1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

GẢ CHO BA CỦA BẠN TRAI CŨ - CỬU ĐẠI LƯU NHÂN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sơn đầu hỏa

      Sơn đầu hỏa New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      19
      Đại bá đạo tổng tài đâu rồi? sao còn chưa lên sàn để cho tra nam phụ chiếm hết diễn đàn thế kia:027: :th_46::th_46:

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      @Nhược Vân cảm ơn bạn, mình cũng đổi qua tiền Việt đâu, nghe kì lắm ^^
      Nhưng mà vì mình số đếm bên Trung, cám ơn bạn nhé, để mình nhìn lại cv rồi sửa lại cho đúng
      levuong thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 9. Đừng có tìm tôi nữa


      Vốn kế hoạch hành trình của Lý Văn Đào là từ bến tàu, du thuyền xuống vùng biển dạo vòng quanh vịnh, vừa vặn đủ chuyến trong ngày.


      Nhưng bây giờ Triệu Cảnh Hàn lại thay đổi, kiên trì muốn quay về giữa đường, vì vậy mới được nửa, du thuyền vừa tiến tới cửa biển quay đầu về đường cũ, làm người khác khỏi mất hứng.


      Kiều Nhan phần cảm thấy may mắn vì có thể nhanh chóng tới nhà nguyên chủ thu dọn đồ đạc, phần lại thấy tiếc nuối vì thể nhân cơ hội này thưởng thức chút cảnh biển rực rỡ của nơi này.


      Lúc về du thuyền đẩy nhanh tốc độ, vì vậy thời gian trở về cũng ngắn hơn lúc khởi hành, rất nhanh du thuyền đưa đoàn người về bến.


      Sau khi lên bờ, trước tiên đám người Lý Văn Đào liên lạc người giữ xe chờ ở bên tàu. Vốn dĩ theo lý thuyết Kiều Nhan hẳn là phải ngồi xe Triệu Cảnh Hàn trở về, nhưng mà đối phương giống như du thuyền được gắn hoả tiễn mông vậy, lập tức lo lắng chui vào trong xe lái thẳng rời .


      Bộ dạng vội vàng kia chắc là phải tìm ai đó, nghe qua chuyện Kiều Nhan kể trong toilet mọi người càng hiểu .


      Trong lòng Triệu Cảnh Hàn lòng lo cho con tinh quỷ kia, cứ thoải mái mà rời như vậy. Chỉ là người bị bỏ rơi đằng sau, ngay cả câu quan tâm cũng thèm , vì vậy Kiều Nhan nhìn cũng có chút bi thảm. Cũng may thèm để ý, thầm trù tính tìm đường tới ngân hàng bỏ chi phiếu vào tài khoản, để tránh đêm dài lắm mộng.


      Tiền hay vật phải đến trong tay mới an lòng được.


      “Tiểu Kiều Nhan, ngồi vào xe của tôi , tiện đường tôi chở về. Cái tên kia cũng đừng trông nom làm gì.” Vương Tĩnh hất cằm với Kiều Nhan, tư thái đại tiểu thư vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, lại ngoài ý muốn khiến người khác chán ghét chút nào.


      Từ lúc Kiều Nhan với chuyện của Triệu Cảnh Hàn, ấn tượng về Triệu Cảnh Hàn của vị Vương đại tiểu thư này chỉ có mấy chữ là hoàn toàn khốn nạn, cái gì mà kính ngưỡng sùng bái với cường giả chứ… toàn bộ đều tan biến rồi.


      tại nhìn người kia, cũng chỉ là tên đàn ông bình thường mà thôi, cùng lắm gia thế tốt năng lực giỏi dáng dấp có điểm đẹp trai .


      Lần này hào quang mê người đều còn, từ điểm được mọi người sùng bái đến lúc này so với mấy vị thiếu gia công tử trong cái vòng này cũng có gì khác nhau.


      những đánh mất bản thân vì dục vọng ham muốn, lại còn có gu phụ nữ tệ muốn chết.


      Vương Tĩnh đại tiểu thư tỏ vẻ, bây giờ nhìn Lý Văn Đào so với cái tên háo sắc Triệu Cảnh Hàn kia còn thuận mắt hơn.


      Lý Văn Đào vẫn biết bởi vì ta vẫn luôn giữ mình trong sạch tới bây giờ, mà người vẫn luôn được đặt lên bàn cân với ta là Triệu Cảnh Hàn lại là người đối lập, cũng vì vậy mà được Vương đại tiểu thư coi trọng.


      Nếu ta biết việc này, thế nào lúc ngủ cũng có thể cười vui vẻ mà tỉnh.


      Kiều Nhan cám ơn Vương Tĩnh, ngồi vào chiếc xe Lamborghini của ấy, cọ tới cọ lui như thể nghiệm cảm giác ngồi siêu xe nó như thế nào.


      “Nhìn bộ dạng của kìa, Triệu Cảnh Hàn chưa từng đưa chiếc xe nào hả?” Vương Tĩnh liếc mắt hỏi.


      Động tác thưởng thức của Kiều Nhan dừng lại, dựa theo trí nhớ của nguyên chủ, phát quả có, là có chút mất mặt.


      có, bình thường ta đều mua quần áo túi xách giày này nọ, còn có chút trang sức, cái khác cũng có đưa.” Tiền tiêu vặt mỗi tháng cũng có đưa đâu.


      Bởi vì là bạn , phải quan hệ bao dưỡng, tặng quà có khả năng nhận, nhưng tiền lấy. Đây là nguyên tắc mà nguyên chủ vẫn luôn kiên trì. Cảm tháy dùng tiền bạn trai để cứu người nhà làm cho phải cúi người rồi, cũng muốn nhận tiền của đói phương, đủ xài là được.


      Dần dần, cơ bản Triệu Cảnh Hàn cũng đưa tiền cho nguyên chủ, tiêu dùng bình thường vẫn được ghi vào tài khoản của ta, có người kết toán mỗi tháng.


      Dù sao ăn, mặc, ở, lại đều có người của Triệu Cảnh Hàn phụ trách, nguyên chủ ít khi dùng đến tiền.


      Cho nên, lúc ấy chơi bài ở du thuyền, nếu phải biểu của Kiều Nhan làm Triệu Cảnh Hàn hài lòng, quả thể lấy được sô tiền lớn 600 vạn kia đâu.


      keo kiệt.” Vương Tĩnh khinh thường .


      Kiều Nhan lắc đầu, tỏ vẻ quả hiểu lầm Triệu Cảnh Hàn. ta tuyệt đối là mẫu bạn trai lý tưởng hào phóng, nếu cũng cứ đoạn thời gian lại đưa trang sức vàng bạc cho .


      Chẳng qua, nhiều lần đưa quà như vậy, biết là hành động cho có hay là lòng. Chờ đến lúc rồi, biết ta cam kết đưa vòng cổ kim cương, vòng tay ngọc phỉ thuý có còn hay thôi.


      đường vừa vừa chuyện phiếm, rất nhanh Lamborghini dừng trước địa chỉ Kiều Nhan , vẫn là chỗ thuê của nguyên chủ.


      Đúng vậy, nguyên chủ vẫn ở phòng cho thuê, chẳng qua tiền thuê là do bạn trai trả. Lần trước Triệu Cảnh Hàn mua căn phòng ấy cho , xem như quà tặng. Chẳng qua nguyên chủ kiên trì quy tắc bản thân, chịu thu nhận quà lớn như vậy, cho nên vẫn thuê đến tận giờ.


      cách khác, chờ lúc Kiều Nhan bỏ chạy có lẽ còn có thể đem phòng ở kia bán đổi thành tiền mặt.


      Tiễn bước Vương đại tiểu thư, từ trong túi xách Kiều Nhan tìm chìa khoá, dựa theo trí nhớ của nguyên chủ tìm được phòng, trực tiếp vào.


      Phòng trọ nằm trong khu căn hộ, phòng này có phòng ngủ phòng khách, bếp và phòng vệ sinh. Dọn dẹp sạch , bố trí phòng cũng ấm áp, nhìn vật dụng có thể nhìn ra nguyên chủ dụng tâm với căn phòng này thế nào.


      Bởi vì người bạn trai là Triệu Cảnh Hàn vẫn chạm vào , cho nên hai người có ở chung, vị dại thiếu gia kia cũng ở nơi như thế này. Đối với ta nơi này hẹp, bởi vậy căn phòng cũng chỉ có mỗi dấu vết của nguyên chủ.


      Thế nhưng tại ra lại tiện nghi cho Kiều Nhan, bớt được cho ít chuyện.


      Ở trong căn hộ dạo vòng, Kiều Nhan mở tủ lạnh nhìn thấy bên trong cũng còn ít đồ ăn. Trước hết nấu cho mình bát mì trứng ăn lót bụng, rồi leo giường ngủ đêm say giấc nồng.


      Từ đêm đó đến bây giờ, vẫn luôn căng dây thần kinh căng thẳng ứng phó mấy chuyện xảy ra quanh mình, ra sớm mệt chịu nổi.


      tại có người khác cũng có việc gì, càng cần phải cẩn thận với nội dung vở kịch và nhân vật trong đó, cuối cùng Kiều Nhan cũng có khả năng thả lòng gối đầu ngủ ngon lành. Trong lúc đó, điện thoại của nguyên chủ ở tủ đầu giường reo lên, Kiều Nhan trong lúc ngủ mơ mơ màng màng nhận điện thoại, nghe được thanh tranh chấp của đôi nam nữ.


      “Cảnh Hàn, gạt em. còn giữ số di động của Kiều Nhan, còn lưu tên bạn , dám gạt em, hu hu.”


      có, là quên xoá. đều với em là có chạm qua ấy, em còn muốn như thế nào nữa. Có phải em muốn móc tim ra cho em xem hay ?”


      nhanh chóng cắt đứt với ta, vậy mà còn đem ta tham dự cuộc tụ tập du thuyền, chính là người lừa gạt.”


      “Đó là làm chuyện làm ăn, em , em nghe giải thích.”


      “Em nghe, em nghe, nghe.”


      Cái quỷ gì vậy, tức nhau xong chưa thế, cãi nhau rùm beng như vậy, quấy nhiễu giấc ngủ an yên của , đáng ghét.


      thanh ầm ĩ kia truyền tới tai Kiều Nhan làm tai phát đau, hơn nữa bị quấy rầy giấc ngủ nên tức giận , nửa ngủ nửa tỉnh mắng tiếng đồ thần kinh rồi vất điện thoại ra xa, ngửa đầu ngủ tiếp.


      Đợi dến lúc Kiều Nhan tỉnh lại lần nữa, sức sống tràn đầy là ngày thứ hai, mặt trời mọc lên cao, di động báo vài cuộc gọi nhỡ.


      Kiều Nhan thấy thông báo người gọi nhỡ là người dấu, đoán tám phần là cái tên Triệu Cảnh Hàn kia. Nghĩ đến lúc ngủ bắt phải cái cuộc điện thoại lý giải nổi nào đó, muốn bỏ số vào danh sách đen.


      Chẳng qua, đối phương còn cam kết đưa vòng cổ kim cương với cả vòng tay phỉ thuý gì đó nữa.


      Bảo bối đưa tới cửa, cần phải phí phạm. Kiều Nhan có ý định cự tuyệt mấy lễ vật của tên đầu heo này, coi như vì nguyên chủ đòi nợ mối tình cảm này, thuận tiện mưu chút phúc lợi cho bản thân mình, mũi tên trúng hai mục tiêu.


      Bởi vậy, tạm thời Kiều Nhan nhịn chút, đem cái sô điện thoại kia đổi thành từ người dấu sang đầu heo ngu xuẩn.


      Vừa đổi xong, Kiều Nhan thoải mái cười, chuẩn bị rửa mặt có cuộc điện gọi tới.


      “A lô, Triệu Cảnh Hàn, có chuyện gì?” Khoé miệng Kiều Nhan nhếch lên, nhận điện thoại trực tiếp hỏi thẳng tình huống.


      Ngày hôm qua tiếng nào thẳng, buổi tối lại gọi cái cuộc điện thoại vớ vẩn kia, lúc này lại gọi tới, trăm phần trăm là có chuyện tốt gì muốn .


      “Nhã Nhã có chút hiểu lầm với chuyện ngày hôm qua, trong khoảng thời gian này trước hết chúng ta đừng gặp mặt. Chờ cảm xúc ấy ổn định lại tiếp, em ngoan ngoãn đợi ở nhà.”


      Theo lời ta cũng , ý tứ tổng thể cũng đơn giản.


      ra ngày hôm qua du thuyền phải trở về là vì Hứa Nhã Nhã nhận được tin nên nháo với Triệu Cảnh Hàn, tại ta phải chịu bình dấm chua vĩ đại làm ồn.


      Vì vậy ta mới bảo Kiều Nhan trước tránh tạm chút, tạm thời đừng gặp mặt, chờ Hứa Nhã Nhã hết giận rồi lại .


      Kiều Nhan nghe xong giận đến buồn cười, là tên đàn ông đầu heo biết liêm sỉ, cảm thấy vì nguyên chủ phải trả mảnh chân tình đáng giá.


      Triệu Cảnh Hàn là nhiều mặt, cho rằng sau khi biết chuyện ta kim ốc tàng kiều, bạn chính thức còn có thể nguyện ý nhân nhượng vì lợi ích toàn cục cho ta chắc.


      là có bệnh tự luyến cao mà, phải trị.


      Đáng tiếc Kiều Nhan có ý định trị cái tên bệnh thần kinh này. cũng có thuốc, bảo Hứa Nhã Nhã chữa cho ta , muốn dây dưa với bọn họ. Kiều Nhan cười lạnh, chờ Triệu Cảnh Hàn hồi sau, mới trực tiếp đáp. “Triệu Cảnh Hàn, chúng ta chia tay, chuyện của mấy người về sau đừng lôi tôi vào, đừng có quấy rầy tôi nữa.” Giọng điệu vô cùng dứt khoát.


      Kiều Nhan xong lời này, chỉ cảm thấy tức giận trong lòng vì hai người kia đều được hoá giải, cả người thoải mái, cảm giác sảng khoái cực kỳ.


      “Kiều Nhan, em đừng càn quấy, mệt mỏi lắm rồi.” Trong giọng Triệu Cảnh Hàn có chút mệt mỏi khàn khàn, như là cả đêm chưa ngủ. Nhưng mà, Kiều Nhan cũng có đau lòng chút nào.


      Làm ơn , nam chủ đại ca à, người khiến cho mệt mỏi như vậy còn phải cái vị đầu quả tim của hả? người muốn đánh người muốn bị đánh, đều là do bản thân tạo nghiệt, mệt mỏi nữa cũng lo mà thừa nhận chứ, với người ngoài như làm gì vậy.


      Cho nên Kiều Nhan cực kỳ cho ta mặt mũi tiếp tục tuyên ngôn chia tay.


      có làm sao đối với tôi cũng có quan hệ gì, nếu ta để ý thân phận tôi từng là bạn của tôi rời khỏi, xuất trước mặt hai người.”


      “Triệu Cảnh Hàn, xin nhớ, chúng ta chia tay, xin đừng tìm tôi nữa.”


      Sau khi Kiều Nhan biểu thái độ, lập tức nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện, đợi Triệu Cảnh Hàn có phản bác nào, thuận tiện trả lại cho Hứa Nhã Nhã cái hố đào sẵn. biết tên nam chủ khốn nạn kia trải qua đêm tốt, Kiều Nhan rất vui vẻ, tâm tình tệ tắm gội đầu sạch , sau đó làm cho mình bữa sáng đầy sắc vị, nghênh đón ngày mới.


      Kế tiếp chính là thu dọn đồ đạc, chuẩn bị trốn chạy.


      Trước hết, Kiều Nhan đem tất cả các đồ vật bày trong phòng khách, đồ quý giá bỏ bên, đồ có giá trị bỏ bên, bận rộn cả buổi trưa cuối cùng cũng đem tất cả các đồ đạc phân chia ràng.


      Nghỉ ngơi giữa trưa chút, Kiều Nhan luôn cảm giác chính mình quên chuyện gì đó, cuối cùng nhớ tới ngày hôm qua cởi quần áo tắm, còn có hai tấm chi phiếu chưa bỏ vào ngân hàng, còn nằm trong đống quần áo bẩn đấy.


      Kiều Nhan chạy nhanh tới chỗ quần áo bẩn, may mắn là lúc mình vội vàng sửa sang này nọ, có siêng năng bỏ quần áo giặt sạch, nếu bảy triệu tệ này của là tát nước rồi, là nghĩa mặt chữ đó.


      Nếu quả thành như vậy, cần Hứa Nhã Nhã cố ý gọi điện thoại chọc tức , Kiều Nhan cũng có thể đem bản thân mình gấp gáp gần chết, đem ruột gan đều hối xanh.


      Kiều Nhan cẩn thận lấy ra hai tấm chi phiếu, bỏ vào ví như cất bảo bối, lúc này nhịp tim đập nhanh mới từ từ chậm lại.


      Cmn, là hù chết mà.


      Việc này thể chậm trễ nữa, Kiều Nhan dựa vào tư tưởng của ngày hôm qua, dùng bản đồ tìm ngân hàng gần đây, quần áo cũng thay đem theo túi xách ra ngoài.


      Đợi chị trong ngân hàng làm xong mọi chuyện, bảy triệu tệ được chuyển đổi thành công, tiền nằm trong tài khoản của nguyên chủ, cuối cùng Kiều Nhan cũng có thể lau mồ hôi, trong lòng cũng an tâm.


      Cho đến lúc này, Kiều Nhan mới phát bản thân mình tóc tai bù xù như người điên, quả đánh mất gương mặt xinh đẹp của nguyên chủ mà.


      Ha ha, là tiền tài rất mê hoặc lòng người đấy, ngay cả cũng phải ngoại lệ đâu.


      Lời editor: Lâu lắm rồi mới đọc phải thể loại đàn ông như tên đầu heo ngu xuẩn này luôn. Quả bệnh tự luyến, ích kỷ, ngu ngốc, ba láp ba xàm lên tầm đỉnh cao mà. Theo như lời của Tiêu Lệnh Thù chính là “thiếu đánh” đấy (▼へ▼メ. Các bạn hãy đợi màn ngược của tên máu heo dồn não này nhé, lắm đấy.
      myuyen, Tôm Thỏ, cỏ2836 others thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Bạch liên hoa ở đâu cũng có, dạo này ta xem phim đọc truyện thấy đặc biệt nhiều xem mà tức ách à:014::014::014: may truyện này đoá sen kia là vai phụ
      Nyanko129 thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chắc là con tiểu tam Nhã Nhã cố tình bấm điện thoại của ông Hàn để bạn Nhan nghe rồi tức giận đó mà, kịch cũ diễn viên mới, chả có gì đặc sắc nhở
      Nyanko129 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :