1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

GẢ CHO BA CỦA BẠN TRAI CŨ - CỬU ĐẠI LƯU NHÂN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lee Đỗ

      Lee Đỗ New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      3
      Truyện hay lắm, cảm ơn editor

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 15


      Editor: Nyanko cungquanghang


      Kiều Nhan vịn tường xoay người nhìn lại, phát ra người gọi lại dĩ nhiên là vị nào đó mà muốn tránh gặp.


      “Triệu tiên sinh, trùng hợp.”


      Mấy ngày hôm trước vừa vặn chạm mặt máy bay, tại lại gặp được, quả nhiên là may mà. Người nọ cho dù ở bệnh viện, vẫn mặc bộ âu phục thêm đôi giày da nghiêm túc, quả vẫn là bộ dạng tổng tài lạnh lùng, hổ là lãnh đạo chuyên bày mưu lập kế của giới kinh tế. Chẳng qua lần này có chút bất đồng chính là có đeo cà vạt, nút áo đầu tiên của áo sơ mi trắng được cởi ra, lộ ra xương quai xanh ở bên trong, lên nữa là hầu kết gợi cảm từng bị hôn qua lần.


      Kiều Nhan nhanh chóng đưa mắt chỗ khác, cảm giác mỗi khi mình gặp phải người này, cả đầu như chứa phế liệu, hay chút nào.


      Triệu Quân Khiêm lững thững tới, nhíu mày rất , trầm giọng hỏi, “Kiều tiểu thư, bị bệnh sao? Vừa rồi nhìn thấy trạng thái khoẻ lắm.”


      Kiều Nhan lắc lắc đầu, chỉ là bởi vì gần đây bôn ba đây đó nên có hơi mệt mỏi mà thôi, chờ trận này qua nghỉ ngơi là khoẻ lại ngay. “Tôi sao, cám ơn. Tại sao Triệu tiên sinh lại ở chỗ này?” Hỏi đến đây, Kiều Nhan dừng lại, ý thức được đây việc tư của đối phương, cần phải hỏi thăm, đó là hành vi phải phép chút nào.


      Mấy người trong vòng thượng lưu chú trọng nhất là riêng tư, mà , cũng muốn biết. “Tôi đến thăm người bạn cũ nằm viện. sao?” Triệu Quân Khiêm trả lời ngắn gọn, cũng đưa động tác tay ý mời, bảo bọn họ có thể đến khu nghỉ ngơi ở bên cạnh ngồi xuống. Dù sao, sắc mặt của nhìn qua có chút ổn.


      Kiều Nhan khoé miệng mỉm cười, vội vàng xua tay cự tuyệt, “ có gì, ngại quá, Triệu tiên sinh, tôi còn có việc phải làm.”


      Gương mặt Triệu Quân Khiêm cũng biểu lộ gì, ánh mắt nhìn lâu, phảng phất như thể nhìn thấu nội tâm của , làm người ta có chút bỡ ngỡ.


      “Chị, lấy được số giường bệnh cho cha chưa? Cha ngồi xe lăn quen lắm.” Đúng lúc này em trai Kiều xuất , giải cứu Kiều Nhan trong cảnh lung túng. Kiều Nhan nhìn em trai chạy về phía mình, trong lòng quyết định, áy náy với người đứng bên cạnh, “Triệu tiên sinh, tôi trước, tạm biệt.”


      Dứt lời, phất tay cao về hướng có em trai, cầm lấy biên lai nhập viên chạy chậm nghênh đón cậu. Rất nhanh hai chị em chạm mặt, vừa vừa thảo luận gì đó vừa quẹo qua hướng khác rời .


      Triệu Quân Khiêm đứng tại chỗ, ngoại hình cao lớn ưu tú hấp dẫn phần đông ánh mắt của người qua đường, chỉ là thần sắc thản nhiên, khí thế bất phàm, vừa thấy biết phải là người nhà của bệnh nhân bình thường, cho nên cũng có người dám tiến lên bắt chuyện. như có như nhìn hướng Kiều Nhan vừa mới biến mất, sau đó nâng tay nhìn đồng hồ chút, biểu tình hờ hững.


      Thư ký Lý thân lâu thấy vậy lập tức xuất , đẩy gọng kiếng, nắm tay giả vờ ho tiếng, bước đến bên cạnh ông chủ của mình thông báo tình huống. “Boss, vị trí phòng bệnh của ngài Hồ hỏi được, chúng ta có thể ngay bây giờ.” Gương mặt thư ký Lý thay đổi, thực đầy đủ chức trách, làm bộ như thấy được màn vừa rồi ông chủ bị người ta cự tuyệt.


      Triệu Quân Khiêm xoay người, gương mặt tuấn mỹ lên thần sắc khó phân biệt, ánh mắt đảo qua thư ký Lý, nhàng hỏi, “Cậu rất vui vẻ nhỉ.” truyendangocungquanghang


      “Ơ…” Ý cười sau mắt kiếng của thư ký Lý cứng đờ, lập tức cất sạch, đổi thành ánh mắt cẩn thận so với trước đây còn cẩn thận hơn.


      “Dĩ nhiên rồi, boss. Ông Hồ những là người quen của lão phu nhân, đồng thời còn mà nhân vật mấu chốt trong kế hoạch lần này của chúng ta nữa.” Thư ký Lý vừa vừa cẩn thận phân tích với ông chủ nhà mình, biểu tài năng của mình đồng thời cũng phải thay đổi biện pháp biểu thị mình cực kỳ trung tâm.


      Cùng lúc đó, Kiều Nhan bên này cũng bị em trai Kiều tò mò hỏi thăm. “Chị, người nọ ban nãy là ai vậy? Bạn của chị sao?” Kiều Lỗi nhịn được, hiếu kỳ hỏi thăm. Tuy rằng chỉ vội vàng nhìn thoáng qua, nhưng cậu cũng nhìn rất ràng, bộ dạng của người nọ so với mấy người khác còn hoàn hảo hơn, chính là cảm giác dễ tiếp cận lắm, làm cho người ta theo bản năng muốn làm phiền.


      “Người ta là ông chủ lớn, sao có thể là bạn chị được. Em hỏi thăm nhiều như vậy là gì, nhanh tìm phòng bệnh nào, đem cha chuyển qua giường bệnh nghỉ tạm, rất nhanh tới giờ cơm trưa.” Kiều Nhan trả lời hai câu cho có, vỗ đầu em trai, thúc giục cậu nhanh chóng làm việc, nam sinh lớn như vậy còn thích nhiều chuyện làm gì chứ, biết lòng hiếu kỳ hại chết mèo sao?


      Khi hai người tìm được cha Kiều ông ngồi ở xe lăn mượn, thoạt nhìn biểu tình có chút đau đớn, sắc mặt sưng đỏ bình thường. Kiều Nhan hoảng sợ, lập tức bảo Kiều Lỗi phòng cấp cứu gọi bác sĩ, còn mình vội vàng đẩy xe lăn chạy vào bên trong. Mẹ Kiều lấy đồ chạy theo sau, thất kinh biết phải làm sao bây giờ.


      Hai bên rất nhanh chạm mặt, bác sĩ cấp cứu lập tức đem người chuyển đến giường bệnh, vừa bảo y tá cấp cứu vừa hỏi tình huống bệnh nhân. đám người nhanh chóng chạy băng qua hành lang đại sảnh, vội vàng chạy đến phòng cấp cứu, những người khác nhìn thấy tình huống khẩn cấp, nhanh chóng tránh ra con đường, sau khi nhóm người chạy qua mấy người qua đường nhìn quanh suy đoán liên tục.


      Giờ phút này Triệu Quân Khiêm đứng trước lan can phòng bệnh cao cấp ở tầng cao nhất, đứng thẳng, thư ký Lý theo phía sau, hai người đều thấy quá trình cấp cứu vừa mới nảy sinh ở dưới lầu.


      “Boss?” Lúc này thư ký Lý lo liệu thận trọng từ lời đến hành động, trước tiên hướng về phía ông chủ mình dò hỏi ý đồ. , dù sao trước mắt cũng là phụ nữ duy nhất của ông chủ, có thể dễ dàng để người chạy sao?


      Lông mày Triệu Quân Khiêm hơi vặn, ngón tay thon dài nhàng chạm vách tường, cũng trả lời thư ký Lý. Lúc này, cửa phòng bệnh ở gian phòng phía sau bọn họ được mở ra, từ bên trong ra người mang đồ trắng biểu lộ thái độ cung kính, cúi người chào hỏi hai người, “Tổng giám đốc Triệu, ngài Hồ cho mời.”


      Sau khi đưa cha vào phòng cấp cứu, Kiều Nhan nhịn được đổ mồ hôi lạnh cả người. Chẳng qua lúc này vẫn thể nghỉ ngơi, bởi vì trải qua lần này, mẹ Kiều đều bị doạ sợ muốn khóc, còn phải ở đây trấn an bà. Em trai Kiều sau khi hoảng hồn xong cũng đứng bên cạnh khuyên nhủ. Tốt xấu cũng phải để mẹ Kiều tin tưởng việc xảy ra phải do bà chăm sóc chu toàn, chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi, chẳng ai đề phòng được.


      Ba người đứng ngồi yên trong lòng lại nóng như lửa đốt chờ đợi ở bên ngoài, cho đến khi ánh sáng ở cửa tắt , bác sĩ ra từ bên trong. “Bệnh nhân chỉ là ngồi lâu tạo thành máu lưu thông, cộng thêm bị viêm nặng dẫn tới sốt cao, việc này cũng phải là bệnh nguy hiểm đến tính mạng, đợi sau khi vào phòng bệnh quan sát cụ thể trị liệu sau, xin người nhà bệnh nhân yên tâm.”


      Sau khi giao phó xong, đối phương vội vàng dẫn trợ lý rời khỏi, lưu lại y tá hỗ trợ đem cha Kiều vừa được điều trị ổn định vào phòng bệnh tương ứng. Mẹ Kiều cảm tạ hồi, xác định chỉ là sợ bóng sợ gió mà thôi, tinh thần buông lỏng thiếu điều muốn ngất xỉu, lại được Kiều Lỗi chạy nhanh đỡ lại, hồi lâu mới trở lại bình thường.


      “Mẹ, mẹ cần lo lắng, vốn bệnh của cha có nguy hiểm đến tính mạng, lần này chỉ là chúng ta tự mình doạ mình mà thôi.” Kiều Nhan cùng đẩy giường với y tá, quên an ủi mẹ Kiều.


      “Hù chết mẹ mà, vậy tại cha của con sao còn chưa tỉnh?” Giọng mẹ Kiều vẫn còn run lẩy bẩy, chỉ nghĩ thôi cũng thấy sợ. copythicopluonteneditor...editmatbaonhieutienglando


      “Bây giờ bệnh nhân vẫn còn ngủ, chờ nghỉ ngơi đủ tỉnh lại, người nhà cần lo lắng quá mức.” Y tá giọng thông báo tình huống.


      Mẹ Kiều và Kiều Lỗi nghe xong lập tức thở ra nhàng, lúc này mới hoàn toàn yên tâm. Kiều Nhan nghe xong lại khỏi thở dài, có lẽ nguyên nhân bởi vì khí hậu thành thị tốt, cha Kiều chưa thích ứng với đô thị ồn ào náo nhiệt, cộng thêm tiết tấu hoàn cảnh sinh hoạt cũng khác, mấy ngày nay ở tại khách sạn quả cũng chưa từng nghỉ ngơi đầy đủ, có khuyên cũng chỉ bảo là ngủ được. tại cuối cùng cũng ngủ, lại là vì tác dụng của thuốc an thần.


      Vốn Kiều Nhan tính sau khi chữa khỏi vết thương cho cha và em tra Kiều, bảo bọn họ ở lại đây tìm nghề nghiệp ở thành phố để làm, so với ở huyện thành bế tắc nho lạc hậu tốt hơn nhiều. Nhưng bây giờ xem ra, đoán chừng có là ổ vàng cũng bằng ổ chó nhà mình. So với phồn hoa bận rộn nhưng lạnh nhạt của thành phố lớn, bọn họ có lẽ càng muốn tự tại thanh thản ở nơi thôn hương quen thuộc.


      Tâm tư thay đổi nhanh chóng, Kiều Nhan dụng tâm tính toán, vừa tự tính giá chữa bệnh ở đây, vừa vội vàng đem cha Kiều đặt lên giường bệnh vừa lấy được. Chẳng qua, có suy tính nhiều chăng nữa, chuyện trọng yếu trước mắt vẫn là chữa khỏi bệnh cho hai cha con họ cái , bằng tất cả đều chỉ là điều tưởng mà thôi. Chờ bọn họ tiễn y tá xong, lại an trí tốt cho cha Kiều ở phòng bệnh đến giờ ăn cơm trưa.


      “Em trai, nơi này có chị chiếu cố, em và mẹ theo bọn họ đến nhà ăn ăn cơm .” Kiều Nhan đưa phiếu cơm, chỉ vào mấy người nhà bệnh nhân chuẩn bị nhà ăn, bảo bọn họ theo mấy người đó ăn. tontrongeditorgiumminh_camon_truyencuacqh


      Ăn cơm xong là giữa trưa, đến chiều còn phải tìm vị chuyên gia uy tín đó, đến lúc đó còn bận khối việc. Kiều Lỗi tiếp nhận phiếu, nghe lời đáp ứng. Cậu chỉ là tên nhóc, đến nơi này chính là cái gì cũng biết, đương nhiên là chị cậu cái gì làm cái đó.


      Mẹ Kiều lại lắc đầu bảo rằng có khẩu vị muốn , hình như bà bị tình huống ban nãy của cha Kiều doạ sợ, lúc này nhìn cha Kiều ngủ say nằm giường bệnh, dám liếc mắt cái. Kiều Lỗi nhìn về phía Kiều Nhan, thấy khoát khoát tay, bảo cậu ăn trước, nhớ đem về ba phần thức ăn là tốt rồi. Thấy trạng thái mẹ Kiều đúng, nên Kiều Nhan quyết định ở lại bồi bà.


      Rời khỏi phòng bệnh, Kiều Lỗi đuổi theo mấy người sắp xa, nhưng mà tới lui, cậu phát người ta trực tiếp tới đại sảnh rời bệnh viện, căn bản phải là mấy người nhà bệnh nhân cùng phòng bệnh muốn cùng nhau nhà ăn.


      Cậu theo nhầm nhóm người rồi.


      lúc đứng trong đại sảnh, cậu nhìn quanh vòng, khắp nơi đều là người vội vàng, mọi người giống như đều đeo mặt nạ đầy lạnh nhạt, như thể ai cũng đeo vào tấm biển chuyện liên quan đến mình.


      Kiều Lỗi có chút hốt hoảng, chân vẫn ở nguyên chỗ trù trừ dám tìm người hỏi, cũng có điện thoại để gọi cho chị. Đột nhiên, trong thang máy bước ra thân ảnh cao lớn, cực kỳ tuấn mỹ, khí thế mạnh mẽ, sau khi Kiều Lỗi nhìn thấy ánh mắt nhịn được mà sáng lên. Đương nhiên cậu phải bị sắc đẹp của đối phương làm cho kinh diễn, mà là ngay khi cậu hoang mang lo sợ chân tay luống cuống cuối cùng cũng nhìn thấy người quen. Tuy rằng chỉ có duyên gặp mặt lần, nhưng người kia phải biết chị của cậu hay sao, nhất định có thể chỉ đường cho cậu chút chứ nhỉ?


      Cho dù thoạt nhìn người ta có chút dễ chọc, cậu cũng bất chấp, so với người xa lạ tốt hơn, chị của cậu vẫn chờ cậu đem cơm về đây này. “Xin lỗi, chú này, chú chờ chút.” Kiều Lỗi lấy dũng khí hưng phấn xông lên, giang hay tay chặn người lại.


      “Chú?” Thư ký Lý chăm chú nhìn phía trước có người cản ông chủ dừng bước, bị tiếng gọi này thiếu chút nữa sặc, nhịn được muốn xem là người nào váng đầu dám ngăn đón cản đường ông chủ nhà mình, còn gọi xưng hô như vậy, lại thấy tên nhóc có chút quen quen. Thấy người tới, thư ký Lý khỏi ngẩn ra, cái gì thế này, đây phải là em trai của Kiều tiểu thư sao, là cậu em vợ tiện nghi của ông chủ nhà mình hả?


      Mắt thư ký Lý chớp chớp, quyết định tạm thời bàng quang xem tình thế phát triển.


      “Chú?” Triệu Quân Khiêm nhướn mày, xem cậu nhóc cản đường trước mặt, đồng dạng nhận ra người này là ai. editor...nyankocungquanghang


      Kiều Lỗi bị ánh mắt ý vị sâu xa của người này nhìn giật mình cái, mẫn cảm nhận thấy được xưng hô này khiến người nọ vui, vì vậy chạy nhanh sửa miệng. “Vậy, cái đó… trai này, chị của em là… là… ông chủ của chị ấy. Chúng ta xem như có chút quen biết, có thể chỉ đường giúp tay, cho em biết nhà ăn ở chỗ nào ? Em tìm ra, chị ấy vẫn chờ em mua cơm về.” Lúc đầu còn lắp ba lắp bắp, sau này càng càng thuận. Xong xuôi em trai Kiều mới nhớ chút, lúc ấy hình như chị ấy bảo chính là ý này.


      Thư ký Lý lặng lẽ vươn ngón tay cái, bội phục tên nhóc biết sợ này, bảo ông chủ nhà mình, người chỉ toàn ký hợp đồng hơn trăm triệu, lại chỉ đường cho cậu, là đại tài tiểu dụng mà. cần suy nghĩ nhiều, khẳng định từ chối chắc luôn.


      Nhưng mà, ngay sau đó, Triệu Quân Khiêm gật đầu lên tiếng trả lời.


      Thư ký Lý: “…” Vả mặt có chút đau.
      myuyen, Tôm Thỏ, cỏ2816 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Thấy chương mới mừng quá trời, tình tiết dẫn dụ n9 đây nè, hee
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. Wailtting

      Wailtting New Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      19
      Lâu lâu lại lọt vào cái hố hay dã man.. Thakiu ed ...

    5. Packha

      Packha New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      :))) mặn quá nhưng thôi lót dép hóng Ad ạ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :