1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gả cho cha của nam chính - Cửu Nguyệt Vi Lam

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 54: Bằng chứng như núi

      Trong lòng Nịnh Bảo rơi rụng, lấy thư qua đọc, lập tức máu toàn thân như sôi lên, sắc mắt nháy mặt trầm xuống, nàng nghĩ đến… nghĩ đến… ra cái chết của phụ mẫu là do mưu được sắp xếp hoàn hảo.

      Chủ mưu lại chính là đại bá tốt của nàng.

      Tình tiết này trong sách hề có.

      Nếu phải biết cha mẹ nàng còn sống, nơi nào đó, Khương Nịnh Bảo giờ phút này hận thể hút hết máu của đại bá, đem vạn đao mà băm vằm từng mảnh.

      “Đại ca, ca đọc thư này .”

      Khương Nịnh Bảo lạnh mặt, đưa thư cho đại ca nàng, trong đôi mắt đẹp cháy rực ngọn lửa tức giận, giọng điệu bình tĩnh giống như là khúc nhạc mở đầu cho trận mưa to gió lớn sắp diễn ra.

      Khương Cẩn cầm thư qua đọc, hai mắt đỏ rực, vẻ mặt tuấn mỹ càng lạnh đến vô cùng, tay cầm thư cũng run lên, từ trước đến nay Khương Cẩn luôn phong phạm nhàng, tuấn tú phong lưu nay lại ngập tràn khí hận.

      “Cẩn ca nhi, trong thư viết gì?” Khương lão phu nhân thấy Định Quốc Công cùng tứ nha đầu thần sắc lạnh lẽo, biết vì sao sống lưng lại lạnh đến tê người, trong lòng hốt hoảng, liền dò hỏi.

      Mắt đẹp chăm chăm nhìn tổ mẫu, Khương Cẩn giơ thư tay lên, nghiến răng, nghiến lợi, từng câu từng chữ ra: “Đại bá cấu kết cùng đạo tặc, mưu hại tính mạng song thân của con.”

      “Những lá thư này chính là chứng cư qua lại của ông ta cùng đạo tặc.”

      Lời này ra, mọi người đều khiếp sợ.

      Trương thị cười lạnh trong lòng, nhìn về phía Trường Ninh Bá, ánh mắt mang theo thù hận, bá gia, cuối cùng chút sĩ diện cũng cho bà, trước mặt mọi người, liền đá bà đến hộc máu, Trương thị sao lại hận được.

      Bởi vì chuyện quá trọng đại, ngày cả tâm phúc của mình Trường Ninh Bá cũng tin tưởng, tự mình ngầm liên hệ làm giao dịch với đạo tặc, vì để bọn đạo tặc giữ bí mật, còn nạp con đạo tặc làm thiếp.

      Cố tình những chuyện này, tất cả Trương thị đều biết.

      Trương thị cũng có tư tâm của mình, bà ngay từ đầu còn sợ người phát , nhưng qua lâu rồi, vẫn lộ ra, Trương thị liền yên tâm, ngầm thu thập thư từ qua lại của bá gia cùng đạo tặc, lấy nhược điểm này giấu , ở trong lòng bà, nhị đệ cùng nhị đệ muội còn cũng tốt, sản nghiệp to lớn của nhị đệ đều rơi vào tay đại phòng, về sau đều là cho trưởng tử của mình.

      Cho nên bà coi như là biết chuyện của Bá gia.

      Ngay cả con đạo tặc vào hậu viện làm thiếp bà cũng nhịn.

      Đương nhiên càng thể tố cáo, khi tố cáo, khả năng lớn nhất đó là bá gia bị cắt chức cùng tước vị, đối với bà cũng có chỗ nào tốt.

      Bây giờ bản thân bà còn khó giữ, cuối cùng còn kéo theo bá gia.

      Trương thị cười lạnh, đều là báo ứng.

      Lúc này, sắc mặt Trường Ninh Bá đều trắng bệch, thân thể lung lay sắp đổ, nghĩ đến… nghĩ đến ngắn ngủi ba năm, mưu đồ hãm hại phu thê nhị đệ của liền bại lộ.

      Đều do Trương thị ngu xuẩn này.

      Nếu phải bà ta… phải bà ta….

      Trường Ninh Bá biết những lá thư rơi vào tay Trương thị có nội dung gì, nhưng biết, xong rồi, phủ Trường Ninh Bá xong rồi.

      Bằng chứng vững chắc như núi.

      Tiểu thiếp trong núi, cùng đạo tặc núi Lạc Hà, còn mật thư qua lại, đều đem đẩy xuống vực sâu.

      Khương Trác cũng hoàn toàn nghĩ được, mẫu thân gây họa, phụ thân cũng mang theo tội danh mưu hại cả nhà nhị thúc, đại đường tẩu vẫn luôn dính dáng đến chuyện người khác rốt cuộc bình tĩnh cũng nỗi.

      mặt mọi người đều mang theo thê thảm.

      Khương Minh Dao sầu thảm cười cười, nước mắt ào ạt rơi xuống, nàng nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của tứ tỷ, khóe môi khẽ mở, muốn nhưng lại nên lời.

      câu xin lỗi cũng thành lời.

      Khương lão phu nhân đầu choáng mắt hoa, máu xông lên não, nếu phải có Hồng Hạnh đỡ lấy có lẽ chỉ sợ lúc này bà nằm dưới đất.

      “Tứ nha đầu, ngươi…… Ngươi……”

      mặt lão phu nhân còn chút máu, môi run run “ngươi’ nửa ngày, lời tiếp theo chữ cũng nên lời.

      Cầu tứ nha đầu tha cho đại bá nàng sao?

      Vẻ mặt Khương Nịnh Bảo đầy vô tình nhìn lão phu nhân, giữa chân mày chỉ là lạnh nhạt, nàng vuốt ve vòng tay hồng bảo thạch cổ tay, đột nhiên ra câu như vậy.

      “Tổ mẫu sớm biết chuyện đại bá mưu hại song thân con?”

      Khóe mắt lão phu nhân run rẩy, tức giận trừng cháu thứ tư.

      “Tứ nha đầu, ý con là gì?”

      Khương Nịnh Bảo đoán sai phản ứng của lão phu nhân, trái tim nàng lạnh xuống, tổ mẫu quả nhiên biết chuyện này, khi còn , nàng biết phụ thân được thương yeei, đặc biệt là sau khi phụ thân mực khăng khăng muốn cưới mẫu thần, tổ mẫu đối với cha càng thêm coi thường.

      Ngày cả huynh đệ bọn họ, lão phu nhân cũng thích.

      Nhưng nàng nghĩ tới, lão phu nhân lại máu lạnh hơn cả suy nghĩ của nàng, càng thêm bạc tình hơn.

      Định Quốc Công đau lòng nhìn tiểu thê tử, nghĩ phủ Trường Ninh Bá này, thế mà lại có nhiều chuyện như vậy, đột nhiên cầm lấy tay nàng, “Nịnh Bảo, nàng còn có ta.”

      Cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của Quốc Công gia, Khương Nịnh Bảo cảm thấy lòng ấm hơn, mặt mày cũng giãn ra.

      Hai vị lão thái y: “……”

      Đại đường mảnh lặng im.

      Đột nhiên, bên ngoài truyền đến trận bước chân, tỳ nữ đầu đầy mồ hôi chạy vào: “Lão phu nhân, người của hình bộ đến.”

      câu này của tỳ nữ, tựa như thiên lôi đánh ầm bên tai mọi người.

      Trương thị cùng Trường Ninh Bá mặt xám như tro tàn.

      Khương Nịnh Bảo sửng sốt, kinh ngạc “Quốc Công gia, chàng để hình bộ bắt người?”

      Định Quốc Công nắm chặt tay nàng, xoa , khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc: “Trương thị cùng Dương ma ma mưu hại quốc công phu nhân đương triều, Trường Ninh Bá mưu sát phụ mẫu của nàng, lý nên giao cho hình bộ xử quyết.”

      Nịnh Bảo vừa nghe cũng cảm thấy có lý.

      Khương lão phu nhân vừa nghe đến hình bộ muốn bắt trưởng tử của bà , chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, hơi nghẹn nơi cổ hòng, ngực đau vô cùng, hơi thở cũng khó khan.

      Hồng Hạnh nâng đỡ lão phu nhân chỉ cảm thấy tay nặng hơn, lập tức cả kinh dùng sức ôm lấy thân thể xỉu xụi lơ của lão phu nhân, kinh hoảng thất thố hô to: “Lão phu nhân ngất xỉu rồi.”

      Trương thị thờ ơ.

      Khương Minh Dao khẩn trương chạy qua.

      Khương Trác, Khương Việt cũng nhanh chân qua, Khương Cẩn chần chừ chút, cũng theo.

      “Buông tay ra, ta muốn nhìn mẫu thân.” Trường Ninh Bá bị thân vệ bắt giữ sắc mặt đại biến, nổi giận gào to, giãy dụa muốn nhìn mẫu thân, nhưng lại thể động đậy.

      “Đại bá tạm thời đừng nóng nảy, có thái y ở đây, tổ mẫu sao.” Khương Nịnh Bảo nhàn nhạt .

      Hai lão thái y lên chẩn bệnh lúc, lắc đầu : “Khương lão phu nhân cũng có gì đáng lo ngại, chỉ là khó thở ép tim, máu dâng lên cao, nhất thời chịu được nên ngất.”

      “Hồng Hạnh, đưa tổ mẫu về phòng .” Khương Nịnh Bảo phân phó.

      Hồng Hạnh vội vàng gọi hai bà tử đến, cùng đưa lão phu nhân về phòng.

      Lúc này Tạ Thất đưa người của hình bộ vào.

      Lần này người đến là Hình Bộ Thị Lang, ông ta vừa vào đến liền hướng Định Quốc Công cung kính hành lễ: “Hạ quan tham kiến Định Quốc Công.”

      “Giải người mang !”

      Định Quốc Công hơi gật đầu, để thân vệ đưa chứng cứ ra, Hình Bộ Thị Lang nhanh hạ lệnh đưa Trương Thị, Trường Ninh Bá cùng Dương ma ma .

      Kết cuộc của Trương thị cần để , mưu hại Định Quốc Công phu nhâ, bản thân cũng có cáo mệnh, phải tử hình cũng chịu khổ đày, còn Trường Ninh Bá lại thế nào cũng có tước vị trong người, dựa theo luật lệ Đại Việt, phần lớn là thu hồi tước vị, bãi quan phẩm.

      Khương Nịnh Bảo nhìn đại ca Khương Cẩn.

      “Chúng ta gặp cữu cữu .”

      Khương Cẩn gật đầu, cũng quay đầu lại, theo Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công rời khỏi phủ Trường Ninh Bá.

      Để lại ba huynh muội Khương Minh Dao ngơ ngốc trong đại đường.

      Phụ mẫu đều bị giải , tổ mẫu ngất xỉu, lại qua mấy ngày, bọn họ cũng phải dọn ra khỏi Trường Ninh Bá phủ.

      Ba huynh muội họ lại càng mờ mịt.

      Đoàn người ra khỏi phủ Trường Ninh bá, lại thấy đám đông vây quanh xem náo nhiệt, có lẽ lúc quan binh hình bộ đến họ liền vây xem, Khương Nịnh Bảo cũng Định Quốc Công trực tiếp lên xe ngựa.

      Hai lão thái y muốn giả dược hoa vô tử, Nịnh Bảo phái người qua hỏi Cao ma ma rồi trả lời cho họ.

      Tới nơi ở của cữu cữu, huynh muội hai người liền đúng kể lại chuyện xảy ra ở phủ Trường Ninh Bá, mấy vị cữu cữu lửa giận ngập trời, hận thể lập tức tìm Khương gia tính sổ, nghĩ đến muội muội của họ bị người mưu hại, chuyện này hai nhà coi như kết thù.

      Còn Nịnh Bảo vì tự tiện ăn thức ăn có hoa vô tử cũng bị mấy vị cữu cữu mắng cho máu chó đầy đầu.

      Khương Cẩn lúc này cũng khó mà có được bênh vực muội muội.

      Nịnh Bảo đúng là bị mắng trận, tự biết thân, quân tử đợi người lâm nguy.

      Nếu có giải dược, cũng thể đem bản thân mình vào nơi nguy hiểm như vậy.

      Định Quốc Công cũng vậy.

      Tiểu thê tử làm càn, nên cần ghi nhớ.

      Khương Nịnh Bảo nghe mấy vị cữu cữu mắng, ngay cả đại ca cùng Định Quốc Công cũng ra mặt giúp nàng, Khương Nịnh Bảo nhịn được trong lòng thầm tỉnh táo lại.

      Nàng đúng làm sai.

      “Cữu cữu, con sai rồi, con đảm bảo về sau tự mình lao vào chỗ hiểm nữa.”

      Mấy vị cữu cữu thây cháu ngoại có thái độ thành khẩn nhận sai, hiển nhiên cũng nghiêm túc suy nghĩ, gật đầu vừa lòng.

      có việc nào hơn nếu biết sửa sai.”

      Chờ mấy vị cữu cữu trách mắng Nịnh Bảo xong, Khương Cẩn mới ra suy nghĩ của mình cùng mọi người, Nịnh Bảo là Quốc Công phu nhân, hơn nữa đại phòng lại làm ra chuyện ác độc đến mức này, bây giờ rất có tự tin.

      “Cữu cữu, cho nghĩ muốn xin qua từ đường, tông tộc, để phân gia.”

      “Phân gia, bằng cùng đại phòng Khương gia đoạn tuyệt quan hệ.” Đại cữu cữu trầm mặc lát, nhìn qua thân hình tuấn cao lớn của Định Quốc Công, ra suy nghĩ của chính mình.

      Bây giờ là thời cơ tốt nhất để đoạn tuyệt cơ hội, bỏ lỡ có lần sau.

      “Viết lá thư, đoạn tuyệt quan hệ.” Định Quốc Công gật đầu, muốn tiểu thê tử của mình sau này còn phải vãn bối hành lễ cùng Khương Đông Minh.

      Khương Nịnh Bảo cũng hướng đại ca mình đoạn tuyệt quan hệ cùng đại phòng, đôi mắt đẹp trong chờ nhìn đại ca mình.

      “Ca……”

      Khương Cẩn nhìn Nịnh Bảo cái, thấy ánh mắt mong đợi của nàng, kiên định gật đầu: “Được, liền đoạn tuyệt thân tộc.”

      Mấy vị cữu cữu cũng thở ra nhõm.

      Chuyện còn lại chính là thu thập hành lý cùng gia sản, Định Quốc Công liền phái thân vệ giúp đỡ, chờ Khương Cẩn đưa người phủ Trường Ninh Bá, Khương lão phu nhân tỉnh, Khương Cẩn thăm lần, liền quay về tây viện, hạ nhân phủ Trường Ninh Bá trơ mắt nhìn đám người ra ra vào vào thu dọn đồ vật ở nhị phòng tây viện.

      Đến chạng vạng, nhị phòng Tây viện cũng dọn trống .

      Khương Minh Dao sau khi biết được, cái gì cũng , chỉ là ngơ ngẩn nhìn giá y đỏ thẫm trước mặt, ngón tay thon dài vuốt ve hoa văn thêu đó, nước mắt từng giọt, từng giọt rơi xuống.

      ……

      Chuyện của phủ Trường Ninh Bá rất nhanh truyền , ngày này chính là ngày Quốc Công phu nhân về nhà lại mặt, hình bộ lại mang quan binh đến bắt người, đem Trường Ninh Bá cùng Trương thị giải .

      Tất cả mọi người đều dâng lên tò mò, muốn biết chuyện gì, kinh động đến hình bộ.

      Hình bộ chỉ quản lý những vụ án lớn như giết người phóng hỏa.

      Mọi người đều đoán già đoán non.

      Cuối cùng có người ra chân tướng, mọi người lại ồ lên.

      Trường Ninh Bá mưu hại chính đệ đệ cùng đệ tức của mình, Trương thị lại cho cháu ăn đồ vật tuyệt dục, trong lúc nhất thời tiếng xấu của phủ Trường Ninh Bá lan xa.

      Tất cả mọi người đều xì xào bọn họ độc ác vô sỉ, cảm thấy họ có kết cục này chính là gieo gió gặp bão.

      Nhà ngoại của Trương thị là Đông Bình bá cũng chịu nhiều ảnh hưởng, bị người chỉ trỏ, nữ tử Trương gia ít nhiều cũng bị ảnh hưởng thanh danh, người phủ Đông Bình Bá hận chết Trương thị.

      Đặc biệt là Trương Trạm.

      Khương tứ tiểu thư chính là Định Quốc Công phu nhâ, thế mà lại to gan lớn mặt hạ độc nàng, ràng là có tương lai thênh thang, cố tình lại tìm đường chết, tìm đường chết thôi , còn muốn liên lụy đến Đông Bình Bá bọn họ, Trương Trạm mới cùng con thứ dòng chính nhà Lại Bộ Thị Lang định việc hôn nhân, Trương Trạm sợ Trương thị làm hôn nhân của có biến có.

      Vì thế, Trương thị bị trục xuất khỏi gia tộc.

      ở đại lao hình bộ, Trương thị biết được tin này, thiếu chút nữa là ngất xỉu.

      Người được đồng tình nhất đó là Khương Nịnh Bảo, nhưng người được chú ý nhất chính là Định Quốc Công, ai chẳng biết bây giờ cùng người bình thường khác gì nhau.

      Chỉ cần gả đến phủ Định Quốc Công, sinh hạ con cái, liền có khả năng kế thừa tước vị Định Quốc Công.

      Quý nữ kinh thành bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

      Còn Tạ Cảnh Dực, chỉ là con thừa tự, uy hiếp lớn.

      Chạng vạng, Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công về đến phủ Định Quốc Công, dưới kiên trì của , uống dược tửu giải độc hoa vô tử.

      Tạ lão phu nhân từ chỗ Tạ Thất nghe được chuyện, biết Khương Nịnh Bảo uống dược tửu, cuối cùng cũng yên lòng, đồng thời lại càng đau lòng tiểu tức phụ.

      Xuân Hỉ, Xuân Nhạc mặt đầy lo lắng, chuyện tiểu thư nhà mình còn có thể sinh dục được ầm ĩ rồi, chỉ là sau khi thấy khuôn mặt tươi cười của tiểu thư, hai người nghĩ đến dược tửu thần kì của tiểu thư ủ chế, chớp mắt liền bình tĩnh.

      thể sinh dục... hề có.

      Ăn cơm tối xong, Khương Nịnh Bảo cùng Quốc Công gia quay về viện, tắm gội thay y phục xong, Khương Nịnh Bảo nằm trong ngực Định Quốc Công, nở nụ cười nhàng.

      Chuyện của phủ Trường Ninh Bá hoàn toàn giải quyết.

      Ánh trăng ngoài cửa sổ vừa lên cao.

      Mới thành thân có mấy ngày, hai người tất nhiên là thiếu được triền miên, đợi đến khi kiệt sức mới ôm nhau vào giấc ngủ.

      Mà ở phủ An Viễn Hầu, Dương Thư Thanh lại đêm hưng phấn khó ngủ.
      Last edited: 27/5/19

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 55: Phản ứng của Tổ mẫu là gì?

      Chuyện xảy ra ở phủ Trường Ninh Bá là đề tài nóng nhất kinh thành, từ quan viên quyền quý cho đến bá tánh bình thường, người nào biết, ai là hiểu.

      Việc xấu xa dùng hoa vô tử hại người của hậu trạch phơi bày trước mặt dân chúng, trừ chuyện làm người hoảng sợ bị vô sinh lại dẫn đến đám người tìm kiếm.

      Khương Nịnh Bảo đối với chuyện này có gì để .

      Sau giờ ngọ, ánh mặt trời chói chang, thời tiết dần nên oi bức, Khương Nịnh Bảo sau khi ngủ dậy, được Xuân Hỉ hầu hạ rửa mặt xong, tuỳ ý buột cao mái tóc đen nhánh lên, người chỉ mặc mỗi bộ áo ngủ tơ lụa thêu hoa sen đỏ, lười biếng, ngẩn ngơ dựa cửa sổ nhìn sân luyện võ cách đó xa.

      Ngày hôm qua, Định Quốc Công có giải thích qua, tự mình mang binh dẹp sơn tặc núi Lạc Hà.

      Trong lòng nàng biết, Quốc Công gia là báo thù cho song thân của nàng, ra cần Quốc Công gia ra tay, chính nàng cũng có thể phái người tiêu diệt sạch đạo tặc núi Lạc Hà.

      Núi Lạc Hà cách kinh thành khá xa, Định Quốc Công chuyến quay về cũng cần tới ba ngày.

      Nịnh Bảo nhìn sân luyện võ bên ngoài trống vắng, bóng người cũng có, trong lòng khỏi bắt đầu nhớ thương Định Quốc Công, nhớ những ngày vui vẻ luyện võ cùng nhau.

      “Phu nhân, hình bộ đưa tin, Trường Ninh Bá bị thu hồi tước vị cùng quan chức, đại phu nhân bị xử khổ đày nơi xứ lạnh, Dương ma ma bị xử tử.” Xuân Nhạc quạt mát cho tiểu thư, mặt mày hớn hở báo tin tốt lành này cho Nịnh Bảo.

      Nàng nghe vậy liền thở dài, hơi mỉm cười: “kết quả này ta rất vừa lòng.”

      Trương thị có kết cục này, là chính bà ta tự tạo, Trường Ninh Bá còn tước vị, viên chức, con cái của ông cũng còn là thiên kim, công tử quan gia nữa, mà chỉ là thiếu gia, tiểu thư nhà giàu bình thường.

      Thân phận, địa vị, tuột dốc phanh.

      Tiền tài có thể thiếu, nhưng có thân phận cùng địa vị là ô dù, thua thiệt là điều tất nhiên.

      Lúc trước phủ Trường Ninh Bá chưa từng là gia tộc huân quý, hay là hào môn, trừ chuyện cha nàng có công cống hiến rất lớn, còn có hôn ước của nàng cùng Tạ Cảnh Dực cũng có tác dụng rất lớn.

      Nhưng đại phòng phủ Trường Ninh Bá lại quá tham lam, đại bá lập mưu hại song thân nàng, Trương thị lại ghen ghét nàng có hôn tốt đẹp, ghen ghét nàng có ca ca xuất sắc, Khương lão phu nhân biết có mục đích gì, cũng khoanh tay đứng nhìn.

      Bây giờ chờ đại ca cùng đại phòng Khương gia làm thư đoạn tuyệt thân thích, tông tộc biết làm như thế nào, Khương lão phu nhân đồng ý cũng có cách, tông tộc đồng ý là được.

      Nàng tin ca ca nàng trước khi về lại thư viện xử lý ổn thoả mọi chuyện.

      là có lợi cho bọn họ, tánh mạng nhị gia cùng nhị phu nhân còn, bá gia chỉ bị cắt tước vị, bãi bỏ chức qua, người còn sống sờ sờ, về sau còn có thể làm phú ông.”

      Xuân Nhạc mặt đầy tức giận bất bình.

      Khương Nịnh Bảo khẽ cười, ý cười lại tới: “Đúng vậy, ai bảo đại bá có tước vị, có quan phẩm, còn cha mẹ ta dễ nghe chút là nhị gia của bá phủ, thực tế cha ta chỉ là thân chẳng có gì.”

      “Huống chi, chuyện như vậy trong đại gia tốc thế gia thường xảy ra, đều là quan phủ xử lý chuyện này, đại bá có thể bị tước quan phẩm, tước vị, là kết quả tốt nhất rồi.”

      Xuân Nhạc trầm mặc.

      Lúc này Xuân Hỉ vào, mang cho Khương Nịnh Bảo điểm tâm cùng trái cây tươi, cùng đem chuyện tìm hiểu được ra, khuôn mặt đầy hưng phấn.

      “Phu nhân, nô tỳ nghe , nhị phòng Tạ gia huỷ bỏ hôn lễ, cũng gióng tróng khua chiêng đến bá phủ từ hôn, lúc trước hôn ước này là dẫm đạp phu nhân mới có được, nay lại trả lại gấp bội, làm người sảng khoái mà.”

      Xuân Nhạc nghe xong cũng vui vẻ phen.

      Cũng phải là làm người sảng khoái sao?

      “Huỷ bỏ hôn lễ sao?”

      Khương Nịnh Bảo nghe Xuân Hỉ , lẩm bẩm câu, thong thả ung dung mà ăn khối bánh ngọt, ra khi nàng biết chuyện song thân gặp nạn là do tay đại bá bày mưu vạch ra, quan hệ của nàng cùng ngũ muội Khương Minh Dao còn như trước.

      Khương Nịnh Bảo có hảo cảm cùng Khương Minh Dao, bắt nguồn từ “Khương Minh Dao” trong sách kia.

      ra mười sáu năm qua, nàng cùng Khương Minh Dao qua lại chỉ là gần đây, tình cảm đậm sâu cũng cần tới, bây giờ nghe tin nàng ấy trước ngày xuất giá liền bị từ hôn.

      Khương Nịnh Bảo nên lời, chỉ cảm thấy lòng mình bình tĩnh gợn sóng, nàng lấy khăn lau tay, nhìn chiếc vòng hồng bảo thạch cổ tay mình, , bản thân nàng cũng vô cùng thích chiếc vòng này, trang sức nàng có ít, nhưng cái này là ngày xuất giá Khương lão phu nhân tặng cho nàng, nàng lại thích nhất, vẫn luôn nỡ thay cái khác.

      Chỉ là phản ứng của lão phu nhân mỗi lần nhìn thấy chiếc vòng tay này, liền làm nàng có cảm giác, chiếc vòng hồng bảo thạch này chắc hẳn có chuyện xưa.

      Khương Nịnh Bảo nghĩ nghĩ, vẫn là phái người điều tra chuyện cũ.

      Lúc này, ngoài cửa vang lên tràng bước chân trầm ổn mà dồn dập.

      Ngay sau đó, thân ảnh cao lớn của Định Quốc Công xuất trước mặt Khương Nịnh Bảo, nàng xoa xoa đôi mắt, vẻ mặt kinh ngạc vui mừng chạt xuống giường đón .

      “Quốc Công gia, chàng về rồi, đạo tặc diệt hết rồi sao?”

      Định Quốc Công suốt đêm lên đường hồi kinh, khuôn mặt tuấn cao lãnh vẫn sáng lạn như thường, vào phòng thấy bóng hình xinh đẹp của tiểu thê tử chạy như bay đến, khoé miệng cong lên.

      “Ừ, ta về rồi.”

      Ánh mắt rơi xuống áo hỗn chỉnh tề của tiểu thê tử, cổ áo hơi trễ, làm lộ vài cảnh xuân nơi ngực, Định Quốc Công cảm giác miệng khô lưỡi nóng, đáy mắt lên tia lửa , tiếng trầm khàn.

      “Trùm thổ phỉ đền tội, sơn tặc núi Lạc Hà toàn bộ bị tiêu diệt.”

      Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc thấy thế, rất có ánh mắt, lui ra ngoài, nhân tiện đóng cửa lại.

      Trong phòng chỉ còn lại hai người, Nịnh Bảo và Định Quốc Công, khí ái muội đột nhiên nóng lên, khương Nịnh Bảo bị Định Quốc Công dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm, mặt tự giác lên màu ửng hồng, nhón mũi chân, hôn lên khuôn mặt tuấn của , cười nghịch ngợm cái.

      “Quốc Công gia, cách cảm tạ như vậy thích ?”

      Định Quốc Công đưa tay vuốt ve chỗ được hôn, ánh mắt nhìn đến khoé miệng xinh đẹp của tiểu thê tử, cổ họng chợt nghẹn, lửa trong đáy mắt càng bùng cháy.

      “Ta càng thích kiểu cảm tạ này hơn.”

      Giọng khàn khàn của Định Quốc Công vừa xong, liền ôm ngang tiểu thê tử đến giường lớn, đem người đặt lên giường, thân hình cao lớn phủ lên cơ thể bé mềm mại của nàng.

      Màn lụa đỏ thẩm hạ xuống, che dấu cảnh xuân vô hạn giường….

      Xuân Nhạc cùng Xuân Hỉ canh cửa nghe được tiếng động bên trong phòng truyền ra, liền đỏ mặt, các nàng cùng ngẩng đầu nhìn mây trắng bay bầu trời xanh, che miệng cười trộm.

      trận vận động kịch liệt qua , Định Quốc Công cảm thấy mỹ mãn ôm lấy tiểu thê tử, đưa tay vén tóc cho nàng.

      “Nịnh Bảo, nàng cũng biết người phía sau Trương thị cùng Dương ma ma là ai?”

      Khương Nịnh Bảo mân mê bàn tay to của , khuôn mặt xinh đẹp còn ửng hồng sau tình ái, nghe được lời , đuôi mắt nhếch lên, lười biếng trả lời: “ phải Dương Thư Thanh chính là tạ nhị phu nhân, Quốc Công gia, thiếp đúng ?”

      Định Quốc Công cười , cúi đầu hôn lên tóc nàng, ánh mắt ra ánh sáng lạnh: “Là Tạ nhị phu nhân, nhưng ta nghi ngờ người ở sau lưng chính là Dương Thư Thanh.”

      Nếu Nịnh Bảo thể sinh con, người được lợi cuối cùng là ai, phải là Dương Thư Thanh sao?

      Đáng tiếc là có chứng cứ.

      An Viễn Hầu phụ trách trấn thủ thành tây nam của Đại Việt, có gốc rễ vững chắc ở tây nam, có chuẩn bị tốt, có chứng cứ, nên động đến Dương Thư Thanh.

      Khương Nịnh Bảo kinh ngạc, nghĩ đến nàng cùng Định Quôc Công hoài nghi cùng người nha.

      Hôm qua, nàng gặp Diêu chưởng quầy, dò hỏi chút hành tung của Dương Thư Thanh cùng Từ tiên , biết được, Từ tiên thành khách quý của Tạ nhị phu nhân, nàng liền biết chuyện này đơn giản.

      “Chúng ta đúng là tâm ứng liên thông, Quốc Công gia, chàng biết Từ tiên ?” Nịnh Bảo nâng khuôn mặt nhắn lên, nhìn gương mặt tuấn của , cười khanh khách hỏi.

      Mày kiếm hơi nhướng, Định Quốc Công bình tĩnh : “Là đạo có chút thủ đoạn.”

      Khương Nịnh Bảo trừng mắt kinh ngạc, ngay sau đó cười nhạo câu: “Khong nghĩ đến Định Quốc Công chỉ quan tâm đại triều đình còn biết được Từ tiên là ai.”

      “Điều tra qua.” Khoé miệng Định Quốc Công cong lên, lúc trước tiểu thê tử có để mình chuẩn bị hôn kỳ, cũng ra tay thầm điều tra.

      Đương nhiên cũng biết, hôn kỳ của Khương Minh Dao thay đổi là do bàn tay của vị tiên này.

      Khương Nịnh Bảo: “……”

      Khương Nịnh Bảo cũng giấu , đem quan hệ của Từ tiên cùng Dương Thư Thanh ra, còn có Dương Thư Thanh nắm trong tay nhược điểm của Từ tiên , nhược điểm này vô cùng chí mạng.

      Có thể là nỗi nhục của hoàng gia.

      Ánh mắt Định Quốc Công trầm, đáy mắt lên sát ý, hôn mặt nàng cái, trầm giọng “Việc này ta xử lý.”

      Khương Nịnh Bảo gật gật đầu.

      Việc này giao cho Quốc Công gia xử lý là thích hợp nhất.”

      có Từ tiên , Dương Thư Thanh liền như mất bàn tay vàng.

      Ban ngày ban mặt, hai người ở lâu trong phòng cũng tốt lắm, Định Quốc Công cũng có công cần xử lý, sau khi tắm gội thay quần áo, Khương Nịnh Bảo thay váy trắng thêu hồng mai, chuẩn bị Vinh Hỉ Đường gặp Tạ lão phu nhân.

      Triệu quản gia đến, còn tự mình mang theo đại ca Khương Cẩn đến đây.

      Khương Cẩn mặc trường bào màu bạc, cả người nhìn tuấn tú, phong lưu, khoé môi cong cong thể tâm tình rất tốt.

      “Ca, chuyện làm tốt?” Khương Nịnh Bảo gấp chờ được hỏi.

      Khương Cẩn hơi hơi mỉm cười, đuôi mày khoé mắt đều là ý cười: “Ừ, chúng ta bây giờ cùng đại phòng tuyệt thân, tộc trường cùng tộc lão đồng ý cho nhị phòng chúng ta tách ra, cùng mạch với đại phòng.”

      “Tổ mẫu có phản ứng gì ?”

      Khương Cẩn nhớ đến khuôn mặt trầm của tổ mẫu, nụ cười có chút tan dần ‘bà đương nhiên là đồng ý, nhưng có tộc trưởng cùng tộc lão ở đó, nhị phòng chúng ta hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ cùng đại phòng.”

      Khương Nịnh Bảo nở nụ cười sáng lạn, ôm lấy vai đại ca mình.

      “Ca, nhị phòng sau này đều dựa vào ca đó.”

      Khương Cẩn gật đầu mạnh, đem nhị phòng đứng lên.

      Khương Nịnh Bảo cùng đại ca chuyện, Khương Cẩn với nàng, ngày mai cùng cả nhà cữu cữu rời kinh, trước khi , là cố ý đến đây thăm muội muội, muội muội mới gả đến phủ Định Quốc Công quá mấy ngày, tiện rời phủ.

      Khương Cẩn đành phải đến cửa với nàng câu.

      Lúc này đây rời , có lẽ gặp lại cũng là vài tháng sau, Nịnh bảo trong lòng vô cùng nỡ.

      Khương Nịnh Bảo lặng im hồi lâu, ổn định tốt tâm tình, mới Vinh Hỉ Đường gặp lão phu nhân, lão phu nhân hứng thú bừng bừng làm nội y, nhìn thấy Nịnh Bảo đến, liền với nàng chuyện thành thân của Tạ Cảnh Dực.

      “Nịnh Bảo, con bây giờ là mẫu thân của Cảnh Dực, hôn của Cảnh Dực nên giao cho con xử lý, con đừng quá lo lắng, ta để Hoàng ma ma sang giúp con.”

      Khương Nịnh Bảo kinh ngạc trong lòng, mặt lại cười đáp ứng.
      Last edited: 27/5/19

    3. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Hết biết bà Bảo luôn , quá chời hưng phấn vì được con dâu kính trà kkkk . Con Quốc Công gia thôi khỏi , trình độ thê nô cũng ngang ngữa với Thương Thương ( Hiên Viên Vô Thương ) của chế Tam Nhi ( Vũ Văn Tiểu Tam ) à . Sủng thê vô độ , theo phương châm " thuận thê giả tồn , nghịch thê giả vong " :059::059::059:

    4. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      Nàng ơi có phải thiếu chương ko? Từ 50 nhảy lên 56 kìa
      nhoklovely92levuong thích bài này.

    5. dinhhieu91

      dinhhieu91 New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      4
      Nàng ơi , hình như thiếu chương rồi , chương 51-55 có ....truyện hay quá , cảm ơn nàng
      nhoklovely92levuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :