1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gả cho cha của nam chính - Cửu Nguyệt Vi Lam

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 29: Ăn trộm gà được còn mất nắm gạo.

      Trước cửa lớn, sau khi các quản phủ Thụy Vương khi nhìn thấy xe ngựa phủ Trường Ninh Bá cùng xe ngựa phủ An Viễn Hầu nghênh diện gặp nhau, thầm kích động, sai ma ma nhanh báo cáo với Thụy Vương phi.

      "Mau, mau cho Vương phi, có trò hay ."

      Phủ Thụy Vương phong cách giống với người thường, những người khác sớm thành thói quen, ai chẳng biết Thụy Vương gia cùng Thụy Vương phi chí thú hợp nhau, cái thích sống phóng túng, cái thích tổ chức yến hội xem kịch vui.

      Duy nhất con trai trưởng còn là người thích mỹ nhân, hậu viện nạp trăm lẻ bảy vị tiểu thiếp, người người như hoa như ngọc, phong tình vạn chủng.

      Mỗi lần Thụy Vương phi tổ chức yến hội, tiểu vương gia đều đem thiếp thất của mình kéo ra ngoài giao lưu, khoe ra phen, biểu diễn chút tài nghệ, vừa múa vừa hát, tương đối được hoan nghênh.

      Chung quanh xe ngựa, sớm có đến khuê các thiên kim, con em thế gia hoặc là đệ tử quan lại người ta các loại, vốn bọn họ trước tiên có thể vào phủ, nhưng tin tức linh thông bọn họ cố tình mỗi người đều ở cửa lớn chờ đợi.

      Chờ xem tướng mạo cực đẹp trong truyền thuyết, khí chất cực tốt Khương Tứ tiểu thư, có khả năng dễ dàng tiếp cận Định Quốc Công Tạ Hành là phu nhân tương lai Định Quốc Công, ai ngờ lại cho bọn cái kinh hỉ lớn.

      Khương Tứ tiểu thư cùng đại tiểu thư phủ An Viễn Hầu đồng thời đụng phải.

      Khương Nịnh Bảo ở trong xe ngựa nhìn đến bên ngoài đường cưỡi ngựa Nhị đường ca theo bên cạnh xe ngựa Ngũ muội ngừng càng giục ngựa lại đây, tiến đến trước ô cửa xe ngựa của nàng, mang chút phấn khởi .

      "Tứ muội, chúng ta cùng xe ngựa phủ An VIễn Hầu đụng phải, ngươi mau xuống xe ngựa, chúng ta nhất định phải đoạt việc tiến vào phủ Thụy Vương trước."

      "Tiểu thư, Nhị thiếu gia sai, thân phận của ngài bây giờ giống ngày xưa, lẽ ra phải vào vương phủ trước Dương đại tiểu thư, như vậy mới có thể biểu lộ được địa vị trưởng bối của ngài."

      "Nếu bị Dương đại tiểu thư đoạt tiến vào trước, về sau ngài thành thân đều bị đám quý phu nhân xem ."

      Xuân Hỉ vội vàng phụ họa , Xuân Nhạc khuôn mặt tươi cười cũng là mãnh liệt gật đầu.

      Khương Nịnh Bảo nhíu mày, nâng tay phủ chút búi tóc thái dương, khẽ cười tiếng: "Các ngươi chớ nóng vội mà khẳng định, cứ yên lặng xem xét trước, Dương tiểu thư là người thông minh."

      Nữ chính Dương Thư Thanh cũng phải là kẻ dễ bắt nạt, chung quanh xe ngựa người xem náo nhiệt rất nhiều, Dương Thư Thanh nếu như có kế sách đẹp cả đôi bên, dễ dàng trở thành đầu đề câu chuyện, hai mặt đều tốt.

      Tranh dành việc tiến vào vương phủ trước nàng, Dương Thư Thanh tuyệt đối làm như vậy.

      Nếu để cho nàng trước bước, trong lòng tất cực kì bực bội.

      Thứ nhất Khương Nịnh Bảo, nàng chỉ là tiểu thư chi thứ hai phủ Trường Ninh Bá, trước khi phụ thân chưa 'Gặp nạn', cũng chỉ là phụ trách quản lý bá phủ sinh ý, cũng phải quan chức gì.

      Bởi vì tư tâm đại bá nương Trương thị muốn phân phủ, cho nên nàng cùng Bá phủ tiểu thư, có xếp hạng, có thân phận quan gia thiên kim.

      Nếu đại ca Khương Cẩn năm nay có thể thi đậu cử nhân, có chức quan , chi thứ hai mới có thể đứng lên, nàng mới tính là chân chánh quan gia thiên kim.

      Nếu như có bá phủ, thân phận của Khương Nịnh Bảo kỳ nếu so với con cái của quan viên thất phẩm thực quyền còn bằng.

      Bị nữ tử có thân phận gia thế so với chính mình thấp rất nhiều ép ở đầu, dù cho bị lui thân, vẫn như cũ là đời trước chính bản thân cầu mà được đồ vật, ai cũng cam lòng.

      Khương Nịnh Bảo có chút hiểu được tâm tính của Dương Thư Thanh sau khi sống lại.

      Thứ hai Khương Nịnh Bảo hôm nay là vị hôn thê của Định Quốc Công, là Thánh Thượng tứ hôn, thân phận địa vị cất cao rất nhiều.

      Xét về lễ pháp, Khương Nịnh Bảo chính là trưởng bối của Dương Thư Thanh, Dương Thư Thanh phải tôn kính tương lai trưởng bối là nàng đây.

      Nhưng, Khương Nịnh Bảo chỉ là vị hôn thê của Định Quốc Công, vẫn chưa gả đến phủ Định Quốc Công, bản thân Dương Thư Thanh gia thế thân phận địa vị so với nàng cao hơn rất nhiều, là đích trưởng nữ thực quyền của Hầu phủ An Viễn Hầu, quý tộc thế gia xem trọng nhất thể diện, khi mất mặt, đều cho người ta chê cười sau lưng.

      Lấy Dương Thư Thanh kiêu ngạo, làm như thế nào? Là nhẫn để cho nàng tiến vào phủ Thụy Vương trước, hoặc là thương nghị phen, hai người diễn tuồng kịch, hòa thuận cùng tiến vào Vương phủ.

      Khương Nịnh Bảo khóe miệng gợi lên chút hứng thú tươi cười.

      Lúc này, ngoài cửa sổ xe Khương Việt kích động phản bác: "Tứ muội, ngươi đây là được Thánh Chỉ tứ hôn, Thánh Chỉ tứ hôn, có chuyện xấu ngoài ý muốn xảy ra, giành chuyện tiến vào Vương phủ trước, ai dám nhảm."

      "Chúng ta xuống xe ngựa ." Khương Nịnh Bảo trực tiếp bỏ qua lời của Khương Việt, gặp xe ngựa đối diện lâu có động tĩnh, Dương Thư Thanh hiển nhiên là rơi vào khó xử nên cũng ở bên trong yên lặng xem xét, trong lòng thầm buồn cười.

      Nếu Dương Thư Thanh phái người lại đây hiệp thương, nàng nhất định cho nàng ta thể diện, cùng nàng ta hòa thuận mà tiến phủ Thụy Vương với nhau.

      Nay qua thời gian đều qua chun trà (10 phút), xe ngựa đối diện vẫn như cũ hề có động tĩnh gì, Khương Nịnh Bảo liền lười biếng lề mề bước xuống.

      Chẳng lẽ muốn làm cho nàng cúi đầu trước, phái người qua hiệp thương?

      Khương Nịnh Bảo yên lặng lắc đầu, Dương Thư Thanh đem bản thân nhìn quá cao, chẳng lẽ vì gia thế nàng thấp nên cần thể diện?

      Đừng quên nàng là vị hôn thê của Định Quốc Công.

      Xuân Hỉ cùng Nhạc nghe vậy, lập tức cả người rung lên, ý chí chiến đấu sục sôi.

      " Được, tiểu thư."

      Hai tỳ nữ vén rèm xe lên bước xuống xe ngựa, mặt đất thả ra ghế đẩu, sau khi đám người bên ngoài cùng các quản Phủ Thụy Vương đợi lúc lâu xem kịch vui, gấp đến độ sốt ruột được, xem ra Khương Tứ tiểu thư chờ kịp, có động tác, đều kích động hưng phấn.

      Quả nhiên giống như các nàng sở liệu, chỉ chốc lát, đạo nhũ đỏ bạc bóng dáng theo xe ngựa xuống dưới, duyên dáng kiều đứng ở bên cạnh xe ngựa.

      Nữ tử khí chất độc đáo, dung mạo ngày thường cực kỳ xinh đẹp, quần áo nhũ đỏ bạc, thêu hoa Mai được thêu chìm váy dài làm tôn lên da thịt như tuyết của nàng.

      Hoa đẹp rực rỡ, tao nhã độc nhất vô nhị.

      Nhất là đầu nàng cắm cây trâm cài bên khảm viên dạ minh châu cực lớn sáng bóng, ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi, lóe ánh sáng mê người.

      Các thiên kim tiểu thư khuê các ở xunh quanh xe ngựa ánh mắt sáng ngời, tầm mắt tập trung vào viên minh châu cài kia..

      Viên dạ minh châu lớn.

      Nghe trâm cài có khảm dạ minh châu là trong những sính lễ mà Định Quốc Công đưa đến.

      Đám thiên kim khuê các lộ ra vẻ hâm mộ đồng loạt.

      Tin đồn quả nhiên giả, Khương Tứ tiểu thư quả người đẹp khí chất tốt, khí chất so với Dương đại tiểu thư càng tốt hơn.

      hiểu con mắt Tạ thế tử là gì.

      Nhìn phản ứng từ các quý nữ cũng biết, bề ngoài của người khí chất rất quan trọng.

      Hôm nay khí chất Khương Nịnh Bảo đại biến, vốn dĩ làm cho người ta cảm thấy dung mạo điềm đạm đáng nhu nhược có thể lấn, thế nhưng cuối cùng lại làm cho người ta để ý đến quá khứ.

      Lấy được hảo cảm của các quý nữ ở đây.

      Dương Thư Thanh ngồi bên trong xe ngựa phủ An Viễn Hầu bình tĩnh chờ Khương Nịnh Bảo phái người hiệp thương nhập phủ cùng lúc, nghe được động tĩnh bên ngoài xe ngựa, mạnh mẽ vén rèm xe lên, theo cửa kính xe nhìn xa thăm dò, vừa hay nhìn thấy Khương Nịnh Bảo xuống xe ngựa, ánh mắt đột nhiên biến đổi, Khương Nịnh Bảo thế nhưng nhìn thấy nàng ta mà dẫn đầu xuống xe ngựa, chỉ có như thế, nàng hôm nay mặc váy dài nhũ đỏ bạc cũng là lóa mắt .

      Dương Thư Thanh ánh mắt bỗng dưng trầm xuống, ngón trỏ mơn trớn người váy lụa dài nhũ đỏ bạc có hoa tịnh đế liên.

      Các nàng thế nhưng hẹn mà cùng lựa chọn màu nhũ đỏ bạc.

      Dương Thư Thanh mặt trầm như nước, quanh thân tản ra khí tức lạnh như băng, khí trong xe ngựa gần như bị đông lạnh.

      Xinh đẹp dung xinh đẹp bích hai vị tỳ nữ thầm kêu khổ, mỗi lần đụng tới Khương Tứ tiểu thư, tiểu thư liền đặc biệt dễ dàng chịu ảnh hưởng.

      "Chúng ta cũng xuống xe ngựa." Dương Thư Thanh Ngữ khí lạnh như băng .

      Xe ngựa phủ An Viễn Hầu có động tĩnh gây chú ý tới ánh mắt của mọi người chung quanh xem náo nhiệt.

      Chờ Dương Thư Thanh xuống xe ngựa, tầm mắt mọi người liền soi người nàng váy dài nhũ đỏ bạc cùng trâm cài đầu.

      đầu Dương Thư Thanh trâm cài khảm nạm là ruby.

      Tương lai hai người là mẹ chồng nàng dâu quần áo người cả hai là tương tự kinh người.

      sợ ganh đua so sánh, chỉ sợ sánh bằng.

      Hiển nhiên trâm cài đầu Dương đại tiểu thư thua bậc.

      đám người kích động, hưng phấn, con em thế gia cùng đệ tử quan lại có hứng thú thưởng thức khí chất khác nhau hoàn toàn của hai vị đại mỹ nhân.

      biết hai vị mỹ nhân có thể hay trở mặt.

      Khi ánh mắt Khương Nịnh Bảo nhìn đến Dương Thư Thanh, trong nháy mắt lên vẻ kinh dị.

      là trùng hợp.

      Chẳng lẽ trong số mệnh hai người bọn họ nhất định đối lập?

      Đem Tiểu thư so với Dương đại tiểu thư, Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc phi thường vui vẻ.

      "Khương Tứ tiểu thư, khéo, nghĩ tới ngươi cũng nhận được thiếp mời của Thụy Vương phi."

      Dương Thư Thanh bên môi ngậm ra nụ cười xinh đẹp, dẫn hai tỳ nữ chân thành đến trước mặt Khương Nịnh Bảo, cười khanh khách .

      "Quả khéo." Khương Nịnh Bảo mỉm cười gật đầu, ánh mắt đảo qua trâm cài đầu nàng cùng váy dài nhũ đỏ bạc người, ý vị thâm trường trả lời.

      Dương Thư Thanh tâm sinh tức giận, mặt lại cười sang chuyện khác: "Khương Tứ tiểu thư lần đầu tiên nhận được thiếp mời của Thụy Vương phi, sợ là quen thuộc, bằng chúng ta cùng nhập phủ, ta qua cho Khương Tứ tiểu thư chút?"

      Lời này thể , Dương Thư Thanh quả nhiên lựa chọn cùng nàng nhập phủ.

      Khương Nịnh Bảo cũng phải thích làm cho người ta người xem náo nhiệt, mỉm cười gật đầu đáp ứng.

      " Được, làm phiền Dương tiểu thư ."

      Mọi người xung quanh xe ngựa vây xem sôi nổi lộ ra thần sắc thất vọng, thế nhưng có xé đứng lên.

      Ngay sau đó, lại có biến.

      Nhị đường ca Khương Việt là đồng đội heo đột nhiên quát to tiếng: " được, Tứ muội, ngươi là Quốc Công phu nhân tương lai, tương lai là mẹ chồng Dương đại tiểu thư , tôn ti có tự, ngươi hẳn là nhập phủ trước ."

      Trương Trạm đứng cách Khương Việt xa hoảng sợ, thiếu chút từ ngựa rớt xuống, đầu óc của Nhị biểu ca có phải bị úng nước ?

      Mỹ nhân băng sương Khương Minh Dao mới từ xe ngựa xuống cả người chấn động, mạnh mẽ liếc mắt nhìn Tứ tỷ cái, đáy mắt tràn đầy xấu hổ.

      Đúng, đúng, nên như vậy.

      Trở mặt ! Trở mặt !

      Đám người vốn dĩ thất vọng lập tức phấn chấn.

      Dương Thư Thanh biến sắc, khóe miệng tươi cười trong nháy mắt đọng lại, ành mắt nhìn về phía Khương Việt mang theo vẻ lạnh như băng.

      Khương Nịnh Bảo khóe mắt giật cái, nàng lại bị đồng đội heo gài bẫy.

      Sớm biết như vậy liền cự tuyệt đề nghị của Khương lão phu nhân.

      Vốn có thể duy trì hòa khí mặt ngoài, nhưng ông trời hiển nhiên cũng có nghe được tiếng lòng nàng.

      chỉ có như thế, lại là chuỗi tiếng cười to vang lên thoáng quen thuộc.

      "Kia vị huynh đài sai, lý nên Khương Tứ tiểu thư nhập phủ trước."

      Kèm theo lời này, từ trong phủ Thụy Vương ra vị thanh niên phong lưu tuấn tú đẹp mắt, theo phía sau là đám tiểu mỹ nhân phong tình khác nhau.

      Thanh niên tuấn tú trong tay phe phẩy cái quạt xếp, đôi mắt đào hoa xinh đẹp lóe ý cười hài hước, ánh mắt sáng quắc nhìn Khương Nịnh Bảo.

      Hôm nay Khương Tứ tiểu thư đẹp.

      Đúng là Tiểu Vương gia Tiêu Nhiên phủ Thụy Vương thích sắc đẹp.

      Khương Nịnh Bảo: "..."

      Gương mặt cười của Dương Thư Thanh trong nháy mắt đen thui, đáy mắt xẹt qua tia thầm mũi nhọn, trong tay áo tay nắm chặt.

      Tiêu Nhiên chết tiệt.

      Được đến Tiểu Vương gia khẳng định Khương Việt rất cao hứng.

      Lộc cộc lôc cộc...

      trận vang dội tiếng vó ngựa chỉnh tề truyền đến, mọi người tập trung nhìn vào, là đội hộ vệ Tần vương, đúng, còn có đội hộ vệ Tấn vương, hai gã Vương gia đến đây.

      Tần vương từng biểu lộ thái độ rất thưởng thức Dương đại tiểu thư, có ý tứ muốn lập nàng làm sườn phi của .

      Mọi người xung quanh bên xem ngựa thái độ vi diệu.

      Nhìn người tới, Dương Thư Thanh mặt tự chủ lộ ra nụ cười kiều diễm.

      Mắt Khương Nịnh Bảo nhìn Tiểu vương gia cùng dàn mỹ nhân của ngăn chặn cửa chính, nhàng nở nụ cười, ánh mắt bình tĩnh, trong lòng thầm than, có nữ chính ở đây, muốn sống yên ổn đều khó khăn.

      Nếu ở mạt thế tốt, ai có sức mạnh hơn nghe người đó.

      Những xe ngựa đến sau đều biết được chuyện phát sinh phía trước, cũng hứng thú, sôi nổi dừng lại xem náo nhiệt.

      Quản phủ Thụy Vương lại kích động phái người báo cho Vương phi biết tin tức này.

      Trong chính viện phủ Thụy Vương

      Mỹ phụ trung niên, quần áo hoa lệ thích ý nằm nghiêng ở nhuyễn tháp, vài tỳ nữ khuôn mặt kiều tiếu cho mỹ phụ trung niên nhu vai xoa chân.

      ma ma chạy như điên đến đại phòng, thở hổn hển : "Vương phi, có chuyện hay, Khương Tứ tiểu thư cùng Dương đại tiểu thư vốn chuẩn bị dắt tay nhập phủ, chỉ là cùng Khương Tứ tiểu thư có vị thiếu gia lớn tiếng kháng nghị, Tiểu vương gia đột nhiên xuất nhúng vào cước, đứng ở Khương Tứ tiểu thư bên này, đúng dịp là, Tấn vương Tần vương chạy tới, nghe Tần vương phi thường thưởng thức Dương đại tiểu thư, từng muốn nạp nàng vì sườn phi, sau đó bị Dương tiểu thư cự tuyệt vẫn như trước cuồng dại thay đổi."

      nhuyễn tháp mỹ phụ trung niên hai mắt sáng ngời, mạnh mẽ ngồi thẳng người, cao hứng vỗ tay, hứng thú dạt dào : "Xem ra có trò hay để nhìn, uổng công bổn vương phi cố ý mời Khương Tứ tiểu thư tới tham gia tiệc rượu ngắm hoa."

      Cửa chính phủ Thụy Vương.

      Tần vương cùng Tấn vương đến, hai vị Vương gia tuấn tú như long phượng trong đám người, quý khí bức người.

      Ở đây có nhiều thiên kim khuê các xấu hổ mang e sợ lộ ra màn xe nhìn xa, mặt lên mong mỏng đỏ ửng, sôi nổi theo xe ngựa xuống dưới.

      Khương Nịnh Bảo tầm mắt dừng ở nam phụ thứ nhất -Tần vương, vị Tần vương này chừng hai mươi tuổi, tướng mạo tuấn, thântrường bào màu lam đậm, vạt áo cùng cổ tay áo đều thêu hoa văn tường vân tiên hạc, bên hông buộc lại khối ngọc bội màu mỡ dê, khí chất tôn quý bất phàm.

      vị khác là đối tượng nữ chính báo thù - Tấn vương, mặc cẩm bào màu đen, dáng người cao to, khuôn mặt tuấn mỹ, mày kiếm mắt sáng, khí chất đông lạnh lợi hại, mang theo tia khí thế bức người.

      Nam chủ Tạ Cảnh Dực thuộc về hình tượng trong trẻo nhưng lạnh lùng tuấn mỹ duy nhất.

      Trách được Dương Thư Thanh đời trước điên cuồng lưu luyến si mê Tấn vương, Tấn vương quả có vốn liếng này.

      Khương Nịnh Bảo có xem Dương Thư Thanh khi nhìn đến Tấn vương, trong nháy mắt, đáy mắt liền trào ra hận ý.

      "Nhị đường ca, Trương công tử, Ngũ muội, chúng ta tới trước bên."

      Khương Nịnh Bảo thấp giọng thản nhiên , xong, làm cho xa phu đem xe ngựa đậu ở ngã tư đường bên cạnh, nhường đường.

      Cửa bị ngăn chặn, Khương Nịnh Bảo hoài nghi Tiểu vương gia là cố ý.

      Lưu lại Dương Thư Thanh cùng hai tỳ nữ đứng ở trước cửa chính phủ Thụy Vương.

      Hai vị vương gia đồng thời giục ngựa đến, đồng thời ghìm chặt dây cương ngừng lại ngựa trước mặt Dương Thư Thanh i.

      Dương Thư Thanh hướng hai vị Vương gia phúc thân, mỉm cười : "Thư Thanh gặp qua Tần vương , Tấn vương."

      Phía sau Tấn vương hai chữ, là theo trong kẻ răng của nàng chen lách ra tới.

      Tần vương lộ ra nụ cười vui mừng, ôn nhuận hỏi.

      "Dương tiểu thư đợi bổn vương?"

      Lời này vừa ra, bên cạnh Tấn vương ánh mắt lợi hại nheo lại.

      Dương Thư Thanh lắc đầu, ngẩng đầu nhìn về phía Khương Nịnh Bảo, cười : "Ta chuẩn bị cùng Khương Tứ tiểu thư nhập phủ Thụy Vương."

      Tần vương cùng Tấn vương men theo tầm mắt của nàng ta nhìn lại, nhìn đến vị nữ tử cũng mặt người quần áo nhũ đỏ bạc xinh đẹp.

      ra nàng chính là Khương Tứ tiểu thư.

      Là vị hôn thê trước của Tạ Cảnh Dực, là vị hôn thê của Định Quốc Công.

      Tấn vương đáy mắt lên tia hào quang.

      "Nàng làm khó dễ ngươi ?" Tần vương nhíu mày hỏi, ánh mắt bất thiện liếc mắt nhìn Khương Nịnh Bảo cái.

      Cùng là mặc váy dài nhũ đỏ bạc, nhưng đầu nàng là trâm cài khảm dạ minh châu loá mắt, ngạch sinh sinh đem Thư Thanh hạ xuống.

      Trong lòng Tần vương lên vẻ vui.

      Dương Thư Thanh tâm lý ấm áp, cười lắc đầu: " có, là do Nhị đường ca của nàng tôn ti có tự, Khương Tứ tiểu thư nên nhập phủ trước."

      Trong giọng tia ủy khuất, nhưng đem mình ủy khuất mà chỉ ra, làm Tần vương trận đau lòng.

      "Chờ chút, ngươi cùng bản Vương nhập phủ."

      Dương Thư Thanh trong lòng đại hỉ, mặt lại lộ ra tia chần chờ.

      "Cái này được đâu?"

      Cách đó xa Tiểu Vương gia Tiêu Nhiên nghe được Tần vương , hầm hừ cười tiếng, phe phẩy quạt giấy, ánh mắt chuyển tới người Khương Nịnh Bảo sau đó mang theo đám mỹ nhân đến trước mặt nàng.

      "Khương Tứ tiểu thư, lại gặp mặt."

      Khương Nịnh Bảo khẽ khom người: "Gặp qua Tiểu Vương gia."

      "Khó được gặp phải người quen biết, thôi, Khương Tứ tiểu thư, gia mang bọn ngươi vào."

      Tiểu Vương gia Tiêu Nhiên cười híp mắt , xong, lệnh cho đám mỹ nhân theo phía sau mở đường vào cửa chính.

      Khương Nịnh Bảo có cự tuyệt.

      "Làm phiền Tiểu Vương gia."

      "Đợi , Tiêu Nhiên, chờ chúng ta vào trước sau." Tần vương đột nhiên ra tiếng.

      Cặp mắt đào hoa của Tiểu Vương gia Tiêu Nhiên nhíu lại, hừ lạnh tiếng: "Tiêu Hủ, nơi này là phủ Thụy Vương, là phủ Tần vương của ngươi, ta muốn cho ai nhập trước đó là chuyện của ta."

      "Tiêu Viêm, ngươi đúng hay ?"

      "Chủ muốn thế nào khách thế đó, bổn vương ý kiến." Tấn vương Tiêu Viêm gật đầu, còn hướng Khương Nịnh Bảo khẽ vuốt càm.

      Dương Thư Thanh mặt cười biến sắc, rũ mắt, che dấu đáy mắt toát ra hận ý cùng sát ý.

      Tần vương nhíu mày.

      Khương Nịnh Bảo hướng Tiểu Vương gia mỉm cười: "Làm phiền Tiểu Vương gia ."

      Tiểu Vương gia khép quạt giấy lại, hài lòng gật đầu, cười ha ha: " thôi."

      Khương Nịnh Bảo dứt khoát dẫn Ngũ muội cùng đám người trực tiếp tiến vào phủ Thụy Vương.

      thèm liếc mắt Dương Thư Thanh cái, chỉ chừa cho nàng ta là bóng lưng thướt tha lượn lờ của nàng.

      Để lại cho Dương Thư Thanh tươi cười miễn cưỡng đứng ở đàng kia, tầm mắt bốn phương tám hướng của mọi người chiếu đến đây, giống như nhìn nàng chê cười.

      Tần vương sắc mặt trầm xuống, nghĩ tới Tiêu Nhiên chặn ngang cước.

      Các quý nữ xung quanh che miệng cười trộm, trong lòng vui sướng thôi.

      Dương đại tiểu thư cũng có hôm nay.

      Các nàng mắt mù, làm sao nhìn ra tâm tư Dương đại tiểu thư muốn mượn thân phận địa vị của Tần vương để hạ Khương Tứ tiểu thư, nhưng nghĩ tới Tiểu Vương gia thích sắc đẹp đứng ở bên Khương Tứ tiểu thư.

      Trộm gà được còn mất nắm gạo.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 30: “Tới thăm ngươi, đưa ngươi hồi phủ"

      Chút sóng gió ngoài cửa của phủ Thuỵ vương cũng hề gợi lên được chút gì, chỉ có điều hình tượng của Dương Thư Thanh trong mắt quý nữ quan lại cùng đệ tử thế gia thấp rất nhiều.

      Đặc biệt là các quý nữ thích Tạ thế tử, trong lòng thầm cảm thấy tội nghiệp cho .

      Tấn vương hờ hững nhìn lướt qua Dương Thư Thanh, lúc trước cảm thấy Dương đại tiểu thư tài năng xuất chúng, thủ đoạn lợi hại, bây giờ lại cảm thấy nàng ta ngu mà cố tỏ ra nguy hiểm, đột nhiên cảm thấy ngán ngẩm, lại nhớ đến thế lực của mình bị giảm chắc chắn có liên quan đến Tấn Vương, đôi mắt sắc bén của lóe lên lạnh lẽo.

      hề do dự mang theo hộ vệ của mình tiến vào Thụy vương phủ.

      Dương Thư Thanh đột nhiên quay đầu lại, nhìn chăm chú theo bóng dáng cao gầy đĩnh đạc của Tấn Vương, đôi tay siết lại thành nắm đấm, hần thù tràn đầy trong mắt. Nghĩ đến việc gần đây Tấn vương bận đến sứt đầu mẻ trán, trong lòng nàng ta cảm thấy sảng khoái lạ thường.

      “Dương tiểu thư, cùng nhau vào thôi.” Tần vương xoay người xuống ngựa, bước đến bên cạnh Dương Thư Thanh, ánh mắt sáng quắc nhìn gương mặt thanh lệ xinh đẹp tuyệt luân của nàng ta.

      Dương Thư Thanh nghĩ đến bản thân mình có hôn ước, nàng ta còn trở thành phu nhân Định Quốc Công tương lai, thanh danh thể có chút vết ố nào, lập tức liền lắc đầu cự tuyệt: “Đa tạ ý tốt của vương gia, giờ ta đính hôn, vẫn nên duy trì khoảng cách tốt hơn.” xong, nàng ta mang theo Thiến Dung cùng Thiến Bích xoay người bước vào Thụy vương phủ.

      Tần vương mím môi, mang theo người nhanh về phía trước, giữ khoảng cách nhất định.

      Ánh mắt những danh môn khuê tú đứng quanh xe ngựa lấp lánh, Tần vương chạm tay là bỏng, sau lưng còn có An Viễn Hầu nâng đỡ, đích trưởng nữ An Viễn Hầu đính thân với thế tử phủ Định Quốc Công, theo những điều này, Tần vương bây giờ chính là hoàng thái đệ được mọi người ủng hôn nhiều nhất, rất nhiều đại thần thầm xếp thành hàng, thế lực của Tấn Vương có giảm phần, nên kém hơn chút.

      Danh môn khuê tú có thể tham gia được yến hội của Thụy vương phi ai là có tâm tư nhạy bén chứ . Con nhà thế gia hay quan lại có ai là là thanh niên tài tuấn.

      Trong lòng ai đều cũng có hướng để nghiêng.

      Khương tứ tiểu thư là hôn thê duy nhất của Định Quốc Công, đương kim thánh thượng là con trai trưởng của tiên đế, cũng là biểu đệ của Định Quốc Công, nếu phải mang theo độc từ trong bụng mẹ , thân thể gầy yếu còn chưa có con nối dỗi ai lại lập hoàng thái đệ.

      Lúc trước, tiên đế đột nhiên băng hà, vẫn chưa kịp sắc phong thái tử, là con trai trưởng duy nhất của tiên đế, cho dù thân thể gầy yếu chống đỡ nổi, nhưng dì của là Tạ lão phu nhân sau lưng lại có Định Quốc Công, cuối cùng thuận lợi thuận lợi mà lên ngôi hoàng đế.

      Cho nên nghiêng về hướng Đinh Quốc Công vô cùng quan trọng.

      Ngày thường, Dương đại tiểu thư luôn cho người ta cảm giác là người thông minh điềm tĩnh, là người luôn có chủ ý hay, nhưng lần này biết đầu óc bị choáng hay sao, lại muốn mượn thân phận và địa vị của Tần vương để chèn ép Khương tứ tiểu thư.

      Nữ tử khi sa vào lưới tình đều mất lanh lợi ngày thường.

      E là Dương đại tiểu thư cũng như thế, những công tử, thế tử, quan lại ngày thường có chút hâm mộ Dương Thư Thanh, nay trong mắt tràn đầy thất vọng.

      Đoàn người của Khương Nịnh Bảo theo tiểu vương gia Tiêu Nhiên bước vào phủ Thụy vương, lập tức bị cảnh sắc bên trong làm chói mắt. hòn giả sơn có suối róc rách, đình đài lầu cát, nơi nào cũng tinh xảo, chỗ nào cũng xa hoa, ngoài những ma ma có tuổi ra, những gã sai vặt của Thụy vương đều trẻ tuổi, tỳ nữ cũng thế, đều là nam tuấn, nữ mỹ miều.

      Khương Nịnh Bảo: “……”

      Trách được tiểu vương gia Tiêu Nhiên lại có tính cách đam mê sắc đẹp như thế, từ lớn trong đám tuấn nam mỹ nữ, nên ánh mắt sắc sảo như thế cũng là bình thường.

      “Tiểu vương gia, tuấn nam mỹ nữ trong phủ nhiều quá.” Nàng kiềm được cảm thán câu.

      Tiểu vương gia Tiêu Nhiên ở phía trước cong cong đôi mắt đào hoa, phe phẩy cây quạt trong tay, kiêu ngạo tự hào : “Khương tứ tiểu thư, ngươi rất có mắt nhìn, Thụy vương gia thứ gì có chứ mỹ nhân bao giờ thiếu.”

      Khương Nịnh Bảo nghẹn lời, nghĩ đến trăm linh bảy vị tiểu thiếp trong hậu viện tiểu vương gia, còn đông hơn hậu cung của đương kim hoàng đế.

      Quả thiếu mỹ nhân.

      Nàng quay đầu lại nhìn, Khương Minh Dao luôn im lặng, mắt nhìn thẳng, Khương Việt hưng phấn nhìn đây đó khắp nơi, Trương Trạm phong độ thanh nhã, hành vi cử chỉ đều cực kì khéo léo.

      Khương Nịnh Bảo khẽ nhíu mày, tính tình của Khương Việt hơi nóng vội, trước kia nàng tiếp xúc với vị đường ca này nhiều, nên cũng hiểu tính cho lắm. tại xem ra, Khương lão phu nhân hố nàng.

      “Khương tứ tiểu thư, sao Quốc Công gia lại đến?” Tiểu vương gia sau khi tự hào xong, đột nhiên tò mò hỏi.

      Mẫu phi tổ chức biết bao nhiêu buổi yến tiệc, lần nào cũng đưa thiếp mời cho Định Quốc Công, nhưng lần cũng đến dự, trong lòng tiểu vương gia hơi mất mát.

      “Tiểu vương gia, ngài cảm thấy danh môn khuê tú đến dự tiệc có thể chịu đựng được sát khí người Quốc Công gia sao?” Khương Nịnh Bảo khẽ hỏi lại câu.

      Tiểu vương gia Tiêu Nhiên nghẹn lời, hé răng.

      Khương Nịnh Bảo cười cười, tiếp tục theo phía sau Tiêu Nhiên, nhớ tới Tần vương và Tấn vương, hai vị vương gia mới gặp hôm nay, sao nhỉ, khí chất và dáng dấp đều cực kì xuất chúng, lại có dã tâm như nhau, nhưng Tần vương cho nàng cảm giác kém Tấn vương bậc.

      Trong sách, Tấn vương là kẻ dã tâm, kiếp trước lừa gạt gài bẫy nữ chính, còn hại nàng chết thảm, sở dĩ Tần Dương thất bại, là do cả nữ chính và kế của Tấn Vương.

      Nhưng kiếp trước Tần Vương có thể bị nữ tử như Dương Thư Thanh gài bẫy làm mất hai chân, điều đó chứng minh mưu trí của bằng Tấn Vương, nhưng sau khi nữ chính trọng sinh, Tần vương được trợ giúp của nữ chính, ngừng đánh ngã Tấn vương đoạt được ngôi vị hoàng đế, sau đó nữ chính trở thành ánh trăng sáng thể với tới trong lòng Tần Vương.

      Thú vị .

      Nữ chính Dương Thư Thanh cảm thấy đời trước mình thảm như thế, ngoài bị Tấn Vương lợi dụng đến mất mạng, còn có nữ tử gia thế cũng hiển hách gả cho Tấn vương làm trắc phi, sau này nữ tử đó được phong làm quý phi.

      Nữ tử này cũng là đối tượng mà nữ chính muốn báo thù kiếp này.

      Khương Nịnh Bảo nhìn hai vị vương gia, trong lòng nhịn được cười, Dương Thư Thanh có thể trở thành ánh trăng trong lòng Tần Vương, chỉ bởi vì tính cách, còn do Dương Thư Thanh biết trước, bày mưu tính kế cho Tần Vương, lần nào cũng chiêu diệt gọn. Nên trong lòng Tần Vương nàng ta là người thông minh tuyệt đỉnh, mưu kế đa đoan.

      Dã tâm của Tấn vương cực lớn, tâm tư thâm trầm, ý chí sắt đá, dễ dàng thích bất cứ nữ nhân nào, còn am hiểu nhẫn, phải người bình thường có thể khống chế được, trong sách có , giờ Tấn vương hẳn là bị Tần vương chèn ép, thế lực bị suy yếu rất nhiều, hôm nay cùng dự tiệc, vẫn duy trì tình huynh đệ như bình thường với Tần vương.

      Chỉ riêng phẫn nhẫn đó thôi, Dương Thư Thanh phải dựa vào trọng sinh, thầm đánh tan thế lực của , đồng thời Tạ thế tử trở thành Định Quốc Công tân nhiệm, Tần Vương nhờ Định Quốc Công phủ ủng hộ, mới có thể chiến thắng được Tấn vương.

      Tấn vương là trùm phản diện cuối trong nguyên tác.

      Khóe môi Khương Nịnh Bảo cong thành nụ cười giảo hoạt, nàng bây giờ là vị hôn thê của Định Quốc Công, mà là biểu ca của Càn Nguyên đế, nếu nàng dùng dược tửu thần kỳ trị tận gốc căn bệnh của Càn Nguyên đế, chết trẻ, cũng có con nối dõi.

      Trận tranh đoạt hoàng vị này cũng có thể hạ màn.

      Dương Thư Thanh cũng chỉ phải im lặng

      Nàng tuyệt đối để phủ Định Quốc Công bị cuốn vào trận phong ba tranh đoạt hoàng vị này.

      Khương Ninh bảo quyết định trở về bàn bạc lại với Định Quốc Công chuyện này, nghĩ đến có cái cớ tìm Định Quốc Công, Khương Nịnh Bảo cảm thấy tâm trạng tốt, cả người đều tản ra hơi thở sung sướng.

      ……

      Thụy vương phi tổ chức ngắm hoa yến ở Bách hoa viên, bây giờ là giữa mùa xuân, trong vườn trăm hoa nở rộ, hương thơm lan tỏa khắp nơi, làm lòng người thoải mái khi đến đây.

      Trong Bách hoa viên có năm toà đình viện, mỗi đình viện có thể chứa được ba mươi người.

      Gã sai vặt tuấn tú, tỳ nữ xinh đẹp tới lui càng làm cho người ta cảm thấy hoa bên cạnh mỹ nhân càng rực rỡ hơn.

      Còn có tiếng trống, tiếng hát trong trẻo của đào kép vang lên.

      Bên trong Bách Hoa viên, danh môn khuê tú tụm năm dụm ba, yểu điệu thướt tha, dáng vẻ đoan trang, mang theo tỳ nữ ngắm hoa. Các công tử thế gia hay con quan lại có người ngồi trong đình ngắm hoa, có người chuyện trò với các thiếu nữ.

      Tiểu vương gia Tiêu Nhiên vừa đến Bách Hoa viên, lập tức thu hút chú ý của mọi người, đặc biệt là phía sau còn có nhóm mỹ nhân phong tình vạn chủng, làm cho mắt người đều phải chói sáng, chỉ có mấy thế gia công tử quen thuộc trò chuyện cùng tiểu vương gia.

      Cũng ít ánh mắt đổ về phía Khương Nịnh Bảo cùng Khương Minh Dao, vẻ mặt lộ nét nghi hoặc.

      Tiểu vương gia Tiêu Nhiên mang theo mấy người Khương Nịnh Bảo vào đình lớn ở bách hoa viên, trong đình có trãi thảm lông, thảm lông có bàn trà, ghế , bàn còn có trà, hoa quả cùng đồ điểm tâm.

      Trong đình có vài tiểu thư danh môn trò chuyện, thường xuyên phát ra tiếng cười trong veo, nhìn thấy tiểu vương gia đưa Khương Nịnh Bảo và Khương Minh Dao cùng hai người lạ mặt khác đến, làm các nàng có chút mỉm cười hành lễ.

      Khương Nịnh Bảo cũng tươi cười đáp lễ.

      Trong lòng nghĩ thầm, đây mới là quý nữ thế gia chân chính, tiểu thư khuê các, hành động, nụ cười, lời cũng đều khéo léo, lễ phép, cũng làm người cảm thấy quá thanh cao, hoặc là thoải mái.

      “Khương tứ tiểu thư, ngươi trước cứ đợi ở nơi này, gia dẫn hai người này sang bên kia.” Tiểu vương gia, trong mắt có chút ghét bỏ nhìn Khương Việt.

      Trương Trạm mang phong độ từ tốn mà chắp tay lời cảm tạ tiểu vương gia, trong lòng cũng ngăn được khát vọng dâng trào, đến đây dự hoa yến toàn thảy đều là danh môn khuê tú, quý nữ thế gia .

      Nếu may mắn được quý nữ ưu ái.... Trong lòng Trương Trạm ngo ngoe rục rịch, ngoài mặt thể gì, mặt người dạ thú đó chính là loại người như .

      Khương Nịnh Bảo cười : “Làm phiền tiểu vương gia.”

      “Khương ngũ tiểu thư, hôn phu của ngươi, Tạ Cảnh Huy cũng đến, ở đình bên kia, ngươi có thể qua đó cùng bồi dưỡng tình cảm, hay là cho người gọi sang đây?” Tiểu vương gia Tiêu Nhiên nhìn Khương Minh Dao cười tủm tỉm .

      Khương Minh Da gương mặt lạnh nhạt như băng sương, lên tia ngạc nhiên cũng biết phải làm sao, nàng mím môi, giọng trong veo lạnh lùng: “Đa tạ ý tốt của tiểu vương gia, cần ạ.”

      Tiêu Nhiên thấy thế cũng gì.

      Khương ngũ tiểu thư đúng là mỹ nhân, lại là mỹ nhân lạnh lùng như băng, nhưng tiểu vương gia có hứng thú với mỹ nhân có hôn ước.

      Khương Nịnh Bảo cười cười, hỏi sang chuyện khác: “Tiểu vương gia, khi nào hoa yến được bắt đầu.”

      Còn đợi Tiêu Nhiên trả lời, giọng trong trẻo dễ nghe vang lên: “Khương tứ tiểu thư, hoa yến bắt đầu khi các người vào bách hoa viên.”

      Khương Nịnh Bảo ngẩn ra, quay đầu nhìn qua vị tiểu thư vừa lên tiếng, tiểu thư này khoảng chừng mười lăm, mười sáu tuổi, người mặc váy lụa vàng cam, mặt tinh xảo, làn da trắng nõn, cười khanh khách nhìn nàng.

      Hiển nhiên là từ tiểu vương gia, liền biết được thân phận của các nàng.

      sai, Phó tiểu thư đúng, Khương tứ tiểu thư, mẫu phi ta mỗi lần mở yến hội, ra chính là dịp tụ tập đông đúc, cần phô diễn tài nghệ, cũng cần ngâm thơ vẽ tranh, chơi vui vẻ là được, đương nhiên cũng có thể tùy ý ra về hay ở lại.”

      Tiểu vương gia Tiêu Nhiên tủm tỉm cười.

      Khương Nịnh Bảo mỉm cười lễ phép lời cảm tạ, trong lòng lại nghĩ, đây phải là xem mắt tập thể phiên bản cổ đại hay sao, tiểu thư khuê các, thế gia môn đệ tụ tập, nếu là vừa mắt nhau chừng đến tận cửa cầu hôn.

      Trách được, Thụy vương phi tổ chức yến tiệc, lại mời nhiều người đến đông như vịt.

      Nhưng người nhận được thiệp chỉ có đích nữ, hoặc ít nhiều mang theo thứ tỷ hay thứ muội của mình theo, cho nên chung là có nhiều chuyện ngoài ý muốn.

      Tiểu vương gia Tiêu Nhiên mang theo Khương Việt cùng Trương trạm rời , Khương Nịnh Bảo cùng Khương Minh Dao ngồi ở chỗ của mình, vài vị danh môn khuê tú ríu rít đến tự giới thiệu.

      có phải vì Khương Nịnh bảo chỉ là đích nữ nhị phòng của phủ Trương Ninh Bá mà coi thường nàng, cũng phải bởi vì nàng là vị hôn thê của Định Quốc Công mà coi trọng nàng, làm cho Khương Nịnh Bảo có cảm giác vô cùng thoải mái.

      Khương Nịnh Bảo cuối cùng cũng biết được khuê danh của vị Phó tiểu thư kia, tên gọi là Phó Uyển Ninh, đích tôn nữ của Tả tướng, nhịn được thất kinh, Phó Uyển Ninh này chính là người nữ chủ muốn báo thù, Quý phi có gia thế hiển hách kia.

      Sau khi tự giới thiệu Phó Uyển Ninh tò mò hỏi: “ Khương tứ tiểu thư, nghe ngươi có thể gần gũi với Định Quốc Công, đó là ?” Bên cạnh còn có mấy vị tiểu thư khác cũng đầy mặt tò mò.

      Khương Nịnh Bảo gật đầu, “Ừm, có thể là mệnh cách của ta có chút đặc biệt .”

      Cách này làm các quý nữ gật đầu tán đồng.

      Các nàng quý nữ này đối với chiến thần Đại Việt Định Quốc công vô cùng sợ hãi lại tò mò, nhịn được liền hỏi rất nhiều chuyện liên quan đến .

      “Quốc Công gia là người rất tốt, là người rất hiếu thuận.” Khương Nịnh Bảo đến Định Quốc Công Tạ Hành, nghĩ đến những chuyện của , còn có chuyện của hai người, đuôi mày khóe mắt đều là ý cười.

      Nhóm quý nữ ở đây hai mắt sáng ngời, xem ra vị Khương tứ tiểu thư này rất thích Định Quốc Công rồi.

      Khương Minh Dao lẳng lặng nghe tứ tỷ cùng vài vị tiểu thư chuyện trò, lúc này, thiếu niên tuấn áo gấm bước vào đình, bên người còn mang theo hai hộ vệ.

      “Xin hỏi, vị nào là Khương ngũ tiểu thư?” Ánh mắt thiếu niên nọ dừng lại gương mặt lạ lẫm của Khương Nịnh Bảo cùng Khương Minh Dao, giọng trong vắt, lên tiếng hỏi.

      Khương Minh Dao lạnh lùng như băng sương nhìn , nhíu mày: “Là ta, xin hỏi ngài là ai?”

      “Ta là Tạ Cảnh Huy, là hôn phu của nàng, có rảnh ra ngoài chút ?” Thiếu niên nhìn vị hôn thê mặt lạnh như sương mai của mình, hơi mỉm cười, ngỏ lời mời.

      Khương Minh Dao chần chừ hồi, quay đầu lại nhìn tứ tỷ, Khương Nịnh Bảo cũng chỉ cười chứ có thay nàng quyết định, chỉ là trầm mặc, cuối cùng Khương Minh Dao đứng dậy theo Tạ Cảnh Huy ra ngoài.

      Trong đình có mấy người, chuyện trò rôm rả xong rồi cũng rời , ra ngoài ngắm hoa, thuận tiện ngẫu nhiên gặp được thiếu niên tài tuấn, Khương Nịnh Bảo cùng Phó Uyển Ninh rất là hợp ý, hai người cùng nhau thưởng hoa.

      Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc theo phía sau.

      Càng chuyện cùng Phó Uyển Ninh, Khương Nịnh Bảo càng cảm thấy nàng ấy là nữ tử thông tuệ, hào phóng, nàng nhớ tới đại ca Khương Cẩn mười tám tuổi nhưng chưa đính hôn của mình, nếu Phó Uyển Ninh trở thành đại tẩu của nàng tốt biết mấy.

      Đáng tiếc gia thế chính là có khoảng cách quá lớn, Khương Nịnh Bảo chỉ có thể đem ý nghĩ này để trong lòng, bất quá khi chuyện tiện thể khen đại ca mình chút.

      Phó Uyển Ninh là người thông minh, cũng vạch trần, chỉ là mỉm cười chăm chú lắng nghe.

      Khương Nịnh Bảo cũng là người vừa hai phải.

      con đường ngắm hoa, Khương Nịnh Bảo gặp được Dương Thư Thanh, Dương Thư Thanh nhìn Phó Uyển Ninh bên cạnh nàng, đáy mắt lên ánh sáng lạnh.

      Hai người lễ phép chào hỏi qua nhau.

      “Uyển Ninh, Dương tiểu thư hình như là có địch ý với ngươi á.” Khương Nịnh Bảo cảm nhận được ánh mắt sắc bén phía sau lưng, uyển chuyển nhắc nhở Phó Uyển Nhi, nàng bây giờ rất thích nàng ấy, hai người gọi thẳng tên nhau.

      Bước chân Phó Uyển Ninh chợt khựng lại, hơi hơi nhíu mày, bất đắc dĩ cười : “Ừ, ta cũng là cảm thấy kỳ quái, ta cùng Dương tiểu thư cũng chưa từng tiếp xúc, mấy năm nay, mỗi lần gặp được nàng ấy, ta đều có thể cảm nhận được căm thù của nàng ấy.”

      “Chú ý chút vẫn tốt hơn.” Khương Nịnh bảo dặn dò câu.

      Trong sách, Phó Uyển Ninh chỉ là vai nữ xứng thứ năm, Dương Thư Thanh mở cuộc trả thù, là sau khi Phó Uyển Ninh được gả cho Tấn Vương làm trắc phi, chỉ hủy hoại Phó Uyển Ninh mà còn ly gián mối quan hệ của tả tướng cùng Tấn vương, có thể là nhất tiễn song điêu.

      Phó Uyển Ninh mỉn cười gật đầu, hai người lại tiếp tục dạo bách hoa viên, vừa vừa chuyện, đường gặp cũng ít danh môn khuê tú, công tử quan lại, còn có số thứ nữ hào môn.

      Cách đó xa sân khấu nơi gánh hát biễu diễn, tiểu vương gia mang đến nhóm thiếp thất xinh đẹp vừa múa vừa hát, làm cho rất nhiều công tử thế gia vây xem.

      Khương Nịnh Bảo xem náo nhiệt, nghe bách hoa viên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, phải đích nữ hãm hại thứ nữ, cũng là thứ nữ hãm hại đích nữ, tuồng lên sàn, là náo nhiệt, nghe vị quý nữ xuất thân cao quý biết liêm sĩ tính kế hiến dâng cho Tấn Vương.

      Khương Nịnh Bảo nghe đến chuyện bát quái này, lập tức nhớ đến Dương Thư Thanh.

      Đột nhiên, nàng cảm nhận được luồng sát khí quen thuộc, nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía xa, chạm vào đôi mắt lạnh lẽo sắc bén, ngập tràn sát khí.

      Là Quốc Công gia, chàng vậy mà lại đến đây.

      Khương Nịnh Bảo vui mừng phen, nhìn về phía Định Quốc Công mà cười nụ cười tươi xinh đẹp rực rỡ, Định Quốc Công Tạ Hành ở phía xa, tầm mắt rơi vào mặt tiểu nương, mắt lạnh cũng mềm mại phần.

      “Gì??? Là Định Quốc Công đến.” Phó Uyển Ninh nhận thấy Khương Nịnh Bảo khác thường, ngẩng đầu nhìn, lại thấy cách đó xa thân ảnh làm người giật mình sợ hãi, nhịn được kinh ngạc thành tiếng.

      Nghe , Định Quốc Công chưa bao giờ tham gia yến hội của Thụy vương phi lần nào cả, lần này đột nhiên đến, chẳng lẽ là bởi vì Khương tứ tiếu thư?

      “Ừ, Quốc Công gia tới.”

      Khương Nịnh Bảo cười khanh khách gật đầu, trong lòng lại hận thể bay qua cùng Định Quốc Công bồi dưỡng tình cảm.

      Phó Uyển Ninh che miệng cười, vừa lúc nhìn thấy có nhóm khuê tú quen thuộc ngắm hoa gần đấy, vội vàng : “Nịnh Bảo, ngươi trò chuyện cùng Quốc Công gia , ta liền quấy rầy người, có thời gian gặp lại.”

      xong, liền mang tỳ nữ rời .

      Khương Nịnh Bảo cười tiếng, tâm tình vô cùng tốt mang theo Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc về phía Định Quốc Công Tạ Hành.

      Định Quốc Công đến là chấn động.

      Nhưng mà các quý nữ cùng tiểu thư khuê các đều cách khá xa, chỉ có tiểu vương gia Tiêu Nhiên cùng số môn đệ Tạ gia, Tạ lão phu nhân qua mấy câu, cũng dám nấn ná lâu thêm.

      Dương Thư Thanh ở phía xa nhìn thấy Khương Nịnh tươi cười sáng rỡ đến bên cạnh Định Quốc công, nụ cười ấy làm nàng ta thấy chói mắt, Dương Thư Thanh thở sâu, quay đầu lại liền cười dịu dàng với Tạ Cảnh Dực.

      Hình phạt của Tạ Cảnh Dực kết thúc, vết thương người cũng tốt hơn năm phần, biết được vị hôn thê Thụy vương phủ, liền cùng Định Quốc Công cùng nhau đến tham gia hoa yến của Thụy vương phi.

      “Quốc công gia, chàng đến là gặp ta rồi đưa ta hồi phủ?” Khương Nịnh Bảo đứng bên cạnh Định Quốc Công, gương mặt trắng nõn, đáng bởi vì quá nhanh nên ra tầng đỏ ửng nhàng.

      Định Quốc Công Tạ Hành nhìn tiểu nương, ánh mắt nhìn chiếc trâm khảm minh châu đầu nàng, ánh mắt dịu dàng ít, : “Tới gặp nàng, đưa nàng hồi phủ.”

      ra sáng này, Định Quốc Công vẫn luôn thất thần, sau lại có thân vệ đến báo, tiểu nương cùng Dương Thư Thanh xảy ra chuyện ở của Thụy vương phủ.

      Định Quốc Công, liền quyết định chạy đến đây, chống lưng cho tiểu nương.

      ngày gặp như cách ba thu, Quốc Công gia nhất định là nhớ ta.” Sóng mắt tiểu nương đảo vòng, cười nghịch ngợm, trêu chọc Định Quốc Công chút.

      Dưới đáy mắt lạnh lẽo của Tạ Hành lên ý cười, giọng : “Ừ.”

      Khương Nịnh Bảo đột nhiên trợn tròn mắt, nàng nhìn lầm chứ, nàng vậy mà nhìn thấy Quốc Công gia cười.

      Đây phải là chứng minh cách làm của nàng là đúng, à , Quốc Công gia đều chạy đến hoa yến.

      Khương Nịnh bảo trong lòng cảm thấy vui sướng.

      “Chúng ta bây giờ trở về sao?”

      “Nghĩ muốn về liền về, hôm nay có người đến đo thân may giá y.” Định Quốc Công nhìn tiểu nương .

      “Là hôn phục sao?”

      Lúc này Khương Nịnh Bảo mới nhớ đến hôn kỳ của mình là mùng tháng năm, còn hơn tháng nữa, ngày thường chỉ nghĩ đến chuyện bồi dưỡng tình cảm với Định Quốc Công, dường như chưa có chuẩn bị giá y, nhịn được có chút chột dạ.

      Nàng giống như quên chuyện thêu giá y rồi.

      Chỉ là nàng thêu giá ý, nàng sống ở cổ đại mười sáu năm, còn chưa có kỹ năng thiêu thùa đâu, nữ công đối với nàng mà , chỉ biết làm cọng lông chứ thêu giá y càng cần đến.

      “Ừ.” Định Quốc Công gật đầu.

      “Nếu thêu giá y làm sao bây giờ?” Khương Nịnh Bảo đỏ mặt hỏi, ánh mắt mắt có chút dao động.

      “Ta chuẩn bị.”

      “Như vậy có tốt hay ?” Nàng chần chừ hỏi, nghe giá ý của nữ tử phần lớn là do các nàng tự thêu, nếu , cũng thêu đường ở khâu cuối cùng.

      Định Quốc Công, kim lấy máu: “Nàng cần thêu.”

      Khương Nịnh Bảo nghẹn.

      Nghĩ nghĩ lại, ra thêu giá y cũng có gì, Quốc công gia chuẩn bị càng tốt, Khương Nịnh Bảo tâm tình đột nhiên vui sướng, tự nhiên đưa tay ôm lấy tay Định Quốc Công, cười khanh khách nhìn khuôn mặt tuấn của .

      “Chúng ta hồi phủ, vừa đúng lúc có chuyện cần bàn chút.”

      Cả người Tạ Hành cứng đờ, tim đập lỡ mất nhịp.

      Khương Minh Dao ở xa lần đầu tiên nhìn thấy tình hình chung đụng của tứ tỷ cùng Định Quốc Công, trong lòng nhõm thở ra, sau này tứ tỷ sống tốt rồi.

      Nàng quay đầu lại nhìn vị hôn phu bên cạnh, trong lòng cũng thầm có chút mong chờ.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      @Vy RuRi đọc comment của em thiếu chút nữa chị sặc nước phun hết lên màn hình í.

    4. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Chưa cưới nữa mà Quốc công lộ bản chất thê nô rồi . Nữa cưới về chắc chắn là tâm sủng luôn , đặt trong tim mà sủng ái . Ngàn cưng vạn sủng
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaCandyTN thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn edit lolemcalas, nghĩ lễ mà vẫn phải vô Cung mình hóng đọc nè. Nghỉ tới bệnh đau tim của Quốc công gia mà cười phun nước luôn
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :