi tuấn vẫn có biểu gì khác lạ, nhưng cả người lại toả ra sát khí thể kìm lại.

      Tạ Thất chạy nhanh lui về sau bước, lòng vẫn còn sợ hãi lau mồ hôi, nhìn phu nhân bình tĩnh ngồi bên người Quốc Công Gia, trong lòng kính nể thôi.

      Định Quốc Công có nổi giận, thần sắc đổi đem thư tín đưa cho Khương Nịnh Bảo, Khương Nịnh Bảo tiếp nhận mở ra xem, nhịn được hít hơi lạnh, mặt tràn đầy vẻ dám tin.

      "Dương thị chỉ có thai giả, còn tìm được nhà tốt sau này, nàng ta định cùng Cảnh Dực hòa ly sau đó tái giá cho Tần vương sao?"

      Chẳng lẽ tình cảm nam nữ chủ cần nàng làm nữ phụ độc ác là thuốc dẫn thúc đẩy sao, nếu sao lại xuất Dương Thư Thanh thay lòng đổi dạ chuẩn bị hoà ly mà tái giá cho nam phụ thâm tình.

      Khương Nịnh Bảo bối rối.

      "Dương Thư Thanh đúng là cầm được cũng buông được."

      Tạ Thất nghe được phu nhân, trợn mắt há hốc mồm, Đại thiếu phu nhân đây là tự tìm đường chết.

      "Dương thị ngay từ đầu tiếp cận Cảnh Dực vốn là mục đích tốt, nàng ta làm như vậy , chút cũng ngoài dự đoán của ta." Định Quốc Công nhàng , ngữ khí có chút độ ấm .

      Ngay từ đầu liền coi trọng bọn họ.

      Dương thị lệ khí quá nặng, tâm cơ quá sâu, muốn bỏ ra tình cảm, Cảnh Dực lại khác, tâm thích Dương thị.

      Khương Nịnh Bảo giật mình, cẩn thận quay về nhớ lại tình tiết trong sách chút, nếu phải nàng làm nữ phụ độc ác luôn quấy quýt dây dưa với Tạ Cảnh Dực, vẫn liên tục ngừng nhảy nhót hãm hại Dương Thư Thanh, cảm tình nam nữ chủ cũng càng ngày càng sâu đậm.

      Cho nên giây kia khi nàng quyết đoán buông tay xác định tình cảm nam nữ chủ trải qua chuyện mưa gió cản trở, sống lại đời mục đích ngay từ đầu của Dương Thư Thanh là ôm đùi Tạ Cảnh Dực làm chỗ dựa vững chắc, đối với Tạ Cảnh Dực cảm tình cũng sâu.

      Trong lúc đó thời gian Dương Thư Thanh cùng Tần vương lui tới thường xuyên nhất, Tạ Cảnh Dực giữ mình trong sạch, có cùng khác dây dưa , Dương Thư Thanh lại ở giữa giao thiệp với Tần vương, bản thân cảm tình cũng kiên cố.

      Nhất là khi hai người còn trước năm thành thân.

      Khương Nịnh Bảo càng nghĩ càng nên lời.

      Đôi khi làm gì cũng là loại sai, cho nên nàng mới là 'Đầu sỏ gây nên tội' .

      "Quốc Công Gia sai, Dương thị nếu có tâm tư hòa ly, chúng ta vẫn là tranh thủ thời gian để cho Thái y đem chuyện nàng giả thai làm cho sáng tỏ."

      Khương Nịnh Bảo cau mày .

      Định Quốc Công vuốt cằm, Dương thị thể để lại.

      Vừa vặn hôm nay con nuôi được nghỉ ngơi, có phiên trực, làm cho thấy gương mặt của Dương thị cũng tốt.

      "Nịnh Bảo, ta hôm nay có chuyện quan trọng, việc này giao cho nàng xử lý." Định Quốc Công vén sợi tóc ra phía sau tai nàng, tin tưởng lấy Nịnh Bảo thủ đoạn, định có thể xử lý tốt việc này.

      "Quốc Công Gia, chàng yên tâm, định để cho chàng thất vọng." Khương Nịnh Bảo cười khanh khách trả lời.

      " Ừ, giao cho nàng."

      Định Quốc Công mắt thấy thời gian còn sớm, ôm tiểu thê tử cái bàn tay to ở bụng của nàng xoa xoa mấy vòng, mới đứng dậy rời .

      Khương Nịnh Bảo đem thư tín thu lại, đây chính là chứng cớ quan trọng, mang theo Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc đến đại sảnh chủ viện, Hoàng ma ma phòng bếp bưng chung canh gà lại đây, mấy ngày nay, mỗi ngày đều là canh canh nước nước, hơn nữa lại là canh gà, trong phòng bếp đầu bếp biến đổi nhiều cách hầm nấu khác nhau.

      Khương Nịnh Bảo muốn ăn qua đồ ăn sáng, nhìn đến canh gà, nàng vẫn như cũ còn muốn ăn.

      "Phu nhân, gà này là của thôn trang Thụy Vương phi lấy tới, gà được dùng dược liệu nuôi nấng lớn lên, bổ dưỡng nhấ, trong ngày thường chỉ cung cấp cho Thụy Vương phi dùng, đây là lão phu nhân cố ý Phủ Thụy Vương vì ngài mà lấy được, ngài nếm thử xem?" Hoàng ma ma đem canh gà bưng đến Khương Nịnh Bảo trước mặt, cười híp mắt .

      Khương Nịnh Bảo: "..."

      Dùng dược liệu cho gà ăn, Thụy Vương phi đúng là biết ăn, nhưng hành động của Tạ lão phu nhân càng làm Khương Nịnh Bảo cảm động, là có mẹ chồng tốt, biết là tu luyện mấy đời phúc khí.

      "Hoàng ma ma, mẫu thân mắc nợ Thụy Vương phi nhân tình chứ?" Khương Nịnh Bảo gương mặt tươi cười lên chút sầu lo.

      Vì mấy con gà, mà mắc nợ nhân tình liền có lợi lắm .

      Hoàng ma ma lắc đầu, cười : " biết, kỳ lão phu nhân cùng Thụy Vương phi từ trước đến nay có mối quan hệ tốt, chỉ là người biết được rất ít, lần này lấy gà từ thôn trang của Thụy Vương phi nuôi bằng dược liệu lão phu nhân trao đổi rồi, tiền đặt cọc chính là cực phẩm rượu Hoa Đào dưỡng nhan mà phu nhân là ra"

      Khương Nịnh Bảo này mới an tâm, sau khi mang thai Định Quốc Công cho nàng làm rượu hoa và rượu trái cây, cho nên chỉ có thể lấy cực phẩm rượu Hoa Đào dưỡng nhan mà mấy tháng trước nàng làm ra


      Cực phẩm rượu Hoa Đào dưỡng nhan là thánh phẩm dưỡng nhan sắc, trách được Thụy Vương phi nguyện ý.

      Lần này canh gà so với mấy lần trước càng ngon, canh gà chút dầu mỡ đều nhìn ra, trong suốt thấy đáy, chỉ có mấy thứ dược liệu linh tinh và thịt gà.

      Khương Nịnh Bảo cầm lấy cái thìa, uống canh gà từng chút , đây là lần đầu tiên nàng được ăn canh gà xa xỉ đến như vậy, quả nhiên cực kỳ tươi ngon, đầy dầu mỡ, trong canh còn có vị ngọt nhàn nhạt.

      Đầu bếp tay nghề kỹ càng, Khương Nịnh Bảo đương nhiên bạc đãi vị này đầu bếp, cho tiền thưởng phong phú.

      Vừa uống qua canh gà bao lâu, Tạ lão phu nhân ngồi kiệu lại đây, được tỳ nữ nâng đỡ vào đại sảnh.

      Dương Thư Thanh có mang thai hay , Tạ lão phu nhân cực kỳ chú ý.

      Khương Nịnh Bảo lấy thư tín mà Tạ Thất giao trực tiếp đưa cho lão phu nhân xem, sau khi xem xong, ánh mắt của bà giống như phun lửa, sắc mặt mảnh xanh mét, cháu dâu chỉ có giả mang thai, còn tính cùng cháu trai nuôi hòa ly sau gả cho Tần vương.

      " Được ! Giỏi cái Dương thị!"

      "Nịnh Bảo, cái loại cháu dâu trinh bất hiếu có tính cách lả lơi ong bướm như thế này Tạ gia chúng ta đều chứa nổi."

      Tạ lão phu nhân tức giận cả người phát run, thanh giống như từ trong kẽ răng mà chui ra, hai câu liền định ra kết cục bị hưu bỏ*.

      *Hưu bỏ có nghĩa là bị nhà chồng từ chối trả về nhà mẹ đẻ đó là điều xỉ nhục, thanh danh ô uế, ai dám cưới về nữa. Khác với hoà ly là cả hai đều chấp thuận đồng ý chia tay vì ở được với nhau.

      Hòa ly?

      Dương thị nghĩ đến đắc ý, nhưng đó là trực tiếp bị hưu bỏ!

      Tạ lão phu nhân nghĩ đến lúc A Hành đưa cho Dương thị khối ngọc bài khắc chữ 'Trinh' kia, chỉ cảm thấy con trai có dự kiến trước, Dương thị có tính lả lơi ong bươm1, phải là người con dâu tốt để chọn.

      Đặt biệt là dòng dõi nhà tướng, trăm triệu lần nên rước thứ con dâu này vào cửa.

      Khương Nịnh Bảo gật gật đầu: "Mẫu thân xin bớt giận, chờ Trần Thái y chẩn đoán được chuyện Dương thị có thai giả, còn có phong thư này làm chứng cớ, chúng ta xử lý Dương thị muộn."

      Tạ lão phu nhân nghe vậy, mặt tức giận hơi chút rút chút.

      Đến tầm giờ Tỵ, Trần Thái y tới phủ Định Quốc Công, đây là lần thứ hai Trần Thái y đến đây, lần đầu tiên là Định Quốc Công cho là mình bị bệnh tim... Thỉnh lại đây, lần đó khiến Trần Thái y thiếu chút nữa cười muốn chết.

      Trần Thái y là tâm phúc của Càn Nguyên đế, miệng rất kín gió, có Càn Nguyên đế dặn dò, tất nhiên tiết lộ tin tức Khương Nịnh Bảo mang thai.

      Còn có công thức giải dược Hoa Vô Tử, Khương Nịnh Bảo được đồng ý của Trần ma ma để lại công thức cho Trần Thái y, Trần Thái y như nhặt được chí bảo, trong khoảng thời gian, vẫn liên tục ở thái y viện nghiên cứu phương thuốc.

      Lần này lại vào phủ Định Quốc Công vì công việc xác nhận chuyện Dương Thư Thanh có mang thai hay , Trần Thái y yên lặng lắc đầu, phủ Định Quốc Công ít người, hậu viện cũng đơn giản, nhưng là cũng yên tĩnh.

      Đích trưởng nữ An Viễn Hầu cũng phải là người an phận.

      Khái quát tình hình, Trần Thái y dường như hiểu được, , đổi thành những người khác, nhìn thấy đích trưởng nữ An Viễn Hầu lăn lộn như thế cũng hoài nghi nàng ta có mang thai hay .

      "Xuân Hỉ, Cẩm Hoa viện thỉnh thiếu gia cùng thiếu phu nhân lại đây." Khương Nịnh Bảo ngồi ngay ngắn chiếc ghế gỗ có điêu khắc hoa văn được lót thêm lớp đệm mềm nhìn thấy Trần Thái y đến đây, liền phân phó Xuân Hỉ mời người.

      Xuân Hỉ lên tiếng trả lời rời .

      Trần Thái y trước cho Khương Nịnh Bảo xem mạch, mặt tràn đầy sắc mặt vui mừng: "Chúc mừng phu nhân, ngài có thai hơn hai tháng, thai luôn vô cùng tốt, mấy ngày nay chắc hẳn có nôn nghén?"

      Đối với chuyện phu nhân Định Quốc Công mang thai, Trần Thái y sớm biết, lần này lại đây chỉ là kiểm tra cho có lệ lần.

      Khương Nịnh Bảo vuốt ve dưới bụng, lòng có lưu luyến yên lặng gật đầu: "Đúng vậy, ta tại khẩu vị vô cùng tốt, rất mau đói đụng, ngày muốn ăn vài lần."

      Tạ lão phu nhân cao hứng cười toe tóe, liên tục: "Có thể ăn là phúc, có thể ăn là phúc." Lúc trước khi bà nghi ngờ có A Hành cũng là rất dễ dàng đói, mỗi ngày muốn ăn vài bữa, sau khi sinh ra A Hành thân thể tốt lắm, vẫn chưa có bao giờ sanh bệnh.

      Cho nên biết được Khương Nịnh Bảo có thể ăn như vậy, cao hứng cũng kịp.

      Đồng thời yên tâm lo lắng, sát khí của A Hành quả nhiên ảnh hưởng được thai nhi trong bụng Nịnh Bảo, chừng sau khi sinh, cũng cùng Nịnh Bảo giống nhau sợ sát khí của A Hành.

      Tạ lão phu nhân càng nghĩ càng vui vẻ.

      "Phu nhân tình trạng rất tốt, tiếp tục bảo trì."

      Trần Thái y cười vuốt chòm râu, phu nhân Quốc Công thân thể rất là khỏe mạnh, xem bên má nàng hồng nhuận, khí sắc vô cùng tốt, biết nàng có nôn nghén, thêm chút việc cần chú ý, liền đem hòm thuốc đặt lên bàn, ngồi chờ ở bên.

      Dương Thư Thanh căn bản biết chuyện của mình bại lộ, quyết định tốc chiến tốc thắng, tối hôm qua cùng hai tỳ nữ tâm phúc thương lượng thiết kế mưu giá họa Khương Nịnh Bảo.

      Đáng tiếc mưu của nàng nhất định chết từ trong trứng nước.

      Hôm nay Tạ Cảnh Dực được nghỉ ngơi nên ở bên trong Cẩm Hoa viện, đối với Dương Thư Thanh còn tình cảm, nhưng đối với đứa bé trong bụng của nàng ta vẫn là rất để ý.

      Biết được Khương Nịnh Bảo thỉnh cùng Thư Thanh đến chủ viện, Tạ Cảnh Dực liền cùng Dương Thư Thanh .

      Dương Thư Thanh tươi cười sáng rỡ khoát lấy cánh tay Tạ Cảnh Dực, cho dù nàng ta quyết định muốn cùng Tạ Cảnh Dực hòa ly, nhưng bên ngoài phải làm màn hình ảnh tốt đẹp.

      Tạ Cảnh Dực trước mặt người ngoài có làm cho nàng ta mất hết mặt mũi.

      Đến chủ viện, khi Dương Thư Thanh nhìn thấy Trần Thái trong phòng, đồng tử mạnh mẽ co rụt lại, trong lòng lên chút dự cảm tốt, Trần Thái y... Trần Thái y tại sao lại ở chỗ này?

      Nếu như là những Thái y khác, Dương Thư Thanh còn có kinh hoảng.

      Nhưng Trần Thái y...

      Nghĩ đến bản thân mình dùng thuốc tạo tượng mang thai giả, Dương Thư Thanh nhìn thoáng qua vị Tạ lão phu nhân ngồi ở cao cùng Khương Nịnh Bảo, nhất là nhìn thấy thái độ cười như cười của Khương Nịnh Bảo, cảm giác như rớt vào hầm băng, cả người đều ở rét run.

      Nàng ta gắt gao nhéo cánh tay Tạ Cảnh Dực, hy vọng có thể từ người hấp thu chút cảm giác an toàn.

      cánh tay truyền đến trận đau đớn, Tạ Cảnh Dực nghiêng đầu nhìn thoáng qua Dương Thư Thanh có thần sắc khác lạ, đỉnh mày nhíu nhíu lại, ánh mắt Thư Thanh dường như nhìn Trần Thái y, trong lòng Tạ Cảnh Dực chẳng biết tại sao rồi đột nhiên trầm xuống, khẽ quát tiếng.

      "Thư Thanh!"

      Dương Thư Thanh đột nhiên phục hồi tinh thần lại, buông lỏng cánh tay Tạ Cảnh Dực ra, cả người khôi phục bình tĩnh.

      Tạ Cảnh Dực lôi kéo Dương Thư Thanh cung kính hành lễ.

      "Gặp qua tổ mẫu, gặp qua mẫu thân."

      Khương Nịnh Bảo nhìn thoáng qua Tạ lão phu nhân, cười : "Cảnh Dực, Dương thị, vị này là Trần Thái y ở thái y viện, lại đây cho mẫu thân chẩn mạch bình an, Dương thị có thai, trong phủ đại phu thai luôn ổn định, vừa vặn có Trần Thái y ở đây nên cho Dương thị chẩn mạch, mở ra thuốc an thai."

      Toàn thân Dương Thư Thanh trở nên lạnh lẽo.

      Xong rồi, chuyện nàng ta giả mang thai muốn ra ánh sáng.

      được, trong lúc này nàng ta càng cần phải tỉnh táo.

      Phía sau Thiến Dung cùng Thiến Bích hai chân như nhũn ra, các nàng ngờ chỉ qua đêm thôi mà việc sinh ra biến hoá to lớn, kế hoạch của các nàng cùng tiểu thư còn chưa kịp thực ...

      Tiểu thư qua dùng qua loại thuốc này, có tượng mang thai giả rất giống , ngay cả Thái y đều khó chẩn đoán ra.

      Các nàng chỉ có thể ở trong lòng thầm cầu nguyện Trần Thái y kiểm tra ra được.

      Trần Thái y cũng gì, khi Trần Thái y ở trong cung làm thái y năng lực nhìn mặt mà chuyện cực giỏi, Dương Thư Thanh trong nháy mắt biến đổi gạt được .

      Trần Thái y trong lòng hiểu.

      "Thiếu phu nhân, thỉnh ngài đưa tay phải ra."

      Dương Thư Thanh bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, đến trình độ này, nàng ta như trước mà cầu mong may mắn, có lẽ Trần Thái y kiểm tra ra được, nàng ta thể tự loạn trận cước, vì thế nàng ta treo lên nụ cười tươi sáng rỡ, vươn tay đặt ở bàn.

      "Trần Thái y, làm phiền ngươi."

      Khương Nịnh Bảo nhíu mày, chút cũng nằm ngoài dự đoán, Dương Thư Thanh nhanh như vậy liền tĩnh táo lại.

      Trần Thái y cẩn thận cho Dương Thư Thanh chẩn đoán, thời gian ước chừng chén trà , Trần thái y mày càng nhíu càng chặt, mặt tràn đầy vẻ ngưng trọng, trong lòng Dương Thư Thanh bỗng nhiên nhảy dựng lên cái, nhịn xuống xúc động rút ray trở về, bị phát .

      Chẳng may bị phát , Dương Thư Thanh trong lòng chuyển suy nghĩ tìm cách đối phó.

      "Trần Thái y, tình huống như thế nào?" Tạ lão phu nhân nhẫn nại được hỏi.

      khuôn mặt tuấn mỹ Tạ Cảnh Dực đứng bên cạnh lên vẻ quan tâm.

      "Dạ thưa lão phu nhân, thiếu phu nhân vẫn chưa mang thai, chỉ là uống trúng loại thuốc tạo thành dấu hiệu mang thai giả." Trần Thái y nhìn Dương Thư Thanh lâu liếc mắt cái, lắc lắc đầu, thở dài trong lòng.

      là từ làm bậy thể sống.

      Lời này vừa ra, trong đại sảnh nháy mắt yên tĩnh.

      Tạ Cảnh Dực nghe được kết quả chẩn đoán, đột nhiên nhìn về phía Dương Thư Thanh, sau lúc lâu, nhắm mắt lại, bên trong tay áo bàn tay nắm chặt thành quyền, môi lên vẻ chua xót.

      Tuy rằng thần sắc Dương Thư Thanh cực lực biểu ra khiếp sợ và dám tin, nhưng chi tiết biến hoá mặt của nàng ta làm sao có thể giấu diếm được Tạ Cảnh Dực, người từng quen thuộc đối với nàng ta?

      Tạ Cảnh Dực trong lòng xác nhận, giả có thai là việc mà Dương Thư Thanh tự làm ra.

      Lúc này, Dương Thư Thanh thân hình lay động cái, khuôn mặt xinh đẹp hoàn toàn trắng bệch, nàng ta ôm lấy bụng của mình, kinh hoảng kêu lên.

      ", phải , Trần Thái y, ngươi lại cẩn thận chẩn đoán lần nữa, ta tin, ta ràng là mang thai đứa của Cảnh Dực... Ta có thể cảm giác được trong bụng cốt nhục động, ta có dấu hiệu muốn ăn uống gì..."

      "Thiếu phu nhân, ngài quả có mang thai, giả cuối cùng vẫn là giả." Trần Thái y nhíu mày nhìn Dương Thư Thanh giả ngây giả dại, nét mặt già nua nặng nề xuống.

      Dương Thư Thanh nghe được Trần thái y , cả người giống như bị người ta hút khô khí lực, nàng ta đột nhiên nhìn về phía Khương Nịnh Bảo ngồi ở cao, phẫn nộ : "Là ngươi, nhất định là ngươi hãm hại ta!"

      Khương Nịnh Bảo say sưa nhìn Dương Thư Thanh diễn kịch ngon lành mà: “...”

      Nàng nên khen đúng Dương Thư Thanh là nữ chính, đầu óc chuyển đúng là mau.

      Lập tức đem tội trạng nhắm ngay nàng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :